MẸ YÊU VÀ CHỊ GÁI XINH ĐẸP – Update Chương 19

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: MẸ YÊU VÀ CHỊ GÁI XINH ĐẸP – Update Chương 19

Tác Giả:

Thể Loại: , , ,

Vì con gái còn nhỏ nên mẹ vợ tôi và tôi cũng không quan tâm đến con bé nhìn thấy khi hai người ân ái vào ban đêm, nhiều khi cao hứng mới biết con tè dầm khi thức dậy, còn tôi thì muốn kết thúc nó ngay lập tức. Nhưng nhiều khi kiểu ân ái trước trẻ con này sẽ ảnh hưởng đến sự nhận thức của đứa trẻ sau này. Tôi nhớ có một lần, nửa đêm tôi chợt thấy Vương Diễm chui vào háng tôi, muốn dùng miệng ăn con cu của tôi, khiến tôi rất sốc, tôi mắng mỏ thô bạo khiến đứa trẻ khóc thét. Câu nói của Vương Diễm khi đó làm tôi giật mình:

-Hu Hu… Bà nội ăn được, tại sao con không ăn được?

Câu nói của con gái cũng khiến tôi cảm thấy xấu hổ. Mẹ vợ nghe vậy nhịn không được xuống chiếc giường ngủ, vừa cười vừa chửi:

-Hahaha… “Cái đồ tiểu quỷ, cái gì cũng có thể đoạt, còn cái khúc thịt của ba ba con thì không!”

Nhưng sau này nghĩ lại, nếu Vương Diễm thực sự dùng cái miệng hồng hào mềm mại của mình ngậm lấy con cặc của tôi thì sẽ như thế nào đây? Đột nhiên chiến tranh lạnh, làm sao có thể nghĩ như vậy! Trẻ con dốt lắm, hiểu chưa? Thế là tôi thầm mắng mình là đồ đê tiện và không biết xấu hổ, và cố gắng ném suy nghĩ này ra khỏi đầu.

Đôi khi tôi lẻn vào phòng Chiêu Quân vào ban đêm để thỏa mãn cơn đói và cơn khát tình của cô ấy. Đôi khi khi tôi thực hiện những bước đi lớn, tôi chắc chắn sẽ đánh thức thằng bé, khi tôi nhìn thấy đôi mắt ngây thơ và tò mò của con trai mình, tôi ngay lập tức nản lòng, vì vậy tôi phải vội vàng kết thúc trận chiến và tức giận trở về phòng.

Vì hai đứa con, mẹ vợ tôi và Chiêu Quân và tôi không bao giờ yên ổn bởi trong nhà có ba người lớn và hai đứa nhỏ, thế là mọi người dường như đã mất trí. Thằng bé con trai riêng của vợ bắt đầu học tiểu học năm sáu tuổi, vì vậy tôi đón Vương Diễm sau khi tan sở, Chiêu Quân thì đón con trai cô ấy, còn mẹ vợ tôi về nhà sớm để nấu bữa tối.

Năm Vương Diễm sáu tuổi, tôi cũng cho cháu đi học tiểu học, vì hai anh em học cùng trường nên tôi cùng đón cháu. Thằng bé rất thông minh, tôi chưa bao giờ thấy bé học ở nhà, nhưng nó luôn đứng đầu trong mọi kỳ thi. Ngược lại, Vương Diễm tệ hơn rất nhiều, con bé chỉ là không biết học, mặc dù tôi đã kiên nhẫn kèm cặp nhưng điểm kiểm tra của con bé lần nào cũng gần như đứng chót, điều này khiến con bé không được lòng thầy cô và bạn học ở trường. Vương Diễm rất thu mình ở trường, và con bé rất miễn cưỡng đến trường vì nhút nhát. Tuy nhiên, Viên Viên lại rất thích lớp học khiêu vũ của trường, sau giờ học buổi chiều, con bé tham gia lớp học ngoại khóa ở trường trong một giờ, trùng với thời điểm con trai cô ấy tan học, cũng thuận tiện cho tôi đón thằng bé luôn.

Năm Vương Diễm tám tuổi, có một lần tôi đứng tè trong nhà vệ sinh, con bé cũng chạy vào tè. Sau khi con bé ngồi xổm xuống, tôi đột nhiên có một cảm giác kỳ lạ, quay đầu lại thì thấy Vương Diễm đang dùng một đôi mắt to đáng yêu nhìn chằm chằm vào dương vật của tôi, trong đôi mắt ấy có vẻ tò mò và khao khát… Trái tim tôi khẽ động, và tôi không thể không nhìn vào đũng quần trắng nõn và mềm mại của con gái mình. Vương Diễm rõ ràng đã nhận ra rằng mắt tôi nhìn nhầm, nhưng thay vào đó, con bé lại ưỡn thẳng đũng quần về phía trước, như thể muốn khiến tôi nhìn thấy đủ vậy. Trong đầu tôi ong ong, tôi vội tránh nhìn, thầm nghĩ, chẳng lẽ một đứa trẻ tám tuổi có ý thức về tình dục sao? Bộ dáng vừa rồi của Vương Diễm càng giống một nam nữ trêu chọc hơn…

……………

Tôi nghe chị gái nói rằng Châu Phong, cha chồng cũ của chị mắc bệnh ung thư, lúc đầu ông ấy tốn tiền chạy chữa, nhưng về sau chữa không nổi nên chỉ biết chờ chết, xem ra ông ấy không còn bao nhiêu ngày nữa sẽ vĩnh biệt cõi đời này. Trong lòng tôi cũng có chút thương hại, ông già sáu mươi tuổi này là bố của bạn thân tôi, cũng từng là bố chồng của chị tôi. Những ngày gia đình tôi cùng cực, mặc kệ làng xóm dè bỉu, ông ấy đã làm hết sức mình để giúp gia đình tôi vượt qua khó khăn… Nhưng ông ấy không chỉ chiếm hữu mẹ tôi mà còn dụ dỗ cả chị gái tôi. Bây giờ, ông ấy cuối cùng đã đi đến cuối cuộc đời, ông ấy có cảm thấy rằng cuộc sống này đáng giá, và liệu ông ấy có hối tiếc không?

Chưa đầy một năm sau, khi Châu Phi đến gặp tôi, anh ấy nói rằng cha anh ấy đã qua đời, trước khi chết, ông ấy nắm tay anh ấy và bảo anh ấy sinh con trai, để không phải cắt bỏ hương cốt vì tuyệt họ. Châu Phi đã khóc và đồng ý. Từ miệng Châu Phi, tôi còn nghe được một tin chấn động: “Đại Đầu, một lão độc thân gần thôn tôi, rất hay chạy đến nhà tôi, hình như ông ấy rất thích mẹ tôi, đã nhờ người mai mối, nhưng mà mẹ tôi chưa đồng ý.”

Châu Phi nói rằng Đại Đầu không biết mình gặp may mắn kiểu gì, một lần ông ấy đến quận và mua một vài tờ vé số, và ông ấy đã trúng giải lớn, hàng chục nghìn nhân dân tệ. Thế là ông ấy nghỉ việc ở nhà máy nhựa và ra ngoài tự kinh doanh, nghe nói làm ăn cũng khấm khá, hiện ông ấy đã trở thành ánh đèn sân khấu ở quê tôi. Tôi cố gắng hết sức để nhớ lại trong đầu, nhưng ông Đại Đầu này thực sự không để lại cho tôi ấn tượng sâu sắc. Người ta nói rằng khi còn nhỏ, ông ấy có một cái đầu rất lớn, vì vậy ông ấy được đặt biệt danh là “Đại Đầu”, khi ông ấy lớn lên, tỷ lệ đầu của ông ấy không còn là một đứa trẻ, nó cũng không hài hòa như khi ông ấy đặt tên “Đại Đầu”.

Thực ra người này cũng không có gì xấu, ngoại trừ nhà nghèo, cha mất sớm nên hôn sự mới bị trì hoãn như vậy. Về thâm niên, ông ấy có vẻ là bà con xa của tôi. Tôi mơ hồ nhớ rằng khi cha tôi bị kiểm điểm, ông này là người tích cực nhất, không chỉ hô khẩu hiệu mà còn đá vào người cha tôi. Tôi chợt nhớ tới lời Châu Phi nói lúc trước, liền hỏi:

-Nè! Bạn nói người thọc tay vào háng vợ mình chính là hắn sao?

Châu Phi không tức giận, ngược lại bị tôi chọc cười:

-Ha ha, chuyện này bạn còn nhớ sao? Kỳ thật tôi cũng biết, lần đó hắn chính là muốn phát dục, Tố Tố coi như không có mắt cũng không thể ngã xuống để đón nhận tình yêu ông ta. Đã nhiều năm như vậy! Chà, ông ta thực sự không có bất kỳ tin đồn ngoại tình nào. Sở dĩ tôi đánh ông ta là để thể hiện khí thế với những người đàn ông ngỗ nghịch đó, và luôn tiện cho Tố Tố biết cách kiềm chế bản thân rằng mình đã có chồng…

……………

Tôi về quê hỏi mẹ chuyện này, mẹ ngại lắm nói rằng mẹ đã gần năm mươi tuổi rồi, lấy chồng sợ bị chê cười. Và chị gái tôi vẫn còn sống cùng ở nhà, vì vậy mẹ tôi không muốn tìm cha dượng cho chị gái tôi. Buổi tối, sau khi chúng tôi yêu nhau, tôi đã nói chuyện đó với chị gái Tiểu Tuyết. Chị tôi nói rằng chị ấy không muốn để mẹ tôi tái hôn. Chị gái tôi có một sự ghét bỏ không thể giải thích được đối với ông già độc thân đó. Tôi luôn nghĩ rằng đó là một tật xấu lớn của ông ấy, bởi có sở thích ăn đậu phụ của phụ nữ, tức bú lồn, vì khi bú lồn thì nước nó chảy ra xềnh xệch giống như nước đậu phụ vậy. Tôi cười hỏi:

-Hi Hi… Chị, ông ấy ăn đậu phụ của chị bao giờ chưa?

Chị gái tôi nhổ nước bọt:

-ỌE, ỌE… Ông ấy ghê quá ai mà dám muốn thử, nhưng chị nhìn chằm chằm và sợ hãi quay lại.

Chị gái tôi nói rằng mẹ tôi đã phát hiện ra chuyện của chúng tôi và hy vọng rằng chị ấy sẽ tái hôn, ngụ ý rằng chị ấy sẽ không liên quan gì đến tôi, vậy tại sao lại lãng phí thời gian như vậy. Nhưng chị gái tôi nói, xin em đừng lo lắng, cả đời chị ấy không có hứng thú với những người đàn ông khác, cho nên mới nguyện ý bảo vệ tôi như thế này. Nhưng một lần tôi về nhà, chị gái tôi không có ở nhà. Tôi rất hoang mang, nơi ở của chị tôi hơi lạ, mẹ tôi nói chị ấy đi thăm bà con nhưng đến tối không thấy về.

Sau khi về nhà, tôi nhận được điện thoại của chị gái, nói rằng quê tôi đang phát triển dự án du lịch, chị ấy cũng đã vào văn phòng chuẩn bị làm việc luôn, hôm đó chị tôi không biết là tôi về thăm nhà, mà chị thì lại bận việc ở văn phòng, lại còn làm việc đến khuya nên chị ấy không có về nhà được. Chị gái tôi cũng nói rằng tôi sẽ gọi cho chị ấy trước khi tôi quay lại và cho tôi số điện thoại. Cái này thuận tiện, hễ mỗi lần đi về đều gọi điện báo trước cho chị, lần nào chị cũng về nhà đợi.

…………..

Sau nửa năm nữa, Châu Phi đột nhiên tìm đến tôi, với vẻ mặt lén lút, và khăng khăng yêu cầu tôi tìm một nơi yên tĩnh để nói chuyện. Trong ký túc xá đơn lẻ của tôi, tôi và Châu Phi ngồi cạnh nhau trên giường, anh ấy cúi đầu, ánh mắt lảng tránh, nói năng rất mất tự nhiên:

-Chí Dũng, cậu cho rằng chúng ta là bạn thân sao?

Tôi bối rối không biết anh ta muốn nói gì, nhưng tôi nghiêm túc gật đầu. Thế là Châu Phi ngẩng đầu lên:

-Nếu chúng ta là bạn tốt nhất, bạn có thể giúp tôi một việc được không?
-Ừ! Nói đi.

Tôi không bao giờ nghĩ rằng Châu Phi sẽ yêu cầu tôi “mượn hạt giống” lần này, tức thằng bạn thân yêu cầu tôi làm cho Tố Tố vợ nó có bầu …

3 2 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận