Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Nhật Ký Nhận Nuôi Sói Dẫn Vào Nhà – Update Chương 356

Lượt Xem: 4665 Lượt Xem

3.8 51 đánh giá
Đánh giá bài viết

Chương 353​

Đến sáng hôm sau. Khả Hân thức dậy sớm và chuẩn bị điểm tâm với những người hầu. Trong khoảng thời gian này, nàng thường học kỹ năng nấu nướng từ họ, điểm này nàng không có thay đổi, trước kia nàng thích nghiên cứu trù nghệ, là vì để thỏa mãn dạ dày của chồng, nói về nội trợ, trên cơ bản nàng có thể đạt điểm tối đa.

Khi Từ Kiên thức dậy rời giường, thấy Khả Hân đang bận rộn chuẩn bị điểm tâm với những người hầu. Thực ra đêm qua anh ta không có ngủ ngon, cứ suy nghĩ về kết cục của mình và Khả Hân. Cho dù có thừa nhận nàng là vợ, anh ta nên nói với nàng như thế nào? Nàng bị mất trí nhớ, anh ta không muốn đưa những kỷ niệm đau đớn trở lại bộ não của nàng, vì vậy đành phải nói dối.

Tối hôm qua Từ Kiên đã suy nghĩ về những lời này trong lòng, lát nữa ăn cơm xong, anh ta sẽ cùng Khả Hân nói chuyện.

“Vào thư phòng với anh…” Sau khi ăn cơm xong, Từ Kiên đặt bát đũa xuống, thấy Khả Hân ngồi đối diện ngơ ngác nhìn mình, trong mắt hiện lên một tia khát vọng mong chờ, anh ta hướng tới nàng nói. Sau đó đứng dậy đi vào thư phòng, phải đối mặt thì nên đối mặt.

“Ngồi xuống đi…” Khả Hân thật cẩn thận ngồi trên ghế sofa, Từ Kiên rót cho nàng một ly nước và nói. Nàng có vẻ rất căng thẳng, vẻ căng thẳng này không phải là giả vờ, nàng thật sự khẩn trương, bởi vì nàng không biết anh ta sẽ đưa ra quyết định gì.

Từ Kiên không nói gì mà lấy trong ngăn kéo bàn làm việc ra một cuốn album đưa cho Khả Hân. Trong album đó có những hình ảnh mà hai người đã chụp suốt từ khi yêu nhau cho đến khi kết hôn. Hình ảnh uyên ương ngọt ngào và hạnh phúc, trong đó đương nhiên bao gồm ảnh cưới của hai người, đây chính là đáp án nàng muốn.

Khi Từ Kiên lấy album ra, cơ thể Khả Hân đột nhiên cứng ngắc lại, chỉ có điều rất mơ hồ. Lúc đó anh ta không có phát hiện, bởi vì ánh mắt đang tập trung vào cuốn album.

Khi Khả Hân thấy Từ Kiên lấy album ra, nội tâm nàng hưng phấn lên, nàng muốn tự trấn định, album kia đương nhiên nàng biết, chẳng qua nàng phải làm bộ như không biết. Bây giờ anh ta đã đưa album ra, điều đó có nghĩa là anh ta sẽ tiết lộ mối quan hệ của hai người, điều đó có nghĩa là có thể anh ta sẽ đưa ra quyết định mà nàng muốn nghe nhất.

“Nhìn đi, bên trong có đáp án em muốn biết…” Từ Kiên đưa album cho Khả Hân sau đó nói, rồi đi đến cửa sổ thư phòng nhìn ra ngoài. Lúc này trong lòng anh ta rất phức tạp, ngón tay vuốt ve chiếc nhẫn kim cương ở tay kia, kim cương trên nhẫn được tạo ra bằng tro cốt của Lãnh Băng Sương.

Lúc này nghĩ đến Lãnh Băng Sương, sự áy náy trong lòng Từ Kiên không khỏi càng sâu, cảm thấy mình làm như vậy rất có lỗi với nàng, tuy rằng kết quả này là nàng hy vọng nhìn thấy lúc lâm chung.

Ở phía sau, hai tay Khả Hân run rẩy mở album ra, ảnh bên trong được sắp xếp theo thứ tự thời gian, từ khi hai người yêu nhau trở thành tình nhân, cho đến khi kết hôn và một ít ảnh du lịch sau khi kết hôn v.v, rất chi tiết.

Album này đã được lưu trữ trong tủ đồ, đã lâu không có lấy ra. Dù sao, bây giờ là thời đại công nghệ, điện thoại di động có thể chụp ảnh, sau đó tồn tại trong ổ cứng di động hoặc usb, không cần phải rửa hình nữa.

Thành thật mà nói, đã rất lâu Khả Hân không có xem album này, cho nên lúc xem, nội tâm nàng rất kích động, hơn nữa còn xem say sưa. Theo ảnh chụp lật xem, đủ loại trải nghiệm của hai người cũng lật lại trong đầu nàng một lần nữa. Từ Kiên muốn khóc, nhưng không thể khóc, chỉ cố nén.

“Bây giờ em đã hiểu chưa?” Nghe tiếng album khép lại sau lưng, Từ Kiên biết Khả Hân đã xem xong, vì vậy nói với nàng. Anh ta không quay lại, bởi vì thực sự không biết nên dùng biểu cảm nào để đối mặt với nàng, vẽ mặt sầu muộn thăng trầm của cuộc đời đầy tang thương? Hay là nụ cười hạnh phúc?

“Em là vợ anh đúng không? Vậy Lãnh Băng Sương thì sao?” Phía sau truyền đến giọng nói run run của Khả Hân, chứng tỏ lúc này nội tâm nàng đang vô cùng bồn chồn, đây là biểu hiện thực sự của nàng, cũng là biểu hiện bình thường của nàng sau khi làm bộ biết đáp án, làm cho Từ Kiên không cách nào phát hiện ra bất thường.

“Lãnh Băng Sương cũng là vợ anh, quá trình này rất phức tạp, để anh từ từ nói cho em nghe…” Từ Kiên hít sâu một hơi nói. Anh ta không có quay đầu lại đối mặt với Kha Hân, thứ nhất là không biết dùng cảm xúc gì để đối mặt với nàng, thứ hai là muốn nói dối, sợ bị nàng phát hiện sơ hở, cho nên đưa lưng lại nàng là phương thức tốt nhất.

…”Chúng ta vốn là một cặp vợ chồng có cuộc sống rất mỹ mãn và hạnh phúc, sau đó hai chúng ta đều xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hơn nữa đều lâm vào hôn mê, hơn nữa chúng ta đều cho rằng đối phương đã không còn trên đời này nữa. Sau khi tỉnh lại chúng ta đều mất trí nhớ, không thể nhớ chuyện quá khứ. Chẳng qua so với em, anh tốt hơn được Lãnh Băng Sương cứu, hơn nữa tỉnh lại sớm hơn em, bởi vì không nhớ quá khứ, cho nên đã cùng Lãnh Băng Sương kết thành phu phụ và có một đứa con với nàng. Nhưng sau đó anh phát hiện ra em không có chết, chẳng qua vẫn hôn mê, mà khi đó anh hoàn toàn không nhớ em, cuối cùng vẫn là Lãnh Băng Sương nói cho anh hết thảy chuyện trước kia, làm cho anh nhớ tới đủ loại chuyện với em. Vì vậy, anh đã đón em từ bệnh viện và tiếp tục điều trị cho đến khi em tỉnh dậy, em cũng bị mất trí nhớ. Khi đó anh không biết nên xử lý mối quan hệ giữa ba người chúng ta như thế nào, dù sao anh và Lãnh Băng Sương đã là vợ chồng, hơn nữa đã có con, cho nên anh không thể rời khỏi nàng trở lại bên cạnh em. Chỉ là hiện tại nàng đã qua đời, để cho chuyện này có một giải pháp đau đớn nhất, tất cả đại khái là như vậy…” Từ Kiên cố gắng giữ cho quá trình đơn giản và ngắn gọn nhất có thể, mặc dù anh ta nói dối, nhưng đại bộ phận đều là thật, ví dụ như hai người xảy ra chuyện ngoài ý muốn, loại chuyện ngoài ý muốn này chính là từ Tư Kiến đến. Hai người đều mất trí nhớ, anh ta mất trí nhớ thật sự, còn Khả Hân là giả vờ mất trí nhớ, bất quá nàng giả vờ thì anh ta không biết, xem như là trong lời thật xen lẫn một ít nói dối đi.

Thời gian tiếp theo, Khả Hân hỏi Từ Kiên một vài chi tiết nhỏ, anh ta đều dùng những lý do đã nghĩ ra để giấu, đồng dạng cũng nói sự thật xen lẫn nói dối, chẳng qua mô tả tai nạn thành tai nạn giao thông, bất quá nàng xảy ra tai nạn không cùng thời gian và địa điểm với anh ta, nàng được người lạ cứu, còn anh ta được Lãnh Băng Sương cứu.

Từ Kiên nói đáp án cho Khả Hân, kỳ thật có rất nhiều sơ hở, chẳng qua anh ta không phải là người có tâm tư đặc biệt kín đáo, nên hoàn toàn không có phát hiện. Nói dối dù sao cũng là nói dối, không có lời nói dối nào hoàn hảo 100%, cũng may trước đó anh ta đã có chuẩn bị, không bị nàng hỏi gặp Lãnh Băng Sương ở đâu.

“Vậy sau này anh quyết định như thế nào? Làm thế nào để trở lại với em? Hoặc làm thế nào để an bài em?” Đến cuối, Khả Hân không còn gì để hỏi, vì vậy hỏi vấn đề này.

Thực ra Khả Hân cũng không muốn hỏi nhiều vấn đề như vậy, trong lòng nàng đã biết hết, đương nhiên không muốn Từ Kiên dừng lại, nếu tránh được thì cứ để anh ta tránh, nếu bị lộ tẩy, đối với nàng không có bất kỳ chỗ tốt nào. Nàng cũng không thể hỏi quá ít khiến cho anh ta hoài nghi nàng giả mất trí nhớ, cho nên trong lời nói dối của nhau, hai người giải thích rõ ràng tất cả mọi thứ. Trong một giờ ngắn ngủi này, có lẽ là thời điểm anh ta nói dối nhiều nhất trong đời, hơn nữa lúc nói dối anh ta cố khống chế hô hấp và giọng điệu của mình, nhưng vẫn cảm thấy hai má nóng bừng.

Theo dõi
Thông báo của
guest
101 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
alex

thằng ck đúng là thằng phế vật. Nam nhân như vậy thì chết cmn đi chứ sống làm gì

Đào Quyết

Tác giả viết truyện quá xuất sắc vừa tình dục điên cuồng bạo dâm hãm hiếp,vừa ly kỳ kịch tính.Người đáng yêu nhất là Lãnh Băng Sương .Đáng ghét nhất là Tư Kiến.Đáng thương nhất là Khả Hân.Đáng chê trách là ông chồng.
Kết thúc truyện hợp lý.Nhưng cái chết của Lãnh Băng Sương làm đau lòng người đọc xa gần.Tư Kiến bị cắt dái lại làm độc giả thỏa mãn.

Minh

Cái kết mở, tác giả ra tiếp phần 2 sẽ hay. Cái bí mật Khả Hân về việc không sinh con được rất khó hiểu. Khi Khả Hân hỏi LSB có muốn nghe không, LSB đã nói ko cần vì nghe sợ rằng sẽ thay đổi ý định ( không giúp Khả Hân nữa ). Vậy vấn đề không thể sinh này bị từ khi nào…,? Còn nhớ đầu truyện, nam chính đã nói lỗi do anh ta tinh trùng yếu vậy thì vấn đề vô sinh có thể xuất phát từ khi Khả Hân quan hệ với con nuôi khi cậu ta 14t, cả 2 đã quan hệ không bcs, chắc có thể Khả Hân đã mang thai. Nhưng mang thai với cậu bé 14t và là con nuôi mình thì không thể chấp nhận được nên đành phá thai, và phá thai không có bảo lảnh của ck thì phải làm lậu nên nhiều khả năng bị ảnh hưởng và vô sinh.
Giả thuyết thứ 2 Khả Hân vô sinh bẩm sinh, nghĩa là cô ta giấu ck vì sợ ck bỏ mình. Ck khả Hân vì suy nghĩ mình yếu sinh lý nên dần dần mất tự tin và không thõa mãn được cô ta. Cô ta luôn thấy có lỗi nên luôn muốn bù đắp cho ck và không bao giờ chê bai chồng. Khả năng này rất cao và hợp lý với diễn biến truyện.
Cả 2 giả thuyết này dều không thể tha thứ cho Khả Hân được vì cô ta quá tệ hại.
Tóm lại Khả Hân rất đáng sợ, không hề đơn giản. Cả LSB cũng không hiểu hết về Khả Hân, còn ck khả Hân thì thua rồi, quá nhu nhược và u mê cũng như mù quáng.

Trầm luân của Kh

Thật sự muốn biết KH trầm luân với sói ở đoạn băng 2 năm quá. Ai biết nguồn đâu chỉ em với ạ

Minh

Ủa có hả bạn ?

Minh

Thằng cha nhân vật chính nhu nhược và tệ nhất trong truyện. Tình yêu rất cần lòng tin, nhưng một khi không còn tin nữa thì yêu sẽ tổn thương và làm khổ nhau. Khi Khả Hân điều trị xong mất trí nhớ ( quên hết những gì trải qua ) thì cha nhân vật chính không chấp nhận, hắn muốn Khả Hân phải yêu nhớ hắn, nhưng hắn lại muốn đền dáp ơn LBS. Cu thì nhỏ xíu, yếu sinh lý mà đèo bồng gái, muốn cưới 2 vợ !!!