Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Ngày Cập Nhật : 09/02/2024

Chương 317​
“Cô… Ý cô là sao? Cái gì đừng có nhìn?” Nghe Khả Hân nói và nhìn thấy bộ dáng rơi lệ của cô, trong lòng tôi không khỏi giật mình, đột nhiên nghĩ đến một khả năng, tôi không dám nghĩ thêm.

Khả Hân không trả lời tôi, chỉ ngồi trước mặt tôi ôm mặt khóc.

“Chẳng lẽ…” Tim tôi không khỏi đập nhanh hơn hỏi.

“Trước khi anh đến… hắn đã nói sẽ ở trước mặt anh… gian dâm em, như vậy hắn mới có tâm lý cân bằng, mới có thể giải hận và khuây khỏa… thậm chí hắn không cần phái người canh giữ em, hắn vừa mới nói với em, nếu như em tự sát, hắn sẽ giết anh. Chỉ như vậy hắn mới hứa với em, xong rồi sẽ thả anh đi, cái giá anh trả xong, hắn sẽ không giết anh… Chồng ơi, anh có biết không? Em phải đáp ứng như vậy, nếu không em sẽ không bao giờ nhìn thấy anh…” Khả Hân vừa khóc vừa nói. Cô ôm mặt, dường như không muốn tôi nhìn mặt cô.

Sau khi nghe Khả Hân nói, tựa hồ như tôi mất đi chút khí lực cuối cùng, lập tức ngồi phịch xuống đất, lưng dựa vào vách tường. Vừa rồi tôi cũng có nghĩ tới, đối với một nam nhân muốn trả thù tôi như vậy, cách trả thù này là tốt nhất.

Tôi đã làm Phượng Quân sinh con cho tôi, khiến cho hắn phải chịu một sự sỉ nhục lớn. Lúc đó tôi còn trẻ và không biết gì, đã hại nhiều người như vậy, Phượng Quân, Khả Hân và cả Tư Kiến, Lãnh Băng Sương, và chính tôi nữa. Những người này đều bị liên lụy, chỉ là bây giờ tôi rất hối hận nhưng đã muộn.

Tôi phải làm gì bây giờ? Chẳng lẽ tôi muốn trơ mắt nhìn tên cầm thú kia vũ nhục Khả Hân sao? Và trước mặt tôi, người phụ nữ bí ẩn đó là ai? Vì sao muốn giúp tôi? Bây giờ cô ta đang ở đâu? Tại sao tôi lại bị đưa đến đây? Còn Lãnh Băng Sương, tại sao không đến cứu tôi? Trong hoàn cảnh bất lực này, tôi đặt hết hy vọng vào người phụ nữ này.

“Chồng ơi, kiếp này em trốn không thoát rồi, hiện tại em chỉ muốn cứu anh, vì cứu anh, em nguyện ý trả bất cứ giá nào. Kỳ thật em sớm đã bị ô uế rồi, cũng không quan tâm tới mình nữa, coi như bị chó cắn, chờ sau khi anh được an toàn, em cũng không còn mặt mũi nào gặp lại anh. Thật ra trước khi nhìn thấy anh, em đã sớm lường trước được số mệnh của mình rồi, thân thể em đã dơ bẩn, hoàn toàn không xứng với anh nữa. Sở dĩ em sống đến bây giờ, chính vì muốn gặp lại anh lần cuối cùng, chỉ là không nghĩ tới sẽ dưới tình huống này. Chồng, anh có biết không? Em hy vọng đây chỉ là một giấc mơ, em mong anh sẽ véo mũi em để em thức dậy, sau đó nói với em, con mèo nhỏ lười biếng đến giờ dậy đi làm rồi, khi em rời giường sẽ phát hiện tất cả những điều này là một giấc mơ!” Khả Hân bỏ tay ra khỏi mặt, vuốt mặt tôi một lần nữa và nói.

…”Chồng, nghe nói Lãnh Băng Sương đã sinh cho anh một đứa con trai, phải không?” Sau khi bình phục lại một chút, Khả Hân bình tĩnh hỏi.

Tôi không có gì để nói, nghe Khả Hân hỏi, tôi chỉ gật đầu.

“Vậy thì tốt rồi, chồng, chờ mọi chuyện kết thúc, anh phải cùng Lãnh Băng Sương sống thật tốt, về phần em và Tư Kiến, anh không cần quan tâm nữa, em nói những lời này không phải vì giận. Chồng à, mặc dù em luôn muốn biết tin tức của anh, nhưng em thực sự không hy vọng anh trở lại với em, nếu anh không trở lại, hắn không cách nào tìm ra anh, dù em phải chịu tra tấn mất đi anh. Ài, bây giờ nói gì cũng đã muộn rồi, nếu có thể quay ngược thời gian, chỉ mong anh đừng làm phóng viên, đừng đi Châu Phi, chúng ta sống một cuộc sống bình an. Cho dù cả đời không có con, chúng ta vẵn sống hạnh phúc, chỉ là hết thảy không cách nào quay ngược lại. Chồng, em có rất nhiều điều muốn nói với anh… trong bốn năm qua, em luôn cất những gì em muốn nói với anh sâu trong tim, nếu nói tất cả với anh, chỉ sợ một ngày một đêm cũng không đủ để nói hết. Đối với chuyện trước kia, em không biết nên giải thích với anh như thế nào, chỉ là không có lời biện bác nào có thể xóa bỏ được sự thật em đã ngoại tình làm tổn thương anh, chỉ có thể nói em là một nữ nhân không tốt, em không xứng với anh, Lãnh Băng Sương mới là nữ nhân xứng với anh. Sau này, hãy quên em đi, đừng quay đầu lại, yên tâm ở nước ngoài và đừng bao giờ trở về…” Sau khi nói xong những lời này, Khả Hân thu hồi hai tay lại, ngây người nhìn tôi, ánh mắt tình tứ không chớp một cái, tựa hồ như muốn đem hình dáng của tôi in sâu mãi mãi vào trong đầu, mà lúc này tôi nhất thời không biết nói gì, chúng tôi yên lặng nhìn nhau.

“Kẹt…” Đang lúc tôi cùng Khả Hân nhìn nhau thì cửa phòng đột nhiên bị đẩy ra. Lúc này tôi mới sửng sốt, chẳng lẽ thời gian đến nhanh như vậy sao? Vừa rồi tôi không chỉ bị mê muội, ở trong đầu tôi không ngừng suy nghĩ, một hồi nữa nên cứu Khả Hân như thế nào. Trơ mắt nhìn nàng bị vũ nhục ở trước mặt tôi, tôi thật sự làm không được, hơn nữa sự tình vẫn là vì tôi mà ra.

Người tiến vào chính là người da đen kia, lúc này trái tim tôi không khỏi trầm xuống, nội tâm cũng không còn cái loại tức giận vừa rồi. Người da đen vẫn mỉm cười khi hắn bước vào.

“Hai vợ chồng nói chuyện xong chưa?” Sau khi người da đen bước vào, hắn hỏi một câu rất lịch sự.

“Omar, chúng ta nói chuyện được không?” Tôi hít sâu một hơi và nói với người đàn ông da đen này. Nếu bây giờ đã biết thân phận của hắn, tự nhiên tôi có thể gọi tên hắn, năm đó tôi và Phượng Quân bị ép buộc phải chia tay, sau đó cô ấy bị buộc phải gả cho một thương gia giàu có người Châu Phi, tự nhiên tôi có nghe tên của người chồng Châu Phi cô.

“Ngươi còn nhớ tên của ta? Xem ra không chỉ có ta có ấn tượng với ngươi, mà ngươi cũng có ấn tượng với ta? Ngươi muốn nói chuyện gì với ta? Nếu như để nói nhảm thì không cần, thời gian rất quý báu…” Sau khi Omar nói xong, hắn cúi đầu nhìn đồng hồ của mình, khi tôi nói ra tên của hắn, nụ cười đạo đức giả trên mặt hắn cũng biến mất.

“Nếu ngươi có thể tìm được ta, vậy chứng tỏ ngươi biết nữ nhân kia là ai, nữ nhân đi khập khiễng đó là ai? Cô ấy ở đâu?” Lúc này tôi không khỏi nghĩ đến nữ nhân kia, cô ta luôn miệng nói vì muốn cứu tôi, lúc này tôi cũng quan tâm đến cô ấy, tôi thật sự nghĩ không ra cô ta đó là ai.

Lúc đầu tôi nghĩ đó là Lãnh Băng Sương, nhưng khi nhìn thấy lời nói cử chỉ của nữ nhân kia, tôi liền bỏ ý niệm này trong đầu, lời nói và cử chỉ của cô làm cho tôi có cảm giác như đã từng quen biết, cho nên tôi kết luận nhất định là tôi có quen biết cô ta, chỉ là ngoại trừ Lãnh Băng Sương còn có ai? Lúc đó tôi không khỏi nghĩ đến Khả Hân, nhưng cũng bị tôi phủ quyết, cách nói chuyện và cử chỉ của Khả Hân và nữ tử kia vẫn bất đồng.

“Lúc này bản thân ngươi còn khó bảo toàn, còn quan tâm đến nó sao?” Nghe tôi nhắc tới nữ nhân kia, sắc mặt Omar đột nhiên trầm xuống, không còn bộ dáng mỉm cười, ngữ khí cũng trở nên u ám.

…”Được rồi, nếu ngươi đã nhắc tới nó, vậy ta cho ngươi gặp. Dù sao ta cũng dự định để cho các ngươi gặp mặt trong chốc lát, chỉ làm hoãn thêm chút thời gian thôi…” Sau khi nói xong, Omar vỗ vỗ tay, một thủ hạ đi vào.

…”Đem con đĩ đó lại đây…” Omar ra lệnh bằng tiếng Anh, tên thủ hạ liền đi ra ngoài.

…”Lát nữa nhìn thấy nó, ngươi sẽ rất ngạc nhiên…” Trong lúc chờ, Omar lại trưng ra khuôn mặt tươi cười với một chút tự mãn trong mắt.

Lúc này tôi đang yên lặng chờ, Khả Hân cũng ở bên cạnh tôi. Từ khi Omar đi vào, cô đã nhích đến cạnh tôi, hai tay ôm cánh tay tôi, dựa vào người tôi, như thể một khắc cũng không muốn lìa xa tôi.

Lúc này, tôi nghe bên ngoài truyền đến hai tiếng bước chân, một tiếng bước chân rõ ràng là nhẹ tiếng bước chân kia nặng nghe được là khập khiễng bước, quả nhiên là nữ nhân kia.

Cánh cửa phòng mở ra, hai người đàn ông kéo nữ nhân vào. Lúc này trên người cô phủ đầy vết thương, xem ra là giống như bị roi quất làm bị thương, tóc rối bù xốc xếch, trên mặt dính đầy máu.

Khi hai người đàn ông buông tay ra, người phụ nữ này nằm sấp trên sàng nhà, trong miệng không ngừng thở hổn hển, hai mắt nhắm nghiền.

Mặc dù mái tóc rối bời che gần hết khuôn mặt, hơn nữa trên mặt đầy vết máu, tôi vẫn thấy được dáng vẻ của cô, rất quen thuộc, dáng vẻ khắc cốt ghi tâm, đồng thời cũng làm cho tôi không thể tin được.

Không thể nào, tôi không thể tin vào mắt mình, một người phụ nữ đã chết! Người phụ nữ mà tôi thấy trước mắt đã chết trong vòng tay tôi, giờ phút này lại đang nằm sõng soài trước mặt tôi, rên rỉ và thở dốc trong đau đớn, rốt cuộc là sao? Có quá nhiều điều khiến cho tôi bất ngờ, đối với tôi, người phụ nữ trước mắt này là sự bất ngờ lớn nhất từ trước đến nay!…

3.9 64 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
101 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
alex

thằng ck đúng là thằng phế vật. Nam nhân như vậy thì chết cmn đi chứ sống làm gì

Đào Quyết

Tác giả viết truyện quá xuất sắc vừa tình dục điên cuồng bạo dâm hãm hiếp,vừa ly kỳ kịch tính.Người đáng yêu nhất là Lãnh Băng Sương .Đáng ghét nhất là Tư Kiến.Đáng thương nhất là Khả Hân.Đáng chê trách là ông chồng.
Kết thúc truyện hợp lý.Nhưng cái chết của Lãnh Băng Sương làm đau lòng người đọc xa gần.Tư Kiến bị cắt dái lại làm độc giả thỏa mãn.

Minh

Cái kết mở, tác giả ra tiếp phần 2 sẽ hay. Cái bí mật Khả Hân về việc không sinh con được rất khó hiểu. Khi Khả Hân hỏi LSB có muốn nghe không, LSB đã nói ko cần vì nghe sợ rằng sẽ thay đổi ý định ( không giúp Khả Hân nữa ). Vậy vấn đề không thể sinh này bị từ khi nào…,? Còn nhớ đầu truyện, nam chính đã nói lỗi do anh ta tinh trùng yếu vậy thì vấn đề vô sinh có thể xuất phát từ khi Khả Hân quan hệ với con nuôi khi cậu ta 14t, cả 2 đã quan hệ không bcs, chắc có thể Khả Hân đã mang thai. Nhưng mang thai với cậu bé 14t và là con nuôi mình thì không thể chấp nhận được nên đành phá thai, và phá thai không có bảo lảnh của ck thì phải làm lậu nên nhiều khả năng bị ảnh hưởng và vô sinh.
Giả thuyết thứ 2 Khả Hân vô sinh bẩm sinh, nghĩa là cô ta giấu ck vì sợ ck bỏ mình. Ck khả Hân vì suy nghĩ mình yếu sinh lý nên dần dần mất tự tin và không thõa mãn được cô ta. Cô ta luôn thấy có lỗi nên luôn muốn bù đắp cho ck và không bao giờ chê bai chồng. Khả năng này rất cao và hợp lý với diễn biến truyện.
Cả 2 giả thuyết này dều không thể tha thứ cho Khả Hân được vì cô ta quá tệ hại.
Tóm lại Khả Hân rất đáng sợ, không hề đơn giản. Cả LSB cũng không hiểu hết về Khả Hân, còn ck khả Hân thì thua rồi, quá nhu nhược và u mê cũng như mù quáng.

Trầm luân của Kh

Thật sự muốn biết KH trầm luân với sói ở đoạn băng 2 năm quá. Ai biết nguồn đâu chỉ em với ạ

Minh

Ủa có hả bạn ?

Minh

Thằng cha nhân vật chính nhu nhược và tệ nhất trong truyện. Tình yêu rất cần lòng tin, nhưng một khi không còn tin nữa thì yêu sẽ tổn thương và làm khổ nhau. Khi Khả Hân điều trị xong mất trí nhớ ( quên hết những gì trải qua ) thì cha nhân vật chính không chấp nhận, hắn muốn Khả Hân phải yêu nhớ hắn, nhưng hắn lại muốn đền dáp ơn LBS. Cu thì nhỏ xíu, yếu sinh lý mà đèo bồng gái, muốn cưới 2 vợ !!!