Siêu Phẩm(Chinh Phục Người Mẹ Khó Tính) – Update Chương 56
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Siêu Phẩm(Chinh Phục Người Mẹ Khó Tính) – Update Chương 56
Tác Giả: ĐỘC CÔ KIẾM ĐẾ
Danh Mục: Biến Thái, Bú Cu, Gái Xinh, Loạn Luân, Máy Bay, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: loạn luân mẹ con
Ngày Cập Nhật : 02/06/2025
CHƯƠNG 54:
Khu vực này an ninh khá tốt không có trộm cắp, xóm trọ này không khoá cổng vì có người hay về muộn, đèn đường đèn xóm trọ cũng tắt hết, Hoàng Lan bật flash đèn điện thoại lên rồi dùng tay che chỉ để một chút ánh sáng lọt ra ngoài đủ để nhìn thấy đường đi.
Hoàng Lan rón rén bước đi cố gắng không tạo ra tiếng động, cô căng thẳng lo lắng đổ mồ hôi hột lo sợ có ai đó xuất hiện.
Đến phòng Gia Huy thì cái xe điện vẫn đỗ trước phòng bên trong đã tắt điện, tất cả các căn phòng đều đã tắt điện.
Hoàng Lan áp tai vào tường lắng nghe thì có tiếng động phát ra nhưng không quá rõ ràng nhưng có thể chắc chắn một điều là bên trong vẫn chưa ngủ.
Hoàng Lan cố lắng nghe nhưng tiếng động quá nhỏ không biết là đang làm gì.
Đứng nghe lén một lúc không xác định được rõ ràng nên Hoàng Lan không biết phải làm sao.
Đột nhiên có tiếng xe máy khiến Hoàng Lan bất an cầu mong nó đi qua thật nhanh nhưng không xe máy này đi vào xóm trọ, Hoàng Lan hoảng hốt tìm chỗ trốn nhưng không biết trốn đâu chỉ biết ngồi thụp xuống.
Xe máy đi vào xóm trọ nhưng chỉ dừng lại ở phòng đầu rồi họ xuống xe mở cửa đi vào trong phòng.
Hoàng Lan ngồi đó tim đập thình thịch như muốn bắn ra ngoài, may mắn cho cô là có xe điện và một con xe ở phòng bên cạnh che chắn tầm nhìn của người ta nên cô không bị phát hiện.
Hai người kia vào phòng phải đến 10 phút sau mới tắt đèn, Hoàng Lan lại đứng dậy nghe ngóng: Có tiếng chiếc giường động đậy tiếng hôn ‘chụt’ rồi tiếng thở gấp gáp phát ra từ phòng Gia Huy khiến Hoàng Lan tức giận tay nắm chặt lại, nước mắt chảy dài trên má.
Tiếng pạch pạch pạch… phát ra khiến trái tim cô đau nhói, cô muốn biết kẻ nào đã cướp mấy trái tim Gia Huy làm nó không muốn về nhà nữa.
…thùng thùng thùng… Hoàng Lan đập tay vào cánh cửa nhôm làm nó phát ra tiếng động khá lớn, xóm trọ này ai còn thức chắc chắn đều nghe thấy.
Giọng Gia Huy vọng ra “Ai đấy”
“Huy… mở cửa”
“Ai vậy?”
“Mở cửa ra”
Tiếng bước chân và cánh cửa hé mở, Gia Huy không hề mở đèn trong phòng rõ ràng là đang che giấu, Hoàng Lan dùng đèn pin điện thoại chiếu vào mặt nó.
“Ai… Ai đang ở trong đấy?”
“Sao lại khóc, bị ai bắt nạt sao?” nhìn ngang ngó dọc
“Ai?” Hoàng Lan nhìn vào mắt Gia Huy còn gương mặt cô hai hàng lệ tuôn rơi.
“Có ai đâu”
“Giờ vẫn còn muốn giấu tôi nghe thấy hết rồi”
“Ghen à”
“Cút ra”
Hoàng Lan đạp cửa khiến Gia Huy lùi lại phía sau còn cô lách người đi vào trong phòng dùng đèn pin điện thoại chiếu loạn xạ và tìm thấy công tắc đèn cô bật nó lên.
Gia Huy sợ ảnh hưởng các phòng khác nên nó vội đóng cửa lại.
“Làm gì vậy”
Hoàng nLa ráo rác nhìn quanh cô tìm trên giường không thấy gì tìm dưới gầm giường và cuối cùng mắt tập trung vào phòng tắm kiêm vệ sinh, Hoàng Lan tiến về phía nhà vệ sinh tay cầm nắm đấm cửa nhìn về phía Gia Huy với gương mặt uất hận phẫn nộ.
“Đừng mở”
“Còn muốn giấu đến bao giờ”
Hoàng Lan nghiến răng gương mặt cương nghị cô quyết tâm phải nhìn cho bằng được con ‘tiểu tam’ nào đang chen vào cuộc sống của hai người.
Gia Huy “Xin đấy… đừng…”
Càng nói vậy thì Hoàng Lan càng điên hơn, cô bật đèn mở cửa rồi nhìn vào trong và không thấy gì, đi thẳng vào trong nhìn xuôi nhìn ngược vẫn không có ai, Hoàng Lan lại đi ra tìm lại một lần nữa rồi nhìn Gia Huy.
“Người đâu”
Gia Huy nhún vai tỏ ra vô tội “Người nào?”
“Người đàn bà đó”
“Ai cơ?” Cười.
Hoàng Lan vẫn không tin cô lại đi vào trong phòng tắm nhìn một lần nữa rồi đi ra nhìn lên trần nhà là mái tôn lạnh không có đường nào thoát ra căn phòng trọ nhỏ này không còn chỗ nào có thể trốn nữa.
Rõ ràng nghe rất rõ mà, Hoàng Lan nhận ra điều gì đó cô tiến đến muốn tát Gia Huy nhưng nó đưa tay đỡ.
“Lại muốn đánh tôi à”
“Cậu lừa tôi”
“Cho chừa cái tội rình mò”
“Cậu biết tôi ở ngoài đó?”
Gia Huy gật đầu “Khó ngủ đang nghịch điện thoại thì nghe tiếng động bên ngoài tưởng trộm”
“Hừ…”
“Áp tai vào chỗ này nghe thì không nghe thấy hành động gì, quái lạ trộm mà không thấy cạy khoá hay làm gì thì chỉ có thể là…” Chỉ tay vào mặt Hoàng Lan “Kẻ rình mò, nên tôi diễn một chút xem thế nào”
Hoàng Lan ‘quê’ muốn đi ra nhưng Gia Huy đứng chặn cửa.
“Cút ra”
Gia Huy đưa tay sờ lên má Hoàng Lan nhưng cô gạt ra, nó lại tiếp tục sờ lên rồi lau đi nước mắt cho Hoàng Lan.
“Cơm lúc tối ngon lắm”
“Thế mà bảo cho chó ăn, đồ khốn”
Hoàng Lan giơ tay định đấm vào mũi Gia Huy nhưng chỉ dí sát ở đó rồi dừng lại.
Gia Huy giải thích “Lúc tối là bạn đưa tôi về là con trai thôi”
“Trai gái gì đây cũng không quan tâm”
“Không quan tâm mà quay lại, tôi biết mẹ sẽ nghi ngờ mẹ ghen nên chắc chắn sẽ không ngủ được và quay lại đây”
“Hừ, đừng tưởng bở”
Gia Huy ôm lấy Hoàng Lan rồi thủ thỉ vào tai cô “Đừng ghen, tôi không có ai ngoài mẹ đâu, lúc tối khi thấy có hộp cơm để lại nhìn món ăn là biết do mẹ nấu cho tôi rồi lúc gặp mẹ tôi muốn ôm muốn hôn lắm nhưng vì còn tức chuyện mẹ đá gãy mũi tôi nên phải trả thù cho mẹ khóc một lần cho biết”
“Quá đáng” Hoàng Lan khóc và đấm vào ngực Gia Huy
“Mẹ vẫn lo lắng vẫn thương yêu tôi phải không, sợ tôi có người khác”
“Không, yêu ai ngủ với ai đây không quan tâm”
“Thế sao lại rình mò nghe lén hả”
“Tại vì… tại vì lo hai người làm chuyện bậy bạ không an toàn để lại hậu quả”
“Nhưng mà tôi làm gì có ai, trong lòng chỉ có mỗi mình mẹ thôi”
“Biết thế không sang đây thì hơn… hừ…” Hoàng Lan đã nín khóc giờ là điệu bộ giận dỗi.
Gia Huy lau nước mắt trên má Hoàng Lan cô không hề ngăn cản, Gia Huy dùng ngón tay đùa nghịch với bờ môi Hoàng Lan nhìn chằm chằm vào nó rồi dí sát đầu lại muốn hôn nhưng Hoàng Lan đẩy ra.
“Đi về đây”
“Giờ khuya lắm rồi về làm gì nữa”
“Không về chẳng nhẽ ngủ đây”
“Ừ, giường rộng mà” chỉ tay lên giường
“Bẩn hôi lắm không ngủ đâu”
“Thế mình về nhà ngủ”
“Không, chỉ đi một mình thôi”
Gia Huy lại ôm eo Hoàng Lan rồi dụi đầu vào gáy cô “Đừng giận mà, cả hai không giận nhau nữa làm hoà đi”
“Không”
Gia Huy hôn chụt chụt lên má phải Hoàng Lan “Đừng…” cô phản kháng nhưng không quá mãnh liệt.
“Thơm quá”
“Thả ra” Hoàng Lan vùng vằng vung tay bất ngờ Gia Huy “Aaaa…” lên một tiếng thì ra tay vô tình chạm vào mũi làm Gia Huy lùi lại tay đưa lên mũi suýt xoa.
“Sao vậy”
“Đau”
Hoàng Lan ân cần “Đau lắm hả”
Gia Huy gật đầu đây là đau thật không hề giả vờ.
“Xem nào” Hoàng Lan sờ vào mũi Gia Huy thấy nó sưng to căng tức “Chết rồi mai phải đi khám thôi không là hỏng mất”
“Để mấy hôm nhưng vẫn đau không thấy giảm chắc phải đi khám thật”
“Mai về nhà rồi đi khám nhé, giờ về đây mai gặp”
“Về làm gì khuya lắm rồi”
Hoàng Lan không nói gì nữa mà liền đi ra ngoài rồi khép cửa lại.
Gia Huy “Ơ”
“Về đây, ngủ ngon”
Gia Huy thất vọng đứng đơ ở đó, tiếng tí tách trên mái nhà báo hiệu trời đang mưa Gia Huy vội mở cửa chạy ra thì thấy Hoàng Lan đang dắt xe vào.
“Mưa rồi, không kịp về”
Gia Huy cười thầm ‘Đúng là ông trời giúp ta’
Hoàng Lan ngồi trên xe chống cằm nhìn ra bên ngoài lúc này trời đã mưa nặng hạt.
Mưa kèm theo gió nhưng Hoàng Lan vẫn ngồi ở xe, Gia Huy đi ra kéo cô vào trong phòng rồi đóng cửa lại.
“Mưa gió thế này còn muốn về hả”
“Tạnh mưa rồi về”
“Biết khi nào mới tạnh”
“Không mưa mãi được đâu kiểu gì chả tạnh, ngủ đi đây đợi mưa tạnh rồi tự về”
Hoàng Lan hé cửa nhìn ra ngoài khoanh tay trước ngực.
Gia Huy cũng đành chịu trước sự cứng đầu cố chấp của Hoàng Lan. Nó lên giường nằm ngủ quay lưng lại phía cô kiểu giận dỗi không muốn nhìn mặt.
Nằm một lúc thì nghe thấy tiếng đóng cửa ngỡ là Hoàng Lan định đi về nhưng lại thấy cô đi ngược vào trong phòng tắm làm gì trong đó một lúc lâu rồi quay ra ngồi ở mép giường.
“Có thể nằm nhờ một chút không”
“Không”
“Ơ…”
“Hì hì… đùa thôi… mời mãi từ nãy giờ không chịu lên nằm… mời đại tiểu thư lên giường con nằm ạ”
Hoàng Lan bắt đầu cởi bỏ quần áo ấm bên ngoài lộ ra một cái váy ngủ mỏng manh màu hồng, cổ váy khoét sâu lộ ra nửa bầu ngực hơn nữa còn thấy núm vú cộm lên hoá ra là không mặc áo lót bên dưới thì Hoàng Lan dùng tay che lại nên không biết có quần lót hay không.
Hoàng Lan lên giường tựa lưng vào đầu giường rồi nói “Sợ quá vừa nãy nhìn ra ngoài thấy một cái đầu ló ra”
“À… thì ra là sợ ma mới lên đây”
“Không biết là ma hay người nhưng mà sợ lắm í giờ vẫn còn nổi da gà”
“Mưa to thế này làm gì có ai chỉ có ma thôi” Gia Huy dùng hay tay chạm mạnh vào người khiến Hoàng Lan giật mình.
“Nhìn thấy rõ ràng luôn mà” Hoàng Lan rùng mình khi nhớ lại.
“Sợ quá bị ảo giác rồi”
“Không phải ảo giác là thật đấy”
“Thế còn muốn về nữa không, đây không đưa về đâu đấy nhá”
“Ơ, đưa người ta về đi giờ không dám về một mình nữa đâu”
“Giờ có một cách an toàn hơn”
“Cách gì?”
“Ngủ lại đây” Nói xong Gia Huy ôm chặt Hoàng Lan rồi nằm xuống giường đắp chăn lại.
“Mưa gió thế này ôm người yêu ngủ là thích nhất”
“Yêu ai? Ai yêu?”
“Yêu mẹ, mẹ Lan có yêu Huy không”
“Khùng… điên”
“Chính vì khùng vì điên mới yêu đó”
“Không yêu”
Gia Huy hôn lên vai lên cổ lên má rồi nhìn chằm chằm vào bờ môi đỏ mọng của Hoàng Lan.
“Hôn nhé”
Lắc đầu
Nhưng Gia Huy vẫn cứ hôn, môi chạm môi thật ngọt ngào, Hoàng Lan không hề phản đối mà để mặc Gia Huy hôn thoả thích.
“Sao lại không mặc áo ngực vậy hả”
“Vội quá không kịp mặc”
“Ngay từ đầu đã xác định ngủ lại đây rồi phải không?”
“Điên à, không phải”
“Thế sao lại để tênh hênh thế này” Gia Huy bóp vú
“Đã nói là vội mà”
“Mặc đồ ngủ gợi dục không mặc áo lót cứ phơi phới mơn mở thế này là cố tình câu dẫn”
“Không có… người ta định về rồi tại thứ gì đó ngoài cổng đấy chứ”
“Thế có mặc quần lót không?”
Hoàng Lan ngại ngùng đỏ mặt không trả lời.
“Quần lót cũng không mặc luôn phải không?” Gia Huy đưa tay xuống định sờ nhưng Hoàng Lan nhất quyết không cho sờ.
“Đừng”
“Kiểu này chắc chắn là không mặc rồi”
“Có mặc”
“Nói dối”
Hai người vật lộn trên giường, Gia Huy vẫn còn đau tay và đau mũi không dùng nhiều sức nên không thể áp đảo được Hoàng Lan không sờ tận tay nhưng đùi nó thì có thể chui vào váy chạm vào cái ấy của Hoàng Lan và nó nhận ra rằng Hoàng Lan không mặc quần lót như vậy là bên trong hoàn toàn trống trải.
Up full đi tác giả ơi
Ad cho xin link full hoặc cách liên hê
tg nó chết rồi
Ad xin link full
Tác giả có full thì bán lại tui mua nha.. để lại cách liên hệ nha ad
Bộ này bên kk2 dc 40chap là sập web rồi .. lúc đó đang theo dỏi mà sập cay vcl
m kiếm truyện người mẹ má hồng đó hay lắm kk sập mất mẹ nó