Ngày Là Cha Con, Tối Là Tình Nhân (Dịch) – Cha và Con Gái – Update Chương 43
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Ngày Là Cha Con, Tối Là Tình Nhân (Dịch) – Cha và Con Gái – Update Chương 43
Tác Giả: Cửu Long Di Quan
Thể Loại: cha, cha và con gái, con gai, Loan.luan
Ngày Cập Nhật : 06/06/2025
Chương 31: Đình Điện (Thượng)
Ông Lập dành cả ngày để điều tra lý lịch của Tôn Nguyên, thông qua các mối quan hệ để sắp xếp một số việc. Khi trở về nhà, đồng hồ đã điểm gần 10 giờ tối. Bà Huyền không có ở nhà, nhưng ông không buồn hỏi han, chỉ lặng lẽ bước lên lầu, tiến thẳng đến phòng của Ngọc Trinh. Đứng trước cửa, ông khẽ gõ, giọng trầm thấp vang lên: “Trinh, mẹ con đâu?”
Giọng nói ngọt ngào của Ngọc Trinh vọng ra từ bên trong, mềm mại như rót mật vào tai: “Mẹ nói đi siêu thị mua ít đồ ăn.” Cô trả lời ngắn gọn, nhưng âm thanh ấy đủ làm trái tim ông Lập rung động. Đôi mắt ông thoáng sáng lên, tưởng tượng đến cô con gái xinh đẹp đang ở trong căn phòng nhỏ ấy, với thân hình thon thả, cặp ngực căng tròn và làn da trắng mịn như ngọc.
Ông không đáp lại, chỉ im lặng quay người bước xuống lầu. Một ngày dài trôi qua thật nhàm chán, không chút tiến triển trong mối quan hệ với Ngọc Trinh, và cả mớ rắc rối với Tôn Nguyên vẫn chưa giải quyết. Ông thở dài, đôi vai trĩu xuống, cảm giác như mọi thứ đang dần tuột khỏi tay mình.
Đang đi được nửa cầu thang, bỗng nhiên toàn bộ đèn trong nhà vụt tắt. Đại sảnh chìm vào bóng tối, đen kịt đến mức đưa tay không thấy năm ngón. Ông Lập khựng lại, ngạc nhiên. Cúp điện sao nổi? Ông thầm nghĩ. Từ khi chuyển đến khu này, hiếm khi xảy ra tình trạng như vậy. Quản lý tòa nhà hôm nay bị gì thế không biết? Ông dừng bước, đôi mắt cố gắng thích nghi với bóng tối, lòng thoáng chút do dự. Ngọc Trinh từ nhỏ đã sợ bóng tối, giờ cô ở một mình trong phòng, chắc hẳn đang hoảng lắm.
Không đợi ông kịp mở lời hỏi, cánh cửa phòng Ngọc Trinh bật mở. “Ba… Sao tự nhiên cúp điện vậy?” Giọng cô run run, vừa gọi vừa mò mẫm bước ra ngoài. Trong bóng tối, ông Lập nghe tiếng bước chân nhẹ nhàng của cô, cảm nhận được sự lo lắng trong từng âm thanh. Ông lập tức tiến về phía cô, bàn tay rắn chắc nắm lấy tay cô. Lòng bàn tay cô lạnh ngắt, mềm mại như tơ, khiến ông không kìm được mà siết chặt hơn. Dưới ánh sáng yếu ớt từ cửa sổ hắt vào, đôi mắt to tròn của Ngọc Trinh lấp lánh như hai vì sao, khuôn mặt xinh đẹp thoáng hiện trong bóng tối, đôi môi mọng đỏ khẽ run, toát lên vẻ yếu đuối đầy mê hoặc.
Ngọc Trinh bất giác bước gần ông hơn, hơi thở nhẹ nhàng phả ra, mang theo mùi hương thiếu nữ ngọt ngào kích thích thần kinh ông. Ông Lập không kìm được, trái tim đập mạnh trong lồng ngực. Trong một khoảnh khắc mất kiểm soát, ông cúi xuống, vòng tay ôm trọn cô vào lòng, siết chặt như sợ cô biến mất. Cơ thể cô mềm mại áp sát ngực ông, cặp ngực căng tròn phập phồng qua lớp áo mỏng, khiến hơi thở ông trở nên gấp gáp.
“Trinh…” Ông khẽ gọi, giọng trầm đục, đầy dục vọng, như thể đang thì thầm với người tình chứ không phải con gái. Đôi tay ông run run, cảm nhận từng đường cong trên cơ thể cô qua lớp vải mỏng manh.
Ngọc Trinh khẽ rùng mình, biết rõ điều này là sai trái, nhưng trong bóng tối che phủ, cô không tự chủ được mà vươn tay ôm lấy lưng ông. Đôi tay nhỏ nhắn của cô đặt lên vai ông, mềm yếu như không có sức kháng cự. Hơi ấm từ cơ thể ông truyền sang, khiến cô cảm thấy an toàn, dù trong lòng vẫn giằng xé dữ dội.
Ông Lập kích động tột độ. Cảm giác được cô đáp lại, dù chỉ là một hành động nhỏ, cũng đủ khiến nỗi thất vọng trong ông tan biến. Cô ấy vẫn có tình cảm với mình, ông thầm nghĩ, lòng dâng lên niềm vui khó tả. Bàn tay ông chậm rãi lướt trên lưng cô, từng ngón tay vuốt ve dọc sống lưng mềm mại, cảm nhận từng tấc da thịt ấm áp qua lớp áo ngủ mỏng. Mùi hương từ tóc cô phả vào mũi ông, ngọt ngào hơn bất kỳ loại nước hoa nào, kích thích dục vọng trong ông bùng cháy dữ dội. Ông cúi xuống, môi chạm vào mái tóc đen óng của cô, hít sâu một hơi, rồi từ từ hôn xuống má. Làn da cô mịn màng như tơ, thoảng mùi hương thanh khiết khiến ông mê mẩn.
Ngọc Trinh cảm nhận được hơi thở nóng bỏng của ông ngày càng gần môi mình. Cô muốn tránh, nhưng không kịp. Ông Lập nhanh hơn, môi ông chạm vào môi cô trước khi cô kịp nghiêng đầu. Một cảm giác ngọt ngào lan tỏa, ông rên khẽ trong họng, “A, ngọt quá…” Ông nhẹ nhàng liếm láp đôi môi mọng đỏ của cô, chậm rãi, cẩn thận, như thể đang thưởng thức một món quà quý giá. Từ trên xuống dưới, từ trái sang phải, ông không bỏ sót bất kỳ góc nào. Ngọc Trinh vô thức nắm chặt vai ông, cố vùng vẫy, nhưng nụ hôn dịu dàng ấy khiến cô lâng lâng, như trôi trong một giấc mộng.
Ông Lập dẫn dắt nụ hôn, đầu lưỡi tách đôi môi cô ra, tiến sâu vào trong, hút lấy vị ngọt từ miệng cô. Ông say mê cuốn lấy lưỡi cô, nước bọt hòa quyện, chảy ra khóe môi cả hai, ướt át và nóng bỏng. Ngọc Trinh khẽ rên, “Ba…” Giọng cô mềm mại, yếu ớt, như một tiếng thở dài đầy mê hoặc, càng kích thích ông hơn.
Không kìm được, ông đẩy cô tựa vào cửa phòng, tiếp tục hôn cô cuồng nhiệt. Hai tay ông luồn vào trong áo, vuốt ve làn da mịn màng của cô, cảm nhận từng đường cong hoàn mỹ. Ngọc Trinh run lên, cố đẩy tay ông ra, nhưng ông nhanh hơn, ngón tay đã chạm đến khóa áo lót của cô. Một cái giật nhẹ, chiếc bra tuột ra, rơi xuống sàn. Ông rời môi cô, cầm chiếc áo lót lên, đưa sát mũi ngửi. “Thơm quá…” Giọng ông khàn khàn, hơi thở nóng rực phả vào tai cô. Mùi hương thoang thoảng từ chiếc bra hòa vào không khí, làm căn phòng thêm phần ngột ngạt và kích thích.
Ngọc Trinh đỏ mặt, may mà bóng tối che giấu đi sự ngượng ngùng của cô. Cô vươn tay định giật lại, nhưng ông Lập bất ngờ bế ngang cô lên kiểu công chúa, bước nhanh về phía giường. Cô hoảng hốt thầm nghĩ, Ông ấy muốn sao? Mẹ cô có thể về bất cứ lúc nào! Dù bà Huyền đã làm điều tổn thương cô, nhưng điều đó không có nghĩa cô có thể tiếp tục mối quan hệ sai trái này với ba. Cô vùng vẫy, muốn thoát ra, nhưng ông Lập đè cô xuống giường, đôi tay mạnh mẽ giữ chặt cô. Ông cởi phăng áo ngủ và quần của cô, động tác thô bạo như một con thú hoang, khác hẳn sự dịu dàng ban nãy. Ngọc Trinh tuyệt vọng nghĩ, Chẳng lẽ đàn ông trên giường đều là dã thú sao? Dù không phải lần đầu tiên gần gũi ông, cảm giác tội lỗi trong cô càng ngày càng nặng nề.
“Đừng sợ… Cục cưng, chấp nhận ba, được không?” Ông Lập nhận ra cô đang run rẩy, động tác chậm lại, dịu dàng hơn. Ông cúi xuống, hôn khắp cơ thể cô, từ cổ xuống ngực, rồi lướt qua bụng phẳng lì, từng nụ hôn chậm rãi như muốn xoa dịu nỗi sợ của cô.
“Không… Ba, ba điên rồi! Mẹ sẽ về!” Ngọc Trinh không thể đấu lại sức mạnh của ông, chỉ biết lên tiếng, hy vọng ông tỉnh táo lại. Đồng thời, cô cũng cố kìm nén dục vọng đang trỗi dậy trong mình dưới sự vuốt ve của ông.
“Kệ mẹ con…” Ông Lập thật sự sắp phát điên. Bao lần gần gũi cô mà không thể có được cô hoàn toàn, sự khao khát dồn nén khiến ông mất kiểm soát. Giờ đây, cô nằm dưới thân ông, cặp ngực mềm mại cọ vào ngực ông, dương vật ông cách lớp quần lót chạm vào hoa huyệt ướt át của cô. Nhiệt độ cơ thể cả hai cao đến lạ, không khí tràn ngập mùi dục vọng nồng nặc. Chiếc giường êm ái của cô như mời gọi, và ông không quan tâm nếu bà Huyền trở về bắt gặp. Ông chỉ muốn toàn tâm toàn ý chiếm lấy cô, hoàn thành nghi thức thân mật nhất với người con gái ông yêu.
“Ba…” Ngọc Trinh hoảng hốt khi cảm nhận được sự kiên định của ông. Cơ thể cô cứng đờ, “Ba không phải nói sẽ không ép con sao?” Giọng cô nghẹn ngào, nước mắt chực trào. Trinh tiết là thứ quý giá nhất của một cô gái, cô không thể để mất nó cho chính cha ruột mình. Đó là sai trái, là điều không thể tha thứ.
Ông Lập khựng lại. Đúng vậy, ông từng hứa. “Trinh, để ba cảm nhận một lần thôi, được không?” Ông khẩn cầu, giọng đầy khao khát.
Ngọc Trinh muốn từ chối, nhưng ông không đợi cô trả lời. Ông kéo nhẹ quần lót của cô sang một bên, ngón tay từ từ tiến vào. Tim ông đập thình thịch, lần đầu tiên chạm đến nơi bí mật của cô khiến ông hưng phấn tột độ. Ngón tay ông lần mò, cuối cùng chạm vào âm hộ mềm mại, ướt át của cô. Cảm giác ấy làm ông suýt ngất đi vì khoái lạc. Ngọc Trinh run lên như bị điện giật khi ngón tay ông chạm vào, một cảm giác kỳ lạ lan tỏa từ hạ thể, khiến cô mềm nhũn, không còn sức phản kháng. Cô bấu chặt vai ông, không biết mình đang muốn gì.
Phản ứng ngây thơ của cô càng khiến ông kích động. Ngón tay ông chậm rãi tiến sâu vào trong, cảm nhận từng nhịp co bóp của cô. “Cục cưng… Ba muốn con…” Ông cúi xuống, ngậm lấy núm vú cô, liếm láp chậm rãi, say mê thưởng thức từng đường cong trên ngực cô.
“Đừng…” Ngọc Trinh chỉ thốt được một từ, trước khi bị khoái cảm từ ngón tay ông đánh gục hoàn toàn.
Em là tác giả đây.
Bộ này khoảng đâu đó 80 chương nha mn. Em sẽ up dần.
Bộ này bao hay luôn. Tình yêu thật sự chứ ko phải tình dục ko đâu.
Mọi chi tiết mn liên hệ e telegam: Cuulongdiquan123
Nhanh nha admin cảm ơn ạ
Ko thấy đoạn cha con ngủ vs nhau
Đọc full thì đọc ở đâu
Đừng drop nha bác. Đều tay cho ae đọc. Mấy chuyện khác của bác cũng thế.hiii
Truyện nữa vời toàn là xạo lol
Dcm thằng viết câu chuyện này cũng đéo biết địt.chưa biết liếm lồn toàn mộng tưởng rồi dẫn dắt ngta.mày phải làm chuyện đó với con Mẹ mày và bảo nó chỉ cho.lần sau truyện sẽ hay và cảm động hơn nữa
Sao không ra tiếp