Mẹ tôi là giáo viên chủ nhiệm – Update Chương 5

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mẹ tôi là giáo viên chủ nhiệm – Update Chương 5

Tác Giả:

Ngày Cập Nhật : 28/12/2024

Mẹ tôi là giáo viên chủ nhiệm chương 2

Cuối cùng ngày này cũng đến ngày 5/9 ngày khai giảng đã đến. Để Chuẩn bị cho hôm nay mẹ tôi đã dậy từ 5h dáng để chuẩn bị, hôm nay mẹ mặc 1 bộ áo dài màu đỏ trông vừa trang nghiêm vừa quyến rũ, bộ áo dài tôn rõ đường cong cơ thể tôn lên vòng 1 và vòng 3 đầy đặn của mẹ và cũng trang điểm nhẹ nhàng. Tôi nói thật chứ mẹ chả cần trang điểm đâu cũng đã đủ để thu hút mọi ánh nhìn rồi. Mẹ chuẩn bị đồ ăn sáng của tôi xong thì cũng vội vàng đi vì giáo viên phải đến sớm, tôi thì cũng cứ từ tốn ăn sáng rồi đi thôi. Đến trường cũng khoảng 6h50 đến thì thấy hầu như các lớp đã ngồi hết ở sân, tôi vội đi ra chỗ lớp mình vì trường tôi khá đông nên tìm cũng hơi khó tìm tôi tìm mãi mới thấy. Cuối cùng buổi khai giảng cũng bắt đầu, và bắt đầu là buổi giới thiệu đại biểu nêu thành tích của nhà trường và tuyên dương các tân thủ khoa đầu vào của trường và tất nhiên tôi cũng là một trong số đó. Tiếp đó là buổi lễ đặc biệt đó là buổi lễ cam kết và định hướng của các lớp trong khối 12 của các thầy cô chủ nhiệm. Các thầy cô ai cũng tuyên bố lớp mình sẽ 100% đỗ tốt nghiệp. Tiếp theo là các tiết mục văn nghệ, buổi lễ kết thúc bằng 1 tiếng trống dài ngân vang khắp sân trường. Kết thúc buổi lễ tôi về lớp để nghe thầy giáo chủ nhiệm dặn dò đến tầm 9h30 thì kết thúc và chúng tôi được ra về, khi đi qua lớp mẹ tôi thấy mẹ đang đứng và thuyết giáo cho khoảng 6 đứa có vẻ như là cá biệt và thằng đứng đầu chỗ đấy chắc chắn là thằng Long rồi.

Mẹ. : Sao hôm trước cô dặn rồi mà nay các em vẫn đi muộn hả?

Long: Đêm qua bọn em đi chơi nên ngủ quên có tí. Cô làm gì căng vậy! ( mấy đứa kia cũng ùa theo nói )

Mẹ.  :Thế còn cái đầu này tôi bảo các em nhuộm lại bao nhiêu lần rồi hả ?. Cố tình chống đối à?

Long: Nay đi qua thầy hiệu trưởng có nói gì đâu. Mà cô cứ sồn sồn lên vậy?

Tuấn: đúng vậy.

Mẹ   : Nay tôi trên phòng hội đồng bị thầy hiệu trưởng khiển trách đấy các anh có biết không. Tất cả đều tại cái thái độ không coi ai ra gì của anh đây.

Long: Cô bị khiển trách thì lỗi của cô liên quan gì đến em. ( hắn nói với 1 giọng điệu tự cao )

Mẹ   : Tôi đề nghị 4 anh về nhuộm lại tóc cho tôi. Và bắt đầu từ mùng 6 tôi sẽ bổ sung buổi chống liệt để kèm riêng cho các anh. Nghe rõ chưa. ( trước khí thế giọng điệu của mẹ bọn nó không ai dám cãi lại 1 lời nào chỉ có Long vẫn cố nói ).

Long: Hôm đấy nhà em có việc em không đi được.

Mẹ.   : bây giờ tôi ghi số điện thoại tôi lên đây các anh kết bạn tôi sẽ tạo một nhóm zalo để sắp xếp lịch học rồi sẽ báo lại cho các anh.

Long: sao cô cứ phải thế nhỉ. Cô ngoài cái trẻ đẹp ra chả có gì bằng cô Hà cả.( Hà là gvcn cũ mới nghỉ đẻ).

Mẹ   : Các anh thực hiện nhanh lên tôi không có thời gian đùa giỡn đâu.

Mẹ tôi nói với 1 giọng điệu đanh thép và cứng rắn khiến cho đám thằng Long cũng có đôi phần sợ sệt và tăm tắp làm theo. Nói đôi chút thì tôi thấy ngoài cái ngỗ nghịch với học ngu ra thì thằng Long này tướng tá còn nhìn không được ưng mắt cho lắm, mặt thì to như cái mâm, tai thì đeo 1 bên bông tai , tóc thì layer bung tôi nói thật nó chả hợp với cái kiểu tóc đấy chút nào , cổ thì đeo dây chuyền vàng , tay thì đéo lắc. Nhìn là biết mấy thằng có tiền ăn chơi, thật nhìn nó không thể nào vừa mắt được.Sau khi xử lý xong nhóm học sinh cá biệt, mẹ tôi quay lại phòng giáo viên. Tôi cũng rời trường để về nhà, trong lòng không khỏi nghĩ ngợi. Mẹ là một người rất nghiêm khắc và nguyên tắc trong công việc, nhưng tôi biết mẹ làm tất cả vì học sinh. Những lời nói đanh thép của mẹ không phải để trừng phạt, mà là để kéo những học sinh ấy về đúng đường.

Buổi chiều hôm đó, mẹ tôi vừa về đến nhà là lao vào bếp chuẩn bị bữa tối. Dù công việc bận rộn, mẹ vẫn luôn tự tay chăm sóc từng bữa ăn của gia đình. Trong bữa cơm, mẹ kể chuyện sáng nay ở trường.

Mẹ: Cái thằng Long đó đúng là cứng đầu thật, nhưng mẹ nghĩ nó vẫn có cơ hội sửa đổi. Mẹ nói nghiêm khắc vậy nhưng thực ra cũng muốn nó hiểu ra mà tập trung học hành.

Tôi: Mẹ cứ nghiêm khắc với nó thêm chút nữa. Loại như nó, cứ lơi tay là không biết sợ đâu.

Mẹ: “Con cũng đừng nghĩ vậy. Ai cũng có điểm tốt, chỉ là chúng ta chưa nhìn thấy thôi. Cái khó là làm sao giúp người ta nhận ra và phát huy điểm mạnh của mình.”

Những lời nói của mẹ khiến tôi suy nghĩ.Mẹ luôn tin rằng không có học sinh nào là vô vọng. Có lẽ vì vậy mà mẹ được nhiều đồng nghiệp và học sinh kính trọng, dù đôi lúc sự nghiêm khắc ấy khiến một số người không vừa ý. Ngày hôm sau mẹ vẫn dậy sớm như mọi khi đến trường còn tôi thì đến lớp, khi tôi đang ngồi chép bài bất chợt nhìn ra hành lang tôi thấy mẹ và thầy hiệu trưởng nói chuyện gì đó với nhau mặc dù không nghe thấy nhưng nhìn trong rất tự tin, mặc dù nét mặt vẫn phảng phất sự lo lắng. Giờ ra chơi tôi gặp Long và nhóm của nó đang ngồi ở ghế đá, thấy tôi Long liền gọi vào và hỏi:

Long: mày là Vũ con bà Vân đúng không ?

Tôi.  : Dạ đúng rồi anh

Long: Được rồi sau này anh sẽ để ý đến chú. Có chuyện cứ nói với anh.

Tôi.  : Dạ vâng. Em cảm ơn anh.

Nói xong tôi liền đi vội vào lớp, thật ngu đâu đi thách thức bọn này mà hình như thằng Long muốn kéo quan hệ lại với tôi chắc có âm mưu gì đó thôi tốt nhất là tránh xa bọn nó. Mọi chuyện diễn ra bình thường và êm đềm đến tối. Trong bữa ăn mẹ vô tình nhắc về việc học bù của đám thằng Long.

Mẹ: cái thằng Long khó bảo đấy nó cứ nghĩ có tiền là muốn gì cũng được hay sao ý.

Tôi: có chuyện gì vậy mẹ ?

Mẹ: mẹ có tạo cái nhóm zalo với mấy đứa học kém trong lớp để xếp lịch học bổ sung cho bọn nó. Mà thằng Long nó đòi lịch kèm riêng, nó còn bảo nó sẽ trả gấp 3 lần lương dạy kèm 1-1 ngoài kia.

Tôi: gấp 3 á. Thằng  này chịu chơi thật.

Mẹ: mẹ đang đau đầu lắm đây. Hình như Long nó đang bị nhóm học sinh trong đấy tẩy chay. Vì một số nguyên nhân nào đấy mà không đứa nào chịu học chung với nó.

Tôi: tính nó thế ai chả ghét.

Mẹ: thôi ăn cơm nhanh đi. Tí mẹ còn lên sắp giáo án cho bọn nó để chiều t5 tuần này dạy cho bọn nó.

Tôi thấy có vẻ sau buổi lễ khai giảng mẹ đã chịu không ít áp lực thành tích từ phía nhà trường, ban giám hiệu. Nhưng tôi cũng cảm thấy vô cùng hứng thú với cái nhóm zalo cá biệt của mẹ,1 phần cũng vì tò mò không biết mẹ sẽ xử chí đám học sinh ngỗ ngược này như nào. Nói là làm nhân lúc mẹ tôi đang bận rửa bát tôi chạy lên tầng lẻn vào phòng bố mẹ, nhà tôi không bao giờ có khái nhiệm khoá cửa phòng hết, sau khi lẻn vào tôi tìm quanh mấy lần vẫn không thấy đâu hay nó ở trong phòng làm việc của mẹ nhỉ. Tôi nhanh chân chạy sang thì thấy nó được để trên bàn làm việc của mẹ, tôi mở máy ra 1 cách thành thục vì trước tôi có cài sinh trắc học thứ 2 là mặt tôi. Mở máy ra tôi cầm chạy nhanh về phòng mở máy tính ra rồi quét mã qr trên zalo sau đó sao lưu hết về máy tính tôi, rồi tôi quay lại để máy vào chỗ cũ và đi ra rồi vào phòng như chư có chuyện gì. Mở thử zalo mẹ lên xem thấy vẫn còn một đống tin nhắn chưa xem hầu như là của bạn mẹ và các giáo viên ở trường, lướt xuống 1 tí thì tôi thấy thằng Hoàng Văn Long nhìn cái quả avt là tôi biết ngay là thằng Long ở lớp mẹ. Nhấn vào xem:

Mẹ: Long, tôi nghe nói em không muốn học chung với các bạn trong lớp đúng không?

Long: Đúng thế. Bọn nó đâu có thích em, cô bắt ép làm gì cho mệt. Em học riêng, cô được tiền, em cũng dễ chịu. Đôi bên cùng lợi.

Mẹ: Em nghĩ mọi chuyện chỉ xoay quanh tiền sao? Tôi làm giáo viên không phải để nhận tiền dạy thêm từ một học sinh như

em.

Long: Nhưng cô biết rồi đấy, mấy đứa kia đâu muốn học chung với em. Cô cố cũng chẳng giải quyết được gì.

Mẹ: Vậy lý do gì khiến em bị tẩy chay?

Long: Bọn nó ganh tị thôi. Nhà em có điều kiện, làm gì bọn nó cũng ghét.

Mẹ: Không hẳn vậy. Tôi nghĩ vấn đề nằm ở thái độ của em. Nếu em tiếp tục coi thường mọi người xung quanh, không ai muốn chấp nhận em cả.

Mẹ: Long, tôi đã nói rõ rồi, việc học là vì tương lai của em. Tôi không đồng ý dạy riêng, vì như vậy em sẽ càng xa cách các bạn hơn.

Long: Nhưng cô biết mà, bọn nó ghét em.Cô bắt em học chung chỉ khiến mọi chuyện tệ hơn thôi. Em không muốn xích mích thêm với chúng nó.

Mẹ: (nghiêm giọng) Em nghĩ tránh né là cách giải quyết mọi chuyện sao?

Long: Không phải em muốn tránh. Nhưng thực sự em không học được trong cái bầu không khí đây. Còn nếu cô vẫn cố chấp thì thôi em không học nữa.

Mẹ: (ngập ngừng) Nhưng…

Long: (nhanh chóng ngắt lời) Em biết cô không thích nhận tiền từ học sinh. Em không nói chuyện này với ai và em có trượt thi tốt nghiệp thì cô cũng là người gánh vác hết tất cả chứ không phải em. Cô suy nghĩ cho kĩ đi.1 là kèm riêng, 2 là không hoc.

Mẹ: Anh đe doạ tôi đấy à.

Long: Em không đe doạ em chỉ nói để cho cô nhận thức rõ vấn đề thôi.

Mẹ: được rồi tôi sẽ sắp xếp lịch riêng cho anh. Và tôi cũng đề nghị em ngày mai nhuộm lại tóc cho tôi.

Long: vâng ạ.

Những dòng tin nhắn này được viết từ 2 ngày trước mà rõ ràng hôm qua tôi còn thấy thằng Long đi chung với bọn thằng Tuấn mà. Bọn này diễn kịch à trong đầu tôi khá nhiều câu hỏi mà thôi cũng kệ bọn ngu đấy thì làm được trò chống gì.Tôi lướt xuống dưới thì thấy trong nhóm cá biệt kia không có Long và có vẻ như bọn này nghe lời hơn nhiều và trong đây chỉ thông báo lịch học của bọn nó thôi.

Buổi tối thứ Năm, mẹ chuẩn bị sẵn sàng giáo án, một tập sách bài tập và cả một biểu cảm kiên quyết trên gương mặt. Long đến muộn 15 phút, vẫn giữ nguyên dáng vẻ bất cần. Áo sơ mi trắng bỏ ngoài quần, cặp sách vắt ngang vai, Long bước vào nhà tôi với một thái độ thoải mái như không hề có áp lực gì.

Mẹ (nhìn đồng hồ, nhẹ nhàng nhưng sắc bén): Em đến muộn.

Long (nhún vai): Em có việc.

Mẹ không nói gì thêm, chỉ đặt sách bài tập lên bàn và chỉ tay vào ghế đối diện.

Mẹ: Ngồi vào đây.

Long ngồi xuống, nhìn mẹ một cách thờ ơ, nhưng có chút e dè trước thái độ nghiêm khắc.

Mẹ: Hôm nay chúng ta sẽ ôn toán trước. Đây là danh sách các dạng bài em cần nắm vững. Em có mang máy tính không?

Long: Không.

Mẹ: Lần sau mang đầy đủ dụng cụ học tập. Đây là trách nhiệm của em.

Buổi học bắt đầu với những bài tập cơ bản.

Ban đầu, Long tỏ ra hời hợt, làm qua loa và liên tục nhíu mày khó chịu khi mẹ yêu cầu làm lại những bài cậu sai.

Mẹ: Em sai ở đây. Làm lại.

Long (bĩu môi): Sao cô bắt bè nhiều thế?

Làm được đáp án rồi mà.

Mẹ (giọng nghiêm): Đáp án đúng chưa chắc đã là học đúng cách. Nếu không hiểu bản chất, em sẽ không bao giờ làm được bài khó.

Long im lặng, nhưng trong lòng bắt đầu cảm thấy khó chịu. Sau vài bài, cậu bắt đầu cáu.

Long: Em không làm nữa. Toán khó hiểu thế này, học cũng chẳng để làm gì.

Mẹ: tại em không có kiến thức cơ bản nên cô phải dạy lại từ đầu.

Long: biết thế này em chả đến đâu. Dù sao học mấy cái này vừa chán vừa chả hiểu gì.

Mẹ: chính vì cái suy nghĩ đấy nên em mới nằm trong diện nguy cơ trượt tốt nghiệp đấy.

Long: Đấy là vấn đề của cô.

Nói xong Long đứng dậy cầm cặp rồi đi về mặc kệ lời khuyên của mẹ tôi.

3.5 8 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
20 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Juninho

Dạo này web cứ đăng bài của mấy cha bán truyện hoặc ” chuyên gia ” drop không. Chất lượng đi xuống quá

Buồn cho rồi

Rồi lại chuẩn bị thành bồn chứa tinh

Thánh mẫu

Hiện chuyện này mình đang bán nha. Ai muốn mua liên hệ gmail: nhanba2310@gmail.com

Tun

Mô típ nữ chính khôn với thiên hạ nhưng dễ với phản diện, gặp phản diện giỏi thao túng r bị thuần hóa dần à

Lần cuối chỉnh sửa 8 ngày trước bởi Tun
An danh

Do mẹ t cũng là gv nên thích mấy bộ kiểu này, hồi xưa đi học bạn bè toàn nửa đùa nửa thật khen mẹ mình ngon :))

Snwk

Mẹ bác giờ nhiêu tuổi r ? Còn dạy k