Mối thù máu – Update Chương 7

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Mối thù máu – Update Chương 7

Tác Giả:

Lượt Xem: 1288 Lượt Xem

” Kìa….thằng nhà quê lại tới kìa.”

” Mùi gì thế nhỉ, hình như là mùi nghèo nàn, hôi quá tránh ra chỗ khác đi.”

Tiếng cười nói chê bai của những nam thanh nữ tú xung quanh khiến cho Phong cảm thấy mặc cảm, vì họ đang nói tới hắn. Phong lặng lẽ đi qua đám người mà không dám quay đầu lại, sau đó đi thẳng vào lớp học.

Phong là một học sinh lớp 12 của một trường cấp 3 danh tiếng, ngôi trường này nổi tiếng vì chỉ có những gia đình có điều kiện mới dám đưa con em vào đây theo học. Về học lực thì không dám nhận đứng đầu khu vực nhưng về những thành phần bất hảo thì thuộc dạng top đầu. Đừng nghĩ những cậu ấm cô chiêu này không tệ nạn, chính vì sự nuông chiều cùng số tài sản lớn của gia đình đã hình thành cái tư tưởng tiền có thể giải quyết tất cả trong đầu bọn chúng.

Phong cũng đã từng là một kẻ như vậy, cũng từng là một công tử nhà giàu ham chơi cho tới cách đây 1 tuần. Đó là một buổi chiều đầy nắng, Phong tan học tay bá vai bá cổ đám bạn thân ra về, còn không quên trêu ghẹo mấy nữ sinh cùng khối.

Bỗng Phong nhận được cuộc gọi của bảo mẫu, Phong nghe điện thoại mà sắc mặt biến đổi, đôi mắt bình thường tinh ranh bỗng đỏ lên và rưng rưng nước mắt. Ngay sau đó Phong tức tốc trở về nhà, về nhà rồi được bảo mẫu đưa tới bệnh viện.

Cha mẹ của Phong đã qua đời, qua đời do một vụ tai nạn giao thông bất ngờ trên đường đi công tác. Tin này như sét đánh ngang tai của Phong, mới ngày hôm qua gia đình hắn còn quây quần bên mâm cơm gia đình. Cha hắn còn nói sau khi hắn tốt nghiệp sẽ cho hắn làm trợ lý của cha để tiếp quản công ty, ấy vậy mà giờ đây nhìn hai cái xác lạnh lẽo phủ vải trắng, lòng Phong đau thắt lại.

Hai thi thể sau vài tiếng ở bệnh viện thì được trả về cho gia đình. Tang lễ diễn ra trong sự đau sót của ông bà nội ngoại, bạn bè thân thích, Phong đội khăn tang đứng bên linh cữu của cha mẹ.

Trong đám tang, hai người chú của Phong cũng có mặt, nhưng họ không mấy đau buồn mà chỉ thắp nén hương sau đó đứng sang một góc nói chuyện với nhau.

Kể từ ngày cha mẹ Phong mất, cuộc sống cũng thay đổi. Ngay sau khi tang lễ kết thúc, người chú thứ nhất của Phong tên là Bình đã tới tận nhà và thông báo một tin rất xấu.

” Phong à, chú nghĩ cháu cũng đã lớn để hiểu…tình hình hiện tại của gia đình cháu không tốt. Trước khi mất cha mẹ cháu đã thế chấp căn nhà này, bây giờ cha mẹ cháu mất quyền sở hữu căn nhà này thuộc về chú, nhưng chú đang rất cần tiền và muốn bán căn nhà này, ý cháu thế nào?”

Phong nghe xong thì hỏi : ” Chú bán nhà thì cháu ở đâu?”

Bình đáp : ” Yên tâm, chú sẽ lo cho cháu, cháu sẽ có một nơi ở mới, chỉ là nó không tiện nghi như ở đây.”

” Cháu không đồng ý!” Phong lập tức lắc đầu.

Bình nghiến răng một cái, sau đó tỏ ra sầu não nói : ” Coi như là chú xin cháu, hiện tại chú đang cần gấp tiền để làm một việc quan trọng. Chúng ta là người thân mà Phong, rồi sau này chú sẽ trả lại cháu tất cả.”

Từ trước tới nay Bình đối với Phong rất tốt, và với cha mẹ của Phong cũng vậy. Xem như người chú này cũng rất được lòng gia đình Phong, thấy chú đã nói như vậy Phong suy nghĩ một chút rồi thở dài : ” Thôi được…cháu đồng ý với chú.”

Vậy là Phong phải rời khỏi căn nhà của mình, hắn đem theo đồ đạc lên trên một chiếc taxi mà Bình chuẩn bị, sau đó xe đi tới ngoại ô thành phố.

Lúc này Phong thấy hơi lạ, hướng đi ngày càng xa nhà và xa trường. Không lý nào chú Bình lại kiếm nơi ở mới cho hắn xa như vậy. Hắn hỏi tài xế : ” Anh ơi chúng ta đi đâu vậy?”

Tài xế đáp : ” À, chúng ta tới nơi ở của em đấy.”

Phong cũng không suy nghĩ nhiều, hắn ngồi chợp mắt một chút. Không biết thời gian trôi qua bao lâu, Phong tỉnh lại khi xe đột ngột dừng.

” Sao vậy anh?” Phong hỏi tài xế, hắn nhìn ra bên ngoài, nơi này khá hoang vắng, xung quanh cũng không có nhiều xe cộ.

Tài xế mở cửa xe và nói : ” Chết dở xe nổ lốp rồi, xuống xe đi em.”

Phong cũng xuống xe theo tài xế, khi thấy tài xế loay hoay nơi bánh xe Phong nhìn về phía thành phố xa xa. Đúng lúc này tài xế bất ngờ cầm chiếc mỏ lết đập thật mạnh vào đầu của Phong làm hắn choáng váng ngã vật ra đường không còn biết gì nữa.

” Cháu gì ơi…cháu gì…cháu có sao không?” Tiếng của một bà cụ làm Phong tỉnh.

Phong giật mình ngồi bật dậy, trước mặt là một bà cụ già nua gầy gò ăn mặc nhếch nhác. Phong nhìn xung quanh thì vẫn là con đường ấy nhưng gã tài xế đã biến mất. Phong nhận ra mình đã bị cướp, trên người không còn một cái gì cả. Ví tiền, đồ hồ, điện thoại đều mất hết, chỉ có một chiếc balo bên cạnh có hai bộ đồng phục là còn nguyên.

Thấy Phong cứ lờ đờ, bà cụ hỏi tiếp : ” Cháu tên gì, nhà ở đâu sao lại nằm ở đây?”

Phong đứng dậy, phủi quần áo cho sạch rồi đáp lời bà cụ : ” Cháu…cháu bị cướp.”

Bà cụ nghe vậy thì tỏ ra thương xót, móc trong túi ra mấy đồng tiền lẻ nói : ” Bà hôm nay bán rau ế quá được có mấy đồng, cháu cầm lấy mua cái gì ăn cho đỡ đói.”

Trước sự tốt bụng của bà cụ, Phong từ chối khéo rồi nhanh chóng đi về hướng thành phố. Nhưng lúc này trời đã khuya đường phố tuy sáng đèn nhưng vắng tanh, ngộ nhỡ gặp cướp thì khốn. Phong quay lại chỗ bà cụ và hỏi : ” Bà ơi nhà bà ở đâu?”

Bà cụ đáp : ” Nhà bà ở gần đây thôi, cháu không chê thì tới nhà bà ngủ qua đêm sáng mai hãy đi.”

Không còn lựa chọn nào khác, Phong đi theo bà cụ về nhà. Nhà mà bà cụ nói hóa ra là một container cũ bỏ đi, bên trong khá sạch sẽ và ngăn nắp.

Sáng hôm sau Phong tỉnh lại và bàng hoàng nhận ra mình đang nằm trong một container bỏ hoang, xung quanh toàn là cỏ dại cùng với một ngôi mộ hoang ngay cạnh đó. Phong nhớ hôm qua đi theo bà cụ về nhà kia mà, hắn rùng mình một cái khi nhìn ngôi mộ hoang kia, trên bia đá mờ mờ không rõ chữ có tấm ảnh nhìn hao hao giống bà cụ đêm qua.

Phong giật mình hoảng sợ chạy ra khỏi container, lúc này nhìn hắn chẳng giống một công tử nhà giàu nữa mà giống một đứa trẻ lang thang hơn.

Phong xách balo đi về hướng nội thành, hi vọng rằng sẽ về được nhà mình nhờ người chú giúp đỡ.

Phong đi được một quãng thì vừa mệt vừa đói, tối qua không ăn gì bụng đói meo cả rồi. Đang trong lúc đói mờ mắt thì Phong thấy một xe bánh mì cùng hai cha con người đàn ông đi qua.

Phong nhìn cái bánh mì rẻ tiền trước đây mình chẳng thèm ăn mà nhỏ nước miếng. Phong lục tìm trong người và balo chẳng còn một xu, hắn lặng nhìn xe bánh mì lướt qua mình.

Bỗng hắn nghĩ tới một cách có thể ăn bánh mì thoải mái. Phong quay lại chặn xe bánh mì và nói : ” Chú gì ơi, cháu mượn điện thoại của chú để gọi cho bạn cháu được không?”

Người đàn ông với gương mặt khắc khổ, móc chiếc điện thoại bàn phím cũ kĩ ra rồi đưa cho Phong mà đáp : ” Nè cháu, cháu cứ dùng đi mà điện thoại của cháu đâu?”

” Cháu để quên!” Phong nói dối cho đỡ ngượng, nhìn sang đứa bé gái nhỏ chỉ chừng 7 – 8 tuổi của người đàn ông mà mỉm cười thân thiện.

Đứa bé gái sợ người lạ nép phía sau lưng của cha nó. Phong loay hoay một hồi rồi bấm được số của thằng bạn thân.

” Alo, ai vậy?”

” Tao đây!”

” Tao là thằng nào?”

” Tao Phong đây thằng Bảo mập.”

” Ủa Phong, sao hôm nay mày dùng số lạ thế, mà mày cũng không đi học luôn.”

” Chuyện dài dòng lắm, bây giờ mày đang ở đâu?”

” Đương nhiên là ở trường rồi, hỏi ngáo ngơ.”

” Được rồi, mày ra ngoại ô đón tao ngay, đoạn cánh đồng ấy.”

” Khó hình dung thế, mày làm chó gì ở ngoài ấy.”

” Mày cứ đi thẳng đường quốc lộ, tao đứng ở đường đây rồi.”

” Được rồi đợi tao 30 phút.”

” Ok.”

Nói chuyện với thằng Bảo mập xong thì Phong trả điện thoại cho người đàn ông và nói : ” Chú à, bánh mì của chú bao nhiêu tiền một cái?”

Người đàn ông đáp : ” Ba ngàn một cái cháu ạ!”

” Cho cháu mua 2 cái, à không 10 cái, lát bạn cháu tới sẽ trả tiền.” Phong xòe bàn tay ra và nói một cách đầy khẩn trương.

Người đàn ông cũng vui vẻ lấy đủ 10 cái bánh mỳ cho vào túi lilon rồi đưa cho Phong. Phong nhận lấy bánh rồi ăn lấy ăn để, Phong chưa bao giờ từng nghĩ thứ bánh mì rẻ tiền này lại ngon đến như vậy.

 

4.1 18 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
6 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
TH060201

Đổi tên truyện như nào nhỉ mọi người???

TH060201

Mình vừa gửi đó, bạn duyện giúp mình

TH060201

Mình gửi rồi bạn duyệt giúp mình

TH060201

Làm sao để đăng các chương tiếp theo vậy ad

Đế Quân

Ra chương nhanh nhanh tác ơi. Hóng quá