Thằng Tâm – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 125 END)

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Thằng Tâm – Truyện Người Lớn Mới 2021 ( Update Chương 125 END)

Tác Giả:

Lượt Xem: 1948 Lượt Xem

Chương 41

Trong lúc đó, Tâm vừa rửa ráy xong. Nó lên nhà thì thằng Tính đã nằm nghe nhạc, anh Công đang đọc gì trên laptop. Mọi người lại cứ tưởng nó vừa đi chơi về. Tâm chui vào buồng mẹ, mẹ đang nằm ngủ. Ánh đèn ngủ hắt hiu, Tâm vẫn nhìn thấy vai trần của mẹ. Tâm chui vào chăn thì mẹ cựa người.

Con về rồi à.
Vâng, con về rồi.
Sao lâu thế hả con.
À con bế chú lên gác thì chú nôn ra hết, con với thím phải lau dọn.
Ừ, con đi xong mẹ buồn ngủ quá. Rửa ráy xong mẹ ngủ luôn. Bọn thằng Tính về ồn ào mẹ mới dậy.
Thế giờ mẹ ngủ đi. Để con ôm mẹ ngủ.
Thế con dọn xong là về luôn hay…
Sao hả mẹ?
Thì con với thím… có quan hệ không.
Mẹ ghen à! Tâm khẽ liếm vành tai mẹ. Bàn tay nó bóp nhẹ ngực mẹ qua lớp áo ngủ.
Mẹ chỉ hỏi vậy thôi. Chú con ngay ở đó.
Con có địt thím, 2 lần liền.
Thẩn nào, giờ mới về.
Con xin lỗi, người đẹp. Mẹ mặc áo ngủ 2 dây đợi con về đúng không.
Vớ vẩn, áo ngủ chả mặc đi ngủ để làm gì. Thôi ngủ đi muộn rồi.
Trời hôm nay lạnh mà, mẹ mặc áo 2 dây lạnh lắm. Để con ôm cho đỡ lạnh.
Mẹ có chăn đắp rồi. Con làm việc quần quật, thôi đi ngủ đi cho khỏe. Mai còn hầu hạ thím con tiếp.
… Mẹ!
Làm sao?
Mẹ có biết mẹ là người con yêu nhất không?
……………..
Lúc nãy, khi thay rửa cho chú xong, thím có hỏi con, con vừa làm tình cùng ai.
Sao, sao thím lại hỏi thế.
Thím bảo thím ngửi thấy mùi làm tình nồng nặc trên người con.
Thế con bảo sao.
Con nghĩ 1 lúc rồi con nói con vừa làm tình cùng mẹ.
Cái thằng này. Sao con lại nói thế. Con giết mẹ đi cho rồi. Giờ mẹ làm sao ở cái xứ này được.
Mẹ, nghe con nói đã. Con nói xong thì thím cũng bảo, lúc nãy thím đứng cạnh mẹ, ngửi trên người mẹ mùi vừa làm tình xong, mùi tinh trùng nồng nặc. Thím bảo thấy con và mẹ cùng chạy ra nên thím nghi. Thím đi sau con để kiểm tra.
Vậy rồi sao.
Con bảo thím không nói chuyện này cho ai. Còn nếu thím muốn nói thì nói cho con trước, để 2 mẹ con ta dọn đi chỗ khác. Hóa ra thím chỉ đùa. Thím bảo thím ghen với mẹ, vì được địt con. Thím bảo thương mẹ, mẹ khổ hơn chục năm rồi, bảo con chăm sóc mẹ, địt mẹ để bồi thường cho mẹ.
Thím bảo thế thật à… Mẹ trầm ngâm.
Vâng. Thím bảo con địt mẹ rồi phải địt thím, thế mới công bằng. Nên con…
Cái con Lan này thật là… thôi không lộ ra ngoài là tốt rồi. Mẹ con mình sơ sẩy quá. Nếu vừa rồi không phải thím con thì…
Thôi, chuyện qua rồi mẹ. Con tin thím. Có chuyện này về thím con sẽ kể mẹ sau, thím không phải là người dễ kể chuyện lung tung đâu.
Ừ, mẹ cũng tin vậy.
Vậy mẹ còn trách con không.
Trách con cái gì.
Trách con về muộn vì địt thím, bỏ mặc mẹ.
Mẹ không biết.
Mẹ…Con xin lỗi. Có lẽ là do con đã quá tham lam rồi. Có mẹ rồi lại còn muốn có thím. Thôi mẹ ngủ đi. Tâm ngồi dậy vén màn định ra khỏi giường.
Giờ này con còn đi đâu đấy.
Con mệt mỏi quá. Con đi dạo chút cho khỏe lại. Mẹ cứ ngủ đi.
Nằm đây. Giờ này còn đi đâu, đêm hôm sương gió độc lắm. Mẹ kéo lấy Tâm bắt nó nằm xuống.

Tâm nằm xuống, gác tay lên trán. Nó nghĩ mãi không biết làm thế nào cho mẹ nguôi giận. Nhưng chả nhẽ bảo nó bỏ thím. Nó đã coi thím là người đàn bà của nó, mẹ cũng vậy, nó chả muốn bỏ ai cả. Tâm cũng thấy mình thật nực cười, ai cũng muốn, chắc nó là vua chúa quá.

Còn không đi ngủ.
Con ngủ không được. Mẹ cứ ngủ trước đi.
Con cứ trằn trọc làm sao mẹ ngủ. Nằm lại đây để mẹ gác chân cho dễ ngủ.
Vâng.
Tâm nằm sát mẹ, kéo chân mẹ gác lên người nó. Mẹ hơi nhích lại gần ngực nó. Tâm quay sang ôm mẹ, đặt nụ hôn lên môi mẹ. Mẹ khẽ ngoảnh mặt tránh, nhưng Tâm lì. Nó hôn khắp mặt mẹ, hôn môi, hôn cổ mẹ. Tâm đè lên người mẹ, xoa nắn cặp vú mẹ, mặc mẹ phản đối.

Con làm gì đó. Ai cho con làm mà làm.
Con mặc kệ. Con đang làm nghĩa vụ của người đàn ông của mẹ.
Con sang bên kia mà làm với thím của con.
Con không cần biết. Mẹ là người đàn bà của con. Con yêu mẹ, không có gì sai cả. Mẹ đừng ghen với thím nữa. Mẹ có biết mẹ ghen vậy con khổ sở thế nào không.
Mẹ… thôi con đừng nói gì nữa lúc này. Ôm mẹ đi, mẹ muốn con ôm để mẹ dễ ngủ.

Tâm nằm xuống, ôm lấy mẹ, gác chân mẹ lên người mình. Mẹ rúc vào trong ngực nó, gối đầu lên tay nó. Cứ như vậy nó và mẹ thiếp dần đi.

Sáng Tâm dậy thì mẹ đã dậy rồi. Thường ngày nó dậy khá sớm. Nhưng cứ nằm bên mẹ là nó lại dậy muộn. Tâm rửa mặt đánh răng ăn sáng xong rồi đi qua nhà thằng Phong Béo làng bên. Dù cách làng nhưng 2 đứa vẫn học cùng trường. Hôm nay Tâm phải đón chị Vân đi lễ chùa. Dù giờ mới 8h, chị hẹn 9h vẫn còn khá sớm nhưng Tâm vẫn đi, nó đi du xuân cảm nhận năm mới. Dù sao mẹ cũng đi đâu đó rồi, cả nhà đi hết. Bên kia thím chắc cũng về HN rồi.

Trời 8h nhưng sương vẫn còn, trời vẫn khá lạnh. Tâm đạp xe mà vẫn khá giá. Đang đi thì nó thấy 1 chiếc xe máy đi ngược chiều. Chợt xe giảm tốc độ rồi đâm về phía Tâm. Tâm phanh kít xe lại, định nhảy khỏi xe để tránh tai nạn thì xe máy dừng hẳn.

Anh xin lỗi, định tạt đầu em mà thế nào bóp nhầm phanh thành ga. Ăn tết thế nào.
À anh Xuân chị Xoan. Anh làm em đau tim quá. Lần sau phanh chân đi, toàn phanh tay rồi nhầm.
Hề hề, đi xe đạp chuyển qua xe máy nên vẫn vậy.
Tết năm nay lạnh quá anh nhỉ. Anh chị đi chúc tết à.
Đâu, anh đưa chị qua nhà mẹ chị mày ở làng xyz. Mày đi chơi đấy à.
Em qua nhà thằng Phong béo con bà Oanh.
À à anh biết thằng đấy rồi. Nó có con chị xinh xinh vừa bỏ chồng. Ái, làm gì thế. Anh vừa bị chị Xoan véo cho 1 cái. Đúng là cái mồm.
Qua tháng 2 chị lại lên đi làm, chị không làm công trường nữa đâu. Mệt và xô bồ lắm. Em có công trình nào không cho chị làm với. Chị Xoan giờ mới lên tiếng.
À có, em có 2 công trình 1 cái tháng 2 1 cái tháng 4. Tính ra còn có 1 cái nữa nhưng em vừa từ chối trước tết. Bên em không đủ thợ chính.
Thế à. Em nhận anh Xuân đi. Anh ý với cả em trai chị, nó xây trát cũng được.
Ủa, anh không phải làm bên chú Khá sao.
À thì vốn anh làm bên đó. Việc vất vả vì bị ép tiến độ nhưng lương cũng được. Nhưng xô bồ quá, có nhiều bọn thợ khắp nơi. Đợt gần tết có thằng nó trêu chị Xoan, anh điên tiết phang nó cục gạch. Sau mọi người can ra, nhưng có vẻ thằng đó cay cú, định tìm anh tái chiến. Anh mà sợ nó à.
Anh thôi đi. Anh còn vợ còn con, thằng đó trẻ trâu nó có cái gì mà mất. Nhỡ nó lừa anh nó gọi anh nhà nó ra quây, có mà tiền mất tật mang. Chị Xoan nói 1 thôi 1 hồi làm anh Xuân câm nín. Chị nghĩ thế cũng phải.
Vậy để tí em liên hệ luôn với bác chủ. Em mới từ chối hôm 27 tết. Dù không có công trình ý thì cũng còn khối việc. Có gì em liên hệ lại nhé.
Ừ, thế nhé. Nhớ gọi anh sớm. Anh đưa chị mày đi đây, sang làm vài chén với bố vợ không cụ mắng.

Anh Xuân phóng vù đi. Khi đi ngang qua, chị Xoan vẫn quay lại liếc nó 1 cái cười. Chà, lại sắp gặp lại chị rồi.

4.5 2 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận