Phượt Cùng Em Gái Loli ( Update Chương 12 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Phượt Cùng Em Gái Loli ( Update Chương 12 )
Tác Giả: saigonknightmare
Thể Loại: truyện sex học sinh, truyện sex kích thích, truyện sex loli
Lượt Xem: 2030 Lượt Xem
CHƯƠNG #9 (~8/8)
Nhìn tư thế ra vẻ “tiên phong đạo cốt” của anh Khanh lúc này, con nhỏ lại càng liên tưởng tới câu chuyện bậy kia, nó càng giận dỗi giơ tay lên đấm ngực anh Khanh mấy cái nhẹ như phủi bụi. Đấm mấy cái mà con nhỏ thấy tay mình đập vô cơ ngực cuồn cuộn của anh, toàn thịt nạc, rất chắc, rất đã. Thế là con nhỏ được nước, đưa bàn tay sờ sờ cặp ngực mà lần nào anh Khanh cởi đồ ra nó cũng mân mê đến quên cả lối về. Vừa sờ nó vừa nhìn anh
– Anh nói là anh phải tập đến mấy bài tập mới được bộ ngực to như vầy hả anh?
– Ừ. Anh nói với em rồi mà.
– Anh nói lại đi. Em thích nghe anh nói.
– À. Vậy thì có ít nhất 10 bài đó. Ngực trên, ngực giữa, ngực dưới, ngực trong, ngực ngoài, cắt ngực, móc ngực, banh ngực, ép ngực…
– …
– Rồi sao nữa anh? Mới có chín mà?
– Hơ hơ. Anh … quên rồi. Để anh sờ ngực em một tí rồi mới nhớ lại được, hí hí…
Thế là hai anh em ngồi sờ ngực nhau, qua một lần vải áo. Cặp ngực cơ bắp cuồn cuộn của anh Khanh cứ khiến con Loan trầm trồ, nó thì thào…
– Ngực anh bự ghê. Ngày càng bự ra.
– Ngực em cũng ngày càng nhô ra rồi nè. Hì hì…
– Anh cũng thấy nó nhô hả?
– À, ờ… Bữa nay mới để ý đó. Giờ cỡ trái chanh rồi ha. Bữa trước chỉ trái tắc (quất) nhỏ nhỏ thôi.
– Nó cương lên tức tức da ngực lắm.
– Giờ anh se như vầy có tức không?
– Không. Chỉ có sướng thôi, hí hí…
Đang nói chuyện, hai tay còn bám trên bộ ngực cơ bắp của anh, bất chợt con nhỏ rướn người lên đặt môi mình vô cặp môi của anh Khanh.
Và nó chỉ cần làm đến đó thôi, vì từ đó trở đi, anh Khanh đã làm cái việc anh đã và đang làm rất tốt, dẫn dắt nó vào cánh cửa mở ra khoái lạc triền miên.
Đầu tiên là hai cái áo bay xuống đất.
Bốn bàn tay của hai anh em không còn gì ngăn cản nữa, hoàn toàn chạm vào hai bên vú của nhau.
Hai bàn tay nhỏ nhắn của con nhỏ lại như không biết sờ vào đâu trước trên hai nhóm cơ ngực toàn cơ bắp to cuồn cuộn của anh Khanh, thỉnh thoảng anh còn giật giật cơ chỗ đó khiến hai cặp vú của anh tưng tưng lên, làm con Loan mắt vẫn chưa ráo nước nhưng cũng phải bật cười. Bàn tay nhỏ nhắn của nó vuốt hết đường viền ngoài sắc nét của cặp ngực anh, rồi chạy xuống dưới viền dưới, chạm vô khung xương sườn, rồi theo đường viền giữa vuốt lên, sau đó xoa ngang hai núm vú anh, ra tới chỗ những bó cơ ngực như nối vào hai bó cơ vai u nần cuồn cuộn của anh. Đứa con gái chớm dậy thì mỗi lần làm tình riêng với ông anh họ cao gần hai mét đều như hị thôi miên bởi thân thể đầy những chỗ u cục, lồi lõm của anh. Nó tham lam hít, ngửi mùi đàn ông mạnh mẽ từ người anh, cảm nhận từng thứ cơ bắp như chuyển động mỗi khi bàn tay nó lướt qua, kể cả hai cầu vai của anh cũng như hai bó cơ to lớn vắt chéo lên cái cổ mạnh mẽ. Cả người anh cuồn cuộn toát ra sức mạnh và năng lượng, như những cơ bắp cuồn cuộn, lồi lõm trên người anh vậy.
Trong khi con Loan mê mẩn với body mà anh Khanh luyện tập chăm chỉ tạo thành, thì anh cũng bị thôi miên không kém với cơ thể mảnh khảnh của một đứa con gái chớm dậy thì của nó. Mối lần nhìn thấy cơ thể con nhỏ anh lại muốn bỏ hết mọi thứ để phối giống với nó. Body con nhỏ kích thích anh mạnh còn hơn anh kích thích nó nữa.
Trong tư thế để con nhỏ ngồi trong lòng mình, anh đưa hai bàn tay to, cứng và chai sạn bóp bóp, se se, ấn ấn hai cái vú đã lớn hơn một tí của con em. Hai trái chàm cứng ngắc đã chuyển sang hơi mềm khi tăng kích thước, có lẽ các mô mỡ chỗ này đang hình thành, đẩy hai đầu vú đang cương cứng ngắc của con nhỏ nhô cao lên đầy kiêu hãnh, nhất là con nhỏ càng được sờ vú càng ưỡn lưng, ưỡn ngực lên như đang khoe với anh cái chỗ mà nó rất hãnh diện này vậy.
Dù mỗi hai anh em đều cảm nhận khác biệt hoàn toàn về hình thể người kia, nhưng kết quả là cả hai đều thấy cực kỳ kích thích bởi cơ thể của nhau.
Sau khi áo đã “bay” sạch được một lúc, bây giờ tới phiên quần và váy trên người hai anh em cũng bay tán loạn khắp nơi, đơn giản vì … cởi áo đã không thể làm thỏa mãn hai anh em nữa. Khi trên người cả hai chỉ còn lại trang phục như khi vừa được mẹ sinh ra, những cái vuốt ce chầm chậm ban đầu của hai đứa đã trở nên mạnh mẽ hơn, những cái ôm cũng trở thành ôm siết, cơ thể áp vào nhau cũng sát hơn, hai anh em đều cảm nhận được hơi nóng hừng hực tỏa ra vào nhau…
Và sau đó là ngực áp ngực, tay siết lấy cơ thể của nhau, con ku khủng của anh Khanh nhanh chóng chui trọn vào bên trong cái bướm non nóng rực và ướt át của con Loan. Trong tư thế con Loan nằm ngửa, anh Khanh đè lên trên, cả hai anh em hôn nhau ngấu nghiến, vừa ôm siết lấy nhau, vừa chơi nhau đầy nóng bỏng như đây là lần sau cuối.
Anh Khanh chu mông giã những cú thật mạnh, thốc con ku to và dài như cái chày vồ của mình vào lút cán bên trong cái bướm đã lất phất vài sợi lông măng của con em, liên tục hết cú này tới cú khác…
Không hiểu do sắp sửa chia xa, hay do những chấn động dư âm từ lúc mất hai người thân cùng một lúc, hay do muốn để lại “dấu ấn” sâu đậm nhất bên trong con em, mà anh Khanh khiến cho cuộc vui đang từ chỗ nồng nàn bỗng trở nên nóng bỏng, rồi trở thành mạnh bạo chỉ trong vòng vài phút.
Nhưng cũng ngạc nhiên không kém, là con Loan vẫn hòa hợp hoàn toàn với nhịp độ của anh Khanh, miệng nó há ra, mặt nhăn lại, có lẽ rất đau, nhưng anh Khanh càng “giã” mạnh bao nhiêu, nó càng dang hai đùi ra bấy nhiêu, bướm cũng căng ra, mu ưỡn lên hướng cái lỗ âm đạo mình cho vuông góc với con ku bự của anh Khanh, như muốn dùng góc độ tối ưu nhất để “hứng” hết toàn bộ những cú dập mạnh đến rung giường của anh lúc này. Bướm nó muốn tét ra dưới những cú dập điên cuồng của anh Khanh, nhưng nó lại không hề nhích mông né tránh, hay tìm cách giảm bớt những chấn động gần tới mức “phá hoại” như mọi khi. Bộ phận sinh dục non tơ của nó gần như đang ở biên giới bị tang hoang ra, nhưng con nhỏ vẫn cắn răng mỉm cười. Toàn bộ cơ thể nó bị rung động bởi những chấn động truyền tới từ những cú nắc như điên của ông anh to khỏe.
Con nhỏ dù chỉ mới 10 tuổi, nhưng nó cũng ý thức được thời gian của mình và anh Khanh không còn nhiều nữa, từng phút giây với anh đều được nó trân trọng, ghi nhận. Con bé muốn thu hết hình ảnh của anh vào ánh mắt, mùi hương đàn ông của anh vào hai cánh mũi, những chuyển động mạnh mẽ đầy nam tính của anh.
Anh Khanh là một người đặc biệt đối với con Loan. Chiều cao của anh rất đặc biệt, trọng lượng hơn một trăm hai chục ký mà anh đang đè lên người nó cũng nặng đặc biệt, con ku của anh càng đặc biệt to và dài, chiếm một vị trí to lớn đặc biệt trong lòng con Loan, hay nói theo tình trạng lúc này là trong … lone con nhỏ. Cái khúc thịt cứng ngắc như cái chày vồ kia từ trước tới nay vẫn luôn khiến cái bướm của nó nhiều lúc như muốn đứt ra từng khúc, nếu như trước đây nó còn cố gắng buông trôi, bỏ qua cảm nhận đau đớn, thốn, rát chịu không nổi đó, để hướng tới những cảm xúc sung sướng khi gần như toàn bộ những đầu mút thần kinh bên trong và bên ngoài bộ phận sinh dục bị kích thích trong ma sát, căng giãn tối đa bởi con ku khủng, thì bây giờ khi sắp sửa chia tay anh, và rất rất lâu mới được gặp lại, con nhỏ chợt thấy ngay cả những cảm nhận tiêu cực như đau rát dưới âm hộ nó bây giờ, lại là điều gì đó… tích cực. Cảm giác chỉ cần nó lỡ một nhịp nắc nào của anh, dù làm cho nó đau đớn, thì nó sẽ bỏ lỡ một khoảnh khắc quý giá đó, mãi mãi.
Càng trân trọng những giây phút còn lại bên anh, con nhỏ càng như muốn dính chặt vào anh hơn, bướm liên tục thắt lại, như muốn thắt chặt lấy “một phần quan trọng nhất” của anh để giữ lại. Ống âm đạo trơn trượt và nóng rực của nó như một sinh vật biết co thắt, lại cũng như một cái ống hút chân không, không ngừng vuốt, siết, miết theo từng khoanh tròn và dọc theo suốt chiều dài dương vật, khiến cho những cú dập của anh Khanh càng thêm khó khăn, tăng thêm rất nhiều ma sát giữa hai bộ phận sinh dục, cũng tạo ra kích thích rất mạnh. Và nhất là lực hút chân không mãnh liệt do âm đạo quá bót khiến mỗi cú rút ku ra của anh lại cảm giác như âm đạo con em muốn hút hết mọi thứ sẽ tuôn ra từ con ku của anh vậy. Nên anh cứ rút ku ra là lại có tiếng “lép nhép” do lực hút chân không bên trong âm đạo tạo ra, kèm theo đó là cả cái lỗ âm đạo con nhỏ như bị “lôi” ra ngoài một đoạn. Một vòng đỏ hỏn màu thịt non bám vòng quanh thân ku to bự cứ như thế liên tục bị lôi ra, rồi lại lún vào sâu mất hút giữa hai chân con nhỏ theo từng tiếng “nhóp nhép, phạch phạch”.
Anh Khanh chống hai tay hai bên hông con nhỏ, hai đầu gối chống lên giường, cong cả người lại, cơ bắp cuồn cuộn trên thân thể hơn một trăm hai mươi ký của anh được huy động, tích năng lượng cho những cú dập tiếp theo. Và khi mu anh nắc tới, đưa con ku khủng của mình giã vào lone con nhỏ, tạo ra một chỗ lõm ngay giữa lỗ bướm, kèm một tiếng “tạch” như hàng loạt tiếng “tạch tạch tạch” liên tục trước đó, thì bỗng anh Khanh nghe một tiếng “rắc”, và sau đó là “rốp… lộp cộp, lạch cạch” đi liền ngay sau cú nắc mạnh bạo của anh. Đang còn chưa biết chuyện gì, anh bỗng nhiên cảm giác tấm nệm chỗ mông con nhỏ đã lõm xuống, cả cái giường như nghiêng qua một bên.
Con Loan đang nhăn mặt, há miệng ra hít lấy không khí một cách đầy đau đớn lẫn sung sướng, lúc này cũng tỉnh hẳn.
Nó ú ớ kêu lên
– Gì… gì vậy anh Khanh?
– Hic hic. Chắc là gãy giường rồi quá.
– Trời ơi! Hihi… Phù phù… Anh chơi mạnh quá đó. À, không, là anh nặng quá đó, hí hí…
– Hay là em tăng cân thì đúng hơn. Phù phù…
– Người ta lớn lên chứ bộ, hổng có tăng cân vì mập à.
– Hihi. Thì anh có nói em mập đâu… Phù phù… Em ngày càng hấp dẫn hơn mà. Nhìn là anh cứ muốn ăn.
– Hí hí… Vậy cho anh ăn đó. Nhưng mà… giường bây giờ gãy rồi thì sao đây anh.
– Xuống đất đi. Chắc không đến nỗi … sập lầu đâu.
– Hà hà… Anh mà làm sập lầu được thì đúng là khủng long hổng chạy đi đâu được.
– Hừ hừ… Nói anh khủng long hả? Để anh chơi cho chết nè! Mai mốt đẻ ra khủng long con luôn, hừ hừ…
Vừa nói anh vừa choàng tay ra sau lưng con nhỏ, giữ nguyên con ku mình trong bướm nó rồi bê nó lên đặt nằm ngửa xuống đất…
Và cuộc vui lại tiếp diễn, mạnh bạo hơn cả lúc nãy.
Cả anh Khanh lẫn con Loan đều gần như quên mất cái giường gãy kia, tiếp tục đắm chìm vào khoái lạc của nhục dục…
Ở dưới sàn chắc chắn, anh Khanh quỳ gối nắc từng cú chắc chắn như “dộng cừ”, còn hơn trên giường nữa. Không có cái nệm đỡ dưới mông, dưới lưng, con nhỏ không có chút dư địa nào để mà nhúc nhích, lắc lư, mang đến cho anh Khanh cảm giác càng sướng hơn. Anh dập càng lúc càng thêm mạnh, như muốn dùng con ku khủng của mình để “phá thành”, để “kết nối” với bộ phận sinh dục của con em 10 tuổi này, để hòa tan vào bên trong cơ thể nó, biến nó thành một phần của chính mình, mãi mãi không chia tách nữa. Trong vô thức, những động tác đầy bạo lực này của anh như thể hiện mong muốn mãnh liệt của mình, muốn bù trừ cho sự chia li với con em chắc chắn sẽ xảy ra trong hai tuần sắp tới.
Như người ta thường nói, mọi người chỉ thấy quý trọng cái mà mình sắp sửa mất đi, những khoái cảm với con em mà sau nửa tháng tới anh sẽ không bao giờ có được nữa khiến anh càng muốn ôm lấy thân hình mềm mại bé nhỏ đó mà siết thật chặt, dập con ku mình vô sâu hơn giữa hai chân nó, thêm được milimet nào thì đáng milimet đó, mặc cho khung xương mu của anh đã ép sát hai mép bướm con nhỏ, gần như bít chặt cái lỗ lone nó trong mỗi cú nắc lút cán…
Và rồi anh Khanh đột nhiên trân mình xuất tinh, con ku bự của anh ép chặt tới trước, sát tới mức không thể tiến sâu vào trong bướm con nhỏ thêm được chút nào…
Ngay lúc đó con Loan như có thần giao cách cảm với anh, như giữa một cặp sinh đôi, nó cũng lên đỉnh, đỉnh cao nhất mà từ tước đến giờ nó từng biết tới. Cơn cực khoái kèm với một cảm giác đau buốt như banh da xé thịt bên dưới hạ thể, còn đau hơn cả lần bị hai anh Bi và anh Đen chơi sandwich trên đảo đá giữa hồ nữa. Ngay lúc này con nhỏ cảm giác giữa hai chân như bị một cái ấn bằng sắt nung đỏ đâm vào, cũng như anh đang đóng dấu ấn lên tiềm thức non nớt của nó bằng sắt nung khiến cho nơi đó cháy xèo xèo và bốc khói lên, không thể xóa nhòa được nữa.
Cả hai ôm siết lấy nhau, mạnh đến nỗi con Loan gần như ngạt thở, còn anh Khanh thì lúc xuất tinh gần như không thở luôn. Thân thể cả hai run rẩy, co giật như có dòng điện chạy qua, đê mê, sung sướng sau một chuỗi cảm xúc tiêu cực rất mạnh từ tang chế, cho đến mốc thời gian chia ly sắp tới.
Ngay cả anh Khanh, lúc gồng mình bắn tinh ồ ạt vào người con em cũng là lúc anh giải tỏa được tất cả những cảm xúc tiêu cực sâu thẳm bên dưới lớp vỏ bọc đàn ông cứng cỏi của mình. Là đàn ông thì thường được dạy là không được khóc. Là đàn ông to cao vạm vỡ như anh lại càng không có cái quyền đó, nên khoảng thời gian thấy 3 đứa nhỏ khóc lóc thổ lộ hết sự đau khổ, anh chỉ dám để cho mình cay cay mắt, và nuốt nước mắt lại vào trong. Thông qua làm tình như vầy, và đỉnh điểm là lần xuất tinh sướng đến rùng mình này, anh mới cảm giác những dồn nén trong sâu thẳm đó đã phần nào được giải tỏa qua những cú rùng mình liên tục, con ku bung ra từng búi, từng búi tinh dịch nóng rực “xả” vào người con em.
Sâu bên trong tận cùng âm đạo con Loan, cái tử cung bé bé của nó cũng đang co thắt mãnh liệt. Cảm giác nóng rực từ bên trong tử cung lan tỏa, lại được một sức nóng từ đầu ku anh Khanh bắn ra, chồng lên nhau như lửa cháy thêm dầu, đẩy cực khoái của nó lên chín tầng mây. Dù trải qua trạng thái lên đỉnh cùng lúc này nhiều lần, nhưng lần này nhờ hiệu ứng tâm lý bị dồn nén được bung xả, nên nếu cộng thêm hiệu ứng tâm lý, có thể nói con nhỏ cực khoái lần này là 3 trong 1 chứ không chỉ 2 trong 1 như lần trước đó nữa.
Hai mắt nó trắng dã hết ra, mười đầu ngón tay co lại bấu chặt lấy những cơ lưng cuồn cuộn như hổ mang bành của anh Khanh. Mười đầu ngón chân nó đều quíu hết lại, hai đùi run giật, cả ống sinh dục của nó cũng run rẩy, co thắt liên tục, siết lấy cái dương vật đang phập phồng, co bóp của anh Khanh. Tử cung nó tạo ra một lực hút chân không cực mạnh khi co thắt liên tục, hút ồ ạt cái thứ chất lỏng đặc sệt và nóng hổi đang được “mớm” ra từ đầu ku anh Khanh. Cảnh tượng nêu được soi dưới X-quang sẽ thấy được tận cùng bên trong âm đạo con nhỏ như có một “cái miệng” ngay giữa cổ tử cung, căng tròn ra hút hết từng đợt, từng đợt chất dịch nhớt nhợt và trắng đục đang phụt ra từ lỗ sáo quy đầu. Cảnh này mà cho đám con trai thấy được, thế nào tụi nó cũng chọc ghẹo con nhỏ, kêu đây là “cái miệng thứ 3” của con nhỏ. Chỉ sau một lúc, những co bóp hút vào mãnh liệt của “cái miệng ẩn” này khiến cho bên trong tử cung dậy thì của con nhỏ nhanh chóng bị “ngập lụt” trong chất lỏng đặc sệt chứa đầy “tinh binh” khỏe mạnh của anh Khanh …
Cả hai anh em trần truồng ôm siết lấy nhau trong đê mê, không biết đã trải qua bao lâu. Thời gian lúc này gần như không còn ý nghĩa gì với hai anh em nữa. Một khi cả hai đều chìm đắm trong nhục cảm mãnh liệt, khi chưa có người nào bước ra khỏi đó được, thì ngay cả thời gian cũng có thể bị dừng lại. Trong cảm nhận của cả hai lúc này, chỉ có duy nhất cơn cực khoái gây nghiện nặng đó đang kéo dài, kéo dài mãi…
Khi anh Khanh bắt đầu há miệng, ngáp ngáp không khí như cá mắc cạn, rồi ngay sau đó thở ồ ồ như trâu lội nước, anh mới bắt đầu thấy hai cánh tay cuồn cuộn của mình hình như đang siết con em hơi chặt. Nhìn lại thì thấy không chỉ hơi chặt một chút đâu, nên anh lật đật thả lỏng người con nhỏ ra để nó thở. Từ lần đầu tiênq bóc tem nó, cho tới trước lần này, mỗi lần chơi nó anh đều ý thức được kích thước dương vật khổng lồ của mình, và nhất là kích thước cùng trọng lượng cơ thể khá nặng của anh. Lần nào gần con bé, dù là lúc đam mê dâng lên cao nhất, anh cũng không bao giờ dám buông thả mà chơi hết sức, vì so ra thân hình mảnh khảnh nặng chỉ ba mươi mấy chưa tới bốn chục ký của con nhỏ thì trọng lương hơn một trăm hai chục ký của anh là hơn gấp ba lần, ba lần đó không chỉ như người bình thường, mà toqàn là cơ bắp cuồn cuộn của một gymmer. Không hiểu ma đưa lối quỷ dẫn đường thế nào mà tối nay anh lại tháo củi sổ lồng cho con “thú dữ” trong mình thoát ra để hành hạ con nhỏ như vậy.
Vừa thở anh vừa ngước mặt lên nhìn cái giường bên cạnh. Tấm nệm hơi lõm xuống, hình như là gãy vạt giường hay mấy thanh gỗ đỡ bên dưới rồi. Nghĩ lại cơ thể nhỏ nhắn đang nằm dưới thân của mình lại phải hứng hết lực tác động mãnh liệt của mình, trước khi truyền xuống giường khiến nó gãy sụp thanh gỗ, thì có thể hiểu con nhỏ bị đau như nào.
Nghĩ vậy nên anh bỗng thấy tội lỗi, và ích kỷ nữa. Mình vì một phút ghen tuông, sắp sửa không hưởng được con nhỏ nên có tư tưởng “ăn một lần cho đáng”. Càng nghĩ anh càng thương con nhỏ hơn, từ đầu tới cuối nó chẳng ré lên tiếng nào, chỉ cắn răng chịu đựng, hình như còn dạng chân ra cho anh chơi mạnh hơn, sâu hơn chứ không có né tránh gì hết.
Thương con bé quá, anh co người lại hôn lên đôi môi con nhỏ một cái, rồi hai cái, và nhiều cái, như phần nào bày tỏ ý muốn “đền bù và hối lỗi” với nó.
Con Loan mở mắt ra nhìn anh, rồi bị cả cơn mưa những nụ hôn áp lên môi, nên nó cũng hôn lại, nhưng ngay sau đó đã phải há miệng ra thở hổn hểnh. Có lẽ lúc nãy bị anh siết chặt trong khi xuất tinh hơi lâu nên nó không thở được. Giờ được thở tự do, nó tranh thủ vừa hôn trả lại anh vừa thở phì phò.
Mùi “thơm” con gái từ hơi thở con nhỏ phả vào mặt anh, rất rất thơm. Cái mùi đó như kích thích lần nữa những tế bào thần kinh khứu giác bên trong mũi anh, khiến anh thấy lâng lâng, cả người như không trọng lượng, cứ muốn bay bay lên khỏi mặt đất. Hơi thở một đứa con nít ngay sau cơn cực khoái còn thơm hơn cả mùi nước hoa nữa, chỉ những người “sành” như anh mới có thể nhận ra được. Và anh chỉ muốn nằm đây, hít lấy hơi thở gây nghiện của em mình lúc này, càng lâu càng tốt.
Con nhỏ thì thào, phả hơi thở vào mặt anh
– Ôm em đi anh. Em thích cảm giác anh ôm em, đè lên em như vầy lắm. Mà sau này sắp hổng còn nữa rồi.
Nói đến câu sau, con nhỏ bỗng mếu máo. Nói vừa xong nó liền khóc ngon lành.
Hình như con gái sau cực khoái đạt được từ giao hợp với con trai rất dễ xúc động, cũng là lúc nó yếu lòng nhất, cảm giác “biết ơn” đứa con trai đã mang lại cảm xúc mãnh liệt đó cho nó, nên càng thương, càng quấn quýt lấy người con trai đó hơn. Những lúc này mà có chuyện xúc động là nàng rất dễ khóc. Mớ kiến thức này anh Khanh được anh Đen dạy từ năm nhất đại học, lúc mới nghe xong anh cứ trố mắt ra nhìn, tưởng thằng bạn troll mình. Nhưng sau khi áp dụng và thấy rất đúng, anh luôn tự hỏi một thằng có vẻ thô lỗ, đen đúa và “nhà quê” như anh Đen sao lại có những cái nhìn sâu sắc về phụ nữ như vậy. Cho tới chuyến đi này, gặp được ba nó, anh mới rõ.
Viết thì dài nhưng đó chỉ là những suy nghĩ lan man của anh trong tích tắc.
Anh Khanh lắc đầu trở về thực tại, cúi xuống nhìn con em đang thút thít, anh bỗng thấy mắt hơi cay cay, liền ôm siết lấy con em, rồi cúi xuống hôn lên trán nó, lên má nó, lên cặp mắt ướt mem vì nước mắt của nó, lưỡi anh nếm được vị mằn mặn từ những giọt nước trong suốt đó.
Anh đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn của con em, từng đường nét mềm mại, cái cằm xinh xinh của nó, sau này anh sẽ nhớ lắm đây.
Vuốt ve đến đây, anh không nhịn được mà cong người lại, cúi xuống đặt lên đôi môi đỏ rực của con nhỏ một nụ hôn thật sâu, thật nồng. Những đầu mút thần kinh trên môi anh bị kích thích tối đa khi chạm vào môi nó, kèm với những cảm xúc mạnh, nên anh thấy cái hôn chưa bao giờ lại tuyệt vời đến thế.
Con bé sau khi khóc một trận, lại như bị kích thích hơn nữa, lại càng hôn trả lại anh mãnh liệt hơn. Lưỡi nó chủ động móc lấy lưỡi anh, xoắn tít lại, rồi lại thả ra mơn trớn lưỡi anh, vờn bên trong môi anh, lên hàm răng trắng tinh của anh…
Một lúc sau cái miệng anh Khanh lại chu du xuống vùng cổ của con bé, khiến cho cái cổ thon và rất dài của con nhỏ lại đỏ ửng lên vì nhột, vì kích thích, khiến con nhỏ ngước cằm lên hết cỡ, phô ra vùng cổ cho anh hôn, cho anh liếm vào đó. Cả người con nhỏ một lần nữa lại bừng bừng nhiệt độ cao, lửa dục lại bùng cháy, hai đầu vú của nó lại dựng đứng, cứng ngắc. Nó ra sức ưỡn hai bầu vú đã to cỡ quả cau của mình lên như muốn “in” vào trí nhớ của anh Khanh về hình thể nó trong giai đoạn dậy thì, cũng là đoạn thời gian ngắn ngủi cuối cùng mà hai anh em còn có thể “gần” nhau như vầy.
Cái miệng tham lam của anh Khanh sau khi từ cổ hôn xuống, đã “hạ cánh” lên một bên vú của con nhỏ, ngậm lấy, rồi bút chùn chụt ngon lành cả đầu vú lẫn trọn vẹn cái bầu vú nhỏ. Chỉ có với những đứa con nít chớm dậy thì như con em thì anh mới có thể làm việc này, một khi đã phát triển đầy đủ, bầu vú to cỡ trái cam sành thì chẳng miệng nào có thể ngậm hết được cả bầu. Bàn tay của anh se đầu vú bên kia, bóp bóp nhẹ trái chàm đã bớt cứng của con em, khiến nó lại ưỡn ngực ra đón nhận những khoái cảm mãnh liệt mà anh mang đến cho nó…
… Để rồi một lát sau, căn phòng một lần nữa lại vang vang những âm thanh “quen thuộc” như suốt nửa năm nay vẫn thế. Thân hình cơ bắp một tạ hai của anh Khanh lại đè lên con Loan, con ku to khủng của anh Khanh lại dập cho cái bướm mới nhú vài sợi lông tơ của con nhỏ muốn tét dọc làm đôi…
… Và nhiều phút sau đó, cả hai lại một lần nữa ôm siết lấy nhau, gần như hòa tan thành một thể thống nhất trong cơn cực khoái mãnh liệt không thua gì lúc nãy…
***
Nửa tháng sau, đúng nửa tháng sau mà không thêm được một ngày nào …
Chiều hôm đó cả nhà hai thằng Bi-Bo đều tập trung lại đưa anh Khanh ra phi trường, mà chủ yếu má kêu taxi chở cả nhà ra sân bay để con Loan có cơ hội tạm biệt anh nó, được ở bên anh nó thêm một lúc, dù anh Khanh thì muốn chia tay ngay tại nhà hơn.
Bên phía gia đình anh Khanh có cậu và mợ con Loan thì đến thẳng sân bay, còn đám em đông đúc của anh thì ở trên quê, không xuống Sài Gòn. Anh Khanh hẹn sẽ video-call với tụi nó nên lát nữa vô sân bay anh sẽ gọi sau.
Sân bay quốc tế rất đông, từng đoàn người chen chúc nhanh chóng nuốt chửng bóng lưng vạm vỡ của anh Khanh.
Việc đưa tiễn đã xong, mọi người đều ra về ngay chứ không la cà gì thêm. Cậu mợ con Loan cũng chia tay về lại Tây Ninh, vì không thể bỏ đám nhỏ ở nhà một mình qua đêm được.
Từ taxi bước vô nhà, con Loan đứng trước thềm nhà mình khóc ngon lành. Căn nhà tối đen, vẫn còn chưa ai mở đèn này đã chính thức “trống rỗng” đối với con nhỏ.
Nhìn bốn bức tường bê tông vô hồn, con Loan thấy mình chẳng còn vương vấn chỗ này nữa rồi. Ba mẹ đã mất, giờ anh Khanh cũng kéo vali đi Mỹ, chỗ này cũng không còn là “nhà” của nó nữa.
Trong lòng đứa con gái 10 tuổi như trống rỗng, đau đớn, mất mát, tối đen như căn nhà trước mặt nó vậy. Tất cả những gì nó còn cảm nhận được về ba mẹ là hai tấm di ảnh trên bàn thờ đang có mấy cái bóng đèn nhỏ chiếu sáng mờ mờ, mà cô Ba nói sẽ dời qua bên kia thờ chung với ông bà luôn. Tất cả những gì mà nó còn cảm nhận được từ anh Khanh, đó là hình ảnh anh kéo vali đi vô sân bay, quay lại vẫy vẫy tay với nó rồi đi thẳng một mạch không quay lại lần nào nữa. Hình ảnh đó dù vẫn còn mới toanh nhưng dần trở nên mơ hồ trong tâm trí nó. Lúc này anh chỉ để lại cho nó mùi đàn ông vẫn còn nồng nàn trên người nó sau cả đêm qua, và gần như cả ngày hôm nay anh lăn lộn, ôm siết lấy nó trên cầu thang, trong nhà tắm, ngoài sân thượng, và trên cả cái giường gãy đã được anh mua gỗ về thay hôm trước… Thực ra anh không chỉ lưu lại mùi hương trên mình nó, mà còn lưu lại rất rất nhiều “chất lỏng nhớt nhợt” của anh trong người nó.
Nghĩ tới đây, con nhỏ kín đáo co thắt âm đạo, cảm nhận hơi nóng còn sót lại từ lượng tinh dịch đang ngập tràn trong bướm mà anh đã bơm vào sau bao lần triền miên với nó từ tối qua đến suốt ngày hôm nay. Trước đây, nhiều lúc con nhỏ thấy anh chơi mạnh bạo làm nó đau đớn, không thích lắm, nhưng từ bữa anh thông báo tin sắp sửa du học, ngay cả những cơn đau thốn muốn đứt tung âm đạo khi anh chơi, nó cũng thấy rất thích. Rồi từ trước đến giờ, nó thấy khá phiền khi con trai xuất tinh trong bướm nó, khiến nó phải loay hoay, nhiều lúc có cả lúng túng, khó xử với mớ chất dịch nhớp nháp và có phần đặc sệt đó. Đến giờ phút này, một mình đối diện căn nhà lầu trống rỗng, nó lại thấy muốn níu kéo, giữ chặt lấy mớ chất dịch quý giá mà trước khi lên taxi ra sân bay, anh Khanh đã tranh thủ bắn ra lần cuối vào bên trong bướm nó.
Những giọt chất nhờn đặc sánh đó của anh, đối với con nhỏ lúc này sao mà quý giá. Con nhỏ tưởng tượng mỗi giọt tinh dịch nằm sâu trong bướm mình như chứa đựng nỗi nhớ nhung da diết, không muốn buông tay của nó với một người rất thân còn sót lại của nó trên đời này, cũng chứa đựng sự yêu thương sâu đậm mà dạo gần đây con nhỏ gần như có thể “đọc” được từ trong mắt anh mỗi khi nhìn nó.
Càng nghĩ con nhỏ càng muốn “bế tinh”, không để lãng phí “di sản” quý giá đó của anh Khanh.
Tất cả những suy nghĩ trên, nói thì dài dòng, thực tế chỉ diễn ra trong giây lát, trong khi con nhỏ vẫn đứng trước nhà mà khóc rưng rưng. Đôi vai gầy của nó run run, cũng giống như mới ngày nào nó úp mặt lên giường anh Khanh mà khóc sau khi nghe anh báo tin về sự chia ly trong ngày hôm nay.
Hai tuần! Khoảng cách thời gian đó đối với con nhỏ lúc này gần như không tồn tại. Đối với nó, cái đêm cuồng hoan với anh đến gãy thanh giường, cứ như vừa mới ngay đây. Từng hành động của anh, từng ánh mắt, từng biểu cảm trên gương mặt anh lúc anh bắn ra, từng cái phập phồng, co giật của dương vật anh lúc đang bắn tinh vô người nó, từng búi cơ bắp cuồn cuộn của anh cũng co giật theo con ku anh,… những chi tiết tưởng chừng nhỏ nhặt đó, nó đều nhớ rõ hết, như khúc phim được chiếu lại ngay trước mắt, khiến con Loan như chìm ngập trong hồi tưởng. Quá khứ với thực tại như bị trộn lẫn với nhau, không còn phân biệt được nữa.
Trong lúc khóc, con bé có những lúc nở nụ cười hạnh phúc, rồi lại khóc, rồi lại mơ màng, rồi lại khóc…
Hai thằng Bi-Bo không cần má nói, tụi nó đứng lặng yên bên cạnh em gái, chờ cho con nhỏ khóc cười một hồi, có vẻ nguôi nguôi, rồi thằng Bo mới bước ra trước, ôm lấy con em, vỗ về, vuốt mái tóc dài chấm vai của nó. Thằng Bi thì đứng cạnh bên nắm bàn tay lạnh ngắt của con nhỏ. Hai thằng có thể cảm thấy sự lẻ loi và tủi thân cực độ của em mình, càng thấy thương con nhỏ hơn.
Tội nghiệp, con nhỏ mới có 10 tuổi!
Mỗi thằng đều thầm thề thốt, muốn che chở cho con em mình suốt đời, muốn mang lại hạnh phúc cho nó, muốn làm cho nó cười vui mãi không thôi, nói chung là … sến như con hến, y chang như mấy truyện ngôn tình mà giới trẻ tụi nó thường đọc.
Má cũng đứng đó một hồi, bần thần nhìn căn nhà trống không, tối đen ngay trước mặt, căn nhà từng có ông anh ruột mình, và bà chị dâu rất thơm thảo, biết điều, ai cũng quý mến… Cả hai chẳng những là ruột thịt, còn là đồng nghiệp của má nữa. Má cũng rơm rớm nước mắt rồi đi tới vuốt tóc con Loan, xong vỗ vỗ nhẹ lên vai nó mấy cái, xoay lưng đi vô nhà bên này, mở đèn lên. Chỉ ít giây sau, bóng lưng má khuất sau cầu thang tuốt trong nhà.
Hai thằng Bi-Bo đứng ôm em, cho con nhỏ khóc một trận ướt hết ngực áo thằng Bo.
Đến một lúc, hình như mệt quá, con nhỏ có vẻ buồn ngủ, đầu óc đặc sệt lại. Nó cũng dừng khóc, tựa hẳn vào người thằng Bo thở nhè nhẹ.
Thấy vậy thằng Bo cúi xuống bế con bé lên, cùng thằng Bi đi về phòng mình.
Lên tới nơi thì con nhỏ như tỉnh lại một chút. Cả đám đóng cửa phòng lại, cởi hết quần áo ra.
Vài phút sau, thằng Bo siết chặt lấy cơ thể trần truồng của con em, nắc ku như điên vào bướm con nhỏ.
Hình như con nhỏ vừa mồ côi cả cha lẫn mẹ, bây giờ lại phải ly biệt anh Khanh nên nó rất cần một chỗ dựa về tâm lý, và cả thể xác. Nên lúc này nó quấn lấy anh Bo như một con rắn. Cơ thể mềm mại và nhỏ bé của nó như dán sát lấy thân hình cuồn cuộn của anh…
… Một lúc sau, ở trên giường thằng Bo cong người xả những dòng tinh khí nóng rực vô bướm con nhỏ.
Một lát sau nữa, thằng Bo vừa thở vừa rút ra, nhường con em lại cho thằng Bi.
Hai anh em thằng Bi-Bo cùng nhau triền miên, ôm siết, nắc, dập con nhỏ liên tục suốt 2 tiếng đồng hồ sau đó. Tụi nó ra bên trong bướm, trong miệng con nhỏ tới mấy lần, đến khi cảm thấy không còn chút nào tinh khí để ra nữa, tuyến tiền liệt đã căng phồng, tụ máu, và ngâm ngẩm đau, tụi nó mới thả lỏng ra, nằm ôm con em thở phì phò đầy khoan khoái.
Con Loan càng thở mệt nhọc hơn hai anh, sức con gái như nó dù tập thể dục mỗi ngày nhưng vẫn không thể bì được với hai anh sinh đôi 17 tuổi. Dù mệt nhưng kèm theo đó là hạnh phúc vì nó cảm giác rất an toàn, được che chở bởi người nhà. Bây giờ ngoài hai anh, thì chỉ còn cô của nó là ở đây thôi. Anh Khanh đã đi xa, cậu thì gần hơn nhưng cũng cách đây chín chục cây số, nên gần nhất lúc này chỉ có hai cơ thể cường tráng, cơ bắp bóng loáng vì mồ hôi đang nằm bên cạnh.
Càng nghĩ nó càng ôm chặt lấy thân hình anh Bo, rúc đầu xuống dưới cánh tay của anh như con chim nhỏ nép mình vào tàng cây cổ thụ, tìm kiếm sự che chở trước gió mưa trong trời đất. Tay nó vê vê hai hòn bi của anh, rồi xóc nhẹ mấy cái trên dương vật đang xìu xuống, miệng thì chép chép
– Sao ngộ thật đó mấy anh. Em càng bị mấy anh đút vô đau thì càng nhớ hơn đó. Hí hí…
Thằng Bo cười khì khì nói
– Em làm anh nhớ tới một chuyện mà hồi 13 tuổi thằng bạn kể cho tụi anh á.
– Chuyện gì vậy anh?
– Chuyện cổ tích. Dzui lắm. Em muốn nghe không?
Con Loan ngóc đầu, rướn người lên gác má lên phần cánh tay sát vai anh Bo, đôi mắt đẹp của nó mở to ra háo hức
– Kể cho em nghe đi! Giờ chuyện gì em cũng nghe hết, hí hí…
– Ờ ờ… E hèm… Ngày xửa ngày xưa, xưa ơi là xưa, xưa rất là xưa… haha…
– Đừng nói với em là có một con mẹ bán dưa, mẻ ngồi mẻ … địt nha, hihi…
– Chuyện đó ai cũng biết mà. Hổng phải đâu. Chuyện này khác nè. Để anh kể tiếp ha.
– Dạ. Hí hí
– Ngày xửa ngày xưa…
– Nữa!!
– Há há… Rồi, tới rồi nè, đừng nóng quá bón! Có bà kia, quá hai lăm mà chưa chồng, nên ế luôn rồi.
– Ủa. Sao mới 25 mà ế được ta?
– Xưa con gái gả chồng từ thuở mười ba rồi, mà mười ba là tuổi mụ đó, tức là tính theo tuổi Tây bây giờ là mười hai thôi.
– Wow. Nhỏ dữ! Sướng! Hí hí…
– Ờ. Lấy chồng từ thuở mười ba, đến năm mười tám thiếp đã năm con.
– Em biết bài hát này, tưởng chỉ nói giỡn thôi, ai ngờ là thiệt luôn?!
– Thiệt! Nên bà kia ‘quá date’ mười hai năm mà hổng ai lấy thì xác định ở giá luôn rồi. Tối đó bả buồn quá, lấy một cây súng ru-lô ra định tự tử. Em biết súng đó không?
– Biết. Súng cao bồi có cái cục quay quay lúc bắn đúng không anh?
– Đúng rồi, súng đó á. Cái nòng rất dài, rồi bả…
– Mà khoan! Sao thời xửa thời xưa lại có súng đó. Hồi đó em tưởng chỉ có kiếm với đao thôi chứ?!
– E hèm. Nên người ta mới làm chuyện cổ tích chứ. Em có thấy người nào chui vô hang thỏ được như cô bé Alice lạc vô xứ thần tiên không?
– Ừa ha. Hihi. Anh kể tiếp đi. Bả lấy súng đó ra tự tử hả anh?
– Ừ. Ý định thôi chứ chưa bắn. Lúc đầu bả kê súng vô mặt, chưa bóp cò thì nghĩ ‘mặt mình đẹp vầy mà bắn thủng sẽ chết xấu xí lắm, phải bắn chỗ khác mới giữ được đẹp”, mình chết rồi vẫn phải cho đám tụi nó tiếc đứt ruột mới được. Đẹp vầy mà không ai nhìn ra. Nghĩ vậy nên bả đưa súng xuống ngực, tính bắn vô tim.
– Em đoán thử xem bả có bắn không?
– Ơ… Chắc …
Vừa nói con nhỏ vừa nhìn xuống khuôn ngực của mình, trên đó đang có cặp vú mới nhú ra khiến nó rất tự hào. Gần như ngày nào nó cũng cởi đồ đứng trước gương để ngắm, trông mong cho vú mình nhanh nhanh to tròn như mấy cô diễn viên Hàn Quốc vậy. Nhìn cặp vú của mình xong, nó “sáng” ra, liền ngước lên nhìn anh Bo nói ngay
– Chắc bả không bắn đâu, đúng không anh? Ngực bả cũng đẹp, giống … em, hí hí…
– Hí hí. Chỉ có con gái là hiểu nhau. Bả lưỡng lự một hồi rồi cũng hổng bóp cò, vì nghĩ ‘cặp vú mình đẹp vầy mà bắn thủng một lỗ, mình chết khó coi lắm. Bắn chỗ khác thôi’. Thế là bả dịch nòng súng xuống bụng, rồi cũng không bắn mà dịch xuống tiếp, rồi nghĩ ‘chắc phải chọn chỗ nào kín đáo, thì chết người ta mới không thấy gì hết, vậy mới tốt. Thế là bả … chọt nòng súng vô lỗ bướm.
Con Loan trố cặp mắt đẹp của nó lên, miệng há hốc ra, cong người ngó xuống cái bướm vẫn đang trào tinh khí ra ướt giường của mình, rồi nói
– Ghê quá!
– Haha.
– Vậy là bà đó bắn … chỗ kia mà chết hả anh?
– Haha.. Chưa đâu. Bà đó đút nòng súng vô một chút, thấy chưa đủ kín đáo, bả đút sâu hơn, sâu hơn, sâu hết nòng súng luôn. Tới chỗ này đã đủ kín lắm rồi, đáng lẽ đã bắn được rồi ha.
– Ghê quá! Đúng là kín rồi, hic hic…
– Khà khà. Nhưng lại xuất hiện vấn đề. Đó là tới lúc bóp cò súng thì bả lại phân vân, không biết mình đã suy nghĩ kỹ chưa mà chết vội vậy. Bóp một phát là không có cơ hội suy nghĩ lần hai luôn đó. Thế là bả rút ra.
– Ủa? Kỳ vậy? Rồi sao nữa anh?
– Rút ra, bả suy nghĩ thêm một lúc, thấy chắc rồi, đời này đã 25 tuổi mà không ma nào rước thì chỉ có ế thôi, sống thêm làm gì, nên bả cắn răng đút nòng súng vô lại tuốt bên trong bướm. Xong rồi cũng không quyết đoán bóp cò được, bả lại rút ra.
– Em chờ nè anh. Chắc tranh thủ ngủ được một giấc quá. Chừng nào bả chết thì báo em nha, hí hí…
– Haha. Thực ra tới giờ bả cũng chưa chết nữa. Vì vẫn còn phân vân nên bả cứ đút vô xong rút ra, lại đút vô, lại rút ra…
Kể tới đây thằng Bo với thằng Bi mím môi nhịn cười nhìn con em.
Con Loan hơi ngớ ra một tích tắc, xong nó chợt đỏ mặt, bỗng giơ một tay đấm mấy cái lên ngực thằng Bo khiến thằng ku kêu đau oai oái, cong người lại xin tha, rồi cùng với thằng Bi phá ra cười ha há. Tụi nó còn phản công lại con nhỏ, thọt lét vô nách, còn thằng Bi thì nhoài xuống gãi gãi nhẹ lòng bàn chân con em khiến con nhỏ bị nhột, co rúm người lại cười nắc nẻ, lúc đó bướm không kiêm soát được khiến tinh dịch phọt ra văng đầy giường, mùi tinh “nồng nàn” lan tỏa trong không khí…
Mấy anh em cười giỡn thoải mái với nhau một lúc, rồi mặc đồ vô đi xuống nhà ăn tối. Chơi với giỡn nhau xong, tinh thần thư giãn rồi tụi nó mới thấy đói.
Cả nhà đi ra sân bay từ chiều giờ nên chưa ai ăn gì hết.
Má nãy giờ nấu nướng xong rồi nhưng vẫn không gọi mấy đứa nhỏ.
Lúc tụi nó đi xuống, má thấy con Loan trông tươi tỉnh hơn hẳn, nhưng lúc đi tay nó vẫn nắm chặt tay thằng Bo đi kế bên, nhất quyết không buông.
***
Ngày hôm sau con Loan chính thức dọn hết đồ đạc qua căn phòng trống còn lại trên lầu thượng nhà cô Ba, mà nếu là nhà bên kia thì là phòng anh Khanh ở vậy. Hai nhà kiến trúc giống y chang nhau nên con nhỏ ở bên đây cũng không thấy xa lạ gì, cứ như chưa từng dọn nhà.
Dọn đồ xong, tối hôm đó con nhỏ ngủ một giấc thật sâu trong căn phòng “mới mà cũ” này. Trong mơ nó thấy mình vẫn đang ngủ trong phòng anh Khanh, cùng với anh triền miên cả đêm. Đến sáng thì xuống ăn sáng với ba mẹ, gia đình bốn người chưa bao giờ hạnh phúc như thế. Trên môi con nhỏ dường như luôn gắn một nụ cười hạnh phúc, theo suốt với nó trong giấc ngủ sâu.
hết chương #9
up tiếp đi ad ơi
Why not continue update ????
Tởm v ở bt là truyện tưởng tượng mà tôi đọc nó cứ tức kiểu j ấy con loan còn nhỏ quá mà đã v
truyện tưởng mà hay thế