Những Người Hàng Xóm – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm ( Phần 2 END )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Những Người Hàng Xóm – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm ( Phần 2 END )

Tác Giả : Đang cập nhật

Lượt Xem: 3184 Lượt Xem

BA MƯƠI​

Ánh Phương rời đi khỏi khu trọ nhà Nhiên, anh bất ngờ và thắc mắc khi cô không hề nói trước với anh trong lần anh cũng ôm cô ngủ gần đây… Chỉ nghe mẹ Hiền nói lại là do cô đã xin được việc làm trong một bệnh viện nên xin chuyển đi, cô thuê được nhà trọ ở gần bệnh viện cho dễ đi làm, còn ở đây thì quãng đường xa quá không tiện cho cô khi làm trúng ca đêm khuya…
Sau khi Ánh Phương rời đi một ngày thì tối hôm sau Nhiên nhận được tin nhắn của cô muốn nhờ anh chút việc, kèm theo là địa chỉ nhà trọ mới, cái lạ trong tin nhắn là cô dặn anh đừng đi xe máy tới…
Khu nhà trọ Ánh Phương mới tới ở nằm trong một khu nhà mới xây dựng trên một mảnh đất rộng nhiều cây cối lâu năm. Chủ khu đất gần như có máu nghệ sĩ nên không xây nhà trọ thành dãy như người khác vẫn làm mà lại chia nhỏ ra, mỗi căn phòng cho thuê đều nằm riêng rẽ trên từng mảnh đất mà chung quanh đều có cây cối. Đúng hơn phải gọi đây là căn hộ mini cho thuê chớ không phải nhà trọ. Vì bên trong được trang bị, lắp ráp đầy đủ tiện nghi tối thiểu cho cuộc sống hàng ngày…
Ánh Phương nói cho anh biết thật sự bà chủ nhà cho thuê trọ không phải vì tiền, bà cho thuê là để có người ra người vô trong khu nhà đất của bà. Con cái bà đều đi làm ở Saigon, bên cạnh bà chỉ có hai cô cháu gái cũng đều làm ở bệnh viện giống Ánh Phương. Vì vậy, bà chỉ cho mấy người ở trọ trong từng căn nhà nhỏ xíu và chỉ là phụ nữ, bà dứt khoát không cho nam giới thuê ở… Còn tiền bạc thì hầu như bà chỉ lấy tượng trưng để chi trả tiền điện nước, thêm một chút để dành khi cần chi phí để sửa chữa hay mua sắm đồ thay thế khi cần…
Thì ra, để bà chủ nhà không phát hiện ra cô có khách là con trai nên Ánh Phương dặn anh không đi xe máy. Cô ra tận ngoài cổng đón anh… Cô nắm tay anh men theo bóng dưới những hàng cây dẫn anh vô nơi cô ở…
Cánh cửa phòng vừa khép lại, cô quay ra khóa cửa. Nhiên chưa kịp hỏi cô kêu anh tới có chuyện gì thì… cô đã xoay người đu lên mình anh, đôi môi cô đã gắn chặc lên miệng anh vừa mới hé ra chưa kịp lên tiếng… Đầu lưỡi mang theo mùi thơm mát luồn vô miệng anh, làm sao bây giờ nếu anh không ngậm đầu lưỡi nhỏ ướt mềm để mút nút mật ngọt mang đầy trên đó… Hai tay cô ôm cứng trên cố Nhiên, bờ háng cô áp chặc phía trên bụng anh… Chỉ cần vài giây, ngay dưới khe đít cô bên trong cái quần lót nhỏ đã cảm nhận được rõ ràng một khối u chận ngay giữa hai phiến thịt mềm của cô… Cảm khoái thích thú làm cô rên rĩ trong cổ họng… Hình như phải rất lâu, khi hai cánh tay đu đã mỏi, đầu lưỡi của cả hai muốn tê dại vì những lần bú nút của đối phương, cô mới rời khỏi miệng anh đứng xuống, nhưng hai tay cô dời đi từ cổ Nhiên xuống vòng quanh lưng anh chớ chưa chịu thả ra. Anh ôm cô sát vô người, hít mùi thơm từ trên mái tóc cô, cạ cái cằm lởm chởm râu chưa kịp cạo lên đầu cô :
– Kêu anh qua nói chuyện gì không chịu nói mà đã “làm”…
Ánh Phương ngước mặt nhìn anh, đôi môi đỏ mọng ươn ướt hé cười :
– Có chuyện gì đâu mà nói. Chỉ là… em nhớ anh thôi…
– Trời, làm như lâu lắm không gặp vậy. Anh mới ôm em ngủ tối hôm kia…
Cô dụi mặt vô ngực anh :
– Không phải là lâu… Nhưng tại qua đây còn lạ giường em chưa ngủ được… tối hôm qua gần sáng em mới ngủ…
– Thì từ từ, vài bữa nó quen…
– Em cũng biết… nhưng mà tối nay anh phải… ôm em ngủ mới được…
– Lỡ bà chủ nhà biết…
– Thì anh về sớm thôi… như em cũng hay về sớm từ nhà anh đó…
Nhiên nâng cằm cô lên, anh nhìn vẻ nhìn đểu đểu vô mắt cô :
– Ôm em ngủ thôi nhe… Không làm gì hết…
Trong ánh mắt cô sáng lên một ngọn lửa như thầm trả lời anh, ừ, thì để coi có làm gì không… Không trả lời nhưng hành động của cô lại là câu trả lời chính xác và kịp thời nhất…
Ánh Phương rời khỏi người Nhiên, cô đưa tay lên lần lượt cởi hết quần áo ngoài rồi cả bộ đồ lót trắng trên người… Cô đứng thẳng người trước mắt Nhiên, hai tay xuôi dọc theo người. Hai bầu vú quen thuộc no tròn, với hai núm vú nhọn chỉa ra trước… Vẫn cái bụng nhỏ trắng ngần và đám lông đen mượt mà giữa đôi chân thon dài… Quá quen với hình ảnh của cô rồi nhưng khi nhìn thấy thì Nhiên làm sao yên được. Con cu anh cương dựng lên trong quần. Anh vừa nhìn ngắm thân hình trắng ngần như tuyết, vừa tự tay cới hết quần áo mình, và rồi anh cũng trần truồng như cô…
Cùng một lúc, hai người bước tới với hai vòng tay ôm siết lấy nhau… Hai đôi môi lại gặp nhau trong một nụ hôn dài… Hai bàn tay nhỏ với những ngón tay thon mềm của cô vuốt ve khoảng lưng bên dưới của anh, lát lát vì phấn khích của nụ hôn hai bàn tay đó lại xòe ra trên hai mông rắn chắc kéo sát vô người, con cu dài cứng ép chặc trên bụng dưới cô ấm nóng, giần giật từng nhịp… Hai bàn tay Nhiên lướt xoa khắp tấm lưng mịn màng, êm mềm, lâu lâu lại thò mấy ngón tay chọt xuống giữa hai khe mông cô… Vì nhột nên cô lại ép người sát vô anh thêm chút nữa để nghe cảm nhận từ sâu bên trong cô, dòng nước ấm được khơi thông…
Một lúc sau, Ánh Phương quậy người rời khỏi vòng tay ôm của Nhiên. Cô hôn khắp lên trước ngực bụng anh và từ từ quỳ xuống cho tới khi đôi môi cô chạm được đầu cu anh đang chỉa ngược lên… Cô cầm cu anh cả hai tay, vuốt nó vài cái rồi hôn lên đầu cu tròn căng. Cái lưỡi hồng lú ra liếm trên đầu cu, liếm quanh vành khấc thịt đỏ tía, liếm dọc theo thân cu anh… Rồi, cô há miệng ngậm đầu cu anh vô miệng, đầu cô nhúc nhích xa gần trước háng anh cho thân cu trồi ra lút vô trong miệng cô… Hai tay cô bám trên hai đùi săng chắc hay giữ phía sau mông để anh không thể thoát được khỏi cái miệng nhỏ xinh đang cố kích thích làm cho anh thèm muốn cô nhiều nhất… Những hiểu biết căn cơ của cô về chuyện làm tình, thêm những lời bàn ra tán vô của lũ bạn nhiều chuyện khi hết chuyện để nói thì lôi những chuyện giường chiếu trai gái ra làm đề tài, nhất là những đứa, những chị đã có chồng hay đã quan hệ với bạn trai rồi thì thôi rồi… Một đề tài không bao giờ cạn… Phần cô, thêm những lần đã được Nhiên “ôm cô ngủ” cô càng tích lũy cho mình nhiều hơn những kinh nghiệm để làm cho anh được kích thích tới tận cùng…
Nhiên chịu đựng cái miệng nhỏ nhưng có tài của cô hồi lâu, thân cu anh ướt rượt nước miếng của cô, cứng như chưa bao giờ cứng như vậy… Nhất là mỗi khi lưỡi cô lăn quanh vành khấc thịt, có lúc cô nghịch ngợm lôi con cu ra ngoài, hôn từng cái quanh vành khấc đó làm Nhiên cắn răng mà chịu…
Anh cúi người xuống kéo cô lên, hôn lên cái miệng vừa mới bú mút cu anh xong :
– Đủ rồi, quỷ nhỏ. Tới phiên anh hành hạ em đây…
Anh đẩy cô ngồi xuống giường, kéo hai chân cô dang rộng. Cũng đã bao lần hôn hít, bú liếm cái âm hộ này nhưng lần nào nhìn thấy nó anh cũng phải nuốt một ngụm nước miếng… Càng được anh đút cu vô nhiều thì cái lồn nhỏ này càng hồng lên, đẹp lên. Đám lông đen mượt không che khuất được đường khe he hé đỏ hồng giữa hai mép lồn căng mọng… Dâm thủy cô ứa trào làm cái khe đỏ hồng thêm hấp dẫn nhờ một lớp mỏng dịch trong veo lấp lánh dưới ánh sáng. Cái lỗ nhỏ ẩn hiện phập phồng nhúm thịt hồng ướt át bên trong… Nhiên đưa hai ngón tay cái banh mép lồn mở ra, anh chúm môi hôn lên nhúm thịt nhỏ trên đầu khe, lưỡi anh lú ra nhấn đè rồi lăn tròn khiêu khích hột le trồi lên… Ánh Phương dù đã quen với cách anh âu yếm dưới âm hộ nhưng lần nào cũng vậy, cô cũng giật thót mình ú ớ :
– Ui… anh…
Đầu lưỡi anh lăn lộn chán ở hột le làm nó nở căng nhú đầu lên anh lại lướt dọc theo khe lồn đẫm ướt một hồi, thỉnh thoảng đầu lưỡi nhấn hết cỡ vô trong cái lỗ thịt đỏ hồng ngoáy tròn… Những sợi râu chưa cạo của anh cọ lên lớp thịt non tạo cho cô một cảm giác mới lạ tới giật thót người, Ánh Phương bật ngửa, hai tay cô ôm trên đầu anh, háng cô ưỡn lên như muốn anh chết ngộp dưới lồn cô, miệng cô rối rít năn nỉ :
– Thôi… thôi anh ơi… được rồi… chết em bây giờ… a… ưm… lên đi anh… lên cho em đi… em nứng lắm rồi… ui da…
Nhiên lì lợm không trả lời, cũng không rời khỏi âm hộ cô bây giờ đã sũng nước, dâm dịch tràn chảy ướt cả khe đít cô, mấy sợi lông mọc rải rác cũng ướt dính trên làn da, lỗ đít nâu nhỏ cứ nhiu nhíu vì ảnh hưởng của cái vùng đang bị anh kích thích dữ dội… Ánh Phương một lần nữa van cầu :
– Thôi mà… anh… chịch em đi… em sắp chết rồi nè… anh ơi…
Như đã quen miệng, mỗi lần làm tình với Nhiên, cô ít khi nói cái từ dân dã nhất là “đụ”, mà thường kêu là “chịch”… Cô giải thích với Nhiên là nói vậy cô sẽ có hứng hơn, tại vì cô quen nghe cái đám bạn nữ quái đó mỗi lần nói tới chuyện trai gái thì đều dùng từ “chịch”… Rồi cô đỏ mặt khai luôn với Nhiên là mỗi khi cô nghe tới từ đó là trong âm đạo cô luôn nóng bừng rỉ nước… Có ngày nói tới chuyện đó bị lâu bị dài là y như rằng đáy quần lót cô ướt sũng…
Nghe cô kêu nài, Nhiên không nỡ chọc ghẹo cô nữa. Anh bò lên giường nắm úp trên người cô. Thân cu anh nằm dọc theo khe lồn trơn ướt, đầu cu cứ cọ trên hột le cô qua lại. Anh mút hai núm vú cô cho nó cứng lên thêm làm cảm giác trong người cô vừa sảng khoái, vừa khó chịu. Sảng khoái khi trên hai núm vú được anh mút bú cho cái ngưa ngứa tan đi, nhưng khó chịu khi bên dưới con cu anh cứ chọt lên trượt xuống mà không chịu đâm vô cái nơi đang nóng bức trống rỗng… Cô phải thò tay xuống cầm con cu cứng như một khúc gỗ tròn để đầu tròn của khúc gỗ vô ngay miệng lỗ rồi cô chống hai chân đẩy háng lên… Đầu cu tròn căng chui vô lỗ ép hai mép lồn cô qua hai bên, dễ dàng, trơn tuột đi vô… Ánh Phương quàng hai chân lên sau mông anh, giữ lại không cho anh nghịch nữa, cô vòng tay lên cổ anh kéo sát xuống mặt cô, thì thào trong hơi thở dồn nén :
– Anh… đẩy đi… chịch em…
Con cu cương nứng đã chui vô lồn cô rồi thì làm sao Nhiên có thể nằm im được, anh nghe lời cô bắt đầu nhấp nhô trên bụng cô, thân cu chạy vô chạy ra lúc đầu rất chậm nhưng sâu lút trong âm đạo ngập nước, ép cho nó rỉ thấm hai bên bờ mép lồn dinh dính trên làn da hai thân thể “nhẹp… nhẹp…”
– Sướng quá Phương ơi…
– Dạ… em cũng sướng… anh ơi… ui… a… từ từ thôi… a… anh mà làm nhanh là em xong sớm đó… ưm… ừ… từ từ… từ từ… thích quá đi… ui…
– Nứng lồn nhiều lắm hả?…
– Ưm… dạ… không… ui… có… em nứng lắm… nghĩ tới anh là em nứng… lồn em chảy nước đầy luôn á… a… anh…
– Vợ này dâm dữ…
– Ui… tại anh… tại chồng bày trò…
– Đứa nào cứ đòi ôm ngủ?…
– Ngủ thôi… ui… mà tại anh… chịch em chớ bộ… ư…
– Đứa nào cứ ôm anh… rồi đòi chịch…?
– Ứ… ưm… tại anh… cứ để con cu chọt vô người em… em mới đòi anh chịch…
Không có lần nào đụ nhau mà hai người không nói “nhây” tương tự… Mà cứ hễ nói “nhây” thì khoái cảm khi đụ nhau càng tăng thêm nhiều… Cứ hỏi mọi người thì biết. Làm tình cùng nhau mà cứ im lặng, hùng hục, thở hổn hển… cho tới khi xong thì có khác gì hai cái máy… “đụ”… Chính những khi mà con cu nằm trong âm đạo, chuyển động theo quán tính tạo hóa đã lập trình, nói và nghe những lời dâm tục thì cũng chính là lúc người ta biểu lộ cho nhau sự quan tâm vậy… Hỏi để biết cảm xúc của người kia, nghe để hưởng thụ thêm cái khoái cảm tuyệt nhất trong đời con người…
…………………………………
Nhiên lật người Ánh Phương quỳ chổng mông trên giường, từ phía sau cái khe lồn đỏ hồng ướt sũng he hé, cặp mông căng nở láng lẩy trắng phau nhúc nhích uốn qua uốn lại như hối thúc anh nhanh nhanh đâm vô lại… Áp sát mông cô, Nhiên cầm đầu cu chỉa vô cái khe rồi nẩy háng tới, con cu lại lọt nhanh vô cái hang nó vừa chui ra ngoài. Hai tay anh bám trên bờ eo thon giữ lại, đâm từng cái một lút sâu trong âm đạo sũng nước của cô… “phọp… bạch… phọp… bạch…”… cái tiếng vang của chuyển động nhịp nhàng của âm đạo đầy nước, với hai làn da thịt ẩm ướt mồ hôi nổi lên làm tăng thêm bầu khí trong căn phòng nhỏ… vải trải giường nhăn nhúm, nệm giường động đậy không được yên tĩnh bởi hai con người trẻ đang hòa nhau thành một… Ánh Phương như muốn ngất đi vì những cơn khoái cảm đổ dồn lên đầu cô, tâm tư của cô bây giờ chỉ biết hưởng thụ điều đó, cô không cần quan tâm đến những gì chung quanh bởi đầu cu Nhiên cứ chọt mạnh lên đáy lồn cô như một mũi khoan tìm nơi xuyên thủng, lồn cô tê dại bởi khoái sướng liên hồi như không chịu dừng…
– Á… ui… anh ơi… anh làm gì… sao lúc nào cũng sướng vậy anh…
Nhiên hổn hển, mồ hôi đã lấm tấm trên trán anh :
– Anh chịch em… em đòi anh chịch… anh đang chịch đây… vợ nhỏ xíu của anh có thích không?…
– Có… có… em thích… em sướng… ông chồng ơi… chịch sướng… chồng ơi… ui…
Nhiên thò tay xuống dưới thân cô, một tay thay phiên nắn bóp hai bầu vú căng tròn trĩu xuống đung đưa nhè nhẹ như trái cây trước gió, tay kia anh chen vô trên đầu khe lồn cô vuốt vuốt… Ánh Phương lại hoảng loạn kêu lên :
– Ui da… đừng anh… ui… anh vuốt chỗ đó… em xong bây giờ… a… ư… chết em mà… ưm…
Đầu khấc cu Nhiên bất thình lình bị âm đạo của cô bóp nghiến lại, anh có cảm giác ở trong đó có một bàn tay đang nắm rất chặc cu anh không cho nó nhúc nhích, sự cọ sát tăng lên đánh ập lên đầu khấc khiến anh giật mình toát mồ hôi, anh sợ mình bắn ra lúc này thì mắc cỡ với cô… Nên dù đang nắc cô rất sướng nhưng anh đành rút ra… Sự hụt hẫng khi trong âm đạo đang được ép kín bỗng thành rỗng không làm Ánh Phương tiếc nuối, cô ngoái đầu than van :
– Ưm… anh… sao rút ra… em đang sướng mà…
Không nói không rằng, Nhiên lật ngửa cô lại, kéo một chân cô lên cho âm hộ lồ lộ, anh áp sát cắm lại con cu ướt đẫm dâm dịch trơn tuột vô lại cái lỗ lầy nhầy… Cánh tay luồn dưới đùi không cho cô được thả chân xuống, Nhiên nắc từng cái rất sâu vô đáy lồn cô làm cô hốt hoảng rên to :
– Á… ui… anh… sâu quá… anh đâm sâu lắm… đụng chỗ đó… á… chỗ đó… ui… sướng… anh ơi… a…
Tay cô bấu chặc lên cánh tay anh, phần hông cô vặn vẹo như muốn anh ngừng lại đừng đâm cô nữa, nhưng bây giờ Nhiên như một con thú dữ hoang dã, anh liên tục nắc cô không nói gì hết… Tử cung Ánh Phương bị kích động, mấp máy như thở. Đầu cu tròn liên tục đập lên miệng tử cung, cái chân còn lại của cô cong lên ngã ra cho háng Nhiên ập sát hơn nữa… Đầu khấc anh tê dại như không còn cảm giác, anh thụt mạnh hơn nữa… Ánh Phương chợt cong người lên vì tử cung đang bắt đầu cơn cuồng nộ, miệng tử cung mở ra cho luồng hơi nóng nãy giờ bí bách có nơi thoát kèm theo dòng nước ấm phun theo. Miệng tử cung bập lên đầu cu đang khuấy phá mút mạnh… Nhiên tăng nhanh nhịp nắc cho đầu cu tê rần ngóc lên từng nhịp phun từ lỗ tiểu luồng tinh dịch bắn vô miệng tử cung đang muốn nuốt lấy cái đầu căng tròn quỷ quái cứ chọc phá nó… Từng tia tinh dịch bắn ra đổ đầy trong đáy lồn Ánh Phương, bụng cô giật nhẹ từng cơn, trong cơn cực khoái cô thều thào như không ra hơi :
– Ưm… anh… thả chân… em xuống… ư… ưm…
Nhiên nhẹ nhàng đỡ chân cô thả xuống nệm giường, anh vẫn chống hai cùi chỏ nhìn xuống khuôn mặt xinh đẹp đỏ bừng rịn mồ hôi… Anh hôn nhẹ lên mặt cô, thì thầm trong hơi thở ngắn :
– Sướng nhiều không?… Xong nhiều không?…
Cô khép mắt rên rĩ trong dư hưởng của khoái cảm đang lăn tăn trong người :
– Ư… anh hung dữ… anh chịch em như cọp á… ui… mà sướng lắm… em xong muốn tê hông luôn nè… bữa nay anh ác quá… của em ngày mai mà không rát thì thôi á… anh là con quỷ…
Nhiên bật cười :
– Hối cho nhiều, đòi cho nhiều… rồi bây giờ cự anh cũng nhiều… Để coi nín được mấy bữa…
Ánh Phương mở bừng mắt, cô lườm anh :
– Mấy bữa gì… em nghỉ một chút… tới phiên em chịch anh… tới đó cho chết luôn…
– Anh làm sao chết được… Có đứa nó kêu… “chết em”… “chết em anh ơi”… thì có…
Cô nhéo lên cánh tay anh làu bàu :
– Cũng tại anh…
Nhiên lại hôn lên khắp mặt cô :
– Ừ ừ… tại anh… tại anh… có con cu chi cho em thích…
Cô lắc đầu, chịu thua :
– Thôi, rút ra đi anh… Cho em nằm lại, mỏi quá…
Khỏi cần rửa ráy, khỏi cần mặc lại đồ. Chỉ tung cái mền ra phủ lên hai thân thể trần truồng, bây giờ Nhiên mới thật sự ôm cô ngủ…
Cả hai đều không hề nghĩ tới đây là lần cuối cùng hai người làm tình cùng nhau… Bởi những ngày sau đó, Nhiên bị cuốn đi bởi công việc, bởi những lần chung đụng với những người khác, anh không còn thời gian tới với cô…
Phần Ánh Phương, chỉ mấy ngày sau đó, cô phải vừa đi làm vừa chăm sóc cho mẹ cô bị tai biến nằm viện dài ngày… Cuộc sống riêng rẽ của hai người cứ vậy cho thời gian cuốn đi… Ánh Phương rồi lấy chồng, chồng cô là một bác sĩ trong bệnh viện, là người trực tiếp chăm sóc, chữa trị cho mẹ cô… Không chỉ là thực hiện trách nhiệm của một bác sĩ chuyên khoa mà còn với cả tấm lòng của con người… Vừa cảm phục, vừa biết ơn chàng bác sĩ đó, Ánh Phương nhận lời cầu hôn của anh chàng…
Nói cho cùng, mối quan hệ giữa Nhiên và Ánh Phương cũng chỉ là mối quan hệ thuần túy xác thịt là chính, sự cảm mến, ưa thích nhau là có nhưng không phải là tình yêu chân chính… nên khi rời nhau ra không ai khổ tâm vì ai… không có sự day dứt nào… Về sau này thỉnh thoảng hai người cũng có gặp nhau, có hồi tưởng cùng nhau về những ngày đã qua nhưng hoàn toàn họ không có cơ hội nào để Ánh Phương có thể nhõng nhẽo cái câu nhiều ẩn ý : “Em muốn anh ôm em ngủ…” với Nhiên nữa…

***​

Tiếng gõ cửa vang lên làm Tường đang chăm chú trên đống giấy tờ hồ sơ… trên bàn ngẩng lên :
– Mời vô đi.
Cánh cửa mở, một đôi chân dài trắng phau xuất hiện trên đôi giầy màu đen, anh nhìn ngược lên, đôi đùi căng tròn trong chiếc váy xanh dương, cái áo màu xanh nhạt rồi tới bầu ngực căng tròn làm hàng nút áo hơi hé, khuôn mặt trắng hồng xinh đẹp đang tươi cười. Trên tay người phụ nữ là một tập bìa hồ sơ màu vàng, nàng bước tới đứng sát ngay trước bàn rồi đưa tập hồ sơ bằng hai tay cho anh :
– Dạ, giám đốc duyệt qua rồi cho em xin chữ ký.
Đưa tay cầm tập hồ sơ, vừa lật ra, anh vừa hỏi :
– Văn bản gì đây, Quỳnh Tiên?
Người phụ nữ tên Quỳnh Tiên mỉm cười, giọng nàng trong và nhẹ như gió thoảng :
– Dạ, kế hoạch kinh doanh của tháng tới, chốt số kinh doanh tháng trước để lập báo cáo cho tập đoàn… Với lại thêm cái bảng kê chi bồi dưỡng cho chị em làm tăng ca… vậy thôi ạ.
Lật nhanh mấy tờ giấy, Tường ký rất nhanh vào ở cuối trang chỗ có in phần chức danh. Anh gấp tập hồ sơ lại nhưng chưa đưa cho nàng. Dựa lưng ra sau, Tường mỉm cười nheo nheo mắt :
– Vậy chớ còn kinh doanh tháng này đâu, em giấu rồi hả?
Đôi mắt tròn mở to kinh ngạc :
– A… em đâu có…
Nhưng rồi nàng sực tỉnh, anh chỉ đùa vui nên nín lặng, đỏ mặt. Tường vẫn chưa chịu cho nàng đi :
– Còn bồi dưỡng cho những người làm tăng ca bộ không có anh hả, sao mà kêu chị em thôi…
Quỳnh Tiên lại ứ ớ :
– Cái này… cái này… để em hỏi chị Thảo Nguyên…
Tường bật cười :
– Anh giỡn thôi. Thôi được rồi, em cầm xuống cho mọi người làm đi…
Quỳnh Tiên “Dạ…” một tiếng cầm tập hồ sơ lên quay đi, nhưng rồi nàng khựng lại. Quay người lại nàng nhìn Tường ngập ngừng, đôi môi đỏ mấp máy. Tường lạ lùng :
– Còn gì nữa, sao em không nói? Tính xin nghỉ phép hả?
Nàng lắc đầu, một luồng hơi nóng thoảng qua mặt làm đôi má nàng hồng lên :
– Em tính… tính mời anh tối nay ghé nhà em… ăn cơm… Có được không ạ?
Tường đứng lên, anh đi ra phía trước :
– Mời anh ăn cơm? Nhân dịp gì?
Nàng lắc đầu :
– Dạ, không có nhân dịp gì… Chỉ là lâu nay anh làm sếp của em, cón là hàng xóm nữa, em muốn mời anh ăn cơm cho thêm gần gũi thôi…
Bộ ngực căng cao cao của nàng phập phồng, đôi mắt đẹp nhìn đăm đăm chờ câu trả lời, ẩn trong đôi mắt Tường đọc thấy sự nôn nao, hồi hộp của lời đáp trả từ anh… Đứng gần nàng, anh nghe được mùi thơm nhẹ nhàng thoảng qua, khoảng hở giữa hai hột nút áo sơmi bị bầu ngực làm căng ra nên anh thoáng thấy một khoảng khe ngực sâu trắng nõn, và màu trắng của cái nịt vú đang nâng đỡ bầu ngực to căng… Ngần ngừ vài giây, anh gật đầu :
– Thôi được, anh nhận lời… mà nè, ăn cơm thôi nghe, không có bày biện đủ thứ, không có rượu bia, anh ăn uống không có bao nhiêu đâu, phí lắm…
Quỳnh Tiên mừng rỡ :
– Dạ, em cảm ơn, em chỉ nấu cơm thôi… cảm ơn anh… Em đi đây…
Nàng quay lưng bước nhanh ra khỏi phòng giám đốc, để lại trong phòng vẫn còn vương vương mùi hương thoang thoảng nhẹ nhàng. Anh đưa tay xoa xoa lên cằm trầm tư hồi lâu… Cái ánh mắt lúc nãy của Quỳnh Tiên có cái gì đó rất lạ mà anh không đoán được…

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận