Những Người Bạn Vợ – Seri Truyện Dài Cực Hay ( Update Chap 65 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Những Người Bạn Vợ – Seri Truyện Dài Cực Hay ( Update Chap 65 )
Tác Giả : Đang cập nhật
Danh Mục: Truyện Sex Người Lớn
Thể Loại:
Lượt Xem: 1662 Lượt Xem
Chap 32 :Rắc rối ở bãi xe
– Hai bố con tâm sự gì mà lâu thế ?
– À thì lâu ngày không gặp cũng có nhiều chuyện muốn nói thôi !
– Ây da ! Con rể bố vợ tâm đầu ý hợp nha !
– Hợp hơn là cái cô con gái nhí nhố như cô là cái chắc !
Ông Trung trả lời câu hỏi của vợ và Thùy Dung khi quay lại bàn ăn cùng Thìn. Hai bố con ra ngoài cũng tới 15 phút đồng hồ. Mọi người đều nghĩ là có những câu chuyện riêng của đàn ông nên chỉ trêu vậy thôi.
Bữa tiệc sinh nhật, chính xác hơn là bữa ăn đoàn tụ gia đình kết thúc khi ông Trung và vợ quyết định ra về. Vợ chồng Thìn và đôi trẻ đang yêu thì ở lại thêm do còn muốn thưởng thức món kem viên có tiếng ở đây, Thùy Dung cũng sẽ nhờ người yêu lai về xóm trọ hay đi đâu đó thì chả ai thèm tò mò. Dù gì chúng cũng yêu nhau quá lâu rồi, Dũng đã được coi như con rể trong nhà, tính cách của cậu là rất ít nói nên hầu như gặp bố mẹ Thùy Dung cũng chẳng mấy khi tham gia câu chuyện trừ khi được hỏi.
Trái lại với người yêu, Thùy Dung lúc nào cũng nở nụ cười trên môi, ít nhất là theo trí nhớ mọi lần gặp gỡ của Thìn. Anh chưa bao giờ thấy cô em vợ mà nay đã trở thành thiên nga này ngừng trêu chọc mọi người và cười bao giờ. Làm anh nhớ tới Hổ Tiếu trong cửu sắc. Cứ như trên đời này sợ rằng chẳng có gì làm hai người buồn hay khóc cho nổi.
Vì di chuyển xa, sợ nhà trọ đóng cửa nên sau cùng bốn anh chị em cũng phải chia tay. Dũng và Thùy Dung nhanh chóng ra đường sau về bãi xe máy , trong khi đó Thìn và vợ ra phía sảnh. Đưa chìa khóa xe cho một cậu bảo vệ để lấy xe.
– Rất xin lỗi quý khách, do đang nhiều xe ra vào quá nên các bảo vệ đều đang ở phía sau, quý khách vui lòng chờ cho vài phút.
– Được !
Nhưng quá 5 phút vẫn chưa có anh bảo vệ nào xuất hiện để lấy xe, Thìn không thích mất thời gian bao giờ vào những chuyện đợi chờ. Nên anh chủ động :
– Tôi tự ra bãi xe lấy được không, khỏi phiền mọi người và phải chờ.
– Dạ, vậy cảm phiền quý khách đi thẳng ra đằng sau có lối ra bãi xe _ Anh bảo vệ chỉ tay vào bên trong khách sạn, nơi có ngách ra đằng sau ban nãy Thùy Dung và Dũng đã đi qua.
– Vợ chờ anh ở đây nhé !
– Vâng anh !
Thìn tiến vào bên trong, men theo sảnh đi sâu tít vào trong. Khách sạn này rất lớn, sảnh nối ra bãi xe phí sau dễ bề kéo dài hơn 200m. Trên đường đi đôi khi xuất hiện những nhân viên qua lại, đều cúi chào các khách hàng đi qua rất lịch sự. Thìn cũng nhẹ nhàng cúi đầu hơi khẽ chào lại họ.
Sau cánh cửa dẫn xuống sân sau cũng là một sảnh cầu thang khá lớn nhưng bé hơn nhiều phía trước. Thìn ngay lập tức chú ý tới một đám đông cỡ chục người phía trước, nhanh chóng bước tới vì đứng ngay ở giữa là màu váy đỏ cực kì nổi bật tôn lên vẻ kiểu diễm của thân hình cô gái đang tuổi trẻ phơi phới – Thùy Dung.
Thìn kéo nhẹ vai mấy người bảo vệ đang đứng xung quanh bước vào giữa, đối diện anh là Thùy Dung vẻ mặt cau có, bực bội, người yêu cô : Dũng thì đang tỏ vẻ sợ hãi, khác hẳn với khuôn mặt hơi lạnh như tiền bình thường. Mặt anh chàng đang hơi tái lại màu xanh một chút cùng ánh mắt run rẩy.
– Anh Thìn
– Anh !
– Có chuyện gì vậy hai đứa !
– Tên này vô lý bắt nạt bọn em còn đòi đền tiền.
– Cô em nói sai rồi, anh chưa hề nói là chỉ có thể đền tiền.
Thìn nhìn thanh niên vừa nói giọng bỡn cợt, đeo khuyên tai, mặc một chiếc áo sơ mi kiểu đi biển mở phanh ngực . Ánh mắt dâm tà xoáy vào phần eo và vòng ba của em vợ anh. Đằng sau một chút, Thìn nhìn thấy chiếc xe air blade mà phần đít xe gần dính với đầu chiếc Z4 màu cam. Một đèn pha vỡ nhẹ có mấy mảnh vụn văng xuống đất. Đây chính là rắc rối đôi bạn trẻ này đang đụng phải.
– Va chạm thế nào ? nhìn qua thì chắc hai đứa bị đâm vào hả ?
– Dạ vâ..
Thùy Dung chưa kịp trả lời thì tên thanh niên ăn chơi kia cướp lời.
– Đâm cái gì, thằng ranh này lùi xe máy ra không chịu nhìn khiến tôi đâm phải. Ạnh chắc là người quen, anh xem đèn của tôi vỡ thế kia không bắt đền có được không ?
– Anh cứ bình tĩnh , tôi là anh trai của hai bạn này sẽ giải quyết ổn thỏa cho anh !
Thìn quay sang hỏi Dũng
– Chuyện xảy ra thế nào Dũng ?
– Em lấy xe bình thường và có nhìn trước khi dắt xe lùi ra còn Dung đang mải nhắn tin cho bạn . Anh này phóng rất nhanh từ góc cua xa tới không nhìn, rõ ràng em đã bật khóa xe và có đèn hậu khi bóp nhẹ phanh lùi ra. Anh ta phanh gấp đâm vào đuôi xe em đổ xây xát hết cả , em còn ngã trầy hết chân tay, xe thì vỡ đèn và nứt vỏ. Vậy mà anh ta còn đang ăn vạ bắt bọn em đền. Dũng run run cố gắng tường thuật lại câu chuyện. Với ông anh đồng hao tương lai này luôn toát ra một cái uy khiến cậu không thể không nể sợ.
– Nói láo, mày lui xe ra nhanh như thế không nhìn, mày còn chối.
– Mọi việc trên đời đều có cách giải quyết hợp tình hợp lý của nó. Tôi sẽ không để anh thiệt thòi
– Mẹ kiếp, chúng mày biết xe tao giá bao nhiêu không ? cái đèn xe tao bán nhà mày đi chắc gì đã đủ đền. Ít nhất 100 triệu. Không thì không xong vụ này đâu ?_ Thanh niên kia ra giọng dọa dẫm
– Tôi đã bảo anh bình tĩnh để tôi giải quyết.
– Giải quyết cái gì, nhìn bộ dạng 3 người cũng chẳng phải dạng có tiền mà đền. Thế này đi, nếu cô em xinh đẹp này chịu đi với anh đêm nay thì anh bỏ qua, chỉ cần đền 50 còn lại anh tự chịu, thế nào ?
Nhìn ánh mắt của tên thanh niên chằm chằm nhìn vào phần hạ bộ và đôi mông nhỏ nhắn nhưng cong mê hoặc của em vợ. Thìn lại sôi máu
– Tao đã nhỏ tiếng mày đừng được nước, để tao cáu
– A, mẹ kiếp, mày cáu thì làm sao, biết tao là ai không ?
Thìn tiến tới định tóm cổ tên này, với dạng công tử hay những kẻ cậy tiền, quyền mà trịch thượng anh chưa bao giờ có ý nghĩa nhẹ tay. Vài người bảo vệ xung quanh lao tới ngăn cản giữ Thìn lại, họ chưa dám tham gia sâu câu chuyện, vì cũng chỉ là những anh bảo vệ làm thuê lương quèn. Những người tới khách sạn này họ đều biết rất có thể là con ông cháu cha hay có quyền thế, ít nhất cũng là giới nhà giàu mà họ với gót giày không nổi. Lại nhìn cách ăn mặc của 3 người Thìn, Dũng lại đi xe máy nên càng không dám để có chuyện xảy ra với anh công tử đi xe tiền tỷ kia. Tất cả những xe đẹp đẽ vào đây họ cũng không nắm rõ hết chỉ gọi chung là xe tiền tỷ, xước sơn cái thôi thì làm cả đời không chắc đủ đền.
– Tao không cần biết mày là ai, tao đang nói chuyện tử tế mày thích giở cái giọng mất dạy với em tao thì tao không tha mày .
– Không tha thì làm sao , mẹ kiếp, tao đã cho cơ hội đéo biết điều. Đã thế tao nói mày biết, giữ con quạ đen kia lại, tao lấy đúng 100 triệu tiền đền. Không xong thì tao gọi công an tới giải quyết.
Thìn lấy lại bình tĩnh 1 chút nhờ những lời can ngăn của đám bảo vệ. Anh quay sang nói với mấy người bảo vệ :
– Bãi xe ở đây chắc chắn có camera đầy đủ, phiền anh nào vào kiểm tra camera ghi hình lại chuyện xảy ra giúp tôi.
– Sai đúng đéo gì nữa, không đền tiền đừng có hòng ra khỏi đây. 100 triệu đấy, nhà mày có không ? _ Tên thanh niên tiếp tục hằm hè khi hai người bảo vệ vội vã chạy đi. Không có Thìn nói bọn chúng cũng chẳng nghĩ ra sử dụng camera để xem lại sự việc.
– Mày bị ngu thật hay ảo tưởng, xe mày là Z4 Sdriver 20i giá xe mới cũng không thể quá 2 tỷ rưỡi. Cái đèn pha chính hãng của mày hỏng hết cũng không tới 40 triệu, mày lòe ai. Tưởng ai cũng ngu như mày sao ?
– Hóa ra cũng là người hiểu biết, vậy chính mày nói đó, 40 triệu.
– Tao sẽ đền mày 40 triệu hay mày đền tiền sửa xe cho em tao còn chưa biết, đợi cam đi.
– Tao đã gọi công an tới ! Đứng đây
– Mày cứ gọi đi , tao ở đây đợi mày ! Hai em về trước đi, vòng ra trước bảo chị đợi anh !_ Thìn quay sang bảo hai đứa em
– Đi đâu, ở lại đây hết cho tới khi tao cho phép !
– Mày là ông trời cũng không giữ được em tao ở lại.
– Mẹ kiếp, trưởng công an quận này là chú tao, mày nghĩ chúng mày thoát được.
– À, hóa ra cái xe mua bằng tiền thuế của dân. Thế để tao đập nát nó ra luôn !
Thìn lao tới thực sự có ý định đập thêm vài phát cho kính xe vỡ luôn, tiền thì anh không thiếu. Có sai thì cuối cùng anh thích có thể mua cái xe mới đền cho hắn, tính nóng giận anh đã nổi lên thì khó mà cản được.
Đúng lúc đó, tiếng hụ óa…và ánh đèn xanh đỏ vang lên. Từ phía cổng, một chiếc xe tuần tra của cảnh sát giao thông đi vào. Cũng lúc đó, điện thoại của Thìn vang lên, là Thanh Dương gọi vì chờ quá lâu.
Thìn giải thích nhanh cho Thanh Dương và dặn nàng yên tâm ngồi đợi thì cũng là lúc chiếc xe cảnh sát tới nơi. Trên xe bước xuống là 3 người đàn ông mặc cảnh phục, tên thanh niên đã chạy tới cạnh cửa để đón.
– Chú Thanh, đúng lúc quá !
– Cháu gọi chú đúng lúc chú đang đi tuần địa bàn cùng đại diện cơ quan quận XX trong chiến dịch hợp tác giữ vững an toàn giao thông. Có chuyện gì ?
Sau một hồi giải thích nhì nhằng, đại khái ba người mới tới cũng đã hiểu câu chuyện. Con cháu trong nhà thì kiểu gì cũng phải đứng về phía nó, mà câu chuyện đụng chạm nhẹ nhàng này không nằm trong luật, có nghĩa là có thể tự sáng tạo luật.
Mấy người bảo vệ rẽ hết sang hai bên khi 2 cảnh sát cùng chàng thanh niên quay lại chỗ Thìn. Hai người làm dáng vẻ xem xét sự cố và vị trí va chạm giữa xe máy , ô tô , trong đầu sắp xếp một câu chuyện hướng sự sai trái hoàn toàn vào mấy kẻ dân đen kia. Sau đó khinh khỉnh nhìn ba người Thìn định mở miệng dọa dẫm. Lúc này Thùy Dung bắt đầu tỏ vẻ lo lắng, tiền thì không phải là vấn đề quá lớn vì nhà cô đâu thiếu. Nhưng rắc rối là điều cô không thích, tự nhiên dính vào một sự oan ức thế này thật không thỏa đáng. Trong khi đó Dũng run tái mặt, nhà cậu ta tạm gọi là hàng hơn khá giả chứ không quá giàu có. Mấy chục triệu không phải không lo được nhưng chắc chắn bố mẹ sẽ cho một trận te tua.
Một trong ba người đi tít sau giờ mới đi tới vì bận gì đó trợn mắt khi nhìn thấy Thìn, khựng lại rồi nhanh chóng lao tới, kéo tay “ông chú” kia lui lại 1 chút rồi thì thào. Thìn nhìn hắn rất quen nhưng vì ánh sáng bãi xe khá ít lại ngược sáng lên nhìn không rõ mặt.
– Là ngài !
– À ! Hóa ra là anh !
Thìn đưa tay bắt, đây chính là tên trung tá cảnh sát đã đụng độ Linh vụ lần trước.
– Xin giới thiệu với ngài, đây là đại tá Thanh , trưởng công an khu vực này. Hôm nay chúng tôi có buổi giao lưu về cách thức giữ trật tự giao thông và phối hợp giữa các quận. Sau buổi họp anh Thanh có mời tôi đi thực tế địa bàn !
– Vất vả cho các anh rồi, cần mẫn như các anh nhân dân nhất định được bình yên.
– Ngài nói quá, thật là có duyên.
– Nếu duyên mà toàn đụng phải rắc rối thì tôi không thích duyên cho lắm ! _ Thìn cười nhạt.
– Ấy chết, chỉ là tai nạn nhỏ của bọn trẻ, thật phiền ngài quan tâm. _ Ngài đại tá chưa hiểu rõ trước mặt mình là ai, nhưng nghe lời kể nhanh của đồng bạn và bản năng nghề nghiệp anh ta biết ngay đây là loại người không thể dây vào được. Đến bộ trưởng hay cấp cao gì đó còn vã mồ hôi khi mới nghe tên anh ta cơ mà.
– Chú, thế là sao !
– Cháu trật tự đi, không có chỗ cho cháu nói chuyện ở đây !
Thanh niên kia tái mặt, lúc nãy khi cãi nhau với Thìn, khi bảo vệ ngăn cản Thìn lao tới anh ta đã nhanh chóng gọi điện cho ông chú này. Anh ta còn nghĩ rất may khi ông chú bảo đang đi tuần gần đó, nghe chừng mọi chuyện không theo chiều hướng anh ta nghĩ tới. Mặt khác lại vừa tò mò không rõ anh chàng ăn mặc rất bình thường kia là ai mà khiến ông chú anh , chức sắc không phải quá bé lại sợ hãi mà nhún nhường như vậy. Chẳng lẽ con ông nào đó chức to gấp mấy lần, thế này thì nguy to. Thực tế tiền sửa xe với anh ta chẳng đáng bao, nhưng cái kiểu ta đây nhất là trên địa bàn của chú mình anh ta đã quen rồi, có thằng con ông cháu cha nào mà không vênh váo coi dân thường như tầng lớp thua xa mình. Mục tiêu của hắn là xem có gì có thể nhắm tới con bé váy đỏ rất hấp dẫn kia. Tuy ngực không to nhưng cái khuôn mặt đó thật sự quá khó tả, chỉ biết nó hấp dẫn một cách điên cuồng. Chỉ cần dọa dẫm rồi lại tỏ vẻ cao thượng, lấy được số điện thoại, với tiền , xe và sự phóng khoáng, hắn nghĩ sẽ dễ dàng đưa cô gái lên giường được như bao cô gái khác đã bị hắn qua tay.
– Chuyện to hóa nhỏ, chuyện nhỏ hóa không có. Cũng chỉ là va chạm nhẹ, thế này, cũng là người quen biết. Cả hai đều chịu chút thiệt thòi tự sửa chữa. Còn chúng tôi rất mong được làm quen có cơ hội mời ngài đây cốc nước được không ạ ?
–
Anh trung tá công an dạo nọ lên tiếng, qua sự việc lần trước anh có hỏi đại tá Viết Dũng và chỉ biết loại nhân vật này đến chính phủ muốn động vào cũng phải xem xét. Không hiểu nó có nghĩa khác, anh ta hiểu theo nghĩa quyền lực gia đình Thìn vô cùng khủng khiếp trong bộ máy nên mong có cơ hội làm quen chả được. Đây quả là dịp tốt , biết đâu anh ta lại nổi hứng làm quen mình, vậy sau này con đường thăng tiến thật dễ dàng rồi.
Trong cái thời đại này, khi bạn quen với một người đủ quyền lực, chỉ cần vài câu nói của người ta thôi thì có khi bằng bạn nỗ lực phấn đấu cả mấy chục năm. Do vậy không ai không muốn được quen biết với một người như thế.
– Sao lại bỏ qua được, đợi bằng chứng tới tôi sẽ làm rõ đúng sai. Nếu sai tôi sẽ đền tiền cho quý công tử nào đó đây.
– Ấy chết, ngài nói quá, cũng chỉ là cái đèn xe, thế này, để tôi cho người đi sửa xe cho em ngài, mai mang tới tận nơi, lát sẽ có người đưa em ngài về nhà. Còn giờ mời mọi người đi uống nước _ Đại tá Thanh hiểu ngay câu nói của đồng bạn kia cũng lập tức có ý nghĩ tương tự.
Tên thanh niên lúc này tiu ngỉu hẳn, quả nhiên hắn đã dây phải một loại người thật sự không nên dây vào. Cũng may hắn chưa làm gì quá đáng nếu không không rõ sẽ thế nào. Bản thân hắn hống hách vậy chứ thực ra cũng nhát chết, phần vì bố hắn còn không to chức bằng ông chú, phần vì hắn hiểu chú hắn cũng không phải dạng quan to thét đâu cũng ra được lửa. Thế này ngậm ngùi mà bỏ tiền sửa xe thôi, mất ngay số tiền bằng một buổi bao vài em gái lên sàn.
Thìn nói chuyện thêm vài câu xã giao trong lúc đợi bằng chứng tới. Còn Thùy Dung thở phào, cô từ lâu đã nghi nghi ông anh rể này không bình thường như vẻ bề ngoài. Không phải tự nhiên mà cô đỗ đại học Y với 28.5 điểm dù ôn thi rất ít. Đầu óc Thùy Dung cực kỳ thông minh và sắc xảo, từ hồi anh chị yêu nhau, cô đã có cảm nhận cái hiểu biết của ông anh rể tương lai không bình thường. Không thể một người đàn ông có gia cảnh bình thường, công việc tầm thường mà ở tuổi chưa 30 lại biết mọi thứ trên đời như vậy, có sự trầm tĩnh kỳ lạ, những kiến thức về mọi vấn đề ở một góc nhìn kỳ lạ và lại luôn hiệu quả hơn hẳn.
Mặt khác, cô cảm giác ông anh rể này có gì đó rất bí ẩn, như một kiểu người luôn chỉ lộ ra một nửa bộ mặt. Không ai hay cái gì qua mắt được cô, vậy mà với ông anh rể này 10 lần đoán thì 11 lần trượt hoàn toàn ý định về lời nói hành động của anh ta. Nếu tình thế đã như trước mắt thì cô chắc chắn vụ việc này đã xong, ông anh rể cô không cáu ngược bọn kia là còn may. Trong khi đó nhìn vẻ mặt người yêu mình hơi ngơ ngác vì chưa hiểu chuyện gì lại biến đổi nhanh như vậy thì cô vừa buồn cười, vừa có chút hơi thất vọng.
Từ trên sảnh sau, hai người bảo vệ ban nãy đã chạy tới, đi kèm là một quản lý của khách sạn. Thực ra đây không phải mùa đông khách nên có cắt giảm nhân sự không thường trực. Do vậy rắc rối phía sau này khi được thông báo cũng đã xảy ra được đôi ba chục phút. Sau khi nghe thông tin, anh quản lý lập tức tới phòng camera , tranh thủ quay lại toàn bộ quá trình va chạm rồi chạy tới đây cùng hai anh bảo vệ.
– Đây rồi, có đầy đủ quá trình chứ ? _ Thìn nghiêm giọng hỏi.
Là người nhìn mặt người mà đoán ý đã quen nên anh chàng quản lý hiểu ngay, tuy có cả 3 cảnh sát giao thông kia nhưng ở đây, anh chàng vừa hỏi anh ta đang làm chủ toàn bộ. Là người không nên làm anh ta bực mình.
– Vâng thưa quý khách, khách sạn chúng tôi lắp camera đều là loại tốt nhất và ở mọi góc nhìn nên rất đầy đủ.
– Tốt, đưa ra mọi người cùng xem.
Nhanh chóng phần video về vụ va chạm được Thìn, thanh niên hổ báo và 3 anh cảnh sát cùng xem. Trên màn hình, Dũng lùi xe trong khi Thùy Dung đứng cách đó vài m cầm điện thoại, đúng là Dũng có nhìn ngó cả hai bên trước khi dắt xe lùi ra, có lẽ vì xếp xe hơi vướng lên trong lúc dắt xe ra hơi chậm một chút, do bật chìa khóa và bóp phanh lên đèn hậu xe sáng rất rõ. Từ xa, chiếc Z4 lao rất nhanh và phanh gấp khi tới gần nơi Dũng đang lùi xe, kết quả là va nhẹ vào đúng phần đuôi xe máy. Dũng cùng xe đồ kềnh ra đường, Thùy Dung hốt hoảng chạy tới còn thanh niên hổ báo kia cũng nhanh chóng xuống xe chỉ trỏ có vẻ chửi bới gì đó.
B..ỐP.. , một cú tạt tay vào đầu thanh niên đến từ vị trí của chú anh ta.
– Trong bãi xe mà mày phóng như ăn cướp thế hả, không gây tai nạn về người là quá may mắn rồi. Còn ở đó gọi ai đến bắt đền , mày nghĩ có người nhà là làm trái được đúng sai à !
Ông chú của tên thanh niên tỏ vẻ cao thượng và liêm chính . Trước mặt một người bí ẩn về quyền lực như Thìn không thể hiện không được.
– Sao, bằng chứng rõ ràng, em tôi dắt xe ra rất cẩn thận và có đèn hậu, anh phóng nhanh trong bãi xe gây ra va chạm, anh còn muốn bắt đền tiền hay dẫn em gái tôi đi qua đêm không ?
– Có chuyện đó nữa hả, thằng láo toét này ! _ Ông chú quát lên định bồi thêm một cú tạt đầu hắn nữa nhưng hắn đã né ngay ra vài bước.
– Cháu xin lỗi ! Cháu sai rồi .
– Thật là làm phiền ngài quá, thằng cháu tôi trẻ người non dạ, ngựa non háu đá, rất mong anh thông cảm. Tôi sẽ gọi người tới mang xe của em ngài đi sửa ngay.
– Để tôi gọi cho, tôi có chỗ quen dịch vụ rất tốt gần đây ! _ anh trung tá nhanh nhảu.
– Thôi được rồi, tôi không cần, làm rõ phải trái là được rồi.
Thìn lại quay sang hỏi Dũng :
– Xe còn đi được không Dũng ?
– Dạ em kiểm tra rồi, không sao , chỉ nứt vỏ và vỡ đèn sau thôi ạ.
– Được, hai đứa đi về đi không muộn, tiền sửa xe thì Dũng cho anh này số, anh ta sẽ chuyển khoản trả em đủ số tiền để sửa. Chắc anh không làm sai đâu nhỉ ?
Thanh niên nhận thấy Thìn muốn kết thúc câu chuyện ở đây, gật đầu như bổ củi :
– Vâng vâng, sửa hết bao nhiêu em xin gửi tiền ạ. Em thật xin lỗi, tại nãy em đang hơi nóng chuyện khác. Rất mong anh bỏ qua
– Thôi được rồi, không còn chuyện gì nữa, tôi xin phép đi trước.
Thìn nhanh chóng rời khỏi hiện trường, đi lấy xe sau khi từ chối những lời mời mọc của đại tá Thanh và tên trung tá kia. Cả hai nhìn chiếc xe Thìn rời khỏi bãi xe trong sự tiếc nuối, đúng là ở cấp độ cao, những chức quèn như họ thì người ta chả để tâm tới mà cần biết họ là ai.
Vao gio mới có tad moi day