Những Đêm Ngà Ngọc
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Những Đêm Ngà Ngọc
Tác Giả: Kiều Diễm My
Thể Loại: lam tinh, lông lồn, thuốc kích dục
Lượt Xem: 1694 Lượt Xem
Mỗi lần đi xa về, anh Thiều luôn mua quà cho con gái riêng của vợ. Mà quà là những đồ lót đắl tiền.
Có một lần, chị nghe loáng thoáng hình như Xuân đã lỡ miệng gọi anh Thiều bằng anh. Một lần khác, trong lúc làm tình anh Thiều cũng lỡ gọi chị Năm bằng “Xuân ơi! “. Rồi ngực của Xuân, mông đít của Xuân, xương chậu, hai cánh tay Xuân bỗng nở nang một cách bất bình thường.
Chị cũng không lo gì lắm về việc của Xuân nhưng chị sợ để anh Thiều chơi như vậy thì phần của chị sẽ bị cắt bớt đi. Điều này là cái chắc. Một hôm chị bảo Xuân cổi hết đồ ra cho chị ngắm. Xuân tự nhiên làm theo lời mẹ. Chị hỏi:
– Mẹ đoán không lầm hình như con đang có bồ phải không?
Xuân bình tĩnh chối phăng:
– Mẹ hỏi kỳ? Ai dám thương con mà bồ với bịch?
– Sao tự nhiên mấy tháng nay thân hình con nẩy nở lạ quá .
– Dạ ăn với ngủ nhiều, tự nhiên phải mập ra chớ mẹ.
– Cái mập khác với sự nẩy nở của con gái khi có hơi đàn ông. Nói rõ ra có phải con đã ăn nằm với đàn ông nên vú, mông mới nở dữ như của con. Nói thiệt mẹ nghe đi. Con có bồ phải không?
Chị lấy tay nắn cặp vú của Xuân, rồi xoa đít của con gái:
– Đây nè. Hai nuốm vú lồi ra và bự. Trái vú nở nang, cứng ngắc. Cặp mông… Chắc phải có ăn nằm với đàn ông nó mới…
Xuân vẫn giả bộ thơ ngây, chối hết mọi sự liên hệ với anh Thiều: . .. .
– Đàn ông? Trong nhà mình có ai là đàn ông ngoài Dượng Thiều? Hay mẹ muốn nói anh Ngọ, hay cậu Xuyên? Có thèm quá con cũng phải tìm một người xứng đôi vừa lứa chớ mẹ.
– Ôi con không biết. Khi đàn ông họ thèm quá,họ có đủ trăm phương ngàn kế để đưa mình lọt bẫy. Lúc tỉnh dậy thì mới biết mình đã thất trinh đó con à.
– Thôi, mẹ nói sơ sơ cho con giữ gìn tấm thân. Đừng có nghe lời ngọt ngào, nhất là của dượng mầy. Ổng là loại đàn ông hảo chua thèm ngọt. Không ai mà ổng từ hết đó nghen .
Nghe mẹ dặn dò, Xuân mặc quần áo vô, mà trong bụng cười thầm một cách đắc tháng. Chị Năm canh chừng dữ lắm mà Xuân và anh Thiều vẫn tạo cơ hội để đụ lén. Địa điểm là nhà xe phía sau nhà. Hoặc ngoài hành lang vào lúc ban đêm.
Chị Năm không gì tức bằng khi đã biết rõ mười mươi mà không làm sao kết tội được. Riết rồi chị cũng đành phải buông xuôi, và tự mình tìm con đường giải phóng. Chị phải bung ra để tự thỏa mãn vì trước đây mỗi tuần anh Thiều thường đụ chị ít nhất là ba lần.
Nhưng dạo này thì lưa thưa. Chị cũng vào cuộc chơi cho bỏ ghét. Đêm qua chị đã đụ tưng bừng với Ngọ. Sáng nay chị lại say sưa với cậu Xuyên.
Chị tự hứa trong lòng là sẽ có ngày chị sẽ đụ luôn ông chủ, thầu khoán Vinh, rồi luôn cả đứa con riêng của ông. Đó là Khoa.
Hồi 11 giờ trưa, sau khi đụ nhau tơi bời hoa lá với Xuyên, chị Năm xin phép ra bếp tiếp tục lo các món ăn để trưa nay Xuyên dùng như lời của bà Linh đã dặn trước khi đi Nha Trang.
Chị về phòng định thay áo thì chợt nghe tiếng rên của Xuân từ trong phòng chị vang ra:
– Ngọ ơi ! Em ra thêm cái thứ ba nè anh. úi , sướng quá đi. Chỉ có anh mới làm em thỏa mãn. Em ra đó, em ra đó mình ơi? Anh ra với em đi. ra với em.. Anh bắn hết vô lồn em đi anh Ngọ.
Ngọ ôm chặt cứng lấy thân hình của Xuân, ấn sát con cặc sâu vào tận lử cung. Rồi trân người bấn hàng loạt tinh khí vào lồn Xuân. Lúc đó Ngọ mới gần môi nút lưới Xuân. Hai tay Ngọ bóp nhuyễn nhờ cặp vú. Ra xong, hai đứa ôm nhau thở hào hển, thì chị Năm xuất hiện:
– Vầy đây mà mẹ hỏi là con chối bai bải là không có bồ. Có ai mới 16 tuổi mà đã đụ luôn cả ba thằng đàn ông. Tôi nói có sai bao giờ đâu. Vú, mông cứ nở ra như gái có chồng. Làm sao qua nổi cặp mắt của tôi, cô nương.
Xuân vẫn nằm ngửa, bình tĩnh ôm sát Ngọ. Xuân và Ngọ không chút xao xuyến, sợ sệt. Cái mông đít của Xuân hình như vẫn còn lắc lư con tàu đi để chọc giận chị Năm. Ngọ cũng vẫn nắc chậm chậm. Chị Năm liếp:
– Hết đường hết chỗ hay sao mấy người đưa nhau vô phòng tôi mà đụ như vầy hả? Tôi có mặt ở đây mà mấy người cũng coi như pha vậy?
Nghe mẹ nói, Xuân phản pháo chị Năm:
– Thì cũng như mẹ sáng nay đã dùng tạm phòng ngủ của bà chủ để đụ với cậu Xuyên màng cả trời đất đó thôi.
Chị Năm sừng sộ, lớn tiếng:
– Ai nói, ai thấy, bầng chứng đâu?
– Thưa mẹ, con thấy, con nói. Bởi vì lúc đó mẹ với anh Xuyên đang lộn đầu bú nhau.
Nghe con gái nói, chị Năm im lặng vì Xuân nói đúng quá. Nhưng chị vẫn không chịu thua:
– Mà con là con gái mới lớn lên đi xem làm gì mấy cảnh đó của người lớn như vậy chớ?
– Con lên để tìm cậu Xuyên rồi vô tình gặp cảnh đó. Vậy thôi.
– Con đi tìm cậu Xuyên’? Mà tìm để làm gì?
– Thú thiệt với mẹ. Tối hôm qua con với cậu có làm… Bậy ngoài hành lang hết hai lần. Sáng nay thèm quá con lên tìm cậu để hẹn nữa. Đó là sự thật.
Chị Năm nhột quá . Chuyện của Xuân nói với cậu Xuyên sao nghe giống chuyện của chị với Ngọ tối hôm qua ngoài hành lang quá . Chị mắng đùa con gái:
– Ê, con nhỏ. Mày đừng có bày đặt chửi xéo tạo nghen. Bộ con biết chuyện của mẹ với anh Ngọ hồi hôm ở ngoài hành lang hả?
Lúc đó, Ngọ mới chịu rời khỏi người Xuân, ôm miệng cười nứt nẻ. Ngọ cười bò lăn ra trên chiếu. Chị Năm hỏi:
– Nè, làm cái gì mà anh, ủa quên, em cười dữ vậy Ngọ?
– Thôi chị Năm à. La con cái là chừng nào mình trong sạch kìa. Đằng này… Chị cũng đâu có hơn gì nó. Con gái lớn lên ai cũng thèm đụ.
– Em mượn cái phòng của chị thì cũng như chị mượn phòng của bà chủ vậy thôi. Muôn sự của chung mà chị Năm. Làm cái gì mà chị nóng quá vậy chị Năm? Chị mà cứ la tầm bậy nó lộ ra bây giờ.
Chị Năm ngồi cái phịch trên ghế dựa, rồi ứa nước mắt khóc kể:
– Không phải tôi giận con Xuân, mà tôi… mà tôi… mà tôi… tôi ghen với anh. Hồi hôm đụ tôi ngoài hành lang, anh hứa gì, anh có nhớ không? Anh nói tôi là người yêu duy nhất của anh thôi. Anh sẽ không yêu ai nữa ngoài tôi. Rồi bây giờ anh lại ngủ với con gái của tôi ngay trên giường của tôi. Cặc của anh còn dính khí kia kìa.