Những câu chuyện nhỏ
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Những câu chuyện nhỏ
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Gay
Thể Loại:
Lượt Xem: 119 Lượt Xem
Vẫn sơ mi kẻ rộng thùng thình và quần jean bạc phếch , tôi bước lên con wave đỏ thật tự nhiên . Hình như hôm nay hắn khác hơn mọi ngày . Ở điểm nào nhỉ ? Vẫn nụ cười má lúm , vẫn ánh mắt kỳ lạ…vậy khác ở điểm nào nhỉ ? Không thể nhận ra được …
Một bộ phim hài tình cảm nhẹ nhàng nhưng không đủ làm tôi mỉm cười . Hắn vẫn im lặng ngồi bên cạnh , nhưng tôi biết ánh mắt luôn nhìn tôi .
Bộ phim kết thúc cũng là xong hợp đồng giữa hai đứa . Tôi đồng ý đi xem phim , đổi lại hắn sẽ tặng bộ tiểu thuyết Nga “ Tuổi 17”_bộ truyện dài hai tập tôi đã lùng khắp Hà Nội trong hai tuần mà không thể tìm được .
Nhìn quyển truyện mới tinh trên tay , tôi chợt cười tư lự . Chấp nhận hẹn hò với người “ cùng lớp” chỉ vì một quyển truyện . Đúng là tôi_luôn hành động quái dị .
– Chi vào nhà đi ! – Núm đồng tiền lại xuất hiện khi hắn nổ máy xe .
Những tia sáng kỳ lạ trong mắt hắn làm tôi chợt nhận ra một điều :
– Bây giờ tôi biết bạn hôm nay khác ở điểm gì rồi .
Nụ cười vẫn tươi sau câu nói khó hiểu của tôi . Nhìn thẳng vào mắt hắn , tôi thấy nó sáng hơn mọi khi :
– Hôm nay bạn không mặc đồng phục . Đó là điểm khác lạ của bạn !
– Chi thật sự ác hơn tôi tưởng – Chiếc xe phóng đi bỏ lại cái nhún vai bất cần đời .
Ác là động từ tôi đã nghe nhiều rồi . Nó cũng là thứ người ta nói khi nhắc đến tôi . Hắn cũng như mọi người , không có gì khác lạ . Cầm quyển “ tuổi 17” về phòng , tôi quyết định đêm nay thức trọn để giải quyết nó .
*******
Những cơn gió sớm thật mát , nó làm tôi thấy sảng khoái hơn một chút . “ Tuổi 17” đã tốn khá nhiều thời gian , đến 5giờ 30 mới giải quyết xong . Tôi quyết định đi học sớm một hôm cho nếm đời “học sinh không đi muộn” . Chắc chắn hôm nay bác bảo vệ sẽ sốc lắm đây , gần ba năm trời chưa hôm nào tôi đến từ tiết đầu . Lúc nào trống điểm vào tiết thứ hai với thấy con bé cao lêu khêu lò dò tới cổng trường . Nụ cười hiếm hoi xuất hiện khi bác mở to mắt nhìn tôi không nói lên lời .
Những cơn gió nhẹ lại đùa giỡn mái tóc khi tôi thả người xuống ghế đá mát lạnh . Sân trường vắng tanh , chắc tôi là người đầu tiên đặt chân vào trường hôm nay . Nhưng không như tôi đoán , giọng nói quen quen vang lên sau gốc cây gần đó :
– Đây ! 500.000đ như đã hứa – Đôi mắt hí của đứa con trai cùng lớp nheo lại làm thành đường kẻ ngang – Mày đúng là “trình cao” . Con Chi cũng không thoát …hahahaha…tao phục mày sát đất
– …..
– Ra căn tin ! Tao bao mày ăn !
– Tao có việc , mày đi trước đi – Không cần quay lại , tôi cũng biết người vừa lên tiếng là ai .
– Tuỳ mày !
Cái thân hình trên mét 8 dựa vào gốc cây thật nhẹ nhàng , không hề biết một đôi mắt nheo lại đang dõi theo nhất cử nhất động của nó . Vậy ra “được rất nhều…” mà hắn nói là ở đây .
Nụ cười xuất hiện trên môi thật đột ngột , không hề báo trước . Bầu trời vẫn trong , những cơn gió vẫn mát nhưng những gì tôi nhận không hề trong ….Nụ cười không hề biến mất khi tôi đứng trước mặt hắn :
– Nên cưa đôi ! Tôi cũng góp phần không nhỏ mà .