Sổ Ước Luân Hồi – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm 18+ ( Update Chương 114 )

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Sổ Ước Luân Hồi – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm 18+ ( Update Chương 114 )

Tác Giả:

Thể Loại: , ,

Lượt Xem: 2921 Lượt Xem

Sổ Ước Luân Hồi Ngoại Truyện Số 1 – Tình Yêu Phi Loại
Chương 3.​

A Cẩu tiến tới dụi dụi đầu vào ngực Mai. Tiếng nó vang vang trong đầu cô.

“Cô thật sự xem tôi là bạn sao?”.

Mai suy nghĩ cấp tốc, cô mặc dù muốn để nó “ăn” mình để trả thù tình tên Bình nhưng cũng không muốn bản thân bị thô bạo như những cô gái hồi sáng, cô phải lấy lòng nó. “Ừ, đúng vậy”.

“Vậy, A Cẩu tôi đã sống trên 50 năm trên đời, tôi gọi cô là em nhé, em tên gì?” A Cẩu lại dùi dụi đầu lên cánh tay cô.

“A Cẩu à, em, em tên Mai” Mai bị làm nhột, cô cười hai tiếng, trả lời.

A Cẩu bổng bước lùi lại, khí vũ hiên ngang đứng thẳng lên nhưng mà vết thương trên người nó vẫn còn chưa lành khiến nó nhanh chóng nhăn nhó.

“Hay là thôi đi, mặc dù anh ăn xong cũng không làm chết con mồi, nhưng dù sao cũng không có lợi đến sức khỏe của em”. Tình bạn đầu tiên này, nó muốn giữ, bao năm qua sống trong cô độc và áp bức ở thế giới đó cũng khiến nó rất mệt mỏi.

Mai ngồi bệt xuống cạnh nó, ôm đầu nó vào lòng hỏi “Không sao đâu anh, vết thương của anh là bị sao vậy? Sáng mai em đi kiếm đồ băng bó cho nha”.

A Cẩu muốn rơi nước mắt, nó long lanh nhìn lên mặt cô, rồi lại dùng đầu cọ cọ lồng ngực cô. “Anh không sao. Ăn vài lần là đủ năng lượng để anh lành vết thương thôi, để anh ra ngoài cố bắt vài con mồi”.

Mai liếc sang nhìn tên Bình đang hận thù nhìn cô. Cô nói “Không cần, anh cứ ăn em đi nếu xem em là bạn”. Mai nghĩ nghĩ, không hiểu sao lại thấy A Cẩu cũng không đến nỗi quá ghê tởm, Còn tốt hơn tên khốn Tập Bình.

“Em…” A Cẩu do dự.

“Đến đi, A Cẩu” Mai nắm lấy một cái xúc tu của A Cẩu cho vào miệng mút tới mút lui.

“Được, vậy anh sẽ thật nhẹ nhàng cùng em, Mai” A cẩu không do dự nữa, nó tôn trọng quyết định của cô. Tôn trọng người bạn đầu tiên của mình.

Bốn cái xúc tu còn lại của A Cẩu bò tới, leo lên, cuốn lấy giữ chặt hai tay hai chân Mai. Chúng nó phồng lên, dựng lên, treo cơ thể cô lên giữa không trung.

Mai vẫn liếm mút cái vòi trong tay, nước miếng hòa cùng nước nhớt của xúc tu tiết ra nhiễu xuống ngực cô.

A Cẩu dùng chiếc xúc tu còn lại, trường dọc theo đùi cô lên trên, nó nhấn nhấn quần nhỏ của cô, nhấn đến ẩm ướt.

Tập Bình sắp điên rồi, nhân sinh quan hôm nay của hắn đảo lộn hoàn toàn. Thế giới này còn là thế giới hắn vẫn sống hay không?

“Anh A Cẩu, liếm, liếm đi anh” Mai rên rỉ thành tiếng, ôm chặt lấy xúc tu trong tay vào lòng.

“Con đàn bà khốn nạn, tao sẽ không tha cho mày, tao sẽ không tha…” Bình rít qua kẽ răng.

Xúc tu chui vào quần chíp màu xanh sọc trắng của cô, cuốn lấy một cái giật mạnh ra. Quần nhỏ đứt lìa rơi xuống đất.

Tiểu Mai hồng tươi nhỏ nhắn xuất hiện trước mắt Tập Bình.

“…”

“Thơm quá, đúng là hương thơm này” A Cẩu si mê lẩm bẩm. Hai xúc tu di chuyển đến eo Mai, quấn quanh nhè nhẹ, chất dịch trên xúc tu cũng tiết ra nhiều hơn, cũng tỏa ra mùi hương thơm nhẹ hòa quyện vào hương thơm từ người Mai.

Sáu cái vòi kéo Mai đến gần, A Cẩu rút đầu vào bên dưới cô, thè lưỡi ra, liếm lấy liếm để.

“A Cẩu, kéo đầu hắn đến để hắn quan sát” Mai sẽ không để Tập Bình yên thân.

Tên Bình bị kéo lê trên đất, kéo lại sát bên. Hắn đau đến đổ mồ hôi. mắt mở trừng lên nhìn.

A Cẩu càng liếm càng nhanh, càng liếm càng bạo. Mông Mai run bần bật, nước ra lênh láng, tưới cả lên mặt Tập Bình. Trên người cô có chút hương khói mờ nhạt bị xúc tu của A Cẩu hấp thụ lấy.

“Anh, vào nhé Mai” A Cẩu điều khiển một cái xúc tu trượt từ eo xuống, xuống nữa. Cái đầu tròn của xúc tu phòng lên trông như cây nấm, đầu to gấp đôi thân.

Len lỏi, nhè nhẹ, chầm chậm tiến vào.

A… To quá. Mai hơi khó chịu, rên lên. Cô cố gắng giang rộng hai chân hơn nữa, ưỡn hạ thân lên cao. Xúc tu đẩy mạnh tới một cái, phá vỡ trinh tiết Mai làm cô đau quá hét một tiếng.

“Mai, em thật ngon quá, cám ơn em” A Cẩu thấy cô thật sự phối hợp, nó càng yêu thích cô. Cả đời này nó sẽ không quên cô, người bạn đầu tiên của nó.

Xúc to bắt đầu di chuyển bên trong, vừa chạy tới chạy lui vừa phồng lên, to lên từ từ. Đến mức như một chai nước suối lớn. Mỗi lúc một nhanh hơn.

A Cẩu kéo Mai đến gần người rồi quay ngược cô xuống, đầu dưới chân trên. Nó vươn lưỡi đến, cạy miệng cô ra. Hai đôi môi của chó và người quấn lấy nhau, quyện lên nhau, mút lấy nhau.

Chụt chụt chụt…

Tập Bình nuốt nước miếng nhìn hết tất cả. Hừ hừ…

Miệng A Cẩu và Mai hôn nhau, phía trên, cái xúc tu vẫn hì hục ra ra vào vào, huỳnh tương ngọc dịch từ trong cô bé của Mai chảy ra, dọc theo cơ thể chảy xuống bụng, rồi đến ngực. Áo ngực của cô lúc này cũng đã tuột ra treo lên cái cổ thon thon. Hai trái đào hồng hào rung rinh theo từng nhịp đẩy của cái xúc tu.

Hai cái xúc tu đang quấn tay của Mai thả ra, bay lên cuộn quanh đào tiên của Mai, hai đầu xúc tu hiện ra hai cái miệng nhỏ chụp đến.

Ư… Mai bị chúng nó cắn lấy hạt đào, hút chụt chụt cứ như cô có sữa và đang bị hai đứa bé hút lấy say mê.

Làn hương trên người Mai vẫn tiếp tục tỏa ra càng lúc càng nhiều, càng nồng hơn đến mức Tập Bình cũng có thể ngửi thấy được.

Chiếc xúc tu cuối cùng dư ra bắt đầu mò đến mông cô, tìm đến “nhà vệ sinh”, chui vào. Cả hai cổng “usb” công nghệ hữu cơ của Mai nhanh chóng bị lắp đầy.

Ôm lấy bụng, Mai cảm giác như mình bị ăn no vậy. Ư… ư… Hai vật thể lạ cứ chui đến chui lui nữa dưới cô khiến cô đê mê, không còn nghĩ suy gì được nữa.

Cảm giác có gì đó cô muốn thả ra. Vòi thịt A Cẩu tăng nhanh tần suất, Mai rên lên dữ dội, người cô không kiềm chế nữa, sung sướng giải phóng cơ thể. A, a, a,…

A Cẩu phối hợp, xúc tu liên tiếp tuông ra dịch thơm rồi tham lam hấp lấy năng lượng trên người Mai. Vết thương của nó cũng khép dần lại.

Mười phút, 20 phút, 40 phút,…

Mai đạt ngưỡng hết lần này đến lần khác, Nước của cô đã nhuộm ước cả một vùng sàn nhà.

A Cẩu đã “ăn” no đến không thể no hơn.

Cả hai mệt mỏi, trói tên Tập Bình lại vào cột nhà rồi một người, một chó ôm nhau ngủ.

Mai xinh đẹp, thanh thoát dễ thương, cả người không mặc cái gì nằm đó êm đềm thở nhẹ nhàng ôm một con chó vào lòng ngực mình mà ngủ. Mấy cái xúc tu của A Cẩu cũng mò lên đút trở lại vào các hạ thể Mai, để im như vậy mà ngủ.

Tập Bình cựa quậy cả ngày trời tới tận sáng bừng mới thoát được khỏi dây trói. Hắn nắm chặt hai tay, mắt đỏ hầm hầm nhìn Mai đang ngủ yên lành. Cô gái này đáng lý phải là hôn thê của hắn, hắn và nàng vốn sẽ có đám cưới thật đẹp, hai tập đoàn kinh tế lớn nhất nhì quốc gia sẽ gắn kết với nhau, hợp tác với nhau bước lên tầm cao mới. Đáng lý ra gia tài của nhà cô sẽ bị hắn từng bước thâu tóm, đáng lý ra tương lai hắn rất tươi đẹp.

Khốn kiếp, mất hết rồi, tại sao chứ? Là lỗi của ai, không phải bao nhiêu thái tử gia ngoài kia cũng trái ôm phải ấp sao? Vì sao hắn chỉ trông chốc lát lại thê thảm như vầy, mất một hôn thê tuyệt đẹp, cả “hàng” của hắn cũng bị đập nát phần đầu, vẫn còn đau âm ỉ.

Tập Bình lẻn trốn ra, hắn không dám hành động liều lĩnh trả thù, con chó quái vật gớm ghiếc kia, hắn sợ. Hắn không phải mấy tên du côn, không phải võ sư, không phải là xã hội đen. Thật ra hắn rất nhút nhát, chính vì vậy ở gia tộc hắn, hắn không được quá coi trọng.

Hừ, dù sao Tập gia cũng có một chân trong thế giới ngầm. Ta sẽ dẫn người đến tiêu diệt đôi cẩu nam cẩu nữ các ngươi.

Mấy ngày sau đó, Mai trở về nhà, tuyên bố cạch mặt Tập gia làm cha mẹ cô ngạc nhiên không thôi. Mà phía Tập gia, Tập Bình cũng không có động thái gì, như chưa từng quen biết Mai. Hắn bay ra nước ngoài làm một ca phẫu thuật quan trọng đối với hắn.

A Cẩu cũng dời đến tầng hầm nhà Mai mà ở, Thi thoảng lại ra ngoài săn bắt. Mai và A Cẩu hằng đêm đều quây quần đê mê bên nhau.

Rồi một đêm, A Cẩu mang vết thương rất nặng trở về, nó gần như thoi thóp thở. Đây là hậu quả của việc nó đi trả thù Nhiễm Nam và Huynh Ni, bị tên béo Nhiễm Nam đánh xém chết, còn bị dính Hồn Ước của Nhiễm Nam. Mai cả đêm cố gắng hết lần này đến lần khác tự sướng để giúp A Cẩu hấp thu năng lượng, giảm bớt thương thế. A Cẩu khá hơn, tỉnh táo lại.

Hai kẻ bị dục vọng nhục dục cuốn lấy, A Cẩu dùng cả sáu cái xúc tu một lượt, cho hết và hạ thể Mai, điên cuồng lay động, Mai dục tiên dục tử rên rỉ không ngừng. Cả sáu xúc tu nhiều lần cùng tiết dịch khiến Mai quên đi trời đất. Hình bóng A Cẩu len lỏi vào tâm trí cô, chiếm lấy một phần trái tim cô. Những lúc A Cẩu làm nũng với cô, đùa giỡn với cô, làm cô vui cười, làm cô sung sướng, khiến cho cô ngày càng yêu thích.

Cũng có những lúc A Cẩu buồn buồn, Mai im lặng lắng nghe nó tâm sự những tủi nhục ở thế giới kia. Cả hai vui vẻ ở chung.

Một hôm, A Cẩu mang vẻ tâm sự rầu rĩ ngồi ở một góc khuất trong sân vườn biệt thự. Mai biết A Cẩu vừa đi “ăn” từ ngoài về nhưng tìm mãi không thấy nó.

Cuối cùng cũng tìm được, Mai bước đến gọi A Cẩu “anh, em có chuyện muốn nói với anh”.

“Chuyện gì Mai?” A Cẩu buồn buồn hỏi.

“Anh sao vậy? có chuyện gì buồn à”

“Không có gì, có chuyện gì muốn nói hả em”. A Cẩu từ chối trả lời, giọng quan tâm Mai.

“Anh, có thể không ra ngoài săn bắt nữa không? em sẽ cố gắng, anh ăn em là được rồi, em không muốn anh… làm chuyện đó với người khác, em…” Em ghen đó. Mai nói một hơi rồi ấp úng.

“Tên Tập Bình lần trước từ nước ngoài trở về rồi, em sợ hắn sử dụng xã hội đen trả thù”

“Cái gì? em đừng sợ, anh sẽ ở bên cạnh bảo vệ em” A Cẩu dụi đầu vào lòng Mai, cái lưỡi chó của nó liếm nhẹ tay Mai, an ủi cô.
“Anh có tâm sự gì phải không? nói cho em nghe” Mai truy hỏi.
Anh sắp bị đẩy trở về thế giới của nó rồi, sắp hết thời hạn nó có thể ở thế giới này. Nó sắp phải rời xa Mai.

Rầm rập, rầm rập. Một đám người áo đen, tay lăm lăm súng ngắn, đột nhập vào biệt thự. Bọn họ nhanh chóng bao vây một người, một chó lại.

Tập Bình từ phía sau đám người đi đến, khuôn mặt vặn vẹo.
“Con tiện nhân, hôm nay mày phải chết, cả con quái vật khốn khiếp kia nữa”.

Mai đứng lên, che trước người A Cẩu.
“Tập Bình, hôm đó mày trốn được một mạng, hôm nay là mày dẫn xác đến, sẽ không thể tránh thoát được nữa”.

A Cẩu nhảy ra phía trước, dùng xúc tu che chắn cho Mai.
Mai thì thào “A Cẩu, một lát nữa anh mau chóng vượt tường chạy đi, em sẽ đốt cháy hết tất cả nơi đây, em biết da anh không bắt lửa, anh sẽ không sao”

“Ha ha ha” Tập Bình cười điên cuồng “mày muốn giết tao, ha ha ha”.
“Mày làm sao giết được tao? nhìn xem bon tao có bao nhiêu người, bên mày, trừ một con chó quỷ quái ra thì mày làm được gì chứ”.

Mai nhếch mép “Tao quá hiểu mày rồi, yếu đuối, nhút nhát, dâm tiện. Nếu mày không chết thì chắc chắn sẽ đem người đến trả thù tao. Tao không ra khỏi nhà mấy ngày nay, mày không có cơ hội bắt cóc tao. Mày đợi không được nên liều lĩnh tấn công vào đây. Mày tưởng trong biệt thự này không có nhiều người, mày nghĩ hạ được bảo vệ biệt thự là an toàn rồi sao? Mày có để ý cả biệt thự ngoài bảo vệ thì không còn ai khác nữa không?”. Vừa nói, cô gái vừa lấy ra một cái điều khiển, bấm một cái. Nước gì đó từ khắp nơi trên mặt đất phun ra khắp nơi, tất cả mọi người đều ước đẫm, từ trong ra ngoài biệt thự đều nhanh chóng ướt sũng xăng.

Cái mùi này?
“Là xăng, mày điên rồi, bắn nó, bắn chết chúng nó” Tập Bình hoảng sợ hét to. Con quỷ cái này đúng là điên, đáng lý hắn phải nên cẩn thận hơn.

A Cẩu phồng to sáu cái xúc tu lên, da nhanh chóng mọc vảy sừng, cứng cáp hẳn lên. Sáu cái vòi điên cuồng vung vẩy biến thành khiên thịt bảo vệ Mai vào trong, bản thân nó lại nhịn đau hứng đạn. Đạn không găm sâu vào người nó được nhưng cũng khiến nó chảy máu. Một viên không sao, nhưng hiện tại là mưa đạn đang đánh lên người nó a.

Mai ở phía sau, khuôn mặt vặn vẹo thù hận, lấy ra hộp quẹt diêm, châm lửa vứt vào người bọn xã hội đen.

Tập Bình quay người bỏ chạy. Hắn không muốn chết, càng không muốn chết cháy chung với con điên kia.

Một cái áo cháy bừng bừng nhanh chóng bay tới trùm lên đầu hắn, là áo của Mai, cô tự đốt nó ném vào người Tập Bình.

Hắn la hét vung vẩy hất cái áo xuống đất, cái mặt hắn phồng rộp lên. Nhanh tay cởi phăng cái áo đang mặc vừa bắt lửa, cả người bị bỏng bỏ chạy ra khỏi biệt thự.

Tối đó, biệt thự cháy hừng hừng đến sáng. Đám xã hội đen điều chết cháy. Tập Bình thề, hắn sẽ không bao giờ muốn gặp lại con quỷ cái điên loạn này.

Trong ánh lửa bập bùng, A Cẩu buồn rầu nhìn Mai chật vật né lửa, ho khặc khặc.
Nó cuốn lấy cô thoát ra ngoài, rồi nhanh chóng lao xuống sông.
Mai cũng bị bỏng nửa khuôn mặt khiến cô như quỷ dọa xoa từ dưới sông đi lên.
Một người, một chó ngồi im lặng dưới bờ sông.

“Mai, anh phải đi đây, anh đến từ thế giới khác, không lâu nữa anh sẽ bị không gian cưỡng ép kéo về thế giới cũ” A Cẩu lên tiếng.

“Không, không thể” Mai hoảng hốt, A Cẩu là chỗ dựa tinh thần của cô hiện tại. Cô biết làm gì nếu nó bỏ đi đây.

A Cẩu rầu rầu nói “Anh không ngăn được em ạ, em phải sống cho tốt, em phải đợi anh, có một ngày anh nhất định sẽ vượt giới trở lại… chắc chắn”

“Em… đợi anh, đợi anh trở lại ăn em đến hết cuộc đời” Nước mắt cô nhỏ xuống, ghì chặt A Cẩu vào lòng. Cô cứ ôm chặt, thật chặt.

“A Cẩu, ăn em đi, ăn em đi”.

A Cẩu cũng rưng rưng, lòng nó thấy đau lắm. Cả hai hòa vào nhau mà khóc.
Sáu cái xúc tu phồng lên, trường bò uốn éo quấn lấy cô. Cả hai hòa quyện vào nhau, thăng hoa nhục dục cùng nhau lần cuối cùng trước khi chia xa.

Hai cái bóng đen điên cuồng quấn lấy nhau đến nửa đêm. A Cẩu và sáu cái xúc tu vừa cắn, liếm, thụt, đẩy, rung, ngoáy điên cuồng vừa mờ dần cho đến khi biến mất.

Mai rơi xuống đất, ôm ngực khóc. Cô khóc trong im lặng.
“Em nhất định đợi được anh”.

Sau này khi trái đất bị Dục giới xâm lăng, cô bị giết chết thê thảm không toàn vẹn bởi sinh vật đến từ Dục giới trước khi A Cẩu kịp tìm tới cô. Nó điên cuồng, nó phản bội, lại quay sang đứng về phe loài người, giúp trái đất chống lại xâm lăng.

==== Hết ngoại truyện số một ====​

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận