MỐI TÌNH VỤNG TRỘM – Update Chương 5
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: MỐI TÌNH VỤNG TRỘM – Update Chương 5
Tác Giả: HOA ANH TÚC
Danh Mục: Biến Thái, Loạn Luân, Máy Bay, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 616 Lượt Xem
[EV-VSLX3] – MỐI TÌNH VỤNG TRỘM
*******
Chương 2: Người Vợ Lừa Dối – Nhưng Đúng Ý tôi [02]
Sau khi các món ăn được dọn lên, lẽ ra Hạnh vợ tôi nên uống rượu trước, nhưng mà Hạnh đã từ chối. Để chăm sóc cô ấy, nó trở thành hai người đàn ông uống rượu vang trắng và hai người phụ nữ uống rượu vang đỏ. Một bình rượu trắng nhanh chóng uống cạn, đồng thời một bình rượu đỏ cũng cạn veo theo. Cuộc vui đang sôi trào, lại gọi thêm một thùng bia tươi ngâm lạnh, mọi người vừa uống vừa uống, không khí vô cùng náo nhiệt.
Rượu đúng là thứ tốt, uống đến một mức độ nhất định thì mọi người đều buông xuôi, lời nói dần trở nên thiếu kiềm chế, hành động vụn vặt cũng ngày càng nhiều. Vợ tôi gắp thức ăn từ đĩa của quản lý Tùng, nhưng Linh Nhi lại trực tiếp đưa thức ăn trên đũa vào miệng tên Tùng luôn. Trong khi ăn, tên Tùng nói:
-Nè! Linh Nhi, đừng có thiên vị, hãy gắp thức ăn cho anh Nhân một miếng.
Linh Nhi cười khúc khích, và thực sự gắp một miếng và đưa nó vào miệng tôi. Tôi liếc nhìn vợ, mặt cô ấy đỏ bừng nhưng không có nghĩa là không vui. Tôi vừa mới mở miệng ăn món này, và tôi cảm thấy hương vị thực sự khác biệt. Sau đó Linh Nhi nâng cốc chúc rượu anh họ của mình, nhưng tên Tùng không chịu uống, nói:
-Trừ khi em đút anh uống bằng miệng thì anh mới chịu.
Linh Nhi thực sự uống một ngụm bia lớn và đi đến chỗ anh họ của mình, và đưa rượu cho tên Tùng bằng miệng. Sau khi uống xong, tên Tùng mấp máy miệng, tựa hồ còn đang suy nghĩ, lại đột nhiên nói:
-Linh Nhi, chúng ta cùng chúc mừng anh Nhân như thế này.
Tôi sững người, mặt đỏ bừng, liếc nhìn vợ. Linh Nhi cũng nhìn về phía Hạnh vợ tôi, cười nói:
-Em hơi ngại, bởi em sợ chị dâu ghen.
Hạnh vợ tôi bị mọi người nhìn rất mất tự nhiên, giậm chân và nói một cách quyến rũ:
-Hừ… Các ngươi đang chơi với các ngươi đi, các ngươi nhìn tôi làm gì? Hừm…
Linh Nhi nghe nói vậy thì ngay lập tức nhấp một ngụm rượu và chạy đến bên tôi, cúi xuống chạm vào môi tôi. Đôi môi của Linh Nhi dày và gợi cảm, bia mát lạnh hòa với hơi ấm của Linh Nhi tràn vào miệng tôi, hai người ăn ý với nhau, không từ bỏ mà nhân cơ hội hôn nhau. Tôi chậm rãi nuốt rượu trong miệng từng ngụm nhỏ, ngay lập tức chào đón dòng nước bọt ngọt ngào từ miệng Linh Nhi. Chợt vợ tôi khẽ rên rỉ bên tai, tôi quay đầu lại thì thấy Tùng đang ôm vợ tôi hôn hít. Cảnh tượng này khiến tôi nóng hết cả người, càng thêm can đảm, không cần giải thích, tôi ôm chặt lấy Linh Nhi vào lòng, há miệng ngậm lấy cái miệng nhỏ nhắn của nàng. Linh Nhi hôn rất giỏi, và chiếc lưỡi của cô ấy rất khéo léo, chăm sóc mọi ngóc ngách trong miệng tôi. Đang say sưa thì nghe tên Tùng nói:
-Nào anh Nhân. Mình… Đi chỗ khác tiếp đi, ở đây em không thích đâu.
Tôi bất đắc dĩ buông Linh Nhi ra, thấy vợ đỏ mặt liếc tôi một cái ngượng ngùng cười. Sau khi thanh toán hóa đơn, tên Tùng đưa chúng tôi đến một quán karaoke gần đó, hình như là quán karaoke trá hình hay sáo í. Vừa bước vào cửa, trong sảnh đã có hơn 20 cô gái mặc váy ngắn cũn cỡn màu trắng đứng ở sảnh, cô nào cũng trang điểm đậm, trông đầy kiều diễm, váy được thiết kế tiết kiệm vải, có hai dây mảnh trên vai và một phần lớn của ngực lộ ra, chiếc áo ngực lộ rõ và khe ngực trắng nõn vô cùng quyến rũ, phần lưng lộ ra hoàn toàn, đường viền nó chỉ che được mông, hai đùi lộ ra rạng rỡ và hút hồn…
Thấy chúng tôi là hai nam hai nữ bước vào, nhóm nữ sinh này liền quay người lao về phía bốn người đàn ông phía sau, tay nắm tay ôm nhau, trần truồng huyên thuyên, thật là ngoạn mục. Tôi thở dài, đây là nhục dục, tiệc tùng và tiệc tùng, phải không? Ồ, thật tuyệt khi trở nên giàu có… Người phục vụ đưa chúng tôi đến một căn phòng riêng ở cuối tầng 2. Khi chúng tôi sắp đến nơi, cánh cửa bên cạnh đột nhiên mở ra, một cô gái xúng xính, cười khúc khích chạy ra, chiếc váy trên mông kéo xuống. Trong nháy mắt, tôi thấy chiếc quần sịp màu hồng nhỏ trên đũng quần của cô gái trẻ, và mắt tôi cứng đờ ngay lập tức.
Cô gái trẻ vuốt thẳng váy rồi vặn eo đi về phía nhà vệ sinh ở giữa hành lang, không biết là cố ý hay không mà cô ấy còn nháy mắt với tôi một cái. Tôi ngơ ngác nhìn bóng lưng tiểu thư, bỗng có người vặn eo tôi, lúc đó tôi mới định thần lại thì thấy vợ đang nhìn tôi giận dữ. LInh Nhi thì nở một nụ cười “Hì Hì…”, khoác tay tên Tùng đi về phía trước. Vào phòng, tôi gọi thêm chục cốc bia và một ít đồ ăn nhẹ. Người phục vụ bật dàn âm thanh nổi, vặn to lên rồi rời đi. Cánh cửa nhẹ nhàng được đẩy ra, một phụ nữ trẻ khoảng ba mươi tuổi bước vào, cô ấy trông giống nhân viên văn phòng trong bộ vest đen và váy ngắn nhưng ăn mặc rất sang trọng, cô ấy cười với chúng tôi và nói:
-Nè! Các bạn có muốn hát không? Tôi kêu hai em gái đặt bài hát cho mọi người? Và cả rượu mạnh nữa?
Tên Tùng liếc vợ một cái, trầm tư một hồi nói:
-Oh! Nè bà chị… Chúng tôi không cần, nếu có thời gian, thì bà chị có thể giúp chúng tôi vui chơi nơi này?
Bà chị ấy cười ngọt ngào nói:
-Ừm! Vậy tôi đi bảo lễ tân. Chờ một chút nhé!
Một lúc sau, bà chị ấy lại đi vào, nhưng lần này chị ta đã biến thành nàng thiếu nữ xinh đẹp, và đã thay một bộ áo màu đỏ tươi, tuy rằng không hở hang như tiểu thư ở sảnh trước, nhưng khe ngực và đùi của nàng lại lộ ra. Cô gái trẻ lấy ra hai tấm danh thiếp đưa cho tôi và tên Tùng, sở dĩ tôi nói cô gái là vì chị ta nhỏ tuổi hơn tôi, có chăng chỉ lớn hơn tên Tùng và Linh Nhi mà thôi. Cô gái nhẹ nhàng nói:
-Nè! Các anh… Sau này xin chiếu cố quán karaoke tôi, nhớ lại đến tìm tôi nghen!
Tôi nhìn danh thiếp, trên đó ghi: “Trưởng phòng quan hệ công chúng của câu lạc bộ đêm Ăn Chơi, bên dưới là số điện thoại đặt phòng karaoke và số điện thoại di động của cô ấy.” Tôi không khỏi ngưỡng mộ nhìn cô ấy, lúc đó mang theo một người chơi cùng nữa thì thật là tuyệt, điện thoại di động còn lâu mới phổ biến, tức cho cô gái trẻ ấy xem, bây giờ tôi mới chợt nghĩ ra địa vị của An, tức tên cô gái trẻ trong hộp đêm cũng không thấp. An rót đầy ly rượu cho tôi và hỏi tôi:
-Nè! Anh đang hát bài gì vậy, anh đẹp trai? Em sẽ cho anh một ít ân huệ nè!
Nghe câu này từ An cô gái trẻ thì tên Tùng nhìn Hạnh vợ tôi, nhưng Hạnh vợ tôi vẫn im lặng, vì vậy hắn ta nói:
-Vậy chúng ta chơi “Trò chơi con cá” đi.
Tôi biết rằng đây là bài hát chủ đề của bộ phim truyền hình “Vui chơi”, và nó đã được hát ở khắp các hang cùng ngõ hẻm từ bắc chí nam của đất nước từ lâu rồi. Âm điệu không cao, mọi người đều có thể ngân nga vài câu. Khi nhạc đệm vang lên, hắn ta đưa cho vợ tôi một chiếc micrô, nhưng vợ nhìn tôi và vẫn nhận lấy. Tên Tùng xúc động hát:
-“Tình yêu rõ ràng làm sao? Tình dục sung sướng biết bao…”
Tôi thầm mắng hắn: “Cha nội này hát hò cái giống gì vậy nhỉ?”. Nhưng còn vợ tôi lại thấp giọng hát làm tôi cũng giật bắn cả mình:
“-Còn em có chút mê muội, mê muội vì có chồng mà muốn mê trai…”
Cuối cùng, cả hai cùng nhau hát:
“-Ôi… Đây là tình yêu, và tôi không thể giải thích rõ ràng. Và đây là tình yêu, mà tôi bối rối trong lòng…na…nà..nà… Và đây là tình yêu, tôi có thể từ bỏ sự mong manh của thế giới vợ chồng…ná…na…nà… Và đây là tình yêu, mà tôi có thể giữ sự bối rối của mình…ná ná na nà nà…”
Đến điệp khúc thì tên Tùng với vợ tôi hát cao trào:
“-Và đây là tình yêu, dù mệt mỏi đến đâu cũng không thấy cay đắng…Ná ná na na nà…nà…”
Hát xong, thì hai người họ, tức vợ tôi và tên Tùng trở lại sô pha ngồi xuống, lúc này hắn ta nhẹ nhàng ôm lấy Hạnh vợ tôi, nàng cũng vùi mặt vào trong ngực hắn và cho hắn ôm. Tôi nhìn thấy sự kinh ngạc trong mắt cô gái An vụt qua, cô ấy chắc là theo lẽ thường mà suy đoán ra Tùng và Linh Nhi là một đôi, không ngờ bốn người chúng tôi lại chênh lệch tuổi tác như vậy. An liếc nhìn tôi, tôi tỏ ra bình tĩnh, nói với cô ấy:
-Nè! “Mời em một phần bia lạnh nè! Em có thể hát chung với anh không?
Với âm nhạc, tôi bắt đầu hát:
“-Thôi kệ nó về sau ra sao, vợ chồng trai gái bấu víu nhau…”
Linh Nhi thấy tôi hát thì cố ý nhấc micro lên hát theo:
-“Ít nhất chúng ta đã từng ở bên nhau một lần. Anh đẹp trai ơi… Anh đẹp trai ơi…”
Tôi liếc nhìn Linh Nhi một cái và tiếp tục hát:
-“Không thèm kiềm chế nhau, mình cùng say sưa bên men rượu nồng…”
Linh Nhi dịu dàng nhìn tôi rồi hát tiếp:
“-Thật không anh… Thật không anh… Không cần hứa với em… Hãy đến hôn em khi miệng em đang chờ….”
Cả hai chúng tôi cùng hát:
-“Chỉ cần mình có là đủ cho anh với em nên duyên tình hồng…”
Nhìn lại, tên Tùng và Hạnh vợ tôi không thể không hôn một cách trìu mến. Lúc này tiếp viên An đi tới rót rượu cho tên Tùng, không ngờ hắn ta vừa hôn vợ tôi vừa lén lút duỗi móng vuốt của bàn tay vào đùi An cô tiếp viên, nhưng vợ tôi chưa nhận ra điều đó, cô nữ tiếp viên mỉm cười và dùng tay đẩy bàn tay của kẻ trộm, tức bàn tay của tên Tùng ra. Tôi ngạc nhiên khi thấy hắn ta không những không kìm chế mà còn đẩy về phía trước và dùng tay chạm vào mông của An cô tiếp viên luôn. Lúc này Hạnh vợ tôi cuối cùng cũng để ý, và “tát” vào tay hắn ta, vợ tôi tức giận nhìn tên Tùng. Nhưng mà hắn ta không quan tâm, rồi hắn mỉm cười với Hạnh và ôm vợ tôi một lần nữa.
An lặng lẽ lắc đầu, đến ngồi cạnh tôi. Cặp đùi trắng nõn của em ấy dán sát vào đùi tôi, sự đụng chạm ấm áp khiến lòng tôi gợn sóng, tôi liều lĩnh đưa tay qua giả vờ vô ý vuốt ve, An không đáp lại, tôi cũng không chần chừ nên cầm lấy áo cô ấy rồi vạch mở áo ra, tôi cướp lấy hai bầu ngực căng của em ấy. Lúc này, tên Tùng chạy đến và đặt bài hát “Con chim non và con bướm trắng”, hắn cầm micro và vẫy tay với Linh Nhi, cô ấy ngay lập tức chạy đến chỗ anh họ với nụ cười trên môi. Khi hắn ta cất giọng quái dị đến đoạn cao trào của đoạn kết:
“-Em ơi, em ấy chỉ nhìn anh cười, anh biết em ấy đang chờ em ôm… Ôm cái ôm đó, cái ôm đó…ná ná na…ôm cái ôm đó, rồi anh ta ôm em gái họ của tôi và ngồi lên chiếc ghế sofa! Ná ná na na nà nà…”
Tôi lại thầm mắng: “Cái thằng quỷ nhỏ này nó hát gì vậy trời!!!?”. Lúc này tên Tùng vòng tay ôm cổ em họ, tức Linh Nhi, và cô bé ấy cất tiếng cười khúc khích ngọt như chuông bạc. Cô tiếp viên An lần nữa lại bối rối, bởi cô ấy thực sự không thể hiểu được mối quan hệ giữa bốn người chúng tôi. Không để cô ấy có thời gian suy nghĩ, tôi yêu cầu cô ấy chọn một bài hát “Tình yêu chúng mình”, sau đó bước đến gần Hạnh vợ tôi và đưa micrô cho cô ấy. Tôi trìu mến hát câu đầu:
“-Một ngày gió thổi cười hoa rơi… Em đến bên anh chút nắng hồng…”
Hạnh vợ tôi đứng dậy, dựa vào bên cạnh tôi và hát:
“-Mừng trăng vào mùa Tuyết Vũ… Vợ chồng mình chung thủy ngàn thu…”
Tôi đã hát bằng cả trái tim mình:
“-Tâm trạng này, anh nguyện mãi yêu em… Như trăng Tuyết Vũ vẫn bên mình…”
Vợ tôi thấy tôi nhập tâm quá nên nàng lầm bầm:
“-Lối này, em chọn có anh thôi… Sao anh chia sẻ em cho người tình…”
Chúng tôi nhìn nhau và hát cùng nhau:
“-Chúng mình nguyện mãi đi cùng nhau… Đến hết cuộc đời…”
Hát xong, tôi nhìn vợ nói vài câu:
-Anh hy vọng em sẽ yêu anh đến cùng trời cuối đất, anh mong em có thể cùng anh đi đến tận cùng thế giới. Cho dù mọi thứ không bao giờ thay đổi, anh cũng sẽ không thay đổi quyết định của mình. Anh đã chọn em, và em đã chọn anh.
Hạnh vợ tôi nghe câu này từ miệng tôi thì nàng cũng nhìn tôi chằm chằm rồi nói:
-Em sẽ yêu anh đến cùng trời cuối đất, cùng anh đi đến cùng trời cuối biển, cho dù quay về quá khứ, đây vẫn là quyết định duy nhất của em. Em đã chọn anh, và anh đã chọn em, đây là sự lựa chọn của chúng ta chồng à!
Giai điệu của bài hát này không quá đẹp, nhưng lời bài hát được viết rất tốt, bởi nó là do tác giả “HOA ANH TÚC” viết mà. Nó rất giống với lời thề giữa nam và nữ, và ca sĩ ban đầu là một cặp vợ chồng kiểu mẫu trong làng nhạc Việt Nam ngày xưa, chứ ngày nay họ bỏ nhau ly dị hà rầm, vì vậy bài hát này đã trở thành một tác phẩm kinh điển trong tác phẩm truyện dự thi của “HOA ANH TÚC”. Tôi và vợ rất ăn ý và đã hát rất tình cảm. Tiếng vỗ tay vang lên bên cạnh, tên Tùng và Linh Nhi vỗ tay nhiệt liệt. Tên Hùng nhân cơ hội đề nghị An cô tiếp viên của quán karaoke cũng nên đóng góp một bài hát, nhưng An cô ấy không từ chối và nói:
-Vậy tôi sẽ hát bài: “Người tôi yêu! Tôi mãi tìm”
Cậu bé Tùng này vỗ tay nói:
-WOW! Tôi chỉ thích nghe bài hát này, chúng ta hãy cùng nhau bước đi trong thế giới một cách phong cách.
Sau đó, cậu ấy chủ động chạy đến và đặt bài hát này cho An. Giọng của cô bé An rất hay, cô hát chuyên nghiệp:
“- Thủy triều lên xuống vội vàng, mấy ai nhìn thấu ân oán sinh tử đôi ta? Nhân gian cuộn trào, tình sâu, còn đó là thời bên nhau, ở bên nhau, nửa tỉnh nửa say, ít ra anh theo em trong giấc mơ, anh đánh cược ngày mai với tuổi trẻ, còn em đổi tình cảm chân thật lấy cuộc đời này, năm tháng không biết bao nhiêu sầu đau có trên thế giới, tại sao anh không đi một lúc…đến chân trời tìm em…”
Bài hát này rất nổi tiếng, nhưng cũng vì lời bài hát của nó, vâng, ai lại không muốn dạo phố thật phong cách với người mình yêu? Chỉ là nhiều người không thể tự chủ, không phải vì điều kiện vật chất hạn chế, mà là do tâm lý có vấn đề. Sau khi hát thêm vài bài hát, Linh lại chọn một bài hát mạnh mẽ, sau đó nhảy lên vặn eo và vặn hông theo điệu nhạc, cơ thể cô ấy rất linh hoạt, cô ấy xoa ngực, chạm mông, nâng hông, và bắt chéo chân theo nhịp, thậm chí còn cho tay vào giữa háng làm những động tác tục tĩu khiến tôi rạo rực, thực sự muốn phạt em ngay tại chỗ.
Linh Nhi đã nhảy với sự mạnh mẽ và đam mê, và sau một lúc cô ấy đổ mồ hôi đầm đìa. Khi Linh Nhi trở lại bên cạnh tôi để nghỉ ngơi, cô ấy lặng lẽ chơi một giai điệu chậm và vặn ánh đèn tối nhất, lúc này tên Tùng vòng tay ôm lấy vợ tôi và nhảy múa mặt đối mặt. Thấy họ say sưa, tôi ghen tị đến mức… Nhưng mà không ngờ cô gái An lại đến rủ tôi khiêu vũ cùng. Tôi liếc nhìn Linh Nhi đang lấy khăn tay quạt gió, nhưng cô ấy trông không có vẻ gì là không vui, ngược lại còn cười tươi đẩy tôi đứng dậy. Trong trường hợp đó, tôi sẽ tôn trọng hơn là vâng lời…
An trong vòng tay tôi thật mỏng manh và mềm mại, nên tay tôi từ eo cô ấy trượt xuống một cách không thành thật và vuốt ve cặp mông tròn trịa của cô ấy. An không từ chối, chỉ ôm lấy cánh tay tôi khẽ rên rỉ. Sau đó, mọi người nhảy thêm vài bài nữa, tôi và tên Tùng khiêu vũ với ba người phụ nữ, sự dịu dàng trầm lặng, sự nhiệt tình của Linh Nhi và sự e thẹn của người vợ lần lượt mang đến cho tôi những cảm giác khác nhau. Tôi đột nhiên phát hiện ra rằng khiêu vũ với An cảm thấy thoải mái nhất, nhưng khiêu vũ với vợ tôi là nhàm chán nhất, có phải đàn ông thường gặp phải vấn đề này không? Người không đạt được là tốt nhất, và hoa thành thị bao giờ cũng tươi thắm hương sắc hơn hoa đồng nội…
Tục ngữ có câu, mà thôi là tôi có câu: “Không có bữa tiệc nào là không bao giờ hết”. Đến nửa đêm, Hạnh vợ tôi đề nghị kết thúc, và bốn người lang thang từ quán karaoke. An luôn ở bên cạnh tôi, nhân lúc người khác không chú ý, cô ấy nắm chặt tay tôi, thì thầm vào tai tôi:
-Nè! Anh đẹp trai… Sau này thường xuyên đến đây nhé!
Tên Tùng trở lại phòng chụp ảnh với Linh Nhi trong vòng tay của hắn, và tôi cũng về nhà với vợ tôi. Tối nay chúng tôi đã có rất nhiều niềm vui, chúng tôi ném mình lên giường khi về đến nhà và ngủ say. Ngày hôm sau, cả nhà dậy rất muộn. Tôi nói với vợ rằng tôi muốn về quê và cô ấy gật đầu.