MẸ TÔI – NỮ Y TÁ XINH ĐẸP – Update Chương 11

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: MẸ TÔI – NỮ Y TÁ XINH ĐẸP – Update Chương 11

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Ngày Cập Nhật : 01/07/2025

Chương 10
Sau khi bàn bạc đối sách với Bích Trâm, tôi cảm thấy có được phương hướng và động lực mới.
Câu nói mà Bích Trâm nói với tôi đã khắc sâu vào tâm trí: đối với một người bảo thủ như Ngọc Yến, quá bị động là không được, đôi khi vẫn cần phải chủ động tấn công.
Sự trở về của ba, cùng với một loạt thay đổi của mẹ đã khiến tôi nhất thời mất phương hướng.
Thậm chí còn quên mất lúc đầu tôi đã làm thế nào để xảy ra quan hệ với mẹ. Chẳng phải là dùng thuốc kích dục trực tiếp hạ gục mẹ, sau đó mới có một loạt diễn biến tiếp theo sao.
Nếu lúc đó tôi dùng phương pháp khác, tôi đoán ngay cả cơ hội gõ cửa trái tim mẹ cũng không có.
Tôi thầm thấy đúng là người ngoài cuộc sáng suốt, người trong cuộc thì u mê.
Nhưng tiếp theo tôi nên dùng phương pháp nào? Dù Bích Trâm cũng đã giới thiệu cho tôi một số cách, nhưng tất cả những phương pháp đó đều cần một điểm đột phá.
Dùng lại thuốc kích dục rõ ràng là không được nữa. Từ khi ba mang về loại thuốc thần kỳ đó từ nước ngoài, đời sống tình dục của họ ngày càng hòa hợp hơn. Dù loại thuốc đó không thể dùng thường xuyên, nhưng ba vẫn có thể định kỳ thỏa mãn ham muốn của mẹ. Bây giờ mà còn dùng thuốc kích dục, rõ ràng sẽ càng có lợi cho ba hơn, tôi đoán ngay cả cơ hội húp canh cũng không có.
Mấy ngày tiếp theo, tôi không ngừng nghĩ cách. Từng phương pháp một được nghĩ ra, rồi lại bị tôi từng cái một phủ quyết.
Có kế hoạch thì quá viển vông, có kế hoạch lại quá không thực tế, hoàn toàn không có tính khả thi.
Sự suy tư cẩn thận hàng ngày của tôi, trong mắt ba lại trở thành tôi càng yêu học hơn, vì tôi luôn sớm tự nhốt mình trong phòng, ngay cả việc tan học về nhà cũng trở nên rất đúng giờ.
Trong lúc suy nghĩ đối sách, tôi cũng không quên hàng ngày đúng giờ hỏi thăm mẹ. Dù vẫn như đá chìm đáy biển, nhưng qua chỗ Bích Trâm biết được, mẹ mỗi ngày đi làm vẫn sẽ nhìn chằm chằm vào điện thoại ngẩn người, đôi khi nhìn điện thoại cũng sẽ nở nụ cười.
Tôi nghĩ lời hỏi thăm của tôi đã trở thành một phần không thể thiếu trong cuộc sống của mẹ rồi.
Bây giờ mỗi ngày ngoài việc nhắn tin hỏi thăm mẹ, tôi còn đồng thời quan tâm đến chuyện của Bích Trâm. Qua chuyện lần trước, tôi đã hiểu ra, Bích Trâm cũng khao khát lời hỏi thăm của tôi.
Khác với mẹ, mỗi lần tôi nhắn tin cho Bích Trâm, cô ấy đều trả lời rất kịp thời, và trong tin nhắn tràn đầy sự vui mừng và ngọt ngào. Xem ra sự dựa dẫm của Bích Trâm đối với tôi cũng ngày càng lớn hơn, dù lý do ban đầu là có liên quan đến mẹ, để so sánh sức hút với mẹ.
Tối nay tôi lại lén lút gọi điện cho Bích Trâm. Điện thoại vừa gọi đi, đối phương liền lập tức nhấc máy.
“Alo, anh chàng đẹp trai hôm nay sao lại gọi điện thế.” Vừa nhấc máy, Bích Trâm đã vui vẻ hỏi.
“Còn không phải là nhớ chị sao, dạo này chị thế nào rồi.”
“Chậc, chỉ được cái miệng ngọt, cũng vậy vậy thôi. Anh có phải muốn hỏi thăm tình hình của Ngọc Yến không?”
Bị cô ấy nói thẳng ra, tôi ngược lại cảm thấy có chút ngại ngùng, nhưng vẫn thành thật trả lời là phải.
“He he, em biết ngay mà. Nhưng chị đây không bận tâm, tốt bụng nói cho anh biết vậy.”
Thế là Bích Trâm liền kể sơ qua cho tôi nghe chuyện mấy ngày nay của mẹ ở cơ quan. Lần này tôi cảm thấy cô ấy không hề giấu giếm tôi điều gì, xem ra sự quan tâm hàng ngày của tôi đã có tác dụng.
“À đúng rồi, tiến triển của anh thế nào rồi?”
Nghe Bích Trâm hỏi vậy, tôi không khỏi cười khổ, vẫn chưa có bước đột phá thực chất nào.
Sau đó liền bị cô ấy cười mắng là vô dụng.
Nhưng đối với việc cô ấy nói vậy, tôi cũng không có chút gì để phản bác, chỉ có thể kiên nhẫn nghe lời giáo huấn của cô ấy.
Cứ như vậy chúng tôi trao đổi xem bước tiếp theo nên làm thế nào, vừa thể hiện tình cảm với nhau, thật vui vẻ.
“Khi nào anh lại đến nhà em?” Cuối cùng Bích Trâm hỏi tôi như vậy, tôi biết cô ấy lại nhớ tôi rồi.
“Đợi có chút đột phá rồi đến, không thể nào để chị xem trò cười được đúng không.”
“Hi hi, vậy anh phải nhanh tay lên nhé, đừng để chị đợi lâu quá.”
Cứ như vậy tôi cúp máy. Đêm đã khuya, nhìn bầu trời đêm đầy sao, tôi đột nhiên lóe lên một ý nghĩ.
Đúng rồi, có lẽ làm như vậy được. Tôi vội vàng suy đi tính lại phương pháp vừa nghĩ ra. Suy nghĩ một lúc lâu, cảm thấy đáng để thử.
Vì phương pháp này nếu thất bại, đối với tôi cũng không có ảnh hưởng gì.
Thế là ngày hôm sau, tôi thấy ba vứt chiếc áo sơ mi cần giặt vào nhà vệ sinh. Do quần áo trong nhà đều do mẹ giặt, nên tôi lén lút nhét một tấm danh thiếp của một tú bà hộp đêm vào túi áo sơ mi của ba.
Hỏi tôi tấm danh thiếp này từ đâu ra, dĩ nhiên là do tự mình làm rồi. Dù sao thì tôi chỉ cần mẹ phát hiện, có chút nghi ngờ với ba là được. Hơn nữa, mẹ cũng không biết danh thiếp thật của họ trông như thế nào.
Chiều tối tan học về nhà, tôi thấy mẹ đang bận rộn trong bếp. Hỏi ba khi nào về, liền nghe thấy mẹ bực bội nói với tôi, tối nay ba tăng ca, không biết khi nào về.
Tôi ừ một tiếng rồi về phòng. Lúc đi qua ban công, phát hiện áo sơ mi của ba đã được giặt xong và phơi lên.
Tôi vội vàng chạy qua xem, từ trong túi áo của ba lấy ra tấm danh thiếp đã bị giặt đến nhàu nát.
Cầm danh thiếp về phòng, thầm nghĩ, mẹ không nên không phát hiện ra chứ. Mỗi lần mẹ giặt quần áo, đều sẽ kiểm tra lại túi của chúng tôi, sợ có thứ gì đó bị bỏ quên trong túi. Chuyện này là sao.
Qua cuộc đối thoại lúc về với mẹ, tôi cũng không phát hiện ra có gì không ổn.
Đúng rồi, tôi còn có camera giám sát. Tôi vỗ vào đầu mình, mắng mình là đồ ngốc, lại còn ở đó đoán mò. Tôi chỉ cần xem một lần là biết sự thật rồi.
Mở video buổi sáng, tua đến đoạn thời gian mẹ giặt quần áo. Trong video quả nhiên xuất hiện hình ảnh của mẹ. Chỉ thấy mẹ từng chiếc từng chiếc kiểm tra quần áo của chúng tôi. Khi kiểm tra đến áo sơ mi của ba, rõ ràng cảm thấy trong áo có đồ, liền lấy tấm danh thiếp đó ra. Nhìn trên đó viết Hộp đêm giải trí XX, cô XX.
Tôi cảm nhận được sắc mặt của mẹ trong video rõ ràng đã thay đổi.
Nhìn quanh, phát hiện không có ai khác, lại cẩn thận nhìn chằm chằm vào danh thiếp mấy lần.
Thật ra lúc này tôi đang ở trường, ba cũng đã sớm đi làm rồi. Trong nhà làm gì có người khác. Mẹ làm như vậy có thể thấy lúc này mẹ căng thẳng đến mức nào.
Sau khi xác nhận lại nội dung trong danh thiếp mấy lần, mẹ lại nhét danh thiếp vào túi áo của ba, có lẽ là không muốn bị ba phát hiện, cô ấy đã thấy tấm danh thiếp này.
Sau đó mẹ coi như trong áo sơ mi không có gì, giặt sạch chiếc áo sơ mi.
Đây chính là lý do tại đây sao lúc tôi về, lại phát hiện tấm danh thiếp tôi để trong áo sơ mi vẫn còn trong áo.
Hóa ra là như vậy à, tôi thầm lẩm bẩm trong lòng.
Từ lần trước hiểu lầm ba có ngoại tình, bây giờ mẹ vẫn luôn tin tưởng ba không có vấn đề gì. Nên lần này phát hiện ra thứ này, vẫn theo bản năng liên tưởng đến có thể là lúc ba làm việc tiện tay cầm lấy, chứ không phải ba thật sự đã xảy ra chuyện gì.
Nên mẹ theo bản năng đã chọn cách, coi như không phát hiện ra.
Vì vậy lúc tôi về, mẹ vẫn bình thường như mọi khi.
Nhưng phụ nữ sau khi phát hiện ra thứ này, thật sự sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra sao? Tôi lại không tin điều này. Dù mẹ có không nói ra, nhưng cái gai trong lòng chắc chắn sẽ luôn ở đó.
Theo hành động hôm nay của mẹ, tôi tin mẹ sẽ không bàn bạc chuyện này với ba. Vậy thì những hành động nhỏ của tôi cũng sẽ không ai biết.
Tôi thầm vui mừng, thế này thì đã có điểm đột phá rồi. Tôi vừa nghĩ vừa nở một nụ cười lạnh.
Buổi tối, tôi theo lệ gửi cho mẹ một tin nhắn. Tôi nghĩ nếu mẹ trả lời, có nghĩa là phát hiện hôm nay đối với mẹ vẫn có ảnh hưởng rất lớn.
Nhưng điều khiến tôi thất vọng là, mẹ vẫn không trả lời bất kỳ tin nhắn nào.
Nhưng không sao, bây giờ tôi cũng có thể tiến hành bước thứ hai của kế hoạch rồi.
Sau khi đợi tin nhắn của mẹ không có kết quả, tôi liền gọi điện cho Bích Trâm. Đối với cuộc gọi lần này của tôi, Bích Trâm tỏ ra vô cùng kinh ngạc, vì theo tần suất gọi điện trước đây, cuộc gọi này có thể coi là gọi khá thường xuyên.
Nhưng khi nghe yêu cầu của tôi, Bích Trâm liền hiểu ra.
Tôi nói với Bích Trâm, gần đây cố gắng tìm cách trực chung với Ngọc Yến.
Cô ấy nghe tôi nói vậy, liền biết tôi muốn làm gì. Lập tức đồng ý không vấn đề gì.
Tôi còn nhắc nhở cô ấy tốt nhất là càng sớm càng tốt, càng nhanh càng tốt.
Cô ấy trong điện thoại cười tôi, khi nào lại trở nên vội vàng như vậy.
Tôi chọn cách lờ cô ấy đi. Cuối cùng cô ấy nói với tôi đợi tin tốt của cô ấy rồi cúp máy.
Không đầy hai ngày, tôi đã nhận được điện thoại của Bích Trâm. Cô ấy nói với tôi mọi việc đã sắp xếp xong rồi, chính là thứ Năm tuần này. Hóa ra một y tá trực cùng Ngọc Yến có việc đột xuất, cô ấy liền đổi ca với đồng nghiệp đó.
Đối phương nghe Bích Trâm chịu đổi ca, liền cảm ơn rối rít. Ngọc Yến cũng khen Bích Trâm ngày càng chăm chỉ.
Nhưng Bích Trâm có mục đích khác, trong lòng lại một trận cười thầm. Đặc biệt là đối với Ngọc Yến, cười càng tươi hơn. Trong mắt người khác, nụ cười này là biểu hiện của sự thân thiện, thực ra trong nụ cười đó lại ẩn chứa một chút mùi vị của âm mưu.
Thời gian nhanh chóng trôi đến thứ Năm. Tối đó ba nhận được thông báo, nói có một vụ án phải xử lý, nên có lẽ tối nay lại không thể về nhà.
Mà mẹ tối nay lại phải trực, nên hôm nay tối lại là một mình tôi ở nhà.
Ba trong điện thoại còn nhắc tôi một mình ở nhà đừng ham chơi, và phải ôn bài cho tốt, tối ngủ sớm. Tôi dĩ nhiên là đồng ý hết. Nghe thái độ trả lời của tôi tốt như vậy, ba tỏ ra vô cùng vui mừng.
Tối về nhà, tôi dọn dẹp những thứ cần thiết cho tối nay, và kiểm tra lại lần cuối. Sau khi mọi thứ đều không có vấn đề gì, liền lên đường đến bệnh viện.
Đứng ở cửa phòng trực, tôi không khỏi cảm khái muôn vàn. Tôi và phòng trực này thật có duyên. Lần đầu tiên làm tình với mẹ là ở đây, lần cuối cùng mây mưa trước khi ba về cũng là ở đây. Hôm nay quay lại để đột phá mối quan hệ bế tắc này với mẹ, tôi lại đến đây.
Xem ra phòng trực này nên thuộc về vùng đất phúc của tôi rồi. Tôi nghĩ vậy, liền bắt đầu kiên nhẫn chờ đợi.
Khác với hai lần trước, lần này do có Bích Trâm làm nội ứng, tôi đối với động tĩnh hiện tại của mẹ có thể nói là biết rất rõ.
Nên biết mẹ tạm thời sẽ không đến, tôi cũng không cần phải căng thẳng mở to mắt như lần đầu tiên, sợ mẹ đến mà không biết.
Lần này tôi lại còn ngủ gật một chút. Có lẽ là do một loạt sự chuẩn bị gần đây, khiến tôi có chút kiệt sức.
Bích Trâm sao vẫn chưa sắp xếp xong. Tôi đã nói với Bích Trâm, tối nay cố gắng để mẹ về sớm phòng trực, để tôi có đủ thời gian. Mắt thấy đã gần 9 giờ rồi, Bích Trâm vẫn chưa có tin tức gì.
Ngay khi tôi vừa phàn nàn, vừa ngắm sao trời, điện thoại đột nhiên reo lên. Nhìn thì là tin nhắn của Bích Trâm, vội vàng mở ra xem. Chỉ có một dòng chữ ngắn ngủi, khiến tôi lập tức phấn chấn hẳn lên: “Ngọc Yến đang trên đường về phòng trực rồi.”
Tôi lập tức tỉnh táo lại, cẩn thận nhìn chằm chằm vào cảnh tượng trước mắt.
Quả nhiên, bóng dáng của mẹ rất nhanh đã xuất hiện trong tầm mắt tôi. Tôi lập tức nín thở, cảm giác căng thẳng trong lòng không thể dùng lời nào để hình dung.
Khoảnh khắc mẹ mở cửa phòng, vào nhà định đóng cửa, tôi đã xông vào.
Đối mặt với người đàn ông đột nhiên xuất hiện, mẹ theo bản năng định hét lớn. Nói thì chậm mà làm thì nhanh, tôi một bước nhanh chóng xông đến trước mặt mẹ. Ngay khi mẹ định hét lên, tôi đã bịt miệng mẹ lại.
Mẹ kinh hãi nhìn tôi. Tôi bật đèn lên, để mẹ nhìn rõ người đến là ai.
Quả nhiên khi thấy là tôi, ánh mắt mẹ trở nên vô cùng phức tạp, có chút kinh ngạc, lại có chút bất lực. Nhưng đó cũng chỉ là một khoảnh khắc, rất nhanh mẹ đã trở lại vẻ mặt lạnh lùng, nghiêm nghị, lạnh lùng nói với tôi.
“Không phải đã nói với anh rồi sao, sau này đừng gặp lại nữa. Sao anh lại đến đây.”
“Hi hi, luôn thấy em không trả lời tin nhắn, anh không phải là lo cho em, nhớ em sao, nên đến thăm em.”
Tôi phát hiện lông mi mẹ khẽ động, tôi biết lời nói vừa rồi của tôi đã chạm đến trái tim mẹ. Nhưng ngay sau đó mẹ liền dùng giọng nói lạnh lùng đáp lại tôi.
“Chúng ta trước đây như vậy là sai, em không muốn lại làm chuyện có lỗi với chồng và con trai em nữa. Anh xin hãy về đi.”
Tôi đã sớm biết mẹ sẽ nói như vậy, nên vẫn rất có sự chuẩn bị tâm lý. Ai bảo tôi lại hiểu mẹ đến vậy chứ. Tôi không nói gì cả, chỉ lại gần mẹ.
“Xin anh đừng như vậy. Lát nữa đồng nghiệp của tôi sẽ đến, tôi không muốn cô ấy hiểu lầm gì cả. Anh vẫn là mau đi đi. Sau này tin nhắn cũng đừng nhắn nữa, tốt nhất là quên tôi đi.”
Nói xong, mẹ liền quay đầu không nhìn tôi nữa. Có lẽ là đang đợi tôi rời đi. Nhưng tôi rõ ràng không làm như vậy.
“Ngọc Yến, hôm nay anh đến đây, thứ nhất là nhớ em, đây là lời thật lòng. Thứ hai, anh có ghi âm được một thứ, hy vọng em nghe một chút.”
Nghe tôi nói vậy, mẹ quay đầu lại nhìn tôi. Rõ ràng đối với lời nói vừa rồi của tôi có chút hứng thú, càng nhiều hơn là tò mò, muốn biết tôi sẽ cho mẹ nghe cái gì.
Trong lòng mẹ có lẽ đang nghĩ, tôi cho mẹ nghe chắc chắn là những lời nói nhớ nhung trong những ngày qua, để làm mẹ cảm động thôi.
Nhưng người mẹ đã quyết tâm biết, những điều này sẽ không ảnh hưởng đến mình, vì mẹ cảm thấy mình đã làm sai, không cần phải tiếp tục sai nữa.
“Ngọc Yến, thứ anh cho em nghe, em phải chuẩn bị tâm lý nhé. Em chuẩn bị xong rồi, anh sẽ bắt đầu bật.”
“Anh bật đi, em nghe xong, anh phải về, sau này cũng đừng đến tìm em, đừng nhắn tin cho em nữa, biết chưa.”
Mẹ nghĩ nghe thứ này cũng không tốn bao nhiêu thời gian, liền nói với tôi như vậy. Tôi không nói gì cả, chỉ lặng lẽ nhấn nút bắt đầu.
“Anh Hồ, sao dạo này anh không đến?” Ban đầu xuất hiện là giọng một người phụ nữ, từ giọng nói có thể nghe ra đối phương vẫn còn rất trẻ.
“Dạo này anh đi công tác một tháng.” Ngay sau đó xuất hiện là giọng một người đàn ông, giọng này có chút giống ba.
“Em nhớ anh lắm, anh không đến thăm em.”
“Anh cũng nhớ.”
“Vậy sau này anh phải thường xuyên đến nhé.”
“Nhất định.”
“À đúng rồi, anh Hồ, vợ anh bây giờ thế nào rồi?”
“Cô ấy rất tốt.”
“Cô ấy không nghi ngờ gì chứ?”
“Không.”
Nghe đến đây, có thể nghe rất rõ, giọng người phụ nữ đó rõ ràng là một người phụ nữ trẻ, còn giọng người đàn ông chính là của ba.
“Đừng bật nữa.” Mẹ đột nhiên hét lớn một tiếng, lập tức ngồi xuống giường. Tôi liền vội vàng tắt đoạn ghi âm, nhìn mẹ đang ngồi trên giường ngẩn người, tôi biết cơ hội đã đến.
Trước tiên giải thích một chút về đoạn ghi âm này. Thật ra những thứ này đều do tôi tự cắt ghép, chỉnh sửa. Ba dĩ nhiên sẽ không thật sự có những cuộc đối thoại này với phụ nữ trẻ.
Thật ra những lời ba nói là do tôi thường ngày cố tình ghi âm lại. Ví dụ như tôi hỏi ba bà nội gần đây sức khỏe thế nào, ba liền trả lời bà ấy rất tốt.
Lại ví dụ như tôi hỏi ba vết thương lúc huấn luyện có di chứng gì không, ba thì lại trả lời không có.
Ghi âm những giọng nói này của ba thật sự đã tốn không ít thời gian của tôi. Vì không phải lúc nào cũng ghi âm được những lời mình muốn.
Nói đến giọng của cô gái trẻ đó, thì lại dễ dàng hơn nhiều.
Sau khi tôi hứa với một cô gái trong lớp ba bữa KFC, đối phương không nói gì liền giúp tôi ghi âm. Và ngữ điệu nói chuyện cũng rất õng ẹo, đây cũng là yêu cầu của tôi. Dù sao thì như vậy càng dễ khiến người ta tin ba thật sự có quan hệ gì đó với đối phương.
“Những thứ này anh ghi âm ở đâu?” Mẹ yếu ớt hỏi tôi.
“Ngọc Yến, em không sao chứ.” Tôi không trả lời thẳng, mà an ủi mẹ. Rõ ràng mẹ lúc này quan tâm không phải những điều này, vẫn hỏi tôi ghi âm ở đâu.
“Tôi liền nói với mẹ, đó là một cơ hội tình cờ, tôi vừa hay thấy chú vào một hộp đêm nào đó, thế là lén lút vào ghi âm lại.”
Vừa nghe đến hộp đêm nào đó, mẹ lập tức liên tưởng đến tấm danh thiếp đã phát hiện mấy hôm trước. Tấm danh thiếp đó cũng là của một hộp đêm nào đó. Như vậy mọi chuyện đều được nối lại với nhau.
Mẹ cảm thấy trời như sắp sụp xuống, trước mắt càng là một mảnh tối đen.
Không nói một lời, cứ ngồi bên giường, nước mắt bất giác chảy xuống.
Thấy mẹ như vậy, tôi biết nội tâm mẹ bây giờ là yếu đuối nhất.
Tôi vội vàng ngồi bên cạnh mẹ, dùng khăn giấy mang theo bên mình lau nước mắt cho mẹ.
Mẹ cứ ngồi như vậy, mặc cho tôi lau thế nào, nước mắt vẫn không ngừng chảy ra. Lúc này mẹ như mất đi linh hồn.
“Ngọc Yến, xin lỗi, hôm nay anh không nên đến, càng không nên để em nghe thứ này.”
Nghe giọng tôi, mẹ cuối cùng cũng hoàn hồn lại. Nhìn khuôn mặt đầy lo lắng trước mắt, nước mắt lập tức tuôn ra.
Chỉ thấy mẹ ôm chặt lấy tôi, khóc nức nở.
Tôi thuận thế cũng ôm mẹ vào lòng, vừa vuốt ve lưng mẹ, để mẹ nhanh chóng bình tĩnh lại, vừa nhẹ nhàng nói.
“Ngọc Yến, thật ra sau khi anh ghi âm được thứ này, cũng đã suy nghĩ rất lâu, có nên đưa cho em nghe không. Anh nghĩ em nghe xong chắc chắn sẽ rất buồn, nhưng anh lại càng không nỡ để em không biết gì cả. Xin lỗi, Ngọc Yến, anh thật ra không phải muốn làm em buồn như vậy, xin hãy tha thứ cho anh.”
“Không, Phong, anh không có lỗi, cảm ơn anh đã cho dì biết những điều này.”
Mẹ nghe những lời nói này của tôi, nghẹn ngào nói.
“Thật ra những điều này cũng không thể nói lên điều gì, chú biết đâu cũng không làm gì cả, những điều này chỉ là tình cờ thôi.”
“Đừng nói nữa Phong, dì hôm nay cuối cùng cũng đã biết, ai là người thật lòng thương tôi.”
Mẹ nói, rồi ôm lấy mặt tôi, môi từ từ lại gần, lập tức hôn lên.
Mùi vị quen thuộc đó lập tức tràn ngập não tôi.
Cách nhau lâu như vậy, tôi cuối cùng cũng lại được nếm thử chiếc lưỡi thơm của mẹ.
Lần này mẹ chủ động đưa lưỡi vào miệng tôi, thỏa sức mút.
Mút lấy nỗi nhớ nhung đối với tôi, cũng mút lấy sự áy náy vì đã không quan tâm đến tôi trong thời gian qua.
Nụ hôn này, tôi dường như cảm thấy thời gian đã ngừng lại. Vào khoảnh khắc này, trong mắt chúng tôi dường như chỉ có đối phương. Chúng tôi một lúc lâu mới tách ra, cả hai đều thở hổn hển.
“Xin lỗi, Phong, dì không sao rồi, để anh lo lắng rồi.”
Nhìn mẹ lau đi giọt nước mắt cuối cùng, cười nói với tôi.
Thật ra bây giờ tôi càng lo lắng sau này mẹ sẽ đối xử với ba thế nào. Tôi không hy vọng mẹ sẽ làm ra những hành động quá khích, như vậy đối với tôi không có chút lợi ích nào, nên tôi nhỏ giọng hỏi mẹ.
“Ngọc Yến, vậy sau này em định đối mặt với chồng em thế nào?”
Nghe lời nói này của tôi, mẹ rơi vào trầm tư. Dù sao thì cú sốc hôm nay đối với mẹ thật sự quá lớn, đến mức một lúc lâu sau mới hoàn hồn lại.
Tôi thấy mẹ suy nghĩ một lúc, liền nói với tôi.
“Có lẽ anh nói cũng đúng, có thể chú anh không có chuyện gì. Những gì em nghe hôm nay, em sẽ để trong lòng, cũng sẽ không nói với ông ấy chuyện này. Nếu sau này thật sự phát hiện ra điều gì thực chất, rồi hãy tính sau.”
Nghe mẹ nói vậy, tảng đá lớn trong lòng tôi cuối cùng cũng được đặt xuống. Tôi không muốn chuyện hôm nay lại hỏng bét.
Tôi vốn cũng chỉ muốn mở ra một khe hở từ cánh cửa lòng đã đóng chặt của mẹ, chứ không phải hy vọng ba mẹ thật sự hoàn toàn tan vỡ.
Thật ra tôi cũng đã tính đến, nếu mẹ thật sự nhất thời bốc đồng, muốn cùng ba lý luận thì nên ngăn mẹ lại thế nào.
May mà mẹ không có ý định này, điều này thật sự khiến tôi nhẹ nhõm hơn không ít.
“Ngọc Yến, em nói vậy anh yên tâm rồi.”
Nghe lời nói của tôi, mẹ rõ ràng không phản ứng kịp, tôi rốt cuộc có ý gì. Tôi nhìn mẹ tiếp tục cười nói.
“Thật ra, em sợ nhỡ đâu đây là một sự hiểu lầm, khiến em và chú gây ra chuyện gì đó không thể cứu vãn, thì anh chẳng phải là đã trở thành tội nhân thực sự sao. Thật ra anh chỉ cần Ngọc Yến của anh sống hạnh phúc là đã mãn nguyện rồi. Nên dù em không có tin nhắn, anh vẫn luôn nhắn cho em. Anh chỉ muốn để em biết, dù bất cứ lúc nào cũng có một người đang quan tâm đến em, em sẽ không bao giờ cảm thấy cô đơn. Hi hi.”
“Phong…” Tôi nghe giọng mẹ rõ ràng có chút nghẹn ngào, tôi biết mẹ đã bị lời nói vừa rồi của tôi hoàn toàn cảm động. Nên không đợi mẹ tiếp tục nói, tôi liền nói tiếp.
“Thật ra hôm nay cho em nghe cái này, anh vẫn có chút tư tâm. Dù lý do chính là để em biết sự thật. Một lý do chính khác là, lâu lắm rồi không gặp, thật sự rất nhớ em, thật sự muốn biết em sống thế nào, cuộc sống có vui vẻ không. Ngọc Yến, em không trách anh chứ.”
“Đồ ngốc, sao em có thể trách anh được. Là em không tốt, thời gian qua đã lạnh nhạt với anh, em xin lỗi anh.”
“Em nói ngốc gì thế, không phải anh đã nói sẽ âm thầm bảo vệ em sao, nên em dù làm gì cũng được, anh chỉ cần có thể bảo vệ em là được rồi.”
Nghe đến đây, mẹ không thể nhịn được nữa, lại một lần nữa ôm chặt lấy tôi, và vừa khóc vừa nói.
“Anh đây là khổ vì điều gì chứ, tại sao lại tốt với em như vậy, em không đáng để anh làm như vậy.”
Tôi từ trong lòng mẹ thoát ra, đỡ lấy hai vai mẹ, nhìn chằm chằm vào mắt mẹ, nghiêm túc nói.
“Đó là vì anh yêu em, nên anh sẽ vì em làm bất cứ điều gì, và không cầu báo đáp. Anh nhớ lúc em nói không gặp lại nữa, anh đã nhắn tin nói với em rồi.”
Câu nói này khiến mẹ nhớ lại lúc đó, nhớ lại tin nhắn đó.
Dù bình thường đã xem qua tin nhắn đó vô số lần rồi, và gần như đã có thể thuộc lòng.
Nhưng mẹ vẫn luôn cho rằng đối phương chỉ là nói miệng thôi. Nên dù trong lòng tràn đầy sự ấm áp và cảm động, cũng vẫn không để tâm.
Chỉ coi đó là một lời hứa tốt đẹp. Mãi đến lúc này, thấy vẻ mặt chân thành như vậy của tôi.
Mới nhận ra, đó không phải là một lời nói bừa, mà thật sự là một lời hứa, một tình cảm đối với mình.
Mẹ lúc này cảm thấy vô cùng hối hận. Người đàn ông trước mắt này dù nhỏ hơn mẹ rất nhiều, nhưng vẫn luôn cố gắng yêu thương mình. Mà mình lúc đầu lại không để tâm, ngược lại còn không quan tâm đến tin nhắn của anh ta, một lần lại một lần phụ lòng tốt của đối phương. Cứ thế càng nghĩ càng hối hận, khóe mắt dường như lại ướt át.
Tôi thấy mẹ như vậy vội vàng hỏi rốt cuộc sao vậy, có phải mình nói sai gì đó khiến mẹ lại buồn không. Mẹ nhìn tôi, từ từ lắc đầu.
“Phong, trước đây là dì không tốt, từ nay về sau, dì sẽ không phụ lòng Phong nữa.”
“Ngọc Yến, ý em là sau này chúng ta có thể tiếp tục gặp mặt?” Tôi phấn khích hỏi, mẹ không nói gì, chỉ khẽ gật đầu.
“Vậy sau này anh nhắn tin, gọi điện, Ngọc Yến sẽ không còn không quan tâm, hoặc cúp máy nữa.”
“Hehe, Phong yên tâm đi, dì đã sai một lần rồi, sẽ không sai lần thứ hai nữa đâu.”
“Dì ơi, dì tốt với Phong quá.”
Tôi phấn khích đến mức lập tức lao vào mẹ. Mẹ bất ngờ không kịp trở tay, bị tôi đè xuống giường.
Chúng tôi cứ thế nhìn nhau, tôi có thể cảm nhận được bầu vú mềm mại của mẹ, bị tôi đè dưới ngực. Tôi nghĩ mẹ chắc chắn cũng có cảm giác. Nhưng chúng tôi không nói gì cả, chỉ nhìn nhau, như thể muốn bù đắp hết khoảng trống mấy tháng qua.
“Phong, anh còn đè như vậy nữa, Ngọc Yến sắp không thở nổi rồi.”
Một lúc sau, chỉ thấy mẹ mặt đỏ bừng nhỏ giọng nói. Tôi lúc này mới phát hiện, tư thế này chúng tôi đã giữ rất lâu. Tôi vội vàng đứng dậy đỡ mẹ dậy, quan tâm hỏi có làm đau chỗ nào không.
Mẹ chỉ cười lắc đầu.
Nhìn mẹ trước mắt, tôi cảm thấy cậu em nhỏ đã dựng đứng từ lâu, thế là không ngừng nhìn vào hạ thân mình.
Tôi không chủ động đề nghị với mẹ, chỉ muốn xem mẹ có chủ động yêu cầu không.
Vì trước đây mẹ dường như rất ít khi chủ động, về cơ bản cũng đều là do tôi yêu cầu mới làm.
Lúc ở bên ba cũng vậy, đều là ba không thể chờ đợi được.
Tôi nghĩ hôm nay sẽ là một cơ hội tốt, để mẹ bước qua bước này, dù sao thì cái gì cũng là lúc đầu khó khăn hơn.
Nhìn tôi không ngừng liếc nhìn hạ thân mình, mẹ cuối cùng cũng chú ý đến, chiếc quần của tôi đã bị đội lên cao.
Chỉ thấy mẹ đột nhiên mặt đỏ bừng, từ từ quỳ xuống, từ từ kéo khóa quần của tôi. Không còn sự gò bó của khóa quần, cậu em nhỏ của tôi lập tức bật ra.
Cậu em nhỏ đã vì phấn khích mà sung huyết lập tức xuất hiện trước mắt mẹ. Hành động này của mẹ khiến tôi rất phấn khích, nhưng tôi vẫn cố tình hỏi.
“Sao vậy, dì?”
Giả vờ như không biết phải làm sao. Nghe tôi nói vậy, mẹ chỉ làm một cử chỉ ra hiệu cho tôi không được lên tiếng.
Hai bàn tay trắng ngần, nắm chặt lấy cậu em nhỏ của tôi. Cùng với sự mềm mại đó, tôi cảm thấy cậu em nhỏ của mình không ngừng nhảy lên, như thể sắp bùng nổ.
Không đợi tôi nói gì, liền thấy mẹ thè lưỡi ra, liếm đầu cậu em nhỏ của tôi. Sự kích thích này suýt chút nữa đã khiến tôi trực tiếp bắn ra.
Nhưng tôi lập tức nhắm mắt lại, cố gắng bình ổn lại ham muốn của mình.
Trong lúc tôi đang nhắm mắt, đột nhiên cảm thấy cậu em nhỏ của mình bị một môi trường ấm áp bao bọc.
Mở mắt ra phát hiện, mẹ đã ngậm cả cậu em nhỏ của tôi vào miệng, dùng chiếc lưỡi mềm mại của mình không ngừng kích thích cặc của tôi.
Từng cơn kích thích mãnh liệt không ngừng tác động vào não tôi. Hơi thở của tôi không khỏi gấp gáp lên.
Nhìn người mẹ đang quỳ dưới thân mình, dùng những động tác không mấy thành thạo, phục vụ cho tôi.
Lòng tôi thật không nói nên lời sự sung sướng. Dù trước đây mẹ cũng đã bú cho tôi, nhưng so với lần này tuyệt đối không thể sánh bằng.
Trước đây mẹ bú cho tôi, đều là do tôi nửa ép buộc. Dù cũng là dùng miệng ngậm, nhưng không có hôm nay tận tâm như vậy.
Tôi có thể cảm nhận được, hôm nay mẹ rất tận tâm giúp tôi ngậm, dùng những kỹ thuật bú có hạn mà tôi đã dạy cho mẹ, để tôi có thể thoải mái nhất có thể. Tôi biết, bây giờ trái tim mẹ dần dần đã nghiêng về phía tôi.
Do cặc của tôi khá lớn, nên mẹ ngậm có vẻ hơi khó khăn, và còn một đoạn dài lộ ra ngoài. Nhưng tôi lại không để ý.
Tôi đột nhiên nhớ lại lời hẹn trước đây của tôi với mẹ, nên muốn cố tình trêu mẹ, liền dùng giọng nói run rẩy hỏi.
“Ngọc Yến, anh nhớ trước đây đã hẹn với em, chỉ được bú cho anh thôi, không biết em có tuân thủ không.”
Mẹ nghe tôi nói vậy, liền dừng miệng lại, nhổ cặc của tôi ra, từ từ nói nhỏ.
“Dĩ nhiên là có tuân thủ rồi. Em trước đây chỉ bú cho anh, sau này cũng chỉ làm như vậy cho anh thôi.”
Nghe lời nói như tuyên thệ này của mẹ, lòng tôi không khỏi một trận phấn khích.
“Vậy chồng em không yêu cầu em à?”
Nghe tôi hỏi vậy, mẹ dường như đang do dự điều gì đó, nhưng rất nhanh liền trả lời.
“Lúc mới đi công tác về có.”
“Vậy em đối phó thế nào?”
Tôi nhìn mẹ vẫn còn đang quỳ trên đất, trêu chọc tiếp tục hỏi.
“Em nói chỗ đó bẩn, nên từ chối rồi, chỉ dùng tay giúp ông ấy giải quyết thôi.”
“Vậy à, vậy nói cách khác là chỗ của anh sạch sẽ hơn à.”
Tôi chỉ vào cặc của mình, cười hỏi.
“Đáng ghét.”
Chỉ thấy mẹ e thẹn nói một câu xong, liền lại ngậm cặc của tôi vào miệng.
Tôi nói với mẹ ngậm cả cây vào sẽ cảm thấy thoải mái hơn.
Thế là mẹ liền thử ngậm cả cây của tôi vào. Lập tức liền vào đến cổ họng. Do là lần đầu tiên bú sâu, mẹ rõ ràng không quen, lập tức liền ho khan.
Tôi vội vàng quỳ xuống, vỗ lưng mẹ, để mẹ dịu lại, vừa xin lỗi.
“Xin lỗi, Ngọc Yến, anh chỉ nghĩ đến mình sướng, làm em khó chịu.”
Mẹ vẫy tay với tôi ra hiệu không sao.
Bảo tôi đứng dậy.
Tôi đứng dậy xong, mẹ lại ngậm cặc của tôi vào, và lại ngậm cả cây vào.
Tôi thấy trên mặt mẹ lộ ra vẻ đau đớn, nhưng cô ấy không nói gì, chỉ tiếp tục phục vụ cho tôi.
Thấy mẹ như vậy, không khỏi khiến tôi có chút xót xa. Đồng thời tôi cũng biết, mẹ bây giờ cố gắng như vậy, chính là muốn bù đắp cho sự xa lánh trước đây của mình.
Tôi không thể nào ngờ được, việc mẹ xa lánh sau khi ba về, lại còn trở thành nguyên nhân khiến mối quan hệ của chúng tôi tiến thêm một bước.
Thật đúng là thế sự khó lường. Tôi vừa nghĩ, vừa nhìn người phụ nữ xinh đẹp đang quỳ trên đất cố gắng phục vụ cho tôi.
Tôi thấy nước bọt của mẹ đã theo khóe miệng nhỏ giọt xuống đất. Từng lần từng lần bú sâu khiến cô ấy thỉnh thoảng lại phát ra tiếng “ư ư ư”.
Nhưng cảm giác ở hạ thân của tôi quả thật càng lúc càng sướng. Tôi cảm thấy mình sắp không kìm được nữa rồi, liền mở miệng nói.
“Sướng quá, Ngọc Yến, em giỏi quá, anh sắp bắn rồi.”
Nghe tôi nói vậy, mẹ không dừng động tác trên miệng, ngược lại còn càng hăng hái hơn.
Chỉ thấy cặc của tôi một lần lại một lần ra vào miệng nhỏ của mẹ, một lần lại một lần đâm vào cổ họng.
Cuối cùng tôi đã đến giới hạn chịu đựng, lập tức bắn từng dòng từng dòng tinh dịch đặc sệt vào cổ họng mẹ.
Tôi thấy mẹ ngậm cặc của tôi, cổ họng không ngừng lên xuống, nuốt sạch không chừa một giọt tinh dịch của tôi. Mãi đến khi tôi không còn bắn tinh nữa, mới từ từ nhổ cặc của tôi ra. Cuối cùng còn cẩn thận liếm sạch tinh dịch còn sót lại trên cặc của tôi.
Cùng với giọt tinh dịch cuối cùng được nuốt xuống, mẹ lập tức ngồi xuống đất, và không ngừng thở hổn hển. Tôi biết lần bú này đã khiến mẹ tiêu hao không ít thể lực.
Nhìn mẹ đang ngồi trên đất không ngừng thở hổn hển, tôi dùng tay nhẹ nhàng vuốt ve má mẹ, khẽ nói: “Em vất vả rồi.”
Nghe giọng nói dịu dàng của tôi, mẹ cười nhìn tôi, không ngừng lắc đầu.
Một lúc lâu sau, cuối cùng cũng hoàn hồn lại, mẹ đứng dậy, nép vào bên cạnh tôi, nhỏ giọng hỏi tôi lúc nãy có sướng không.
Tôi ôm chặt mẹ vào lòng, khẽ nói: “Vẫn là Ngọc Yến nhà chúng ta tốt nhất.”
Nghe tôi nói vậy, mẹ lại cúi đầu xuống, trên mặt lộ ra một chút ửng hồng. Mẹ bây giờ như một thiếu nữ, khiến người ta yêu thương.
Tôi cứ thế ôm mẹ, nhìn bầu trời sao bên ngoài, tôi cảm thấy những phiền muộn mấy hôm trước cuối cùng cũng đã tan biến. Mẹ lúc này cuối cùng cũng lại là của tôi.
Nghĩ đến đây, tôi không khỏi trên mặt nở một nụ cười, một nụ cười của người chiến thắng. Xem ra ngày tôi cướp mẹ từ tay ba không còn xa nữa.
Ngửi mùi hương thoang thoảng trên người mẹ, tôi cảm thấy cậu em nhỏ vừa mới bắn tinh xong lại ngóc đầu dậy. Tôi nắm lấy tay mẹ nhẹ nhàng đặt lên cậu em nhỏ của mình.
Mẹ cũng từ lúc đầu nghi hoặc, chuyển sang phì cười.
“Vừa bắn xong đã lại có tinh thần rồi à.”
Mẹ tay nắm lấy cậu em nhỏ của tôi, mỉm cười nói với tôi. Tôi có chút ngại ngùng gãi đầu.
Thấy tôi như vậy, rõ ràng đã làm mẹ vui, không nói một lời, chỉ vừa vuốt ve cậu em nhỏ của tôi, vừa mỉm cười nhìn tôi.
Trong tay mẹ, cậu em nhỏ cũng ngày càng lớn hơn.
“Đang nghĩ gì thế, đồ hư hỏng.” Cảm nhận được cậu em nhỏ không ngừng lớn lên, mẹ nhỏ giọng hỏi tôi.
“Hi hi, muốn ăn thịt vợ.” Tôi cười nói với mẹ.
“Xem ra mấy hôm nay anh cũng kìm nén lâu rồi.”
Mẹ không biết chuyện của tôi và Bích Trâm, vừa vuốt ve, vừa ngẫm nghĩ nói.
Tôi dĩ nhiên sẽ không nói chuyện ngu ngốc là tôi đã xả với đồng nghiệp của em rồi, tự nhiên là thuận theo lời mẹ, không ngừng gật đầu.
Chỉ thấy mẹ cười nằm lên giường, cởi từng chiếc quần áo trên người. Rất nhanh một tấm thân trắng ngần liền hiện ra trước mắt tôi.
“Đồ hư hỏng, đứng ngây ra đó làm gì thế.”
Thấy tôi đứng bên giường không động đậy, mẹ e thẹn hỏi.
“Vóc dáng của Ngọc Yến nhà chúng ta thật đẹp.”
“Đâu có đâu, đã là bà già rồi.”
“Ai nói, ai nói tôi sẽ xử người đó.”
Nghe tôi nói vậy, mẹ chỉ không ngừng cười.
Thấy mẹ đã trần như nhộng chuẩn bị đón tôi rồi, tôi cũng không cần phải giả vờ làm quý ông nữa.
Nhanh chóng cởi quần áo trên người xong, liền như sói đói lao vào mẹ.
Tôi lao vào lòng mẹ, một miệng cắn lấy vú mẹ. Chỉ nghe thấy mẹ “a” một tiếng, tôi không khỏi ngẩng đầu hỏi mẹ có làm đau mẹ không.
Mẹ không nói gì cả, chỉ cười lắc đầu.
Sau đó tôi lại yên tâm mân mê bầu vú.
Cùng với sự mút không ngừng của tôi, đầu vú cũng dần dần dựng đứng lên.
Hơi thở của mẹ cũng dần dần ngày càng nặng nề. Tôi dùng tay sờ vào hạ thân mẹ, cảm nhận được bên dưới đã sớm như sông Hoàng Hà vỡ đê rồi.
Tôi dí cặc của mình vào khe lồn mẹ, không ngừng chà xát ở khe lồn mẹ.
Tôi cảm nhận được nước của mẹ chảy ra ngày càng nhiều, tiếng rên trong miệng cũng ngày càng lớn.
Gương mặt đỏ bừng ban đầu bây giờ cũng tỏ ra hồng hào hơn.
Cứ như vậy tôi không ngừng trêu chọc mẹ, nhưng lại không đâm cặc vào.
Mẹ vốn đang nhắm mắt, chuẩn bị đón cặc của tôi. Không ngờ mãi không thấy động tĩnh gì, ngược lại ham muốn tình dục của mình lại bị không ngừng trêu chọc lên. Không khỏi mở mắt ra, muốn xem tình hình thế nào. Đúng lúc thấy tôi đang nở một nụ cười nham hiểm nhìn mẹ.
Thấy tôi như vậy, mẹ tự nhiên biết là chuyện gì rồi.
“Đồ hư hỏng, anh cứ thế này bắt nạt người ta.”
“Đâu có đâu, Ngọc Yến có sướng không.”
“Ừm, người ta sướng lắm, mau…”
“Mau cái gì chứ?”
Tôi cố tình giả vờ không biết mẹ đang nói gì. Điều này khiến người mẹ đã hạ thân ngứa ngáy dữ dội càng thêm khó chịu. “Mau đâm vào đi.”
“Cái gì đâm vào chứ.”
Đối mặt với câu trả lời vô lại này của tôi, mẹ vừa vội vừa tức giận, đưa tay ra định nắm lấy cặc của tôi nhét vào lồn mình. Tiếc là tôi cố tình né tránh, khiến mẹ một lần lại một lần không thành công. Sau khi vật lộn một lúc, mẹ cuối cùng cũng mở miệng.
“Đưa cái cặc của anh vào lồn người ta đi, đồ hư hỏng.”
Thấy mẹ đã nói như vậy rồi, tôi cũng không tiện tiếp tục trêu chọc nữa. Nắm lấy cặc của mình, nhắm vào lồn mẹ liền đâm vào.
“A… sướng quá…”
Tôi vừa mới đâm vào đã nghe thấy mẹ phát ra tiếng rên sung sướng. Đồng thời tôi do lại một lần nữa tiến vào nơi mình sinh ra, cũng phấn khích hét lớn một tiếng.
Sau khi vào cơ thể mẹ, tôi liền bắt đầu không ngừng thúc. Cảm nhận được lồn ấm áp của mẹ, cùng với mỗi lần thúc mang ra nước dâm đó, nhìn người mẹ cùng với sự thúc của tôi không ngừng rên rỉ, cảm giác đó tự nhiên dâng lên.
Cảm giác nhục nhã mãnh liệt mà ba mang lại mấy hôm trước lúc này cũng đã tan biến.
Ba ơi là ba, mỗi lần ba đụ vợ mình, vợ ba có rên rỉ lớn tiếng như vậy không, hehe, xem ra vẫn là con trai ba lợi hại hơn.
Nghĩ đến đây, tốc độ thúc cũng không khỏi nhanh hơn.
Lúc này mẹ đã sớm nhắm mắt lại, yên tâm tận hưởng niềm vui do làm tình mang lại.
Đột nhiên tôi thấy ở cửa có một bóng đen, nhìn kỹ thì ra là Bích Trâm. Xem ra cô ấy cũng đã xong việc về rồi.
Do nghe thấy động tĩnh trong phòng, nên qua xem trộm một chút.
Xem ra mẹ lúc đó trực tiếp bị sốc, đến mức quên cả đóng cửa phòng.
Thấy Bích Trâm đang đứng đó, tôi làm một cử chỉ chiến thắng với cô ấy.
Bích Trâm tự thấy cử chỉ của tôi, nghe tiếng rên rỉ đó, tự nhiên biết kế hoạch của tôi đã thành công.
Nhìn tôi khoe khoang với cô ấy, cô ấy làm một mặt quỷ với tôi, hại tôi suýt chút nữa đã cười thành tiếng.
Nhưng lúc này người mẹ đang bị cảm giác sung sướng bao bọc, tự nhiên sẽ không phát hiện ra những hành động nhỏ của tôi và Bích Trâm. Lúc này cô ấy đã sớm chìm đắm trong dục vọng.
Bích Trâm đứng không lâu, liền về phòng mình.
Tôi lại bắt đầu chuyên tâm cày cấy tấm thân mỹ miều dưới thân. Tôi thấy nước dâm ở chỗ giao hợp giữa cặc và lồn của tôi đã ngày càng nhiều hơn, ga giường đã sớm bị ướt sũng.
“Ngọc Yến, anh và chồng em ai giỏi hơn?”
“Anh… anh giỏi hơn… anh giỏi hơn ông ấy nhiều.”
Bây giờ cả thể xác lẫn tâm hồn đều thuộc về tôi, mẹ không chút do dự trả lời.
“Vậy anh giỏi hơn ông ấy ở điểm nào?”
Lúc này tôi đặc biệt muốn nghe những điều này, cảm thấy như vậy mới thật sự có thể hoàn toàn vượt qua ba, để báo thù cho mấy tuần trước.
“Anh dài hơn ông ấy nhiều, to… to hơn nhiều, a…”
“Hehe, hóa ra là vậy à.”
Tôi vui vẻ cười, thuận thế tăng tốc độ thúc. Bị tôi đột ngột tăng tốc như vậy, mẹ rõ ràng không ngờ tới. Khoái cảm mãnh liệt không ngừng tác động vào não mẹ.
“A… không chịu nổi nữa rồi… sắp ra rồi, a…”
Cùng với một tiếng hét lớn của mẹ, mẹ cuối cùng cũng đón nhận lần cao trào đầu tiên của hôm nay.
Trong lúc mẹ cao trào, tôi cảm nhận rõ ràng lồn không ngừng co thắt, hại tôi suýt chút nữa không kìm được.
Vừa mới trải qua cao trào, mẹ còn chưa kịp bình tĩnh lại, đã cảm thấy tôi trong lồn mẹ vẫn không ngừng thúc.
“A… giỏi quá… anh vẫn chưa bắn à…”
“Đó là điều dĩ nhiên, anh đã lâu lắm rồi không thân mật với Ngọc Yến, sao có thể nhanh như vậy mà bắn được. Tối nay Ngọc Yến cứ tận hưởng đi.”
“A… a… giỏi quá, cơ thể nóng quá.”
Cùng với sự thúc không ngừng của tôi, lời nói của mẹ cũng bắt đầu ngày càng nhiều hơn.
Nhưng những lời nói này đều như một liều thuốc kích dục mạnh mẽ kích thích tôi, khiến eo tôi không ngừng nhấp nhô, đưa mẹ một lần lại một lần vào cao trào.
“Ngọc Yến, anh cũng sắp không chịu nổi nữa rồi.”
Nghe tôi nói vậy, mẹ lập tức đáp lại nồng nhiệt.
“Đến đi, bắn hết vào đi, a… lại sắp ra rồi.”
Cuối cùng trong một tiếng hét lớn của tôi, cả hai chúng tôi đồng thời đạt đến cao trào.
Tối nay không biết đã cao trào mấy lần rồi, mẹ bây giờ nằm trên giường đã không thể cử động được nữa. Tôi thúc lâu như vậy cũng cảm thấy đã tiêu hao quá nhiều thể lực.
Sau khi xuất tinh xong, tôi ngồi bên cạnh mẹ không ngừng thở hổn hển.
“Ngọc Yến, vẫn là ở bên em vui nhất.”
Tôi vừa nói vừa vuốt ve mái tóc mẹ. Lúc này mẹ nhắm chặt mắt, đã không nói được một lời nào nữa.
Sự tấn công kép của đau khổ và hạnh phúc, cùng với cuộc làm tình kịch liệt tối nay, đều khiến mẹ cảm thấy kiệt sức.
Cứ thế nằm yên, không lâu sau liền truyền ra tiếng ngáy nhẹ. Xem ra mẹ thật sự đã mệt rồi.
Tôi mặc quần áo vào, nhẹ nhàng ra khỏi cửa phòng, rời khỏi người mẹ đang ngủ say.
Quay người đến phòng trực khác, phòng trực này là của Bích Trâm. Tôi chưa bao giờ đến, có thể nói là lần đầu tiên. Tôi nghĩ lúc này Bích Trâm chắc vẫn còn đang đợi tôi. Nếu lúc này tôi trực tiếp rời đi, hậu quả rất có thể sẽ rất thảm. Trời mới biết Bích Trâm có vì ghen tuông mà làm chuyện ngốc nghếch gì không. Nhỡ đâu phá hỏng thành quả mà tôi đã rất khó khăn mới có được, thì thật là không đáng. Nên dù bây giờ tôi rất mãn nguyện rồi, vẫn gõ cửa phòng đó.
Quả nhiên, Bích Trâm rất nhanh liền mở cửa, một tay kéo tôi vào.
Tôi còn chưa kịp có phản ứng gì, đã cảm thấy có một thứ ấm áp áp vào môi, ngay sau đó một chiếc lưỡi ướt át trực tiếp đưa vào miệng tôi. Chuyện tốt đến tận cửa tôi dĩ nhiên sẽ không từ chối. Hai chiếc lưỡi lập tức quấn lấy nhau.
Một lúc lâu sau mới tách ra.
“Anh đồ vô lương tâm sao lâu thế mới qua.” Vừa mới tách ra đã nghe thấy Bích Trâm than phiền với tôi.
“Em vừa mới xong mà.” Tôi đột nhiên có cảm giác trời đất quay cuồng.
“Lại xong rồi à.” Nhìn Bích Trâm đang cười nham hiểm với tôi, tôi chỉ có thể gật đầu.
“Hi hi, không ngờ cậu nhóc này cũng giỏi đấy nhỉ. Nhưng đối với việc chị hợp tác với anh, giúp anh như vậy, anh có phải nên cho chị chút phần thưởng không?”
“Hả?”
Đối mặt với câu nói đột ngột này, tôi lại còn một lúc cứng họng, không biết nên trả lời thế nào, chỉ có thể ngây người nhìn cô ta.
Thấy tôi không nói gì, Bích Trâm không khỏi dậm chân một cái, ngay sau đó liền quỳ xuống, kéo khóa quần của tôi ra, mân mê cậu em nhỏ của tôi.
“Hehe, anh xem cậu em nhỏ của anh bây giờ dính đầy nước dâm của Ngọc Yến rồi nhé.”
Đối mặt với câu hỏi đột ngột này, tôi cảm thấy một trận cạn lời. Tôi vừa mới làm tình với Ngọc Yến xong, trên cặc không dính nước dâm của cô ấy, thì còn là của ai nữa. Ngay khi tôi định trả lời, liền cảm thấy cặc nóng lên, cúi đầu xuống, lại còn thấy Bích Trâm đã ngậm cặc của tôi vào miệng rồi.
Cũng không để tôi có bất kỳ biểu hiện nào, liền bắt đầu mút.
Cặc đã bắn hai lần, dưới sự mút của Bích Trâm rất nhanh liền lại cứng lên. Thấy cảnh tượng này, Bích Trâm không khỏi cười, nhổ cặc ra, trêu chọc nói với tôi.
“Xem ra cậu em nhỏ của anh vẫn còn rất có tinh thần nhỉ. Lúc nãy xem hai người làm tình, làm em cũng dục hỏa đốt người đấy.”
Không thể nào, chẳng lẽ Bích Trâm bây giờ cũng muốn à. Tôi không khỏi thầm kêu khổ, như vậy thì, tối nay tôi chẳng phải sẽ bị vắt kiệt sao.
Thấy vẻ mặt có chút không muốn của tôi, Bích Trâm tỏ ra có chút không vui, hung hăng nói.
“Đây là thái độ của anh đối với ân nhân à. Còn như vậy nữa, sau này em không giúp anh nữa đâu.”
Nhìn Bích Trâm đầy bá đạo trước mắt, tôi không khỏi nghĩ, để cô ta giúp rốt cuộc là đúng hay sai. Tôi không thể nào ngờ được Bích Trâm lại chủ động đến mức này.
Vừa nói xong Bích Trâm liền cởi quần ra, vểnh mông quỳ trên giường.
Đối mặt với cảnh tượng này, tôi tự nhiên biết nên làm gì rồi. Dù cảnh đẹp này khiến tôi không kìm được, nhưng cuộc làm tình kéo dài lúc nãy thật sự khiến tôi rất mệt. Thế là tôi đến trước mặt Bích Trâm, nói với cô ta.
“Hay là em nằm xuống, chị ngồi lên trên đi. Chị ơi, chị cũng phải nghĩ đến lúc nãy em mệt thế nào chứ.”
“Hehe, vậy à, vậy thì chị chiều theo ý em. Nhưng sau này vẫn phải có phần thưởng nhé.”
Nhìn nụ cười rạng rỡ của Bích Trâm, tôi không khỏi cảm thấy sau lưng toát ra một lớp mồ hôi lạnh. Sau đó tôi liền nằm trên giường. Bích Trâm một tay nắm lấy cặc của tôi, từ từ nhét vào lồn nhỏ của cô ta.
“A… sướng quá… thật đầy đặn.”
Cặc vừa mới đâm vào lồn nhỏ của Bích Trâm, Bích Trâm liền phát ra tiếng rên sung sướng. Ngay sau đó Bích Trâm bắt đầu nhấp eo. Tôi cảm thấy lồn nhỏ của Bích Trâm cũng đã ướt sũng rồi, dù từ lúc vào đến bây giờ, chúng tôi không có bất kỳ màn dạo đầu nào.
Có thể thấy lúc nãy Bích Trâm qua việc xem tôi và mẹ làm tình, thật sự đã dục hỏa đốt người rồi, chả trách lại như vậy.
Nhưng Bích Trâm trước khi gặp tôi đã giải quyết thế nào à. Cảm nhận được lồn nhỏ rất chặt của Bích Trâm, cũng không thể tưởng tượng cô ta là người quan hệ bừa bãi.
Cũng là trước đây luôn kìm nén, không tìm được nơi để xả. Bây giờ gặp được tôi, có nơi để xả tự nhiên không thể kiềm chế được nữa, tôi nghĩ vậy.
Tôi nghĩ vậy, động tác của Bích Trâm không hề dừng lại.
Cùng với sự nhấp nhô của Bích Trâm, từng cơn khoái cảm tê tê, ngứa ngáy không ngừng truyền đến não.
“Thế nào, chị vẫn khá lợi hại chứ, a…”
Bích Trâm vừa thở hổn hển, vừa khoe khoang với tôi.
“Sướng quá, a… chị học ở đâu ra thế, có phải chị đã làm với rất nhiều người không…”
Nghe tôi hỏi vậy, Bích Trâm rõ ràng không vui, một miệng không vui trả lời tôi.
“Chị đây là tự học không thầy, ngoài lão chồng súc sinh đó ra, anh là người đầu tiên được hưởng thụ đấy nhé. Anh nên cảm ơn sự hào phóng của chị.”
Nói rồi liền lại đỡ lấy tôi, nhấp eo. Do hôm nay đã bắn hai lần rồi, nên lần này điểm xuất tinh rõ ràng có chút cao. Nên khi Bích Trâm đã cao trào hai lần rồi, tôi lại vẫn chưa bắn.
Điều này khiến Bích Trâm có chút không vui. Nhưng sau hai lần cao trào, động tác của Bích Trâm rõ ràng đã chậm lại. Tôi biết, thể lực của cô ta cũng đã tiêu hao rất nhiều rồi.
Tôi nằm như vậy khiến thể lực của tôi có chút hồi phục.
Tôi ra hiệu cho Bích Trâm quỳ xuống, hai tay nắm lấy mông Bích Trâm, lập tức đâm cặc vào.
Lần này tốc độ thúc của tôi rất nhanh, từng nhịp từng nhịp cũng đâm rất sâu. Cùng với sự thúc của tôi, tiếng rên của Bích Trâm cũng ngày càng lớn. Miệng còn không ngừng kêu sướng quá.
Cuối cùng một cảm giác muốn xuất tinh đến, tôi thế là càng tăng tốc độ hơn nữa.
“Anh sắp bắn rồi nhé, sướng quá.” Tôi đứt quãng nói.
“Bắn… bắn hết vào trong cho em…”
Lời nói này của Bích Trâm như liều thuốc kích dục cuối cùng. Tôi trong lồn nhỏ của Bích Trâm bắn ra phát súng thứ ba của tối nay. Cùng với sự xuất tinh của tôi, Bích Trâm cũng lại một lần nữa đạt đến cao trào.
Nhìn Bích Trâm nằm trên giường, mãn nguyện. Tôi vội vàng mặc quần áo vào, như chạy trốn mà xông ra ngoài.
Về đến nhà, đã là hai giờ sáng rồi. Trong nhà không có một ai. Tôi thoải mái tắm một lần, lập tức cảm thấy thoải mái hơn không ít.
Nằm trên giường hồi tưởng lại hôm nay, vẫn có cảm giác không thể tin được.
Chỉ trong một ngày, mọi thứ đã thay đổi. Xem ra thật đúng là phong thủy luân chuyển.
Điều duy nhất tôi không ngờ tới là, tối nay lại còn để tôi ở hai phòng trực khác nhau, lên giường với cả hai y tá đang trực. Dù rất có cảm giác thành tựu, rất sướng, nhưng thật sự rất mệt.
Nghĩ vậy, tôi từ từ nhắm mắt lại. Ngày mai xem ra còn không ít việc. Đây là câu nói cuối cùng hiện lên trong đầu tôi.

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận