Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139

Tác Giả:

Lượt Xem: 4029 Lượt Xem

Chương 114​

Mẹ tôi nói nhẹ nhàng, cũng không nghĩ đến bộ ngực bự của mẹ thì con có thể làm được gì? Tôi cũng bất lực thì thầm trong lòng. Nhìn hai bầu vú to trắng nõn của mẹ mà lòng tôi cũng run lên, tay cầm áo lót không ngừng run rẩy, làm sao mà nhanh được.

Với những nỗ lực vụng về của mình, cuối cùng tôi cũng giúp mẹ cài được cúc áo ngực, quá trình này rất kinh động tâm hồn, nhiều lần tôi gần như không thể chịu được sự cám dỗ và muốn dùi cặp vú to lớn của mẹ vào tay tôi để chơi đùa. Cùng đôi vai thơm và tấm lưng mịn màng của mẹ là tất cả những gì đang dụ tôi vào con đường phạm tội. Kinh khủng hơn nữa là chiếc áo ngực rộng như vậy vẫn không che được vẻ giàu có của mẹ, so với chiếc áo lót ren trong suốt mà mẹ đã cởi ra thì chiếc áo ngực này rõ ràng là tiết chế và rộng hơn, nhưng khi mặc vào mẹ lại thấy vẫn bị đẩy ra một vùng vịnh hùng vic. Sự cứng cáp, trong trắng như thủy tinh đó, tôi nghĩ chỉ có bức tượng bán thân cỡ này của mẹ tôi mới làm được.

Sau khi thay một bộ quần áo bệnh nhân đã được khử trùng mới và mặc áo vào cho mẹ, tôi nghĩ mọi chuyện đã xong “như vậy được rồi chứ?”

“ừ ừ”, mẹ vừa gật đầu, lại nhìn thấy tôi nhảy xuống giường, “con đi đâu vậy”?”

“con tìm giày giúp mẹ?”

“tìm giày gì? Quàn còn chưa thay xong, con tìm giày cái gì?”

“quần áo không phải là thay xong rồi sao? Còn cần thay gì nữa?” không thể khong nói tôi vẫn là nghe lời mẹ.

“quần nữa, mẹ còn chưa thay quần với quần lót mà” nói xong mẹ liền hối hận. Ngực thì không sao, nhưng thật khó làm cho đầu óc của tên ác ôn nhỏ bé đột nhiên có một cảnh thơm tho nơi vùng kín của bà hoàn toàn lộ ra trước mặt con trai, khi bà nghĩ rằng bàn tay to nóng bỏng của con trai sẽ luồn qua âm đạo của bà, cũng có thể chạm vào, bất giác hiện lên hai cái đỏ mặt tía tai, không biết đỏ cả mặt là thành cái dạng gì rồi.

Đừng nói đến mẹ, không biết có phải có cái gì không ổn bên tai, toàn bộ trái tim của tôi đều chấn động vô cùng, ngay cả giọng nói cũng phát run “mẹ, con không nghe nhầm đúng không, mẹ kêu con thay quần dài và quần lót cho mẹ?”

Tuy rằng trong lòng xấu hổ, nhưng khi nhìn thấy bộ dạng gnhi ngờ nhân sinh của tôi, mẹ liền động lòng, liền thay đổi, dù sao cũng không phải là tôi chưa từng thấy, ngoài ra, còn bị tôi đụ và mẹ giả làm một vẻ mặt đánh đá, nói: “con muốn mẹ cho người khác thay à?”

“tất nhiên là không”, tôi lập tức buột miệng.

“vậy thì còn khong nhanh lên, còn lôi thôi nữa là y tá sẽ tới đấy”. thực ra trong lòng bà gần như cẳng thẳng, miệng vẫn không khoan nhượng. Mẹ tôi xứng đáng là hình mẫu cho hiệu trưởng, không ai có thể sánh được với thành tích này.

Mẹ dang rộng hai chân để cho tôi cởi quần, dường như muốn nói vài câu nói, kỳ thật tôi đã trải qua mấy thế kỷ kháng chiến, trước mắt hiện ra một đôi chân to trắng nõn, đây còn chưa tính là gì cả. Dù gì thì mẹ tôi không mặc quần tất trong có vẻ không hấp dẫn lắm, nhưng vùng kín của bà là chiếc quần lót sexy ren màu đen mà tôi chọn từ người bạn thân nhất của mẹ tôi, dì thu vân. Độ trong suốt của ren cũng không khác gì cái đó không mặc. Lớp lưới mỏng gần như in đườngviền của gió. Một thiết kế gốc vải, chỉ khi tôi cởi nó ra đến vị trí của mông, mái tóc đen nhỏ dài ra, ngay lúc đó tim tôi như thắt lại bị đưa ra ngoài chơi đàn, và vẫn đang bị phục kích.

Nếu chút sắc xuân này không là gì, thì thực sự toi cởi quần lót của mẹ, đó là thử thách lớn nhất của cuộc đời tôi. Tôi đang lang thang ở ngã tư của sự lựa chọn không thể dứt ra được. Tôi thực sự muốn xem âm hộ của mẹ tôi trông như thế nào, nhưng sợ hơn alf tôi không thẻ làm được. Tôi không còn tự tin vào tự kiểm soát bản thân, nếu không sẽ không có quá nhiều điều vô lý có thể xayra. Nói thật là tôi không biết mình đang phải vật lộn với cái gì nữa, rõ ràng là tôi thích mẹ nhưng khi bị mẹ dụ như vậy thì dương vật của toi như muốn nổ tung, tôi không kìm được ham muốn, và tôi vẫn có thể suy nghĩ thấu tình đạt lý, chính mình cũng khâm phục mình.

Nhưng nếu tôi thực sự cởi quần lót của mẹ tôi, tôi thực sự không thể đảm bảo điều đó. Đây là bệnh viện, nếu tôi thực sự làm điều gì đó với mẹ tôi, nó có thể khiến tôi và mẹ tôi không còn nơi nào để sống trong xã hội này. Từ ngàn đời nay mẹ con luôn là đề tài cấm kỵ, ngoài ra mẹ tôi còn là hiệu trưởng trường cấp 2 số 1 thành phố, một khi chuyện lộ ra thì mẹ con tôi coi như xong. Tôi yêu mẹ và tôi không thể làm vậy.

Tôi với tay vào giữa eo mà mông của mẹ, vòng qua trái tim của tôi quanh cặp mông to lớn của mẹ, và cởi bỏ chiếc quần lót gợi cảm của mẹ, tôi gần như nhắm mắt lại trong suốt quá trình, và tôi vẫn lẩm bẩm điều gì đó sẽ khiến phật nổi giận để tĩnh tâm và ngừng suy nghĩ về nó. Bạn hỏi tôi tại sao lại làm như vạy với bản thân, hiếm khi nào mẹ chủ động cho tôi xem? Trái tim tôi lúc này đang cuộn sóng, tôi chỉ muốn nói rằng toi yêu mẹ của tôi, không phải mẹ của tôi, đúng vậy, tôi không phủ nhận rằng tôi cũng yêu mẹ của mình, nhưng nhìn nụ cười hạnh phúc trên gương mặt cuarbaf cụ và con trai, tôi biết mình mong muốn điều gì nhất.

Đó là tình yêu cả đời với mẹ, tôi muốn cùng mẹ đi lâu dài, chẳng khác gì bà già và con trai của bà ấy.

Tất cả những gì tôi có đều nằm trong mắt mẹ, nếu lúc này tôi mở mắt ra, tôi sẽ thấy mẹ không còn đỏ mặt, thẹn thùng mà lộ ra vẻ nhẹ nhõm. Mẹ biết sức cám dỗ của xác thịt trưởng thành như thế nào, đó là sự cám dỗ tuyệt đối không thể cưỡng lại đối với một cậu ấm 16 tuổi, mẹ không ngờ con trai mình lại có thể cưỡng lại được cám dỗ khi tâm lý phụ nữ thật nghịch lý, mẹ không chỉ huy vọng rằng đàn ông sẽ bị mê hoặc bởi chiếc váy hạt lựu của bà ấy, nhưng cũng không muốn đàn ông thích bà ấy vì ngoại hình và hình dáng của bà ấy. Nhiều khi mẹ không thể tin được tình cảm của tôi dành cho mẹ, mẹ sợ rằng sự say mê của tôi với mẹ chỉ là sự tò mò về người khác giối trong quá trình phát triển của con trai ở tuổi vị thành niên, và đó là sự ham muốn nhục dục đối với mẹ.

Nhưng lúc này, bà đã hoàn toàn bị thuyết phục, nhìn con trai mình nhắm mắt dưỡng thần, vẻ mặt có chút đau đớn, cũng không biết giữa đũng quần sưng tấy như thế nào, chỉ cần xét từ mức độ sưng lên là có thể thấy con trai chịu đựng vất vả lắm, dù vậy con trai bà cũng không xâm phạm bà nửa bước, ngay cả cham thông thường cũng không. Nhìn cảnh này làm sao bà không cảm thấy chạnh lòng? Làm thế nào bà có thể có bất kỳ phàn nàn? Làm thế nào có thể có bất kỳ lý do để từ chối nó?

Tôi nhìn thấy đôi mắt đẹp của mẹ tôi gợn sóng, bao nhiêu do dự trước đây đều tan biến, ngoài cảm giác, đôi mắt nhìn tôi có một sự dịu dàng chưa từng thấy. Lãnh đạm bình thường như muốn khẳng định quyết định nào đó trong lòng vừa mừng vừa đau, cuối cùng tôi cũng mặc quần lót cho mẹ, nhưng hạ thể của tôi cứng ngắc đến mức sắp chết mất. Hay trút bỏ nó, nó có thể là một tiêu đề vào ngày mai. Đó là tôi. Một người đàn ông ở bệnh viện thành phố nào đó đã chết vì tinh dịch, và cách chết có thể coi là vượt thời gian. Ngay sau khi thay quần áo kết thúc, tôi nóng lòng nói với mẹ: “mẹ, con có việc gấp. Con không th ể đi cùng mẹ, nhưng con sẽ về sớm”

Mặt tôi gần như bừng đỏ. Đừng nói là mẹ đến đây, ngay cả trinh nữ không có kinh nghiệm cũng có thể nhìn ra được rốt cuộc cái quần sưng vù của toi đã thành túi rồi. Biết rằng loại chuyện này sẽ làm tổn thương cơ thể, mẹ không nói nữa “con cứ đi đi, người thay kim sẽ tới, khong có con cũng không sao.”

Sau khi được sự cho phép của mẹ tôi, làm sao tôi có thể dám dừng lại ngay lúc đó, tôi phá cửa xông vào lập tức, và muốn tìm một nơi để thoát ra ngoài. Bạn hỏi toi tại sao toi không xuất tinh trực tiếp trước mặt mẹ, dù sao không phải là tôi chưa nhìn thấy mẹ bao giờ. Làm ơn lúc nãy đã nói rằng sắp đến giờ thay kim và truyền nước, nhưng không y tá đã vào.

Tôi vội vã đi qua cô y tá và không thèm chào, cô y tá trẻ đột nhiên cảm thấy kỳ lạ, “đây là…”

“không sao đau, con trai tôi có tính khí như vậy, hấp ta hấp tấp, đừng để ý đến nó”, người mẹ giải thích với y ta. Chỉ cần nghĩ đến việc mình đã xấu hổ như thế nào vừa rồi khiến bà muốn bật cười.

Mẹ mỉm cười không chút nao núng khiến cô y tá đến thay kim càng lạ hơn, thầm nghĩ đây là bệnh nhân gì, chắc không phải chuyển từ khoa thần kinh sang chứ. Mẹ tôi và tôi rất kỳ lại, cô y tá rất hoảng sợ sau khi giúp mẹ toi rút kim tiêm cô ấy đã vội vàng bỏ chạy khỏi khu của mẹ.

Phần còn lại của mẹ khoanh tay và vuốt ve chiếc áo bệnh nhân trên người mình, với một sự dịu dàng khó tả trong mắt.

Bên kia, tôi đang chạy loanh quanh trong bệnh viện, chưa kịp tìm một nơi hẻo lánh và vắng người, tôi đã đụng phải dì ôn ở một góc. Nhìn thấy vẻ vội vàng của tôi, dì ôn bối rối hỏi: “tiểu phong, sao cháu lại mồ hôi nhễ nhại vậy? Đi đâu mà vội thế?”

“dì ôn dì ôn!!!”sau khi phản ứng lại không phải là nhẹ nhàng nhất và trí tuệ đức hạnh và người phụ nữ xinh đẹp trong tâm trí toi, ai ngăn cfarn tôi? “dì ôn, hiện tại cháu không có thời gian để nói với dì quá nhiều, cháu”

“thời gian của cháu, chuyện gì vậy?”, dì ấy đột nhiên nhìn tôi chạm đến một mảnh lớn sưng lên của hạ thể, sững sờ một lúc, sau đó bật cười: “dì hiểu rồi hiểu rồi, ở đó có vấn đề gì không?”

Nói rồi dì vỗ nhẹ vào bụng dưới cách ba inch bên dưới. Bất chấp quan hệ giữa dì ôn và tôi, tôi vẫn cảm thấy có chút xấu hổ. Tôi đã rất xấu hổ đến nổi tôi gần như tìm một nơi rúc vào.

“cháu ấy à, thật sự là sinh khí không có chỗ nào để trút bỏ.” dì ôn ân cầ nói” “đi với dì , dì sẽ giúp cháu lấy ra, nếu không nhịn hỏng rồi dì sẽ lỗ to.”

Dì ôn nói xong, nhìn tôi một cái thật quyến rũ, rồi quay người ra hiệu cho tôi đi theo. Tôi chỉ để ý thấy dì ôn hôm nay rất khác so với thường ngày. Dì ấy mặc một chiếc áo khoác trắng tinh, chiếc cổ mỏng manh màu hồng phần kéo dài xuống đường viền cổ áo, lộ ra vẻ sáng chói quyến rũ. Tương ứng là một chiếc áo sơ mi trắng với ve áo hình chữ v. hai bên vai được thiết kế bằng lưới trong suốt, phần ngực và cả vòng eo nhỏ nhắn đều trắng tinh, không biết có phải do đang trong viện dì không. Ôn uyển đình hôm nay không lộ ra đường sự nghiệp hấp dẫn như trước, tuy rằng ngực ngẩng cao, nhưng chỉ là có chút trầm mặc. Cùng với chiếc váy lưng cao lưng chừng ăn nhập với áo sơ mi trắng, chất liệu ren và màu trắng tinh khôi càng tôn lên vòng eo thon thả của dì ôn, không thể tin được đó là một phụ nữ ba mươi sáu tuổi.

Bước trên một đôi giày cao gót màu đen và sáng, bắp chân hoàn mỹ như một món đồ thủ công, tủy lệ hoàn hảo không béo không gầy. Khi bước đi, cặp mông to tròn đầy đặn không khỏi va chạm. Làn da mịn màng và mỏng manh của dì ôn ánh lên một tia sáng mờ nhạt, ngay cả tôi cũng không thể biết dì ôn có đang đeo tất hay không. Tôi nghĩ rằng ngay cả màu da tất cũng có tác dụng tương tự.

Dì theo sau dì ôn, dáng vẻ cau có quà quyến rũ của dì ôn đang lôi kéo tôi phạm tội từng phút từng giây, vốn dĩ tôi khó có thể kìm được tiết tấu bùng nỏ, nhưng bây giờ nhìn thấy dì ôn như thế này lại choáng váng, tôi cảm thấy thích phần dưới của tôi không còn thuộc về tôi nữa, dù chỉ mới đi chưa đầy hai phút nhưng tôi đã cảm thấy đoạn đường này gần như kết thúc cuộc đời mình.

Dì ôn sớm đưa tôi đến phòng làm việc, vừa vào cửa, tôi nóng lòng muốn ôm dì ôn, tay đặt lên ngực dì ôn, vô thức xoa nắn, sức lực của toi là làm sao dì ôn có thể thoát ra, vì vậy dì ôn khong còn cách nào khác đành phải nói “ đưng gấp, trước tiên hãy đóng cửa lại.”

Lời của dì ôn khiến lý trí duy nhất của tôi cuối cùng cũng vượt qua được dục vọng và tôi lấy lại được một chút. Tôi thả dì ôn ra để dì thở phào nhẹ nhõm. Dì trợn mắt nhìn tôi, bước tới nhẹ nhàng đóng cửa, khóa lại.

Sau đó dì bước đến gần tôi và ngồi xổm xuống. Dì ôn cẩn thận cởi cúc quần của tôi và thả con rồng ngủ dài của tooira. Cái đầu dương vật đáng sợ gần như có thể nhìn thấy những tia máu nổi lên. Những đường gân xanh đáng sợ bao quanh nó, có hình dạng như những dải sâu bướm nhỏ, được lan rộng ra toàn bộ dương vật một cách rõ ràng và đáng sợ. Ngay cả dì ôn, người đã quen với những thứ của đàn ông, không thể không bị sốc khi nhìn thấy dương vật của tôi.

4.4 14 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
10 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Khanh

Tiếp tục đi ban

Cu to

Đọc đéo nứng vì kể quá ngu

BV97

Vãi lol truyện chuyển cảnh kiểu gì thế? Ở chương 56 dì dĩnh đang lái xe mà thế đéo nào chuyển 1 phát sang cảnh ngồi trc mặt cầm cu BJ? Chịch thì cũng phải có lý tý chứ, ảo thật đấy!

Khanh

hay

Khanh

Ra tiếp đi