SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: SINH VIÊN (Truyện dài, 18+, tình cảm, sáng tác) – update Chương 239

Tác Giả:

Chương 59: Minh Nguyệt

Trong một căn phòng, người phụ nữ tuổi tác khoảng chừng ba bốn mươi tuổi. Trên gương mặt đó cũng phảng phất những dấu vết do thời gian để lại, nhưng vẫn toát lên được nét tươi trẻ và tràn đầy sức sống của người phụ nữ.

Đang nằm trên giường đó chính là một cô gái trẻ tuổi, gương mặt vô cùng thanh tú, từng đường nét trên gương mặt khá giống với người mẹ của nàng. Đôi lông mày đậm, đôi mắt to tròn tràn đầy sự tinh ngịch của tuổi trẻ, sống mũi thẳng và cao tôn lên dáng vẻ quý phái của cô gái, đôi môi đầy đặn vô cùng gợi cảm.

Đã trải qua bảy ngày kể từ khi bị tai nạn, kết quả cũng đã được công bố. Do nàng bất cẩn tông vào đuôi xe nên mất lái rồi lao thẳng xuống sông, cũng may mắn được Phương hỗ trợ cứu giúp nên thoát được một kiếp nạn.

Trong mấy ngày qua mẹ của Minh Nguyệt cũng đã cho người tìm kiếm thông tin về Phương. Sau khi dò hỏi một vài người gần đó thì cũng có được vài thông tin hữu ích.

Do Phương hay nói chuyện với các chú câu cá gần đó nên vài người biết được Phương hiện đang còn học ở trường đại học. Lần theo đó hỏi thăm thì cuối cùng cũng đã xác định đúng người cứu con gái mình chính là Phương.

“Phải người đó không?” Người phụ nữ kia nhìn vào tấm ảnh trong điện thoại rồi hỏi.

Nhìn đường nét trên tấm hình kia, Minh Nguyệt dễ dàng nhận ra người đó chính là người đã cứu mình.

“Đúng anh ta rồi.” Minh Nguyệt vô cùng vui mừng, vội xác nhận.

Ngày hôm đó nếu không phải đang mất bình tĩnh thì nàng đã xin thông tin của Phương rõ ràng rồi. Do tâm lý không được ổn định nên Minh Nguyệt muốn về nhà ngay lập tức. Sau khi bình tĩnh lại thì nàng một mực muốn mẹ tìm cho ra người đã cứu mình hôm đó.

Mẹ của Minh Nguyệt vô cùng nuông chiều nàng, đối với vị ân nhân đã cứu con gái thì nhất định phải báo đáp công ơn đó.

Suy nghĩ lại nếu ngày hôm đó Phương không nhảy xuống cứu thì chắc chắn cũng sẽ có người khác cứu. Nhưng trong khoảng khắc ngắn ngủi đó Phương chẳng màn nguy hiểm nhảy xuống cứu Minh Nguyệt, điều đó chứng tỏ người ta vô cùng can đảm.

Một số người xung quanh đó cũng xác nhận rằng dòng nước kia có thể dễ dàng cuốn một chiếc xuồng lớn ra giữa sông, một người lỡ xui lọt xuống khả năng sống sót gần như bằng không, hơn nữa lại chính là một cô gái chân yếu tay mềm như Minh Nguyệt.

“Vậy thì tốt.” Mẹ Minh Nguyệt cũng vui vẻ thay cho nàng, gia đình chỉ còn hai mẹ con nương tựa nhau mà sống. Lỡ may Minh Nguyệt có chuyện gì chắc chắn cô sẽ chẳng còn muốn sống nữa. Thấy con gái vui vẻ, cô lại nói tiếp: “Con nghỉ ngơi đi. Đã biết thông tin người ta rồi cũng không phải lo lắng nữa.”

“Dạ…” Minh Nguyệt khẽ gật đầu, mắt vẫn luôn luôn nhìn vào tấm hình trong điện thoại kia.

.

.

.

“Mai báo cáo rồi. Cố lên nhé.”

“Chị cũng vậy. Sắp tới chị cũng báo cáo rồi.”

“Ừ… Chị thì không cần phải lo. Ráng báo cáo cho tốt đi rồi chị thưởng cho.”

“Vậy phải xem thưởng cái gì mới được.”

“Em muốn gì nào?”

“Em muốn chị….”

“Chỉ được như vậy là hay…….. Được….. Nhớ báo cáo tốt đó.”

“Vâng…”

“Ngoan.”

Nó tắt điện thoại, Quyên mấy ngày nay liên tục nhắn tin động viên nó. Tuy rằng cô nàng cũng phải lo làm bài cho mình nhưng lúc nào cũng dành thời gian để trò chuyện với Phương. Nó biết rằng số lượng bài của Quyên nhiều hơn nó gấp hai lần, trong một tuần nếu không dành nhiều thời gian thì sẽ khó mà nắm chắc được.

Cho nên mấy ngày nay nó không làm phiền đến Quyên, chỉ mỗi khi Quyên muốn đi ra ngoài hít thở không khí thì nó mới chở nàng đi.

Quyên kiểu con gái thùy mị nết na nên lúc nào cũng lảng tránh việc đó mỗi khi Phương tấn công. Tuy nhiên đến khi lâm trận thì Quyên như con hổ cái, thể hiện vô cùng phóng đãng.

Người ta thường nói con gái càng ngoan ngoãn thì càng dâm chẳng có sai. Chỉ là đối phương chưa khai mở được khía cạnh đó của người kia mà thôi.

Đối với Hạnh thì mỗi tuần gặp một lần, nàng cũng giống như Quyên đang trong thời kỳ ôn tập nên thời gian cũng không có nhiều. Do tính chăm chỉ nên Hạnh lúc nào cũng thấy học từ trong trường cho đến về phòng trọ.

Nhiều lần Phương ghé thăm đều thấy Hạnh chăm chú vào màn hình laptop. Đối với Hạnh thì nguyên tắc và kỷ luật vẫn ở hàng đầu cho nên đến bây giờ cả nó và Hạnh vẫn hợp tác vui vẻ với nhau.

Sau khi thỏa mãn nhục dục thể xác thì mỗi người lại quay trở về cuộc sống của nhau.

Tuy biết rằng Hạnh có nhu cầu cao nhưng nàng đều có sự kiềm chế bản thân. Điều đó làm Phương khá thích thú và tôn trọng nàng. Nó cũng không muốn chuyện này ảnh hưởng tới mối quan hệ của Hạnh, đến thời điểm đó thì Hạnh cũng sẽ rời đi.

Nó chỉ muốn giữ những kỷ niệm đẹp đối với Hạnh mà thôi, còn tương lai thì không ai đoán trước được điều gì sẽ xảy ra.

Như Ngọc thì đang làm ổn định, sau khi nó giúp nàng trả xong khoản nợ thì Như đã đăng ký tiếp tục học lại.

.

.

“Anh….. Mấy ngày nữa em của em lên chơi… Anh tính sao?”

“Tính sao là tính sao? Việc này sao em lại hỏi anh?”

“Ý em là con bé muốn đi chơi….. Không biết nên đưa nó đi đâu. Em hỏi ý anh mà.”

“Em của em thì sao lại hỏi anh chứ?”

“Nhưng mà……”

.

“Haha…. Anh đùa đó. Em của em cũng em của anh mà, khi nào con bé lên thì nhắn anh hay nhé.” Phương cười lớn, vô cùng nuông chiều Như Ngọc.

“Anh chỉ thích trêu em… Hai hôm nữa Như Hoa lên đó.” Như làm nũng mấy câu sau đó lại nhẹ nhàng nói.

“Được… Tới đó muốn đi đâu thì anh sẽ sắp xếp cho em.” Phương vui vẻ đáp lại.

“Dạ.”

– Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ, nay xỉn quá định vô ngủ thì nhớ lại chưa lên chap mới. Hẹn gặp mọi người vào thứ sáu nhé.

4.1 88 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
25 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Klel

Truyện này bên trời đất mà. Trời đất sập rồi, lấy đâu ra nữa

Kim

2 tuần rồi mà không có chương mới.

Tuấn

Tuần này không có chap mới à?

Long

8/3 thì phải khai đao chứ ad

Hà Mi

Có tập mới không á?