Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Lượt Xem: 4907 Lượt Xem

3.8 51 đánh giá
Đánh giá bài viết

Chương 335​

Không biết qua bao lâu, cuối cùng tôi cũng tỉnh dậy, tôi ngẩng đầu nhìn trần nhà vô cùng quen thuộc và những ngọn đèn tiết kiệm năng lượng treo, mà trên vách tường còn treo một bức thêu chữ thập vạn sự hưng thịnh. Tôi duỗi cái eo lười thật lớn, có lẽ lúc này Khả Hân đang chuẩn bị điểm tâm ở trong nhà bếp, lại đến giờ tôi đi làm rồi, mỗi ngày thật viên mãn.

Chờ đã, không! Tôi vội vàng tỉnh táo lại, hai tay vươn vai còn bảo trì giơ lên giữa không trung. Suy nghĩ của tôi dần dần quay trở lại. Bây giờ tôi ở nhà, không phải là biệt thự của tôi và Băng Sương, mà là nhà của tôi với Khả Hân, đây là phòng ngủ của chúng tôi! Tất cả mọi thứ bên trong không có thay đổi, tôi quay đầu nhìn bức tường phía sau, trên vách tường vẫn treo ảnh cưới của chúng tôi, bởi vì treo quá lâu cho nên ảnh đã ngả sang màu vàng.

Ký ức của tôi dần dần quay trở lại, sự xuất hiện của Omar, Khả Hân bị ô uế, Phượng Quân ra đi, tất cả những ký ức lại hiện về trong đầu tôi. Lúc mới tỉnh dậy, tôi còn cho rằng tất cả đều là mộng cảnh, tôi làm một giấc mộng rất dài, hiện tại tỉnh mộng, mọi thứ đều là thật. Bởi vì trên cánh tay tôi còn vết siết dây thừng, các bộ phận trên cơ thể còn mơ hồ đau đau.

Cửa phòng ngủ đóng chặt, nhưng tôi có thể nghe tiếng đi bộ từ phòng khách. Có phải là Khả Hân không? Tôi ngồi ở trên giường, tưởng tượng cảnh Omar cùng nàng giao cấu, tiếng rên rỉ của nàng vẫn văng vẳng bên tai tôi. Đối với nàng, hiện tại tôi thật sự không biết nên làm như thế nào? Khả Hân đã phản bội tôi, nhưng cũng đã cứu tôi.

Việc Omar trả thù tôi, nguyên nhân ban đầu vốn không phải trách nhiệm của Khả Hân, cuối cùng nàng đã đóng góp rất nhiều, công nàng là không thể thiếu, tuy rằng cái giá phải trả tôi không thể chấp nhận được. Vĩnh viễn tôi sẽ không quên được cái cảnh nàng cầu xin hắn, mà điều kiện là nàng giao cấu với hắn ở trước mặt tôi mới chịu buông tha cho tôi. Nhưng ở thời khắc mấu chốt nàng đã không chút do dự ra tay hạ độc hắn.

Tuy rằng Khả Hân đã phản bội tôi, Omar cũng cho tôi biết mọi thứ đều là lỗi của tôi. Nếu như năm đó tôi không phạm sai lầm, không xúc phạm hắn thì mọi chuyện đã không xảy ra như bây giờ, chúng tôi có thể sống hạnh phúc bên nhau.

Chỉ là hiện tại biến thành bộ dáng như bây giờ, tôi ở trong tình thế tâm loạn như ma, Khả Hân, Phượng Quân và Lãnh Băng Sương, có thể nói tôi cô phụ ba nữ nhân này.

Phượng Quân đã chết, còn lại Lãnh Băng Sương và Khả Hân, tôi có thể tiếp tục cuộc sống với Lãnh Băng Sương, vậy Khả Hân nên làm như thế nào? Làm thế nào tôi có thể bù đắp cho nàng? Ở một khía cạnh khác, nàng cũng là một nạn nhân.

Tôi ôm đầu gối và vùi mặt vào đó. Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người đẩy ra, thanh âm mở cửa rất quen thuộc. Thân thể tôi không khỏi căng thẳng, tôi tiếp tục vùi mặt vào đầu gối không dám ngẩng đầu lên. Tôi không biết người tiến vào là ai, là Khả Hân, cũng có thể là Lãnh Băng Sương, vô luận là ai tôi cũng không muốn đối mặt.

“Anh tỉnh rồi, anh thấy khá hơn chưa?” Một giọng nói dịu dàng vang lên, mặc dù vẫn có chút lạnh lẽo nhưng lại có phần mệt mỏi hơn.

Đó là Lãnh Băng Sương, nàng nói chuyện, tôi không thể không trả lời. Tôi ngẩng đầu lên, nhìn nàng, vị nữ cường nhân này, một nữ nhân đã sinh con trai cho tôi, một nữ nhân mà tôi nợ quá nhiều.

“Khỏe…” Giọng nói của tôi rất thấp và tất cả mọi thứ tôi đã trải qua giống như một giấc mơ.

“Để em làm đồ cho anh ăn, đã lâu em không có nấu ăn…” Lãnh Băng Sương khẽ chạm vào mặt tôi, ôn nhu nói, trong mắt nàng có vẽ mệt mỏi. Trong khoảng thời gian này nàng đã ra lực rất nhiều, tôi xảy ra chuyện, vì muốn doanh giáo tôi nàng đã hao tâm tổn sức, tôi hôn mê, nàng lại chăm sóc tôi, lo lắng cho tôi, một nữ cường nhân có sự nghiệp lớn như vậy, trong sự nghiệp dù có áp lực lớn hơn nữa cũng không áp đảo được nàng, lúc này lại bị một nam nhân như tôi thiếu chút nữa làm cho gục ngã.

“Anh không muốn ăn, nói chuyện với anh đi…” Tôi thật sự không có khẩu vị, trong lòng có rất nhiều nghi vấn muốn hỏi.

“Ừm tốt, em biết anh có rất nhiều chuyện muốn nói với em, có rất nhiều chuyện muốn hỏi…” Lãnh Băng Sương ngồi ở trên giường nói với tôi.

“Khả Hân đâu?” Giữa tôi và Lãnh Băng Sương, Khả Hân có thể nói là một cái tên cấm kỵ, nhưng tôi vẫn hỏi.

“Nàng không sao, nàng ở phòng bên cạnh, bất quá chưa tỉnh dậy, còn đang mê man, đã được tiêm thuốc rồi.” Lãnh Băng Sương chải tóc, có vẻ phong tình vạn chủng nói.

…”Bất quá nàng cần nhiều thời gian mới có thể tỉnh dậy, hơn nữa em cũng không muốn nàng tỉnh dậy, em đã bảo bác sĩ tiêm thuốc an thần cho nàng, để cho nàng vẫn mê man.” Lãnh Băng Sương lại tiếp tục nói.

“Tại sao làm cho nàng mê man? Có chuyện gì không?” Nghe Lãnh Băng Sương nói, tôi cảm thấy có chút dị thường.

“Anh hãy tưởng tượng đi, sau khi anh hôn mê, Khả Hân đột nhiên mất kiểm soát. Ở trước mặt anh, nàng cố giả vờ trấn định, vốn nàng đã bị kích động thật lớn, mà anh lại đột nhiên hôn mê, nàng lập tức bị sụp đổ hoàn toàn. Em không còn cách nào khác ngoài việc yêu cầu cấp dưới tiêm thuốc an thần cho nàng, chỉ là sau khi nàng tỉnh dậy, vẫn ầm ĩ muốn gặp anh, hơn nữa trạng thái tinh thần đã mất kiểm soát. Vốn nàng đã có bệnh thần kinh liên tục, trải nghiệm lần này, làm cho tinh thần nàng hoàn toàn mất khống chế. Quan trọng nhất chính là độc tố trong cơ thể nàng, Omar bảo Tư Kiến liên tục hạ dược nàng, làm cho thể chất của nàng phát sinh biến hóa, nếu như không triệt để trị tận gốc, nội tiết của nàng sẽ rối loạn mất cân bằng, hơn nữa ham muốn tình dục không thể kiểm soát được, nàng sẽ điên cuồng lạm giao, giống như là nghiện ma túy vậy, bất quá nàng nghiện tình dục, cái này và chứng nghiện ma túy cũng giống nhau. Em bảo đội ngũ y tế kiểm tra cho nàng, chất độc mà Omar cho nàng rất độc, vô cùng bá đạo, cho nên cần thời gian để giải độc, nghiên cứu kế hoạch điều trị, đồng thời đối với tinh thần của nàng, cũng phải trị liệu, đội ngũ y tế của em đã bận rộn vô cùng. Cho nên nàng cần có thời gian, bất quá anh yên tâm, em hứa nhất định sẽ chữa khỏi cho nàng, bất kể tốn kém bao nhiêu, chỉ là trước khi điều kiện trị liệu được chuẩn bị tốt, vẫn nên để cho nàng mê man tương đối tốt hơn…” Lãnh Băng Sương nói về bệnh tình Khả Hân, trong mắt nàng hiện lên một tia u sầu, nhìn ra tình huống của Khả Hân rất không lạc quan.

“Anh nhớ rõ Omar đã nói qua, hắn cho Khả Hân loại thuốc là vô giải, em thật sự có thể trị được không? Đừng an ủi anh nữa!” Mặc dù tôi tin vào sức của Lãnh Băng Sương, nhưng vấn đề này rất là quan trọng, tôi vẫn không thể không đặt câu hỏi.

“Thuốc này rất mạnh, bất luận vấn đề gì cũng có cách giải quyết, phải xem ta có tìm được phương pháp hay không mà thôi, yên tâm đi, năng lực của em không kém Omar, hơn nữa em đã nói rồi, lời hứa với anh, có khi nào em thất tín!” Lãnh Băng Sương lộ ra một nụ cười tự tin an ủi tôi.

“Xin lỗi em, anh hy vọng em dốc toàn lực cứu cô ta, là anh hại cô…” Nhìn thấy bộ dáng tự tin của Lãnh Băng Sương, món nợ trong lòng tôi không khỏi càng nặng thêm. Tôi hướng nàng xin lỗi, tôi đối với món nợ của nàng không cách nào trả được, ngược lại còn làm tổn thương nàng hết lần này đến lần khác.

“Đừng nói xin lỗi với em, cho dù anh không yêu cầu, em cũng cứu Khả Hân. Có thể nói, quan điểm của em đối với nàng bây giờ đã thay đổi rất nhiều, kỳ thật nàng cũng là một người phụ nữ khổ mệnh mà thôi, hơn nữa nàng đối với tình yêu của nàng làm cho em cũng vô cùng cảm động, dưới tình huống đó nàng còn có thể bảo trì lý trí, thời khắc mấu chốt ra tay không do dự, điều này cần phải được thúc đẩy bởi tình yêu dành cho anh và ý chí cường đại để làm. Lần này nàng thật sự đã khiến cho em bội phục, không phải bội phục nàng vì anh mà thất thân, mà là bội phục nàng vào thời khắc cuối cùng có thể bảo trì thanh tỉnh. Nhất là sau khi em biết được dược tính của loại thuốc mà nàng uống!” Nói xong lời cuối cùng, Lãnh Băng Sương cúi đầu thở dài.

“Anh sẽ không rời em…” Tôi nhìn Lãnh Băng Sương, nói ra câu này, cũng là một câu kiên định.

“Đương nhiên là anh không thể rời xa em. Tiểu Cát là kết tinh của hai chúng ta, nếu anh rời đi, nó sẽ ra sao? Anh muốn nó không có cha sao?” Lãnh Băng Sương nói xong liền che miệng cười khẽ. Ở trước mặt tôi nàng rất ít khi bày ra tư thế tiểu nữ hài.

…”Còn Khả Hân thì sao? Anh định làm gì? Vấn đề này dù sao anh cũng phải đối mặt…” Lãnh Băng Sương hỏi ra vấn đề mà tôi không muốn nghe nhất.

“Trước tiên hãy trị liệu tốt cho nàng rồi nói sau, mặc kệ ra sao, anh cũng sẽ không từ bỏ em…” Mặc dù không biết sau này sẽ ra sao, nhưng lời hứa với Lãnh Băng Sương nhất định phải thực hiện. Thực ra tình cảm tôi đối với nàng thực sự không có sâu đậm, tôi nợ nàng quá nhiều, cho nên mới thực hiện lời hứa này. Đó là vì tình yêu hay vì sự biết ơn? Trong lòng tôi cũng không rõ lắm.

Lãnh Băng Sương cười nhẹ không nói, khi tôi nhìn thấy đôi mắt khôn khéo của nàng phảng phất như có thể nhìn thấu hết thảy, tôi không khỏi né tránh ánh mắt.

“Tư Kiến thế nào rồi?” Suy cho cùng, nó là máu mủ của tôi và Phượng Quân, nàng không còn ở trên đời nữa, cho nên tôi phải quan tâm đến nó.

“Tư Kiến hắn…” Sau khi nghe câu hỏi của tôi, Lãnh Băng Sương lộ ra vẻ mặt khó xử, một người mạnh mẽ kiên quyết đột nhiên ấp úng do dự…

Theo dõi
Thông báo của
guest
101 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
alex

thằng ck đúng là thằng phế vật. Nam nhân như vậy thì chết cmn đi chứ sống làm gì

Đào Quyết

Tác giả viết truyện quá xuất sắc vừa tình dục điên cuồng bạo dâm hãm hiếp,vừa ly kỳ kịch tính.Người đáng yêu nhất là Lãnh Băng Sương .Đáng ghét nhất là Tư Kiến.Đáng thương nhất là Khả Hân.Đáng chê trách là ông chồng.
Kết thúc truyện hợp lý.Nhưng cái chết của Lãnh Băng Sương làm đau lòng người đọc xa gần.Tư Kiến bị cắt dái lại làm độc giả thỏa mãn.

Minh

Cái kết mở, tác giả ra tiếp phần 2 sẽ hay. Cái bí mật Khả Hân về việc không sinh con được rất khó hiểu. Khi Khả Hân hỏi LSB có muốn nghe không, LSB đã nói ko cần vì nghe sợ rằng sẽ thay đổi ý định ( không giúp Khả Hân nữa ). Vậy vấn đề không thể sinh này bị từ khi nào…,? Còn nhớ đầu truyện, nam chính đã nói lỗi do anh ta tinh trùng yếu vậy thì vấn đề vô sinh có thể xuất phát từ khi Khả Hân quan hệ với con nuôi khi cậu ta 14t, cả 2 đã quan hệ không bcs, chắc có thể Khả Hân đã mang thai. Nhưng mang thai với cậu bé 14t và là con nuôi mình thì không thể chấp nhận được nên đành phá thai, và phá thai không có bảo lảnh của ck thì phải làm lậu nên nhiều khả năng bị ảnh hưởng và vô sinh.
Giả thuyết thứ 2 Khả Hân vô sinh bẩm sinh, nghĩa là cô ta giấu ck vì sợ ck bỏ mình. Ck khả Hân vì suy nghĩ mình yếu sinh lý nên dần dần mất tự tin và không thõa mãn được cô ta. Cô ta luôn thấy có lỗi nên luôn muốn bù đắp cho ck và không bao giờ chê bai chồng. Khả năng này rất cao và hợp lý với diễn biến truyện.
Cả 2 giả thuyết này dều không thể tha thứ cho Khả Hân được vì cô ta quá tệ hại.
Tóm lại Khả Hân rất đáng sợ, không hề đơn giản. Cả LSB cũng không hiểu hết về Khả Hân, còn ck khả Hân thì thua rồi, quá nhu nhược và u mê cũng như mù quáng.

Trầm luân của Kh

Thật sự muốn biết KH trầm luân với sói ở đoạn băng 2 năm quá. Ai biết nguồn đâu chỉ em với ạ

Minh

Ủa có hả bạn ?

Minh

Thằng cha nhân vật chính nhu nhược và tệ nhất trong truyện. Tình yêu rất cần lòng tin, nhưng một khi không còn tin nữa thì yêu sẽ tổn thương và làm khổ nhau. Khi Khả Hân điều trị xong mất trí nhớ ( quên hết những gì trải qua ) thì cha nhân vật chính không chấp nhận, hắn muốn Khả Hân phải yêu nhớ hắn, nhưng hắn lại muốn đền dáp ơn LBS. Cu thì nhỏ xíu, yếu sinh lý mà đèo bồng gái, muốn cưới 2 vợ !!!