Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139
Tác Giả: Sưu Tầm
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Bú Cu, Hiếp Dâm, Loạn Luân, Máy Bay, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: Lén Lút, Mẹ Con, thuốc kích dục
Lượt Xem: 3881 Lượt Xem
Chương 135: giấc mơ kỳ lạ
Mẹ tôi đang bận trong bếp, tôi đã bị mẹ đẩy ra khi muốn giúp, theo lời mẹ tôi ban đầu, tôi đã chăm chỉ học hành trong thời gian này, vì vậy tôi chỉ cần nghỉ ngơi thật tốt để mẹ làm.
Tôi không cưỡng lại được lòng tốt của mẹ nên bỏ cuộc và quay lại pòng khách ngồi xem tv, đợi bữa tối thịnh soạn của mẹ tôi ra.
Lúc chán sẽ nhìn mẹ trong bếp, thấy dáng mẹ cứ lúi húi vào bếp đẻ thưởng cho mình, tôi thực sự cảm thấy mình trước đây từng ngốc nghếch và ngây thơ biết bao.
Nghĩ đến trước đây, tôi luôn cảm thấy mẹ đối với mình không tốt chút nào, tình yêu của mẹ mà những đứa trẻ khác có mẹ đều có thể dễ dàng cảm nhận được, nhưng tôi chỉ có thể cảm nghiệm được từ dì ôn.
Đến bây giờ tôi mới nhận ra rằng không phải mẹ không yêu tôi mà là tình yêu của mẹ không hay thể hiện ra bề ngoài.
Chỉ là biểu hiện trong quá khứ của tôi quả thật làm mẹ hận luyện sắt không thành thép, muốn tốt với con cũng khong khá hơn được, thật ra tình cảm mẹ dành cho tôi không thua mẹ nào cả, mẹ hơn bất kỳ ai muốn tôi tốt, nhưng là để ngăn cản tôi nuôi dưỡng tính kiêu ngạo, mưới tàn nhẫn đến mức thế với tôi, tôi thật sự rất ngu ngốc. Có mẹ nào trên đời lại nỡ lòng để con mình xa lánh mình chứ, mẹ hy sinh cho tôi như vậy, so với những người mẹ khác, tình yêu thương của mẹ là vị tha hơn và cao cả hơn.
Nghĩ lại mẹ lạnh lùng đã để lại ký ức không thể xóa nhòa trong ký ức của tôi mặc dù tôi không khỏi rùng mình nhưng khi so sánh với cảnh mẹ hôm nay vào bếp chuẩn bị một bữa ăn thịnh soạn cho tôi, tôi có chút ghét bỏ bản thân mình. Tôi vùng dậy, tôi cảm thấy chính vì trước đây mình học không tốt nên đã khiến mẹ tôi xót con và tàn nhẫn với tôi, tôi chỉ nghĩ đến việc mình khổ sở lắm chứ chưa bao giờ nghĩ đến việc mẹ đánh tôi, sẽ không cảm thấy trái tim khó chịu sao? “ được rồi, tiểu phong, vào ăn cơm đi.”
Khi tôi đang sững sờ, giọng nói của mẹ cắt ngang dòng suy nghĩ của toi.
Tôi mới nhận ra mình đã ngẩn nhơ một thời gian dài như vậy mà không để ý, đúng là dài thật đấy, hành trình của tôi với mẹ và những mảnh vụn của mẹ chợt hiện lên trong đầu tôi, dường nhơ nó chỉ mới được một vài tháng, mà như thể một thời gian dài đã trôi qua…. tôi ngồi đối diện với bàn ăn, một bàn đầy những món ăn phong phú, thơm ngon nhưng không thể thu hút được sự chú ý của tôi, sự chú ý của tôi dồn hết vào mẹ, nhìn khuôn mặt xinh xắn không một chút dấu vết của bà, khiến người nhìn không thể rời mắt bởi khuôn ngực cao chót vót, đường cong yêu kiều….. một người mẹ như vậy, tôi thật sư muốn từ bỏ sao? “con cứ nhìn mẹ làm gì vậy? Trên mặt mẹ có gì sao?”
“a, không, con chỉ tháy hôm nay mẹ hơi khác một chút”
“có gì khác?”
“có vẻ nữ tính hơn bình thường”
“ý con là mẹ bình thường không giống phụ nữ ?”
“không ý con là mẹ hôm nay mẹ dịu dàng hơn bình thường. ” tôi xấu hổ đến mức líu lưỡi, và tôi vô thức muốn giải thích, chỉ là lời giải thích này… nó dường như đang trở nên tối nghĩa hơn.
Nói xong tôi mới phản ứng lại được, tôi ước gì có thể tát cho mình hai cái.
Tột cùng thì điều tê liệt là tôi đã xem quá nhiều phim truyền hình thieru năng trí tuệ. Sao có thể đến trí tuệ cảm xúc cũng theo như nam chính trong đó.
Khi mẹ tôi bất ngờ đưa tay ta, tôi nghĩ ngay đến việc mẹ tôi lại béng vào trán tôi, tôi biết cái miệng ngu xuẩn của tôi không phải để nịnh bợ.
Đến cả nhắm mắt xuôi tay, tôi cũng sẵn sáng đón nhận đòn đánh của mẹ rồi, nhưng tôi không thấy đau, tôi lạ lùng mở mắt ra thì thấy bàn tay mẹ vừa lấy đi bát cơm trước mặt tôi.
Tôi nghi ngờ nhìn mẹ.
“con nhìn cái gì vậy, đồ ngốc?” mẹ bưng bát cơm tới cho tôi và trừng mắt nhìn tôi.
“mẹ, mẹ không đánh con sao”
“người nào đó nói mẹ ôn nh hơn lúc bình thường sao? Nếu đánh con thế thì lại không ôn nhu nữa rồi, khó có người nói mẹ ôn nhu mà” mẹ nói với một cái nhìn kỳ lạ, cười nói.
Trước sự mỉa mai của mẹ, tôi cười khổ, vẻ mặt cứng đờ như không, trên mặt tôi gần như viết được chứ xấu hổ trên mặt.
“mmmmm…. mje, món mẹ nấu rất ngon.”
Nhìn vẻ mặt xáu hổ của tôi chuyển chủ đề, mẹ tôi chợt mỉm cười.
“mẹ thật không biết con giống ai mà ngốc như vậy, sao có thể sinh ra một đứa con trai khờ khạo như thế.”
Bữa cơm này thật vui và thú vị, vừa rồi tôi không nhắc đến hành vi bất thường trong phòng của mẹ tôi, mẹ cũng không nhắc đến những gì tôi đã nói trước đó rằng tôi muons làm một người con bình thường của mẹ.
Dường như chúng tôi đã trở lại mối quan hệ mẹ con đặc biệt trước đây, một loại quan hệ không rõ ràng giữa mẹ và con, bầu không khí thậm chí còn gần gũi hơn trước.
“mẹ, mẹ cười trông rất đẹp, mẹ nên cười nhiều hơn.” ăn tối xong, tôi giúp mẹ dọn dẹp bát đĩa, nghiêm túc nói.
“mẹ, mẹ có nhận thấy mẹ thay đổi nhiều so với trước không?”
“hả? Thay đổi ở đâu vậy?”
“mẹ đã trở nên rạng rỡ hơn trước rất nhiều, nụ cười của mẹ cũng tăng len rất nhiều, không giống như trước đây, ôn uyển đình nhìn mẹ mỉm cười một lần thật khó khăn, giống như việc thiết lập một tuyến phòng thủ, và con không dám đến gần mẹ.”
“vậy con nghĩ bây giờ mẹ tốt hơn, hay giống như trước đây tốt hơn?”
Tôi sững sờ khẳng định: “ đương nhiên là bây giờ tốt hơn rồi, ai thích lạnh chứ, ừm mẹ ơi, con không nói là không thích mẹ đâu, mẹ thế nào con cũng thích, ý là ….con….”
“ý con là con t hích mẹ dù thế nào đi nữa..con… con đang nói cái quái gì thế này….”, tôi không biết mình đang nói về cái gì, “dù sao thì, đó là…con….”
“đồ ngốc” thấy tôi ở đó lâu như vậy mà không nói ra được, mẹ tôi khinh bỉ tôi.
Ngay lập tức liếc nhìn tôi đầy ẩn ý.
Và có một chút ẩn ý không thể giải thích được trong câu này.
Đồng thời, có một chút chác chắn lóe lên, như thể một quyết định nào đó đã được đưa ra.
Đột nhiên, mẹ tôi ngẩng đàu lên nhìn tôi, “tiểu phong, con có nhớ mẹ đã nói gì không, nếu điểm kiểm tra tháng này cảu con cách điểm thi vào cấp 3 của trường trung học cơ sử số 1 chưa đến 10 điểm, mẹ sẽ dành cho con một điều bất ngờ.”
“nhớ chứ ạ, nhưng điểm vẫn chưa có mà. Dù con rất tự tin nhưng điiểm thật vẫn chưa cs. Có lẽ sẽ có sự sai lệch”
“nói con ngốc đúng là không sai, mẹ đưa tới một ánh mắt khinh bỉ.”
“con quên mẹ là hiệu trưởng à? muốn xem bài thì của con dễ dàng như không, ngoại trừ bài kiểm tra ngày hôm nay mẹ không có thời gian để đọc, tất cả các bài kiểm tra muôn học con đã làm hai ngày trước mẹ đại khái đều đã nhìn.”
“uh, mẹ ơi, mẹ đang sử dụng quyền lực vì lợi ích cá nhan à?” tôi vừa nói xong đã bị chào đón bằng một cái búng tay, tôi chỉ còn cách lấy tay che trán và khóc không ra nước mắt, “ôi, thế điểm của con thế nào ạ?”. nhìn mẹ chằm chằm, vì sợ mẹ nói không tốt.
Tôi thấy mẹ nhàn nhạt nói: “ tất cả đều khá ổn, tuy chưa thay đổi điểm số, nhưng mẹ đã xem qua đại khái rồi, chỉ cần con thì hai môn hôm nay không sót gì là được. Và không ít hơn 10 trong số 10 muốn nhập học trường số một trung quốc không phải là không thể.”
“thật không ?” tôi ngây ngất đến mức gần như nhảy dựng lên vì sung sướng.
Bạn phải biết rằng đường điêm của trường trung học cơ sở 1 thành phố không phải là cao bình thường, dựa trên điểm tưng môn trong kỳ thi tuyể nsinh trung học phổ thông, ba môn vưn, toán và tiếng anh cộng lại là 450. 200 điểm cho vật lý và hóa học, và 80 điểm cho lịch sử và chính trị, tức là 40 điểm cho các mon thể thao và 50 điểm cho sinh học và địa lý, với tổng số 900 điểm.
Mà điểm xét tuyển của twuongf trung học cáp sô 1 thành phó là 840 điểm, mức điểm này đơn giản chính là điên rồi?
Ngnay cả điểm số mà không biết bao nhiêu học giả đang soi mói.
Các môn thể dục, sinh học, địa lý đều đứa vào năm thứ hai của cáp thcs, nhàm giảm bớt gánh nặng của nam thứ ba thcs.
Không cần phải nói về thể thao, tôi là người đã tập luyện, nếu tôi không đạt điểm ca, tôi có thể lượn luôn.
Đối với môn sinh học và địa lý, thật trùng hợp, mặc dù tôi không thích học lắm vào nưm thứ hai trung hoc cs, nhưng có lẽ do tôi luyện võ nên trí nhớ của tôi có thể nói là rất tốt, hai môn này là nội dung học t huộc, chỉ cần đọc nát quyển sách, bốn mươi điểm trở lên là hoàn toàn tầm thường.
Không biết biết có phải do may mắn không, thật sự thì mình đạt điểm toàn phần cả 2 môn, lcus đó mẹ còn tưởng tôi gian lận, sau này có một tiết nhỏ mẹ kiểm tra lại tôi thì mới an tâm.
Đề thi hôm nay là chính trị và lịch sử, mỗi môn đều đạt điểm tuyệt đối là 80. nếu không dưới ddieerm10 thế thì điểm trên 140, cộng 90 điển là 230 điểm, tức là hai ngầy đầu tiên năm muôn trong bài thi đạt từ 610 ddierm trở lên đã là điểm rất thấp rồi, trung bình mỗi môn đạt từ 120 điểm trở lên.
Đối với một người như tôi, mấy tháng trước đây bảy môn cộng lại không tới 600 , đó là một số điểm kỳ diệu.
“vậy điều bất ngờ của mẹ là gì thế?” cố nén niềm vui trong lòng, tôi hơi tò mò về điều bất ngờ mà mẹ nói.
Bạn phải biết rằng với tính cách nghiêm khắc của mẹ tôi trước đây, những điều bất ngờ và những điều phóng đại như vậy không có mối quan hệ với mẹ tôi, mẹ tôi bất ngờ hứa với tôi một điều bất ngờ, điều đó khiến tôi tò mò.
Tôi thấy mẹ trả lời với vẻ bối rối bí ẩn, “dù sao thì tối nay con sẽ biết.”
Vừa nói, mẹ vừa quay lưng bước vào bếp như thể bỏ trốn, hai má đỏ bừng trên mặt mẹ, ngay cả hơi thở cũng trở nên gấp gáp.
Chỉ là tôi đã không th ể nhìn thấy tất cả những điều này, và tôi chỉ có thể ngứa ngáy vì sự tò mò của mẹ tôi.
Sau khi tắm rửa sau bữa tối, tôi về phòng nghỉ ngơi, hiếm khi tôi được thư giãn sau kỳ thi tháng, nhưng chỉ một lúc sau tôi đã cảm thấy hơi khó chịu.
Tôi đã chăm học hằng dêm trong một thời gina, và tôi thực sự không biết phải làm gì khi dừng lại.
Vì vậy, tôi lén nhìn ra ngoài phòng và thấy rằng đèn trong phòng mẹ tôi đang sáng. Tô nghĩ mẹ tôi nên ở trong phòng. Mặc dù tôi hơi lạ, nhưng mẹ tôi không phải là đọc tài liệu hoặc viết thư trong phòng vào lúc này?
Sao tôi về phòng sớm vậy mà tôi cũng lười suy nghĩ lung tung, chỉ cần mẹ tôi không có thời gian đến chỗ tôi là được rồi.
Tôi đóng cửa lại và bí mật láy máy tính bảng của từ béo trong tủ ra, không phải tôi có tình tham lam mà không trả lại ipad cho từ béo, mà là trong khoảng thời gian này có quá nhiều thứ, và bộ não của tôi trí nhớ sắp bùng nổ. Làm sao tôi có thể nhớ được những điều nhỏ nhặt đó?
Có lẽ ngay cả từ béo cũng không nhớ ra sự tồn tại của cái này.
Bạn nghĩ rằng tôi sẽ nhìn trộm av và thủ dâm? Nghĩ nhiều quá, tôi sẽ không làm chuyện bậy bạ như vậy.
Ừm, tôi thừa nhận, tôi đã nghĩ đến điều đó, nhưng sau khi giữ nó lâu như vậy, tôi không muốn lãng phí tinh hoa của mình cho các nữ diễn viên, và nếu tôi muốn lãng phí nó, tôi phải lãng phí cho dì ôn yêu quý của tôi.
Bên cạnh đó, kẻ săn av, từ béo, anh chàng này đã phá sản gần đây, để có thể vượt qua kỳ thi, nó đã phát điên lên và làm mọi cách. Nó xấu hổ, quay trở lại, có thể nói trong hai tháng tới, ngoài những khoản chi tiêu thường ngày, nó sẽ không còn một xu nào nữa.
Còn về phiên bản thu av gì đó tự nhiên là đừng nghĩ tới.
Theo như lời nói ban đầu của nó, chỉ cần nó có thể được nhận vào trường cấp 3, mọi th ứ sẽ xứng đáng với số tiền bỏ ra, và sau đó mọi thứ sẽ trở lại.
Chao ôi. Luân hồi có khác, không biết bao nhiêu lần tôi đã khinh bỉ tên mập chết tiệt đó chỉ vì chuyện này.
Nếu tôi biết điều đó sớm hơn thì tôi đã không giúp gì cho tên béo chết tiệt đó.
Tất cả là lỗi của tôi đối với từ béo, người đã tạo th ói quen thị giác của tô, tôi đã quen với chất lượng hình ảnh siêu rõ nét của bộ sưu tập chính hãng. Và tôi tải xuống từ trang web khiêu dâm sau đó, nó trở nên nhàm chán.
Cũng giống như tranformers imax chính hãng và phiên bản súng bắn trong rạp chiếu phim, có một thế giới khác biệt, những người theo đuổi một chút sẽ không chọn xem phiên bả n súng đạn.
Nhưng bây giờ có wifi, tôi vẫn có thể chơi các game khác mà không cần xem av, thời gian chậm rải trôi qua, đến mười giờ tối, tôi đang ngáp dài và mí mắt gần như nhắm lại.
Tuy rằng hôm nay dễ chịu hơn hai ngày trước, cũng không cần công thức tính toán, nhưng tiêu hao rất nhiều chất xăm, suy cho cùng, game cũng là điều cần phải suy nghĩ, đúng không? Sau khi đặt chiếc máy tính bảng trở lại vị trí cũ và giấu nó đi, tôi ném mình lên giường và định đi ngủ như vậy, hoàn toàn quên mất điều bất ngờ mà mẹ tôi đã nói với tôi.
Không biết đã qua bao lâu, tôi đang mơ màng mê man, mơ hồ nhận thấy có người leo lên giường của tôi, trong bóng tối tôi còn nghe thấy một giộng nói hay, có chút mềm mại. Người tôi có một cảm giác như thể gió xuân đang tới.
Tôi cảm thấy mình có một giấc mơ kỳ lạ, cảnh phòng tôi cũng hiện ra trong giấc mơ, đột nhiên cánh cửa không khóa được mở ra, một bóng người khẽ bước vào.
Nhìn thấy tôi đã ngủ say, mỹ cảnh gầ như ngấtđi vì tức giận, và trợn mắt nhìn tôi, người đang ngủ như cá chết trên giường.
Tuy nhiên, mxy cảnh đã không bỏ đi vì sự khó hiểu của tôi mà thay vào đó, cô ấy ngồi ở góc giường của tôi và lặng lẽ nhìn tôi, với môt cảm xúc rất phức tạp trên khuôn mựt , do dự, lo lắng và rụt rè. Có những lo lắng, và có không biết phải làm gì.
Mỹ cảnh đưa ta ra và nhẹ nhàng vuốt ve khuôn mặt bình thường của tôi, đôi mắt trong veo và hoàn mỹ của cô ấy không khỏi lộ ra vẻ dịu dàng của tình yêu và sự thương hại, như thể đang nhớ lại điều gì đó.
“”nhóc xấu xa
Nhìn tình ý, mỹ cảnh cắn răng thở dài, cô ấy nhìn tôi cũng không còn t hần sắc do dự nữa….. mỹ cảnh từ từ mở chăn bông của tôi, đột nhiên đặt tay lên eo quần của tô, và lặng lẽ kéo quần của tôi xuống.
Không biết là nhìn thấy bộ phận phồng lên xuống của tôi, hay là do yếu tố không tự nhiên trong lòng mỹ cảnh , nhưng hô hấp của cô bắt đầu nhanh hơn một chút.
Mỹ cảnh không dừng lại lâu, đồng thời cởi quần lót của tôi ra, hành động này không thô lỗ nhưng cũng không nhẹ nhàng, dường như không quan tâm đến việc tôi có tỉnh lại hay không.
Không có sự che chắn của quần lót, cái gốc to lớn của tôi đột nhiên nhô lên khỏi núi, sừng sững kiêu hãnh như một cây cột khổng lồ.
Sự xuất hiện của dương vật của tôi rõ ràng khiến mỹ cảnh hơi run lên, không biết là do ngạc nhiên vì tôi cương cứng trong lúc ngr ha ngạc nhiên về kích thước khổng lồ của tôi.
Chỉ sau một lúc ngừng lại, mỹ cảnh nhanh chóng trở lại bình thường, cô ấy đưa tay ra nắm lấy gố khổng lồ của tôi, sự đụng chạm nóng bỏng làm cho mỹ cảnh cau mày, đưa vào miệng.
Mà chỉ mất một lúc đẻ vượt qua sự khó chịu vì dương vật của tôi quá to, và nhanh chóng nắm lấy vết sưng tấy trên dương vật của tôi và lướt qua nó bằng chiếc lưỡi thơm tho ẩm ướt của cô ấy, sự nhạy cảm của thắt lưng, từng đường vân, mỹ cảnh dường như rất quen thuộc, đẻ lại một chất dịch cơ thể trong suốt trên đó.
Cảm giác càng lúc càng thật. Tôi không kìm được tiếng rên rỉ trong giấc ngủ.
Tiếp tục đi ban
Đọc đéo nứng vì kể quá ngu
Vãi lol truyện chuyển cảnh kiểu gì thế? Ở chương 56 dì dĩnh đang lái xe mà thế đéo nào chuyển 1 phát sang cảnh ngồi trc mặt cầm cu BJ? Chịch thì cũng phải có lý tý chứ, ảo thật đấy!
hay
Ra tiếp đi