MẸ DÂM NGỌT NGÀO (NTR – DỊCH) – Update Chương 17

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: MẸ DÂM NGỌT NGÀO (NTR – DỊCH) – Update Chương 17

Tác Giả:

Ngày Cập Nhật : 21/06/2025

Chương 17
5 phút sau, Diêu Lượng phấn khích nói nhỏ: “Xong rồi, giải quyết xong rồi, Tiểu Bân nhấn Enter đi.” Tôi lập tức nhấn phím Enter trên máy tính, chỉ thấy trên đó hiển thị “Đã kết nối dữ liệu”, rất nhanh đã chuyển thành “Đang tải dữ liệu…”

“Thế nào? Kết nối được không?” Diêu Lượng hỏi.

“Bây giờ đang tải rồi, chắc là không có vấn đề gì đâu.” tôi nói.
“Tốt, tôi vẫn không yên tâm, đợi nó tải xong tôi mới đi, mẹ kiếp, xung quanh nhiều bảo vệ quá, gã khốn Tưởng Vĩ Tín đó canh chừng kỹ vãi lồn.” Diêu Lượng nhỏ giọng chửi.

Tôi không trả lời cậu ta nữa, dán mắt vào màn hình máy tính, thấy tiến trình tải đã gần 80% rồi.
Lúc này tôi nhớ ra mình phải sao chép dữ liệu đi trước, liền lấy USB của mình trong túi ra, cắm vào máy tính, chuẩn bị lát nữa sẽ chặn đường cướp lấy những dữ liệu này.
Không ngờ tôi vừa cắm USB vào, dữ liệu đang tải lập tức dừng lại, và hiển thị “Phát hiện thiết bị USB, mức độ bảo mật giảm, không thể tải xuống”.
“Chết tiệt! Bị cái quái gì vậy!” tôi chửi thầm.

“Sao vậy?” bên kia Diêu Lượng nhỏ giọng hỏi.
Xem ra thằng cha Diêu Lượng này cũng đang đề phòng tôi, cậu ta chắc là sợ tôi sao chép dữ liệu đi, nên đã cài đặt hạn chế trên hệ thống.
Nhưng tôi lại không thể để cậu ta biết kế hoạch của mình, liền lừa cậu ta rằng: “Trên này hiển thị dữ liệu ngừng tải, tôi cũng không biết tại sao.”
“Không thể nào, bên này không có gì bất thường.” Diêu Lượng vội vàng nói.
Tôi vội vàng rút USB ra, vốn tưởng việc tải xuống sẽ tiếp tục, không ngờ màn hình lập tức nháy vài lần màn hình xanh, rồi cả hệ thống máy tính sập luôn.
“Không hay rồi!” tôi hét lớn: “Diêu Lượng! Máy tính của cậu hình như sập rồi, hệ thống nổ tung luôn rồi! Sao vậy!”
Tôi trong lòng lờ mờ cảm thấy chắc chắn là do tôi quá vội, chưa tải xong đã cắm USB vào làm nó nổ tung, nhưng vẫn đành phải cứng miệng chửi.
“Cái gì! Mẹ kiếp! Không phải đùa chứ!” Diêu Lượng ở bên kia cũng nổi điên.
“Làm sao bây giờ? Bây giờ máy tính của cậu không khởi động được nữa, còn làm được không?”
trên đầu tôi cũng toàn mồ hôi.

Một lúc sau, Diêu Lượng nói: “Thế này đi, cậu vào phòng ngủ của tôi, trong tủ đầu giường, tôi có một cái máy tính khác, cậu đi lấy ra mở lên, mật khẩu là mmgg123.”
Tôi vội vàng chạy đi lấy, là một chiếc iMac của Apple.
Tôi mở nó lên, nhập mật khẩu, rồi mở máy tính.
Diêu Lượng tiếp đó bảo tôi mở vài phần mềm, ở bên kia nhỏ giọng chỉ dẫn tôi thao tác một hồi, rồi cậu ta ở bên đó kết nối từ xa với máy tính, rất nhanh lại chạy được phần mềm lúc nãy.
“Lần này không có vấn đề gì nữa chứ!” Diêu Lượng nhỏ giọng chửi.
Tôi nhìn tiến trình tải trên màn hình hoàn tất, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm , nói với cậu ta: “Xong rồi! Giải quyết xong rồi, hiển thị đã tải xong dữ liệu.”
“Tốt.” Diêu Lượng vừa nói xong, tôi liền nghe thấy bên giọng nói có tiếng của một người đàn ông: “Anh là ai, anh làm gì ở đây?”
Bên đó chẳng lẽ đã trì hoãn quá lâu, Diêu Lượng bị phát hiện rồi?
Sau đó liền nghe thấy tiếng Diêu Lượng và gã đàn ông kia nói chuyện vớ vẩn, gã đàn ông đó hình như là bảo vệ, lúc đầu hai người vẫn nói chuyện bình thường, nhưng rất nhanh gã bảo vệ đó hình như không tin lời của Diêu Lượng.
“Anh đi cùng chúng tôi đến phòng bảo vệ một chuyến.” gã bảo vệ đó nói.
Tôi thầm kêu không hay, nếu lỡ bị bắt quả tang, đây là tội trộm cắp bí mật kinh doanh, là tội nặng, phải đi tù!
Diêu Lượng đương nhiên cũng biết, tôi lập tức nghe thấy bên kia có tiếng đánh nhau dữ dội, còn có tiếng bảo vệ hét lớn: “Đừng chạy! Chặn nó lại, nó là trộm!”
Bên phía giọng nói sau đó có rất nhiều tiếng ồn ào, lờ mờ còn có tiếng kêu thảm của Diêu Lượng, nhưng rất nhanh đã không nghe thấy tiếng gì nữa.
Cậu ta không lẽ đã gặp chuyện không may gì chứ, tôi lo lắng đến toát mồ hôi, lòng một trận căng thẳng.
Nhưng tôi ở đây dù có căng thẳng thế nào cũng vô ích.
Tôi tìm đến chỗ dữ liệu đã lấy được, trước tiên tắt phần mềm của Diêu Lượng, rồi lấy USB ra sao chép tất cả dữ liệu đó xuống.
Dù gặp chút trắc trở, nhưng cũng coi như là thuận lợi.
Bây giờ điểm yếu chí mạng của Tưởng Vĩ Tín đã nằm trong tay tôi, đây coi như là đã giúp mẹ một việc lớn rồi!
Mẹ chắc chắn sẽ nhìn tôi bằng con mắt khác!
Nhớ lại còn vài ngày nữa, là đến ngày hẹn “kiểm tra” lại sau ba tháng với mẹ, lần này tôi tự tin tràn đầy.
Tôi chẳng khác nào một vị tướng quân đại thắng trở về từ chiến trường, kiêu ngạo đi ra khỏi bệnh viện, trực tiếp bắt một chiếc taxi đến công ty của mẹ, không thể chờ đợi được nữa mà muốn đi báo cho mẹ tin lớn này, vạch trần bộ mặt của tên khốn Tưởng Vĩ Tín.
Xe rất nhanh đã đến công ty của mẹ, bảo vệ và lễ tân đều biết tôi là “công tử” ở đây, đều mỉm cười thân thiện với tôi, cô lễ tân đó còn là một mỹ nhân có vẻ ngoài rất ngọt ngào.
Tôi đi thẳng thang máy lên tầng văn phòng của mẹ, thư ký của mẹ tên là Lý Vân Mân, là một mỹ nhân cao ráo khoảng 30 tuổi, cũng đã rất thân với tôi.
Thấy tôi ban ngày đến tìm mẹ, cười nói: “Công tử Tiểu Bân, sao lại đến tìm Cố tổng vào ban ngày làm việc vậy, có chuyện gì à?”
Tôi mỗi lần đến đều thích trêu chọc mỹ nhân nửa nghiêm túc nửa nũng nịu này, nói: “Sao thế, không có việc gì thì không được đến tìm mẹ à, mẹ có ở đây không.”
Lý Vân Mân nói: “Có ạ, nhưng có một vị khách lúc nãy hình như đã vào rồi, bà ấy đang tiếp khách, hay là anh đợi một chút.”
Tôi hoàn toàn không thể đợi được nữa, liền mất kiên nhẫn nói: “Khách khứa gì chứ, tôi có việc rất quan trọng, bây giờ phải vào gặp mẹ ngay, tôi đi đuổi vị khách đó đi.”
“Ối chà, như vậy không hay đâu…” Lý Vân Mân vội nói.
Nhưng tôi đâu có quan tâm đến cô ấy, cô ấy cũng không dám cản tôi, tôi cứ thế đi thẳng đến trước cửa văn phòng của mẹ, gõ mạnh cửa.
Gõ một lúc, cũng không thấy mở cửa, bên trong cũng không có tiếng động, tôi nhất thời thắc mắc, cũng không thèm quan tâm nhiều nữa, trực tiếp vặn mở cửa văn phòng.
Cửa văn phòng của mẹ không khóa, tôi đi thẳng vào.
Vừa vào văn phòng đã ngửi thấy một mùi hương thơm ngào ngạt của phụ nữ.
Văn phòng này rộng khoảng ba mươi mét vuông, rất rộng rãi, sắp xếp rất gọn gàng, sạch không một hạt bụi.
Giữa phòng là một chiếc bàn làm việc rất lớn, đặt hai chiếc máy tính, trên bàn làm việc bày vài bình hoa nhiều màu sắc, thể hiện sự tao nhã của chủ nhân căn phòng.
Phía sau là một hàng tủ sách, bên trong bày đầy sách, tạp chí và tài liệu, còn có vài món đồ thủ công mỹ nghệ đẹp mắt.
Tường đối diện cửa chính là một hàng cửa sổ kính lớn từ sàn đến trần, nhìn thẳng ra tòa nhà thương mại bên ngoài và một hồ nước, cảnh sắc vô cùng tươi đẹp.
Gần cửa là một hàng ghế sofa da thật rất lớn để tiếp khách.
Mẹ đang tao nhã vắt chéo chân ngồi trên ghế sofa, mái tóc suôn mượt búi cao sau gáy, mặc một chiếc áo sơ mi voan tay dài có viền ren trắng, dưới thân là một chiếc váy ngắn ôm hông màu xanh nước biển, đôi chân dài trong tất lụa màu da lộ ra ngoài, như một lớp da thứ hai bao bọc chặt lấy đôi chân đầy đặn, gợi cảm của mẹ.
Dưới ánh đèn phản chiếu vẻ mịn màng, sáng bóng của lớp tất, chân đi một đôi giày cao gót màu trắng sữa.
Bên cạnh mẹ trên ghế sofa còn có một người đàn ông, tôi nhìn kỹ, vậy mà lại là gã béo xã hội đen đầy hình xăm Lưu Khải!
Hai người ngồi cạnh nhau trên ghế sofa, dường như đang nói chuyện, từ góc nhìn của tôi không thấy rõ lắm.
Gã này ở đây làm gì? Lòng tôi dấy lên vô số câu hỏi.
Vừa thấy tôi đẩy cửa vào, hai người họ lập tức đứng dậy.
Mẹ khoanh tay trước ngực, giọng ngọt ngào quát: “Tiểu Bân? Con cứ thế mà vào à? Không thấy mẹ đang có khách trong văn phòng sao? Con có biết lịch sự không!?”
Tôi nhìn bóng dáng cao ráo, yêu kiều của mẹ, mặt mẹ vậy mà lại hơi ửng hồng, mái tóc búi sau gáy cũng có chút rối, một vẻ mắt quyến rũ chứa xuân, không biết lúc nãy hai người họ đã nói chuyện gì ở đây.
Gã Lưu Khải kia thấy tôi vào, mặt vậy mà cũng lộ vẻ không vui, nhưng thoáng qua rồi biến mất.
Khuôn mặt béo ú, xấu xí cười một tiếng, nói: “Cố tổng, thôi được rồi, cũng bàn bạc gần xong rồi, không làm phiền cô nữa, hẹn gặp lại!”
“Được.” mẹ trả lời, uốn éo thân hình gợi cảm tiễn hắn ra cửa.
Gã Lưu Khải kia đi qua, lại nhìn chằm chằm vào thân hình gợi cảm, quyến rũ đến tột cùng của mẹ một cách kỹ lưỡng, nuốt nước bọt, lúc ra cửa quay người lại cúi đầu ra hiệu với tôi một cái, cười với tôi một cách không có ý tốt, coi như đã chào hỏi tôi, rồi đi.
Hắn vừa ra ngoài, tôi lập tức không vui nói: “Mẹ ơi, con có việc gấp phải báo cáo với mẹ, rất trọng đại, mới đẩy cửa vào, gã Lưu Khải đó sao lại ở đây?”
Mẹ duyên dáng chỉnh lại tóc, thân hình gợi cảm uốn éo đôi chân dài trong tất lụa màu da trắng nõn và cặp mông lúc lắc đi về chỗ ngồi của mình, ngẩng đầu lên, mắt đẹp nhìn tôi nũng nịu nói: “Chuyện trọng đại gì! Ban ngày ban mặt con đến công ty tìm mẹ, mẹ đương nhiên có việc công, nếu con làm loạn, xem mẹ có đánh mông con không!”
Khuôn mặt quyến rũ của mẹ, cặp vú đầy đặn, đầy đặn trong chiếc áo sơ mi trắng, qua lớp lụa trắng sữa lờ mờ có thể thấy vết hằn của chiếc áo ngực màu đỏ bên trong và đường cong tròn trịa của cặp vú.
Cổ áo cũng hơi xộc xệch, để lộ một mảng lớn da thịt trắng nõn và khe ngực hơi hé mở, không biết lúc nãy đã xảy ra chuyện gì.
“Mẹ nói trước xem gã khốn Lưu Khải đó đến đây làm gì đã!?”
Tôi nghi hoặc hỏi, ánh mắt dê xồm không ngừng lấp lánh trên cặp vú tròn trịa, đầy đặn của mẹ, nhìn vào cặp vú cao vút, đầy đặn của mẹ phập phồng theo nhịp thở.
“Thằng nhóc hư, mắt nhìn đâu đấy.” mẹ nũng nịu nói, nhưng lại không hề để ý mà còn cố ý ưỡn cặp vú to lớn, đầy đặn ra như đang trêu chọc tôi, sau đó lười biếng nói: “Công ty của họ cũng có vài việc kinh doanh đàng hoàng, đến đây bàn chuyện hợp tác, bây giờ công ty của mẹ quy mô lớn rồi, đối tác kinh doanh tìm đến chúng ta ngày càng nhiều, chỉ là vừa đúng hôm nay hắn ở đây thôi.”
Tôi thầm nghĩ thì ra là vậy, lúc này mới yên tâm.
Mùi hương cơ thể nồng nàn của mẹ lan tỏa trong phòng, tôi ngửi thấy mùi hương trưởng thành từ người mẹ, không khỏi nổi lòng dê, lập tức cười nói: “Mẹ ơi, thực ra con phát hiện ra một chuyện động trời, lập tức đến tìm mẹ, là chuyện cực kỳ quan trọng! Lần này con lập công lớn rồi đấy!”
“Ồ?” mẹ thấy tôi vẻ mặt nghiêm túc không giống đùa, lộ ra vẻ tò mò.
Tôi lấy chiếc USB chứa dữ liệu của Tưởng Vĩ Tín ra, đưa cho mẹ.
Mẹ nhận lấy USB, hỏi: “Trong này có gì?”

“Chính là gã Tưởng Vĩ Tín đó! Hắn là một tên gian thần vô liêm sỉ! Trong này chính là bằng chứng công ty họ tham ô, phạm pháp, hắn còn bí mật muốn hại mẹ, thôn tính công ty của mẹ. Con đã liều mình nguy hiểm để lấy được dữ liệu này, mẹ xem là biết hết sự thật!”
Tôi kích động nói.

Mẹ không như tôi tưởng tượng mà lộ ra vẻ kinh ngạc tột cùng.
Mẹ cầm chiếc USB của tôi mân mê một lúc, sau đó cười nói với tôi: “Con nói chú Vĩ Tín của con muốn hãm hại công ty của mẹ, con còn đi lấy được những bằng chứng này? Đây là do một mình con làm à?”
“Dĩ nhiên rồi! Con đã xác định được vị trí phòng máy của công ty họ, một mình lẻn vào, rồi bất chấp nguy hiểm bị nhiều bảo vệ bắt, liều mình lấy được!”
Tôi nói một cách dứt khoát, không hề đỏ mặt vì nói dối.
“Khì khì” mẹ cười duyên, tôi không biết ý cười của mẹ là gì.
“Thú vị thật, để mẹ xem nội dung bên trong trước, con ngồi ở ghế sofa đợi một chút.”
mẹ nói.

“Vâng.” tôi ngồi xuống ghế sofa da trong văn phòng, nhìn mẹ cắm USB vào máy tính, mở các tệp bên trong ra, xem xét kỹ lưỡng.
Tay ngọc trắng nõn của mẹ chống cằm, cứ thế ung dung xem nội dung bên trong một lúc lâu, khuôn mặt duyên dáng lại không có phản ứng gì.
Tôi thầm nghĩ sự điềm tĩnh của mẹ thật tốt, nếu là người bình thường, bạn trai thân mật của mình vậy mà lại ngấm ngầm muốn hãm hại mình, chắc chắn sẽ nổi điên ngay lập tức.
Sau khi xem một lúc lâu, mẹ tắt máy tính, quay người lại nói với tôi: “Tiểu Bân bảo bối của mẹ giỏi thật, những dữ liệu này quả thực là bằng chứng rất quan trọng. Chú Vĩ Tín của con ngấm ngầm giở trò, con cứ yên tâm, mẹ sẽ không để hắn được như ý đâu!”
Tôi thấy mẹ vẻ mặt ung dung, vui mừng tột độ, lập tức nhảy dựng lên đi đến trước bàn làm việc, kích động nói: “Mẹ ơi, con đã liều mình nguy hiểm mới lấy được, lập công lớn như vậy, có thể làm bạn trai đủ tiêu chuẩn của mẹ chưa!?”
Mẹ nhìn khuôn mặt đỏ bừng của tôi, “phụt” một tiếng cười phá lên, khoanh tay trước ngực hỏi: “Cậu Châu, đây thật sự là do một mình cậu làm à?”
Mẹ xem ra nghi ngờ có phải là do một mình tôi làm không, lúc này tôi không thể để lộ sơ hở, tôi lập tức lại tỏ ra vẻ kiên quyết, dứt khoát nói: “Dĩ nhiên rồi! Ngoài con ra, trên đời này còn ai quan tâm đến mẹ như vậy! Con sớm đã từ lâu để ý đến hắn rồi!”
Đôi mắt to xinh đẹp của mẹ cứ thế nhìn thẳng vào tôi, tôi cũng không hề lùi bước mà nhìn lại mẹ.
Mẹ nhìn tôi đăm đắm một lúc, sau đó lộ ra một nụ cười quyến rũ, nói với tôi: “Tiểu Bân của mẹ thật sự lớn rồi nhỉ, xem ra mẹ thật sự thua con rồi, cậu Châu nhỏ, con đã nhận được sự công nhận của mẹ với tư cách là một người phụ nữ rồi đấy.”
“Yeah!” tôi hưng phấn như một đứa trẻ mà nhảy dựng lên: “Vậy chúng ta mau hẹn hò đi!”
tôi kích động hét lớn.

“Thôi được rồi, đừng trẻ con như vậy nữa, ban ngày ban mặt, để người khác nghe thấy thì ra thể thống gì.”
mẹ lườm tôi một cái, trách yêu.

“Dù nói vậy, nhưng con vẫn chưa qua được “bài kiểm tra” đó của mẹ, đúng không, đợi đến lúc con thật sự có bản lĩnh qua được “bài kiểm tra”, mẹ sẽ đồng ý với con, được không?”
mẹ cười nói.

Tôi thầm nghĩ thế này cũng không tệ, liền nói: “Được! Mẹ nói là giữ lời nhé!”
Mẹ nhìn vẻ mặt hưng phấn như trẻ con của tôi, trong ánh mắt lờ mờ lóe lên một tia không hài lòng và thất vọng, chỉ là tôi đang chìm trong niềm vui, hoàn toàn không phát hiện ra.
Tôi về nhà kiên nhẫn qua vài ngày, thấy Diêu Lượng sau đó không liên lạc với tôi, gọi điện đến căn hộ của Diêu Lượng, mới từ dì giúp việc biết được cậu ta vậy mà đã nhập viện.
Thằng cha này thật sự bị thương, tôi hỏi là bệnh viện nào, rồi đến đó xem tình hình của cậu ta.
Cậu ta ở trong một phòng bệnh VIP của bệnh viện tốt nhất thành phố.
Tôi đăng ký xong, được y tá dẫn vào, tầng này đều là phòng đơn sang trọng dành cho VIP, cả tầng không có mấy phòng bệnh có người ở.
Tôi đi vào thấy cậu ta một mình nằm trên chiếc giường lớn, đang lướt điện thoại gõ chữ.
“Hello, đại dũng sĩ.” tôi vừa giả vờ ca ngợi, vừa đi vào.
Cậu ta thấy là tôi vào, mặt lộ vẻ khác thường, ngồi dậy nói: “Sau đó thế nào, dữ liệu đều lấy được cả rồi chứ.”
“Lấy được rồi, tôi nói, cậu bị làm sao vậy? Đánh nhau với bảo vệ à?”
tôi đi qua đặt mấy thứ hoa quả, sữa tôi mang đến xuống đất.
“Này, đừng nhắc nữa, mười mấy bảo vệ đuổi theo tôi, may mà tôi thân thủ không tồi, nhảy từ tầng ba xuống chạy thoát, chỉ là lưng bị trẹo một cái, đau chết lão tử rồi.”
Khuôn mặt đẹp trai của cậu ta nói đến đây đau đớn méo mó, dường như nhớ lại khoảnh khắc bị thương.
“Nhảy từ tầng ba xuống… cậu cũng liều thật, sau đó họ không đuổi theo cậu nữa à? Cũng không nghi ngờ cậu đến đó để trộm dữ liệu sao?”
tôi nói.

“Chuyện bên đó tôi làm rất sạch sẽ, họ chắc không phát hiện được đâu.” Diêu Lượng nói.
Hai chúng tôi im lặng một lúc, cậu ta lại nói: “Lần này tôi đã làm xong việc cậu nhờ rồi, đưa dữ liệu này cho dì Cố xem là hiểu ngay, bà ấy cũng sẽ không ở bên gã khốn Tưởng Vĩ Tín đó nữa đâu nhỉ.”
“Ừm.”

Tôi đáp, nhìn cậu ta, lạnh lùng nói: “Cậu cứ ở đây dưỡng thương cho tốt, bằng chứng mà cậu vất vả lắm mới lấy được, tôi sẽ trực tiếp mang cho mẹ, đây là công lao của tôi rồi, cậu đừng có nghĩ ngợi lung tung nữa, nghe chưa, nếu không, tôi có bằng chứng cậu đi trộm cắp bí mật kinh doanh, là phải đi tù đấy.”
Tôi đắc ý nói ra những lời này, cậu ta phản ứng một lúc mới hiểu ra, khuôn mặt đẹp trai co giật một chút, hơi tái đi.
“Châu Bân, thằng nhóc này, quả nhiên vẫn tính kế tôi, phải không.”
Diêu Lượng vậy mà không lộ vẻ tức giận, chỉ ngồi thẳng dậy, giả vờ trầm giọng nói, làm tôi có chút ngạc nhiên.
Cậu ta vừa ngồi dậy, lập tức “Ái da!” một tiếng, chắc là động đến vết thương ở lưng, lập tức lộ ra vẻ mặt đau đớn vô cùng, lại nằm xuống giường.
“Hê hê, cũng không thể nói là tính kế chứ, những việc cậu làm, cũng đâu hoàn toàn có ý tốt, để đề phòng, tôi không phải chắc chắn phải đề phòng cậu một tay sao? Tôi thấy cậu hay là đừng nổi nóng nữa, cẩn thận động đến vết thương, ngày càng nặng hơn đấy.”
Tôi cười lạnh nói.

Diêu Lượng khẽ cười lạnh, nói với tôi một cách không có ý tốt: “Tiểu Bân, nếu cậu nói tôi trộm cắp bí mật kinh doanh, vậy thì cậu cũng là đồng phạm, cậu cũng không thoát được đâu!”
“Hê hê, tôi có thể trực tiếp đưa USB các thứ cho cảnh sát, rồi nói chương trình của cậu là do cậu tự viết, máy tính cũng là của cậu, tôi hoàn toàn không biết gì, chỉ là bị cậu lợi dụng thôi. Dù cảnh sát có thẩm vấn tôi, chắc tôi cũng có thể dễ dàng thoát tội.”
Tôi đã nghĩ sẵn những lời này từ trước, chính là để dọa cậu ta.
Tôi thầm nghĩ trong lòng, mình đúng là một thiên tài bụng đen, giăng một cái bẫy cho cậu ta chui vào, cậu ta còn không tự biết.
Diêu Lượng nghe xong, nói với tôi: “Tiểu Bân, chuyện này tôi đã tốn bao nhiêu công sức, cũng coi như là liều mạng, cậu cứ thế mà bán đứng tôi, nếu để dì Cố biết được, bà ấy sẽ nghĩ thế nào?”
“Hê hê, bây giờ tôi chưa bán đứng cậu, chỉ là bảo cậu đừng nói nhiều thôi,” tôi cười lạnh: “chỉ cần mẹ không biết, thì không có chuyện bán đứng hay không. Nếu sau này cậu không còn có những suy nghĩ bậy bạ với mẹ nữa, tôi đương nhiên sẽ không phanh phui chuyện cậu trộm cắp bí mật kinh doanh ra, biết chưa.”
Diêu Lượng vẻ mặt khác thường cứ thế nhìn tôi, không nói thêm gì nữa, thằng cha này xem ra đã chịu thua.
Tôi đắc ý cười một tiếng, rồi rời khỏi phòng bệnh.
Chỉ là tôi chắc chắn không thể thấy được, lúc tôi rời đi, vẻ mặt cười lạnh của Diêu Lượng sau lưng tôi.
Tôi ra khỏi bệnh viện, tâm trạng quá tốt, trên đường đi cứ huýt sáo.
Lúc này đã về đêm, bên cạnh bệnh viện này chính là hồ Huyền Tinh, một địa điểm du lịch nổi tiếng của thành phố Kinh Châu, gió đêm thổi đến, làm tôi vô cùng mát mẻ.
Hồ Huyền Tinh là một hồ nội thành ở trung tâm thành phố Kinh Châu, nhưng có đường hồ thông ra biển.
Bờ hồ có những lối đi dài, thu hút rất nhiều du khách đến đây dạo chơi.
Đối diện hồ là khu vực tập trung CBD thương mại lớn nhất trung tâm thành phố Kinh Châu, nhà cao tầng san sát, đèn đuốc sáng trưng, một khung cảnh phồn hoa, xa xỉ.
Gió hồ xen lẫn hơi thở đầu hè, làm người ta sảng khoái.
Ngay lúc này, cùng với tiếng giày cao gót “cộp cộp cộp” có nhịp điệu gõ trên sàn, ở lối đi ven hồ Huyền Tinh trước cửa bệnh viện, tôi lờ mờ thấy một bóng hình xinh đẹp, quyến rũ quen thuộc, đi những bước lười biếng mà tao nhã lại gần.
Mỹ phụ xinh đẹp, quyến rũ, có dáng người thướt tha đi tới, từng bước đi yêu kiều, thướt tha, một vẻ đẹp kiều diễm quyến rũ không tả xiết.
Mái tóc đen được búi cao sau gáy, cổ áo màu trắng ngọc được thắt một chiếc nơ lụa màu xanh tím, tạo thêm một điểm nhấn.
Mặc một chiếc áo sơ mi voan trắng tay dài, cặp vú khủng đầy đặn, tròn trịa làm cho phần ngực bó sát căng phồng lên, theo nhịp bước khẽ rung rinh, trông đầy đặn đến mức như sắp bung ra.
Vòng eo thon mảnh mai, thắt một chiếc thắt lưng hàng hiệu tinh xảo.
Chiếc váy ôm hông màu xanh nước biển phác họa nên cặp mông to lớn, tròn trịa, đẹp đẽ, như một trái đào tươi ngon, béo mập.
Lúc đi lại, cặp mông tròn trịa lúc lắc trái phải, chiếc váy bó sát rung lên một làn sóng thịt dâm đãng.
Đôi chân dài thon thả, tròn trịa, đầy đặn trong lớp tất lụa màu da, kết hợp với đôi giày cao gót màu trắng sữa, đường cong từ đùi đến bắp chân mịn màng, cân đối như lụa.
Mỗi bước đi, đôi chân đầy da thịt, quyến rũ rung lên một làn sóng thịt dâm đãng.
Một mỹ phụ như vậy trên giường, chỉ cần một đôi chân đẹp, cũng đủ làm cho đàn ông say đắm một đêm.
Đàn ông lũ lượt dành ánh mắt chú ý cho người phụ nữ rạng rỡ này, cùng với những bước đi yêu kiều, quyến rũ của mỹ phụ gợi cảm này, làm cho những người đi dạo ven hồ, dường như cũng quên mất mình đang định làm gì.
Những ánh mắt hoặc là xấu xí, hoặc là dâm đãng, tràn đầy tâm lý tò mò, dán chặt vào cô lúc đi qua.
Mỹ phụ biết rõ bộ trang phục này của mình có sức công phá chí mạng đến mức nào, ánh mắt như sói đói của đàn ông lại không làm cô cảm thấy bất kỳ sự khó chịu nào, trên khuôn mặt xinh đẹp của cô chỉ khẽ lộ ra một vẻ trêu chọc và khinh bỉ.
Vậy mà lại là mẹ! Muộn thế này rồi, sao mẹ lại đến đây!?
Chỉ thấy mẹ đi lại với dáng vẻ lười biếng, tao nhã, dường như không có mục đích rõ ràng, đối với những người đàn ông mạnh dạn đến bắt chuyện đều không thèm để ý, thậm chí cả khóe mắt cũng không liếc qua.
Tôi vừa định đi lên trước chào mẹ, thì vừa đúng lúc nghe thấy tiếng chuông điện thoại của mẹ reo lên.
“Alô, chị.” tôi nghe mẹ lạnh nhạt nói, giọng ngọt ngào mà đầy từ tính.
Là dì gọi điện cho mẹ, tôi đột nhiên rất muốn biết mẹ tối muộn đến đây làm gì, liền trốn vào bên cạnh lùm cây, nhìn mẹ từ trước mặt mình đi qua.
Mẹ cầm điện thoại đi, gió hồ thổi bay mái tóc mẹ, từng luồng hương thơm quyến rũ bay lượn trong không khí.
“Uyển Hinh, sắp làm rồi à?”

Vừa đúng lúc mẹ đi qua lối đi trước mặt tôi, có lẽ vì không xa lắm, tôi lờ mờ nghe thấy trong điện thoại có tiếng nói ngọt ngào, trưởng thành của dì, giọng điệu có chút lo lắng.
“Vâng, cũng đã lên kế hoạch gần xong rồi, hai mươi năm sắp đến rồi, chúng ta cũng không có thời gian do dự nữa.”
mẹ nói vào điện thoại, giọng điệu kiên định.

Hai mươi năm là gì?
Mẹ và dì đang bàn luận về nội dung gì, tôi cảm thấy rất nghi ngờ, càng không muốn xuất hiện liều lĩnh làm phiền mẹ, liền đi theo sau mẹ ở một khoảng cách không xa dọc theo lối đi ven hồ.
“Gia tộc của chúng ta, còn có nhà họ Châu, còn có họ, đây là số mệnh của chúng ta. Đã được chọn, thì phải hoàn thành tất cả những điều này, em sớm đã có giác ngộ rồi.”
“Hê hê, chị đừng để ý, chúng ta đều là cùng chung số phận, đã sớm đã định sẵn, ai đến làm chuyện này, cũng đều như nhau cả thôi.”
Mẹ hình như đang bàn luận với dì về một chủ đề rất ghê gớm, tôi đầy nghi ngờ, đi sát theo sau mẹ, nghe tiếng mẹ nói chuyện, trong không khí thoang thoảng mùi nước hoa cao cấp của mẹ, tiếng giày cao gót “cộp cộp cộp” có nhịp điệu rơi xuống đất, tạo ra từng tiếng vang trong trẻo.
Vòng eo thon lúc lắc của mẹ như một người mẫu, nhưng cặp mông đầy đặn, có da có thịt lại hoàn toàn trái ngược, thể hiện đầy đủ sự trưởng thành, đầy đặn của phụ nữ chín muồi.
Cặp mông béo mập theo những bước đi tao nhã lên xuống, làm cho chiếc váy cũng theo đó mà hơi uốn éo.
Chỉ là đi chậm rãi, vậy mà lại như những con sóng dữ dội tạo ra những làn sóng mông dâm đãng, quyến rũ, như muốn làm rách cả chiếc váy.
Đôi chân dài trong tất lụa bước chéo nhau, thân hình ngực nở mông cong tràn đầy vẻ nữ tính làm người ta phát điên.
Mông to của mẹ thật sự quyến rũ đến tột cùng, cặp mông tròn trịa, béo mập và đôi chân dài trong tất lụa đầy đặn, tràn đầy cảm giác da thịt dâm đãng, khơi dậy dục vọng.
Tỷ lệ eo thon, mông béo, chân dài gần như hoàn hảo, thêm vào đó là dáng vẻ quý phái, tao nhã, quyến rũ mà mẹ luôn giữ, quả thực là một vật báu làm điên đảo chúng sinh.
Tôi nuốt nước bọt, nhìn vào cặp mông đẹp của người mẹ yêu kiều đang lúc lắc trước mắt.
Chu Vân đã được coi là mỹ phụ ngực nở mông cong, nhưng thân hình này vẫn không thể so sánh được với mẹ, tôi thầm nghĩ.
“Chuyện đó cũng không còn cách nào khác, tình hình của nó chị cũng biết rồi, em đã khuyên bảo ba lần bốn lượt, xem ra không có cách nào, haiz, đây cũng là nghiệt duyên sâu đậm, chỉ có thể tàn nhẫn thôi.”
tôi nghe mẹ nói.

Thấy mẹ đi hết lối đi, vừa gọi điện thoại, vừa đi thẳng vào cửa bệnh viện, đôi chân trong tất lụa lấp lánh dưới ánh đèn đêm đặc biệt nổi bật.
Mẹ đến bệnh viện làm gì?

Chẳng lẽ là đi tìm Diêu Lượng?
Sao mẹ biết Diêu Lượng đang ở đây? Diêu Lượng nói cho mẹ biết à?
Mẹ kiếp, thằng chó Diêu Lượng! Tôi trong lòng nổi giận, bước theo sau mẹ.
Lần này tôi cách mẹ hơi xa, lờ mờ nghe mẹ nói: “Em biết rồi, chuyện nhà họ Chu, Tiểu Bân hình như gần đây đi lại khá gần với Chu Vân, nhưng em không để ý chuyện này.”
Tôi lại sững sờ, mẹ biết chuyện của tôi và Chu Vân?
“Coi như là duyên phận thôi, nhưng cũng chưa chắc, người nhà họ Chu, làm chuyện gì cũng có thể.”
“Có lẽ phải tìm một cơ hội thôi, nó dù sao cũng lớn rồi, phải bàn bạc với nó cho đàng hoàng, không thể cứ mãi quản giáo.”
Tôi nghe mẹ lạnh nhạt nói, xem ra chuyện tôi hẹn hò với Chu Vân đã bị mẹ biết rồi, không biết mẹ làm sao mà biết chuyện của tôi.
Đi vào tòa nhà bệnh viện, tôi không dám đi quá gần, may mà lúc này trong bệnh viện không có nhiều người.
Mẹ đi đến cửa thang máy đợi, tôi trốn trong bóng tối ở lối vào.
Chỉ thấy mẹ dường như nghe thấy chuyện gì đó không vui, lông mày liễu khẽ nhíu, đợi một lúc lâu rồi nói: “Bao nhiêu năm trôi qua rồi, chuyện cũ cũng đã qua, không cần thiết nữa, trừ khi hắn đến tìm tôi.”
“Đều là chuyện cũ rồi, nói thật, tôi không muốn gặp hắn lắm.” mẹ lạnh nhạt nói.
“Ting” một tiếng, thang máy đến tầng một.

“Khì khì” mẹ cười duyên, “Chị ơi, chị không phải là đói khát khó nhịn, thật sự muốn thân thiết với Tiểu Bân chứ.”
Dì muốn thân thiết với tôi? Họ rốt cuộc đang nói chuyện gì? Chuyện này là sao đây?
“Thôi được rồi, nói trước nhé, sau chuyện đó, chị có thể đón nó qua ở một thời gian, hi hi hi, chị phải biết chừng mực nhé, Tiểu Bân nó còn là một tiểu thịt tươi đấy, đừng để chị tàn phá nó hỏng mất.”
Mẹ cười duyên nói, “Thôi được rồi chị, cứ vậy đi, vào thang máy rồi, em cúp máy đây, chị cứ yên tâm, em chắc chắn sẽ làm tốt những chuyện này, đây chỉ là bước đầu tiên thôi.”
Mẹ nói rồi uốn éo cặp mông to tròn đi vào thang máy, sau đó cửa thang máy đóng lại.
Tôi vội vàng đi tới, nhìn con số trên thang máy không ngừng tăng lên, dừng lại ở tầng 23.

Đây chính là tầng phòng bệnh của Diêu Lượng!
Lần này tôi nổi điên rồi, xem ra mẹ quả thực là đi tìm Diêu Lượng.
Tôi vội vàng cũng nhấn nút thang máy, lên tầng 23.

Rất nhanh tôi đã đến tầng phòng bệnh lúc nãy vừa rời đi, đi đến bên phòng bệnh của Diêu Lượng, nghe thấy bên trong có tiếng nói chuyện, tôi trốn bên cửa lén lút nghe.
“Dì Cố, sao dì lại đến đây?!” trong phòng bệnh vang lên giọng nói kinh ngạc của Diêu Lượng.
“Nghe nói cháu bị thương ngoài da nhập viện, đặc biệt đến thăm cháu.” giọng mẹ truyền đến.
“Cảm ơn dì Cố, thực ra cũng không có gì, bác sĩ nói đều là vết thương ngoài da, nghỉ ngơi một tuần là có thể xuất viện rồi.”
Diêu Lượng nói.

Một lúc sau, không có tiếng động gì, tôi lờ mờ nghe thấy tiếng họ nói chuyện khá nhỏ.
Tôi hơi ló đầu qua cửa phòng bệnh hé mở, chỉ thấy mẹ khẽ nhấc cặp mông tròn trịa trong váy ôm hông, ngồi bên mép giường bệnh của Diêu Lượng, tao nhã vắt chéo đôi chân trong tất lụa, để lộ một mảng lớn chân đẹp đầy da thịt trắng nõn, khoanh tay trước ngực, đôi mắt nóng bỏng dán chặt vào cậu ta, khóe miệng đỏ mọng luôn nở một nụ cười, hai người đang nhỏ giọng nói chuyện gì đó.
Tôi thấy mẹ cách cậu ta rất gần, vẻ mặt hai người rất thân mật, lòng tôi một trận co giật.
Chỉ nghe thấy Diêu Lượng nhỏ giọng nói gì đó, mặt mày đầy vẻ kiêu ngạo và khinh bỉ.
Sau đó mẹ suy nghĩ một lúc, nói: “Hôm nay nó đến tìm dì rồi, không nhắc đến chuyện của cháu.”
Nói đoạn, mẹ khẽ cắn đôi môi đầy đặn, kiều diễm, lộ ra một vẻ mặt không hài lòng.
Lúc này tôi không thấy được vẻ mặt của hai người trong phòng bệnh, đang nhìn trái nhìn phải, rón rén trốn bên cửa.
Phòng bệnh này ở góc cuối hành lang, tầng này vốn dĩ rất ít bệnh nhân, cơ bản không ai thấy được tôi.
Hai người trong phòng bệnh im lặng một lúc, mẹ tùy ý khẽ vén mái tóc bên tai, dịu dàng nói: “Những việc cháu giúp dì làm, tuy có chút mạo hiểm, hơi làm loạn, nhưng cũng coi như có chút thành quả.”
Cậu ta giúp mẹ làm việc? Mẹ đang nói đến việc lấy bằng chứng của Tưởng Vĩ Tín sao?
Đây không phải là chuyện tôi và Diêu Lượng bàn bạc sao, tôi nhất thời rơi vào hoang mang.
Diêu Lượng nghe mẹ nói, không hề che giấu mà dán mắt vào cặp vú khủng của mẹ như sắp bung áo, cổ áo không cài cúc trên cùng lờ mờ để lộ một ít thịt ngực trắng nõn và một chút khe ngực.
Cậu ta liếm môi, nở một nụ cười đẹp trai: “Dì Cố, vậy chúng ta đã nói rồi nhé, cháu làm xong việc thứ nhất, cháu phải nhận lãi đấy!”
Mẹ thấy ánh mắt dê xồm của cậu ta, cười nói: “Bây giờ cháu như thế này, còn nghĩ đến đòi lãi gì? Đợi cháu khỏe lại rồi nói!”
Diêu Lượng cười lớn, một tay vén chăn lên, cậu ta mặc áo bệnh nhân màu trắng, dưới thân chỉ mặc một chiếc quần short trắng, để lộ đôi chân khỏe mạnh, thon dài, giữa đũng quần, lúc này vậy mà đã dựng lên rất cao, phồng lên một cái lều khổng lồ.
Tôi kinh ngạc trước hành động táo bạo của cậu ta, còn mẹ thì nũng nịu kêu một tiếng, nhưng không tức giận, mắt đẹp dán vào chỗ đũng quần phồng lên của cậu ta.
Chỉ thấy cậu ta nhìn chằm chằm vào dung mạo diễm lệ của mẹ, một tay bỉ ổi qua lớp quần xoa nắn chỗ đũng quần cương cứng, nhìn mẹ một cách hạ lưu cười lớn: “Dì Cố cứ yên tâm, cháu chỉ bị thương nhẹ ở lưng thôi, chỗ này chắc chắn không có vấn đề gì, bây giờ còn sung sức lắm đấy!”
Mẹ “khì khì” cười lẳng lơ, mẹ cúi người xuống đè lên người Diêu Lượng, khóe mắt lại khẽ liếc nhìn chỗ lồi lên rõ ràng ở hạ bộ cậu ta.
Cặp vú to tròn, đầy đặn ép chặt vào ngực Diêu Lượng, đôi môi đỏ anh đào ghé sát mặt Diêu Lượng, khêu gợi hôn nhẹ lên má Diêu Lượng, thở ra hơi thở thơm như hoa lan vào cậu ta nói: “Thằng nhóc dê xồm, giỏi đòi hỏi dì ghê, vậy hôm nay dì cho cháu lãi, cháu đừng có động đến vết thương, rồi lại đổ lỗi cho dì đấy.”
Mũi Diêu Lượng toàn là mùi hương phụ nữ trưởng thành say đắm của mẹ, cười nói: “Chết dưới hoa mẫu đơn làm ma cũng phong lưu, lúc thấy dì Cố, thực ra cháu đã khỏi rồi.”
Mẹ lườm cậu ta một cái, nũng nịu ra lệnh: “Ngồi ra mép giường đi.”
Diêu Lượng vậy mà lại thật sự trở nên sung sức, ngồi thẳng dậy, đặt chân xuống sàn ngồi bên mép giường, cởi thắt lưng, kéo quần short xuống, để lộ đôi đùi khỏe mạnh và đũng quần.
Chỉ thấy con cặc to lớn ở đũng quần cậu ta như một mũi tên bật ra khỏi quần lót, như một khẩu đại bác nhắm thẳng vào mẹ đang đứng trước mặt.
Con cặc to đã cương cứng hoàn toàn, tuy tôi đã thấy một lần, nhưng vẫn cảm thấy dù là chiều dài hay đường kính đều rất đáng kinh ngạc, đặc biệt là đầu rùa cong vút, vừa to vừa lớn lại đen pha đỏ, trông cực kỳ dữ tợn, cứ thế hùng hổ dựng đứng giữa đũng quần.
Mẹ nhẹ nhàng nũng nịu kêu một tiếng, mắt đẹp rõ ràng sáng lên, một cây cặc to khỏe, cương cứng như vậy dựng đứng trước mặt, làm cho lòng mẹ thầm kinh ngạc, mẹ dán mắt vào con cặc to lớn, cương cứng của Diêu Lượng, không thể rời mắt, khẽ cắn môi đỏ nũng nịu nói: “Thằng nhóc dê xồm, vốn liếng cũng không nhỏ nhỉ, có phải đã tàn phá không ít gái nhà lành rồi không?”
“Cũng không nhiều lắm, chắc khoảng trăm cô thôi, nhưng mà suốt ngày nghĩ đến dì Cố, nghĩ đến mức chỗ này sắp nổ tung rồi, dì Cố mau đến giúp cháu xả một phát, cho cháu sướng một chút.”
Cậu ta phóng túng trực tiếp trước mặt mẹ xoa nắn đầu rùa to đen tím của mình, nhìn vào thân hình phụ nữ trưởng thành, đầy đặn, quyến rũ của mẹ, vẻ mặt động lòng người, thân hình phụ nữ trưởng thành đầy đặn lồi lõm, một thân da thịt trắng nõn, cặp vú đẹp làm căng phồng bộ đồ, cặp mông to tròn, cao vút, đôi chân dài trong tất lụa trắng nõn dưới váy ngắn, mỗi tấc da thịt đều làm người ta bốc hỏa, toàn thân toát lên mùi phấn son thanh lịch, cao nhã, không một thứ gì không phải là cực phẩm, thật sự đẹp không thể tả.
Lúc này lòng tôi một trận cuồng loạn, mẹ vậy mà lại đồng ý “lãi” gì đó không hiểu ra sao, mẹ và Diêu Lượng rốt cuộc có quan hệ gì?
Đang bàn bạc chuyện gì?

Diêu Lượng trước mặt mẹ vậy mà lại phóng túng như vậy, mẹ dường như không những không tức giận, mà còn rất hưởng thụ, rốt cuộc là sao?
Mẹ nhìn vào con cặc to đang dựng đứng trong đũng quần cậu ta, khóe miệng khẽ cười, nói giọng đầy quyến rũ: “Cậu tính toán cũng giỏi đấy, vừa làm xong việc đã đến đòi thưởng, đúng là một thằng nhóc dê xồm!”
Mẹ nói xong, ánh mắt cực kỳ trêu chọc ném cho Diêu Lượng một cái liếc mắt, vậy mà lại rất ngoan ngoãn quỳ xuống, quỳ giữa hai chân đang dang rộng của Diêu Lượng!
Cặp mông to tròn, đầy đặn làm căng phồng những đường vân của chiếc váy bó sát, cứ thế dựng đứng về phía cửa phòng bệnh.
Tôi kinh hãi tột độ, Diêu Lượng cũng vô cùng bất ngờ.
Chỉ thấy khuôn mặt diễm lệ của mẹ nhìn thẳng vào con cặc to đang dựng đứng giữa đám lông mu đen rậm của Diêu Lượng, cười quyến rũ nói với Diêu Lượng: “Vậy hôm nay tôi trả lãi cho cậu trước, cậu phải cố gắng lên cho tôi đấy nhé!”
Diêu Lượng thấy mẹ vậy mà lại lẳng lơ quỳ trước mặt mình, vô cùng bất ngờ, liên tục gật đầu: “Chắc chắn chắc chắn! Dì Cố, cháu nhất định sẽ làm được!”

.

LH telegram: Cuulongdiquan123 hoặc fb Cửu Long Di Quan (avt con chó trắng)

4.5 4 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
8 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Tào A Man

cho hỏi đăng truyện ở đây có được nhuận bút không vậy? tôi có viết nhiều bộ sex hay nhưng đăng free sẽ phí công sức bản thân!!!

nhóc ác

không cho đi mà sao đòi nhận lại

Sấc sượt

Viết bằng AI mà cx phí công sức à

Cửu Long Di Quan

ông cứ đăng đi, truyện hay có người liên hệ mua thôi

Hỏi truyện

Chuyện này tên góc là gì vậy thớt ?

Toàn

Vậy nam chính có phế k tác giả ?

Gigi

Truyện hay

Hio

Truyện hay