Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Ngày Cập Nhật : 09/02/2024

Chương 133​
Lúc này tôi đã không còn chủ ý, cũng rối loạn phương thốn, dù sao sự trùng kích này đối với tôi quá lớn. Tôi không cách nào trả lời bất kỳ câu hỏi nào của Tư Kiến, chỉ từ từ đứng lên, thân thể cảm giác rất phù phiếm, tôi lướt qua nó, không chú ý đến ánh mắt của nó, tôi cảm thấy toàn bộ đầu óc đều choáng váng. Tôi ra khỏi phòng, gặp Lãnh Băng Sương đứng cạnh cửa, cô vừa nhìn thấy tôi đi ra, trên mặt lộ ra một tia lo lắng, mở đôi môi đỏ mọng muốn nói lại thôi, cuối cùng không nói gì cả.

Tôi đi xuống cầu thang và từ từ đi tới trước, sau lưng tôi có tiếng bước chân nhẹ nhàng, không cần nhìn cũng biết là Lãnh Băng Sương, cũng từ từ theo phía sau tôi. Tôi không chú ý đến quá trình lúc này, khi tôi phản ứng lại thì đã đi đến cửa biệt thự, suy nghĩ của tôi trở lại trong đầu. Lúc này tôi không biết phải đi đâu, về nhà hay quay lại khách sạn? Thiên hạ rộng lớn, lúc này lại không có chỗ cho tôi dung thân.

“Ở lại đây đêm nay đi…” Lãnh Băng Sương ở phía sau tựa hồ như ý thức được phiền toái của tôi, không khỏi đề nghị. Tôi quay đầu lại nhìn nàng, lúc này nàng rất lo lắng, nói xong câu đó, trong mắt lộ ra một tia cầu xin và chờ mong.

“Bây giờ đừng đưa Tư Kiến ra nước ngoài, để tôi suy nghĩ lại…” Sau khi tôi nói những lời đó, tôi đi tới con đường quen thuộc, đó là con đường dẫn đến khách sạn. Lúc này tôi không muốn đối mặt với Khả Hân, không muốn đối mặt với Tư Kiến, không muốn đối mặt với bất kỳ ai, chỉ muốn một mình yên tĩnh. Nó là con trai tôi, điều này tôi thực sự không thể chấp nhận, tôi có vui mừng không? Nhưng tìm những cảm xúc hiện tại của mình, tôi không tìm thấy bất kỳ dấu vết vui mừng nào, phần nhiều là nỗi buồn.

Tôi thực sự có kết tinh của mình trên thế gian này, đứa nhỏ này là đứa con mối tình đầu của tôi và tôi sinh ra, nếu Khả Hân phát hiện ra, tôi làm sao đối mặt với cô? Có lẽ lúc này cô sẽ không quan tâm, nhưng làm sao tôi có thể truy cứu lý do cô ngoại tình? Tình yêu của tôi và Phượng Quân tuy rằng là quá khứ, không có lý do gì để truy cứu, nhưng đứa nhỏ này lại bất ngờ xuất hiện… Vậy chẳng phải tôi đã có con mà còn kết hôn với Khả Hân còn độc thân sao? Nếu tính như vậy, đối với cô có công bằng không? Bất tri bất giác tôi đã đi tới cửa khách sạn, nhưng sau một hồi do dự ở cửa, tôi lại quay về nhà.

Đi tới trước cửa nhà, tôi rút chìa khóa ra mở cửa, mùi đồ ăn quen thuộc đã xộc vào mũi. Lúc này Khả Hân không ngồi ở bàn ăn chờ tôi ăn cơm như trước kia, mà trực tiếp đứng ở phòng khách chờ.

Khi nghe tiếng mở cửa và nhìn thấy tôi, trong mắt cô ấy hiện lên một tia kinh ngạc và vui mừng, nếu như lúc này cô không áp chế cảm xúc của mình, có lẽ đã thở phào mạnh mẽ.

“Về rồi… Ăn cơm nha…” Khả Hân chạy đến trước mặt tôi, lấy dép lê ra cho tôi, hành vi có vẻ rất khúm núm, tôi đờ đẫn thay giày và ngồi vào bàn ăn.

Vừa rồi trước khi tôi trở về, chắc hẳn Khả Hân đã nấu cơm xong, nhất định là bồi hồi đi tới đi lui ở trong phòng khách, nhất định là cô lo lắng không biết tôi có về hay không. Tuy rằng cô biết khả năng tôi trở về rất nhỏ, nhưng vẫn nấu một bữa cơm thịnh soạn, vừa thấy tôi trở về, sự kinh hỉ của cô không thể diển tả.

“Khả Hân, con đường tiếp theo của chúng ta nên đi như thế nào, cô đã từng nghĩ tới chưa?” Tôi ngồi trên bàn, không bận tâm đến các món ăn, không chạm tới bát đũa.

“Em không hy vọng anh tha thứ cho em, nhưng em muốn dùng nửa đời sau của mình để chuộc tội, anh muốn đối xử với em như thế nào cũng được!” Khả Hân rụt rè nói xong câu đó liền cúi đầu, có vẻ rất khẩn trương, mỗi lời nói và hành động của tôi bây giờ đều quyết định hệ thống thần kinh của cô, khống chế hỉ nộ ái ố của cô.

“Cô hy vọng chúng ta một nhà hai người, hay một nhà ba người?” Khi tôi nói xong câu đó, ánh mắt nhìn Khả Hân chầm chầm.

“Một nhà hai người…” Lúc Khả Hân trả lời câu này, cô đã do dự trong một thời gian ngắn. Một người do dự khi trả lời câu hỏi, liệu sự do dự này là tiếp nhận vấn đề này hay là đang suy nghĩ về Tư Kiến thì tôi không biết được.

“Được rồi…” Lúc này trong lòng tôi đã có quyết định, mặc dù biết Khả Hân sẽ trả lời như thế nào, nhưng tôi vẫn phải xem thái độ của cô khi trả lời câu hỏi này. Mặc dù cô có do dự một chút, chỉ trong tích tắc, nhưng tôi vẫn có thể bắt được, nên tôi vẫn an bài nó ở bên ngoài một thời gian rồi nói sau, hơn nữa nó cần được điều chỉnh và điều trị tâm lý. Tại thời điểm này tôi không nói chuyện nữa, cũng không ăn, nhưng từ từ thay giày đi ra khỏi nhà.

“Anh… anh lại đến đó à?” Lúc này Khả Hân rất khẩn trương chạy đến bên cạnh tôi, vươn hai tay muốn nắm lấy tôi, nhưng hai tay dừng lại ở giữa chừng không nhúc nhích, thanh âm run rẩy. Câu trả lời vừa rồi của tôi hoàn toàn không cho cô cái đáp án mà cô muốn.

Tôi không trả lời Khả Hân mà trực tiếp ra khỏi nhà. Sau khi đi ra ngoài, tôi không đi bộ như lúc về, mà bắt taxi đi thẳng đến biệt thự.

Khi đến biệt thự, may mắn là Lạnh Như Sương còn đang ở nhà, nàng rất ngạc nhiên khi thấy tôi quay lại, không có bóng dáng của Tư Kiến.

“Đi theo tôi…” Tôi nói với Lãnh Băng Sương rồi trực tiếp đến thư phòng, mà nàng cũng nhu thuận đi theo phía sau tôi.

“Vấn đề Tư Kiến cô cũng đã hiểu rồi phải không?” Tôi không quanh co, đi thẳng vào chủ đề.

“Hiểu một phần…” Lãnh Băng Sương có chút sợ khi đối mặt với tôi.

“Tạm thời đừng đưa Tư Kiến ra nước ngoài…” Tôi nói thẳng quyết định của mình.

“Tại sao? Là vì nó là con của anh? Anh phải biết, giữ nó ở bên người anh rất nguy hiểm, anh không nên làm như vậy?” Sau khi nghe quyết định của tôi, Lãnh Băng Sương có vẻ rất kích động, tựa hồ như rất khẩn trương muốn khuyên tôi.

“Tôi nợ hai mẹ con nó, trước tiên đừng đưa nó ra nước ngoài, tìm bác sĩ tâm lý tốt nhất chữa trị cho nó, làm ơn…” Hết lần này đến lần khác, tôi làm phiền Lãnh Băng Sương, trong lòng tôi cũng ngượng. Dù sao trong lòng tôi, nàng không thân không sơ, cũng không có quan hệ gì.

“Từ Kiên, anh phải biết, không phải tất cả các bệnh trên thế giới đều có thể chữa khỏi, cơ hội cứu vãn Tư Kiến không lớn, nó đã trưởng thành, giống như một quả dưa hấu vuông, phải uống nắn nó trước khi nó chưa trưởng thành, bây giờ nó đã trưởng thành rồi muốn thay đổi nó, chỉ có một biến pháp, đó là hủy diệt nó.” Lúc Lãnh Băng Sương nói ra những lời này rất lạnh lùng, điều này rất phù hợp với khí chất của nàng.

“Dù sao cũng phải thử xem, vì Phượng Quân, tôi nhất định phải cứu nó, vong dương bổ lao, hy vọng là chưa muộn…” Nói xong câu đó tôi liền xoay người chuẩn bị rời đi.

“Vậy thì trong khoảng thời gian này, nó…” Phía sau vang lên thanh âm của Lãnh Băng Sương…

“Chờ cô cảm thấy nó khỏi bệnh, thì đưa nó trở về…”

Khi tôi về đến nhà, Khả Hân vẫn còn ngồi ở bàn ăn, đến khi tôi vào cửa cô ấy mới phản ứng lại. Lúc này trên mặt cô như lê hoa đái vũ, xem ra nhất định là đã khóc rất lâu rồi. Sau khi tôi vào cửa, cô vội vàng dùng tay áo lau nước mắt, trước kia, cô đều dùng khăn tay hoặc khăn giấy lau mặt, nhưng bây giờ cô lại dùng tay áo lau mặt, tuyệt đối là chuyện chưa từng có.

Đêm nay, tôi vẫn ngủ ở nhà, vẫn ngủ trên cái ghế sofa. Mà nửa đêm khi tôi chuẩn bị đứng dậy, thì thấy Khả Hân vẫn nằm trên sàn nhà bên cạnh ghế, trong giấc ngủ dường như cô cảm thấy rất lạnh, cơ thể co lại thành một quả bóng, mà cái chăn duy nhất trong nhà, lúc này lại đắp lên người tôi!

Tôi không nói gì, trực tiếp đắp chăn lên người Khả Hân, sau đó bước vào nhà tắm. Khi tôi ra khỏi nhà tắm thì thân thể của cô rốt cục cũng duỗi ra bình thường, hơi thở cũng ổn định hơn. Tôi thở dài, suy nghĩ một chút, rồi nhẹ nhàng bòng cô lên, sau đó từ từ đi vào phòng ngủ, nhẹ nhàng đặt cô lên giường. Trong quá trình này, cô vẫn không tỉnh dậy, cô thật sự đã quá mệt.

3.9 67 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
101 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
alex

thằng ck đúng là thằng phế vật. Nam nhân như vậy thì chết cmn đi chứ sống làm gì

Đào Quyết

Tác giả viết truyện quá xuất sắc vừa tình dục điên cuồng bạo dâm hãm hiếp,vừa ly kỳ kịch tính.Người đáng yêu nhất là Lãnh Băng Sương .Đáng ghét nhất là Tư Kiến.Đáng thương nhất là Khả Hân.Đáng chê trách là ông chồng.
Kết thúc truyện hợp lý.Nhưng cái chết của Lãnh Băng Sương làm đau lòng người đọc xa gần.Tư Kiến bị cắt dái lại làm độc giả thỏa mãn.

Minh

Cái kết mở, tác giả ra tiếp phần 2 sẽ hay. Cái bí mật Khả Hân về việc không sinh con được rất khó hiểu. Khi Khả Hân hỏi LSB có muốn nghe không, LSB đã nói ko cần vì nghe sợ rằng sẽ thay đổi ý định ( không giúp Khả Hân nữa ). Vậy vấn đề không thể sinh này bị từ khi nào…,? Còn nhớ đầu truyện, nam chính đã nói lỗi do anh ta tinh trùng yếu vậy thì vấn đề vô sinh có thể xuất phát từ khi Khả Hân quan hệ với con nuôi khi cậu ta 14t, cả 2 đã quan hệ không bcs, chắc có thể Khả Hân đã mang thai. Nhưng mang thai với cậu bé 14t và là con nuôi mình thì không thể chấp nhận được nên đành phá thai, và phá thai không có bảo lảnh của ck thì phải làm lậu nên nhiều khả năng bị ảnh hưởng và vô sinh.
Giả thuyết thứ 2 Khả Hân vô sinh bẩm sinh, nghĩa là cô ta giấu ck vì sợ ck bỏ mình. Ck khả Hân vì suy nghĩ mình yếu sinh lý nên dần dần mất tự tin và không thõa mãn được cô ta. Cô ta luôn thấy có lỗi nên luôn muốn bù đắp cho ck và không bao giờ chê bai chồng. Khả năng này rất cao và hợp lý với diễn biến truyện.
Cả 2 giả thuyết này dều không thể tha thứ cho Khả Hân được vì cô ta quá tệ hại.
Tóm lại Khả Hân rất đáng sợ, không hề đơn giản. Cả LSB cũng không hiểu hết về Khả Hân, còn ck khả Hân thì thua rồi, quá nhu nhược và u mê cũng như mù quáng.

Trầm luân của Kh

Thật sự muốn biết KH trầm luân với sói ở đoạn băng 2 năm quá. Ai biết nguồn đâu chỉ em với ạ

Minh

Ủa có hả bạn ?

Minh

Thằng cha nhân vật chính nhu nhược và tệ nhất trong truyện. Tình yêu rất cần lòng tin, nhưng một khi không còn tin nữa thì yêu sẽ tổn thương và làm khổ nhau. Khi Khả Hân điều trị xong mất trí nhớ ( quên hết những gì trải qua ) thì cha nhân vật chính không chấp nhận, hắn muốn Khả Hân phải yêu nhớ hắn, nhưng hắn lại muốn đền dáp ơn LBS. Cu thì nhỏ xíu, yếu sinh lý mà đèo bồng gái, muốn cưới 2 vợ !!!