Thằng Tâm 2 – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 217 )
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Thằng Tâm 2 – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 217 )
Tác Giả: Khuyết Danh
Danh Mục: Loạn Luân, Máy Bay, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: bắn vào lồn, cháu thím, tinh dịch
Lượt Xem: 6284 Lượt Xem
Chương 158
Mấy ngày tết qua đi. Mấy đứa Tâm vẫn túc tắc làm việc. Rồi mùng 9 mọi người bắt đầu quay lại, không khí vui vẻ dần. Mọi việc lại bắt đầu theo guồng quay mới. Tâm vẫn hì hục làm việc. Theo thời gian, khách sạn của dì đã thành hình. Nhóm của Tâm tận dụng hết mọi thời gian, lúc xây, lúc trát. Do chú Tiến sắp xếp thời gian hợp lý, nên bọn Tâm xây cũng như điện nước làm gối đầu nhau mà không chồng chéo. Chị cũng đã vào lại Đà Nẵng, đưa nó hợp đồng. Vậy là nó sẽ có công trình nối tiếp nhau không sợ thất nghiệp.
Tâm đang đứng trước cổng nhà dì. Hôm nay nó đến đón Thảo Nguyên theo lời hẹn với nàng. Bấm chuông gần 10 phút thì cổng lạch cạch mở, Thảo Nguyên ló đầu ra.
Anh đợi có lâu không.
Không, tôi cũng đang mải ngắm phố phường. Dì ở trong nhà à.
À… không. Mẹ đang ở công ty. Đi thôi.
Tâm tự nhiên tần ngần, nó nhìn Thảo Nguyên rồi hơi ngại. Thảo Nguyên hôm nay mặc một cái váy xòe hở vai. Khuôn mặt được trang điểm nhẹ đủ để làm khuôn mặt xinh xắn của nàng thêm nổi bật. Đôi chân thon dài kết hợp với váy, trông Thảo Nguyên xinh khó tả. Tâm gãi gãi đầu phân trần:
Trông tôi như xe ôm của cô ý nhỉ.
Haha… Thảo Nguyên ôm bụng cười trước câu nói của nó. Coi như anh là xe ôm đi.
Thế có ngại cho cô không. Tôi trông tuềnh toàng thế này.
Không sao cả. Anh ăn mặc vậy là chững chạc rồi. Đi dự sinh nhật thôi mà. Anh đi để mấy con ruồi đỡ bám theo tôi.
Tâm cười lắc đầu rồi lên xe. Thảo Nguyên leo lên, ngồi như bình thường đằng sau nó chú không ngồi khép chân một bên như bao cô gái khác. Hai tay nàng khẽ hờ trên eo Tâm, làm nó hơi run run. Tâm vội nổ máy, cái xe cà tang hôm nay lại dễ tính thế không biết. Xe lao vút đi, hướng về phía bar nơi bạn Thảo Nguyên tổ chức sinh nhật.
Vốn hôm nay sẽ là một ngày bình thường với Tâm. Nhưng khi gần kết thúc ngày làm việc, Thảo Nguyên gọi nó. Hôm nay sinh nhật bạn nàng, mà nàng bảo sẽ có nhiều đứa con trai nàng không thích đến. Thảo Nguyên muốn Tâm đi cùng, có gì làm lá chắn cho nàng. Tâm từ chối, vì nó chả quen biết gì. Từ bé đến giờ nó chả biết gì về sinh nhật. Ngay như nhà chú nó cũng không có lệ tổ chức sinh nhật. Nhưng Thảo Nguyên cứ nài, nàng bảo không có nó đi cùng dì không cho đi. Nàng còn bảo có cả thằng Tuân hồi gì đánh nhau với Tâm đến. Tâm vốn không ưa rắc rối, nhưng nó cũng chả sợ ai cả. Thảo Nguyên cứ nài nỉ mãi làm nó chợt đồng ý. Dù sao tuổi trẻ, nó cũng muốn thử những cái mới. Dự sinh nhật ở chỗ này với nó cũng thật mới mẻ.
Xe xịch trước địa chỉ THảo Nguyên bảo, đó là một quán bar. Trước quán có băng rôn chúc mừng sinh nhật bạn Thảo Nguyên, tên là Mỹ Trang. Có vẻ cũng con nhà giàu có, quán bar hôm nay được bao trọn. Một người tiến lại, vẻ nghi hoặc hiện lên trên mặt:
Anh chị là…
Sinh nhật bạn tôi. Thảo Nguyên đáp.
Dạ, để em dắt xe cho.
Anh ta dắt xe đi mà vẫn nghi nghi. Thảo Nguyên thì không có vấn đề. Vấn đề là Tâm và cái xe của nó. Thảo Nguyên vẫn như bình thường, nàng dấn nó đi vào trong. Qua một ngõ tôi tối là một khoảnh sân rộng, một không gian rộng lớn thật sành điệu với các giá để rượu, nam thanh nữ tú ăn mặc đẹp. Thảo Nguyên nhìn quanh rồi kéo nó đến một góc nơi đang có 3-4 cô gái vừa nhâm nhi ly nước vừa cười đùa.
Thảo Nguyên, đến muộn thế. Anh nào đây.
Bạn tui. Mi hôm nay đẹp thế, khối đứa xin gục dưới chân mất.
Mi cũng vậy. Tụi nó ở đằng kia hết. Giờ giới thiệu bạn đi.
Tôi là Tâm, vệ sĩ dì Sương đưa theo để đưa Thảo Nguyên về đúng giờ thôi.
Ôi, vệ sĩ gì đẹp trai vậy. Anh người Bắc à.
Vâng, tôi đang có dự án làm cùng dì Sương.
Hắn là chủ thầu xây khách sạn cho mẹ tui đó. Tui dẫn đi để làm kỳ đà cản hết mấy thằng đáng ghét. Mà tụi nó đến chưa.
Đằng kia, đang cười hô hố kìa mi không nghe thấy à.
Thực ra người Đà Nẵng nói chuyện với nhau còn khó nghe hơn. Định viết theo giọng Đà Nẵng mà sợ rối, nghe không mấy ai hiểu, viết kiểu nửa vời như trên cũng chả hay nên thôi tôi quay lại giọng Bắc.
Thảo Mi nhìn theo tay Mỹ Trang chỉ, nàng còn chưa kịp nhìn thì mấy đứa kia đã tia thấy nàng. Chúng hò hét lao ra phía Thảo Nguyên.
Em đến rồi à Nguyên ơi. Bọn anh đợi nãy giờ.
Em tí nữa nhảy với anh một bản nhé, một bản thôi.
Em ơi….
Có 4 người thôi mà tranh nhau nói. Thảo Nguyên vuốt vuốt trán. Đợi cả lũ nói xong nàng kéo Tâm ra:
Hôm nay tôi có bạn nhảy rồi, khỏi phiền các anh.
Ai, hắn là ai. Sao trước giờ tôi không biết.
Thằng này ở đâu mà trông quê vãi, đen đúa quê mùa dễ sợ.
……………….
Im ngay đi, nói chung các anh tránh tôi ra, hôm nay tôi không nhảy nhót với mấy anh.
Đúng, tránh nó ra. Cái đồ con hoang, hôm nay lại đi với thằng nhà quê này à. Xây nhà cho mẹ nó thế đã được liếm chân 2 mẹ con nó chưa. Hay là liếm cao hơn.
Tâm nhăn mặt, nó nhìn sang nơi phát ra tiếng chó sủa đó. Thằng Nghĩa, em cùng cha với Thảo Nguyên đi tới, bên cạnh nó là thằng Tuân. Chúng vểnh mặt lên trời nhìn Tâm.
Tao nói không đúng à thằng kia. Tao hỏi bố tao rồi. Mày được con già đó bố thí cho công trình xây khách sạn, chắc nó thích cái dáng thô to của mày phải không. Tao mà biết tao bảo thằng Tuân đi, đảm bảo mụ đó hài lòng.
Tao cũng tiếc, 2 mẹ con trông ngọt nước như nhau. Còn mày, đợt trước tao sơ ý bị dính mấy đấm của mày, hôm nay tao trả lại hết. Thằng Tuân nhếch mép cười nói với Tâm. Sau nó còn 2 thằng nữa, có vẻ nó tin chắc hôm nay sẽ thịt được Tâm.
Thôi, hôm nay sinh nhật Mỹ Trang. Không đánh nhau gì ở đây cả, bạn bè cả. Mọt thanh niên tóc bồng vuốt keo nhảy ra can. Đó là Sơn người yêu của Mỹ Trang.
Chúng tao không làm gì nhốn nháo cả đâu. Để thằng Tuân trả lại cho nó cái nó đáng được nhận.
Thằng Nghĩa giữ Sơn lại. Thằng Tuân tiến tới, bẻ tay răng rắc. Nó chờ đợi dịp báo thù mà chưa tìm được dịp. Tâm biết hôm nay phải dứt điểm, không hòa hoãn được. Nó quay qua cười nhẹ với Thảo Nguyên. Nàng đang lo lắng, nó khẽ đặt tay lên cầm lấy tay nàng xoa nhẹ. Thảo Nguyên nhìn nó rồi gật đầu, lui lại. Mọi người đều lui lại tạo thành vòng tròn. Mấy thanh niên bu quanh Thảo Nguyên lúc nãy giờ hú hét tạo phong trào.
Thằng Tuân đi quanh vòng tròn, nó đang vờn con mồi. Nó đang nghĩ nên dứt điểm thế nào. Đôi chân nó dứ dứ chuẩn bị cho những cú đá liên tiếp. Tâm quan sát thật kỹ, nó vừa thấy thằng Tuân hơi thu chân lại thì nó vọt tới cực nhanh. Thằng Tuân hơi bất ngờ nhưng nó cũng tung cú đá cực nhanh vào bên hông Tâm. Tâm gồng tay đỡ, cú đá làm bắp cơ nó đáu điếng. Nhưng nó vẫn nhịn đau, lao thẳng vào thằng Tuân. Nó biết nếu để khoảng cách, nó sẽ không đánh lại thằng Tuân, nên nó tiếp cận gần như lần trước. Thằng Tuân vẫn phạm sai lầm chủ quan của lần trước, nên nó bị Tâm xô mạnh ngã dúi về phía sau. Nó vừa bật được lên thì Tâm đã sáp lá cà, thằng Tuân liên tục tung cú đá và đấm, Tâm vừa đỡ đòn vừa áp sát. Nó cũng đợi được cơ hội khi đủ gần, cánh tay phải làm việc quanh năm, ngày nào cũng bê vác, sáng chống đẩy của nó đấm mạnh về phía trước. Thằng Tuân đỡ lấy mà dại hết cả tay. Những cú đấm không nhanh bằng nó, nhưng đủ để làm thằng Tuân chỉ biết chống đỡ. Thằng Tuân đánh mắt sang, 2 thằng đàng sau thằng Nghĩa vọt đám đông ra chạy vào. Tâm biết phải dứt nhanh, nó đấm thật mạnh vào mạng sườn làm thằng Tuân phải nghiêng người đỡ. Nhưng đó chỉ là nghi binh, tay trái của Tâm nhanh như cắt làm một cú đấm vòng vào ngay hàm thằng Tuân. Nó choáng váng ngã ngay ra đất. Đúng lúc 2 thằng kia lao đến. Tâm quay người tung 2 cú đá bằng 2 chân trúng cả 2 thằng. Chúng vật ra đất mà không ngờ được mình bị hạ nhanh thế. Tâm quay lại thì thấy thằng Tuân đang lồm cồm bò dậy. Nó lao tới bồi 1 cú đá vào bụng, thằng kia hự rồi nằm bẹp xuống.
Cuộc chiến chấm dứt nhanh như vậy, chưa đầy 3 phút. Tâm mặc kệ chúng nó, đi về phía Thảo Nguyên. Nàng lấy đau ra chiếc khăn tay, vội bịt lên cánh tay nó:
Tay anh chảy máu kìa.
Không sao, xước da thôi. Tôi vừa thấy thằng Nghĩa nó gọi điện. Chúng ta ở lại có lẽ không hay.
Để tôi bảo cái Trang một câu.
Viết tiếp đi bạn hay lắm