Mẹ dâm là chủ tịch tập đoàn – Update Chương 2
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Mẹ dâm là chủ tịch tập đoàn – Update Chương 2
Tác Giả: Thằng Lằn Xanh
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Máy Bay, Ông Già, Truyện Sex Người Lớn
Ngày Cập Nhật : 05/11/2024
Bản cải biên
An Thiên tập đoàn là một trong những tập đoàn dược phẩm có tiếng trong top đầu giới dược phẩm TP. Hcm cũng như toàn cả nước, hàng năm số lượng tiêu thụ sản phẩm của công ty này luôn đạt top và dành nhiều giải thưởng của các cấp chính quyền lẫn quốc tế trao tận
Bởi vậy để nói duy trì được một tập đoàn đã hơn 20 năm với những thành tựu đỉnh cao, thật không phải là một chuyện dễ dàng mà muốn làm được như vậy cần phải có những nhân viên tâm huyết và cùng với đó là những bộ óc thiên tài của các tầng lớp lãnh đạo phía trên của tập đoàn lèo lái
Mà trong tập đoàn An Thiên người được xem là cốt cán và nắm giữ vai trò quan trọng nhất là chủ tịch HĐQT Võ Thị An Phương, bà năm nay 46 tuổi là một người phụ nữ cao quý, xinh đẹp và có tài năng trong việc lãnh đạo công ty, cũng nhờ chính bà mà tập đoàn An Thiên mới có được như ngày hôm nay
Còn nhớ lại về những năm xưa lần đầu tiên An Thiên được thành lập lên chỉ là một văn phòng nhỏ tại một nơi hẻo lánh
Lúc đó mới bước chân vào thương trường bà và chồng còn bỡ ngỡ rất nhiều, không ít lần phải lâm vào hoàn cảnh khốn đốn, bắt buộc phải bán tài sản thậm chí là cầm cố cả đất đai nhà cửa để duy trì sự sống cho công ty
Mới có những cơ hội thoát qua ô cửa tử để cho công ty không bị sụp đổ, nào ngờ tưởng chừng như sau mưa trời lại sáng, thì bất ngờ trong một lần
Chồng bà đang trên đường đi đến họp hội nghị với đối tác thì bị một chiếc xe continer chạy ẩu vượt đèn đỏ tông trực diện vào chiếc oto bốn bánh hiệu toyota zace
Kết quả khiến nó bay lên không trung xoay vài vòng rồi rớt xuống đường, triệt để va chạm kịch liệt dẫn đến chiếc oto biến dạng hoàn toàn mọi thứ trở nên tệ hại thảm khóc vô cùng, đến khi công an giao thông có mặt thì chồng bà dường như đã lâm cảnh vào hôn mê, khắp người toàn là vết thương và máu, bản thân còn bị kẹt cứng ở trong xe
Sau đó nhờ người dân và csgt có mặt tại hiện trường cùng nhau hỗ trợ mới đưa được thân thể của ông ta ra ngoài
Và đến bệnh viện gần nhất để cứu lấy mạng sống, thời điểm đó bà Phương đang ở trên công ty xem qua các tập hồ sơ dự án thì có chuông điện thoại gọi đến, số máy là của chồng bà, bà Phương vẻ mặt liền hớn hở bắt máy lên nghe, nhưng khi nghe đầu dây bên kia truyền tin đến, bà như bị sét đánh ngang tai, toàn thân bủn rủn mà xụi lơ còn mặt mày thì trắng bệch, cũng may là lúc đó có cô thư ký ở gần nên vội chạy đến đỡ
Rồi qua một lúc lâu bà Phương bình tĩnh lại biết tin chồng mình bị tai nạn, bà Phương nhanh chóng đến bệnh viện túc trực, trải qua hơn 1 ngày phẫu thuật cuối cùng bác sĩ cũng giữ lại mạng sống cho chồng bà nhưng ông ấy sẽ phải sống một cuộc đời thực vật và không biết đến khi nào tỉnh dậy
Có thể nói đó là cú sốc thật sự của đời bà Phương, gần như thời điểm đó bà Phương còn không còn biết mình là ai, suốt ngày tự lẩm nhẫm tên của chồng, đầu óc thì điên điên khùng khùng phải nhờ đến sự can thiệp của bác sĩ tâm lý qua một đoạn thời gian dài mới chấn tỉnh lại bản thân, biết còn có hai đứa con và công ty là tâm huyết của chồng tạo lên, nên bà Phương quyết gạt qua đau thương trở lại mạnh mẽ và một mình phấn đấu gồng gánh công ty đến như ngày hôm nay
Thật sự là một người đàn bà kiên cường và bà ấy cũng chính là mẹ của tôi. Tôi tên là Nguyễn Hoàng Thiên năm nay 27 tuổi là sinh viên mới tốt nghiệp trường đại học Stanford University một trường đại học danh giá ở mỹ
Và hiện tại sau bao nhiêu năm du học bên nước ngoài, tôi cũng đã đặt chân về lại mảnh đất quê hương để theo lời gọi của con tim cũng như là sự đốc thúc của mẹ mong muốn tôi trở về
Vào công ty làm việc chuẩn bị hành trang cho tương lai tiếp quản lấy chức vị của bà và là lèo lái công ty phát triển hơn
*****
Đứng trước tòa nhà cao 40 tầng tôi ngước lên với vẻ mặt thán phục, trong đầu không ngừng hiện lên những hình ảnh cổ xưa, lúc đó tôi chỉ là một cậu nhóc bé xíu và lần đầu tiên bước chân đến đây cùng ba mẹ nơi này chỉ là một tòa nhà 2 tầng đơn sơ vẻ ngoài không được bắt mắt cho lắm vậy mà bây giờ sau bao năm trở lại đây nó đã là một tòa nhà trọc trời với độ hoành tráng vô cùng lớn
Khiến cho thâm tâm của tôi rất phấn khởi tự dặn với lòng hứa sẽ luôn luôn nổ lực phấn đấu trong công việc giống như là cái cách mà mẹ tôi đưa nơi này từ một nơi nhỏ bé thành một gã khổng lồ, được hàng ngàn người kính nể, thật sự là một điều tuyệt vời mà bất cứ ai cũng ao ước và tôi cũng không phải ngoại lệ, tôi muốn cho bản thân mình sau này sẽ vượt trội hơn cả mẹ, không chỉ nắm 1 tập đoàn như vậy mà còn phải tạo ra được nhiều tập đoàn khác nhau thành công trên mọi lĩnh vực
***********
Chớp chớp hàng mi vài cái, thu lại tầm mắt, tôi tự tin bước vào phía bên trong, lúc này khung cảnh bên trong thật sự rất nhộn nhịp với những nhân viên đang làm công việc của họ từng người, từng người đều bận rộn hối hả, nhìn sơ qua một lượt cuối cùng tôi bước đến quầy sảnh cất tiếng hỏi cô lễ tân đang ngồi chăm chú vào màn hình máy tính gần đó
– Dạ chào chị… Cho em hỏi phòng của chủ tịch An Phương ở đâu ạ
Cô nhân viên lễ tân đang tập chung làm việc bỗng dưng có giọng nói bất ngờ cất lên hỏi về chủ tịch, liền giật mình một cái rồi ngước lên nhìn tôi sau đó đứng dậy đáp lời
– Dạ chào anh, anh tìm chủ tịch An Phương có việc gì không ….. Thế anh có lịch hẹn trước với chủ tịch chưa
– À chưa có, nhưng tôi là con của bà ấy
Cô nhân viên lễ tân nghe tôi nói là con của chủ tịch hai mắt trố ra nhìn như không tin lời tôi nói, có lẽ vì mấy năm qua tôi du học và sinh sống bên nước ngoài nên rất ít người trong công ty nhận ra tôi ngoại trừ những nhân viên làm việc lâu năm hay các cán bộ cao cấp trong công ty
Tôi không trách cô ấy, chỉ mỉm cười rồi đút tay vào túi lấy chiếc smartphone ra rồi mở lên các hình ảnh tôi và mẹ đứng cạnh chụp chung với nhau
Lúc này cô lễ tân mới nhận ra, ngay lập tức quýnh quáng lên cuối đầu chào tôi liên tục, giọng thì ấp a, ấp úng ngập ngùng
– Dạ …. Dạ… Em chào cậu chủ ạ, không biết cậu chủ đến công ty nên không kịp nghênh đón long trọng ạ
– Không sao đâu, tôi không trách chị không cần phải lo lắng ….
– Dạ …. Cảm ơn cậu chủ, vậy cậu chủ chờ em chút để em nối máy gọi chủ tịch có cậu đến công ty
– À … Không cần đâu, chị cứ cho em số phòng của mẹ em là được, em tự lên. Bởi vì em du học ở nước ngoài lâu năm mới về nên muốn tạo cho bà ấy một bất ngờ
– Dạ vâng…
Cô lễ tân gật đầu rồi cho tôi địa chỉ phòng mẹ, tôi nhanh chóng rời bước đi để lại một cặp mắt vẫn nhìn theo bóng lưng tôi rời xa, lúc ấy cũng có một người nhân viên khác nhìn thấy cô lễ tân có những cử chỉ khép nép với tôi nên cũng tò mò tới hỏi
– Ai vậy ??
– Cậu chủ đấy, con chủ tịch An Phương
– Cái gì ! …. Con chủ tịch á, thật không vậy hay bà nói đùa đây
– Thật đấy, tôi xạo với bà làm gì, lúc này cậu ấy còn cho tôi xem ảnh chụp của chủ tịch và cậu ấy mà
– Thật à … Wow không ngờ cậu chủ lại đẹp trai đẹp trai đến thế
Hai cô nhân viên trò chuyện qua lại ánh mắt như quyến luyến hình bóng tôi, một người cao to đẹp trai lại ăn vận vest tây lịch sử như vậy và là con của một chủ tịch tập đoàn lớn thì làm sao các cô có thể cưỡng lại với sự cuốn hút của tôi được nên lúc này các cô cứ nhìn chằm chằm bóng lưng của tôi trong khi đó miệng thì luôn dùng những từ hoa mỹ miêu tả, làm tôi đi ra xa vẫn còn nghe loáng thoáng một vài từ khen tôi thế là chỉ biết ngại ngùng mỉm cười lắc đầu bước đi
– Ting !
Ra khỏi thang máy, tôi đang đứng tầng 38 số phòng mà chị lễ tân cho tôi biết là phòng số 19 cuối dẫy hành lang, trên đây tôi thấy không gian yên tĩnh hơn nhiều rất ít khi thấy nhân viên qua lại, cũng có thể là do chỗ của các cán bộ cấp cao làm việc và họp hành
Sợ bị làm ồn ảnh hưởng nên bố trí nhân sự mỏng như vậy, tôi men theo đường hành lang dài đi đến số phòng mà mẹ tôi đang làm, bước đến gần ở phía trước trên chỗ cửa phòng còn treo một biển cảnh báo màu xanh ” không phận sự miễn vào ” tôi nhìn sơ qua nhưng vẫn tiến đến
Đứng trước cánh cửa làm bằng gỗ, ở phía giữa còn có một cái ống nhòm cửa nhỏ tí, tôi một mắt nhắm một mở nhìn thẳng qua khe hở nhưng lại không thấy có ai trong đó, nên đành đưa tay lên gõ lên tấm cửa gỗ màu nâu sẫm
– Mẹ ơi …. Mẹ ơi … Con Thiên đây mẹ ơi, con mở cửa vào nhé
Cất tiếng gọi vài ba lần không thấy ai đáp lời, trong lòng tôi nghĩ có lẽ mẹ có việc nên đã rời văn phòng thế là trong đầu tôi liền thoáng ra một ý nghĩ lẻn vào phòng của mẹ rồi trốn ở một gốc nào đó, đợi khi nào mẹ bước vào tôi sẽ bất ngờ nhảy ra hù mẹ cho vui
Đọc bản full LH zalo 0934788663