Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Ngày Cập Nhật : 09/02/2024

Chương 314​
Những ngày tiếp theo, mỗi ngày đều có người đến tiêm thuốc dinh dưỡng cho tôi, chỉ có lúc tôi đi vệ sinh mới được cởi trói, nhưng lúc đi vệ sinh cũng có người canh chừng, hoàn toàn không cho tôi bất kỳ cơ hội nào để tự sát.

Kỳ thật Tiểu Đao đã nói cho tôi biết hai ngày sau Lãnh Băng Sương sẽ gặp tôi, tạm thời tôi buông tha ý niệm tự sát trong đầu, nếu như không hiểu tất cả sự tình, có chết tôi cũng không nhấm mắt.

Thời gian hai ngày này thật khó khăn, về cơ bản tôi sống qua ngày, bởi vì miệng bị nhét vải, cảm thấy lưỡi đã tê dại, không biết mình còn có thể nói chuyện được không.

Vào ngày cuối cùng, bởi vì quá mệt, cuối cùng tôi không nhịn được mà ngủ thiếp đi. Tôi không biết mình đã ngủ bao lâu, chỉ cảm thấy một bàn tay vuốt ve mặt của tôi, cảm giác lạnh giống như bàn tay của Lãnh Băng Sương, đây là mơ hay thực tế? Cái cảm giác lành lạnh này khiến cho tôi dần dần tỉnh dậy…

“Anh đã tỉnh…” Khi tôi mở mắt ra, tôi thấy một người phụ nữ nói với giọng khàn khàn.

Bởi vì trong căn phòng tối tăm, tinh thần của tôi gần như sụp đổ, khi nghe những lời này, ý thức của tôi từ từ trở nên rõ ràng, những gì nhìn thấy trước mắt lại làm cho tôi nghĩ rằng mình vẫn còn ở trong mộng. Tôi thấy một người phụ nữ ngồi cạnh giường tôi, lúc này tôi vẫn bị trói ở trên giường, nhưng miếng vải trắng trong miệng tôi đã được tháo ra.

Người phụ nữ này mặc đồ trắng, trên đầu lại đội một cái mũ gạc màu trắng cổ xưa, giống như một nữ hiệp sĩ thời xưa, hoàn toàn không nhìn thấy mặt, có thể nhìn dáng người của cô ấy rất mảnh khảnh và gầy gò, nhưng không mất đi những đường cong đầy đặn. Tuy không thấy được khuôn mặt nhưng dưới lớp khăn trắng của cái mũ gạc nhất định phải có một khuôn mặt xinh đẹp động lòng người, ít nhất ở trên TV đều diễn như vậy.

“Ngươi…” Lúc này tôi mới cử động được cái lưỡi đã tê dại, nói ra thanh âm khàn khàn, tôi lắc lắc đầu, xác định không phải là mơ, cô ta là Lãnh Băng Sương? Tại sao lại đội mũ gạc? Nếu không phải Lãnh Băng Sương rốt cuộc người này là ai?

“Bây giờ em không thể nói quá nhiều với anh, chỉ có thể nói hết thảy chuyện này quá phức tạp, có một số việc không như anh tưởng tượng, em đem anh tới đây là để bảo vệ anh, chờ bên ngoài hết thảy bình ổn lại, tự nhiên em sẽ thả anh.” Người phụ nữ kia trầm mặc trong chốc lát, nói ra một đoạn, nói rất chậm, quan trọng nhất là thanh âm hoàn toàn không ổn chút nào, đây là một thanh âm khàn khàn nam tính, hơn nữa mang theo giọng máy móc, rõ ràng là cô mang theo máy biến âm, làm cho tôi hoàn toàn không nghe được giọng nói chân thật của cô.

“Lãnh Băng Sương, cô là Lãnh Băng Sương? Nếu vậy tại sao cô phải quản thúc tôi? Tại sao không trực tiếp nói với tôi? Nếu nói thẳng với tôi, tôi cũng có thể nghe cô. Nếu cô là Lãnh Băng Sương, tại sao lại che mặt và giọng nói?” Rốt cục tôi có thể nói chuyện tự nhiên, không khỏi hỏi ra những vấn đề này, lúc đầu tôi còn nghĩ tất cả là do Lãnh Băng Sương gây ra, sau khi nhìn nữ nhân này tôi sinh ra nghi hoặc, bởi vì cô không cần phải che mặt ở trước mặt tôi, chẳng lẽ…

“Chẳng lẽ cô có mục đích khác? Hay là cô đã làm chuyện có lỗi với tôi, không có mặt mũi gặp tôi? Kẻ chủ mưu sau lưng là cô, đúng không? Tôi muốn gặp Khả Hân, tôi muốn điều tra rõ ràng tất cả những chuyện này, giấy không gói được lửa, cho nên cô giam lỏng tôi?” Nói đến đây, tôi không khỏi kích động lên, cô ấy vừa mới nói chờ chuyện bên ngoài ổn lại, chẳng lẽ trong thời gian tôi bị bắt, bên ngoài đã xảy ra chuyện lớn rồi sao? Vì tôi hay vì điều gì khác?

“Cô không phải Lãnh Băng Sương, cô là ai? Trong ấn tượng của tôi, tôi chưa từng có quan hệ với nữ nhân có quyền thế như cô, chẳng lẽ trước đây tôi làm phóng viên đã đắc tội với cô hoặc người nhà của cô sao? Khi còn làm phóng viên, tuy không thể nói là chính trực, nhưng vì nghiệp, có đắc tội không ít người, cho dù có muốn giết tôi, ít nhất cũng cho tôi chết rõ ràng chứ…” Trước kia khi còn làm phóng viên, tôi đã đăng rất nhiều tin xấu, tự nhiên đắc tội không ít quan viên quyền quý, bất quá bây giờ là xã hội pháp chế, nên vẫn bình an vô sự, nếu như không phải Lãnh Băng Sương, tôi thật sự không nghĩ ra ai muốn hại tôi như vậy, hơn nữa còn có năng lực lớn như vậy.

“Em không biết phải trả lời anh như thế nào với những gì anh hỏi, anh chỉ cần biết rằng em để anh ở đây để bảo vệ anh… em không có ác ý đối với anh. Em không thể nói những thứ khác, anh ở chỗ này yên tâm đi, bên ngoài đang náo loạn lật trời, cũng không còn mấy ngày nữa, em muốn sớm diệt trừ…” Người phụ nữ này nói vài câu, còn thở dài. Bởi vì tôi không nhìn thấy biểu tình của cô, tôi hoàn toàn không biết cô nói thật hay giả.

“Nhốt anh ở chỗ này cũng là bất đắc dĩ, bởi vì người muốn giết anh rất có thế lực. Ngay cả TV cũng không cho anh xem, tóm lại em muốn giảm thiểu nguy cơ xuống đến mức thấp nhất, loại trừ khả năng anh bị phát hiện, đợi đến khi gió êm sóng lặng, anh sẽ được tự do, hơn nữa sau này cũng sẽ không có những chuyện phiền lòng này nữa. Tuy rằng những chuyện này không phải em làm, nhưng em cũng không thoát khỏi quan hệ, có thể nói bởi vì em, anh mới trải qua nhiều thương tổn và biến cố như vậy. Anh yên tâm, em nhất định sẽ đền bù cho anh, tuy không thể vãn hồi những chuyện đã phát sinh, nhưng em sẽ làm cho địch nhân của anh vĩnh viễn biến mất, cho dù phải trả giá sinh mệnh của em…” Người phụ nữ này nói xong, liền đứng dậy đi tới cửa phòng.

Tôi vốn muốn gọi cô ấy lại, bởi vì những lời này nói không rõ ràng, chẳng những không giải thích được nghi hoặc trong lòng tôi, ngược lại còn làm cho tôi như như lạc vào sương mù. Cuối cùng tôi không gọi ra tiếng, bởi vì tôi đã phát hiện bước đi của người phụ nữ này không được bình thường, có hơi khập khiễng, tuy rằng cô cố che giấu, nhưng tôi cũng có thể đoán cô đang bị thương, hoặc là bị tàn tật, làm cho tôi nhất thời sững sờ, có lẽ vì lòng trắc ẩn của mình. Mãi cho đến khi cái bóng của cô biến mất, cửa phòng đóng lại, cái miệng hả lớn của tôi mới ngậm lại.

Người phụ nữ này là ai? Tôi hoàn toàn không biết, nhưng có một điểm tôi khẳng định, cô không phải là Lãnh Băng Sương, bởi vì cử chỉ cô nói chuyện, bao gồm cả tư thế ngồi v,v, đều không phù hợp với Lãnh Băng Sương, vậy tại sao Tiểu Đao nghe theo mệnh lệnh của cô ấy? Chẳng lẽ Tiểu Đao đã phản bội? Tôi nghĩ không ra.

Bây giờ tôi không thể làm gì được, sau khi người phụ nữ rời đi, một người đàn ông bước vào và bịt miệng tôi lại, để tôi không có cơ hội tự tử. Thời gian tiếp theo, tôi sống trong mê muội suốt, được bổ sung bằng chất dinh dưỡng, nằm trên giường ngẩn người suy nghĩ sự tình hoặc chìm vào giấc ngủ lơ mơ.

Tôi đã quên thời gian, chỉ có thể phán đoán số ngày qua số lần tiêm, trong khoảng thời gian này tôi đã nghĩ đến rất nhiều chuyện và nhớ lại rất nhiều thứ, tôi vẫn không có manh mối gì về người phụ nữ đó và kẻ đứng sau.

Lại qua năm ngày, tôi bị người đánh thức, bất quá lúc này không phải để tiêm cho tôi, cũng không phải để cho tôi đi WC, mà là nhấc tôi lên trực tiếp dùng dây thừng trói hai tay tôi ra sau lưng, miếng vải trong miệng cũng không lấy ra.

Cái này để làm gì? Nhìn bộ dáng bị trói, giống như là một tử tù trước khi bị hành quyết, hơn nữa tôi còn chưa kịp phản ứng thì đã bị trùm một cái mũ đen lên đầu, không nhìn thấy gì nữa.

Lần thứ hai tôi lại bị người lôi đi, áo ngủ trên người còn chưa thay, hơn nữa lần này người lôi tôi đi, hoàn toàn không phải là đám người Tiểu Đao, có thể nói là tương đối thô bạo, chân tôi không có mang giày bị lết mơ hồ đau.

Tôi không biết mình bị kéo lê bao lâu, rồi lại bị đưa lên xe, xe nổ máy, tôi cũng không biết đi đâu, chỉ biết xe càng đi càng xa, xung quanh trở nên yên tĩnh hơn, ngay cả động cơ xe hơi và tiếng còi trong thành phố cũng không nghe, như thể đi đến vùng hoang dã.

Chẳng lẽ mình sắp bị đem ra xử tử sao? Tại sao mình lại có cái cảm giác này? Chuyện gì vậy? Chỉ là lúc này nội tâm tôi không có hãi sợ, chỉ hy vọng thời gian trôi qua nhanh hơn thôi…

3.9 64 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
101 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
alex

thằng ck đúng là thằng phế vật. Nam nhân như vậy thì chết cmn đi chứ sống làm gì

Đào Quyết

Tác giả viết truyện quá xuất sắc vừa tình dục điên cuồng bạo dâm hãm hiếp,vừa ly kỳ kịch tính.Người đáng yêu nhất là Lãnh Băng Sương .Đáng ghét nhất là Tư Kiến.Đáng thương nhất là Khả Hân.Đáng chê trách là ông chồng.
Kết thúc truyện hợp lý.Nhưng cái chết của Lãnh Băng Sương làm đau lòng người đọc xa gần.Tư Kiến bị cắt dái lại làm độc giả thỏa mãn.

Minh

Cái kết mở, tác giả ra tiếp phần 2 sẽ hay. Cái bí mật Khả Hân về việc không sinh con được rất khó hiểu. Khi Khả Hân hỏi LSB có muốn nghe không, LSB đã nói ko cần vì nghe sợ rằng sẽ thay đổi ý định ( không giúp Khả Hân nữa ). Vậy vấn đề không thể sinh này bị từ khi nào…,? Còn nhớ đầu truyện, nam chính đã nói lỗi do anh ta tinh trùng yếu vậy thì vấn đề vô sinh có thể xuất phát từ khi Khả Hân quan hệ với con nuôi khi cậu ta 14t, cả 2 đã quan hệ không bcs, chắc có thể Khả Hân đã mang thai. Nhưng mang thai với cậu bé 14t và là con nuôi mình thì không thể chấp nhận được nên đành phá thai, và phá thai không có bảo lảnh của ck thì phải làm lậu nên nhiều khả năng bị ảnh hưởng và vô sinh.
Giả thuyết thứ 2 Khả Hân vô sinh bẩm sinh, nghĩa là cô ta giấu ck vì sợ ck bỏ mình. Ck khả Hân vì suy nghĩ mình yếu sinh lý nên dần dần mất tự tin và không thõa mãn được cô ta. Cô ta luôn thấy có lỗi nên luôn muốn bù đắp cho ck và không bao giờ chê bai chồng. Khả năng này rất cao và hợp lý với diễn biến truyện.
Cả 2 giả thuyết này dều không thể tha thứ cho Khả Hân được vì cô ta quá tệ hại.
Tóm lại Khả Hân rất đáng sợ, không hề đơn giản. Cả LSB cũng không hiểu hết về Khả Hân, còn ck khả Hân thì thua rồi, quá nhu nhược và u mê cũng như mù quáng.

Trầm luân của Kh

Thật sự muốn biết KH trầm luân với sói ở đoạn băng 2 năm quá. Ai biết nguồn đâu chỉ em với ạ

Minh

Ủa có hả bạn ?

Minh

Thằng cha nhân vật chính nhu nhược và tệ nhất trong truyện. Tình yêu rất cần lòng tin, nhưng một khi không còn tin nữa thì yêu sẽ tổn thương và làm khổ nhau. Khi Khả Hân điều trị xong mất trí nhớ ( quên hết những gì trải qua ) thì cha nhân vật chính không chấp nhận, hắn muốn Khả Hân phải yêu nhớ hắn, nhưng hắn lại muốn đền dáp ơn LBS. Cu thì nhỏ xíu, yếu sinh lý mà đèo bồng gái, muốn cưới 2 vợ !!!