Ô CỬA KÍNH – Truyện 18+ Nữ Viết – Update Phần 16

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Ô CỬA KÍNH – Truyện 18+ Nữ Viết – Update Phần 16

Tác Giả:

Lượt Xem: 692 Lượt Xem

***​
– Hư… hư… đừng… a… a…

Diệu rên rỉ khi cái lưỡi tinh quái của Hiên không ngừng đánh vào mồng đốc. Nàng cảm giác nó đang sưng lên theo thời gian. Chiếc váy công sở cuộn lên phân nửa, phơi ra một phần bờ mông áp sát xuống nền gạch âm ấm. Nhưng nàng không quan tâm. Cái cảm giác nhột nhạt ngứa ngáy nơi hạ thể đang dâng lên từng chút một chiếm trọn tâm trí nàng. Một tuần dài đằng đẳng vừa qua hang thiên thai của Diệu không được ai khai phá thâm nhập, giờ trở nên nhạy cảm hơn bao giờ hết. Nàng bỏ mặc lý trí, thả trôi bản thân theo cảm xúc. Cả một vùng háng nàng giờ thấm đẫm dâm thủy hòa cùng nước miếng Hiên. Đám lông xoăn tít dính bệt vào da mịn.

– A… a… anh ơi… a…

Diệu rên rỉ khe khẽ như một con mèo ngoan ngoãn. Mọi chuyện diễn ra thật tự nhiên dù hoàn toàn nằm ngoài dự tính của nàng. Nàng lên sân thượng cũng chỉ để được gặp và cảm ơn trực tiếp Hiên. Ngàn vạn lần không ngờ được cảnh tượng này sẽ xảy ra nhanh như vậy. Những mệt mỏi về cuộc đời giờ đây tan biến đi đâu hết. Nàng có hư hỏng quá không, nàng có dễ dãi quá không? Câu hỏi đó đã không còn trong tâm trí nàng khi Hiên kéo lệch chiếc quần lót sang một bên để lưỡi anh tiến vào khua khoắn, khuấy động thành lũy ươn ướt bên dưới. Nàng đã mặc kệ tất cả, cơn sướng đang róc rách chảy qua từng thớ thịt. Nàng muốn. Nàng thực sự đã muốn hoàn thành nốt cái việc mà anh và nàng đã bỏ dỡ trong đêm mưa bão ấy. Hai đùi nàng dang rộng cho anh dễ dàng vùi đầu mình vào giữa. Lòng bàn chân nhơn nhớt mồ hôi bên trong đôi giày cao gót đỏ thẫm.

– A… anh ơi… lên đây đi…

Tay Diệu run rẩy vì sướng kéo gương mặt Hiên lên. Trên đường di chuyển, anh còn tranh thủ miết má mình vào đôi gò bồng đảo dưới lớp áo sơ mi của nàng. Diệu hôn Hiên từ tốn, lưỡi nhô ra mặc cho anh mút lấy mút để. Nước miếng anh cùng mùi vị cơ thể bản thân trôi tuột xuống cổ họng. Thời gian xung quanh sân thượng như ngưng đọng lại. Mặt trời đã nhô cao hơn, nhưng bóng râm của thành lan can vẫn đủ để che mát cả hai tâm hồn đang xung động mãnh liệt. Nụ hôn đê mê rời ra, đôi mắt chạm nhau chứa chan vạn điều muốn nói. Không một lời trao đổi nào nhưng có thể nhìn thấu tâm can của đối phương. Hiên thở hắc một tiếng khi tay nàng lòn xuống cầm vào dương vật mình. Diệu hít một hơi dài khi đầu khất miết nhẹ lên hai mép âm hộ. Họ vẫn nhìn nhau không một cái chớp mắt, không một lời thốt ra. Hiên hẩy mông tới, cảm nhận hai mép âm hộ miết lên quy đầu. Diệu mở rộng chân, chờ đợi từng milimet cái đầu tù chia tách thành quách bên dưới.

Cả hai đều biết không thể dừng lại…

Cả hai đều biết ranh giới mỏng manh tội lỗi sắp bị phá vỡ…

Cả hai quên rằng mình còn có gia đình…

Cả hai quên rằng mình đang ở đâu…

— Cạch —

***​
San khẽ đẩy gã trưởng phòng ra. Dương vật gã trượt khỏi môi mọng, lắc nhẹ bên dưới cằm nàng. Ánh mắt San nghiêm nghị nhướng lên nhìn thẳng vào gã. Hai tay vịn hờ đùi gã ướt nhẹ mồ hôi với những xao động trong lòng. Nàng không muốn cơ thể mình rẻ mạt như những người phụ nữ từng qua tay gã. Nhưng nàng cũng không thể tỏ thái độ cứng rắn với những gì gã đang nắm giữ trong tay.

– Được thôi… nhưng chỉ dùng miệng thôi được không…?

San trả giá với một chút hi vọng nhỏ nhoi. Bản thân nàng cũng không biết nếu gã đồng ý thì nàng phải phục vụ gã với thái độ như thế nào nữa. Tận tình, chu đáo hay qua loa hời hợt. Nhưng đời mà. San đâu cần suy nghĩ nhiều về vấn đề đó chứ. Vì nàng đã biết câu trả lời mà mình chờ đợi là gì.

– Hề hề… em nghĩ rằng với anh như thế là đã đủ sao…?

Khiêm cười hềnh hệch. Gã lại lôi ra ve vẩy chiếc điện thoại của mình trước mắt San. Không cần nhìn nàng cũng biết màn hình đang hiển thị những gì. San cứ xoáy sâu vào mắt gã. Câu trả lời không ngoài dự tính của nàng. Chỉ là nàng muốn cho bản thân một cơ hội thôi. Nhưng nếu gã muốn chiếm hữu nàng, San cũng không để điều đó xảy ra dễ dàng như vậy được. Cơ thể nàng, phải do nàng quyết định.

– Tôi cần thời gian suy nghĩ… Đừng ép… bằng không…

Khiêm nhìn sâu vào đôi mắt cương nghị bên dưới hạ bộ mình. Gã chợt nhớ đến thành ngữ “Dục tốc bất đạt” mà ông cha ta truyền lại. Câu nói bỏ lửng của San như một lời tuyên bố chắc nịch về ngày hôm nay gã sẽ chẳng đạt được mục đích của mình. Nhưng cũng chính câu nói đấy lại như một thỏa thuận ngầm giữa gã và nàng về tương lai mai sau. Gã cười thầm trong bụng. Con mồi như vậy, mới đáng để thưởng thức chứ. Khộng thể cưỡng cầu hôm nay nhưng gã cũng không thể chờ đợi lâu được.

– Được thôi… sắp tới có buổi tiệc chia tay chị Dung đồng thời chúc mừng em lên chức… Anh chỉ có thể chờ câu trả lời của em đến ngày hôm đó…

Khiêm nói nghiêm trang về cuộc giao dịch thể xác này như một người sếp ra lệnh trong công việc với hạn chót cho nhân viên mẫn cán. Trống ngực San đập bình bịch. Nàng đã thoát được hôm nay. Mọi chuyện mai này sẽ tính sau. Đôi tay nàng buông lỏng, cởi bỏ được gánh nặng. Như chỉ chờ có thế, gã cười cười hẩy mông mình nhích tới. Giọng điệu nghiêm trang vừa nãy, giờ tan biến đâu mất.

– Nhưng hôm nay em phải tạm ứng cho anh chứ… như hồi nãy em vừa đề nghị…

Dương vật gã đẩy đưa dưới cằm của San. Lớp da nhăn nheo của nó lúc căng ra, lúc chùng lại. Nàng nhìn gã dò xét. Gã trả ngược lại sự quyết tâm. Tiếng tích tắc của chiếc đồng hồ treo tường cứ vang lên đều đều. Thời gian nặng nề trôi qua, dù không ai nói câu nào nữa, nàng bỗng thấu được gã, gã bỗng hiểu được nàng. Dương vật gã đã thôi đẩy đưa. Cả hai kềm nén hơi thở của mình như cùng chờ đợi một tín hiệu nào đó.

Một tín hiệu để gã bước một bước đến mục tiêu của mình…

Một tín hiệu để nàng bước một bước qua lằn ranh mỏng manh của bản thân…

Dương vật Khiêm cũng căng cứng dưới cằm San như chờ đợi. Giọt nước nhờn đọng ở đầu lỗ tiểu, qua thời gian, to dần, đủ sức nặng. Nó rơi xuống, xuyên qua khe áo nàng, va chạm với bầu vú lấp ló tròn trĩnh đánh bực một tiếng…

… vỡ toang…​
Tín hiệu đã được phát ra. Cả San và Khiêm không hẹn mà rùng mình cùng một lúc. Nàng rùng mình vì giọt nước nóng ấm vỡ li ti trên thềm ngực. Gã rùng mình vì ngay khoảnh khắc đó đầu lưỡi nàng đã nhe ra miết nhẹ lên thân trên của dương vật. Ánh mắt cả hai vẫn không rời nhau. Nàng nhìn gã như gặng hỏi “gã muốn gì tiếp theo”. Gã nhìn nàng thay câu trả lời “em còn phải hỏi sao”.

Gã lùi mông. Nàng lùi đầu. Dương vật không còn được cằm kềm giữ, gật gù ngay bờ môi mọng đỏ.

“Còn chờ gì nữa..” Tâm can cả hai chạm nhau qua ánh mắt.

Bờ môi xinh hé mở… đầu khất háo hức tiến vào…

… lằn ranh tội lỗi mong manh…​
… đứt phựt…​
***​
Diệu vuốt vuốt ngực mình, tim vẫn còn đập liên hồi dù nàng đã yên vị trên chiếc ghế quen thuộc. Tiếng động cắt đứt cơn sóng tình của nàng và Hiên khi nãy vẫn còn ám ảnh Diệu đến giờ. Cũng may bước ra từ cánh cửa sân thượng hé mở ấy chỉ là một con mèo hoang. Nó đen nhẻm xơ xác đáng ghét như chính cái cách nó phá bĩnh cả hai người.

Nhưng cũng nhờ con mèo hoang ấy mà cả hai nhận ra vị trí rằng bản thân đã để dục vọng dẫn dắt khiến họ hành động liều mạng đến mức nào. Ánh mắt cả hai dứt khỏi chú mèo, rồi lại nhìn nhau bối rối. Họ biết, mọi việc, lúc này, không thể tiếp tục được nữa. Chẳng ai bảo ai, người thì lặng lẽ chỉnh lại mép quần lót, kéo váy xuống, người thì luống cuống thắt dây nịt, đóng gấu áo vào quần. Mặc dù có cố gắng như thế nào, thì bộ đồ đi làm ủi tươm tất buổi sáng giờ đã xuất hiện những nếp nhăn chằng chịt.

Làn hơi máy lạnh phả vào chiếc áo rịn chút mồ hôi làm Diệu thoáng rùng mình. Nàng mỉm cười nhớ lại cái điệu bộ gãi gãi đầu lúng túng của Hiên lúc đó. Má nàng đỏ ửng với hình ảnh dương vật anh nhỏ đi đôi phần sau khi bị hù dọa đột ngột một phen. Cái đầu tù chui rúc vào da quy đầu. Nốt ruồi cũng nhỏ lại như một con mắt nhìn nàng hối tiếc.

…cũng dễ thương…​
Diệu nghĩ tinh quái trong khi miệng mình vẫn còn vương một chút vị tinh trùng. Lúc này nàng chẳng hối hận gì về những việc mình đã làm. Cơn rạo rực vẫn âm ỉ dưới háng làm trí óc nàng không thôi nghĩ xa hơn. Những uất ức phải gánh chịu từ khi chồng nàng bị tai nạn như càng thôi thúc nàng cởi bỏ bản ngã hơn. Một tuần đau đớn về cả thể xác lẫn tinh thần càng khiến nàng muốn chiều chuộng cơ thể mình.

– Cám ơn em… – Hiên như đang bồng bềnh trong cơn mơ với những điều vừa diễn ra trên sân thượng.

Tin nhắn của Hiên đến ngay lúc tâm hồn Diệu chứa chan cảm xúc. Nàng bắt chéo hai chân, ép chặt âm hộ, cố xoa dịu bức rứt dưới hạ thể. Nàng nhìn anh xuyên qua lớp cửa kính. Vẫn gương mặt ân cần ấy, vẫn nụ cười hiền đáp trả. Diệu soạn tin rồi lại xóa… soạn tin rồi lại xóa… Nàng cứ như cô gái vừa chớm yêu, mặc dù tình cảm của nàng với Hiên chắc chắn chưa đến ngưỡng đó.

– Cám ơn anh vì tất cả… – Diệu lặp lại câu mình đã nói với Hiên trên sân thượng. Nàng thật sự có cảm xúc với anh.

– Có gì đâu, chỉ cần em ổn là được. Vả lại em đã cho anh những điều hơn cả anh mong đợi. – Dương vật Hiên giật nhẹ khi nhớ lại những gì đã diễn ra sáng nay. Nhưng tim anh dạt dào tình cảm trong sáng không gợn chút nhục dục.

– Em ổn rồi, nhưng xin đừng nghĩ em hư hỏng! – Diệu đỏ ửng cả bờ má, những hình ảnh về khúc thịt với nút ruồi như con mắt xoay vần trong tâm trí. Mùi vị của nó vẫn còn phảng phất trong miệng nàng. Hang thiên thai bên dưới lại lay động ngứa ngáy.

– Không đâu, em đừng nghĩ thế. Anh sẽ không bao giờ nghĩ em như thế –

– Em không hiểu sao mình lại như thế với anh…

– Anh lại thấy mình như đang sống trong mơ…

Câu chuyện của hai người với những cảm xúc chớm nở cứ kéo dài như thế. Hai kẻ đã có gia đình như quên mất hoàn cảnh của bản thân, trượt dài theo cảm xúc, trượt dài vào tội lỗi… Nhưng lúc này mấy ai lại quan tâm đến chuyện đó. Chỉ là cái gì vốn dĩ diễn ra lại cứ thế diễn ra.

– Bữa nào ăn tối nhé…

– Dạ anh…

Sau hàng chục lần sửa xóa, bàn tay Diệu run run ngập ngừng bấm gởi lại cho Hiên dòng chữ ngoan hiền. Dòng chữ ngắn ngủn ấy, lại chất chứa bao nhiêu mong ngóng và chờ đợi của cả hai. Viễn cảnh Hiên và Diệu mường tượng về buổi ăn tối ấy, có lẽ khác nhau về không gian, thời gian, nhưng tựu chung trình tự diễn biến về cái đêm hứa hẹn ấy chắc chắn trùng khớp nhau đến kinh ngạc. Diệu cũng không ngờ bản thân có thể nhanh chóng đồng ý đến nhường này, khác hẳn hoàn toàn con người mình từ trước đến nay. Nàng tự nhủ, chỉ là mời ăn tối để cảm ơn tâm chân tình của anh. Nhưng lẩn khuất sâu thẳm đâu đó có thể chỉ là sự dối lòng. Hiên thì lâng lâng bay bổng với những điều mong chờ đã lâu. Anh không dối lòng mình như nàng, anh biết rõ ràng mình muốn gì.

– Anh thật mong chờ buổi “đi ăn” này…

Hiên nhắn lại cho Diệu một câu cũng đầy ẩn ý. Sau khi được trút hết tinh hoa của mình vào miệng nàng, anh cảm thấy mình tự tin hơn hẳn nên trong cách trò chuyện cũng trở nên tinh nghịch hơn. Một phút cao hứng không kiềm lại được, tin nhắn tếu táo gởi đi lại khiến bản thân thoáng chút giật mình. Hiên bối rối liếc nhìn Diệu qua ô cửa kính. Tim đập liên hồi vì dòng tin dại dột của mình. Thông báo “đã xem” hiện lên, lời nói ra đã không thể thu hồi.

Diệu nhận được tin nhắn của Hiên, nội dung trong đó như nói thay những gì nàng không dám diễn đạt. Nàng chau mày suy nghĩ tự vấn bản thân. Chẳng biết nghĩ thông hay không mà hai má bắt đầu đỏ lựng. Vành tai nóng ran. Diệu chu môi làm nũng với ánh mắt của Hiên qua lớp cửa kính. Âm hộ bên dưới thoi thóp ngứa ngáy nhất từ sáng đến giờ.

Hiên chìm đắm trong ánh mắt tinh nghịch của nàng.

Diệu sa ngã vào tình cảm chân thành của anh.

Những đợi chờ của Hiên là xứng đáng.

Những mệt mỏi của Diệu cần được xua tan.

Diệu bấm vào chữ “Gửi” trên màn hình. Nàng thấy hơi thở bản thân như nín lại một khắc. Tâm tình nàng trái ngược với nội dung đã chuyển đi.

Điện thoại Hiên rung lên. Anh cảm thấy bản thân lại được yêu thêm lần nữa. Cửa sổ xem trước bật mở dòng chữ gọn lõn:

– ĐỪNG HÒNG…

***​
– CHẾT TIỆT…

Khiêm gầm gừ trong cuốn họng. Ánh mắt ma quái bên dưới làm gã phải kềm nén lắm mới không xuất tinh nãy giờ. Hơn một nửa dương vật gã cứng ngắt, đỏ lựng thấm đẫm nước miếng của San. Gã chống hai tay vào cánh cửa phòng để có thể vững vàng hơn trong cuộc chơi này. Gã biết nàng đang thách thức gã.

Xột… xột…

Mùi vị mằn mặn nước dịch tiết ra từ cái dương vật lạ lẫm đang nhích từng chút một vào miệng lúc đầu còn làm San cảm thấy hơi nhờn nhợn. Nhưng cũng từ khúc thịt này lại tỏa ra mùi sữa tắm hương thoang thoảng xoa dịu đi trí óc căng thẳng của nàng. Rõ ràng, gã đã vệ sinh sạch sẽ cái công cụ duy trì nòi giống ngay trước khi nàng bước vào phòng chỉ để chờ đợi giây phút này. Gã như muốn nàng thưởng thức một món đồ ăn được chuẩn bị kỹ lưỡng hợp vệ sinh. Ngay lúc ngửi thấy mùi sữa tắm, nàng đã súyt bật cười.

…Là nàng đang ăn dương vật gã hay là gã muốn làm thịt nàng…​
Xột… xột…

Điều đó không quan trọng, ngay khi cảm giác thấy dương vật gã căng cứng trong khoan họng, San dần nới lỏng vòng miệng mình. Ngàn vạn lần nàng không muốn Khiêm xuất tinh. Nàng không muốn miệng và mặt dính đầy tinh dịch của gã đáng ghét này. Nàng đang phục vụ gã ư? Không! Nàng đang để gã tận hưởng miệng mình ư? Cũng không! Nàng không muốn cho gã thỏa mãn. Vì thế một phân dương vật của gã vẫn kkhông thể tiến xa hơn vào nơi chốn ẩm ướt ấy.

San đang tìm kiếm một cơ hội. Nàng sử dụng lại cách tương tự lần trước. Chỉ có điều, lúc này, mọi điều đang dần tiến xa hơn. Lần trước, vì cơn say chếnh choáng, nàng vô thức bú liếm cái của nợ của gã. Lần này, nàng phải gượng ép bản thân thực hiện lại điều đó dù hoàn toàn tỉnh táo. Lần trước, nàng thoát khỏi tình thế hiểm nghèo chỉ bằng vài cái mơn trơn vuốt ve. Lần này, khúc thịt cứng ngắt kia không đang ngừng miết lên môi nàng vậy mà cơ hội vẫn chẳng thấy đâu. Tay nắm chỉ cách nàng chưa đầy một tầm với nhưng cánh cửa đang bị Khiêm chống giữ. Con đường tẩu thoát xa vời vợi. Chẳng lẽ hết cách. Chẳng lẽ nàng chỉ còn cách thỏa mãn hắn mới có thể thoát khỏi căn phòng này. Đầu óc cứ mãi suy tính trong vô vọng. Lý trí cố gắng giữ khuôn miêng rộng hết cỡ. Đôi mắt nhìn gã vẫn ánh lên vẻ cương nghị bất phục.

– Phù…

Khiêm thở nhẹ một hơi. Cảm nhận áp lực trên dương vật mình giảm tải đi phần nào. Bờ môi mềm mại không còn siết lấy khúc thịt ướt đẫm của gã. Nó chỉ còn hờ hững vòng quanh làn da đỏ bầm. Nàng đang cố kéo dài cuộc vui hay chỉ đơn giản là không muốn phục vụ gã hết mình? Điều đó không quan trọng. Gã đã thoát được một bàn thua trông thấy. Chưa đầy năm phút, nhưng ánh mắt bất khuất của San suýt làm gã gục ngã. Chưa đẩy hết được dụng cụ nam tính của mình vào trong miệng nàng nhưng gã xém chút đầu hàng. Gã có thể tưởng tượng được ánh mắt ấy sẽ ánh lên tia giễu cợt như thế nào nếu gã kết thúc cơn động tình sớm như vậy. Dĩ nhiên, gã là kẻ đi săn, gã không cho phép con mồi coi thường mình.

Ánh mắt Khiêm lóe lên vài tia tinh quái. Gã phải chứng minh cho con mồi mình thấy, gã có rất nhiều thứ để nàng trông đợi. Từ lúc bắt đầu đến giờ, gương mặt ngây thơ pha chút bướng bỉnh của San làm gã bị mê hoặc, quên béng đi kỹ năng săn mồi của mình. Gã quên mất những lần đi săn trước mình đã làm những gì để chinh phục mục tiêu. Trong một lúc lâu, gã tưởng mình là kẻ bị săn. May mắn thay, giây phút suýt thua cuộc đã vượt qua. Gã đã lấy lại được bình tĩnh. Gã ý thức được mình cần phải làm gì.

– Hề hề… khá lắm…

Nụ cười hềnh hệch trở lại trên khuôn mặt đỏ gay. Khiêm hồi phục được bản tính đê tiện. Gã buông lơi cánh cửa, tay vuốt ve một bên má đang căng ra cố né tránh ma sát khúc thịt chỏi lung tung bên trong. Tầm nhìn của gã lúc này cố dứt khỏi ánh mắt ma quái từ con mồi. Gã chuyển dịch sự chú ý của mình đến một nơi gợi tình khác. Bên dưới bờ môi mọng đang bao quanh dương vật gã, thấp thoáng hai vưu vật tròn trịa lấp ló sau mép áo bị kéo căng bởi hơi thở phập phồng. Gã vẫn đưa đẩy dương vật nhẹ nhàng vào khoan miệng ướt át. Cố tranh thủ vào sâu thêm từng milimet sau mỗi lần nhấp. Tay trượt dần từ gò má ửng hồng, xuống cần cổ trắng tinh, rồi dừng lại ngay thềm ngực vun lên căng tròn. Gã đi đến đâu, nàng nổi gai ốc đến đó.

…không biết là vì kích thích hay vì ghê tởm…​
– Ưm…

Một làn hơi nóng phả vào đầu khất gã đang nằm trong khoang miệng khi San thở hắt ra. Nàng đã biết trước nhưng vẫn không kềm nén được khi ngón tay gã luồn vào trong mép áo lót, gảy lên núm vú mình. Nàng không thể ngăn cản hành động ấy vì một tay còn đặt hờ trên cái đùi lông lá đề phòng gã lên cơn đẩy khúc thịt đáng ghét kia vào sâu trong họng, tay còn lại thì thủ sẵn hướng về phía nắm cửa chỉ trực chờ một chút sơ hở là chớp lấy cơ hội thoát thân ngay lập tức.

– Không ổn rồi…

San than thầm trong đầu. Bàn tay Khiêm được thời cứ lấn tới. Cả bàn tay gã đang chen vào áp trọn lên một bên vú nàng, tròn mịn căng mẩy. Cái áo nịt chật chội như phản chủ trợ lực thêm cho gã thỏa sức dồn ép dày vò bầu ngực ấy. Cơ hội mà nàng tìm kiếm nãy giờ càng xa vời hơn bao giờ hết. Làm sao San dám ra khỏi phòng này nếu gã tiếp tục làm quần áo nàng sốc xổ thêm nữa. Nàng cũng không thể chờ đợi thêm được. Dù muốn dù không, bản năng sinh lý đang phản ứng trong San. Những kích thích nhột nhạt nơi bầu ngưc đang lay động một cơn rạo rực nho nhỏ giữa háng nàng. Nơi đó từ nãy ướt rịn mồ hôi, giờ lại thêm một chút nhớp nháp rỉ ra, ngứa ngáy vô cùng. Quần lót nàng bắt đầu thấm đẫm một vệt dài. Ánh mắt nàng vẫn ra vẻ cương nghị nhìn gã cố che dấu đi chút xúc cảm xao động sâu trong khóe mi. Nàng phải hành động ngay thôi. Tâm trí nàng đánh liều một ý tưởng vừa chợt nảy ra. Nghĩ là làm ngay, không còn thời gian chần chừng nữa. Bàn tay đang vịn đùi gã chợt nới lỏng.

– Ư… ưm…

Gã không bỏ lỡ thời cơ đẩy dương vật mình vào sâu trong khoang họng ẩm ướt. San bật rên trong vô thức. Làn da quanh môi San cảm nhận rõ ràng những cọng lông đầu tiên ngay gốc dương vât chạm khẽ vào. Mắt San lóe lên mừng rỡ khi một tia hy vọng vừa xẹt ngang. Cánh tay Khiêm nãy giờ vẫn còn chống vào cánh cửa vừa rời nơi đó, lòn xuống tìm lấy khuy áo của nàng. Dĩ nhiên nàng biết gã đang muốn lột trần cơ thể căng mẩy của nàng để chiêm ngưỡng trọn vẹn. Gã muốn dày vò cơ thể này, kích thích cơ thể này, để để nàng mê muội gã. San nhận thức được phản ứng sinh lý của mình đang tăng dần chỉ với chút nhột nhạt ray rứt từ một bên vú. Nàng không thể chậm trễ một chút nào hơn nữa trước khi tâm trí trở nên mụ mị khuất phục. Nàng nới lòng phòng bị thêm một chút., đồng thời gia tăng sự kích thích vho gã thêm một phần.

– Hử…

Khiêm thốt lên ngạc nhiên trong tâm thức. Khúc thịt gã giật nhẹ dưới lực siết cơ từ môi nàng bó lại. Cái đầu tù bên trong miệng San run rẩy bởi một đường lưỡi mềm mại quét dọc khe tiểu. Hành động bất ngờ của nàng làm chân gã quíu nhẹ. Cơ đùi gồng cứng trụ vững nãy giờ buông lơi một chút. Chỉ chờ có thế, bàn tay San đang vịn hờ bắp đùi gã đẩy mạnh. Tay còn lại vươn tới nắm cửa. Dương vật gã tuột ra, trượt dài một bên khóe miệng. Cái đầu tù đỏ bầm tức tối miết ngang một bên má, kéo dài dãi nước nhầy nhụa nhờn nhợt. San đã chạm được vào tay nắm tròn trĩnh lặng ngắt.

— Tách —​

…cơ hội… trốn thôi…​
– Thì ra… em chỉ được thế thôi à…

Chốt khóa bật ra một tiếng khô khốc, chỉ cần xoay nhẹ là cánh cửa bật mở. Nhưng toàn cơ thể San khựng lại sau câu nói chứa đầy giọng điệu giễu cợt của Khiêm. Gã cười khẩy khi thấy phản ứng của nàng. Gã đã đánh cược đúng. Từ lúc giữ lại được bình tĩnh trong cuộc chơi, cái đầu đầy sạn kinh nghiệm của gã hoạt động minh mẫn ra. Bàn tay không ngừng kích thích hạt đậu săn cứng nhưng ánh mắt vẫn chú ý từng nhất cử nhất động của nàng. Gã đã đọc ra được kế hoạch của con mồi. Bản lĩnh của gã thợ săn làm sao cho phép mình rơi vào một cái bẫy những hai lần. Gã đã đọc vị được nàng. Con bài tẩy là tấm hình trần tục, nhưng bản tính của nàng mới là thứ gã nắm thóp được sau chuyến công tác. Ương ngạnh, kiêu kỳ, hiếu thắng trong công việc nhưng bướng bỉnh, liều lĩnh, đặc biệt rất nhạy cảm trong tình dục. Điều đó được gã nghiền ngẫm cả tuần nay với trí nhớ mơ màng từng chút một từ cuộc chơi đầy nhục dục mà nàng đã hùa theo khi gã chui rúc dưới bàn ăn ngôi biệt thự.

Cuộc chơi hôm đó bị gián đoạn bởi kẻ kỳ đà…

…nhưng cuộc chơi hôm nay…​
San vẫn ngồi im trên sàn phòng. Cơ hội thoát thân vẫn còn nguyên. Khiêm không hề có động thái nào ngăn cản. Ấy vậy mà, nàng không hề nhúc nhích. Ánh mắt San đầy mâu khuẫn trước gương mặt dâm tà đắc ý của gã. Dương vật gã vẫn cứng ngắt chỉa thẳng làm hóp một bên má bóng lưỡng của San. Đây là lần thứ ba gã ngăn cản được nàng rời khỏi phòng mình. Quả thật, gã rất sành sỏi trong việc nắm bắt tâm lý người khác. Cả trong công việc lẫn tình cảm.
…Gã đã nhìn thấu bản tính của nàng…​
Khi làm việc, San chưa bao giờ bỏ dở giữa chừng. Việc nào cực khó, nàng cũng tìm cách giải quyết cho xong. Trong công sở, những đụng chạm quyền lợi là không thể tránh khỏi, nàng chưa bao giờ thua trong các cuộc tranh giành đó. Quyết liệt, cầu toàn và đầy trách nhiệm. Ngoài cơ thể nóng bỏng ra, những đức tính đó khiến Khiêm luôn khao khát chiếm hữu nàng. Và ngoài lời đề bạc của gã, bản lĩnh đó đã khuyết phục được ban lãnh đạo cất nhắc nàng lên vị trí cao hơn lúc đầu.

Ấy vậy mà những phẩm chất San luôn tự hào về bản thân, đang dần dần điều khiển lý trí nàng sa ngã vào một mối quan hệ đầy tội lỗi. Bàn tay Khiêm vẫn chễm chệ bên trong áo lót không ngừng kích tình bầu ngực no tròn. Chiếc nút áo thứ hai không biết tự lúc nào đã bung ra. Một bên núm vú nâu nhạt cương cứng lấp ló ngay mép áo ngực. Ngàn vạn lần nàng hiểu là không được, nhưng lòng tự ái đang tràn ngập trí óc, sự hưng phấn không điêu khiển được từ từ len lỏi khắp cơ thể.

Khiêm cười nhếch mép… San đã ở lại trước sự thách thức của gã…

Không biết tự lúc nào cái đầu tù đỏ bầm đã yên vị ngay trước bờ môi. Ánh mắt của hai kẻ kiêu ngạo chẳng rời nhau lấy một giây. Người này gởi lời thách thức đến người kia trong im lặng.

…Ngón tay cái của San lần mò vào giữa tay nắm cửa…

— Cạch —

***​
– Ngoao….

Con mèo đen nhẻm xơ xác cất tiếng kêu thèm thuồng khi thấy khay đựng mấy miếng cá khô được đặt trước mặt. Một bàn tay thon dài vuốt ve đầu nó. Con mèo ngoan ngoãn dụi đầu vào lòng bàn tay kia rồi cuối xuống thưởng thức buổi tiệc đền ơn của mình.

Chủ nhân của bàn tay ấy lững thững vùi mình xuống chiếc ghế làm việc êm ái. Cặp kiếng cận được tiện thể quăng bừa trên bàn, trượt dài sau một bảng tên nằm xiêu vẹo. Bảng tên xanh lè bằng mica in đậm dòng chữ trắng:

Kế Toán Trưởng

Nguyễn Ngọc Mai Hoa

Hoa ngả người tựa vào lưng ghế cao hơn cả cái đầu, mắt nhắm nghiền chân mày nhíu lại đầy suy tư. Đầu ả cứ hiện lên ánh mắt của Khiêm liếc nhìn San trong cuộc họp. Ả biết, tình nhân của ả đã chuẩn bị thịt lấy con mồi của mình. Ả bực tức, ả ghen ghét, dù trước đây, trong công việc, ả cũng có hảo cảm với San và chưa từng xảy ra mâu thuẫn.

Hoa không biết bản thân mình say mê Khiêm từ lúc nào. Chỉ mới ba tháng trước đây, ả đã phải gồng mình chống cự những khoái cảm nhục nhã không thể kềm chế được của bản thân trong lần đầu gã xâm chiếm cơ thể. Để rồi một lần… hai lần… phòng ả… phòng gã… Từ miễn cưỡng đến tự nguyện… Từ chối bỏ đến thừa nhận… Từ khinh ghét đến si mê… Cứ thế… tất cả các lỗ trên người ả đều nức nở khuất phục khi được bơm đầy tinh hoa đàn ông vào.

Đến hiện tại ả đang giữ vị trí chiến tích mới nhất của gã. Ả phục tùng gã vô điều kiện, từ công việc đến tình dục. Chỉ cần gã muốn, mọi thứ ả đều có thể làm. Công việc gã trơn tru cũng nhờ ả. Tình dục gã thỏa mãn cũng nhờ ả.

Ả si mê gã đến cuồng dại. Cũng vì thế, ả chỉ mong mình là người tình duy nhất của gã.

Nghĩ đến gã… Ả lại khó chịu trong người. Hai chân bắt chéo ép lấy âm hộ ngứa ngáy thèm khát. Một tay vô thức luồn vào trong váy. Một tay bật mở điện thoại. Màn hình hiển thị đoạn video mà ả vô tình quay được khi muốn lên sân thượng hít thở không khí cho vơi bớt bực tức.

…Ở đó, có hai cơ thể, suýt nữa hòa làm một với nhau…

***​

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
3 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Daibang4534

3 tuần rồi ra chương mới đi bạn

NJ

Tác giả ơi viết tiếp đi mà T.T