Mẹ tôi là giáo viên chủ nhiệm – Update Chương 2

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mẹ tôi là giáo viên chủ nhiệm – Update Chương 2

Tác Giả:

Ngày Cập Nhật : 16/12/2024

Tôi tên là Vũ năm nay 16 tuổi một học sinh mới bước vào lớp 10 tại 1 trường cấp 3 công lập khá có tiếng ở tỉnh Nam Định. Nói thật chứ tôi cũng không thích học ở đây lắm vì ngôi trường mơ ước và mong muốn của tôi là trường chuyên Lê Hồng Phong cơ. Nhưng vì nó cách xa nhà với cả trên đấy ở nhờ nhà cậu mợ bố mẹ tôi cũng khá ngại. Mà thật ra nguyên nhân chính mà mẹ tôi định hướng cho tôi thi vào đâu là vì mẹ tôi dạy ở đây và cũng để dễ bề kiểm soát việc học hành của tôi. Nói đến đây tôi xin giới thiệu 1 chút về gia đình mình. Tôi là Vũ quý tử độc nhất của gia đình, bố tôi là Hoàng năm nay 43 tuổi, hiện đang làm trưởng phòng kinh doanh cho 1 công ty vận tải công việc khá bận rộn và ngày nào cũng làm từ 7h-19h tối và do tính chất công việc nên bố cũng hay phải về nhà rất muộn. Mẹ tôi là Vân 1 giáo viên rất nghiêm khắc và cũng khá nổi tiếng ở trường hầu như chỉ cần là học sinh ở đây thì ai cũng biết đến mẹ tôi. 1 phần vì nổi tiếng nghiêm khắc và có phương pháp dạy độc đáo khi 3 năm liên tiếp dạy ra học sinh thủ khoa đầu vào đại học có thể nói là tuổi trẻ tài cao. Nói tuổi trẻ tài cao vậy chứ thật ra mẹ tôi năm nay cũng đã 36 tuổi rồi nhưng đối vs nghề nhà giáo thì tuổi đó cũng có thể tính là non trẻ. Nhưng có lẽ cái mà khiến cho mẹ nổi tiếng nhất đó là nhờ vào gương mặt xinh đẹp và 1 dáng người có da có thịt. Mẹ sở hữu 1 dáng người không quá gầy cũng có da có thịt, mẹ tôi cao 1m66 và sở hữu số đo 3 vòng 86,60,88 cũng khá chuẩn đúng không mọi người. Thôi không liên thiên mọi người hãy cùng theo chân cuộc sống cấp 3 và khám phá ra những điều thú vị nào.

Đang trong giấc ngủ say mơ màn thì một tiếng quát ầm trời như tiếng sư tử gấm vang lên khiến tôi vội vàng mở mắt ra và không ai khác đó chính là mẹ tôi.

Mẹ : Biết mấy giờ rồi không mà vẫn ngủ như heo vậy.

Tôi : Còn chưa đến 8h mà mẹ.( tôi ngó sang nhìn chiếc đồng hồ báo thức bên cạnh).

Mẹ : Dậy đi đánh răng, rửa mặt. Rồi mẹ dẫn đi ăn sáng, xong vòng qua chỗ bà Liên mua cho ít đồ mai đi nhận lớp.

Tôi : Thôi mẹ ơi. Đồ con còn mới mà.

Nói xong tôi chùm chăn vào tính ngủ tiếp. Thì mẹ tôi kéo mạnh tai tôi. Cái véo tai này đau tới nỗi mà tôi không dám cãi hay nói bất kì một lời nào nữa mà chỉ dám kêu lên 1 tiếng thật to rồi lặng lẽ đi vào nhà vệ sinh làm đúng như những lời mẹ tôi nói.Vệ sinh cá nhân xong thì cũng tầm 8h15 mẹ tôi lai tôi đi ăn sáng rồi đi mua những đồ cần thiết chuẩn bị cho lễ nhập học. Làm xong hết mọi thứ thì cũng đến tầm 10h mẹ con tôi về nhà và mẹ bắt đầu tất bật trong bếp chuẩn bị đồ ăn để còn nghỉ ngơi sớm vì chiều nay mẹ có ca dạy  học thêm, còn tôi thì ngồi bên ngoài xem tivi mẹ kêu vào phụ gì thì tôi vào phụ. Mọi thứ cũng diễn ra bình thường như vậy, lúc ăn cơm cũng có lẽ là lúc 2 mẹ con nói chuyện với nhau vui vẻ và nhiều nhất vì tôi và mẹ có khá nhiều điểm chung về sở thích. Ăn xong tôi bê dọn bát đũa vào nhà bếp để vào trong bồn rửa bát rồi ra lau dọn bàn ăn, lúc đó tôi cảm thấy vô cùng hạnh phúc vì có một người bố và mẹ thành công trong lĩnh vực mà mình lựa chọn và có một gia đình êm ấm. Dọn xong tôi lên phòng ngồi chơi điện tử một chút xong rồi đi ngủ một tí, còn mẹ thì đang ở dưới nhà rửa nốt bát chén. Tôi ngủ 1 mạch đến tầm 3h chiều tôi dậy vì dưới nhà khá ồn toàn là tiếng tranh luận của các anh chị lớp 12 về câu hỏi mà mẹ đưa ra, nói qua thì mẹ tôi là giáo viên chuyên toán tốt nghiệp trường đại học Sư Phạm Hà Nội nên nói về chuyên môn thì khỏi phải bàn rồi. Nên hầu như những học sinh ngồi dưới đấy đều là con em giáo viên và học sinh có thành tích học tập tốt nên tinh thần học tập của học rất cao tranh luận với nhau rất rôm rả. Vì quá ồn nên tôi cũng chả thể nào ngủ được nữa thế là tôi lại ngồi chơi game, chơi chán lại xem phim cả ngày cứ diễn ra như vậy. Đến tầm 7h30 tối thì mẹ gọi tôi xuống ăn cơm vì nay bố tôi về sớm lâu lắm rồi cả nhà mới có bữa cơm sum vầy như này. Ăn xong tôi đi ngủ sớm để mai còn dậy sớm mẹ chở đi đến trường.

Sáng hôm sau đúng 6h30 không cần mẹ tôi cũng tự dậy vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà ăn sáng.

Mẹ: Hay con đi sau nhá. Mẹ đi nhận lớp năm nay mẹ làm giáo viên chủ nhiệm.

Tôi: Mẹ làm giáo viên chủ nhiệm khối nào vậy mẹ.

Mẹ: Mẹ giáo viên chủ nhiệm lớp 12A11. Tại cô giáo chủ nhiệm cũ lớp đấy xin nghỉ đẻ. Mà cũng tài thật 45 tuổi rồi mà vẫn còn đẻ.

Tôi: Đây là cơ hội tốt để mẹ chứng tỏ năng lực bản thân mình mà.

Mẹ: Mẹ con mà phải chứng minh à! Năng lực mẹ thì ở trường ai mà chả biết. ( mẹ nói với một giọng điệu đầy tự hào)

Tôi: Mẹ thì khỏi phải bàn rồi. Thế thôi mẹ đi đi không muộn tí con đi với thằng Tùng cũng được.

Ăn xong mẹ tôi cũng vội vàng đi ra xe rồi phóng đi luôn được 1 lúc thì bỗng mẹ quay về.

Tôi: Mẹ quên gì à mẹ ?.

Mẹ: À. Mẹ quên mất túi xách.

Dù sao cũng là lần đầu được làm giáo viên chủ nhiệm mà nên mẹ tôi căng thẳng cũng là chuyện bình thường. Mà với cái tính mẹ tôi có lo lắng hay căng thẳng mẹ tôi cũng ít biểu hiện ra bên ngoài lắm có thể là vì lòng tự tôn cao ngạo của một nhà giáo và tôi nghĩ 1 phần tính cách đấy cũng xuất phát từ bên truyền thống nhà giáo học thức bên ngoại tôi.

Mẹ: Thôi bảo thằng Tùng không phải qua đâu. Lên xe luôn đi mẹ chở.

Tôi: Dạ vâng mẹ.

Giờ mới để ý nay mẹ tôi mặc 1 áo blouse cùng 1 chiếc váy công sở, cũng là kiểu mà mẹ tôi thường mặc khi đi dạy dù chỉ là 1 bộ quần áo bình thường nhưng nó cũng đủ tôn lên dáng vóc vẻ đẹp tự nhiên của mẹ tôi rồi.Đến trường tôi và mẹ mỗi người 1 hướng. Tôi đi loanh quanh trường xem thử cơ sở vật chất ở đây và cũng ra chỗ mấy đứa bạn học cấp 2. Vì đây là trường tầm trung nên trường cấp 2 cũ của tôi thi vào đây cũng khá nhiều. Được 1 lúc thì tôi cũng tìm thấy mấy đứa rồi rủ nhau đi xem lớp, không ngạc nhiên mấy tôi vào lớp trọn chuyên toán theo sự sắp xếp của mẹ. Đến tầm 7h30 thì thầy hiệu trưởng thông báo cho toàn bộ học sinh vào lớp. Tôi tìm mò mãi mới thấy lớp tôi nằm ở 1 dãy riêng biệt chung toà với khối 12 mà nó lại còn cạnh cái lớp 12A11 mà mẹ tôi đang chủ nhiệm nữa chứ đen thật. Đi ngang qua thì thấy mẹ đang trong lớp quát mắng mấy đứa cá biệt ở lớp do vào năm học rồi mà bọn nó vẫn không nhuộm lại tóc. Tôi cũng không để ý lắm đi vào xem lớp tôi thôi lớp tôi cũng không có gì đặc biệt. Và mọi chuyện cứ diễn ra như thế không có gì thay đổi đến hết đợt học hè và nhiều lần về nhà tôi vẫn nghe khá nhiều lời than vãn của mẹ về tình hình học tập của lớp 12. Và nguyên nhân chính là đến từ nhóm học sinh cá biệt của lớp, mà mấy đứa học dốt ham chơi phá phách như bọn nó thì lại là con nhà quan chức có điều kiện. Bữa tôi nghe mấy đứa lớp tôi kể bảo bên ở trường này có mấy thành phần không được động vào và cái tên đứng đầu danh sách là thằng Long con ông hội trưởng hội phụ huynh của trường. Và thằng Long này tai tiếng cũng không ít nhưng vì có bố nó chống lưng nên chả ai làm gì được nó, nghe bảo trước còn có giáo viên bị cho thôi việc vì nó mà. Tình cờ thật nó học ở lớp mẹ tôi nên có lẽ áp lực mà mẹ tôi gánh phải cũng là không ít vì tính mẹ luôn luôn muốn dùng sự kiên trì, nhẫn nại giúp vì mẹ mang tinh thần cao cả của nhà giáo. Nhưng sau một thời gian, tình hình trong lớp 12A11 càng trở nên căng thẳng hơn. Mẹ tôi, dù luôn tự hào về năng lực giảng dạy và kỷ luật của mình, nhưng lại gặp phải một thử thách mà bà chưa bao giờ nghĩ tới: thằng Long và nhóm bạn của nó.

Những học sinh cá biệt này không chỉ học dở mà còn rất ngỗ ngược, không bao giờ nghe lời thầy cô. Tuy nhiên, điều khiến mẹ tôi phải đau đầu chính là quyền lực mà chúng có. Thằng Long, con của ông hội trưởng hội phụ huynh trường, gần như không bao giờ phải lo lắng về hậu quả của hành vi của mình. Mặc dù mẹ tôi luôn răn dạy rằng học sinh cần phải tôn trọng thầy cô và quy định của trường, nhưng nhóm của Long lại có sự ủng hộ ngầm từ gia đình quyền lực, khiến mọi nỗ lực của mẹ tôi trở nên vô nghĩa. Mọi chuyện càng trở nên áp lực hơn trong ngày khai giảng năm nay 5/9.

4.5 2 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
5 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Khg

Viết tiếp đi bn đang hay mà

Thích dụ mẹ

Có bán truyện k

Tài

truyện còn chương mới ko ra tiếp i ko t mua luôn

Sầu

Truyện kia k viết nữa hả tác giả ?

Thánh mẫu

Tại mình lười viết quá bn ạ.