Những Mối Tình Trong Bệnh Viện – Seri Truyện Cực Hay 2019 ( Update Chap 21 END )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Những Mối Tình Trong Bệnh Viện – Seri Truyện Cực Hay 2019 ( Update Chap 21 END )

Tác Giả : Đang cập nhật

Thể Loại:

Lượt Xem: 274 Lượt Xem

Chương 15:

Tiếng chim hót trên những cây bằng lăng tím ngoài sân vọng vào, ánh nắng chói trang của mùa hè oi ả cũng rọi vào nốt. Trời đã sáng lắm rồi mà bà Oanh vẫn trần truồng cuộn tròn trong lòng ông Tình. Cả hai có thể gọi là “vợ chồng” được chưa nhỉ?, được quá chứ còn gì nữa, họ chỉ còn thiếu mỗi thủ tục trên Phường và một vài mâm cỗ báo cáo gia tiên, người thân, bạn bè đồng nghiệp nữa là xong, nhưng đó cũng chỉ là thủ tục cần phải hoàn thiện trong tương lai gần thôi. Còn trong lòng của “đôi trẻ”, họ chính là vợ, là chồng của nhau rồi còn gì.

Đêm hôm qua, lúc ông Tình gõ cửa phòng hoa chúc lúc 8h30, đến khi cả hai ông bà cùng xuất tinh và vật vã ôm dịt lấy nhau là 10h đêm. Một tiếng rưởi, đối với thanh niên như tôi, như các bạn đọc của tôi chắc không phải là chuyện gì đó quá “khủng”, cũng bình thường như cân cam hộp bánh thôi phải không nào? Nhưng đối với ông Tình, bà Oanh, kẻ 60 người 58 thì quả thực là không đơn giản chút nào. Ham muốn thì có đấy, tinh trùng và dâm thủy thì còn nguyên đấy, nhưng để kéo dài cuộc yêu đến 90 phút thì cái cần nhất lại chính là sức, mà cái đó thì người ta gọi là: “cái tuổi nó đuổi cái dai”.

Mũi bà Oanh nằm ở nách ông Tình, một thoáng cựa quậy làm bà tỉnh giấc, tựa thấy mình như đang ở trong giấc mộng điệp. Mới đây thôi, cái giường này chỉ có một mình bà, có ôm thì cũng chỉ là ôm cái gối. Nhưng giờ đây khác à nha, bà đang ôm một con người bằng xương bằng thịt, mùi đàn ông, mùi thịt người xen lẫn cả mùi tình dục đang nồng đậm khắp căn phòng. Bà khẽ khàng đặt thay lên núm vú của mình đang ép vào mạng sườn người đàn ông, thấy đau đau thì bà mới kết luận rằng đây là thật chứ không phải là mơ.

Những hình ảnh đêm qua hiện dần lên trong đầu bà một cách rõ nét.

“Đầu tiên anh trao cho em nụ hôn ngọt ngào, ướt át, trần tục, đê mê nhất từ khi được sinh ra đến giờ. Ôi, cái đầu lưỡi của anh như một con rắn sục sạo khắp khoang miệng em, nó miết vào răng, vào lợi, vào hàm, vào vòm họng. Rồi hai cái lưỡi như hai vận động viên đấu vật, khi trọng tài phất cờ báo hiệu trận đấu bắt đầu là bất chấp lao vào ôm dịt lấy nhau không rời. Nước bọt sao tự nhiên lại ngọt thế, lại ngậy thế cơ chứ hả anh.

Rồi lúc anh nhẹ nhàng cởi chiếc áo dài làm thân thể trần truồng mấy chục năm giữ gìn của em phô bầy hết ra cho anh xem không xót một tấc thịt nào trước ánh điện sáng trưng. Có khi anh đã đếm xong trên người em có bao nhiêu cái nốt ruồi, có bao nhiêu vết sẹo rồi.

Tại sao anh không bú vú em trước mà bú lồn đầu tiên, có phải anh đã đọc qua binh pháp Tôn Tử, “đánh rắn phải đánh dập đầu”, chọn tướng mà đánh trước tiên không? Nhớ lại giây phút đó thôi mà bướm em đang giật giật đây này. Mẹ cha cái lưỡi nhà anh, nó đánh, nó liếm lồn em. Cha mẹ cái miệng anh, nó hôn, nó mút lồn em. Làm lồn em ướt như chó nghịch mưa, làm lồn em nó phê như con tê tê, làm lồn em co như lò so bị nén, làm lồn em giật như bị điện chích.

Cái buồi của anh sao mà to thế hả? Em hỏi anh đấy! Là di truyền ba đời bảy kiếp nhà anh hay là anh ăn cái gì hàng ngày mà sao buồi anh to thế. Mồm em cũng đâu phải dạng chúm cha chúm gì cho cam, vậy mà em phải há toác ra như cá ngão mới ngậm vừa cái đầu khất, cái đầu buồi anh chạm vào đến tận họng làm em nôn nao muốn ọe rồi mà vẫn còn nguyên một nửa ở bên ngoài.

Anh có biết lúc anh tì đầu buồi vào cửa lồn em lúc đó em sợ thế nào không? Em có cảm giác như anh đang chuẩn bị nhét một khúc giò lụa ngày Tết Âm lịch vào lồn em. Lúc đó em sợ đau lắm, sợ lồn em sẽ chảy máu, sợ các cơ cửa lồn giãn ra vượt quá sự đàn hồi của nó đến nỗi không thể co lại được. Nhưng rồi anh đã động viên em, anh xiên chéo làm buồi khó khăn lắm nhưng cũng vượt qua được miệng hang chật hẹp mà chui vào trong. Rồi con trăn khổng lồ đó từng milimet một nhích dần, nhích dần vào sâu bên trong.

Khi chạm đáy, đầu buồi anh chạm vào cửa tử cung em, lúc đó không biết từ ẩm tỉ âm ti nào đó vọng về trong đầu em một chữ to đùng, là chữ gì anh biết không? là “THỐN”. Cái cảm giác lúc sinh con lại ùa về, cảm giác đó chỉ có phụ nữ sinh con như chúng em mới biết đích thực nó là gì. Rồi khi anh từ từ rút buồi ra là lúc đó anh như kéo toàn bộ ruột gan em lôi ra ngoài, anh làm âm đạo em như muốn lộn ra luôn theo. Cũng may là có nước lồn. Lúc đó em vẫn còn sợ, nhưng ơn giời là lồn em vẫn tiết nước làm giảm ma sát.

Em biết anh kiên trì, nhẫn nại làm lồn em quen với kích thước của dương vật anh. Phải đến gần 30 phút sau em mới quen, mà khi em đã quen rồi thì em bắt đầu sướng. Mà em đã sướng rồi thì em bất chấp tất cả, em hô anh địt em nhanh hơn, địt em mạnh hơn. Anh làm theo. Anh chỉ địt em một tư thế thôi, nhưng với em như vậy đã là quá đủ cho lần đầu tiên của chúng mình.

Em xin hứa với anh, em xin thề với trời đất, với ông bà tổ tiên, từ những lần sau em sẽ cùng anh địt nhau nhiều tư thế khác theo sự hiểu biết của chúng mình. Em sẽ quỳ, em sẽ bò, em sẽ ngửa, em sẽ sấp, em sẽ nghiêng, em sẽ ngồi, em sẽ đứng, sẽ chổng mông, vân vân và mây mây cho anh địt em, cho em địt anh. Mấy hôm nay đang chính hè, nóng quá, đợi hôm nào có mây kéo đến làm không khí dịu mát em sẽ cho anh địt vào hậu môn em. Anh biết đấy, chúng mình rổ rá cạp lại, tuổi cũng đã ba cái đôi mươi rồi, em không có trinh lồn cho anh, nhưng trinh đít em còn nguyên đấy. Chuyện đó để sau rồi tính ha.

Hôm qua, anh xuất tinh vào lồn em. Mà nói đến chuyện xuất tinh, anh có biết là em đang cười không? Anh xuất tinh thật là có một mà không có hai, hay dùng ngôn ngữ của đám trẻ bây giờ thật là chuẩn soái ca, thật là bá đạo. Em được chứng kiến rất nhiều người xuất tinh rồi, là bệnh nhân họ xuất tinh ngay trên giường bệnh, nhưng cả đời em chưa từng được xem ai xuất tinh kiểu đái như anh. Hơn nữa, còn xuất trực tiếp trong lồn em mới ác con nhà bà ôn chứ. Chắc em sẽ chẳng bao giờ quên, lúc nhắm mắt xuôi tay về giời vẫn còn nhớ mất. Em đảm bảo nếu em còn có khả năng thụ thai, thì đêm qua em đã có cùng lúc mấy đứa trẻ hình thành trong dạ con rồi.

Mà nói đến chuyện này em mới nhớ, em mới tắt kinh nguyệt được hơn 1 năm, theo y học mà nói thì khả năng thụ thai là ít xảy ra. Là ít thôi chứ không phải là không thể. Biết đâu đấy khi em được quan hệ tình dục thường xuyên, hóc môn sinh dục nữ lại về, kinh nguyệt trở lại thì sao. Nếu vậy thì em vẫn có khả năng có thai, vẫn có thể sinh cho anh một đứa con. Chuyện đó để kệ đi anh nhỉ, nhân tính không bằng trời tính.

Lúc anh xuất tinh, em cũng xuất dâm thủy ra luôn, một tia nước từ hột le của em phọt ra ngoài, đó là một hiện tượng làm em bất ngờ và cũng vượt ngoài hiểu biết của em. Em không nghĩ là mình có thể làm được điều đó. Nó là vô lý, là không đúng kiến thức khoa học, nhưng nó đã xảy ra. Có thể gọi là một điều kỳ diệu được không anh nhỉ? Cơn cực khoái lần đầu tiên trong đời em lại diễn ra theo một cách như thế, ơn giời em hoàn toàn hạnh phúc với điều đó. Ước chi mỗi lần anh địt em là em được xuất dâm thủy ra từ đầu lồn như vậy, nếu được thế thì còn gì bằng.

Cuối cùng, anh rút buồi ra ngoài. Ôi cái âm hộ bao năm gìn giữ của em giờ lại thành ra cái hình hài như thế này sao, nó trống hoác. Là tại cái buồi anh, buồi anh đã tạo hình cái ống âm đạo giống như hình dạng buồi, em nhìn mà thấy xót xa. Cũng may giờ đây nó đã xẹp lại, khép nép giống như trước kia. Nhưng cơ thể em, em biết. Em biết lồn em giờ đã quen với buồi anh rồi, nó sẽ không còn sợ nữa mỗi lần lâm trận cùng anh đâu. Em hứa, em đảm bảo đấy. Hihihihhiiihihi. Thôi chết mẹ rồi, mải nghĩ quá, gần 9 giờ rồi. Dậy nấu ăn sáng cho “chàng” thôi. Hihihihihihihi”.

Đang định rón rén gỡ tay chồng ra thì bà Oanh bị ông Tình ôm ghì lại:

– Em mơ gì mà cười thế?

Không thoát được, bà lại ôm ông tiếp:

– Hihihihihi, kệ em. Anh ngủ tiếp đi, em dậy nấu đồ ăn sáng, hôm nay là chủ nhật, vợ chồng mình ở nhà cả ngày.

– E hèm, vợ ………… chồng ………….. rồi đấy hử?

Đỏ mặt tía tai vì mình nói hớ, bà Oanh đáp trả bằng cách ôm ông chặt hơn, tay mò xuống háng ông túm lấy cái dương vật nần nẫn không biết là vì nứng hay vì buồn đái sáng nữa:

– Hôm qua cái này chui vào ………… người ta, giờ không là chồng thì đòi làm gì đây?

Ông Tình vẫn nhắm mắt chứ chưa mở hẳn ra, ông cũng như bà vừa rồi, đang nhớ lại cảnh ái ân đêm qua:

– Vợ yêu. Anh yêu em!

Rồi ông bà ôm dịt lấy nhau trong tình yêu, trong hạnh phúc. Một lúc sau, bà Oanh hỏi rất nhỏ:

– Anh này, hôm qua thấy em …………… thế nào?

– Vẫn còn …………. ngon lắm. Ha ha ha ha ha. Thế còn em thấy anh thế nào?

– Hihihihihi, vẫn còn …….. xí quách lắm. Ha ha ha ha.

Chiếc giường rung lên bần bật vì ông bà cùng nhau cười nắc nẻ. Hết tràng cười, bà Oanh hỏi tiếp:

– Đêm qua, em thấy cơ thể em lạ lắm. Lúc em ……………. xuất í, theo như em hiểu biết thì không thể xẩy ra trường hợp đấy.

Nhớ lại lúc bà Oanh xuất dâm thủy, ông Tình lục lại kiến thức của mình, vì ông là chuyên gia về Lồn mà:

– Là em không có chuyên môn sâu về sinh lý nữ thôi. Y học hiện tại hầu như không nói về trường hợp này. Nhưng anh đã từng đọc sách cổ Trung Hoa, có tài liệu ghi nhận về trường hợp phụ nữ cũng xuất tinh giống nam giới, đó là thời phong kiến. Các phi tần vợ vua vì cả ngàn người, quá nhiều nên đa số không được vua thị tẩm. Do đòi hỏi sinh lý cơ thể nên họ đã quan hệ tình dục đồng giới với nhau vì ở trong hậu cung ngoài vua là đàn ông ra thì còn lại đều là thái giám. Chính vì quan hệ tình dục đồng giới nên họ thường lấy hột le làm dương vật giả, làm nhiều lần trong nhiều năm thì cơ thể tự khắc biến đổi theo và dần dần hột le có khả năng xuất dâm thủy giống như dương vật. Chỉ là xuất dâm thủy thôi chứ không phải là xuất tinh trùng. Về cấu tạo của hột le theo góc độ giải phẫu sinh lý thì cũng tương tự như dương vật, đầu hột le có khoảng 8.000 đầu dây thần kinh nên rất nhậy cảm nếu được kích thích. Tóm lại hoàn toàn có khả năng nhưng để làm được như vậy là cực hiếm.

Nghe giảng đạo một hồi, tự cười tủm vì mình sở hữu cái “cực hiếm” đấy, nhất là nó thực sự khác biệt, mang lại trải nghiệm vô cùng tuyệt vời lúc lên đình. Nhất định bà phải đạt được ở những lần tiếp theo. Thấy bà Oanh không nói gì, lại chỉ cười tủm, hợp thời, ông nói về một chuyện khác, là chuyện ông muốn nhờ bà giúp đỡ:

– Em này, có chuyện này anh muốn nhờ em giúp.

– Chuyện gì vậy anh?

– Là chuyện liên quan đến vợ chồng thằng Lưu.

Thời gian qua, ông bà nói chuyện với nhau nhiều, ông bà kể hết cho nhau nghe về điều kiện hoàn cảnh của nhau. Do đó bà Oanh đã nắm khá kỹ về gia đình ông Tình, tính cách của hai cậu con trai như thế nào, các cô con dâu ra làm sao, các cháu nội nữa:

– Vợ chồng Lưu? em giúp được gì?

Vậy là ông Tình kể chi tiết hơn cho bà Oanh nghe về vấn đề mà vợ chồng Lưu gặp phải, kể về buổi nói chuyện của ông với Lưu chiều ngày hôm qua và phương án chữa trị mà ông phác thảo trong đầu. Tất nhiên, ông không dại gì mà nói là vấn đề của Thủy đã được ông giải quyết xong, giờ chỉ còn Lưu nữa thôi. Nghe xong bà Oanh có hơi ái ngại:

– Em trực tiếp chữa cho Lưu?

Vấn đề của Lưu thì bà Oanh không có ngại, bà đã chữa cho nhiều người bị tương tự rồi, nhưng bà ngại là ngại đó là con trai của ông Tình, người mà bà đã gọi là chồng mất rồi. Giờ nếu tính ra bà và Lưu có quan hệ mẹ kế con chồng, không máu mủ gì nhưng cũng gọi là có quan hệ gia đình. Nếu thẳng tưng ra mà chữa trị sẽ phải động chạm đến vấn đề tình dục, vấn đề nhạy cảm. Nếu Lưu không có quan hệ gì với ông Tình thì lại đi một nhẽ rất khác, bà chỉ cần làm đúng chuyên môn thôi là xong.

– Uh, vấn đề của thằng Lưu anh nghĩ khá nghiêm trọng, nó liên quan đến hệ tư tưởng, nếu không có kinh nghiệm, hoặc non về chuyên môn anh nghĩ không thể giải quyết được. Vì vậy anh nhờ em, nếu không gia đình chúng nó tan nát, tội thằng Gia Bảo lắm.

Bà Oanh ngôi dậy rồi kiếm cái áo mỏng mặc vào, từ nãy đến giờ toàn trần truồng, giờ nói chuyện nghiêm túc nên cũng cần thay đổi:

– Vấn đề chuyên môn thì em không ngại, em cũng gặp nhiều trường hợp tương tự rồi. Em chỉ thấy cấn cái vấn đề nó ….. là con trai anh thôi. Anh biết rồi đấy, với những trường hợp như của Lưu, để chữa được cần phải “đánh” trực diện, “đánh” cấp tập một đập ăn quan, không thể dùng kiểu mưa dầm thấm lâu chỉ tổ thêm trầm trọng. Và nếu như thế thì …………. thực sự rất khó nói, vì em là mẹ kế của nó.

Cũng mặc chiếc áo phông mỏng vào ngồi lên song với vợ, ông Tình phân tích theo cái lý của ông:

– Em đừng suy nghĩ nhiều, mình có là cha là mẹ, nhưng trong trường hợp này mình cần đặt mình đúng vị trí, là bác sĩ. Mình làm thuần chuyên môn. Lưu nó là người trưởng thành rồi, khắc nó tự hiểu. Em giúp anh việc này đi, anh chỉ tin tưởng vào em thôi.

Bà Oanh nghĩ cũng phải, mình là bác sĩ không thể từ chối bệnh nhân, dù người đó là bất kỳ ai. Bà gật đầu:

– Vâng, nếu anh nói như vậy thì em đồng ý. Anh bảo Lưu đến bệnh viện khám đi.

– Uh, anh sẽ bảo nó đặt lịch khám đặc biệt.

Ông Tình thở phào nhẹ nhõm, ông có thể ngoài mặt rất nghiêm khắc với các con, không kiểu ỉ ơi tình cảm, nhưng trong lòng, thực sự mà nói ông rất quan tâm và thương các con. Chúng đã mất mẹ từ nhỏ, ông phải làm thay cả công việc của một người mẹ mà nuôi chúng lớn khôn. Những chuyện chúng gặp phải trong đường đời đều làm ông lo lắng cả.

Cả ngày chủ nhật hôm ấy, ông bà ở nhà quấn quýt bên nhau nửa bước không rời. Họ vui lắm, hạnh phúc lắm vì mình thực sự tìm được một người bạn đời tâm đầu ý hợp, biết san sẻ niềm vui và những lo lắng cho nhau.

Tối hôm chủ nhật ấy, ông Tình có “đòi”, nhưng bà Oanh không “cho”. Bà nói để bà nghỉ một vài hôm nữa cho bướm nguôi nguôi đã. Ông Tình cũng cho là phải, ở tuổi ông bà không thể hùng hục như trẻ trâu được. Thế cho nên, đêm chủ nhật, ông bà trần truồng ngủ chay.

————

Thứ hai là ngày đầu tuần, lần này ông bà đi chung một xe đến bệnh viện. Lúc đến nơi cũng gần 8 giờ sáng, sắp đến giờ làm việc. Bà Oanh đến cửa bệnh viện thì lên trước để ông Tình đi xe máy xuống tầng hầm, đi qua khu lễ tân thì cô y tá gọi lại:

– Cô Oanh!

– Gì vậy cháu?

– Cô có lịch đặt khám lúc 15h chiều nay ạ?

– Uh, cho cô xem thông tin nào?

Cô lễ tân đưa cho bà Oanh một phiếu đặt lịch khám đặc biệt. Bà Oanh đọc nhanh: “Tên bệnh nhân: Đặng Trung Lưu; Nội dung khám: “Tư vấn sinh lý nam”, Phòng khám: Đặc biệt”.

Bà nghĩ thầm trong đầu: “Đến nhanh thế sao?”, rồi trả lời lễ tân:

– Cô biết rồi.

Nói xong bà đi lên phòng khám, đúng lúc đó thì ông Tình cũng ở dưới tầng hầm cất xe máy đi lên, cô lễ tân lại gọi:

– Chú Tình, có bệnh nhân Trần Mai Trang đặt lịch khám đặc biệt lúc 15h chiều nay.

Giật mình một phát, điều ông Tình mong chờ cuối cùng cũng đã đến. Thủy để lại ấn tượng cực kỳ lớn trong ông. Giấu nhẹm biểu hiện vui mừng đi, ông Tình ôn tồn bảo cô lễ tân:

– Uh, chú biết rồi.

– Vâng ạ, hôm nay cả cô Oanh và chú Tình đều phải khám phòng đặc biệt đấy.

Thêm một cái giật mình nữa, ông hỏi lại:

– Vậy sao? Đâu đưa chú xem nào.

Cô lễ tân lại đưa cho ông Tình xem phiếu đặt khám của Lưu, ông đọc xong thì thầm nghĩ: “vợ chồng nó bảo nhau đến khám hay là vô tình thôi ấy nhỉ?”

———–

Không dám đứng yên một chỗ vì tim đập mạnh, sắp đến giờ khám rồi, vì vậy ông Tình cứ đi đi lại lại khắp cái phòng làm việc của mình. Tiếng gõ cửa làm ông giật thót mình.

– Cộc cộc cộc.

– Vào đi.

Cô y tá chỉ mở hé cửa ra rồi ghé đầu vào nói:

– Chú Tình ơi, bệnh nhân Trần Mai Trang đến rồi, đang đợi chú ở phòng khám đặc biệt.

Sốc lại tinh thần, ông Tình nói:

– Uh, chú biết rồi. Chú sang ngay.

Khi cô y tá đóng cửa lại, ông Tình thò tay qua cái quần chun đồng phục bác sĩ của mình để chỉnh lại cu, vừa rồi nó cửng quá đến nỗi lòi hẳn ra ngoài cạp quần sịp. Xong xuôi đâu đấy, ông đi sang phòng khám đặc biệt.

Ở bệnh viện có 2 phòng khám đặc biệt, và điều đặc biệt đầu tiên là chúng nằm sát nhau, chung vách. Mô tả kỹ một chút về chức năng nhiệm vụ của 2 phòng khám đặc biệt, một phòng dành cho Nam Khoa do bà Oanh phụ trách, một phòng dành do Phụ Khoa do ông Tình phụ trách. Hai phòng nằm cuối hành lang của tầng 8, nhìn bên ngoài đều có cửa cách âm giống nhau mầu trắng, phòng cũng được thiết kế dầy hơn các phòng khác, các trang thiết bị chuyên khoa cũng nhiều hơn, hiện đại hơn, trong các phòng còn có cả tivi, màn hình chiếu. Trước cửa phòng có đèn đỏ báo hiệu có bệnh nhân bên trong, không ai được làm phiền.

Để đi đến phòng khám đặc biệt của khoa mình thì phải đi khám đặc biệt của khoa Nam Khoa, ông Tình nhìn lên cửa phòng thì thấy đèn đỏ đang sáng, vậy là Lưu đã ở bên trong đó rồi.

Mở cửa phòng khám đặc biệt của mình, ông bước vào rồi đóng cửa bấm nút để đèn đỏ ở ngoài cửa cũng bật sáng. Đảo một lượt khắp căn phòng, không khó để ông nhìn thấy cô con dâu của mình.

Thủy đang ngồi trên chiếc bàn khám bệnh quen thuộc, rèm không được kéo giống những lần trước mà banh mở ra. Hôm nay cô không mặc chiếc váy bệnh nhân mầu hồng giống mọi khi mà vẫn mặc nguyên bộ quần áo công sở của mình, quần vải bó, áo sơ mi sơ vin, ở trên cổ còn có một cái khăn làm nơ. Nghe tiếng cửa kêu, Thủy ngó lên thấy bố, cô tê rần đến ngứa ngáy vùng háng. Nói thẳng ra, hôm nay cô đến đây là để được địt, chứ nào phải đến khám xét gì. Nếu cô không đến chắc người cô nổ tung lên mà làm điều xằng bậy với người lạ mất.

– Bố!

Ông Tình chậm chậm nhấc cái ghế inox ở cửa rồi cầm theo đi về phía giường bệnh nhân, mắt ông nhìn chằm chằm vào con dâu, khuôn mặt khả ái, hai má ửng hồng, ngực phập phồng, có lẽ con dâu ông cũng đang run run giống như ông lúc này. Ông biết, lát nữa thôi mình lại lần nữa làm tình với con dâu. Lần trước là vô tình, còn lần này thì khác rất nhiều, hai người đã nhận ra nhau rồi.

– Con đến khám đấy à?

Đan hai cái tay vào tự xoa lấy nhau, Thủy cúi mặt xuống nhìn vào cái ga trải giường mầu xanh:

– Vâng ạ.

Ngồi xuống ghế ông Tình nhìn vào háng Thủy, cái quần vải bó sát làm bờ mu bướm nổi bật lên, một cái rãnh nhỏ chạy từ trên mu xuống kéo dài đến hết tầm mắt:

– Lưu cũng đang khám.

Thủy ngạc nhiên, đôi mắt đen bồ câu của cô mở to, trán lấm tấm mồ hôi:

– Bố bảo sao? Anh Lưu cũng đang khám ạ?

Nghe như vậy thì ông Tình hiểu là trùng hợp mà cả hai vợ chồng cùng khám một ngày, cùng một thời điểm thôi. Gật đầu ông xác nhận. Thủy hỏi thêm:

– Anh ấy khám ở đâu ạ?

Ông Tình chỉ về phía đầu giường của Thủy:

– Ở phòng bên cạnh.

Thủy bịt mồm ngoáy đầu lại nhìn theo hướng ông Tình chỉ. Ông nói chi tiết hơn:

– Hai cái đầu giường bệnh sát nhau, chỉ cách một bức tường dầy 20cm.

Thủy run lên bần bật, mục đích của cô đến đây là để địt, giờ chồng ở cách cô đúng 1 găng tay thử hỏi cô làm sao mà thoải mái cho được, dù có vì lý do gì đi chăng nữa, người địt cô là bố chồng đi chăng nữa thì cũng là chuyện cô phản bội chồng mà ngửa háng ra cho người đàn ông khác địt.

———

Tại thời điểm đó, tại phòng khám đặc biệt Nam Khoa, bác sĩ Oanh mặc đồng phục màu trắng tinh, tóc bà được trùm trong một cái mũ nilong giống của bác sĩ phẫu thuật. Bà Oanh ngồi đối diện với Lưu, hai người cách nhau một cái bàn. Bác sĩ Oanh mở trước vì thấy Lưu đang có phần run lẩy bẩy:

– Cháu là con bố Tình phải không?

Lưu chụm hai đầu gối vào nhau để nó đỡ lập cập. Đây là lần đầu tiên anh đi khám kiểu này, nghe bố nói là bác sĩ bạn bố, nhưng có ngờ đâu lại một bác sĩ nữ, mặc dù đã trạc tuổi bố nhưng nhìn bác sĩ vẫn còn rất đẹp, rất có nét và có cái gì đó cuốn hút anh.

– Vâng ạ, cháu cứ tưởng bác sĩ là …………..

– “Là nam phải không?”, bà Oanh cười cười, nhiều bệnh nhân của bà ngạc nhiên khi người khám cho mình là nữ bác sĩ?

Gật đầu xác nhận, Lưu nói:

– Vâng, bố cháu cũng không nói rõ về việc này.

– Thế gặp bác sĩ nữ có muốn chữa bệnh nữa không?

Có cái gì đó như hối thúc Lưu, phải rồi, chính giọng nói, chính ngữ điệu, chính làn môi của bác sĩ, chính cái gò ngực căng ních cái áo bluse trắng kia đã hối thúc anh. Nghĩ nhanh trong đầu, rằng bác sĩ nữ khám thì cũng không thể tính là phản bội vợ được. Lưu gật đầu thỏ thẻ:

– Có ạ.

Nhìn cái điệu bộ như thanh niên mới lớn của Lưu, bà Oanh đã mường tượng cụ thể hơn về tính cách con người Lưu. Ai đời ba mươi tuổi đầu rồi, có vợ có con rồi chứ có phải cậu học sinh mới bước vào tuổi dậy thì đâu mà bẽn la bẽn lẽn, nhìn thấy bác sĩ nữ sắp khám bệnh cho mình mà tim đập chân run lập bà lập bập. Ấy thế nhưng chính điều đó lại là thứ làm bác sĩ Oanh hào hứng, hào hứng giống như lần bà khám cho cậu thanh niên mới lớn thiểu năng Minh Trí vậy. Bà quyết tâm phá rào một lần.

– Cô đã nghe bố cháu kể sơ sơ về vấn đề cháu gặp phải rồi. Giờ cô muốn nghe trực tiếp từ cháu. Nào, giờ cháu bình tĩnh kể cho cô nghe, cứ coi như một người bạn đồng giới với cháu, đừng giấu cô một điều cả. Có như vậy cô mới có phác đồ điều trị cho cháu được.

Nói xong bà Oanh đặt hai bàn tay búp măng nõn nà của mình lên mặt bàn, khuôn mặt chăm chú nhìn về phía Lưu vẫn đang cúi gằm mặt nhìn xuống bàn chân mình.

Lưu không biết bắt đầu từ đâu, anh gật đầu đồng ý với ý kiến của bác sĩ rồi từ từ khấp khủng bắt đầu nói, hai tay đặt trước giái đang đan vào nhau:

– Vợ cháu …………. cô ấy ………….. cho là cháu ……….. không biết ……… cách quan …………….. hệ tình dục. Thế nên cô ấy rất buồn ……………… Cô ấy cảm thấy không hạnh phúc ………. và đang muốn …………. li hôn.

Phải đến gần 3 phút đồng hồ, Lưu mới rặn xong được mấy câu nói vừa rồi. Bà Oanh sốt ruột:

– Chuyện đó thì cô biết rồi, thế vợ cháu có đi cùng cháu không, gọi vợ vào đây luôn, ba mặt một lời.

Lưu giẫy nẩy lên:

– Không ạ, cô ấy không đi cùng cháu, vợ cháu đang đi làm. Với lại cháu muốn tự mình chữa trị.

– “Ngại hả?”, bà Oanh cười cười, vừa rồi bà chỉ trêu thôi. Đàn ông tự ái cao lắm, nhất là trong chuyện này, họ có thể thổ lộ với người khác về chuyện “kém cỏi” của mình, nhưng nhất định không thừa nhận với vợ đâu.

Lưu gật đầu xác nhận. Bà Oanh tiếp tục:

– Nào, giờ hãy kể cho cô nghe, mỗi lần cháu và vợ quan hệ tình dục cháu làm như thế nào?

Đối với trường hợp như bệnh nhân Lưu, phải đi trực diện vào vấn đề, càng e ấp, càng tránh né chỉ càng làm khó bệnh nhân mà thôi. Vấn đề của Lưu hoàn toàn chỉ là vấn đề tâm lý do hệ tư tưởng, không muốn và từ chối tìm hiểu và tiếp nhận cái mới, nó đã ăn sâu vào trong đầu như một bức tường thành dày kiên cố vững chắc rồi. Nếu giờ chỉ dùng đạn chì bắn vào thì chỉ tổ gãi ngứa, muốn phá được bức tường thì cần dùng đại bác, tên lửa mà bắn phá, ít nhưng chất.

Lưu kể tiếp, lần này còn chậm hơn. Anh quả thực đang rất ngại ngùng, ai đời lại đi kể cái chuyện giường chiếu, chuyện phòng the hai vợ chồng cho người khác nghe, với anh những chuyện này nghĩ đến còn thấy ngượng nữa là phải nói ra đằng miệng. Anh rặn:

– Mỗi khi …………….. quan hệ ……….. vợ chồng ……………. thì vợ cháu ……… cởi quần ……….. nằm xuống. Cháu …….. cũng cởi …………….. quần ……….rồi ………… đút ………….. “cái ấy” ………….. vào. Sau đó thì …………. cháu …… nhấp ………….. rồi …………. xuất. Thế thôi …….. ạ.

Vừa thở dài, vừa lắc đầu, vừa sốt ruột khi Lưu trình bày quan điểm. Bà Oanh đã biết mình phải làm gì. Đáng ra bà đã bắt đầu chữa trị cho Lưu rồi, nhưng như đã nói ở trên, bà muốn vượt rào một lần, đối với bệnh nhân khác thì không nói làm gì, nhưng với Lưu bà lại muốn làm một điều gì đó khác biệt, vừa là để đáp ứng cái tò mò của mình, vừa cũng là để trả lời cho câu hỏi mà bà vẫn thắc mắc trong đầu: “Buồi ông chồng già của mình to là do di truyền hay là do ăn cái gì?”. Bà ra lệnh rồi chỉ vào cái giường bệnh ở phía cuối phòng:

– Cháu ra giường bệnh, cởi quần ra rồi nằm lên trên đó đi.

———–

Căng thẳng quá! Giờ chúng ta quay lại với câu chuyện của ông Tình và Thủy ở phòng khám ngay bên cạnh. Để xem buổi khám bệnh sẽ diễn ra như thế nào.

Nghe ông Tình nói là Lưu đang khám ngay phòng bên cạnh, lại có khi đang nằm ở cái giường cách giường mình có độc bức tường, Thủy run lên bần bật, cảm giác phạm tội, cảm giác giấu giếm chồng ngoại tình ùa về. Cô co chân lại theo phản ứng rồi vòng tay mình ôm gối như để bảo vệ thân thể trước kẻ hiếp dâm.

Ông Tình theo dõi phản ứng của Thủy, ông cố tình nói ra như vậy cũng là một liệu pháp tâm lý để trị bệnh, rằng con bệnh phải đối diện với nỗi sợ nhất trong lòng mình, lấy dũng khí để vượt qua rào cản. Và ông tin là cái rào cản cuối cùng này nếu Thủy vượt qua được thì cô sẽ thực sự hoàn toàn trở thành một phụ nữ bình thường. Ông động viên:

– Con có dám không?

Không dám nhìn vào mắt bố, cô chỉ dám nhìn vào háng bố, biết chim bố đang cứng ngắc ở trong quần vì háng ông độn hẳn lên, loáng thoáng hình ảnh buồi bố rung giật trong lồn mình ở lần khám trước hiện về, Thủy bẽn lẽn:

– Dám gì hả bố?

Sự mạnh mẽ thể hiện bằng giọng nói, ông muốn tạo cho con dâu một chút động lực để vượt qua nỗi sợ:

– Dám để bố khám không khi con biết rằng chồng con đang ở ngay đây.

Thủy vẫn không nói gì, lương tâm cô đang đứng giữa ngã ba không biết nên đi về bên phải hay bên trái. Nửa bên phải muốn nói là nên dừng lại đi về, ít ra để đến dịp khác, cô có làm tình thì cũng không thể làm tình khi chồng ở ngay bên cạnh. Nhưng nửa bên phải có vẻ khỏe mạnh hơn lại nói cho cô rằng: “có gì mà phải ngợi, ở cạnh nhưng có nhìn thấy gì đâu, có nghe thấy gì đâu mà sợ, với lại đằng nào thì cũng một lần rồi còn gì, mà người ….. địt mình có phải ai xa lạ đâu, là bố đẻ của chồng mình mà, người nhà cả, lọt sàng xuống thúng”.

Động viên thêm bằng một cú trót, ông Tình nhìn vào gò má ửng hồng của Thủy đang đặt trên đầu gối:

– Người khám cho chồng con là một bác sĩ nữ. Có thể chồng con đang cởi truồng để bác sĩ khám đấy.

Thủy ngẩng mặt lên nhìn bố, ánh mắt ông nhìn lại cô rất nghiêm túc, cô thấy có sự chân thật trong ánh mắt ấy:

– Thật sao hả bố?

– Uh, rất có thể, bố nói là có thể thôi nhé. Bác sĩ sẽ sờ vào …………… buồi của chồng con rồi sóc lọ. Rồi có thể bác sĩ sẽ cho chồng con địt vào …………. lồn của …….. cô ấy.

Câu này là ông Tình bịa ra, bởi ông biết bà Oanh sẽ không làm như thế, với lại chữa trị vấn đề của Lưu là dùng tâm lý trị liệu chứ không phải vật lý trị liệu, vì Lưu không phải là kẻ yếu về tình dục. Ông cố tình làm vậy để Thủy đỡ mặc cảm mà thôi.

Quả nhiên có tác dụng, thoáng chút ghen trong lòng khi nghĩ rằng chồng mình có thể địt người khác ngay cạnh mình, nhưng cái thoáng đó đi rất nhanh để nhường chỗ cho cái nứng lồn âm ỉ bao nhiêu ngày nay trội lên. Thủy duỗi dần chân xuôi theo giường, cô thẳng lưng mình lên để bộ ngực no tròn căng phồng trong áo sơ mi. Thủy tự tin nhìn vào mặt bố chồng:

– Bố khám cho con đi.

Bức tường phòng thủ đã bị ông Tình phá bỏ, giờ là lúc cuộc vui bắt đầu. Ông chạm nhẹ bàn tay lên ngón chân của Thủy, ngón chân cũng nõn nà như búp măng, mắt ông nhìn lại con dâu, ánh mắt trở lên đĩ hơn vì giọng nói ướt sũng tình:

– Khám gì?

Tín hiệu đã thông, hôm nay cũng không phải lần đầu, hôm nay phải xõa, Thủy liếm đôi môi cong cớn của mình rồi đĩ thõa nhìn bố:

– “Con …………… NỨNG …………”, Thủy nói ra tiếng nhấn mạnh chữ “nứng” còn chữ “LỒN” cô không phát thành tiếng mà chỉ tròn mồm gẩy lưỡi tạo thành khẩu âm cho bố chồng tự hiểu.

– “Kể cho bố nghe, mấy ngày vừa rồi con nứng ………… lồn ……….. thế nào?”, bàn tay ông Tình xoa vào gan bàn chân, vào gót chân sen ngọc rồi đến vùng cổ chân của Thủy.

Co rút ngón chân lại vì buồn, vì nhột nhưng cũng vì sảng khoái nữa, Thủy từ từ kể lại những gì mà mình trải qua thời gian vừa rồi, tính từ lúc cô bị bố chồng địt:

– Từ hôm bố ………. địt con ………… con lúc nào cũng nứng …….. lồn. Vì anh Lưu …………. không biết cách nên ……. con suốt ngày chỉ nghĩ đến chuyện ấy. Lồn con lúc nào cũng chảy nước, thèm khát được làm tình. Xem trên tivi cảnh người ta hôn nhau cũng làm con tưng tức ở bụng dưới. Nhìn hai con chó ghẹo nhau ở đầu ngõ cũng làm con bần thần. Nghe mấy cô đồng nghiệp ở cơ quan nói chuyện vợ chồng cũng làm bấn loạn. Hôm gặp bố ở quán café, bố có biết là lúc đó con chỉ muốn ……. bố ………………. khám không? Bố ơi ……….. con ………. thèm ……. Con chết mất.

Rời tay khỏi bàn chân Thủy, ông Tình đứng hẳn dậy, buồi ông lấp ló ngang ngang với mặt giường, ông chạm khẽ vào dương vật mình như để kích thích Thủy khám phá:

– Trần truồng đi con!

————–

Ở phòng khám bên, khi nghe bác sĩ Oanh nói về việc phải cởi quần, Lưu co rúm lại ôm lấy háng như kiểu sợ bị hoạn, nhìn mà phát buồn cười:

– Phải cởi quần hả cô?

Bà Oanh đứng dậy, bà vừa cười vừa nói:

– Trước tiên cô phải khám dương vật của cháu để loại trừ các nguyên nhân khách quan. Cứ yên tâm, không ai làm gì anh đâu mà sợ. Cô là bác sĩ đấy. Nào, nhanh lên, chúng ta không có nhiều thời gian đâu.

Vừa nói mà bác sĩ Oanh vừa kéo Lưu đi về phía cái giường bệnh như hệt mẹ kéo con vào phòng tắm. Lưu lũn cũn chụm hai đầu gối vào nhau đi giống như là đàn bà. Ra đến mép giường, bà Oanh quay mặt đi cho Lưu đỡ ngượng:

– Cởi ra đi.

Lưu từ từ cởi thắt lưng da, rồi đến cúc quần, kéo khóa xuống rồi tụt cái quần dài ra, nhìn lưng bác sĩ Oanh đang quay về phía mình, điểm nổi bật là mông đít của bác sĩ căng mọng, vì cái quần đồng phục mầu trắng rất mỏng nên cậu nhìn rõ nếp hằn của quần lót, chỉ bị tác động nhiêu đó thôi cũng làm cho dương vật từ từ cứng lên sau một hồi xìu xuống vì ngại lúc ban nãy. Nhưng cu cứng làm cho Lưu càng ngượng hơn nữa, cậu hỏi khẽ:

– Có phải cởi ……… cả quần sịp ra không ạ?

Bà Oanh cười thầm trong lòng vì sự ngây thơ trong trắng của đứa con trai ông Tình, ấy là bà chưa được gặp một đồng chí con nữa của ông Tình đấy thôi. Nếu là Phong thì giờ này có lẽ buồi đã ngập trong lồn bà rồi chứ chẳng chơi đâu.

– Cởi hết.

Lưu lại lật đật kéo cái quần sịp xuống để lộ dương vật cứng ngắc như một thanh củi. Một tay nắm chặt buồi như để che đi được ít nào hay ít ấy. Anh ghé mông trần lên mép giường rồi từ nằm xuống, buồi chỉ thẳng lên trần nhà như thách thức.

Khịt khịt cái mũi để ngửi kỹ hơn mùi buồi vừa tỏa ra. Giờ là lúc 3h chiều, có lẽ từ sáng đến giờ chưa được rửa ráy nên mùi có nồng hơn, đó là lẽ thường tình. Bà Oanh quen thuộc với mùi buồi bệnh nhân rồi nên không có gì là lạ lắm, bà chỉ thầm đánh giá xem có giống của ông Tình không mà thôi, bà kết luận: “mùi này không thơm bằng của chồng, để xem hình dạng ra làm sao nào?”. Bà quay người lại, bà chỉ ngạc nhiên vì dương vật của Lưu đang cứng ngắc mà thôi, bà biết nguyên nhân của sự cương cứng này là gì, còn ai ngoài mình vào đây, không lẽ nó đang nghĩ đến vợ. Còn bà không ngạc nhiên lắm vì hình dạng của nó. Với con mắt chuyên môn của mình, bà ước đoán độ dài khoảng 16 cm, đường kính thân 3 cm, đường kính khất 4,5cm, không phải dạng dài và to nhưng cũng là loại khá đối với đàn ông Việt. Bà đưa ra kết luận: “hổ phụ chửa chắc sinh hổ tử”, so với kích thước của chồng bà thì chênh lệch quá lớn, của ông Tình dài 18,5 cm, đường kính thân 4 cm, đường kính khất 6,5 cm cơ mà.

Ngồi xuống cái ghế inox cạnh giường, bà Oanh đặt tay lên dương vật làm nó sợ tưng lên một cái, cứng thêm một chút nữa. Lần đầu tiên có một bàn tay đặt lên đầu dương vật của Lưu ngoài bàn tay của chính chủ nhân nó, đến ngay cả Thủy cũng chưa bao giờ sờ buồi chồng. Lưu “ư” lên một tiếng vì kích thích đến cùng cực, cảm giác lần đầu tiên bao giờ cũng là nhớ mãi.

Rồi bà ôm trọn đầu dương vật rồi tút một phát xuống đến tận gốc, các mạch máu, đường gân nổi cộm lên nhìn cũng bắt mắt phết. Tiếp đó bà mò xuống hai tinh hoàn nắn nắn rất chuyên nghiệp.

Bà chợt thầm thốt lên: “chết bỏ mẹ, quên không đeo găng tay, ấm phết”.

Sau khi xem xét một hồi, bà kết luận:

– Xong rồi, của cháu hoàn toàn bình thường, thậm chí có chút hơn người đấy. Tất nhiên không bằng ………….

Thực ra Lưu muốn bà Oanh khám kĩ hơn nữa, sờ buồi mình lâu hơn nữa chứ không muốn nhanh như vậy:

– Không bằng gì ạ?

Vừa rồi bà Oanh suýt nữa thì lỡ mồm nói, “không bằng bố cháu”, cũng may bà dừng lại kịp:

– À, không bằng của người nước ngoài. Ha ha ha ha.

Bà cười để làm giảm bớt căng thăng và áp lực cho Lưu. Bà nói tiếp:

– Giờ mặc quần vào, bắt đầu trị liệu thôi.

Bà Oanh chỉ tò mò dương vật Lưu hình dạng ra làm sao thôi, chứ thực sự thì bà không muốn làm cái gì quá lố. Bà nghĩ nếu mình và ông Tình chỉ đơn giản là đồng nghiệp thôi thì bà cũng chẳng tội gì mà không sóc lọ cho đến khi tinh trùng phọt ra tay mới thôi, thậm chí nếu quá đà có khi còn mút buồi, hay đi xa hơn nữa là cho thực hành luôn trên người bà cũng được. Nhưng bà và ông Tình nay đã là vợ chồng, để tránh cho những khó xử sẽ xảy ra trong tương lai, giữ gìn hình ảnh người mẹ kế, tránh phức tạp sau này cả hai bố con cùng địt chung lồn thì bà dừng lại đúng thời điểm.

Trong lúc bà Oanh đi về phía cái bàn khám bệnh, rồi kéo tấm màn chiếu 100 inch xuống thì Lưu ở trên giường bệnh mặc quần lại. Bà Oanh cầm điều khiển trở lại ngồi cạnh Lưu, khi Lưu chưa biết sẽ trị liệu bằng cách nào thì bà bấm nút Play trên điều khiển. Trên màn hình chiếu hiện ra cảnh một người đàn ông và một người đàn bà trần truồng ngồi trên một chiếc giường.

– Cô và cháu cùng xem phim sex.

———-

Ở ngay cạnh đó, trên chiếc giường khám bệnh, Thủy đứng hẳn lên chiếc giường, đầu cô gần chạm tới trần, cô bắt đầu cởi từng nút áo sơ mi. Vừa cởi cô vừa nhìn vào ánh mắt hau háu của bố chồng đang ngước lên nhìn cô.

Hàng cúc đã được cởi hết, hai vạt áo banh sang hai bên để lộ chiếc áo lót mầu hồng chỉ che được nửa dưới của cái vú trăng tinh, căng mọng. Chiếc áo sơ mi nhanh chóng rời khỏi thân người rơi xuống giường. Phần trên của Thủy ngoài chiếc áo lót che vú, còn lại toàn bộ da thịt phơi ra, trắng tinh khôi, bụng phẳng lì với lỗ rốn sâu hun hút như bắt người ta phải nhìn vào đó. Mắt ông Tình như muốn lòi ra, ông thè lưỡi ra ngoài liếm môi như thèm thuồng. Thủy quá đẹp, lại rất trẻ nữa. Da trắng hồng lại căng mọng, mịn màng làm ông chỉ muốn liếm.

Thủy cởi cúc quần dài rồi từ từ kéo xuống, chiếc quần lót mỏng tang, bé nhỏ mầu hồng hiện ra, mu lồn độn lên, một vài sợi lông chọc vào quần thòi đầu ra ngoài. Hai mép quần lót bám sát vào háng, vừa che đủ thịt bướm. Rồi chiếc quần dài xuống tận đến gót chân được Thủy hất ra rất phũ phàng. Đôi chân dài thượt, thẳng băng như một cây tre rõ mồn một trong mắt ông Tình, ông chỉ muốn xổ vào luôn mà ôm lấy cái đùi săn chắc mọc đầy lông tơ ấy mà thôi. Giờ đây trên người Thủy chỉ còn độc bộ quần áo lót.

Vòng tay ra tháo khuy áo lót, từ từ từng chút một để thách thức lòng kiên nhẫn của người nhìn. Ánh mắt háo hức ở dưới đất nhìn lên như chờ đợi Thủy làm nhanh lên. Không phụ lòng người, áo lót rời thân cũng được Thủy để rơi tự do xuống giường bệnh, đôi vú bồng bềnh, nõn nà, mầu mỡ với những đường gân xanh trần trụi hiện ra. Nó to nhưng không xệ, sức nặng chỉ làm nó trĩu xuống có một chút xíu thôi. Núm vú như một ngôi nhà nhỏ mầu hồng tô điểm cho cái đồi phì nhiêu. Núm vú lòi hẳn ra ngoài bằng đốt ngón tay, li ti những đụn nhỏ là tia sữa.

Không ai nói với ai câu gì, ánh mắt nói lên tất cả sự thèm khát.

Rồi Thủy quay lưng lại để trưng ra cái đít. Quần lót quá bé, không phải dạng lọt khe nhưng nó đúng là chỉ che đi được quá phần khe đít một chút thôi. Da mông căng đét, trắng hểu trắng hều, một vài vết rạn nhỏ báo hiệu xương chậu đã từng mở ra vì sinh con. Hơi cúi xuống một tí rồi từ từ kéo cái quần lót xuống. Hiện ra trước tiên là lỗ đít, rồi đến toàn bộ cái lồn hiện ra, không một sợi lông nào mọc ở lồn cả, chỉ nhìn đằng sau thôi rất dễ lầm đoán đây là lồn một bé gái chưa dậy thì. Cầm lủng lẳng chiếc quần lót trên tay, dưới đáy quần lót ướt đẫm, một giọt nước rơi ra không phải từ lồn mà từ chính chiếc quần lót này, nói thế để thấy được chiếc quần đã ướt như thế nào.

Thủy từ từ quay lại, mu lồn có đám lông mỏng xoăn tít đập vào mắt ông Tình, chỉ khi nhìn mu từ đằng trước, nhìn đám lông trên lồn người ta mới biết đó là một cái lồn trưởng thành. Thủy đứng khép chân nhưng đầu lồn đã nhu ra bằng đốt ngón tay rồi.

Xong màn thoát y, Thủy ngồi xuống giường, hai chân co lại hình chữ M, hay chống ra đằng sau để ngực ưỡn lên kiêu ngạo, cô nhìn bố chồng bằng ánh mắt lả lơi, cô chờ đợi.

Đến lượt mình, ông Tình lập cập trèo lên giường, nên đến nơi cũng là lúc chiếc áo bluse của ông ra, ông đã ở trần. Hai chân lên hẳn giường là lúc ông vươn mình đứng dậy và tụt cùng lúc cả quần dài và quần sịp ra vứt xuống đất. Khúc chày giã cua của ông cứng như không thể cứng hơn vẩy vẩy trước tầm nhìn của con dâu. Thủy há hốc mồm, nước giãi rỉ ra hai bên mép, cô vẫn biết là buồi bố to, lần trước địt vào lồn mình cô cảm nhận rõ rồi, nhưng nay được nhìn thấy cận cảnh, buồi cách mặt mình có một chút xíu thôi cô mới cảm nhận rõ độ to và khủng của nó.

Dí háng vào gần mặt Thủy hơn một chút nữa, ông Tình nhìn xuống khuôn mặt ửng hồng xinh đẹp ở bên dưới, ông nhẹ nhàng ra lệnh:

– Bú buồi bố đi.

Thủy không kiềm chế nổi bản thân mình nữa, cô nhanh tay cầm lấy buồi bố, hơi ấm từ buồi truyền sang, mùi buồi sộc vào mũi cô, kích thích cô:

– Bố ơi, con chưa bú …. buồi bao giờ.

Chuyện này chắc không cần Thủy nói ra ông cũng biết, ông chỉ dậy:

– Mút kem bao giờ chưa?

Thủy gật đầu, ông Tình nói tiếp:

– Mút buồi cũng như thế, cứ làm những gì mà con thấy thích nhất.

Thêm một cái gật đầu nữa, mà cũng không thể dừng được nữa, hôm nay là khám phá, là trải nghiệm, là tìm hiểu những điều mới mẻ mà. Thủy từ từ mở miệng ra để chạm đôi môi mỏng cong cớn của mình vào đỉnh buồi. Lưỡi cô cũng tự động đẩy ra chạm vào lỗ sáo, chạm vào thứ tinh tương đọng thành giọt ở đầu buồi. Một vị mằn mằn, ngai ngai, ngầy ngầy không giống bất cứ vị của thứ đồ ăn nào đọng lại trên lưỡi. Thủy xuýt chút nữa thì cực khoái bởi thứ vị này, cô chưa từng biết trong đời.

Rồi cô há hết miệng ra và gật đầu để dương vật đi vào tận bên trong, quá nửa đầu khất thôi là đầy miệng cô rồi. Chưa từng làm thế này bao giờ, nhưng giống như mút kem, lưỡi bắt đầu ngọ nguậy khắp đầu buồi. Ông Tình cảm nhận ra làm sao? Đúng là về trình bú buồi thì Thủy phải gọi Vân bằng cụ tổ, nhưng nét ngây thơ đến dại khờ, sự vụng về đến buồn cười trong hành động bú buồi của Thủy lại chính là nét đáng yêu làm đầu khất nở to thêm nữa. Thủy cứ như vậy, ngậm vào rồi rút ra mấy chục lần cái đầu khất, cô không dám để buồi vào sâu hơn nữa, vì mỗi lần đi vào là cô cảm giác muốn ọe, muốn nôn. Cũng phải thôi, địt họng không phải ai cũng làm được như Vân.

Mỏi mồm, Thủy nhả hẳn buồi bố ra, rồi cô nằm hẳn xuống giường, chân duỗi thẳng đăng, cô đòi hỏi:

– Đến lượt bố.

Phần mình đã đến, ông ngồi xuống giữa hai chân Thủy rồi nằm sấp lên người cô, cả thân người ông giờ nằm trọn vẹn trên người con dâu. Thịt ấp thịt, da ấp da, man mát, dìu dịu. Ngực ông tì lên vú con dâu, bụng ông ốp vào bụng con dâu, buồi ông nằm trên mu con dâu. Ông bắt đầu hôn.

– Bố hôn con nhé, người con thơm lắm.

Nói xong là vành môi ông đã chạm vào môi Thủy rồi, hai cái môi đớp lấy nhau, lưỡi ông ngay lập tức lùa sang khoang miệng kia khuấy động tìm lưỡi. Thủy cũng mãnh liệt hôn đáp trả, lưỡi cô cũng quấn lấy lưỡi ông mà đùa nghịch, nước bọt trao nhau ngọt ngào, tình tứ. Một nụ hôn thực sự của làm tình.

Nhả môi con ra, ông Tình liếm khắp khuôn mặt con, đôi gò má, chóp mũi, cái cằm, cái trán, tất cả đều nhơm nhớp nước bọt. Rồi hai vành tay cũng được lưỡi ông liếm, môi ông nhằn. Lỗ tai Thủy còn được lưỡi ông gồng lên mà chọc vào, cứ cái nọ chọc vào cái kia thì gọi là địt, giờ đây lưỡi ông tình đang địt vào lỗ tai Thủy. Cô chỉ còn biết quẫy quẫy khắp thân người để hưởng thụ những cảm xúc nhục dục mà bố chồng mang lại.

Liếm cái cổ dài ba ngấn trắng ngần của con dâu xong, ông rê lưỡi xuống ngực, hai đầu vú được ngậm đầu tiên, rồi đến quầng vú, đến bầu vú và cuối cùng là đến cuống vú. Thủy như tê dại đi. Đầu vú cô cứng ngắc truyền những tín hiệu tuyệt vời lên não, cô lắc đầu bên này, lắc bên nọ làm tóc rối bời.

Đi tiếp lưỡi xuống bụng, không một centimet vuông da bụng nào không nhớp nháp nước bọt. Đặc biệt là cái rốn sâu thăm thẳm, ông đặt chóp mũi mình vào lỗ rốn rồi ấn sâu vào bên trong. Là mũi đang địt rốn. Thủy hóp bụng lại vì sướng.

– Uhm uhm, bố ơi, bố làm gì con thế này? Con sướng quá.

Hết bụng, không theo lẽ thường thứ tự trên dưới mà ông Tình lùi hẳn xuống bàn chân. Ông ngậm ngón chân cái của con rồi mút chùn chùn như đàn bà mút buồi. Hết ngón chân cái rồi đến ngón kế, ngón giữa, ngón út. Cả mười ngón chân búp măng của Thủy đều được ông Tình ngậm vào trong miệng, Thủy co quắp ngón chân lại vì sướng

– Uhm, uhm, thích quá bố chồng ơi.

Đáp lại bằng hành động chứ không bằng lời nói, lên dần bên trên, ông Tình liếm vào ống đồng, vào bụng chân, rồi liếm lên cả đầu gối. Ông liếm nhiều hơn ở đôi đùi non làm Thủy nẩy người lên vì nhột, vì gai. Cô banh hẳn hai chân ra để lồn rộng mở, theo tính toán của cô thì giờ đến lượt cái lồn cô được liếm:

– Bố liếm …………. lồn con đi bố. Lồn con thèm lắm rồi.

Nhưng không phải cứ muốn mà được, ông Tình rời đầu khỏi người con dâu rồi khẽ nói:

– Nằm sấp đi con. Bố muốn liếm đít con.

Chưa được liếm lồn nhưng nghe thấy liếm đít, Thủy cũng hào hứng, cô lật người lại nằm sấp, vú bị ép lòi sang hai bên sườn.

Nhưng ông Tình không liếm đít ngay, ông nằm sấp theo người con dâu, buồi ông nóng hổi tì mạnh vào khe đít con. Ông liếm gáy trước.

Gáy là nơi nhậy cảm nhất, cảm giác được liếm gáy mang lại khoái hoạt không kém liếm lồn đâu các bạn ạ. Thủy hẩy mông lên như để buồi bố sát vào đít mình nhiều hơn, cảm giác tê tê đến man dại ở gáy làm lồn cô nóng và ngứa hơn bao giờ hết.

Rồi đến tấm lưng ong của Thủy cũng được liếm, trước tiên là ông kéo lưỡi dọc theo xương sống từ gáy xuống đến tận xương cụt sát lỗ đít, rồi ông lại liếm ngược lên trên, sau đó là từ xương sống liếm tỏa ra hai bên, liếm trườn xuống mạn sườn. Không một milimet thịt nào không đẫm nước bọt cả.

Tiếp theo là đến cặp mông trần.

– “Á, bố liếm mông con à?”, Thủy nhổm hẳn mông lên đáp lại cái lưỡi đang tung hoành.

Cắn mỗi bên một phát vào chính giữa mông, ông Tình như muốn đánh dấu lãnh thổ, quả đúng như vậy, mông Thủy hình hành một vết đỏ mờ mờ hình hàm răng:

– AAAAAA, đau đít con bố ơi. Nhưng mà ………. Sướng quá.

– “Đét, đét”, vỗ đủ hai phát vào hai cái mông núng nính làm chúng rung lên.

Thủy không chịu nổi nữa rồi, lồn cô giờ chỉ muốn có cái gì đút vào mà thôi. Cô bật ngửa người trở lại rồi vùng dậy ôm chầm lấy bố, cô chủ động hôn bố một cái thật dài rồi hổn hển vào tai bố:

– Bố ơi, địt con đi. Con nứng lồn lắm rồi. Con chỉ muốn địt thôi.

– Còn lồn chưa liếm mà.

– Ứ ừ, để sau đi bố, lần trước bố chả liếm rồi còn gì. Giờ con chỉ muốn địt thôi. Nhanh lên không con chết mất.

Đợ lưng Thủy nằm xuống giường, ông Tình ngồi ngay ngắn vào giữa háng con rồi đẩy hai chân con ra hai bên làm cái lồn banh rộng ra, miệng lồn đỏ au đang chúm chím như đang nói chuyện, đầu lồn cứng ngắc lồi hẳn ra ngoài phải đến 3 phân chứ không ít. Nhìn cái đầu lồn đặc biệt này, ông Tình vẩy vẩy đầu buồi vào nó rồi nẩy ra một ý tưởng:

– Con muốn địt vào buồi bố không?

— Hết chương 15 —​

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận