NGƯỜI VỢ XINH ĐẸP MÊ CON CU TO BỰ CỦA ANH MỸ ĐEN – Update Chương 17

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: NGƯỜI VỢ XINH ĐẸP MÊ CON CU TO BỰ CỦA ANH MỸ ĐEN – Update Chương 17

Tác Giả:

Lượt Xem: 1387 Lượt Xem

Chương 2: Tâm Tình Của [Thảo Vy]

* [Thảo Vy] thư giản trong bồn nước:

Anh da đen tự suy diễn về cái lợi thế cho mình rồi tự cười mãn nguyện, cho dù thời điểm mà anh mơ tưởng thì chuyện đó chưa có xảy ra. Anh ta co rút thân người nằm im lắng nghe phòng bên cạnh vợ chồng Thảo Vy tâm sự về vấn đề của mình, anh hơi lo sợ hoang mang, bởi vì Thảo Vy nói:

-Ơ, um… anh nè! Chuyện đó… em… thấy… chỗ đó..
-Hươ! Không sao đâu em! Chắc anh ấy cũng giống như vợ chồng mình từ nơi khác đến đây thôi, để anh qua đó hỏi thăm thế nào.
-Ơ, ông xã… sao anh lại…. ?

Phi Vũ nói với vợ xong thì anh đứng dậy đi lại bên vách ngăn cửa của căn phòng, anh cũng hơi lo lắng một chút vì anh chàng bên cạnh là người Mỹ đen gốc phi, nhưng anh cố gắng để bắt chuyện:

-Hello! Xinh chào!…
-Vâng! Tôi đây…!

Anh da đen đang miên man nằm suy nghĩ chứ chưa có ngủ thì nghe chồng Thảo Vy chào hỏi thì giật mình ngồi dậy trả lời, sau đó anh đen cũng đi tới bên vách ngăn của căn phòng nghe Phi Vũ hỏi tiếp:

-Oh! Anh đến từ đâu vậy?
-Oh! Tôi đến từ Mỹ.
-Ơ, anh đến từ Mỹ sao?
-Vâng! Đúng vậy!

Hai người đàn ông một lớn một nhỏ tuổi hỏi thăm nhau qua lại, còn Thảo Vy thì lúc này cô ngoáy khuôn mặt xin đẹp của mình nhìn về hướng của chồng mà nghe ngống giọng nói của anh da đen. Cô thấy giọng nói của anh ấy cũng ấm cúng nhưng hơi rè rè, bởi anh là người Mỹ nên nói ngôn ngữ Nhật thì chưa chuẩn lắm, chứ còn sắp xếp câu văn thì rất tốt. Phi Vũ nói tiếp:

-Oh! Vậy anh đến đây vì công việc sao?
-Oh! Không! Tôi đến đây vì gái Nhật…
-Hả? Anh nói gì…???
-Oh! Xin lỗi! Đúng vậy tôi đến đây vì công việc. Ha Ha Ha…

Câu nói đối đáp của anh đen với Phi Vũ làm cho Thảo Vy che miệng mĩm cười, bởi cô cũng từng sống ở Nhật và cũng từng trãi qua rất nhiều cảnh ái ân, nên cô còn lạ lẫm gì anh ta chứ! Cô nghe tiếp:

-OH! Vậy anh… ở lại đây… bao nhiêu ngày nhỉ?
-Ưm! Tôi ở lại đây khoảng hai tuần gì đó, xong việc thì mới về.
-Vậy là anh ở lại đây hai tuần sao?
-Oh! Vâng đúng vậy là hai tuần.
-Oh! Cũng khá lâu nhỉ? Chắc công việc của anh cũng khó khăn lắm?
-Vâng đúng vậy! Thế vợ chồng anh đến nơi đây du lịch sao?
-…. “Phi Vũ”…..

Chồng của Thảo Vy ngập ngừng chưa biết trả lời sao, bởi anh đen này chỉ là người lạ nên nếu mà nói thật quá thì cũng không hay, còn giấu diếm quá thì cũng không tốt nên anh trả lời luôn:

-Uhm! Đúng vậy, vợ chồng tôi qua đây du lịch.
-Oh! Bên này thân hình gái Nhật là nhất…
-Ơ… sao cơ??
-Oh không! Đất nước Nhật Bản có cặp “vú sữa, có cái mu…” là nhất mà! Ha Ha Ha…
-Hả? Đất nước Nhật Bản làm gì có “vú sữa” cha nội? Chỉ có đất nước ở vùng nhiệt đới mới có trồng được.
-Không! Không! Tôi nói có thật mà! Ha Ha Ha…

Chồng Thảo Vy thì mặt tái nhợt nhăn nhó bởi câu nói nữa đùa nữa thật của anh đen, còn Thảo Vy thì lại khác. Cô đỏ hồng lên trên má, mắt môi cười tươi trông có vẻ thích thú với cách ăn nói của anh Mỹ đen gốc phi này rồi. Thảo Vy ngồi vặn thân mình, eo với mông thì hợp tác đưa qua đưa lại, hai tay của cô thì kết dính lại để hai bàn tay bấu chặt lại trên cái đùi trần trắng tinh mịn màng. Do cô ấy mặc váy ngắn liền thân nên khi ngồi kiểu chéo chân thì làm cho cái váy kéo lên chút ít nên phần đùi của cô nó được lú ra ngoài nhiều hơn. Phi Vũ nói:

-Oh! Đúng là đất nước này tốt để đi du lịch.
-Vâng! Đúng là rất tuyệt vời! Khà Khà… Ha Ha Ha
-Vậy thì anh hãy tận hưởng khi còn ở Nhật Bản nhé?
-Oh! Cảm ơn anh! Anh tốt bụng quá! Nhưng vợ chồng anh cũng tận hưởng kỳ nghỉ của anh nhé! Khà! Khà… ha ha ha…
-Vâng! Anh cũng tận hưởng nhé!
-Oh! Cảm ơn anh! Tôi cũng đang sắp xếp bày vẽ… ơ ý lộn là công việc để tận hưởng… Ha Ha Ha…

Bây giờ thì Thảo Vy đoán 90% là cha nội da màu này có ý đồ gì đó với mình rồi, vấn đề là nó diễn ra sớm hay muộn mà thôi. Bởi vì cô cũng đâu có lạ gì chuyện này, họ nói công việc chứ thực ra là họ đến đây vì tình dục vì gái mà thôi, chắc tại nơi đây người ta nghĩ thoáng hơn các quốc gia khác nên mới vậy. Thảo Vy tự mĩm cười với hư không rồi suy diễn:

“Đúng là anh ta xấu xí hơn chồng mình rất nhiều, mặc dù ảnh nhỏ tuổi hơn Phi Vũ cũng khoảng gần hai mươi tuổi, có thể ngang bằng tuổi với mình thôi. Nhưng sao trông anh ta già quá, chỉ có con cu bự kia là có cái cớ để so kè, chứ ngoài ra thì chồng mình chấp xổ anh ta luôn”…​

Phi Vũ chào hỏi anh đen xong thì cũng quay lại bàn rồi ngồi xếp bằng đối diện với Thảo Vy, anh nhìn về khuôn mặt xinh đẹp của vợ mình lúc này thì đỏ ửng, chắc do nghe câu đối đáp giữa anh với người đàn ông bên cạnh đây mà. Phi Vũ thấy khe ngực của vợ mình cứ thở phập phồng hở ra ép vào liên tục, đôi mắt thì đăm chiu nhìn đâu đâu không à chứ không có nhìn trực diện với anh, nhưng anh vẫn thủ thỉ cùng vợ:

-Em này, anh ta cũng khá tốt tính đấy!
-Ưm! Thật vậy ạ!

Thảo Vy trả lời chồng xong thì khuôn mặt xinh đẹp ngước xuống nền nhà, cô không biết nói sao với chồng mình lúc này bây giờ, bởi linh tính người phụ nữ mách bảo cho cô rằng, người đàn ông bên cạnh không có tốt như Phi Vũ chồng mình nghĩ đâu. Hai đầu gối của cô thì quỳ chụm lại vào nhau, lưng ưỡn thẳng, mông thì nhú ra to tròn, bộ ngực thì nẩy nở hướng về đối diện với Phi Vũ đang ngồi. Chồng của cô thì cũng hơi lo lắng chút, thậm chí là rất lo lắng với anh chàng da đen này, bởi thường những người sống độc thân thì đa phần họ đều bệnh hoạn, hay có sở thích vụng trộm với phụ nữ có chồng, mà cái đòi hỏi tình dục cũng khá là cao nữa. Anh chống tay lên cằm suy nghĩ:

-Hươ! Vậy… ra thế…
-Anh nè, ra thế… là thế nào?
-Ơ… không có gì?… Đúng rồi, anh ta…
-Anh ta đến đây vì công việc sao anh?

Thảo Vy thấy chồng mình ngân nga suy nghĩ thì cô hỏi ngược lại anh, bởi cô ấy biết chồng mình hơi lo lắng khi có một người đàn ông bên cạnh phòng này, nên anh ấy mới lo lắng cho an nguy của cô mà thôi. Thảo Vy cứ liên tưởng đến cái hình ảnh mà cô thấy lúc nãy:

“Ôi! Sao mà cái đó của anh ta nó to quá! Nó dài ngoằn nữa, tuy chưa có cương cứng mà đã to như vậy rồi, nếu mà cương cứng lên thì không biết còn to thế nào? Rõ ràng cũng là con người thôi mà sao lại… đúng là không thể nào tin được luôn. Haizz…”​

-Mà anh nè! Em đi tắm trước nha! Hi Hi Hi…
-Uhm! Em tắm trước đi, anh sắp xếp đồ một chút.
-Dzạ! Hi Hi Hi…

Nói xong thì Thảo Vy hí hửng cầm một bộ đồ Kimono trên tay, cô đi ra lại cửa phòng rồi đi về hướng căn phòng tắm nước nóng dành cho phụ nữ. Trên lối mà cô đi qua thì có một bể cá Koi mini đầy màu sắc, những con cá Koi bơi lượn trên hồ nước thật thú vị, cá ở đây thì con nào con nấy cũng khá là to, có thể nó là giống cá Koi Nhật. Ánh nắng buổi chiều tuy không còn oai bức như buổi trưa, nhưng vẫn còn đó những tia nắng nó chiếu dưới nước bể cá Koi trong veo kia tạo nên một dòng nước lấp lánh thật kỳ ảo. Thảo Vy bước đi từng bước chân chậm rãi như để tận hưởng cái khung cảnh này, cô gấp đồ trên tay rồi đưa lên phía trước ngực, cô ngó xuống đất nơi có bước chân đang đi và tự nô đùa với cái bóng chính mình mà cười khúc khích.

“Hi Hi Hi… Ông xã ơi! Chút nữa thì anh sẽ chết với em nha! Em sẽ không cho anh có cơ hội mà thoát thân được đâu! Nhưng mà… anh da đen bên cạnh phòng mình thì sao? Ơ.. Haizzz…”​

Đi được một lúc tầm 5 phút thì cũng tới được cái phòng tắm nước nóng này, bởi căn phòng này với căn phòng trọ nó cách nhau cũng khá là xa luôn, chắc chủ nhà họ thiết kế như vậy cho nó có riêng tư đây mà. Thảo Vy cầm bộ đồ trên tay rồi sau đó để vô trong cái vỏ được đan bằng cọng lục bình khô nhập khẩu từ đất nước “Bê-tô-na-mư” ở miền Tây Ninh, công dụng của cái vỏ đan bằng cọng lục bình này thì nó không ô nhiễm môi trường, và đặc biệt là nó dễ tiêu hủy nên các nhà trọ hay khách sạn ở quốc gia tư bản thì họ khoái lắm, bởi cái chi phí cho môi trường rất là đắt đỏ. Thảo Vy sau khi để đồ trong vỏ thì cô ngắm ngía thân hình thon gọn của mình trong chiếc gương to, cô nghiên ngã rồi tự ngã nghiên mà tâng bốc chính mình:

“Gương hỡi, gương ơi! Trong phòng này ai là người đẹp nhất?
Dzạ! Bẫm nữ vương! Ngài là người đẹp nhất trần gian, bởi đâu còn có ai kia trong phòng. Hi Hi…”​

Cô vui vẻ với chính mình rồi từ từ mà tuột bỏ chiếc váy ngắn lên trên qua đầu và bỏ ra ngoài, khi chiếc váy ngắn liền thân được tuột khỏi qua đầu thì hiện ra một bộ quần áo lót bông màu xanh ngọc thật là gợi cảm kiêu sa. Cái bầu ngực bồng đào của Thảo Vy bây giờ thì không thể chê vào đâu được, bởi lúc này bầu ngực đó nó không có chiếc áo váy kia che chắn nữa rồi, nên bộ núi đôi nó mặc sức mà tung hoành ngang dọc không sợ gò bó. Sau đó Thảo Vy cúi thấp người mình xuống rồi chậm rãi từ từ tuột bỏ bộ vớ da từ thắt lưng xuống dưới ra ngoài, đôi vớ tuột ra tới đâu thì cái làn da trắng nõn như ngọc ngà nó hiện lên theo tới đó. Khi tuột vớ da ra khỏi đôi chân thon xong thì cô ấy đứng thẳng người dậy, cô ưỡn ngực to của mình ra phía trước, cô đẩy bộ mông của mình ra phía sau rồi lại ngắm ngía trong gương lần thứ hai:

“Gương ơi! Gương ở phương nào?
Áo quần ta mặc, thế nào hả gương?
Gương cười, đáp vội nữ vương
Dạ thần còn thích, huống chi người phàm.”​

Chưa bao giờ mà Thảo Vy phấn khích tự tâng bốc mình như thế, bởi cô nghĩ rằng lúc nữa đây sẽ cũng chồng mình ân ái mưa gió bão bùng, nên cô mới có hành động như vậy. Bây giờ cô từ từ đưa hai tai mình vòng ra sau lưng để mở nút thắt dây áo ngực “Bựt”, thì áo ngực đó nó rời khỏi thân hình của cô luôn, mặc dù cô ấy biết chiếc áo ngực đó nó không muốn rời khỏi. Khi áo ngực được tháo ra ngoài thì một cảnh tượng núi đôi hùng vĩ nó sừng sững nhô lên chỉa thẳng lên trời, bờ ngực thì trắng phóc trắng phau, vần vú thí nó hồng hào, còn đầu ti thì chưa có thấy bởi vì chưa có cương lên. Khi Thảo Vy tháo áo ngực xong thì tiếp đến cô cúi người khom lưng xuống, cô dùng hai bàn tay của mình nắm giữ hai mí quần lót mỏng, sau đó cô nhẹ nhàng từ từ kéo chiếc quần lót kia xuống dưới rồi lột phăng ra ngoài hai cái chân thon thả của cô. Thảo Vy lại tiếp tục đến đứng trước chiếc gương bắt đầu soi ngắm, cô cười mũm mĩm với hính bóng của mình hiện ra đối diện trong gương, cô lắc lắc thân thể qua lại, cô cũng lắc lư cái mông rồi nhún nhẩy, động tác đó của cô thì làm cho hai bờ ngực căng đét nó nẩy tưng lên, còn cái cơ của bờ mông trắng tinh kia nó cũng y chang như vậy. Cô lại thì thầm hỏi gương:

“Gương ơi! Gương hỡi! Gương hời?
Bờ mu, vú đẹp, mông tròn. Eo thon
Gương nhìn nước dãi lòn thòn
Trần gian khó được như là nữ vương”​

Thảo Vy hớn hở tự khen chính mình, bởi người phụ nữ nào mà chẳng vậy bao giờ. Cô đưa mắt bồ câu của mình nhìn cái bóng hình phản chiếu từ chiếc gương soi sáng, cô dùng bàn tay phải nắn bóp bờ ngực phải rồi lại sang bờ ngực trái, sau đó cô lại ốp trọn lòng bàn tay đó mà xoa xoa. Lúc này thì hai đầu vú của Thảo Vy nó cương cứng lên to tròn bằng đầu ngón tay út, bởi do cô ấy mát-xa đầu ti và bầu ngực nảy giờ nên cơ thể cô nó nóng ran lên do máu lưu thông về điểm đó khá nhiều. Còn bàn tay trái của cô thì đưa xuống dưới vùng mu bướm vùng tam giác, cô để bàn tay trái đó nó ốp vô cái mu to mây mẩy và múp rụp của cô, sau đó cô bắt đầu xoa rồi từ từ nắn bóp xung quanh. Cái mu nó nhô cao và bè rộng không có một sợi lông nào, kể cả hai bên mép bướm nó cũng chẳng có sợi lông măn nào mọc hết, bờ mu bướm nó trơn tru láng bóng thật là quyến rũ gợi tình. Thảo Vy đứng nhìn ngắm ngía thân hình của mình và xoa bóp nắn nót được chút thì dừng, cô nhoẽn miệng cười duyên rồi đưa hai bàn tay lên đầu để mà búi tóc cột lại, cô búi cao tóc của mình lên và dùng cái kẹp để giữ lại tóc cho nó đừng có phũ xuống, sau đó cô lấy một chiếc khăn màu trắng nhỏ xíu để che trước ngực rồi từ từ đi về phía bồn tắm nước nóng.

Khi Thảo Vy đi tới cái bồn tắm nước nóng, cô chưa bước xuống liền mà đứng lại lấy một cái ca nhỏ để xối nước lên khắp người để khởi động và để làm ấm thân người. Cô khom lưng khụy chân xuống múc nước vô cái ca rồi đứng dậy, sau đó cô lấy nước từ cái ca nhỏ xối từ từ khắp cơ thể trần truồng của mình. Những giọt nước ấm đó nó chảy xuống dưới nền rất là nhanh bởi vì thân hình của Thảo Vy rất là trơn láng và bóng mượt, nên khi cô ấy xối nước nên cơ thể thì không lưu lại một giọt nào, có lẻ một phần là bờ mu bướm của Thảo Vy nó không có mọc lông, nhưng có lông măn nho nhỏ thì có, bởi là con người thì ai mà chẳng có lỗ chân lông để bài tiết cơ thể, chứ đâu phải pho tượng ma-nơ-canh đâu mà không có. Cái mu bướm của Thảo Vy no tròn bè rộng, nó trơn tru trắng tinh, hai cái đùi thì khép nép như làm cho phần cái mu bướm của cô ấy thêm nhô và to hơn.

Thảo Vy dùng hai tay nâng chiếc ca nước nhỏ xíu xối lên đều khắp cái phần trên, đặc biệt là cái bầu ngực to bự tròn trịa thì cô ấy chăm sóc rất là tỉ mỉ. Cô vui vẻ tự cười và tự mơn trớn vuốt ve cơ thể ngà ngọc của mình khi mà bàn tay nâng chiếc ca nước xối xong, cô dùng một bàn tay cầm lấy chiếc ca và một chiếc khăn, còn bàn tay còn lại thì cô sờ nắn cái phần mu bướm ấy, bởi nơi này nó rất là nhạy cảm nên làm cho cô thích thú. Thảo Vy mĩm cười thầm lặng:

“Mình phải chăm sóc cơ thể thật là sạch sẽ thơm mát mới được, bởi chút nữa chồng mình sẽ ái ân với mình mà! Hi Hi… Ôi! Sao mà mình thèm yêu ông xã Phi Vũ mình quá vậy trời….”​

Bây giờ Thảo Vy khom lưng để cái ca nước sang một bên rồi tiến cơ thể mình dần dần xuống bồn tắm nước nóng, cái bồn tắm suối nước nóng này cũng khá là to lớn và rộng rãi nhưng không sâu lắm chỉ có một mét à. Khi Thảo Vy đứng thẳng người lên thì phần nước nó chỉ mới ngấp nghé ngang phần bẹn chỗ cái khe bướm của cô mà thôi, sau đó thì cô ấy ngồi xuống để ngâm cơ thể mình trong làn nước ấm đó, cô dùng cái khăn trắng bé tí nhúng xuống nước rồi lại đưa lên lau cái phần ngực nơi tiếp giáp với cổ. Thảo Vy lúc này thì ngồi chụm hai đầu gối lại, cô nhìn xuống làn nước đang lăn tăng rợn sóng li ti bởi sức tác động của cơ thể mình tạo ra, cô mãn nguyện mĩm cười thích thú rồi đùa giỡn theo làn nước rợn sóng đó mà tự sướng. Đôi mắt của Thảo Vy mở to, đôi môi đỏ mọng thì đang hé nở, còn đôi gò má thì khỏi phải nói bởi nó bây giờ ửng hồng lên như mặt trời mọc lúc bình minh.

Lúc sau thì Thảo Vy tiến sát lại bên vách bực thềm của bồn tắm, cô hơi ngã người tựa lưng trần của mình vào thành vách, cô cũng bắt đầu duỗi đôi chân thon của mình thẳng ra cho thoải mái, hai đùi non ở phần bẹn thì cô cũng hơi hơi tách dang rộng ra một chút, từ trên có thể nhìn thấy cái mu bướm to bè rộng bởi nước bồn tắm này nó rất là trong veo như mắt mèo. Thảo Vy đưa hai bàn tay của mình thay phiên nhau xoa bóp sờ nắn bộ ngực trần căng đét của mình, cô vừa dùng bàn tay xoa nhưng cái miệng nhỏ nhắn xinh xinh thì cứ cười cười… như thể bàn tay của cô ấy là của Phi Vũ chồng cô vậy. Một bộ ngực trần trắng tinh một đôi bàn tay tha thướt diệu kì, hai bầu ngực của Thảo Vy như hai cái hòn đảo ngọc nằm giữa biển đại dương mênh mông, những làn sóng lăn tăng vỗ vào thành bờ ngực làm cho đôi gò bồng đảo nây nẩy và hơi chao đảo.

Cô kì cọ cơ thể mình hết trên tay rồi xuống phần vú rồi tiếp tới mu bướm non tơ, những ngón tay cô lướt qua trên cơ thể thì như có một sức hút lạ kì, tuy bàn tay này là của cô và những phần cơ thể trần truồng này cũng của cô luôn, nhưng… cô cảm thấy… nó làm sao ấy… Thảo Vy tự nói với chính mình:

“Ôi! Thoải mái quá chồng ơi! Hi Hi Hi… Biết vậy thì rũ chồng mình tắm chung rồi, nhưng mà… đây là phòng tắm dành riêng cho nữ. Haizz… tiếc thật! Thôi mình tắm bây nhiêu cũng xong rồi…”​

Thảo Vy đứng dậy rồi đến bờ thềm bồn tắm mà ngồi xuống, cô đưa hai cánh tay mình lên trên như kiểu thể dục để cho làn nước nó rớt xuống bớt thì lấy khăn lau sẽ dễ hơn. Lúc này thì bầu ngực của cô nó ưỡn to lên, cái núm vú thì nhú ra thẳng đứng còn cái mu bướm thì lại bị ép lại bị hai đùi nó cản trở. Tuy hai đùi của cô nó che lấp cái khe hay cái rãnh sâu kia đi nhưng còn cái phần mu bướm to bè rộng thì không, mu bướm của cô bây giờ nó giống như hình chữ “V” mập ú, nó là đểm giao tiếp giữa bẹn đùi non và phần bụng. Thảo Vy đưa bàn tay ve vuốt sờ nắn phần bờ mông, cô cũng bắt đầu trượt cơ thể mình lại xuống nước để ngâm lần thứ hai…

*[Phi Vũ] rời đi [Thảo Vy] khó ngủ:

Bên trong phòng tắm Thảo Vy đang thả hồn vào trong làn nước ấm nhưng còn bên ngoài thì Phi Vũ đang nhăn nhó mặt mài buồn rười rượi, anh nhăn nhó không phải vì vợ mình tắm lâu mà là vì… anh có công việc đột xuất sắp phải rời xa vợ mình. Anh ngó tới ngó lui rồi lại ngó xuôi ngó ngược, sau đó anh nhìn về hướng cửa bồn tắm nước nóng, bởi trong đó hiện đang có vợ mình nên anh cúi mặt xuống đất, tay thì đan xen vào nhau. Trên lưng anh hiện giờ đang mang ba-lô chắc có lẻ muốn gặp mặc Thảo Vy để nói điều gì đó, anh đang suy nghĩ định nói thế nào khi gặp cô ấy thì… Thảo Vy xuất hiện cạnh bên:

-Ủa? Ông xã. Anh đứng đợi em có lâu không? Sao anh không vô đó cùng em?
-…. “Phi Vũ”….
-Anh nè! Trong đó thật thoải mái lắm đó. Hi Hi Hi..
-…. “Phi Vũ” gật đầu….
-Em tắm hơi lâu chút! Nhưng anh vẫn đợi em nãy giờ phải không ạ? Hi Hi Hi…
-Ơ… cũng không có gì đâu em. Chỉ là…

Phi Vũ thấy vợ mình hỏi nãy giờ nên cũng lên tiếng một câu lấp lững cho có lệ, bởi anh không muốn xa người vợ xinh đẹp trẻ măng này, nên anh… không biết mở lời làm sao. Thảo Vy thì cười mũm mĩm với chồng, cô cứ làm duyên chọc cho chồng đẹp trai của mình cười, bởi cô đâu biết rằng Phi Vũ không vui là vì… sắp phải rời xa cô. Thảo Vy hồn nhiên cười tười khoe với chồng:

-Anh nè! Da của em trở nên mịn màng hơn rồi nà! Đúng là tắm suối nước nóng tốt thật anh ha?
-… “Phi Vũ” gật đầu….
-Nhiệt độ vô cùng hoàn hảo tốt cho làn da phụ nữ lắm anh ạ! Hi Hi Hi…
-Là vậy sao em….?
-Hi Hi… Dzạ đúng vậy rồi anh. Đây đúng là kì nghĩ tuyệt vời anh ha? Hi Hi Hi..
-Vậy thì tuyệt quá rồi. Anh thấy em vui thì anh cũng vui.
-Anh nói cũng vui cùng em nhưng sao khuôn mặt bí xị vậy nè chồng yêu? UM… chu choa! Hi Hi Hi..
-Ơ, ưm… sao em… lại…

Thảo Vy ghẹo chồng mình xong thì cô dưa bàn tay nựng vào gò má của Phi Vũ làm cho anh ta chới với, cô chúm chím đôi môi đỏ rồi sau đó nhe hàm răng trắng như ngà voi ra cười với chồng, nhưng cô tắt hẵn nụ cười vì câu nói của Phi Vũ:

-Thảo Vy, anh xin lỗi em!
-Sao vậy anh? Anh có lỗi lầm gì đâu…
-…. [Phi Vũ – Thảo Vy] im lặng….
-Thực ra… vì có công việc gấp, nên anh… nên anh phải về lại Tokyo rồi em à.
-Như vậy thì… có sao đâu. Vợ chồng mình cũng về lại đó mà anh.
-Anh đã nói với họ suốt bao nhiêu lần là vợ chồng mình đang ở suối nước nóng, nhưng anh phải quay về lại nơi đó để họp và ký kết họp đồng. Xin lỗi em nhé!

Thảo Vy bây giờ không còn nở nụ cười trên đôi môi thắm nữa, cô cũng buồn rười rượi theo Phi Vũ chồng cô, bởi đây là kỳ nghĩ mà hai vợ chồng cô đều mong đợi nhất nhưng mà… lại trở nên hụt hẵn. Cô nói:

-Vậy vợ chồng mình cùng về lại nơi đó anh nha?
-Ưm, không cần đâu em, anh về lại một mình cũng được, xong việc rồi thì anh lại đây đón em về mà. Bởi hiếm mới có dịp em tới đây tắm suối nước nóng cơ mà! Em cứ từ từ mà tận hưởng đi nha!
-Ơ, cái anh này! Không có chồng ở đây thì em ở lại đây có ý nghĩa gì nữa? Chứ ở đó từ từ tận hưởng cái gì? Haizz…

Thảo Vy giận tím môi vì câu nói ngốc ngếch của chồng mình, cô chúm chím rồi lại bậm môi và cắn môi dưới trong hư vô mà nhìn thẳng vào ánh mắt của chồng. Cô nói:

-Nhưng mà chỉ có một mình ênh em ở lại… chồng không sợ người khác ức hiếp vợ hay sao…?
-Em không cần về chung với anh đâu, vì như vậy thì đáng tiếc lắm!
-Đúng là đáng tiếc thật! Nhưng mà không có chồng bên cạnh, em… sợ lắm…
-Không sao đâu em! Ở đây anh thấy an ninh cũng tốt mà!
-Nhưng mà em… sợ… Ơ haizz…:

“Đúng là chồng em là chàng ngốc thật mà! Người ta sợ là sợ vụ kia chứ đâu phải sợ vụ an ninh này nọ đâu! Chồng ơi là chồng….”​

-Đúng là một mình em ở lại anh cũng thấy đáng tiếc nhưng mà… công việc biết sao bây giờ?
-Em biết là vậy! Nhưng có một mình em ở lại thì em cảm thấy sợ, nếu có chuyện gì xảy ra thì em cũng không biết phải làm sao?
-Chuyện này anh cũng thấy đáng tiếc…

Thảo Vy gào thét lên:

-ĐÁNG TIẾC! ĐÁNG TIẾC… Vậy sao anh còn để em ở lại đây một mình… Em ghét anh…
-Ơ, này em! Thảo Vy ơi! Em đi đâu vậy? Đừng có chạy nhanh sẽ vấp té đó?…
-Anh đừng quan tâm em nữa? Kệ em té đi!!… Hic Hic…

Thảo Vy nói xong thì cô chạy một mạch vô trong phòng với bộ dạng mắc cười, bởi bộ đồ cô ấy đang mặc trên người là bộ Kimono nên khi chạy hai chân cô nó chúm lại nhìn thấy ngồ ngộ quá. Thế nhưng không hiểu sao Thảo Vy không chạy tiếp nữa khi mà đã đến cánh cửa thì cô quay lại chạy ra chỗ Phi Vũ chồng mình đang đứng, cồ òa khóc rồi nhào tới ôm hôn anh ấy cuồng nhiệt. Cô nói:

-Híc híc… Em xin lỗi! Em không cố ý lớn tiếng với anh đâu!
-Không sao! Không sao đâu mà! Em mít ướt quá đó nha! Hi Hi…
-Ơ, anh… anh ghẹo em..! Hi Hi Hi..
-….. “…………”…….
-Em nè! Không biết bao giờ thì mới có dịp tới đây nữa, hiếm có cơ hội này nên em tận hưởng một mình đi, xong việc thì anh sẽ đến đón em về.
-Anh nói thật không?
-Anh nói thật mà! Để lần sau nếu có cơ hội thì mình cùng đi với nhau em nhé!
-Dzạ! Vậy em biết rồi. Chứ bây giờ còn có cách nào khác nữa?
-Vậy thì anh quay trở lại Tokyo đây! Tối ngủ thì em nhớ khóa cửa nha? Hi Hi
-Dzạ! Anh đi bình an ạ! Hi Hi Hi…

Thảo Vy nói lời từ biệt tạm thời vợ chồng xa nhau xong thì cô quay trở vô phòng, cô dùng cơm một mình với không gian yên tĩnh như kiểu “Chỉ có mình ta với ta thôi”. Thời gian dùng cơm buổi chiều đã hết rồi tiếp đến là cái màng đêm bao phũ nó cũng đến, căn phòng lúc này đã được bật đèn mờ ảo để sắp chím vào trong giấc ngủ, cô ấy lấy một tấm nệm bông nhỏ để lót dưới nền và một chiếc mền để đắp lên ngang ngực. Cô thầm nghĩ:

“Hiếm có dịp tốt vợ chồng được gần gũi bên nhau nhưng chồng mình lại bỏ đi vì công việc,bây giờ đành ngủ một mình với căn phòng vắng lặng này mà thôi. Mặc dù, cũng không còn cách nào khác. Nhưng…lúc nào anh ấy cũng bận rộn với công việc, lo toang cho cuộc sống của gia đình và xã hội, bởi không có những người như anh thì làm sao người ta có công ăn việc làm.Tôi cứ nghĩ hôm nay anh ấy được nghỉ ngơi, được tận hưởng cái cảm xúc của cơ thể tôi, bởi ngày mà tôi mong đợi từ rất là lâu… lâu lắm rồi. Nhưng cái hình bóng lõa lồ của anh da đen sao mà nó cứ len lén vào trong đầu mình thế này, con cu của anh ấy to và dài quá. Đúng rồi, mình cũng không nhớ là lần quan hệ gần nhất với chồng bao lâu nữa rồi. Cái chuyện đó, chuyện ái ân giường chiếu, nó bao lâu rồi nhỉ?Mình thấy nứng và thèm yêu quá! Nhưng… chắc không thể thủ dâm vào lúc này đâu nhi?…” ​

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận