Siêu Phẩm(Chinh Phục Người Mẹ Khó Tính) – Update Chương 56

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Siêu Phẩm(Chinh Phục Người Mẹ Khó Tính) – Update Chương 56

Thể Loại:

Ngày Cập Nhật : 02/06/2025

CHƯƠNG 50:

Người chồng đèo còn người vợ ngồi phía sau véo vào hông người chồng.

“Ông nhìn cái gì đấy hả?”

“Nhìn gì đâu”

Người đàn bà bĩu môi “Hừ… phơi phới mơn mởn ra đó không nhìn mới lạ, thèm nhỏ dãi ra ấy chứ”

“Đâu, thấy gì đâu”

“Thôi đi… mà cái con đấy bình thường kín đáo lắm mà hôm nay dở chứng đéo mặc đồ lót nhìn thấy cả lông luôn, đúng là cái loại lẳng lơ”

Ông chồng ngơ ngác “Hả… lông gì cơ”

“Lông lồn chứ còn gì nữa”

“Thấy mỗi vú không để ý bên dưới…hề hề…” Hắn thực sự tiếc nuối vì cặp vú to lớn thu hút hết sự chú ý nếu nhìn xuống dưới thì thấy thứ hay ho hơn rồi.

Bà vợ lại véo “Biết ngay mà…”

“Aaaa… đau… Không muốn nhìn nhưng nó cứ đập vào mắt ấy chứ…”

“Chồng mới mất mà lẳng lơ mời gọi thật chắc kiếm được mối nào rồi cũng nên”

Hắn cười “Chắc có ông nào trên tầng nên mới dậy muộn… haha…”

“Có khi thế thật ấy nhờ… chậc chậc… nhìn tưởng ngoan hiền đoan trang nhưng bên trong ai biết được dâm loạn cỡ nào”

Đưa vợ về nhà người chồng lại dắt xe ra cổng.

“Ông đi đâu đấy?”

“Ra đây có tí việc”

“Việc giề”

“Đi tìm gái… haha…”

“Ông dám? Coi chừng tôi cắt phăng cái ấy đi đấy”

“Đùa thôi gì mà căng thế ra bảo dưỡng thay dầu xe tí thôi gần nửa năm rồi chưa thay nhớt”

“Đi về nhanh đấy nhá”

“Ờ…”

Người đàn ông hướng nhà Hoàng Lan mà đến hắn mơ tưởng muốn ngắm nhìn cô trong bộ váy ngủ mỏng manh một lần nữa nhưng quả thực hắn không dám đi thẳng vào nhà mà chỉ muốn ngó nghiêng bên ngoài, hắn đi qua ngôi nhà thì thấy Hoàng Lan ăn mặc kín mít từ đầu đến chân (áo chống nắng) dắt xe ra ngoài muốn đi đâu đó, đi qua một đoạn rồi cái bản tính tò mò dâng lên hắn quay đầu xe bám theo.
Hắn thấy Hoàng Lan thường xuyên ngó nghiêng nhìn chỗ này chỗ kia và nhìn cả gương chiếu hậu nên hắn cũng rất cảnh giác giữ khoảng cách để không bị phát hiện.
Hắn nghĩ rằng Hoàng Lan lén lút đi cặp bồ nên rất thích thú cười thầm trong lòng nhưng không ngờ đi lòng vòng một đoạn đường rất xa Hoàng Lan dừng xe lại nhìn ngang ngó dọc rồi đi bộ một đoạn vào một hiệu thuốc mua gì đó rồi nhanh chóng chạy ra xe rồi phóng vút đi.
Hắn nhăn mặt “Gì mà bí mật vậy như kiểu đi mua hàng cấm vậy nhỉ?”
Tiến đến cửa hàng người đàn ông nói “Người nãy mua gì bán cho tôi cái tương tự”
Cô dược sĩ nhăn mặt nhìn hắn rồi lắc đầu, kiểu: Việc gì tôi phải bán cho ông chứ.
Hắn đưa ra tờ 200k rồi nói tiếp “Nhiêu đây đủ chưa? Khỏi trả lại tiền thừa”
Cô dược sĩ đắn đo hắn lại đưa ra một tờ tiền 100k nữa
“Tổng 300 khỏi trả lại”
Tự nhiên được một mớ tiền không ham mới lạ, cô dược sĩ cầm lấy tiền rồi bắt đầu để những thứ mà Hoàng Lan vừa mua vào túi cho hắn.
Người đàn ông cầm túi đen lái xe rời đi, được một đoạn hắn tò mò mở ra xem rồi mắt hắn sáng rực lên: “Wàooo…Cô em làm anh bất ngờ đấy… haha…”
Hắn như được tăng thêm 1000% sự tự tin và phấn khích lập tức phóng xe như điên.
….
Hoàng Lan trở về nhà và nhanh chóng mở lại tiệm may, có tiếng xe máy đỗ trước nhà Hoàng Lan ngước nhìn: Đứng trước mặt cô là một người đàn ông khoảng 40 tuổi chiều cao cỡ 1m6 thấp hơn cô nửa cái đầu, răng lởm chởm không đều có màu vàng khè (hút thuốc), bụng bia, bàn tay chai sần, ăn mặc không được sạch sẽ cho lắm người này là lao động chân tay giống kiểu phụ hồ thợ xây, đặc biệt hắn ta là chồng của người phụ nữ vừa nãy đến lấy quần áo.
“Nhà mình bỏ quên gì ạ”
“Không, tôi muốn may một bộ quần áo, sơ mi quần tây”
Hoàng Lan ngó ra ngoài “Chị nhà anh đâu ạ”
“Cô ấy có việc bận rồi, cô ấy bảo quần áo may rất đẹp bảo tôi quay lại may một bộ”
Hoàng Lan hơi hoài nghi nhưng có khách hàng may đồ cô không thể từ chối được.
“Anh chọn vải đi”
“Cô tư vấn giúp tôi nên chọn cái nào”
Hắn đứng rất gần Hoàng Lan cảm giác lâng lâng bay bổng như trên mây vì mùi hương quyến rũ toả ra từ cơ thể Hoàng Lan dáng người cao bộ ngực to lớn cặp mông cong cớn khiến hắn muốn ‘phạm tội’, bên dưới hắn cương lên đội quần cứng ngắc chỉ tiếc là tại sao Hoàng Lan bây giờ lại ăn mặc kín cổng cao tường như vậy quần dài áo dài tay khác hẳn hồi sáng.
Nếu Hoàng Lan mặc đồ ngủ hắn sẽ lao vào ‘thịt’ luôn ngay bây giờ nhưng quan sát kĩ nhà có có camera hơn nữa lại mặc kín như này thì rất khó hành động.
“Anh thích loại vải nào”
“Cái này thì thế nào?”
“Loại này 300 loại này 350 loại này 400”
“Vậy… may cái 400 đi”
Hai người lại đi sang chọn vải để may áo.
“Đây là các loại vải, anh thích màu gì”
“Lấy cái này đi, màu trắng, tôi sẽ mặc nó đi ăn cưới”
“Vâng, anh đứng đây để em đo”
Lúc này hai người đang đứng gần cửa cuốn, nhìn thẳng ra đường thông thoáng nhiều người qua lại nhìn thấy bên trong sẽ an toàn cho cô nhưng hắn cũng biết điều đó lúc Hoàng Lan quay người đi vào lấy thước đo thì hắn tháo dép nhẹ nhàng đi sau cái mũi của hắn vẫn liên tục hít vào mùi hương từ cơ thể cô còn mắt hắn dán chặt vào cặp mông to lớn khi cô hơi cúi người xuống làm cái viền quần lót nổi lên.
Hoàng Lan quay người lại thấy hắn đứng ngay phía sau ở rất rất gần suýt chút nữa là cái ấy chạm vào mông cô.
“Ahhh…” Hoàng Lan hoảng sợ theo bản năng cô co người hai tay khép chặt trước ngực.
“Sao vậy”
“Anh đi ra gần cửa để em đo”
“Hôm trước thấy vợ tôi đứng đo ở đây mà”
Nhăn mặt khó chịu. chỉ tay “Anh đi ra kia đi”
“Sao phải phiền phức như vậy đo ở đây cũng được mà”
“Trong này tối”
“Tối thì bật đèn lên” Hắn nhìn quanh rồi với tay bật hai bóng đèn bên trong.
Lúc nãy đã nghi ngờ cảnh giác rồi giờ thì càng trở nên căng thẳng sợ hãi hơn rùng mình nổi gai ốc:
“Nhà tôi có camera đấy”

“Camera thì làm sao? Tôi có làm gì đâu mà sợ” Hắn giơ hai tay ngang vai “Đo đi” Hắn đổ mồ hôi nách làm cái áo chỗ nách ướt đẫm.

Hoàng Lan do dự hai tay hơi run vì lúc này chỉ có một nam một nữ trong nhà mà tên này bẩn thỉu gương mặt không thiện lành chút nào mà rất gian manh.

“Có chuyện gì sao?”

Hoàng Lan lắc đầu “Không”

“Vậy đo đi”

Tim Hoàng Lan đập thình thịch tay run run bắt đầu đo thân trên cho hắn bỗng cô nhìn thấy cái quần của hắn u lên một cục to tướng khiến cô phát hoảng tim như muốn bắn ra ngoài vì sợ hãi tên này thực sự có ý định xấu.

Tên này không mặc sịp mà hắn mặc quần dài với quần đùi nên mỗi khi cái ấy cương cứng là đội quần lên vô cùng lộ liễu nhưng hắn lại không hề ngại ngược lại rất đắc ý.

Phần khó nhất là đo thân dưới, Hoàng Lan cảm giác rất nguy hiểm không muốn tiếp tục nhưng hắn cứ đứng đơ ra đó nhìn chằm chằm vào cô. Hắn không có ý định rời đi mà muốn ở lại đây càng lâu càng tốt.

Hoàng Lan ghi số đo thân trên lên sổ bàn tay cô run run nhìn không rõ số.

“Xong rồi, anh về đi”

“Xong rồi á, thế còn bên dưới”

“Em tự áng chừng được”

“Áng chừng là thế nào phải đo đạc đàng hoàng chứ”

Hoàng Lan lúc này không biết phải làm sao, cô không muốn ở gần tên hôi hám bẩn thỉu và nguy hiểm này nhưng đứng một lúc cô lại nghĩ: Tên này bám dai như đỉa làm nhanh cho xong rồi đuổi hắn đi.

Hoàng Lan hít thở một hơi thật sâu, nín thở rồi nhanh chóng tiến đến đo eo hông đùi chân chiều cao chân… tất cả chưa đầy 30s làm xong cô lùi lại và thở mạnh bộ ngực phập phồng, ghi thông số vào sổ.

Còn hắn vẫn chứ nhìn chằm chằm vào cô.

“Xong rồi đấy”

“Nhanh thế, trước thấy đo lâu lắm mà”

“Xong rồi đấy ạ, anh về đi khoảng 5 ngày nữa quay lại đây”

Hắn gật gù “Được”

Hắn nhìn Hoàng Lan lần cuối rồi mỉm cười rời đi, điệu cười của hắn thật ghê tởm răng xấu vàng khè.

Hắn rời đi một lúc rồi Hoàng Lan mới bình tĩnh trở lại cô đi ra nhìn xem hắn thực sự đã đi hay chưa, cô đưa tay vỗ vỗ lên ngực rồi thở một hơi dài.

“Thôi chết rồi, quên lấy tiền cược”

Nguyên tắc của việc may đồ là phải lấy tiền cược để lỡ khách không lấy thì còn bán lại cho người khác với giá rẻ hơn.

Hoàng Lan có ghi thông tin của người vợ có cả số điện thoại cô dự định gọi điện nhưng vừa rồi hắn doạ cô sợ hết hồn nên cô không dám gọi nữa.

“Chưa cược tiền thì chưa may, kệ đi”

Lỗi không cược tiền là do Hoàng Lan bất cẩn mà quên đi mất chứ bình thường chọn đồ xong là phải hỏi tiền cược ngay rồi mới may đồ. May đồ nam không khó lắm nếu hắn thực sự quay lại lấy đồ thì sẽ hẹn sang 2 ngày nữa lúc đó tức tốc may để trả đồ cho hắn cũng được.

///

Buổi sáng ngày hôm sau mới 5:50 còn chưa tỉnh ngủ thì điện thoại reo chuông tưởng là chuông báo thức nhưng không phải vì báo thức lúc 6:00.

“Alo”

“Em ơi hôm qua chưa cọc tiền may quần áo”

“Anh là…???” Lúc này Hoàng Lan vẫn đang mơ mơ màng màng chưa tỉnh ngủ.

“Hôm qua đo mà hôm nay đã quên rồi à”

Hoàng Lan cũng không biết tên, giờ cô nhớ ra cái giọng của hắn rồi.

“Vâng… vâng… em nhớ rồi”

“Giờ em xuống lấy tiền cọc giúp anh rồi may cho anh với, chưa đưa tiền cọc chưa làm gì đâu đúng không? à mà cọc bao nhiêu ấy nhỉ”

“200 ạ”

“Rồi xuống lấy đi anh đang vội đi làm”

Hoàng Lan nghĩ chỉ là đưa tiền thôi chỉ cần hơi hé cửa đưa tay ra nhận tiền là được rồi mặc hay không mặc đồ thì bên ngoài chả nhìn thấy.

Cửa cuốn chạy được khoảng 1m thì Hoàng Lan bấm dừng cô thò tay ra ngoài quơ quơ tay“Anh ơi đưa cho em”

“Em ra ngoài này được không anh đang trên xe nhiều đồ quá chân chống thấp sợ đổ”

Việc này nằm ngoài dự tính của Hoàng Lan khiến cô gãi đầu bối rối “Em không ra được anh cố giúp em được không”

“Cố thì anh ngã xe mất đang chở cồng kềnh quá”

Hoàng Lan cúi xuống nhìn: Hắn ta đi con xe Wave trắng, chân đi ủng trên quần áo và ủng còn dính nước sơn, xi măng, đầu đội một cái mũ bảo hiểm thời trang (loại rẻ tiền) nụ cười trên môi lộ ra cặp răng xấu lởm chởm vàng khè. Phía sau chở theo một xe rùa và vài thứ đồ nữa khá cồng kềnh.

“Em ra đây đi”

4.1 29 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
31 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Truong x

Up full đi tác giả ơi

Hahaha

Ad cho xin link full hoặc cách liên hê

cũng được tên gì

tg nó chết rồi

Hahaha

Ad xin link full

Luis

Tác giả có full thì bán lại tui mua nha.. để lại cách liên hệ nha ad

Luis

Bộ này bên kk2 dc 40chap là sập web rồi .. lúc đó đang theo dỏi mà sập cay vcl

cũng được tên gì

m kiếm truyện người mẹ má hồng đó hay lắm kk sập mất mẹ nó