Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mẹ hiệu trưởng của tôi – Update Chương 139

Tác Giả:

Lượt Xem: 3875 Lượt Xem

Chương 5: Dì Ôn​

Nghe thấy giọng nói này, Từ Béo bật dậy khỏi ghế như đánh tiết gà, nói với tôi:

“Phong Hạ Lưu, nhanh! Mau tắt video, mẹ mình về rồi.”

Sau đó nó liền nhét con búp bê bơm hơi bị bóp không còn hình dạng trên tay vào hộp, nhanh chóng ném vào gầm giường, vội vàng chỉnh sửa quần áo một chút, vén góc áo xuống dưới quần tây, cố gắng che giấu cái lều nhỏ của mình.

Mà tôi lúc nghe thấy giọng nói này, cũng choáng váng, nếu không phải Từ Béo kéo tôi mọt cái, sợ là tôi đã ngẩn tò te tại chỗ rồi. Nhất thời gấp gáp tắt máy tính đi.

May Từ Béo có kinh nghiệm, nhanh chóng lấy mấy quyển sách hoạt hình từ trên giá sách ném lên bàn. Nhìn thế này hẳn là loại tình huống này không phải xảy ra một hai lần rồi.

Cửa phòng từ từ mở ra, một người phụ nữ xinh đẹp trong chiếc váy mỏng màu hồng nhạt bằng ren bước vào, người phụ nữ xinh đẹp trông rất trẻ, nhiều nhất là ngoài ba mươi tuổi, không có dấu vết của năm tháng trên khuôn mặt xinh đẹp với lớp trang điểm màu hồng, mái tóc xoăn dài nâu để lộ trước vai, đôi mắt ngấn lệ đầy quyến rũ khiến lòng người nao nao.

Chiếc váy của người phụ nữ xinh đẹp được thiết kế theo hướng gợi cảm, chữ V trước ngực mở ra, khiến cặp vú cao ngất ngưởng lộ một khe hở không đáy, cặp nhũ hoa được bao bọc bởi chất liệu sợi nhẹ thiếu chút nữa là bị lộ ra. Đánh giá kích thước bằng mắt có thể thấy, cô vợ xinh đẹp trong video AV vừa nãy cũng phải bội phục, đây rốt cuộc là đôi hung khí thế nào vậy.

Một sợi dây chuyền bạc kim đeo lên làn da trắng hồng dưới cổ mảnh mai thẳng xuống dưới, viên kim cương tượng trưng cho sự vĩnh hằng rơi ngay giữa khe ngực sâu đầy duyên dáng, vóc dáng mảnh mai được che kín bởi lớp váy dài chật hẹp, phía dưới lộ ra hai chân thon dài trắng nõn mềm mại, trên đôi chân ngọc nhỏ nhắn cũng không có chút mỡ thừa nào, cùng với đôi chân tinh tế đang đi trên đôi giày cao gót, chỉ là phần gót của đôi giày này rất cao, bình thường mà nói với giày cao gót phía sau đều không cao lắm, nhưng đôi giày này gót giày phải tới hơn chục phân, như thế lẽ nào đi trên đường không cảm thấy khập khễnh à?

Nhưng không thể không nói, sự ra đời của những đôi giày cao gót dường như hoàn toàn là thiết kế dành cho người phụ nữ xinh đẹp trước mặt tôi này, dưới lớp giấy bạc của đôi giày, vóc dáng của người phụ nữ càng thêm duyên dáng và rực rõ. Vừa nãy vì giọng nói của ngừi phụ nữ xinh đẹp doạ sợ tới sụp xuống, lúc nhìn thấy người phụ nữ xinh đẹp lập tức dựng thẳng lên, hơn nữa so với nhìn cơ thể người vợ xinh đẹp trong AV càng cứng hơn.

“Tiểu Bái, ở trong phòng sao không đáp một tiếng”, giọng nói của người phụ nữ xinh đẹp ôn nhu, thật sự khiến người ta như tắm mình trong gió xuân. “Ồ, Tiểu Phong cũng ở đây à, sao cũng không nói một tiếng thế.”

“Dì…dì Ôn”, tôi nuốt nuốt nước miếng, tận lực khống chế lý trí của bản thân cho tốt.

“Chúng con vừa xem hoạt hình, nhất thời xem nhập tâm không chú ý”, vẫn là Từ Béo phản ứng nhanh, nói hết lời đã chuẩn bị xong từ lâu.

Người phụ nữ xinh đẹp nhìn nhìn sách hoạt hình trên bàn, không hề nghi ngờ, nên cũng không hoài nghi gì. Dù sao hai cái đứa học sinh cơ sở ở trong phòng thì có thể làm chuyện xấu gì được, bất kỳ bố mẹ nào trong thiên hạ đều sẽ không nghĩ con cái mình theo hướng xấu. Trừ phi là xảy ra cái gì.

Liền nói: “Về đọc nhiều sách vào, đừng vừa tan học thì chỉ biết chơi.”

“Biết rồi ạ…”. Từ Béo mím mím môi, hiển nhiên là không nghe lọt, “Đúng rồi, mẹ, hôm nay sao lại về sớm thế?”

Người phụ nữ xinh đẹp là mẹ của Từ Béo, Ôn Uyển Đình. Là chủ tịch của một chuỗi tập đoàn bệnh viện tư nhân trên địa bàn thành phố, đồng thời kiêm chức chủ tịch bệnh viện đa khoa, là bác sĩ phụ khoa nổi tiếng của thành phố. Từng là người chiến thắng giải thưởng Y học danh tiếng trong ngành y tế Thuỵ Sĩ. Hơn nữa cô ấy cũng là chủ tịch của Liên đoàn Phụ nữ ở thành phố này, bất kỳ cái danh nào ở đây đều không phải một phó hiệu trưởng nhỏ có thể so sánh được.
“Bệnh viện không có việc gì, mẹ liền về nhà cùng con trai ngoan của mẹ, con không phải nói mẹ với bố con cả ngày chỉ biết quan tâm công việc, không quan tâm con sao.”

“Con không thèm đâu…” Từ Béo như bị nói trúng tim đen, có chút xấu hổ.

Vầng hào quang trên đầu của Ôn Uyển Đình vô cùng chói mắt không sai, nhưng muốn duy trì những tên tuổi này thì đều phải bỏ ra rất nhiều công sức, thời gian và sức lực của con người là có hạn, vì dồn hết tâm sức cho công việc nên gia đình đương nhiên sẽ không thể lo được. Vì thế, Từ Béo rất ít gặp bố mẹ, chỉ có tôi biết rằng trong lòng nó rất cô đơn.

“Được rồi được rồi, đúng lúc Tiểu Phong cũng ở đây, hôm nay ở lại ăn cơm đi.”

“Hả…Cháu…”

Không đợi tôi nói tiếp, Từ Béo liền đặt một tay lên vai tôi, nói: “Cháu cái gì, thì cứ ở lại nhà mình ăn cơm đi, mình nghĩ bây giờ cậu cũng không muốn về nhà đi.”
Từ Béo đưa tới một ánh mắt tới tôi, tôi biết ý của nó, Từ Béo nói không sai, tuy tôi ở phòng chính trị và giáo dục đã bị giáo huấn một trận rồi, nhưng theo hiểu biết của tôi về mẹ, bà khẳng định sẽ không tha cho tôi dễ dàng đâu, về nhà cũng bị giáo huấn không bằng có thể trì hoãn chút. Tốt nhất là có thể trì hoãn đến khi mẹ tôi quên chuyện đó đi, nhưng đó là điều không thể nào.

“Thế được rồi…”

“Dì cũng rất lâu chưa vào bếp rồi, tối nay sẽ cho hai con biết tay nghề, không biết tài nấu nướng có bị thụt lùi không”, nói xong thì xoay người đi ra ngoài cửa. Chỉ là khoé mắt Ôn Uyển Đình xẹt qua thân dưới của tôi thời điểm lúc xoay người, chỗ đó sớm đã bị nâng thành kim tự tháp bị ánh mắt cô thu hết được, tức khắc cơ thể khẽ run.

Trong lòng tôi dường như cảm nhận được cái gì, ngẩng đầu nhìn Ôn Uyển Đình, chỉ thấy cô ở thời khắc đóng cửa, khoé miệng lộ ra một nụ cười vừa đủ. Không biết vì sao, tôi luôn cảm thấy nụ cười này rất kỳ lạ, linh cảm mách bảo rằng đằng sau nụ cười này có điều gì đó…
“Phù, may mẹ không phát hiện cái gì”, Ôn Uyển Đình vừa rời khỏi phòng, Từ Béo thở phào ngồi xuống ghế, bộ dáng nhẹ nhõm.

“Vừa nãy động tác của cậu rất thành thục nha, xem ra cậu dường như cả ngày ở trong phòng làm chuyện xấu chứ gì”, ánh mắt của tôi nhìn xuống gầm giường, chuyện xấu ám chỉ những việc bẩn thỉu mà Từ Béo vừa làm với con búp bê bơm hơi.

“Thôi, mới không phải ấy, đó là phản ứng nhanh nhất thời của mình có được không hả, lại nói bình thường mẹ mình cũng không hay ở nhà, còn về bố mình cậu biết rồi đấy, ai sẽ tuỳ tiện vào phòng của mình chứ?”

“Mình mới không thèm tin”

“Không tin thì thôi, đúng rồi, cái AV kia cậu có xem nữa không, mẹ mình vào bếp hẳn là không làm nhanh như thế”

“Còn xem cái mông, nhỡ đâu dì Ôn đột nhiên lại vào thì làm sao”
“Sợ cái gì? Không phải chỉ là xem AV thôi sao, cùng lắm thì bị mắng một hai câu ấy mà.”

“Cậu đương nhiên là không sợ rồi, dì Ôn ôn nhu như thế, mẹ mình thì không giống đâu, tới lúc dì Ôn gọi điện thoại nói với mẹ mình, mình chỉ đành bỏ nhà đi thôi.”

“Đúng nhỉ…Mình quên mất mẹ cậu”, nhắc tới mẹ tôi, Từ Béo sắc mặt tức khắc trở nên khó chịu.

Xem ra cái bóng của mẹ tôi cũng không hề bé với nó.

“Chúng ta vẫn là xem hoạt hình đi, mình vào nhà vệ sinh đã”, nói rồi liền đứng lên, đi vào nhà vệ sinh. Ngôi nhà hào hoa siêu khủng như nhà Từ Béo, không chỉ có phòng ngủ chính mới có phòng tắm, ngoại trừ phòng làm việc, phòng nào cũng có phòng tắm riêng.

“Ồ, lúc mình mua búp bê bơm hơi, liền tiện thể bảo cái người bạn Nhật Bản kia giúp mình mua mấy bản Vua Hải Tặc mới nhất” , Đột nhiên Từ Béo hình như nhớ ra cái gì, “Hả? À!! Đợi chút, vừa nãy dì giúp việc nói với mình, ống nước nhà vệ sinh trong nhà bị tắc rồi, trừ phòng vệ sinh riêng của mẹ mình có hệ thống ống riêng ra, những chỗ khác đều không thể dùng được, cậu đi nhà vệ sinh phòng mẹ mình đi”
“Ồ…Được. mình biết rồi”, theo đó đi ra khỏi phòng.

Phòng ngủ của bố mẹ Từ Béo dĩ nhiên là phòng chính, diện tích phòng so với của Từ Béo lớn hơn chút, lộ ra các đồ trang trí hào hoa khắp các ngóc ngách trong nhà, có một loại trang nhã khiến người ta nhìn ra vẻ độc đáo, quý phái và thâm thuý.

Trong số đó, tuy sang trọng không cầu kỳ nhưng lại rất thanh lịch.

Nhưng trong mắt tôi mà nhìn thì đúng là rất sang trọng và tiện nghi nhưng nhìn lần thứ hai thì lại cảm thấy trong phòng thiếu cái gì đó, hình như giống những cung điện cổ xưa ấy, trống rỗng và không có một chút hơi ấm. Nếu tôi sống trong một căn phòng như thế này, chắc chắn sẽ không thể ở được một ngày. Tôi thực sự không biết dì Ôn sống như thế nào. Tất nhiên, đây không phải là nhà của tôi, nên không đủ tư cách để bình luận. Dù thế nào đi nữa, xét về khía cạnh nào đó thì gia đình tôi cũng không thể so sánh được.
Tôi bước thẳng vào phòng tắm đối diện giường ngủ, nhanh chóng rút côn thịt to lớn đã đỏ ngầu và cứng ngắt ra, hơn nữa còn cứ dựng đứng lên không xuống.

Vừa nãy tôi luôn cố ý đứng đằng sau Từ Béo, chính là vì muốn che giấu cái giống như kinh tự tháp trong quần, chỉ là không biết dì Ôn có nhìn thấy không. Lúc dì Ôn rời đi tôi cũng không thể dừng lại được nữa, tuyến lý trí sắp sụp đổ rồi, nếu không nhanh dùng nước lạnh tưới vào áp chế, tôi thật sự là không biết sẽ làm ra cái chuyện xấu xí gì.

Nước mát lạnh tạt lên trên con cu, còn tay xối xả lên mặt, khí nóng trong lòng cũng dần dần tuôn ra, được dập tắt, tôi cũng lấy lại khả năng suy nghĩ. Sau khi bình tĩnh lại, tôi nhìn vào tấm gương phía trên bồn rửa mặt, những giọt nước rơi ướt đẫm, tôi soi mình trong gương mà thầm chửi tôi rốt cuộc là làm sao thế, không những nảy sinh ra ác niệm với mẹ ruột mình, sao đến mẹ của bạn thân cũng sinh ra phản ứng lớn như thế. Lẽ nào tôi quỷ ám à? Hoặc có thể bản thân tôi chính là một kẻ biến thái.
Nếu không tại sao tôi không thể kiểm soát được suy nghĩ của mình và sinh ra ham muốn lung tung thế? Tôi như kẻ điên dùng cả hai tay vò tóc, tôi không biết, nhưng các triệu chứng của tôi khá thường xuyên, Freud từng nói: Thanh thiếu niên là giai đoạn kích động về thể chất và tinh thần, tình dục hoạt động và bị thúc đẩy gây ra, cảm giác muốn tự huỷ hoại bản thân tôi. Thanh thiếu niên điển hình bị rối loạn lo âu do tình dục. Là vấn đề rất nhiều thanh thiếu niên sẽ gặp phải khi bước vào thời kỳ phát triển, nhưng chỉ là do nguyên nhân gia đình tôi, không biết nhiều về khía cạnh này, lại không hiểu có thể giải quyết bằng cách thủ dâm như các bạn cùng trang lứa khác.

Chỉ dựa vào nước lạnh và lý trí kiềm chế một cách mù quáng là chưa đủ, loại ham muốn tình dục này sẽ tích tụ, chỉ có thể làm không thể chặn. Hơn nữa thể chất của tôi lại vô cùng khác người thường, từ góc độ trung y mà nói, tôi đây tính là dương khí quá nặng, hoả bốc lên cao, khí huyết thịnh.
Dưới tình huống như thế này, đừng nói là thấy cơ thể mẹ dì Ôn liền có phản ứng, đến một người phụ nữ bình thường đứng trước mặt, chỉ cần lộ ra một chút bộ phận liên quan, đều sẽ dẫn đến khô nóng. Thật ra tôi đây tính là không tồi rồi, nếu đổi lại người khác có cùng triệu chứng giống như tôi, sớm đã không biết làm ra chuyện không thua kém cầm thú gì rồi ấy.

Đương nhiên người khác cũng không giống nhà tôi quản chặt thế, nhưng có thể giải quyết theo cách khác.

Có lẽ là do động tác nắm lấy di chuyển hơi lớn, đột nhiên như vô ý móc vào thứ gì đó, nó rơi xuống đầu và che mất tầm mắt tôi, đồng thời có một bóng đen từ dưới khoé mắt của tôi. Cái mùi xộc lên từ lỗ mũi khiến tôi choáng váng trong giây lát, đợi tôi từ trên đầu lấy xuống thì cả người gần như hoá đá.
Đây là…là…áo lót của phụ nữ?

Tôi không thể rời mắt khỏi chiếc áo lót V khoét sâu bằng vải ren màu tím đen, hoạ tiết gợi cảm được thêu hai chiếc nơ lên trên, nhìn hai tay của bản thân đang nắm vào hai bên vòm cũng khoogn thể nắm hết toàn bộ, cái này rốt cuộc là kích thước ngực lớn thế nào mới có thể dùng được áo ngực to như thế?

Bạn có phải sẽ hỏi đến phim A còn chưa từng xem, sao có thể biết áo ngực? Làm ơn đi, đây là thế kỷ nào rồi? Tuy không có sách về phương diện thủ dâm, nhưng mấy cái tạp chí vẫn là có, bên trên luôn bắt gặp một hoặc hai cửa hàng bán đồ lót nữ. Nếu tôi thậm chí không biết áo ngực là đồ lót của nữ, tôi nên đập đầu vào tường mà chết đi. Đột nhiên nhớ ra vừa nãy một cái bóng rơi xuống, liền nhìn xuống mặt đất, quả nhiên trơn bóng mượt mà nằm trên gạch hoa quý, chính là phụ kiện cùng với áo ngực trên tay tôi, đều là màu tím đen, họa tiết ren quần lót lọt khe dành cho phụ nữ. Đồ lót dâm đãng và gợi cảm như vậy đối với một thanh thiếu niên có khả năng mà nói đều là có lực sát thương chết người. Đặc biệt là đối với một thanh thiếu niên thiếu hiểu biết như tôi, lực sát thương càng vượt quá mức bom hạt nhân.

4.4 14 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
10 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Khanh

Tiếp tục đi ban

Cu to

Đọc đéo nứng vì kể quá ngu

BV97

Vãi lol truyện chuyển cảnh kiểu gì thế? Ở chương 56 dì dĩnh đang lái xe mà thế đéo nào chuyển 1 phát sang cảnh ngồi trc mặt cầm cu BJ? Chịch thì cũng phải có lý tý chứ, ảo thật đấy!

Khanh

hay

Khanh

Ra tiếp đi