Mình là vợ chồng mà!!
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Mình là vợ chồng mà!!
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Les
Thể Loại:
Lượt Xem: 2811 Lượt Xem
Thế là vợ tôi cũng đã sanh xong, mẹ tròn con vuông, nhẹ nhõm cả người, em được đưa vào phòng chăm sóc đặc biệt vì do tôi yêu cầu bác sĩ làm thế, tôi muốn em có được căn phòng tốt nhất cho việc sanh em bé của em. Tôi đang ngồi kế bên giường của em, khi em tỉnh dậy nhìn xung quanh, rờ vào bụng của mình.
– Con em đâu caca? ( em hoảng hốt, vì lúc sanh xong em ngất đi mà )
– Hì hì…. Nó đang ở trong phòng ấp.
– Là trai hay gái caca?
– Là gái?
– Em muốn được nhìn thấy mặt của con.
– Uhm, để anh nói bác sĩ ẳm em bé ra cho em xem mặt.
Tôi đi kiếm bác sĩ bảo sanh nói rằng vợ tôi muốn xem mặt em bé, bác sĩ đã ẳm em bé đến cho em, hì hì… khuôn mặt em đầy hạnh phúc khi được thấy mặt mũi của đứa bé, đứa bé lành mạnh không bị gì hết, nó chưa mở mắt, mắt nhắm lại, cái miệng bé xíu thật xinh xắn, tay chân ngọa ngoạy, tóc nó đen và xoăn tít, đứa bé trắng hồng.
Em ôm ấp đứa con hạnh phúc, nhìn tôi mìm cười, tôi đến bên em ngồi cùng em trên giường, ôm đứa em và con vào lòng của mình. Tư giờ trở đi tôi đã là cha rồi, một người cha đặc biệt hơn tất cả người cha khác.
– Con mình dể thương quá anh ha!
– Uhm, đứa bé giống em!
– Anh nghĩ ra tên cho đứa bé chưa?
– Anh để tên cho em đặt đó.
– Tên gì ta? Nó là con gái! Đặt tên co dịu dàng một chút!
– Uhm, giống em đi. Hì hì….
– Tên là Thiên Kì nha anh?
– Thiên Kì ah. Được đó. Hì hì…con gái của cha tên con sẽ là Thiên Kì đó, mẹ con đặt tên hay thật đó.
– Thiên Kì con gái của mẹ!
Tên con gái chúng tôi nó có tên là Thiên Kì hì hì…. Tên nghe cũng dể thương đấy chứ, đứa bé được Thiên Thiên cho bú. Nhìn nó dể thương làm sao thành viên mới của gia đình chúng tôi đó. Cả nhà tôi ai cũng có mặt đầy đủ,có cả Chi, Mai và Phúc, ai cũng muốn được xem mặt đứa bé như thế nào, cả nhà tôi chẳng ai quan tâm nó giống tên Thắng hay không?
– ấy cha!!! Cháu của tôi kìa!!! ( cô ba vui mừng)
– Nó trông dể thương quá, coi cái miệng nó đang chu ra kìa. ( cô 4 cũng hý hững)
– Hì hì… ba mẹ em mua quá trời đồ bổ cho chị luôn nè , em mang muốn gãy tay lun. ( Thảo lên tiếng)
– Mấy chú mua đồ mới cho baby nữa nè.
– Hi hì… mọi người tốt với con quá! (em xúc động)
– Trời gia đình không ah, con còn khách sáo sao? ( cha tôi lên tiếng) để ông bồng cháu ông tý nào!
Cả nhà tôi ai cũng vui mừng, truyền cháu ẩm bồng, nhân cơ hội đó gia đình tôi chưa bao giờ vui đến thế này, tôi lấy máy chụp hình chụp hình cả nhà đón chào thành viên, chụp cả nhà, ông nội ẵm cháu nội của mình xung quanh cả nhà. Chụp tấm hình tôi và em đang bồng đứa bé, khi tôi quá hạnh phúc vì đều đó, tôi đã hôn lên tráng em khi em đang bồng đứa bé, Phúc nó thấy thế liền nhân cơ hội chụp luôn, hì hì,.,, một tấm hình đẹp nhất. Đứa bé thay phiên chụp hình với cùng gia đình.
Em phải cho con bú rồi đưa về phòng ấp, để những bà bảo mẫu chăm sóc baby. Cả nhà tôi thay phiên nhau chăm sóc em, tôi thì cứ xong việc là chạy vào bệnh viện chăm sóc cho em, có hôm tôi ngủ ở bệnh viện rồi sáng dậy đi làm luôn.
Khi em gần xuất viện bỗng dưng, có một giỏ trái cây được gửi tới em, cùng với một bức thư, không biết ai đã gửi đến nhưng để là gửi cho cô Thiên Thiên.
Cô bây giờ chắc đang hạnh phúc lắm nhỉ. Hè hè… đứa bé chắc xinh xắn không biết nó có giống tôi không nhỉ??? Haha…. Cô chăm sóc đứa bé thật tốt thật cứng cáp nha, một ngày nào đó tôi sẽ đem nó đi đấy! để cho mẹ con cô gần gũi với nhau một chút đã, đem đi liền thì kì quá! Kí tên: Đại Bàng Thắng!
Em sock khi nhận được lá thư đó, em làm đổ cả ly nước đang để trên bàng, tôi đi vào không biết em làm sao cả,
– Em sao vậy? em mệt hả?
– Caca!!! ( em khóc)
– Sao vậy có chuyện gì? Hay anh kêu bác sĩ nha?
– Không! ( em đưa lá thư cho tôi)
– Chết tiệt! hắn muốn làm cái trò gì đây. ( tôi tức giận)
– Caca em không muốn mất con của em!
– Uhm, anh sẽ bảo vệ con của tụi mình. Anh sẽ không cho hắn làm gì được đứa bé hết!
Từ khi bức thư hắn gởi đến, tôi phả nhờ đến Bảo, người bạn đã cùng tôi sống chết ở bên Malaysia, Bảo hứa sẽ giúp tôi, chưa đầy hai ngày là Bảo đang sang đây, để cùng tôi bảo vệ đứa bé. Bảo và Jerry đã kết hôn với nhau ở bên đó rồi.Bảo về cùng với Jerry luôn. Tôi đã nói cho cả nhà nghe về chuyện này, chú tôi có quen bên những người làm bên công an, xin hỗ trợ việc này, công an cũng sẵn sàng giúp hết mình, vì hắn bay giờ là một tên tội phạm nguy hiểm cần truy lùng mà, cảnh sát tin sẽ có thêm manh mối cho việc này.
……
Bảo và Jerry xuống sân bay mà không cho tôi biết để mà ra đón, hai người đến khách sạn luôn, rồi mới gọi điện thoại cho tôi, tôi nhanh chân đến ngay khách sạn. Đi lên phòng của họ, họ mới cưới nên vẫn còn đằm thắm với nhau, lúc tôi lên phòng thì họ quên đóng cửa, họ đang hôn nhau thắm thiết, tôi bước vào họ cũng không biết, đành phải lấy tay gõ cửa, họ giật mình.
– Anh đến rồi sao Caca!!! ( Bảo cười khi nhìn tôi)
– ờ,, đến mà cả hai cũng không biết. Tôi có làm phiền không?
– Hì hì… vào đi!
Bảo có vẻ rất vui khi gặp lại tôi, Jerry cũng vậy cũng vui không kém. Cô ấy rót trà cho tôi và Bảo rồi đi ra ngoài mua một chút đồ gì đó, như thế cũng tốt cũng dể để tôi và Bảo bàn bạc với nhau hơn.
– Hai người hạnh phúc nhỉ?
– Hì hì… muốn có được hạnh phúc này chúng mình cũng phải đấu tranh lắm mới có được, khi đã có thì phải biết giữ chứ!
– Uhm. Chuyện tôi kể với Bảo đó, bảo tính sao?
– Ah! Được thôi, tôi sẽ cho người qua, coi như là vệ sĩ cấp cao dành cho anh, để bảo vệ đứa bé và vợ của anh, cho đến khi nào tên kia xuất hiện.
– Cám ơn! Bảo! Bây giờ Bảo chỉ cần cho 2 người canh là đủ ùi, khi nào đứa bé cứng cáp hơn thì chúng ta bổ sung thêm người.
– Uhm! Được ok!
– Caca chẳng muốn dính vào tụi xã hội đen với đám đó, chỉ muốn có cuộc sống bình thường như mọi người mà thui.
– Tôi hiểu mà anh đừng lo! Chừng nào tôi vào thăm vợ anh đây? Tôi chưa biết cô ấy ra sao cả?
– Ah! Lát nữa tôi đưa anh vào bệnh viện ùi sẽ gặp mà!
– Vợ anh chắc phải đẹp lắm nhỉ?
– Hì hì…. Cái đó chưa biết được, với tôi thì đẹp với anh không đẹp thì sao?
– Hà hà…. Nói chung những người phụ nữ yêu ta họ đệu đẹp!
Quả thật một câu đùa của Bảo làm căn phòng thấy vui vẻ hẵn lên, lúc đó Jerry cùng vừa về, trên tay cô ấy cầm tùm lum thứ, toàn là đồ cho trẻ sơ sinh.
– Làm gì mà cả hai người cười vui thế?
– Ah! Tụi anh đang bàn tý việc thui! ( Bảo cười với Jerry)
– Jerry nè! Em mua gì mà nhiều vậy?
– Hì hì… quà cho baby của anh đó caca!
– Trời! đến thăm được rồi, quà cáp làm gì?
– Đâu có được! bạn bè với nhau không? Thì phải biết nghĩ đến nhau chứ!
– Jerry nói đúng đó, caca cũng đừng khách sáo!
Tôi lấy xe chở hai người đến bệnh viện thăm Thiên Thiên.
– Caca họ là ai vậy?
– Ah! Hì hì… đây là Bảo và jerry anh đã nói cho em nghe về họ đó, bên Malaysia.
– Oh! Chào hai người!
– Hì hì…. Chào Thiên Thiên! Rất vui khi được làm quen với Thiên Thiên! ( Jerry đến nắm lấy tay ngồi cạnh xuống giường)
– Chào Jerry! ( Thiên Thiên cười đáp lại)
– Đây là quà của hai đứa mình dành cho baby của Thiên Thiên đó!
– Sao nhiều vậy?
– Hì hì…..
– Thôi hai người nói chuyện với nhau đi, Caca và Bảo ra ngoài tý!
– Tội nghiệp cho Thiên Thiên quá! Phải chịu nhiều mọi thứ, Jerry phục Thiên Thiên lắm!
– Hì hì… mọi người có hoàn cảnh khác nhau mà, mình cũng may mắn khi có Caca ở bên cạnh. Jerry bao nhiu tuổi rồi.
– Hì hì….. Jerry 20
– Vậy xưng chị em được rồi, mình có 19 ah.
– Hihi… cũng được thôi. Khi nào em mới xuất viện được.
– Dạ, ngày mai.
Tôi cùng Bảo ra ngoài, có ghé qua phòng ấp nhìn đứa con của tôi, nó đang thức nó đang quạy quọ trong cái lồng kìa, hai chân hai tay đang muốn tung hoành ngang dọc, trông thật đáng yêu. Bỗn dưng cả tôi và Bảo thấy có một tên bịt mặt nhìn rất đáng nghi, hắn thấy chúng tôi lập tức chuồn ngay tức khắc. cả tôi và Bảo dí theo, vì nghĩ đó chính là đồng bọn của tên Thắng.
Hắn bị đuổi theo, hắn chạy vượt qua cô y tá đang đẩy chiếc xe lăn cho bà cụ, chúng tôi cũng nhanh chóng né, không gây phiền phức gì, cô y tá đẩy một cái xe đầy kìm tiêm, hắn nhanh chóng đẩy chiếc xe lao về phía chúng tôi, tôi nhanh chóng chụp ngay chiếc xe, mọi thứ hắn làm cãn trở chúng tôi chúng tôi đều vượt qua được. Dí hắn đến tận cửa chính của bệnh viện, có môt chiếc xe mô tô phân khối lớn đang đợi sẵn trước cổng, hắn vọt lên xe nhanh chóng, chiếc xe bắn khói vuột đi mất.
Tên chạy xe lo nhìn về phía chúng tôi, khi quay lại thì hắn đang đối diện chiếc xe cấp cứu của bệnh viện, hắn nhất đầu xe chạy lên nóc của chiếc xe cứu thương, rồi vụt mất, làm xôn xao cả bệnh viện, mọi người đều hoảng sợ khi thấy có một tên vượt pha mạo hiểm.
– Chính là đồng bọn của Thắng!
– Uhm, yên tâm đã có tôi bên cạnh anh rồi Caca!
– Uhm.
Tôi và Bảo quay về phòng của Thiên Thiên, thấy hai người đang nói chuyện vui vẻ, chúng tôi giấu chuyện lúc nãy xảy ra, để tránh làm cho em thấy sợ.
– Caca em nghe mọi người nói có chuyện gì xảy ra hồi nãy vậy?
– Ah! Có một tên muốn làm pha mạo hiểm ấy mà! ( tôi giả vờ như không có chuyện gi)
– Là sao??
– Là nó muốn tạo ấn tượng cho người xem, lấy xe đi trên nóc xe cứu thương. ( bảo nhanh chóng tiếp ứng)
– Thời buổi này nhiều tên điên thật đó! ( jerry lắc đầu)
Điều đó cũng làm cho tôi và Bảo cũng bắt đầu thấy lo, không biết hắn có làm như đúng lời hắn nói là đợi đứa bé cứng cáp hog? Hay sẽ bắt đứa bé ngay lúc này.!
…….
Thế là hôm nay em cùng baby ra viện, cả nhà ai nấy đều vui, trước bệnh viện y như có hội vậy, 4 chiếc xe hơi 4 chỗ đậu trước bệnh viện, toàn là xe nhà chứ không phải taxi, chúng tôi ra bệnh viện là đúng 8h30, cô tôi hỏi thì giờ đó là giờ tốt, tốt cho đứa bé sau này, đây là một số truyền thống hồi xưa thui, chứ không có gì rờm rà.
Lúc đó có một tên lạ mặt đang dòm ngó về phía chúng tôi, rồi tên đó cũng vụt mất cùng với chiếc mo6to phân khối lớn.
Khi chúng tôi về đến nhà.
– Thiên Kì nè! Con về nhà rồi đó! ( tôi hôn lấy đôi má của bé)
– Thành viên mới của nhà chúng ta. ( Thảo và Phúc cùng nói)
– Mẹ sẽ cho con xem phòng mới của con! ( em hạnh phúc)
Hì hì… căn phòng của đứa bé được tôi và mấy đứa em trang trí. Nó như thế này nè. Nhìn rất nhẹ nhàng cảm giác ấm áp khi bước vào phòng của bé.
– Con gái của mẹ! phòng của con đây nè! Baba và mấy cô chú của con đã làm nó đó! Con thích không nè!
– Hì hì…. Baba làm mà không thích nữa thì thui luôn ah. ( tôi đùa cùng bé)
– Thôi con cho baby bú đi, chắc nó đói rồi đó! ( cô ba nhìn baby cười thật tươi)
Cả nhà tôi ai cũng lần lươt đi xuống phòng khách để tôi và em cùng đứa bé trên phòng, họ đang dành cho tôi với em cùng con một không gian riêng!
– Em cho baby bú đi! Nhìn nó kìa! Thương quá đi!
– Hì hì….
Đứa bé ôm bầu sữa mút liên tục, nó có vẻ đói lắm rồi nhỉ, tôi thì tranh thủ xếp quần áo những thứ linh tinh của bé để vào tủ, lên kệ hết. Tôi vừa xong thì baby cũng vừa bú xong.
– Ý nó tè lên người em rồi!
– Hì hì…. Để anh cùng em thay đồ cho nó nè!!!
Tôi và em hạnh phúc khi có đứa bé, có lẽ đứa bé làm tôi và em gắn chặt với nhau hơn. Việc làm cha ban đầu của tôi thật khó khăn, tôi phải nhìn em làm baby từng chút một, rồi nhanh chóng ghi nhận nhanh vào não, để có thể chăm sóc con cùng em, tôi ẵm baby đi vòng vòng căn phòng, em cứ nhìn tôi cười, ẵm nó được một chút thì baby ngủ rồi, tôi nhẹ nhàng đặt baby vào trong nôi.
Baby đã ngủ, tôi đến bên cạnh em, ôm em vào lòng của mình, bàn tay em cũng ôm lại tôi thật chặt, rồi tôi nhẹ nhành hôn lên tráng của em, tôi và em không nói gì nhau cả, chỉ ở đó cảm nhận chúng tôi được ở bên nhau, sao bao nhiêu việc xảy ra.
– Caca!!!
– Hả?
– Em yêu anh nhiều lắm!
– Hì hì… anh cũng yêu em, nhiều hơn chữ nhiều luôn!
– Em thật ngốc đã muốn rời xa anh!
– Thôi chuyên cũ rồi, bỏ qua đi, chúng ta bây giờ đang rất hạnh phúc đó sao?
Một bàn tay tôi ôm lấy em một bàn tay tôi nắm tay em thật chặt, để trên ngực của mình. Điều đó cũng đồng nghĩa là, sắp có chuyện xảy ra với đứa con của em, tôi phải bảo vệ em, và đứa con của mình. Tôi và em ra khỏi phòng xuống phòng khách cùng gia đình.
– Đứa bé ngủ rồi hả con? ( cha tôi cười vui)
– Dạ, baby ngủ rồi cha ah! ( em cười đáp lại)
– Con mún ăn gì để cô 4 kêu người mua về bồi bổ cho con???
– Uhm, đúng rồi đó , mới sanh phải ăn nhiều đồ bổ để có sữa nhiều cho bé nó bú chứ!
Mọi người quan tâm đến em và bé thế đấy, thời gian trôi qua từng ngày từng ngày một, với bao nhiêu niềm vui của đứa bé để lại cho cả nhà, tôi cũng vui khi làm tròn trách nhiệm của một người cha, có khi nữa đêm baby nó khóc tôi và em phải cùng nhau chạy qua phòng xem baby, có khi nó đòi bú sữa, có khi nó ị cả ra tả, nhiều thứ mà chúng tôi không đoán trước được, nhưng đều để lại những cái vui.
Thời gian cũng nhanh chóng nhỉ, mới đây baby của tôi làm đám thôi nôi rồi, cả nhà vẫn theo truyền thống của Việt Nam, cúng chè xôi, vịt gà cho ông bà, mời các bạn bè chiến hữu cùng đến tham dự chia vui cùng gia đình.
Ai cũng khen đứa bé thật dể thương, họ nói đứa bé giống Thiên Thiên quá, không có chút gì giống tôi hết , thì đúng rồi có phải tui làm em có thai đâu , =,= là cái tên chết tiệt kia mà, thôi nó giống em là được rồi, với tôi nó giống Thiên Thiên là đủ rồi.
Họ đem quà đến rất nhiều, nhưng hôm nay có một vị khách không mời mà đến, chính là Thắng. Hắn đã ra mặt đi cùng với vài tên mặt áo đen. Hắn đem tới với đầy quà cáp trên tay, tôi tính xông ra đuổi cổ hắn về ngay lập tức, nhưng Bảo cản tôi lại không cho tôi động thủ. Bảo nói rằng đã tăng cường lực lượng xung quanh, không sao đâu. Tên Thắng chết tiệt này hắn muốn cái gì đây.