Sổ Ước Luân Hồi – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm 18+ ( Update Chương 114 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Sổ Ước Luân Hồi – Seri Truyện Dài Siêu Phẩm 18+ ( Update Chương 114 )
Tác Giả: 10508vinguoiyeu
Danh Mục: Dâm Hiệp, Gái Xinh, Lãng mạn, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Lượt Xem: 3065 Lượt Xem
Chương 58: Chặn Đầu Nhị Long, Một Đấu Hai
Nhã Hân vốn tu luyện cùng một công pháp hệ mộc với Meow Meow nhưng do thể chất cùng linh hồn đặc thù của cô bé mà thuộc tính công pháp bị biến dị, linh lực thay vì biến hóa ra phép thuật hệ mộc lại hóa ra một loại keo kỳ lạ có tính chất ăn mòn như axit. Do linh lực đã biến dị nên công pháp của Meow Meow truyền cho không còn thích hợp với cô bé nữa.
Trên thực tế Nhã Hân vẫn có thể tu luyện công pháp của Meow Meow tới cấp độ cuối cùng nhưng một số biến pháp, chiêu thức thì không thể thi triển được. Có thể hiểu nếu cô bé tu tiếp công pháp này thì linh lực sẽ vẫn thăng cấp như bình thường nhưng chiêu thức lại không thi triển được, chỉ có thể phóng linh lực ra dạng keo để chiến đấu, không thể biến ra dây leo, lá cây, người gỗ,… để chiến đấu như Meow Meow được, khuyết thiếu thủ đoạn đánh nhau.
Một người sau khi đã tu luyện một công pháp nhất định, tu ra linh lực có thuộc tính rồi. Một khi muốn đổi tu công pháp thì phải phế đi linh lực và cấp bậc đã tu ra để tu lại từ đầu, trừ khi mấy cái công pháp đặc biệt như Hỗn Nguyên Hấp Sinh Đại Pháp của Tuân Tử nghiên cứu ra. Chưa kể Nhã Hân là khi tu công pháp của Meow Meow mới biến dị ra dạng keo. Một khi đổi tu công pháp khác ai biết được sẽ biến dị thành thứ gì khác, có khi còn có hại đối với cô bé. Cho nên sau này qua thời gian dài vắt óc, cuối cùng Nhiễm Nam chỉ có thể bó tay.
Đã không thể đổi công pháp vậy thì tự tạo ra con đường riêng đi thôi. Nhã Hân dưới sự trợ giúp kiến thức từ Tuân Tử trong đầu Huỳnh Ni dần dần sửa lại công pháp mình đang tu để phù hợp hơn với thuộc tính linh lực đã biến dị, từ đó trở thành chiến lực không thể thiếu của nhóm. Đây là chuyện về sau, tạm thời không nhắc đến nữa.
“…”.
Nhắn lại một tin vào điện thoại của Lục Hồng Huấn, tên này vẫn còn miệt mài tu luyện trong Thời Không Giới. Bởi vì sợ hắn đem cho chính phủ nghiên cứu nên đến bây giờ ngoại trừ công pháp linh tu ra Nhiễm Nam vẫn chưa cấp cho hắn bất cứ cái trang bị nào cả. Bây giờ muốn liên lạc với hắn vẫn phải dùng điện thoại như người bình thường, khá bất tiện.
Nhiễm Nam leo lên thảm thần khí “Khí Bảy Màu”, vận tốc tối đa đuổi theo chiếc xe chở Meow Meow. Lúc cậu mập đến cứu Nhã Hân thì xe đã chạy được tám đến chín phút rồi, lại phải đợi khởi động cổng không gian vào Thời Không Giới mất thêm mười phút nữa. Hiện tại chiếc xe đã chạy được khá xa, Nhiễm Nam muốn đuổi kịp chiếc xe đang chạy này cũng cần tới 13 đến 15 phút chứ không ít.
“…”.
Trở lại khoảng 18 phút trước.
Huỳnh Ni núp sau hàng phòng ngự kiến cố, qua khe hở đôi cánh Tốc Phong Dực, khó hiểu nhìn tên Long Ca phía trước.
Long Ca không tính là quá to con nhưng con người nhìn vào rất có lực, ngực to, tay dài, dưới cằm có chòm râu thưa, lông mày rậm, ánh mắt xếch đầy quyền uy. Tay phải hắn quay vù vù thổi tóc tai trên đầu bay bay. Tay trái tụ lực đấm ra một đấm trời giáng.
Bong…
Thần khí “Khí Bảy Màu” bị đánh về nguyên dạng, nấm đấm trái theo đà đập lên Tốc Phong Dực. Một luồng lực còn sót lại đẩy Ni kéo lùi trên mặt đường vài bước chân. Tay phải hắn lập tức phóng ra, cánh tay kéo dãn, nấm đấm như một đầu đạn pháo từ trên trời gõ xuống đỉnh đầu Huỳnh Ni. Nhìn từ xa giống như Long Ca nối một cục đá vào một sợi dây rồi cầm đầu sợi dây đó quất từ trên xuống vậy.
Vút. Không khí giữa hai người như bị ai đó xé ra, thấy rõ hai luồng luồng gió bay bị chém tảng ra về hai hướng trái phải.
Ầm. Không tới 2 giây, nấm đấm phải của Long Ca từ ngoài 10 mét đã đến mục tiêu, Tốc Phong Dực bị đập thụng xuống, nắm đấm Long Ca ngay lập tức đập lên bả vai Ni. Bình thường mỗi đấm của hắn tối đa chỉ có năm lớp lực lượng thay nhau đánh vào người kẻ địch. Nhưng với kỹ thuật quay tay của mình, hắn có thể gia tăng thêm hai luồng nữa.
Lần trước ở quán nước, hai tay cùng đấm, mười luồng lực chỉ có thể đẩy Ni lùi lại, phòng ngự của cô còn chưa bị vượt qua liền không còn lực để tổn thương cô nữa, một phần là do hai tay hắn đánh lên nhiều điểm khác nhau, lực sát thương phân tán.
Lần này thêm hai luồng xung lực, sát thương tăng thêm 40 phần trăm, hơn nửa vòng bảo vệ ngoài cùng là thần khí bị tay trái đánh hỏng, tay phải chỉ cần đánh lên hai lớp phòng ngự bên trong, hắn cũng không tin như vậy mà không đả thương được Ni. Phải biết để giả tăng thêm lực đạo hắn cũng trả giá không ít, bả vai hắn còn đang run run vì đau đớn đây, cảm giác như muốn đứt lìa rồi vậy.
Rắc. Hai luồng xung lực sau cùng thành công xuyên qua vị trí tiếp xúc giữa nấm tay và Tuyệt Biến Tố Y đánh gãy bả vai trái xinh xắn của Ni, nấm tay của Long Ca phá vỡ xương cốt, cơ thịt bên ngoài, chui vào trong.
Tuyệt Biến Tố Y đỡ lấy năm luồng lực đầu tiên thì vị trí trúng chiêu cũng mất hiệu quả đỡ đòn. Tuy không bị phá rách vẫn còn che chắn vết thương bên trong nhưng cả nó lẫn xương đều bị đánh lún vào trong ngực trên của Ni
“Hự. Á”
“Ha”. “Ha”. “Hít”. “Hà”.
Huỳnh Ni xương vai gãy, lại bị hắn thô bạo bấu vào vết thương, đau đớn khó nhịn, dù có mệnh lực băng hàn hóa giải bớt đau đớn vẫn không chịu nổi, hét thảm, thở dốc, ngực đập phập phồng kịch liệt.
Lât tay một cái mở ra bàn tay, từ trong vết thương Long Ca bấu chặt lấy phần thịt lẫn vai áo Tuyệt Biến Tố Y kéo Ni từ dưới đất lên. Cánh tay hắn co lại như dây thun sau khi dãn ra rồi không được giữ chặt sẽ thu lại nguyên dạng thật nhanh, bàn tay nắm lấy kéo Ni đến trước mặt hắn.
“Hừ, dịu dàng nói không nghe, thân lừa ưa nặng hả, giờ thì thấy thế nào”
“Hít Hà…” Huỳnh Ni đang rất đau, mồ hôi toát ra đầy lưng, không có hơi sức mà trả lời hắn.
“Ha ha, nói cho cô biết một tin xấu, đứa con gái còn lại đi chung với cô đã bị đàn em tôi bắt được. Đến lúc suy nghĩ kỹ đề nghị của tôi rồi đó, cô em.”
“Đừng, đừng nằm mơ…” Ni cố sức đứng lên, nhìn thẳng vào mặt Long Ca quát, cô tụ mệnh lực lên vết thương, phục hồi lại Tuyệt Biến Tố Ý, hất cả bàn tay hắn ra khỏi vết thương. Máu bị động đến liền ứa ra ngoài như suối.
“Ờm” Huỳnh Ni cắn răng nhịn đau, mặc kệ máu chảy, mệnh lực vẫn liên tục tụ đến vừa chữa thương vừa đóng băng bàn tay của Long Ca.
Long Ca trợn mắt, dồn lực lên bàn tay phải, khó khăn lắm mới giữ được không cho Ni thoát đi.
mặt mũi hắn đó bừng, cảm giác lạnh lẽo từ lòng bàn tay truyền về làm hắn quá khó chịu, tê rần rần.
Ni vừa cố giãy vai trái ra khỏi tay hắn, tay còn lại cầm lấy thần khí “Khí Bảy Màu” đã hóa thành một thanh kiếm ngắn trong suốt đâm thẳng vào mắt Long Ca.
“Mẹ nó chứ” Long Ca đưa tay trái lên, vận lấy dị năng lực giúp cánh tay đàn hồi như cao su vậy, hất thần khí lệch ra ngoài, tránh khỏi bị làm “tướng cướp độc nhãn long”.
Tay trái hắn nắm lấy tay phải Ni, bẻ ngoặt xuống dưới khiến cô đau đến nhăn nhó, cái mũi xinh cũng phải hếch lên. Tay phải hắn buông vết thương ra rồi chụp lấy cổ của cô. Long Ca đi ra sau lưng Ni, bẻ hai tay cô ra sau, giống như công an còng tay tội phạm sau lưng rồi dẫn độ đi vậy.
Huỳnh Ni càng giãy dụa Long Ca càng tốn sức giữ yên cô. Mặc dù Ni toàn lực phòng ngự thì rất mạnh nhưng sức lực của cô yếu hơn hắn nhiều nền không sao thoát khỏi tay hắn được.
Sau đó hắn vác ngược cô lên vai, hai tay cô bị hắn giữ chặt trước người, mặt Ni hướng lên trời, bụng cô phơi ra cho nắng chiếu, hai chân thả lòng thòng sau lưng Long Ca. Tư thế phải nói khó chịu dị thường, nếu là người thường dám cô đã bị gãy tay, gãy lưng rồi.
Cứ như vậy cô bị hắn vác chạy đi vun vút quay trở lại nhà cô bồ. Dưới ánh nắng gay gắt nóng nực, ngực Ni tưng tưng theo từng nhịp chạy, hàn khí trên người cô tỏa ra xua tan đi cái nóng và mồ hôi, hai chân Ni dao động trên không trung làm cái mông hất lên hất xuống mỗi lần Long Ca nhất chân, bị trọng lực kéo xuống nên mô mềm nơi đáy quần cũng bị ưỡn ra nhô lên thành một cái gò nhỏ, hai cái mép cũng đội vãi hằn lên thành vệt..
Long Ca từ cốp xe lấy ra một cái lưới. Đa Diên vốn có hai bộ Từ Võng Hấp Lượng, một cái lần trước hắn đã dùng để trói Hồng Luân, trong đai không gian của hắn vẫn còn một cái nữa bị Long Ca thu được. Dùng nó trói lấy Ni rồi đẩy cô vào hàng ghế sau xe, hắn nhe răng cười nói với cô:
“Cô nên suy nghĩ cho kỹ, bạn cô đã bị bắt, nếu hai người thức thời chịu gia nhập thì không sao”.
“Nếu không tôi tặng hai cô cho đàn em để chúng nó chơi, chơi chán thì giết, ha ha ha, suy nghĩ cho kỹ đi”.
“Bây giờ tôi đem cô đến gặp bạn cô. Nếu không phải tổ chức yếu ở miền bắc cần thêm người tài thì tôi lười nói nhiều với cô. Dù sao với thực lực của ba người thể hiện cũng cao hơn trung tầng trong tổ chức của tôi rồi”.
Huỳnh Ni cựa quậy mãi không thể thoát được đành tiết kiệm sức lực đợi thời cơ, cũng âm thầm nghiên cứu cái lưới kỳ lạ này này xem có cách nào phá hủy nó không. Dùng lực xé, dùng thần khí cắt đều vô ích, mãi đến khi bị đưa về hang ổ của Long Ca cô vẫn không tìm ra được cách nào.
Rồ ga xe, Long Ca chở Huỳnh Ni chạy ra khỏi địa phận Thị Xã, đi đến đại bản doanh của Bàn Tay Đen ở ngoại thành.
“…”.
12:04 am.
Nhiễm Nam đã đuổi kịp và hạ xuống chặn đầu xe của Long Nhị và Long Tam.
Chiếc xe bị chặn bất ngờ phải đánh lái gấp, mém chút nữa đã bị xe tải chạy phía sau ủi trúng.
Lết một vòng cung trên đường vắng buổi trưa, tài xế hai tay vẫn còn run rẩy ôm lấy vô lăng nghe tiếng còi xe máy inh ỏi của mấy người đi đường.
Long Nhị và Long Tam nhìn thấy một kẻ từ trên trời nhảy xuống chặn đường thì cũng liếc nhau một cái, cùng xuống xe đứng đối diện với Nhiễm Nam.
Đoạn đường này ít nhà cửa, chỉ có lác đác vài người hiếu kỳ bu lại, một số người thì thấy sắp đánh nhau liền lên xe chạy đi tránh thị phi. Tên tài xế xe tải khi nãy cũng xuống xe chửi tài xế xe của nhị Long xối xả, nhát thấy trong xe có một cô gái bị trói chặt, hắn đòi mở cửa thả cô gái ra.
Long Tam nghe ồn ào phát bực, vươn ra tay phải, dùng ngón tay vẽ một vòng, một mảnh đường nhựa to như cái thau giặt đồ bị đất cát bên dưới đẩy bay lên đập vào người tên này, khiến hắn chết không kịp ngáp.
“Ai còn nhiều chuyện sẽ chết như hắn” Long Nhị lườm quanh một vòng, hù mọi người nhau nhau bỏ chạy.
Nhiễm Nam hai tay cầm hai thanh đao thần khí “Khí Bảy Màu”, từng bước đi tới chuẩn bị chiến đấu.
Long Tam giết người xong, ánh mắt đầy sát khí bước ra, nhìn thẳng Nhiễm Nam hỏi “thằng mập, mày là ai, dám chặng đường bọn tao, đã viết di chúc chưa?”
“Mày không nhận ra à, nó là thằng trong đoạn video đó, đồng bọn của con nhỏ bị bắt trong xe đó. Không cần giết nó, bắt sống về cho đại ca đi” Long Nhị ngay từ đầu đã nhận ra Nhiễm Nam, liền nói.
Nhiễm Nam không nói gì, ánh nắng giữa trưa từ trên đầu rọi thẳng xuống ba người. Hai thanh thần khí “Khí Bảy Màu” mài nhau xoèn xoẹt.
Cậu béo vung tay lên, mở đầu tấn công.
— Lời Tác Giả —
Chương đầu chủ nhật.