Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Lượt Xem: 4896 Lượt Xem

3.8 51 đánh giá
Đánh giá bài viết

Chương 339​

“Nửa năm sau khi ra nước ngoài, đột nhiên tôi nhận được một email, bên trong là một đoạn video và phương thức liên lạc, sau khi mở video ra, tôi phát hiện người trong video là người mẹ đã qua đời, tôi không thể tin được, tôi vội vàng dùng phương thức kia để liên lạc. Nhưng không ngờ, mình đã liên lạc với tên quỷ sứ Omar, một con quỷ sống. Khi đó tôi mới biết, hắn không có chết, đã nhặt về một cái mạng, mà hắn còn hao phí rất nhiều tâm lực để cứu sống mẹ tôi. Mẹ khởi tử hồi sinh, còn không bằng nói là sự trừng phạt của ông trời, nếu như bà chết đi, sẽ không phải chịu những cực hình này. Vì mẹ, tôi không thể tránh gặp mặt hắn, hắn lấy mẹ ra uy hiếp tôi, buộc tôi phải thực hiện kế hoạch này, hơn nữa hắn còn phái người tiến hành đặc huấn cho tôi hơn một năm, về tâm lý học, chiến lược, dược lý, máy tính v.v. Trong mấy năm đó, vì mẹ, tôi phải dốc hết tâm huyết để học, bởi vì Omar cho tôi biết, chỉ cần tôi giúp hắn hoàn thành kế hoạch trả thù, hắn sẽ buông tha cho mẹ con tôi, lúc đó tôi cũng hoài nghi nhưng hết cách thôi, cho dù chỉ có một phần trăm hy vọng, tôi cũng phải thử.” Sau khi nói xong những lời này, nó ngẩng đầu nhìn tôi.

“Nếu ông ở vào trường hợp tôi, ông sẽ chọn như thế nào? Chứng kiến cảnh mẹ tôi bị Omar đánh đập, hành hạ và sỉ nhục, ông nghĩ mình nên làm gì?” Tư Kiến hỏi lại tôi trong mắt mang theo sự tự giễu và nghi vấn.

“Lúc đó tại sao con không đi tìm dì Sương?” Nếu là tôi, tôi cũng sẽ chọn như Tư Kiến, bởi vì không còn lựa chọn nào khác. Lúc này tôi không thể không thốt lên, nói ra người mình tin tưởng nhất, cho mình cảm giác an toàn nhất.

“Ha ha, giống như bị bắt cóc vậy. Kẻ bắt cóc bảo ông đừng báo cảnh sát, nếu báo cảnh sát, ông sẽ bị phạt, ông có dám báo cảnh sát không? Tôi đột nhiên mất đi mẹ tôi và nay được lấy lại mạng sống, ông phải biết tôi không dám mạo hiểm bất kỳ rủi ro nào, báo cảnh sát là không thể, nói với dì Sương cũng không thể, tôi không muốn mẹ tôi có bất kỳ nguy hiểm nào. Từ nhỏ đến lớn, tôi đã có một nguyện vọng, đó là đem mẹ thoát ly khổ hải, chỉ là bây giờ, mọi thứ đều không cách nào vãn hồi…” Tư Kiến mang sự tự giễu nhìn tôi, tựa hồ như khinh thường tôi, tựa hồ như cũng đang cười nhạo chính bản thân mình.

“Tứ Hợp viện kia cũng là do Omar bỏ tiền ra mua cho ngươi phải không?” Lúc này, đột nhiên Lãnh Băng Sương lên tiếng hỏi Tư Kiến.

“Đúng vậy, lúc đó Omar cho tôi một khoản tiền lớn, nếu kế hoạch cần nhu cầu, hắn toàn lực ủng hộ.” Tư Kiến gật gật đầu, không phủ nhận.

Lúc đó chúng tôi còn tưởng Tư Kiến ở nước ngoài có một công việc tốt, không nghĩ tới, phần lớn thời gian ở nước ngoài nó đều ở cùng với Omar, tiếp nhận huấn luyện và tra tấn của hắn.

“Còn chuyện Khả Hân là sao? Tại sao nàng đồng ý đến Tứ Hợp viện với ngươi? Ngươi đã nói gì với nàng? Ngươi có nói sự thật với nàng không?” Lúc này, tôi không hỏi được câu nào nữa, đầu óc hỗn loạn, Lãnh Băng Sương lại đặt câu hỏi. Nàng thật sự rất hiểu tôi, những vấn đề nàng hỏi đều là những vấn đề tôi muốn biết nhất.

“Lúc đầu, tôi đã dựa vào hạ dược mới thành công, là Omar đưa cho tôi dược vật. Hắn bảo tôi quyến rũ mẹ Hân, để ông nhà tan cửa nát, cảm nhận được cảm giác ly tán vợ, cho ông nếm tư vị bị người ta đội mũ xanh, tôi chỉ dựa theo hắn nói từng bước từng bước làm. Kỳ thật lúc gặp lại các người, tôi thật sự không muốn làm thương tổn mẹ Hân nữa, bởi vì nàng đối với tôi thật sự rất tốt, tôi biết nếu như mình làm như vậy, về sau có thể sẽ có hậu quả gì, đối với nàng sẽ có thương tổn như thế nào, nhưng giữa mẹ Hân và mẹ tôi, tôi chỉ có thể chọn một người, tôi nhất định chọn mẹ ruột của tôi.”

…”Omar đưa cho tôi một loại thuốc kích thích tình dục. Hắn nói rằng nó có thể tăng tỷ lệ thành công. Tôi chỉ cần nhỏ thuốc lên hương rồi cho mẹ Hân ngữi. Mặc dù tôi sợ làm hại mẹ Hân nhưng lúc đó tôi cũng bất chấp, hơn nữa bốn năm không gặp mặt, tôi phát hiện đối với mẹ Hân sự nhớ nhung và yêu thương vẫn không suy giảm, tất cả khao khát và yêu thương bùng nổ vào khoảnh khắc tôi đoàn tụ với nàng. Sau đó tôi liền suy nghĩ, thực hiện kế hoạch này cũng không tệ, ít nhất có thể cứu được mẹ tôi, hơn nữa còn có thể cùng mẹ Hân tiếp tục ân ái, vậy tại sao lại không làm, như vậy coi như là một loại bồi thường đối với tôi. Đối với ông, lúc đó tôi chỉ có hận, tôi và mẹ ở bên Omar chịu khổ, ông thì cái gì cũng không biết, mỗi ngày sinh sống vui vẻ, có bao giờ nghĩ tới cảm thụ của tôi và mẹ tôi khổ như thế nào? Hơn nữa tôi và mẹ tôi bị hoạn nạn là do ông phạm sai lầm, khi đó hắn thường xuyên tẩy não tôi, tôi hận Omar, cũng hận ông, cho nên sau khi kế hoạch bắt đầu, đối với ông tôi không có cảm giác tội lỗi gì, cảm giác có lỗi duy nhất, cũng chỉ bởi vì ông và tôi có quan hệ huyết thống mà thôi.” Lúc nó nói điều này, trong mắt mang theo hận ý nhìn tôi.

“Bây giờ con còn hận bố không?” Thanh âm tôi nói có chút khàn khàn, hơn nữa thiếu tự tin, sự tình so với tưởng tượng của tôi phức tạp hơn rất nhiều.

“Sau khi ông gặp chuyện không may rời đi, hận ý của tôi đối với ông cũng đã giảm nhiều, tôi lại cảm thấy áy náy hơn nhiều, dù thế nào ông cũng là bố của tôi, hơn nữa sai lầm năm đó của ông cũng là do vô tâm, máu đào hơn ao nước lã. Nhiều đêm, tôi đã rối rắm, nhưng tôi có thể làm gì. Bây giờ cuối cùng mẹ tôi cũng đã đi, trút hận lên Omar? Hắn cũng đã chết, chỉ có ông còn sống, ông chính là tội nhân…” Tuy rằng Tư Kiến hận tôi, lại không có la hét.

“Bố xin lỗi con và mẹ con, bố cũng đã trả giá…” Tôi không dám nhìn vào mắt Tư Kiến, có lẽ chỉ có thể dùng những lời này để che giấu nội tâm của mình.

“Ông trả giá gì? Bây giờ ngẫm lại thật buồn cười, lúc đó Omar muốn vợ con ông tan rã, hắn đã làm được, mẹ Hân ngoại tình ông, ông bỏ cái nhà này, lại thành toàn một đoạn tình khác của ông, để ông và dì Sương ở chung với nhau, đây là phúc hay họa của ông? Đừng nói Omar, chính tôi cũng nghi ngờ điều đó? Mẹ tôi đã mất rồi, tôi cũng đã đền tội, tôi đã làm ô uế mẹ Hân, bây giờ tôi đã trở thành một phế nhân, thứ xấu xa đã làm ô uế mẹ Hân đã bị Omar xấy thành nước sốt, bị trôi xuống cống, đây là ý trời! Làm sai, phải trả giá…” Sau khi Tư Kiến nói xong, Lãnh Băng Sương không có bất kỳ phản ứng gì. Nếu như trước kia, nghe đoạn này của nó, nhất định nàng sẽ giáo huấn nó một trận, bất quá nó biến thành bộ dáng như bây giờ, nàng cũng không đành lòng.

“Đối với mẹ Hân, ông không nên trách nàng, bởi vì nàng thật sự yêu ông, vô luận tôi và mẹ Hân đã xảy ra bao nhiêu lần, người duy nhất nàng yêu chỉ có ông, điểm này tôi đã cảm nhận được.” Tư Kiến thở dài nói, hai tay không khỏi ôm chặt đầu gối mình.

“Ngươi có nói kế hoạch cho Khả Hân không? Tại sao nàng lại theo ngươi đến Tứ Hợp viện?” Lãnh Băng Sương lại hỏi, đối với vấn đề này vừa rồi Tư Kiến không có trả lời, không biết là quên hay là cố ý lảng tránh.

“Tôi có nói cho mẹ Hân biết một phần, cũng cho nàng xem một ít video. Tôi nói cho nàng biết tôi bị người ta đe dọa và những lời truyền đạt của Omar, làm như vậy là chuyện hết cách thôi. Mẹ Hân đã tin một phần, nàng đã lo lắng cho ông nên tôi đã an ủi nàng, hơn nữa vì để cho nàng phối hợp, tôi cũng đưa ra một ít đe dọa nàng.” Câu trả lời của Tư Kiến rất mơ hồ, ý tứ biểu đạt không có nhiều ý nghĩa. Đó là Khả Hân biết gì? Chắc cũng không nhiều! Lúc này tôi mới nhớ lại cái ngày tôi bỏ đi, cô đã đập vào kính xe của tôi, không ngừng yêu cầu tôi nghe nàng giải thích, nói “sự tình hoàn toàn không phải như tôi nghĩ”, chẳng lẽ là những điều này sao?

“Tại sao ở Tứ Hợp viện? Ở trong kế hoạch có phát huy tác dụng gì?” Lãnh Băng Sương lại đặt câu hỏi. Tôi đứng nguyên chỗ, không ngừng sắp xếp lại suy nghĩ của mình, đầu óc có cảm giác muốn nhũn ra.

“Mục đích mua Tứ Hợp viện là để có một địa điểm để tránh những chuyện giữa tôi và mẹ Hân bị bại lộ quá sớm. Khởi đầu của chuyện giữa tôi và mẹ Hân là để ứng phó với Omar, hơn nữa tôi và mẹ Hân không muốn ông biết quá sớm, ông biết càng muộn càng tốt, chỉ đáng tiếc là người tính không bằng trời tính, thế mà bị ông phát hiện trước. Trong Tứ Hợp viện có thiết bị giám sát, là hắn bảo tôi lắp đặt, tôi và mẹ Hân phát sinh quan hệ, phơi bày dưới sự giám thị của hắn, đây cũng là thỏa thuận của hắn, hơn nữa… nó cũng thỏa mãn dục vọng cá nhân của tôi. Ở đó, tôi có thể làm bất cứ điều gì tôi muốn với mẹ Hân, Tứ Hợp viện có giám sát, mẹ Hân không biết, tôi chỉ nói cho nàng biết, tôi cần quay một ít video, sau khi quay xong những video đó, tôi đã ghép lại, nói là để đánh lừa kẻ thù. Nhưng mẹ Hân không biết là những video kia cũng là để đánh lừa nàng, video chân chính đã thông qua camera giám sát truyền đạt cho Omar…” Tựa hồ như thân thể Tư Kiến không tốt lắm, nói giữa chừng còn hít sâu một hơi, có thể thấy cơ thể và tinh thần của nó hiện tại rất yếu…

Theo dõi
Thông báo của
guest
101 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
alex

thằng ck đúng là thằng phế vật. Nam nhân như vậy thì chết cmn đi chứ sống làm gì

Đào Quyết

Tác giả viết truyện quá xuất sắc vừa tình dục điên cuồng bạo dâm hãm hiếp,vừa ly kỳ kịch tính.Người đáng yêu nhất là Lãnh Băng Sương .Đáng ghét nhất là Tư Kiến.Đáng thương nhất là Khả Hân.Đáng chê trách là ông chồng.
Kết thúc truyện hợp lý.Nhưng cái chết của Lãnh Băng Sương làm đau lòng người đọc xa gần.Tư Kiến bị cắt dái lại làm độc giả thỏa mãn.

Minh

Cái kết mở, tác giả ra tiếp phần 2 sẽ hay. Cái bí mật Khả Hân về việc không sinh con được rất khó hiểu. Khi Khả Hân hỏi LSB có muốn nghe không, LSB đã nói ko cần vì nghe sợ rằng sẽ thay đổi ý định ( không giúp Khả Hân nữa ). Vậy vấn đề không thể sinh này bị từ khi nào…,? Còn nhớ đầu truyện, nam chính đã nói lỗi do anh ta tinh trùng yếu vậy thì vấn đề vô sinh có thể xuất phát từ khi Khả Hân quan hệ với con nuôi khi cậu ta 14t, cả 2 đã quan hệ không bcs, chắc có thể Khả Hân đã mang thai. Nhưng mang thai với cậu bé 14t và là con nuôi mình thì không thể chấp nhận được nên đành phá thai, và phá thai không có bảo lảnh của ck thì phải làm lậu nên nhiều khả năng bị ảnh hưởng và vô sinh.
Giả thuyết thứ 2 Khả Hân vô sinh bẩm sinh, nghĩa là cô ta giấu ck vì sợ ck bỏ mình. Ck khả Hân vì suy nghĩ mình yếu sinh lý nên dần dần mất tự tin và không thõa mãn được cô ta. Cô ta luôn thấy có lỗi nên luôn muốn bù đắp cho ck và không bao giờ chê bai chồng. Khả năng này rất cao và hợp lý với diễn biến truyện.
Cả 2 giả thuyết này dều không thể tha thứ cho Khả Hân được vì cô ta quá tệ hại.
Tóm lại Khả Hân rất đáng sợ, không hề đơn giản. Cả LSB cũng không hiểu hết về Khả Hân, còn ck khả Hân thì thua rồi, quá nhu nhược và u mê cũng như mù quáng.

Trầm luân của Kh

Thật sự muốn biết KH trầm luân với sói ở đoạn băng 2 năm quá. Ai biết nguồn đâu chỉ em với ạ

Minh

Ủa có hả bạn ?

Minh

Thằng cha nhân vật chính nhu nhược và tệ nhất trong truyện. Tình yêu rất cần lòng tin, nhưng một khi không còn tin nữa thì yêu sẽ tổn thương và làm khổ nhau. Khi Khả Hân điều trị xong mất trí nhớ ( quên hết những gì trải qua ) thì cha nhân vật chính không chấp nhận, hắn muốn Khả Hân phải yêu nhớ hắn, nhưng hắn lại muốn đền dáp ơn LBS. Cu thì nhỏ xíu, yếu sinh lý mà đèo bồng gái, muốn cưới 2 vợ !!!