Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Lượt Xem: 4691 Lượt Xem

3.8 51 đánh giá
Đánh giá bài viết

Chương 349​

Lúc này chỉ có một mình Khả Hân ở trong phòng, còn Từ Kiên thì đang bận ở ngoài. Bác sĩ cho nàng uống thuốc rồi đi ra ngoài, chỉ còn một mình nàng trong phòng. Chẳng qua lúc này nàng không còn bộ dáng ngốc ngốc nghếch nghếch, trên TV vẫn còn đang phát sóng bộ phim Hàn mà nàng thích, mắt nàng vẫn nhìn thẳng vào TV, bất cứ ai nhìn thấy cũng nghĩ rằng nàng đang xem nó một cách say sưa, chỉ là mọi người chỉ nhìn thấy vẻ ngoài của nàng, nhưng không nhìn thấy nội tâm nàng! Lúc này trong nội tâm nàng đang nhớ lại một số chuyện, mà những chuyện này thì Từ Kiên không biết, chỉ có nàng và Lãnh Băng Sương biết!

Đó là sau khi Omar và Phượng Quân chết, Từ Kiên đã bất tỉnh tại hiện trường, sau khi anh ta được đưa đến bệnh viện, bác sĩ nói cho Lãnh Băng Sương và Khả Hân là anh ta không có vấn đề gì, hai người mới thở phào nhẹ nhõm.

Và Lãnh Băng Sương đã đưa Khả Hân đến biệt thự nơi nàng đang ở. Khả Hân vẫn trầm mặc, trải qua nhiều thăng trầm như vậy, nhất là ở trước mặt Từ Kiên bị Omar vũ nhục thậm chí còn cao trào nhiều lần, nàng đã hoàn toàn tuyệt vọng, so với hành xác cũng không hơn bao nhiêu.

“Ngươi đi tắm đi…” Sau khi đến biệt thự, Lãnh Băng Sương dẫn Khả Hân đi tới một căn phòng, sau đó chỉ vào nhà tắm nói.

Khả Hân không nói một lời đi vào trong nhà tắm, cởi bỏ đồ đã xộc xệch, sau đó bắt đầu rửa sạch những chất lỏng và vết hickey trên người, quan trọng nhất là háng và âm đạo của nàng. Trên túi quần lót nàng cởi ra, nó đã bị tinh dịch của Omar ngâm trắng bệch, nàng rửa sạch âm đạo của mình, chỉ là âm đạo giống như sâu vô cùng tận, không ngừng chảy tinh dịch ra, những thứ đó đều là hắn đã bắn vào, chỉ là lúc này hắn đã là một người chết, những thứ này đều là tinh dịch của một người chết.

Sau khi tắm rửa không biết bao lâu, dường như Khả Hân cảm thấy bản thân mình vĩnh viễn không bao giờ sạch được, vì vậy nàng ngồi xổm trong nhà tắm lớn tiếng khóc, khóc đến tan nát tâm cang.

“Ngươi đừng khóc nữa, mau lau mình đi, mặc đồ ta đã chuẩn bị cho ngươi…” Vốn Lãnh Băng Sương đang ngồi trên ghế sofa chờ, đột nhiên nghe tiếng khóc của Khả Hân, nàng cầm khăn tắm đi đến nhà tắm, tắt vòi sen, đắp khăn lên người Khả Hân. Khả Hân ngồi xổm trên sàng nhà ôm gối, đây là biểu hiện bất lực.

Trong tay Lãnh Băng Sương cầm theo mấy cái túi đựng đồ, hẳn là đồ mới nàng chưa mặc. Trong tủ đồ của nàng có rất nhiều đồ, thậm chí có mấy bộ đã mua từ lâu, chưa mặc lần nào, mà thân hình hai người cũng tương tự, cho nên đồ của hai người có thể mặc lẫn nhau.

Khả Hân khóc một hồi, dùng khăn tắm lau khô người, sau đó thay bộ đồ mà Lãnh Băng Sương đã chuẩn bị cho nàng, bao gồm cả quần lót. Toàn thân nàng trên dưới đã đổi mới hoàn toàn, chẳng qua dấu vết của Omar lưu lại trong thân thể, không biết đến bao giờ mới có thể tiêu trừ hoàn toàn.

Khả Hân mặc đồ mới, mặt khác vừa mới tắm xong, cả người nàng lập tức biến thành một người khác, vẫn xinh đẹp như vậy, chẳng qua mí mắt sưng đỏ, cả người u buồn suy sụp vô cùng.

“Sau này ngươi định làm gì?” Sau khi Khả Hân đi ra khỏi nhà tắm, ngồi bên cạnh Lãnh Băng Sương không nói gì. Yên lặng một hồi, Lãnh Băng Sương đột nhiên lên tiếng hỏi.

“Mọi chuyện đã trôi qua rồi, thân thể tôi đã bẩn rồi… Từ Kiên cũng không còn gặp nguy hiểm gì nữa, hơn nữa ảnh có cô chăm sóc, tôi cũng không có con với ảnh, cho nên tôi không còn gì phải vướng bận lo lắng. Tôi sẽ tìm một nơi yên tĩnh ẩn cư, để cho ai cũng không tìm thấy, sống tàn cuộc đời này. Tôi muốn chết, nhưng tôi không có dũng khí, hơn nữa, trên thế gian này còn có người mà tôi luyến tiếc, tôi chỉ muốn ở xa nhìn người mình luyến tiếc. Cô yên tâm, tôi sẽ không quấy rầy các người, vả lại Từ Kiên cũng không muốn tôi nữa, thân thể tôi đã như vậy rồi, tôi không xứng với ảnh, mọi chuyện đều đã như vậy…” Khi nghe Lãnh Băng Sương nói xong, hai tay Khả Hân đan vào nhau, gảy gảy ngón tay của mình nói. Thanh âm rất nhỏ nhẹ, còn mang theo rung động, tựa hồ như tùy thời có thể khóc.

“Ngươi thật sự nguyện ý từ bỏ Từ Kiên? Ngươi thật có thể rời bỏ ảnh sao?” Sau khi nghe những lời của Khả Hân, Lãnh Băng Sương hỏi với nụ cười gượng gạo.

“Đây là chuyện đã tới đường cùng, tôi không biết làm sao khác, nếu có một ngày tôi phát hiện mình thật sự chịu không nổi, tôi sẽ lựa chọn một con đường để giải thoát cho mình…” Sau khi nghe Lãnh Băng Sương nói, Khả Hân trực tiếp trả lời, tựa hồ như trong lòng đã sớm có quyết định này.

“Nếu ta có biện pháp cho ngươi có thể ở lại bên cạnh Từ Kiên, hơn nữa sẽ không có phiền toái, ngươi có tình nguyện ở lại bên cạnh ảnh không?” Đột nhiên Lãnh Băng Sương xoay người hướng Khả Hân nói. Mà khi nghe được những lời này của Lãnh Băng Sương, thân thể của nàng đột nhiên cứng lại, ngón tay đan vào nhau cũng không tự chủ đình chỉ lại.

“Tôi không muốn phá hoại cô cùng Từ Kiên, chỉ có cô mới xứng đôi với ảnh, hơn nữa tôi ở lại bên cạnh ảnh, ảnh sẽ cảm thấy buồn bực hơn, không bằng rời đi thì tốt hơn, ít nhất như vậy ảnh sẽ không quá mức đau khổ. Hơn nữa Omar đã cho tôi dùng dược vật, tôi ở bên cạnh ảnh mà không biết mình biến thành bộ dáng gì và lúc nào, có thể là một con đĩ hay một con điếm, như vậy tôi làm sao có thể ở lại bên cạnh ảnh? Nếu đến lúc đó, tôi không khống chế được thân thể của mình, vậy tôi sẽ lựa chọn chấm dứt đời mình, để không làm chuyện có lỗi với ảnh nữa.” Khả Hân từ từ nói ra những lời này.

Sau khi nghe Khả Hân nói, lông mày Lãnh Băng Sương nhẹ giãn ra, tựa hồ như đối với đáp án này rất hài lòng. Nàng lấy từ trong túi của mình ra mấy lọ thuốc, sau đó nuốt thuốc xuống, mà lúc nàng uống thuốc, Khả Hân vẫn nhìn, trong mắt mang theo nghi hoặc.

“Thân thể của ngươi ta sẽ giúp ngươi chữa khỏi, hơn nữa ta có biện pháp cho ngươi ở lại bên cạnh Từ Kiên, tuy rằng không bảo đảm ngươi và ảnh khôi phục quan hệ vợ chồng, nhưng có thể khiến cho chuyện này có một cái kết mỹ mãn, hơn nữa ảnh sẽ không truy cứu chuyện trước kia của ngươi nữa. Về phần ta… có lẽ không thể ở cùng ảnh quá lâu!” Lãnh Băng Sương cất những lọ thuốc không nhãn đó trở lại túi xách, thở dài nói, trong mắt không giấu được vẻ thương cảm.

Sau khi nghe Lãnh Băng Sương nói, Khả Hân có vẽ không tin tai mình. Nếu có thể chữa khỏi bản thân, hơn nữa còn có thể ở lại bên cạnh Từ Kiên, mà anh ta không truy cứu chuyện trước kia, như vậy đương nhiên là điều tốt nhất. Chẳng qua điều này có thể sao? Làm sao để phối hợp mối quan hệ giữa ba người? Còn những người chung quanh thì sao? Khả Hân kích động, trong lòng háo hức nhiều hơn là nghi ngờ.

“Mấy năm nay ta đã mắc bệnh nan y, ngoại trừ mấy chị em thân thiết xung quanh bảo vệ ta ra, những người khác đều không biết, kể cả Từ Kiên, thậm chí cả gia đình ta. Vốn dĩ căn bệnh này có thể chữa khỏi, chỉ là tỷ lệ rất thấp, có khả năng rất cao là không xuống được bàn mổ nên ta chưa quyết định mổ, vì thực sự không thể chịu nổi cảnh mình bị rụng tóc và gầy đi cho nên ta không quyết định phẫu thuật. Ta chỉ hy vọng giữ bộ dáng của ta để ở bên cạnh Từ Kiên, cho dù chỉ một ngày cũng tốt. Thực ra, ta đã sống lâu hơn dự kiến hai ba năm rồi và ta đã hài lòng.”

…”Chỉ là gần đây ta cảm thấy thân thể mỗi ngày một kém, có lẽ không trụ được bao lâu. Ta nhất định phải suy nghĩ cho Từ Kiên, sau khi ta đi ảnh sẽ ra sao? Dù sao ngươi đã vì ảnh mà hy sinh rất nhiều, ta cũng là phụ nữ, cho nên có một số việc vẫn tương đối đồng tình với ngươi, hơn nữa trải qua mấy ngày này, giữ ngươi ở bên cạnh ảnh, có lẽ là một quyết định đúng.” Lãnh Băng Sương nói xong, uống một ngụm cà phê trong tay.

“Cô nói cái gì? Bệnh nan y? Sao có khả năng?” Nghe Lãnh Băng Sương nói, Khả Hân lập tức xoay người nhìn mặt nàng nói, trong mắt tràn đầy không dám tin.

“Đó là sự thật, nếu như không phải tài nguyên y tế của ta đủ mạnh, ta đã sớm chết thảm rồi, hiện tại ta không sao, ít nhất mọi chuyện đã kết thúc. Ta sẽ không để ảnh nhìn thấy ta chết, ta muốn để lại cho ảnh một kỷ niệm đẹp. Có lẽ đây là ông trời muốn ta đi, vừa lúc có thể cho các người khôi phục lại quan hệ vợ chồng, có lẽ đây cũng là lựa chọn tốt nhất. Có quyền, có tiền? Có ích lợi gì chứ, cuối cùng vẫn đấu không lại vận mệnh…” Lãnh Băng Sương nói với một nụ cười gượng gạo, hai mắt không nhịn được rơi lệ, nhỏ xuống ly cà phê trong tay còn chưa uống hết.

“Cái này… Tôi…” Lúc này Khả Hân tạm thời quên đi phiền não, có chút mất tự nhiên, không biết nên nói gì, không biết nên an ủi Lãnh Băng Sương như thế nào, nàng đã bị chuyện này làm cho bối rối rồi, nhưng chuyện này nàng tuyệt đối không nghĩ tới, biến hóa này làm cho nàng nhất thời không tiếp nhận được.

“Được rồi, bây giờ ta sẽ nói cho ngươi biết nên làm như thế nào, những ý nghĩ này ta đã sớm quyết định từ lâu rồi, chuyện xảy ra với Omar xem như là một khảo nghiệm của ngươi đi, nếu ở thời khắc cuối cùng ngươi không ám sát hắn, vậy khẳng định ngươi không còn thuốc chửa, ta sẽ vì Từ Kiên mà tìm một nữ nhân khác, hơn nữa ngươi sẽ vĩnh viễn không gặp được ảnh…” Sau khi Lãnh Băng Sương nói xong, nước mắt lưng tròng đặt tách cà phê lên bàn.

Mà lúc này Khả Hân mang theo một tia thương cảm, cũng mang theo một tia hy vọng chờ lời nói tiếp của Lãnh Băng Sương…

Theo dõi
Thông báo của
guest
101 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
alex

thằng ck đúng là thằng phế vật. Nam nhân như vậy thì chết cmn đi chứ sống làm gì

Đào Quyết

Tác giả viết truyện quá xuất sắc vừa tình dục điên cuồng bạo dâm hãm hiếp,vừa ly kỳ kịch tính.Người đáng yêu nhất là Lãnh Băng Sương .Đáng ghét nhất là Tư Kiến.Đáng thương nhất là Khả Hân.Đáng chê trách là ông chồng.
Kết thúc truyện hợp lý.Nhưng cái chết của Lãnh Băng Sương làm đau lòng người đọc xa gần.Tư Kiến bị cắt dái lại làm độc giả thỏa mãn.

Minh

Cái kết mở, tác giả ra tiếp phần 2 sẽ hay. Cái bí mật Khả Hân về việc không sinh con được rất khó hiểu. Khi Khả Hân hỏi LSB có muốn nghe không, LSB đã nói ko cần vì nghe sợ rằng sẽ thay đổi ý định ( không giúp Khả Hân nữa ). Vậy vấn đề không thể sinh này bị từ khi nào…,? Còn nhớ đầu truyện, nam chính đã nói lỗi do anh ta tinh trùng yếu vậy thì vấn đề vô sinh có thể xuất phát từ khi Khả Hân quan hệ với con nuôi khi cậu ta 14t, cả 2 đã quan hệ không bcs, chắc có thể Khả Hân đã mang thai. Nhưng mang thai với cậu bé 14t và là con nuôi mình thì không thể chấp nhận được nên đành phá thai, và phá thai không có bảo lảnh của ck thì phải làm lậu nên nhiều khả năng bị ảnh hưởng và vô sinh.
Giả thuyết thứ 2 Khả Hân vô sinh bẩm sinh, nghĩa là cô ta giấu ck vì sợ ck bỏ mình. Ck khả Hân vì suy nghĩ mình yếu sinh lý nên dần dần mất tự tin và không thõa mãn được cô ta. Cô ta luôn thấy có lỗi nên luôn muốn bù đắp cho ck và không bao giờ chê bai chồng. Khả năng này rất cao và hợp lý với diễn biến truyện.
Cả 2 giả thuyết này dều không thể tha thứ cho Khả Hân được vì cô ta quá tệ hại.
Tóm lại Khả Hân rất đáng sợ, không hề đơn giản. Cả LSB cũng không hiểu hết về Khả Hân, còn ck khả Hân thì thua rồi, quá nhu nhược và u mê cũng như mù quáng.

Trầm luân của Kh

Thật sự muốn biết KH trầm luân với sói ở đoạn băng 2 năm quá. Ai biết nguồn đâu chỉ em với ạ

Minh

Ủa có hả bạn ?

Minh

Thằng cha nhân vật chính nhu nhược và tệ nhất trong truyện. Tình yêu rất cần lòng tin, nhưng một khi không còn tin nữa thì yêu sẽ tổn thương và làm khổ nhau. Khi Khả Hân điều trị xong mất trí nhớ ( quên hết những gì trải qua ) thì cha nhân vật chính không chấp nhận, hắn muốn Khả Hân phải yêu nhớ hắn, nhưng hắn lại muốn đền dáp ơn LBS. Cu thì nhỏ xíu, yếu sinh lý mà đèo bồng gái, muốn cưới 2 vợ !!!