Người Tình Là MBBG

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Người Tình Là MBBG

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Lượt Xem: 1257 Lượt Xem

Phần 5 (Cuối)

Vì vú của bà nhỏ tí teo nên tôi ngậm được vào miệng cả gò vú mà bú ngon lành. Tôi chợt nhận ra là từ hôm qua, tôi đã làm đủ trò với bà nhưng tôi chưa bú vú bà lần nào. Bà cúi đầu xuống, vừa vuốt tóc tôi vừa âu yếm nhìn tôi bú vú bà. Tôi là « chuyên gia » bú vú phụ nữ nên tôi biết làm gì để làm bà rùng mình nổi da gà, núm vú mini nhỏ như hột đậu phụng nhanh chóng cương cứng trong miệng tôi…

Bà thầm thì :
– Má thích lắm…
– Hiếu rất yêu vú của má. Má phải hãnh diện có đôi vú dễ thương như vầy, má đừng có mặc cảm vì vú nhỏ.
– Ừ, má nghe… má sẽ không còn mặc cảm nữa
– Má thấy có giống như lúc má cho Phượng bú không ?
– Làm sao mà giống cho được ! con Phượng là đứa con nít bú sữa còn Hiếu là… là…

Bà không nói tiếp, ngữa đầu vào đầu giường, lim dim hưởng thụ trong khi tôi vừa bú vừa đưa tay bóp gò vú kia…

Giửa hai lần làm tình, tôi dẫn bà ra quán để ăn uống lấy lại sức.

Gương mặt bà rạng rỡ một cách kỳ lạ. Được hưởng tình dục đầy đủ, bà tỏa ra một cái gì đó lạ lùng làm bà đẹp ra một cách không ngờ ! có lẽ tất cả những người đàn bà nào đang ngụp lặn trong tình dục và tình yêu đều như vậy ? Bà vui như một đứa con nít. Vì bà không thấy đường nên lúc nào tôi cũng nắm tay bà làm bà ngượng ngùng vì tánh bà rụt rè, nhút nhát, không quen được người ta chú ý đến. Bà nói nhỏ :
– Nắm tay nhau ngoài đường có kỳ lắm không ?
– Kỳ hả ? vậy cho kỳ luôn !

Nói xong, tôi kề môi mà hôn lên gò má của bà. Vì không thể thấy trước nên bà « bị » hôn bất ngờ. Bà càng mắc cỡ thêm, ấp úng hỏi :

– Có ai thấy hay không vậy ?, có nhiều người xung quanh không ?
– Có rất nhiều người. Ai nầy đều đang nhìn chúng ta mà cười đó.

Nhìn bà luống cuống mà tôi không khỏi cười to lên.

Nhìn người phụ nữ thẹn thùng mắc cỡ này, mấy ai có thể ngờ là trong phòng the, người phụ nữ nhạt nhòa, kín đáo này lại là một lò lữa cực kỳ nồng nhiệt trong những trò chơi tình dục ! Không thể nào ngờ là hai khía cạnh của một con người lại tương phản với nhau đến mức độ đó ! Tôi rất cảm kích bà đã cho tôi cơ hội để được tiếp cận với « con người kia » của bà. Tôi rất hãnh diện đã chinh phục được cả cơ thể lẫn con tim của người đàn bà này. Nhìn bà ngồi khép nép ăn tô bún tôi không khỏi nghĩ đến những giây phút nóng bõng mà bà đã cho tôi khi bà nhu mì mở vòng tay mà đón tiếp tôi sâu thẩm trong cơ thể bà với một sự tin tưởng vô bờ. Tôi nói nhỏ vào tai bà ý nghĩ của tôi làm bà đỏ mặt sung sướng, bà kín đáo đặt tay lên bàn tay của tôi mà vuốt nhè nhẹ làm tim tôi nở phồng lên. Tôi lại hỏi có đúng hay không bà đã vĩnh viễn thuộc về tôi, bà là người đàn bà của riêng tôi ! thì bà chỉ xiết nhẹ bàn tay của tôi mà mĩm cười gật đầu.

Tôi nói là nếu bà đã thuộc về tôi thì tôi đòi hỏi cái gì thì bà cũng phải nghe theo tôi có đúng không !
Bà lại gật đầu lí nhí nói :
– Ừ thì… má đã là người của Hiếu rồi thì… Hiếu biểu má làm gì thì má cũng làm theo ý của Hiếu. Má không dám làm trái ý Hiếu đâu.

Tôi hãnh diện vô cùng, lòng tự tin của tôi lên đến tột đỉnh vì có được một người đàn bà như bà, tùng phục mình đến mức độ đó. Tôi có cảm tưởng mình là một ông vua thời phong kiến mà bà là một phi tần ngoan ngoãn, lúc nào cũng nhắm mắt mà tùng phục vua.
Để thử sự tùng phục của bà tôi làm bộ hỏi :
– Má có sẳn sàng để bỏ tất cả mà đi đến một nơi xa để sống như vợ chồng với Hiếu hay không ?

Bà thở dài :
– Má nghĩ đó chỉ là một chuyện giả tưởng Hiếu nói để ghẹo má mà thôi nhưng mà… nếu có thiệt thì…nếu Hiếu không chê má thì má sẻ rất sung sướng trao cho Hiếu phần đời còn lại của má để phục vụ Hiếu. Hiếu cũng biết má ! từ cái đêm mà Hiếu vào phòng má… má đã xem Hiếu như một người đàn ông của mình. Tánh má rất cổ hửu và bình dị, còn rất quê mùa nữa ! một khi má đã trao thân cho ai thì má nguyện sẽ tùng phục người đó suốt đời. Sau này dù vật có đổi, sao có dời thì má vẫn xem Hiếu là người đàn ông của má. Khi nào Hiếu cần đến má thì má sẽ ở bên cạnh Hiếu.

Bây giờ tôi mới hiểu rõ hơn một chuyện : tối hôm qua tôi cũng hơi ngạc nhiên vì thấy bà đã không thật sự chống cự khi tôi đè bà ra mà đụ. Thì ra đó là vì trong thâm tâm bà, lúc đó bà đã xem tôi là người đàn ông của bà từ trước đó rồi, từ khi tôi thủ dâm cho bà. Thành ra tôi không cần dùng sức lực gì để chiếm đoạt bà cả, vì bà đã sẳn sàng « cho » tôi tất cả rồi.
Tôi lại thắc mắc hỏi :
– Vậy… tại sao lúc trước má cứ có thái độ xa vắng với Hiếu, có vẻ như không ưa Hiếu chút nào ?

Bà im lặng một lúc rồi chậm rãi nói :
– Thật ra thì… khi Hiếu về ở với con Phượng thì… nhanh chóng má… má… lo lắng vô cùng vì cảm thấy gần gũi với Hiếu một cách kỳ lạ… một điều má chưa từng được trãi nghiệm. Má lo sợ đến mất ngủ… má phải lấy thái độ xa vắng đó để tự bảo vệ mình…

Tôi lặng người… ôm bà vào lòng, thầm cám ơn người đàn bà này đã cho tôi nhiều đến mức đó.

Dù thời gian được sống bên cạnh người đàn bà này rất ngằn ngũi nhưng cũng đủ để cho tôi nhận biết là người đàn bà này rất phù hợp với tôi, cũng như bà vừa nói, tôi cũng cảm thấy rất gần gũi với bà. Trong thâm tâm tôi thầm biết là nếu cuộc sống chung đó có thật thì tôi cũng sẳn sàng để trãi nghiệm cuộc sống đó bên cạnh bà. Tôi sẽ không ngần ngại để có cuộc sống vợ chồng với bà. Dù bà hơn tôi gần hai con giáp nhưng điều đó không làm tôi ái ngại chút nào. Tại sao trong xả hội, người ta chấp nhận dễ dàng khi người đàn ông lớn tuổi hơn vợ mình nhiều trong khi người ta lại chế nhạo khi có trường hợp ngược lại ?
Tôi nghiêm túc nói :
– Nếu má chịu như vậy và nếu chuyện đó xảy ra thì má nghỉ cuộc sống của hai người chúng ta sẽ ra sao ? Hiếu muốn má mường tượng cuộc sống đó cho Hiếu xem.

Bà mĩm cười thú vị, cúi đầu suy nghỉ rồi nói nhỏ :
– Má không đòi hỏi chuyện gì cao siêu đâu. Má chỉ nghỉ đến một cuộc sống thật bình yên… Sáng thức dậy má sẽ sửa soạn bữa ăn sáng cho Hiếu, má sẽ làm trứng ốp-la vì đó là món mà

Hiếu thích. Sau đó Hiếu sẽ phải dẫn má đi chợ vì mắt má yếu lắm, chỉ thấy lờ mờ mà thôi, má sẽ biểu Hiếu mua những món gì cần thiết cho bửa cơm trưa. Sau đó về nhà thì trong khi Hiếu đọc báo hay làm gì đó thì má vào bếp mà lo nấu cơm. Nếu cần thì má sẽ kêu Hiếu vào giúp má vì má không thấy rõ. chịu không ?
– Chịu chứ, Hiếu sẽ rất vui nếu giúp được gì đó cho vợ yêu của mình.

Bà hơi mắc cỡ khi nghe tôi xưng hô như vậy :
– Vợ yêu sao ? có thiệt không đó ?

Tôi cười xòa, ôm bà vào lòng mà hôn hít rồi háo hức kêu bà kể tiếp.
– Khi mình ăn cơm xong thì mình vào phòng nghỉ trưa. Đây là lúc má rất thích vì được Hiếu ôm má mà kể đủ thứ chuyện cho má nghe, từ chuyện trên trời đến chuyện dưới đất. Cuộc sống thường ngày của má trước đó rất cô độc nên má rất trân trọng được nằm trong lòng của Hiếu mà nghe Hiếu ba hoa chít chòe… Sau đó thì má thích được Hiếu nắm tay má mà đi dạo theo bờ sông. Má thích đi dạo lắm nhưng mà do mắt má kém nên cứ phải lũi thũi ở trong nhà suốt ngày. Trở về nhà thì đã đến giờ nấu cơm chiều rồi. Má thích làm những món mà Hiếu ưa chuộng. Nhìn Hiếu ăn ngon lành má vui và hài lòng lắm.

Hiếu tiếp :
– Khi tối đến vào giường thì chúng mình phải « lâm trận » chứ ?

Bà bĩu môi, « xì » một tiếng :
– Hiếu là con ma dâm dục, chỉ toàn nghỉ đến « chuyện đó » !
– Má chê Hiếu chứ má cũng dâm thấy mồ.
– Ừ mà thiệt như vậy ! chính má cũng không ngờ là mình lại thích « chuyện đó » đến mức này. Mà nếu má như vậy thì cũng tại Hiếu đó, chứ lúc trước má hiền và nhút nhát lắm, đâu có « bạo » như bây giờ ! Đôi khi nghỉ lại những gì má dám làm với Hiếu, má cảm thấy mắc cỡ thấy mồ, chỉ muốn chui xuống đất mà trốn !
– Má cứ đổ hết lỗi cho Hiếu đi nhưng dù sao Hiếu cũng sung sướng lắm vì đã làm cho má ghiền những trò chơi phòng the. Hơn nữa, Hiếu rất vui vì má đã chịu để cho Hiếu là người đầu tiên xâm nhập cả ba lỗ của má. Nhưng mà Hiếu hỏi thiệt má nhe, trong mấy cái kiểu làm tình thí má thích nhất kiểu nào ?
– Kiểu nào má cũng thích, nhưng mà cái kiểu má ưa nhất là cái kiểu bình thương nhất, khi mà má nằm ngữa với Hiếu nằm trên người má. Má thích vì với kiểu này, hai cơ thể được xoắn xít vào nhau và nhất là má được ôm Hiếu trong vòng tay của mình. Má rất thích vừa được ôm Hiếu vừa cảm nhận Hiếu đầy ấp trong người má… Má có thể nằm ôm Hiếu như vậy cả giờ đồng hồ.
– Trời ơi ! Bắt Hiếu nằm cả giờ đồng hồ sao ? không cho Hiếu xuất tinh hay sao ?

Bà cười hì hì :
– Má cũng rất thích khi cảm nhận giây phút Hiếu được sướng. Má thích nghe Hiếu kêu rên khi Hiếu sướng, má thích cảm nhận cả cơ thể Hiếu run rẩy trong vòng tay của má. Má thích cảm nhận Hiếu co giật sâu trong người má khi xuất tinh dầm dề trong má… Giây phút đó là giây phút má hạnh phúc nhất đời. Má phải cám ơn Trời Phật cho má có được Hiếu.

Nói đến đó, bà xúc động, không tiếp được nữa. Tôi ôm bà vào lòng mà vỗ về :
– Thôi nín đi mà. Hiếu rất cám ơn má đã vẽ lên cho Hiếu thấy cuộc sống bình dị bên cạnh má. Thật giống như trong mơ… Đúng là trong mơ cái gì cũng có thể có được ! Chắc phải chờ kiếp sau mình mới thực hiện được giấc mơ này.

Tôi lại nhìn bà mà nói :
– Mà nè, má cứ gọi Hiếu là « người đàn ông của má » nhưng Hiếu muốn má dùng một lần từ « chồng » có được không ?

Bà ngước ngước nhìn tôi ngạc nhiên bối rối… rồi bà mĩm cười ngượng ngùng :
– Chồng yêu của tôi… à… phải nói là chồng đáng ghét của tôi mới đúng !
– Thiệt không đó ?
– Thiệt chứ ! Hiếu là người mà má ghét nhất trên đời, ghét với tất cả trái tim của mình. Biết rồi mà còn làm bộ hỏi !

Cũng như tôi đã nói, đó là lần duy nhất mà tôi và « má vợ » của tôi đã sa ngã. Từ đó về sau, chúng tôi trở về vị trí củ của trước kia, tôi và bà đều biết là không nên và không thể nào tiếp tục mối quan hệ đó nữa.

Bà thật là một người đàn bà rất kỳ lạ : bà trở lại vai trò trước kia của người má vợ chừng mực một cách dễ dàng đến mức đáng kinh ngạc. Trong cuộc sống hàng ngày bà cư xữ với tôi một cách hoàn hảo, không có chút sơ hở nào. Phần tôi thì không dễ dàng gì, cách đối phó của tôi là lấy thái độ xa vắng, dững dưng đối với bà. Ngay như Phượng cũng đôi khi cằn nhằn với tôi vì thái độ mà nàng cho là thiếu nhã nhặn đối với mẹ nàng. Nhưng tôi không thể nào làm như không có chuyện gì xảy ra như bà : đôi lúc nhìn bà thầm lặng và cô độc như một cái bóng mờ trong nhà, tôi không khỏi xúc động và chỉ muốn ôm bà vào lòng mà nâng niu, an ũi. Tình cảm tôi dành cho bà sâu đậm thật sự.

Mặc dù bề ngoài là như vậy, nhưng tôi cũng biết chắc là tấm thâm tình bà dành cho tôi mãi mãi không bao giờ thay đổi. Tôi tin bà khi bà nói là bà không bao giờ quên là bà đã hoàn toàn thuộc về tôi dù chỉ là trong vài ngày. Tôi cũng không tiếc nuối gì hết, tôi lúc nào cũng thấy mình rất bị thu hút bởi những người phụ nữ lớn tuổi hơn tôi, và tôi rất tự hào là đã đem lại chút ít hạnh phúc, chút ít ánh sáng cho cuộc sống nhàm chán, tẻ lạnh của người « má vợ » của tôi.
Tôi biết là mình rất may mắn mới có được bà trong một khoảng khắc của cuộc đời mình./.

Hết

5 3 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận