Ngày Là Cha Con, Tối Là Tình Nhân (Dịch) – Cha và Con Gái – Update Chương 43
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Ngày Là Cha Con, Tối Là Tình Nhân (Dịch) – Cha và Con Gái – Update Chương 43
Tác Giả: Cửu Long Di Quan
Thể Loại: cha, cha và con gái, con gai, Loan.luan
Ngày Cập Nhật : 06/06/2025
Chương 35: Đi Công Tác
“Ông Lập, Trinh, mai mẹ phải đi công tác một tuần,” tối thứ Sáu, bà Huyền tuyên bố trên bàn ăn. Giọng bà đều đều, nhưng ánh mắt lướt qua Ngọc Trinh mang theo chút dò xét. Bà mặc chiếc váy lụa mỏng, ôm sát cơ thể, làm nổi bật vòng ngực tròn trịa và cặp đùi trắng muốt, vẫn giữ được nét quyến rũ dù đã qua thời thanh xuân.
“Mai là cuối tuần mà?” Ông Lập nhíu mày, giọng thoáng ngạc nhiên, nhưng ánh mắt ông nhanh chóng lướt sang Ngọc Trinh. Cô ngồi im, đôi tay đan nhau trên đùi, chiếc áo phông đơn giản không che giấu được đường cong hoàn mỹ: cặp ngực căng tròn, vòng eo thon thả, và làn da trắng mịn lấp lánh dưới ánh đèn.
“Không có cách nào, mẹ mới vào công ty chưa lâu, trốn không nổi,” bà Huyền đáp, gắp một miếng thức ăn, mắt vẫn không rời Ngọc Trinh. “Đi đâu?” Ông Lập hỏi tiếp, giọng đều đều.
“Singapore,” bà Huyền trả lời, quay sang Ngọc Trinh. “Trinh, có vấn đề gì không?”
“A? Không có…” Ngọc Trinh giật mình, giọng ngập ngừng. Mẹ đi công tác cả tuần? Vậy mình sẽ ở một mình với ba sao? Ý nghĩ ấy khiến tim cô đập thình thịch, vừa lo lắng vừa khó tả.
“Ừ, vậy cứ thế nhé,” bà Huyền gật đầu. Sau thời gian quan sát, bà tin ông Lập đã “hối cải”, không còn ý đồ với Ngọc Trinh. Bà cũng không muốn tiếp tục canh chừng hai người như phạm nhân. Nhưng bà giấu một điều: công ty chỉ yêu cầu đi 4 ngày, không phải cả tuần.
“A, đúng rồi, ngày mốt là sinh nhật ba con nhỉ?” Bà Huyền chợt nhớ ra, ngẩng lên nhìn ông Lập.
“Ừ, đúng vậy. Sinh nhật nhỏ thôi, qua loa là được,” ông Lập đáp, giọng nhàn nhạt. Ông không quá để tâm đến sinh nhật, nhưng ánh mắt lại lặng lẽ hướng về Ngọc Trinh, chờ phản ứng của cô.
“Vậy để Trinh mua cho ba cái bánh ngọt cho có lệ nhé,” bà Huyền nói, quay sang cô.
Ngọc Trinh không đáp, chỉ cúi đầu. Trước đây, mỗi sinh nhật ông Lập, cô đều tặng ông một món quà nhỏ: dây lưng, cặp tài liệu, hay bộ vợt tennis… Nhưng lần này, cô không biết nên tặng gì. Không phải vì không nghĩ ra, mà vì mối quan hệ giữa hai người giờ quá kỳ lạ, khó nói thành lời. Cô thậm chí sợ phải đối diện hay nói chuyện với ông.
—
Sáng thứ Bảy, ông Lập lái xe đưa bà Huyền ra sân bay. Ông vẫy tay chào bà, nụ cười nhẹ nhàng trên môi. Trên đường về, tâm trạng ông phấn chấn lạ thường, khóe môi cong lên không kìm được. Trinh, con có đang hoang mang không? Ba sẽ dùng hành động chứng minh tình yêu sâu đậm nhất dành cho con, ông thầm nghĩ, lòng rạo rực.
Về đến nhà, ông bất ngờ thấy Ngọc Trinh ngồi trên sofa phòng khách, xem tivi. Cô mặc áo phông rộng và quần short, hai chân co lên ôm lấy gối, để lộ cặp đùi trắng mịn màng như tuyết, lấp lánh dưới ánh sáng. Đôi mắt to tròn của cô chăm chú vào màn hình, đôi môi mọng đỏ khẽ mím, toát lên vẻ đẹp ngây thơ mà gợi cảm. Thấy ông bước vào, cô vội đứng dậy, định tắt tivi lên lầu. Nhưng ông nhanh hơn, bước dài đến, từ phía sau ôm chặt lấy cô.
“A!” Ngọc Trinh giật mình thốt lên, cơ thể cứng đờ. Ông ấy sao vậy? Mẹ vừa đi đã thế này rồi sao? Ông ấy thật sự coi mình là công cụ thỏa mãn sao? Ý nghĩ ấy khiến cô hoảng loạn. Cô vùng mạnh, thoát khỏi vòng tay ông, quay người giáng một cái tát lên má ông.
Ông Lập bị đau, nhưng không xoa má, mà nhìn cô với ánh mắt tràn đầy tình cảm. Đôi mắt ông sâu thẳm, như muốn nói điều gì đó không thể thốt thành lời. Ngọc Trinh định mắng ông một trận, nhưng khi chạm phải ánh mắt ấy, cô khựng lại. Sự chân thành trong đó khiến cô chần chừ, không biết nên xử lý thế nào.
“Trinh… Ba biết con trách ba mấy ngày nay không quan tâm con, nhưng con cũng thấy đấy, mẹ con canh chừng chúng ta rất chặt. Ba không muốn làm con khó xử…” Ông Lập nhẹ giọng, từng lời như gỡ bỏ khúc mắc trong lòng cô.
“Ba đừng nói bậy, con với ba chẳng có gì, cần gì mẹ phải để ý?” Ngọc Trinh đỏ mặt, giọng cương quyết. Nhưng trong lòng, lời giải thích của ông làm cô nhẹ nhõm. Hóa ra ba không lạnh nhạt với mình… Cô vui mừng thầm nghĩ, dù ngoài miệng vẫn cố giữ khoảng cách, không muốn ông đắc ý.
“Chẳng có gì? Đến mức này rồi mà con còn trốn tránh sao? Con thật sự không yêu ba à?” Ông Lập tiến gần, giọng trầm đục, đầy cảm xúc.
“Đừng nói nữa,” Ngọc Trinh quay mặt đi, không muốn trái tim mềm yếu trước ánh mắt ông. Cô biết mình không thể trở lại làm cha con bình thường với ông nữa.
“Không nói thì làm…” Ông Lập thì thầm bên tai cô, giọng ám muội. Giây tiếp theo, ông đẩy cô ngã xuống sofa, đè lên người cô.
“Đừng…” Mùi hương quen thuộc từ ông phả vào cô, Ngọc Trinh không thực sự ghét, nhưng thân phận con gái khiến cô phải phản kháng.
“Nói con yêu ba…” Ông Lập nhắm mắt, hôn khắp mặt cô, từng nụ hôn nhỏ vụn lướt qua gò má, chạm đến đôi môi mọng đỏ. Ông liếm nhẹ, chậm rãi nhấm nháp vị ngọt từ môi cô. Bàn tay ông nắm lấy ngực cô, cảm nhận sự mềm mại qua lớp áo, kéo ông vào vòng xoáy dục vọng sâu thẳm.
Ngọc Trinh không dám lên tiếng, cắn chặt môi kìm nén khoái cảm dâng trào. Trời ơi, cơ thể mình càng ngày càng nhạy cảm với ông ấy… Cô hoảng hốt nghĩ. Đôi tay cô đặt lên ngực ông, yếu ớt đẩy ra, nhưng chỉ càng khiến ông kích thích hơn.
“Rên lên đi… Ba thích nghe con rên…” Ông Lập nhìn vẻ mặt vừa đau đớn vừa hưởng thụ của cô, hưng phấn đưa tay xuống giữa hai chân cô, chạm vào hoa huyệt qua lớp quần.
“Không…” Giọng cô mềm nhũn, chẳng giống lời từ chối. Cô khép chặt chân, ngăn tay ông tiến sâu.
“Cục cưng đừng căng thẳng… Sẽ thoải mái thôi…” Ông thì thầm bên tai cô, giọng dịu dàng như ru ngủ.
Lời nói ấy như có ma lực, Ngọc Trinh thả lỏng đôi chân, để ông vuốt ve qua lớp quần. Cô không chịu nổi, một tiếng rên khe khẽ thoát ra, như ngọn lửa châm vào dục vọng của ông. Ông luồn tay vào quần cô, qua lớp lông măng thưa thớt, chạm đến âm hộ mẫn cảm. Ngón tay ông nhẹ nhàng xoa nắn, cảm nhận mật dịch thấm ướt đầu ngón tay.
“Được không?” Ông định kéo dài màn dạo đầu, nhưng vẻ mặt mê hoặc của cô khiến ông không chờ được. Ông khao khát hòa làm một với cô ngay lập tức.
Ngọc Trinh lắc đầu, phản kháng yếu ớt. Cơ thể cô đã sa lầy, lý trí trở nên mong manh trước dục vọng.
Nhưng ông Lập bất ngờ dừng lại, rút tay ra, cúi xuống ôm chặt cô. Cô thở hổn hển trong vòng tay ông, lòng thoáng cảm động. Dù mình không kiên quyết từ chối, ông ấy vẫn quan tâm cảm xúc của mình… Cô vươn tay ôm lấy đầu ông, nhẹ nhàng vuốt tóc ông.
“Đừng nhúc nhích… Ba sợ không kìm được…” Ông Lập khàn giọng. Ông dừng lại không chỉ vì cô, mà còn để chuẩn bị cho bước tiếp theo. Ông muốn cô nghiện cảm giác bị khơi dậy, muốn cô tự nguyện đắm mình trong thế giới tình ái với ông, bỏ qua thân phận, đạo đức, chỉ còn lại khoái lạc nguyên thủy của nam nữ.
Ngọc Trinh không biết, cái bẫy ngọt ngào của ông đã giăng sẵn, chờ cô rơi vào.
Em là tác giả đây.
Bộ này khoảng đâu đó 80 chương nha mn. Em sẽ up dần.
Bộ này bao hay luôn. Tình yêu thật sự chứ ko phải tình dục ko đâu.
Mọi chi tiết mn liên hệ e telegam: Cuulongdiquan123
Nhanh nha admin cảm ơn ạ
Ko thấy đoạn cha con ngủ vs nhau
Đọc full thì đọc ở đâu
Đừng drop nha bác. Đều tay cho ae đọc. Mấy chuyện khác của bác cũng thế.hiii
Truyện nữa vời toàn là xạo lol
Dcm thằng viết câu chuyện này cũng đéo biết địt.chưa biết liếm lồn toàn mộng tưởng rồi dẫn dắt ngta.mày phải làm chuyện đó với con Mẹ mày và bảo nó chỉ cho.lần sau truyện sẽ hay và cảm động hơn nữa
Sao không ra tiếp