Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Lượt Xem: 4783 Lượt Xem

3.8 51 đánh giá
Đánh giá bài viết

Chương 347​

“Ông xã à, khi anh đọc được bức thư này thì em đã không còn trên cõi đời này nữa.

Xin lỗi anh, em đã giấu anh, 5 năm trước em đã biết mình mắc bệnh hiểm nghèo nhưng chưa bao giờ nói với bất cứ ai, chỉ có những chị em đáng tin cậy nhất của em biết.

Thực ra với kỹ thuật y học hiện nay, bệnh của em vẫn có hy vọng chữa khỏi, bất quá khả năng chữa khỏi rất thấp, dù có khỏi cũng phải uống thuốc cả đời, hơn nữa dưới tác dụng của thuốc, tóc và lông mày của em sẽ rụng hết, màu da cũng sẽ thay đổi, khi em biết chuyện, em bác bỏ ý kiến của chuyên gia, em không muốn đánh cược vào cơ hội mong manh ấy.

Chồng à, không phải em hèn nhát, em rất mạnh mẽ, nếu không gặp được anh, chắc chắn em sẽ đặt cược vào cơ hội này, cho dù chỉ có một phần trăm, một phần nghìn, hay một phần vạn.

Nhưng em đã gặp anh, anh có biết em trân trọng thời gian như thế nào khi chúng ta gặp lại nhau không? Vì vậy, em sợ, em sợ sau khi em lên bàn mổ, em sẽ không bao giờ xuống nữa. Nếu như lên bàn mổ thất bại thì em sẽ không bao giờ gặp lại anh nữa, thời gian chúng ta gặp nhau còn quá ngắn, em không nỡ rời xa anh.

Nếu như chữa khỏi, em cũng trở thành một quái vật không tóc không mày, em cũng không muốn vậy, bởi vì em muốn bảo trì bộ dáng đẹp nhất ở trước mặt anh, cho nên em bãi bỏ. Theo phương pháp điều trị bảo tồn, phỏng chừng em còn ít nhất ba năm thọ mệnh, cho nên em chọn phương pháp trị liệu bảo thủ, hơn ba năm thời gian, đối với em đã đủ rồi.

Từ khi biết mình bị bệnh, em đã trân trọng từng phút từng giây ở bên anh. Chính vì nguyên nhân này, em đã lợi dụng lợi thế như một con bài thương lượng để ép anh rời Khả Hân, làm bạn với em, đi du lịch hơn 20 ngày. Cũng là trong thời gian đó, em thừa dịp anh không chú ý, đã cùng anh phát sinh quan hệ. Có thể lúc đó anh cảm thấy em rất hạ tiện, nhưng đây là nguyện vọng của em, nếu em không làm vậy, có thể cả đời này em sẽ không thể hiện thực hóa được nguyện vọng này.

Sau đêm đó em đã mang thai Tiểu Cát, nếu không em vẫn tìm cách sử dụng tinh trùng của anh để thụ thai nhân tạo, em hy vọng có thể có một kết tinh tình yêu với anh, đó là Tiểu Cát, đây cũng được coi là điều cuối cùng em để lại cho anh. Em luôn trân trọng khoảng thời gian ở bên anh, không nỡ rời xa anh dù chỉ một giây.

Trong những giây phút cuối cùng của cuộc đời, em vẫn luôn tìm người ở hậu trường muốn hại anh và giúp anh giải quyết mọi rắc rối trước khi em chết. Lúc đó em thật sự rất sợ, chỉ có thể sống một ngày tính một ngày, cho dù ngày mai đột ngột qua đời cũng có thể, hoàn toàn là những ngày không có tương lai. Nhưng có anh, chồng em là động lực để em tiếp tục sống.

Anh có biết không? Mấy năm anh hôn mê là khoảng thời gian hạnh phúc nhất của em, tuy rằng anh không thể nói chuyện, nhưng anh đã ở bên cạnh em, cho nên khoảng thời gian đó, em sống rất hạnh phúc, mà bệnh của em cũng bởi vì tâm tình tốt, cũng có chuyển biến tốt đẹp, không có khả năng hoàn toàn khỏi hẳn, nhưng có thể kéo dài những ngày còn lại của em thêm.

Khi kế hoạch của Omar gần thành công, em đã bôn ba lòng vòng, cuối cùng vẫn giành chiến thắng, giúp anh giải quyết rắc rối lớn nhất. Bởi vì ngày đêm lao lực và sầu muộn, bệnh của em tái phát trở nên trầm trọng hơn, bác sĩ đã nói với em, những ngày còn lại không còn nhiều nữa, cơ thể của em ngày một sa sút, em đã buộc mình phải kiên trì, những ngày ông trời ban cho em đã không còn nhiều.

Chồng ơi, đừng trách em rời xa anh, em không muốn anh ở bên em trong giây phút cuối cùng của cuộc đời em, bởi vì em không muốn anh nhìn thấy hình dáng em sau khi tóc rụng đi, em cũng không muốn anh thấy em gầy gò. Em muốn trong lòng anh, em mãi mãi là mỹ nữ xinh đẹp, vì vậy em thà ra đi một mình.

Tiểu Cát, nhờ anh chăm sóc, hảo hảo dạy con lớn lên. Làm mẹ, em hy vọng con lớn lên bình an sinh hoạt, không nhất thiết phải có một cuộc sống sung túc, bởi vì cuộc sống của thượng vị giả thật sự là mệt mỏi, em hy vọng con có thể vô ưu vô lự sống cả đời.

Em cũng biết sự tàn khốc của thế giới này, nếu anh cũng bỏ đi, con sẽ không có chỗ đứng trong xã hội này, vì vậy em để anh chọn con đường tương lai của Tiểu Cát. Em tin rằng anh sẽ có một lựa chọn sáng suốt.

Ngoài ra, tình huống của Khả Hân em đã biết, chuyên gia đã nói với em. Đây có lẽ là ý trời, nàng mất đi trí nhớ, có nghĩa là sự tái sinh của nàng, nếu anh có thể vượt qua cửa ải bóng đen tâm lý trong tim mình, em hy vọng hai người có thể quay lại với nhau. Dù nàng đã làm tổn thương anh, nhưng cũng đã cứu anh, anh cũng nợ nàng, xem như hai người hòa nhau.

Nếu trong tim anh không vượt qua được cửa ải đó, em hy vọng anh có thể tìm được một người phụ nữ yêu thương anh một lần nữa và sống một cuộc đời hạnh phúc, em sẽ không ghen dưới chín suối, ngược lại sẽ ủng hộ anh, bởi vì em hy vọng Tiểu Cát sẽ không thiếu tình mẫu tử, em hy vọng anh có thể cho con mình một tuổi thơ đầy đủ.

Chồng ơi, em cũng có rất nhiều lời muốn nói với anh, em cũng hy vọng thời gian qua có thể ở bên cạnh anh, cũng hy vọng mình có thể rời đi trong vòng tay của anh, nhưng sau khi cân nhắc rất nhiều, em không thể làm như vậy. Có thể anh sẽ oán giận em đã suy nghĩ quá cẩn thận, nhưng em vì anh và Tiểu Cát, không thể không làm như vậy.

Chồng à, kiếp này em không hối hận đã gặp được anh, nếu có kiếp sau, em nguyện làm vợ anh, người vợ duy nhất của anh, em không cầu giàu sang quyền quý, chỉ cầu chúng ta sống một cuộc sống bình thường và chăm sóc cho Tiểu Cát. Hẹn gặp lại ở kiếp sau… Em mãi mãi yêu anh…”

Lãnh Băng Sương

Bức thư này cũng không dài nhưng bên trong chứa rất nhiều thứ, tôi tin rằng nội dung trong bức thư này không phải toàn bộ từ trong lòng Lãnh Băng Sương viết. Nhìn nét chữ ở cuối bức thư tuyệt mệnh đã rất méo mó, xem ra thân thể của nàng lúc đó đã không chịu nổi.

Trong đầu tôi nghĩ đến dáng vẻ của Lãnh Băng Sương lúc hấp hối, mặc dù không nhìn thấy nhưng tôi có thể hình dung, tóc rụng hết, người gầy gò, hấp hối, hít thở không thông. Nghĩ đến cảnh tượng này, tim tôi cảm thấy nghẹt, tôi cầm di thư, nước mắt không ngừng chảy.

Vốn tôi định dành nửa đời sau của mình bù đắp cho Lãnh Băng Sương, thế mà tôi chưa kịp làm thì nàng đã ra người thiên cổ, một chút cơ hội để bù đắp cũng không có.

Lúc này tôi mới nhớ lại tất cả những chuyện năm xưa, có lúc cơ thể Lãnh Băng Sương có phản ứng không bình thường, hơn nữa nàng còn uống một ít dược vật, chỉ là trên bình thuốc không có văn tự nào nói rõ, nàng lén uống sau lưng tôi. Còn tôi thì có phát hiện ra mấy lần, nhưng khi hỏi nàng, nàng chỉ nói thuốc trị nội tiết nữ, lúc đó tôi hoàn toàn không để trong lòng, cũng không có hoài nghi gì cả.

Tôi cũng trách bản thân mình, trọng tâm trước kia trên cơ bản không có đặt ở trên người Lãnh Băng Sương, ngược lại hết thảy đều dựa vào nàng, chuyện gì cũng trong vào nàng giải quyết. Cũng bởi vì chuyện của tôi, làm cho thân thể nàng hoàn toàn suy sụp. Lúc này tự trách cũng không hình dung được nội tâm của tôi, chỉ có sự hối hận vô tận. Lúc này tôi phát hiện ra, trong lòng tôi quan tâm đến nàng như vậy, chỉ là nàng đã không còn trên đời này.

“Trước khi Tiểu Sương đi đã dặn ông, đem toàn bộ công ty chuyển giao cho con. Ông già rồi, dưới gối chỉ có một nữ tôn nhi là Tiểu Sương, hiện tại nó đi rồi, giang sơn hai ông cháu gây dựng giao cho con, cho dù con phá sản công ty, ông cũng không trách con, con là rể, bây giờ ông côi con là cháu trai của ông. Tiểu Sương đã đi rồi, có một số việc ông cũng không muốn quan tâm nữa, người đầu bạc tiển người tóc xanh, ông cũng hiểu rõ rất nhiều chuyện.” Lúc này Lãnh Vân đi tới bên cạnh tôi, vỗ vỗ bả vai tôi nói, dường như ông cũng già đi rất nhiều.

Tôi không trả lời, chỉ cầm di thư của Lãnh Băng Sương. Không thể tin được, nàng vừa viết xong những lời này liền rời đi, ngay cả gặp mặt lần cuối cùng cũng không được.

“Mặt khác, ông cũng đã suy nghĩ thật lâu đến điều đó, trước khi Tiểu Sương đi, điều khó buông bỏ nhất chính là Tiểu Cát, mới làm mẹ đã phải rời khỏi con trai mình, tâm tình của nó chúng ta đều có thể tưởng tượng được. Con đường sau này của Tiểu Cát, ý của Tiểu Sương là do con quyết định, cho nên ông cũng không tiện nói gì nữa, nhưng ông có một ý này, xem con có đồng ý không. Ông sẽ mang Tiểu Cát đi, tất nhiên, không phải là mãi mãi, chỉ là giữ nó ở bên cạnh, ông có phương pháp giáo dục riêng của mình, để cho nó được cách giáo dục tốt nhất, để nó trở thành một người ưu tú trong tương lai. Hơn nữa sau khi Tiểu Sương đi rồi, ông chỉ còn một mình, chuyện của công ty ông đã mặc kệ, mỗi ngày không có việc gì làm, có nó làm bạn, cũng sẽ không cô đơn tịch mịch nữa.” Lãnh Vân dừng lại một chút nói, trong giọng nói mang theo khẩn cầu. Lãnh Băng Sương ra đi, Tiểu Cát là người có quan hệ huyết thống, là niềm an ủi cuối cùng của ông.

Tôi không trả lời mà gật đầu đồng ý với đề nghị của Lãnh Vân, mặc dù trong lòng tôi không muốn Tiểu Cát đi nhưng tôi nghĩ đến tương lai của nó, chuyện giữa tôi và Khả Hân vẫn chưa có kết quả, không muốn nó bị tổn thương bởi thế tục cấm bẩn…

Theo dõi
Thông báo của
guest
101 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
alex

thằng ck đúng là thằng phế vật. Nam nhân như vậy thì chết cmn đi chứ sống làm gì

Đào Quyết

Tác giả viết truyện quá xuất sắc vừa tình dục điên cuồng bạo dâm hãm hiếp,vừa ly kỳ kịch tính.Người đáng yêu nhất là Lãnh Băng Sương .Đáng ghét nhất là Tư Kiến.Đáng thương nhất là Khả Hân.Đáng chê trách là ông chồng.
Kết thúc truyện hợp lý.Nhưng cái chết của Lãnh Băng Sương làm đau lòng người đọc xa gần.Tư Kiến bị cắt dái lại làm độc giả thỏa mãn.

Minh

Cái kết mở, tác giả ra tiếp phần 2 sẽ hay. Cái bí mật Khả Hân về việc không sinh con được rất khó hiểu. Khi Khả Hân hỏi LSB có muốn nghe không, LSB đã nói ko cần vì nghe sợ rằng sẽ thay đổi ý định ( không giúp Khả Hân nữa ). Vậy vấn đề không thể sinh này bị từ khi nào…,? Còn nhớ đầu truyện, nam chính đã nói lỗi do anh ta tinh trùng yếu vậy thì vấn đề vô sinh có thể xuất phát từ khi Khả Hân quan hệ với con nuôi khi cậu ta 14t, cả 2 đã quan hệ không bcs, chắc có thể Khả Hân đã mang thai. Nhưng mang thai với cậu bé 14t và là con nuôi mình thì không thể chấp nhận được nên đành phá thai, và phá thai không có bảo lảnh của ck thì phải làm lậu nên nhiều khả năng bị ảnh hưởng và vô sinh.
Giả thuyết thứ 2 Khả Hân vô sinh bẩm sinh, nghĩa là cô ta giấu ck vì sợ ck bỏ mình. Ck khả Hân vì suy nghĩ mình yếu sinh lý nên dần dần mất tự tin và không thõa mãn được cô ta. Cô ta luôn thấy có lỗi nên luôn muốn bù đắp cho ck và không bao giờ chê bai chồng. Khả năng này rất cao và hợp lý với diễn biến truyện.
Cả 2 giả thuyết này dều không thể tha thứ cho Khả Hân được vì cô ta quá tệ hại.
Tóm lại Khả Hân rất đáng sợ, không hề đơn giản. Cả LSB cũng không hiểu hết về Khả Hân, còn ck khả Hân thì thua rồi, quá nhu nhược và u mê cũng như mù quáng.

Trầm luân của Kh

Thật sự muốn biết KH trầm luân với sói ở đoạn băng 2 năm quá. Ai biết nguồn đâu chỉ em với ạ

Minh

Ủa có hả bạn ?

Minh

Thằng cha nhân vật chính nhu nhược và tệ nhất trong truyện. Tình yêu rất cần lòng tin, nhưng một khi không còn tin nữa thì yêu sẽ tổn thương và làm khổ nhau. Khi Khả Hân điều trị xong mất trí nhớ ( quên hết những gì trải qua ) thì cha nhân vật chính không chấp nhận, hắn muốn Khả Hân phải yêu nhớ hắn, nhưng hắn lại muốn đền dáp ơn LBS. Cu thì nhỏ xíu, yếu sinh lý mà đèo bồng gái, muốn cưới 2 vợ !!!