Siêu Phẩm(Chinh Phục Người Mẹ Khó Tính)
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Siêu Phẩm(Chinh Phục Người Mẹ Khó Tính)
Tác Giả: ĐỘC CÔ KIẾM ĐẾ
Danh Mục: Biến Thái, Bú Cu, Gái Xinh, Loạn Luân, Máy Bay, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: loạn luân mẹ con
Ngày Cập Nhật : 16/05/2025
CHƯƠNG 6:
Người có cái tôi cao và hiếu thắng như Duy đâu thể để chuyện này yên, nó muốn lao đến đấm vào mồm thằng Huy nhưng đánh nhau trong trường sẽ gây ra hậu quả nghiêm trọng. Ánh mắt đằng đằng sát khí nhìn Huy rồi lẩm bẩm:
“Địt mẹ thằng chó” Nó lấy điện thoại ra nhắn tin với ai đó.
Hôm nay lớp nó có 4 tiết nên 10:40 đã tan học, lớp thằng Tuấn cận 5 tiết nên hôm nay nó về nhà một mình.
Đang huýt sáo vi vu trên đường thì bất ngờ có 2 con xe máy rú ga vượt lên ép nó vào lề đường, tất cả đều ăn mặc kín đáo đội mũ đeo khẩu trang không biết là ai.
“Gì vậy?”
Chúng không nói gì mà một tên vung tay tát vào má Huy khiến nó choáng váng, 3 tên còn lại cũng hùa theo lao vào đấm đá túi bụi, Huy choáng váng không kịp tung bất cứ đòn phản kháng nào theo bản năng nó ôm đầu vào ngồi thụp xuống, chúng đá Huy ngã lăn ra đất tiếp tục đạp vào người nó.
Có tiếng hét từ xa “DỪNG LẠI…” làm chúng giật mình nhìn nhau rồi hô lên “Chạy”Chúng vội vàng lên xe rồi phóng vút đi.
Cô giáo tiếng Anh (Ánh Tuyết) hôm nay cũng chỉ có 4 tiết, đi ra sau và nhìn thấy cảnh học sinh trường mình bị bắt nạt cùng lúc đó cũng có vài học sinh chạy tới.
“Là Huy à, em có làm sao không?”
Cô giáo cùng mấy đứa học sinh đỡ Huy dậy, nó khom lưng ôm bụng đau đớn một bên má sưng vù, tinh thần hoảng loạn tim đập thình thịch.
“Em có sao không”
Nó lắc đầu, hoang mang không nói nên lời, lần đầu tiên trong đời bị đánh.
Cô giáo nâng cằm lên nhìn vào mặt nó.
“Sưng đỏ lên rồi này”
“Em không sao ạ”
“Ai đánh em vậy?”
“Em không biết” Lắc đầu
“Có phải học sinh trong trường không? Nói cho cô biết để cô báo lên nhà trường xử lý”
“Em không biết em chưa từng gặp bao giờ”
Gương mặt Gia Huy vô cùng khó coi, cả người nó lấm lem bụi đất.
“Nhà em ở đâu? Để cô đưa em về, có người lớn đi cùng chúng nó không dám làm gì nữa đâu”
“Dạ không cần đâu cô, em không sao ạ”
“Dẫn đường về nhà em đi, về nhà bố mẹ hỏi bị làm sao thì em giải thích thế nào đây”
Không biết có gây thù chuốc oán gì không mà nó bị kẻ lạ tấn công, không biết mục đích là gì, lúc đầu nó định giấu không cho bố mẹ biết vì nó không biết giải thích kiểu gì nhưng với một bên má sưng húp lên thế này thì không thể giấu được.
“Vậy phiền cô giúp ạ”
“Không phiền gì đâu, em dẫn đường đi”
Trở về nhà thì không nằm ngoài dự đoán của nó, mẹ hoảng hốt đứng dậy chạy về phía nó.
“HUY, mặt làm sao thế kia, sao quần áo bẩn thế này”
Cô giáo Ánh Tuyết lên tiếng “Em Huy bị một nhóm thanh niên đánh”
Hoàng Lan nhìn sang người phụ nữ đi xe SH đen, mặc một bộ đồ công sở (Chân váy ngang gối, vest) giày cao gót, đi tất chân, tay đeo nhẫn lấp lánh, đồng hồ apple watch, hoa tai, dây chuyền vàng, mùi nước hoa ngào ngạt. Trong lòng đang thầm nghĩ ‘Giống cô giáo nhưng cô giáo đâu ăn mặc sang trọng như này’.
Tính ra Hoàng Lan mới lên trường họp lớp cho con được 1 lần chỉ mới biết giáo viên chủ nhiệm còn các giáo viên bộ môn chưa biết ai.
Hoàng Lan đang ngơ ngác thì Gia Huy lên tiếng “Cô giáo tiếng Anh của con ạ”
Hoàng Lan hoảng hốt tưởng Gia Huy đánh nhau nên cô giáo về tận nhà báo phụ huynh “Con tôi nó đánh nhau hả cô giáo”
Ánh Tuyết “Không phải ạ, em ấy bị người ta đánh”
“Bị đánh á? Ai đánh con vậy Huy?”
“Con cũng không biết, họ đeo khẩu trang đội mũ kín”
“Sao lại đánh”
Gia Huy lắc đầu “Con không biết”
Ánh Tuyết “Chị bình tĩnh đừng làm em nó hoảng, trước tiên kiểm tra xem có bị thương ở đâu không”
Hoàng Lan xoa lên bên má sưng đỏ còn in hằn ngón tay chắc chắn bị tát rất mạnh, nuôi con hơn 16 năm nay chưa bao giờ Hoàng Lan tát con cả, xót con đến phát khóc luôn.
“Con còn bị đánh ở đâu nữa không?”
Gia Huy cúi đầu “Không sao ạ”
Ánh Tuyết “Hình như ở chỗ bụng nữa hay sao ấy, chị kiểm tra xem”
Hoàng Lan “Kéo áo lên mẹ xem nào”
Gia Huy “Không sao đâu mẹ con hết đau rồi”
Hoàng Lan luồn tay vào trong áo len ấn lên bụng Gia Huy, nó bất giác kêu “Aaaa…” lên một tiếng.
Hoàng Lan “Chết rồi, sao mà bị đánh đến nông nỗi này hả Huy con nói cho mẹ biết đi”
“Con không biết, họ chặn đường rồi đánh con, con chưa bao giờ thấy mặt chúng nó luôn”
Ánh Tuyết “Huy là học sinh ngoan sẽ không bao giờ có chuyện gây sự với học sinh khác đâu, chỉ tiếc là em đi ra hơi trễ không kịp ngăn cản và thấy mặt đám kia”
Hoàng Lan “Chẳng nhẽ lại vô cớ đánh người?”
Ánh Tuyết “Thanh niên bây giờ nhiều đứa ngổ ngáo, có thể chỉ là nhìn liếc qua nhưng nói là nhìn đểu rồi vô cớ đánh người hoặc chỉ đơn giản là thấy ngứa mắt thì đánh”
Hoàng Lan “Con có nhớ biển số xe chúng nó không?”
Cô giáo Ánh Tuyết “Chúng nó tháo biển tháo yếm ra rồi chị ạ”
Hoàng Lan “Này không phải vô cớ đánh người chắc chắn đã có chuẩn bị”
Cô giáo Ánh Tuyết im lặng suy nghĩ còn Hoàng Lan thì kéo Gia Huy vào trong nhà.
“Cởi áo cởi quần ra để mẹ xem có bị thương ở đâu nữa không”
Gia Huy ngại ngùng dưới tiệm may làm sao nó dám cởi chứ hơn nữa còn có cô giáo đang đứng ở đây.
Ánh Tuyết “Chị lưu số điện thoại của em vào có gì thì gọi cho em, chị đừng trách mắng em Huy nhé em cam đoan với chị em Huy không làm gì sai cả” Ánh Tuyết ghi số điện thoại của mình ra giấy nhớ rồi đưa cho Hoàng Lan.
“Cảm ơn cô giáo”
“Em xin phép về đây”
Gia Huy “Em cảm ơn cô”
Ánh Tuyết lái con SH rời đi, Hoàng Lan lập tức kéo Gia Huy vào chỗ thay đồ.
Mẹ Hoàng Lan rất lo lắng cho Huy nên nó không cởi ra cho mẹ xem là mẹ sẽ không yên tâm không buông tha cho nó nên đành phải nghe theo lời mẹ, cởi quần áo ra để lại mỗi quần sịp.
Hoàng Lan xem xét qua một lượt rồi hỏi “Chỗ ấy có bị đánh không?”
Ngơ ngác “Chỗ nào ạ”
Tay Hoàng Lan chỉ vào quần sịp Gia Huy nó liền hiểu ra.
“Không ạ”
“Có thật không sao không? con đừng giấu bị thương chỗ hiểm sau này vô sinh đấy”
“Nếu không tin mẹ có thể kiểm tra” Gia Huy định tụt quần sịp xuống.
“Ơ… làm gì đấy” Hoàng Lan quay lưng lại.
“Cởi quần ạ”
“Cởi làm gì, điên à”
“Cởi để mẹ kiểm tra”
“Không cần, không sao là tốt rồi”
“Không phải hôm trước mẹ đã nhìn qua một lần rồi sao”
Hoàng Lan nhớ lại đêm 20/10 tự ý mở cửa phòng con và tháy cảnh tượng đáng xấu hổ, giờ thì thật ngại ngùng.
“Về phòng nằm nghỉ đi, lát bố con về bảo bố con xem lại một lượt nữa”
Chẳng nhẽ lại cởi quần áo cho bố xem nữa “Thôi mẹ ơi mẹ xem gì thì xem luôn đi, con không sao mà đi đứng vẫn bình thường”
“Con nói thật cho mẹ biết đi tại sao lại bị người ta đánh”
“Con không biết thật mà, mấy người đó lạ hoắc con chưa từng thấy mặt bao giờ”
“Không thể nào vô duyên vô cớ đánh người được”
“Mẹ không tin con cũng chịu thôi chả biết giải thích kiểu gì nữa”
“Thôi được rồi, đi lên phòng nghỉ đi”
Hoàng Lan đỡ Gia Huy lên cầu thang.
“Không cần đâu mẹ”
“Lên đi, đang bị đau lăn ra ngã lúc nào không hay”
Cơ thể mềm mại thơm tho của mẹ Hoàng Lan như một liều thuốc chữa lành khiến nó quên hết mọi đau đớn, nằm xuống giường nó đưa tay lên ngửi lại mùi hương của mẹ.
“Mẹ thật là thơm”
Hoàng Lan trở lại tầng 1, lo lắng bất an:
“Con có điều gì đó giấu không cho mình biết, chắc chắn là như vậy rồi không thể nào vô cớ đánh người được, trước giờ chưa từng xảy ra chuyện này”
Suy nghĩ một hồi lâu rồi Hoàng Lan nhớ đến một thứ
“Có khi nào liên quan đến con bé kia không?”
Ông chồng về đến nhà lập tức đi lên phòng Gia Huy hỏi thăm, nó lại phải tốn công giải thích một lượt nữa.
Hai vợ chồng bàn nhau định đưa Gia Huy đi bệnh viện kiểm tra, nó liền bật dậy đi đứng chứng minh cho bố mẹ là nó không sao.
Hoàng Lan “Đừng chủ quan, bên ngoài không sao nhưng bên trong bị tổn thương, bị đau nhưng giấu không cho bố mẹ biết”
Gia Huy “Đau thì con nói chứ con giấu gì đâu”
Ông bố “Bị đau thì nói cho bố mẹ biết không là tổn thương nội tạng nguy hiểm lắm đấy nhé”
“Con biết rồi ạ”
“Ừm…”
Đi ra khỏi phòng Gia Huy, Hoàng Lan vẫn không yên tâm muốn đưa Gia Huy đi khám, ông chồng trấn an:
“Chắc bọn trẻ doạ nạt nhau chút thôi vợ đừng quá lo lắng”
Hoàng Lan “Không phải doạ nạt bình thường đâu chúng nó đánh đấm đạp con ngã xuống đường luôn mà, như kiểu đang muốn trả thù con mình ấy, em lo là trong tương lai sự việc này lại tiếp diễn”
“Được rồi em đừng quá lo, mai mình lên trường tìm hiểu xem con có mâu thuẫn với ai không, phải cho nhà trường biết để có biện pháp phòng ngừa”
Sáng sớm ngày hôm sau ông chồng và Hoàng Lan đi lên trường để gặp hiệu trưởng, cuộc gặp gỡ bất ngờ:
“Anh chị là?”
Ông bố “Chào hiệu trưởng, chúng tôi là phụ huynh của học sinh Gia Huy lớp 10A1”
Lão Đông hiệu trưởng nhìn ông bố ăn mặc quần tây +vest lịch sự rất giống dân văn phòng có thể là cán bộ công chức, lão xưng hô rất chuẩn mực “Rất vui được tiếp đón quý phụ huynh học sinh, mời ngồi… mời ngồi”
Trong phòng lão có một cái bàn uống nước, hai vợ chồng ngồi xuống ghế lúc này lão Đông mới để ý đến người vợ vì vừa ngồi xuống bộ ngực như nảy tưng lên sau lớp áo len. Người phụ nữ này ăn mặc giản dị mùa đông nên mặc áo len quần dài vô cùng kín đáo, lúc đầu nhìn thấy bình thường nhưng càng nhìn lâu càng thấy đẹp, vẻ đẹp tiềm ẩn nếu chịu khó trang điểm tô son thì không kém cạnh người vợ thứ 2 (Ánh Tuyết) của lão.
“Ngày hôm qua…”
Hiệu trưởng Đông đưa tay lên ngăn cản “Anh không cần phải nói tôi biết hết cả rồi, cô giáo Ánh Tuyết là vợ tôi cô ấy đã kể cho tôi biết rồi”
Hoàng Lan không thể ngờ rằng cô giáo xinh đẹp sang trọng đội tuổi khoảng 25 lại là vợ của tên hiệu trưởng độ tuổi ngang ngửa chồng cô (4x).
Hai người ngơ ngác nhìn nhau, hiệu trưởng Đông nói tiếp: “Con trai tôi cũng đang học lớp 10A1”
Cô giáo Ánh Tuyết mới tầm 25 tuổi còn lão đã có con trai học lớp 10 vậy thì Ánh Tuyết không phải là mẹ đẻ mà chỉ có thể là mẹ kế của đứa kia.
Giàu đổi vợ – sang đổi bạn – vỡ nợ đổi sim.
Hoàng Lan “Cho tôi hỏi, gần đây con trai tôi có mâu thuẫn hay xích mích với học sinh trong trường hay không ạ?”
“Tôi chưa nghe bất cứ phản ánh nào về học sinh Gia Huy trong trường cả”
Hoàng Lan “Vậy là không có mâu thuẫn với ai?”
“Vấn đề bạo lực học đường rất được chúng tôi coi trọng và giám sát nghiêm ngặt, học sinh trong trường được quản lý rất sát sao, nếu xảy ra mâu thuẫn thì cán bộ lớp cán bộ đoàn sẽ báo cáo lại cho giáo viên chủ nhiệm hoặc bí thư đoàn trường và chúng tôi sẽ phối hợp để xử lý từ sớm”
Hoàng Lan “Con trai chúng tôi mối quan hệ rất đơn giản không giao du với bên ngoài mâu thuẫn chỉ phát sinh trong trường mà thôi”
“Anh chị vẫn nghĩ đây thuộc trách nhiệm của nhà trường sao? Chúng tôi phải chịu trách nhiệm như nào trong trường hợp này đây?”
“Tôi không nói nhà trường phải chịu trách nhiệm mà cần có biện pháp bảo vệ học sinh”
“Chúng tôi vẫn bảo vệ học sinh đấy thôi, rõ ràng là con trai anh chị bị đánh trên đường đi học về mà, chuyện xảy ra bên ngoài nhà trường thì chúng tôi có 3 đầu 6 tay cũng quản không nổi, đáng lẽ sự việc như vậy phải tức tốc báo công an chứ sao lại đến nhà trường tìm tôi, tôi không biết con trai anh chị gây thù chuốc oán với ai, nếu người ta vào trong trường này hành hung tôi sẽ chịu trách nhiệm còn ở ngoài nhà trường thì tôi chịu không thể đưa từng đứa về tận nhà được”
Hoàng Lan tức tối mặt đỏ bừng ngực phập phồng.
Tiếp đi ông ơi hay vl