Thành phố nô lệ tập 1

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Thành phố nô lệ tập 1

Tác Giả : Đang cập nhật

Danh Mục: Truyện Gay

Thể Loại:

Lượt Xem: 280 Lượt Xem

Tân lịch năm 5xxx

Đại dịch virus CC nổ ra, giới tính nữ không còn, dân số thế giới chỉ còn giới tính nam. Và hình thành nên 2 giai cấp chủ nhân và nô lệ. Chủ nhân với chủ nhân kết hôn tạo nên những gen vượt trội có tính S, nô lệ kết hôn với nô lệ tạo ra gen có tính M.

Khi trẻ em 18 tuổi thuộc gia đình nô lệ sẽ được đào tạo tại học viện nô lệ trong 2 năm, tốt nghiệp sẽ chính thức nhận chủ.

.

“Bố ơi, đau quá huhu, con không dám nữa đâu.” Vừa khóc nức nở vừa đưa tay che lại hạ bộ bên dưới

“Rốt cuộc con mua thứ này ở đâu?” Vừa dứt lời, ông ném quyển tạp chí người lớn, trên bìa là ảnh nam nhân nô lệ đang khoe dương vật đang cương hết cỡ.

“Là tiểu Vương cho con mượn, cậu ấy mua…mua ở cửa hàng đầu đường, con chỉ mới xem được 1,2 trang đầu thôi, bố đừng làm đau con nữa, con không dám nữa đâu”

“Bố sẽ đi nói với gia đình của tiểu Vương, có thật là con chưa thủ dâm khi xem quyển này chứ? Nếu bộ trung ương mà biết, con sẽ không được vào học viện đâu.”

“Không, con chưa, chỉ vừa phản ứng thì bố đã vào rồi, còn đánh vào “tiểu đệ” của con mấy cái, đau muốn chết. Con sẽ không dám nữa đâu.”

“Nhanh làm thủ tục đi, rồi theo bố đến học viện nhập học, hôm nay là ngày đầu, còn phải khám sức khỏe nữa”

Ông tức giận bước ra khỏi phòng đóng cửa thật mạnh, cậu nhìn bên dưới hạ bộ của mình bị bố đánh cho vài cái đã đỏ lên, thật muốn sờ an ủi nhưng không được, nô lệ không được tự thủ dâm hay bắn tinh, đây là luật đầu tiên mà các nô lệ cho dù mới sinh ra đều phải biết.

Tư Khải vừa sinh nhật 18 tuổi hôm qua, cậu là thanh niên ưu tú trong suốt 12 năm học bậc trung cấp ở thành phố nô lệ. Hôm nay là ngày cậu sẽ bắt đầu nhập học tại học viện, sắp xếp dụng cụ cá nhân vào túi đựng, hành lý mang theo nhập học của cậu chỉ vọn vẹn trong 1 giỏ xách đeo lưng nhỏ, vì biết thế nào vào bên trong học viện cũng sẽ không được sử dụng nhiều.

Trên đường đến học viện, cậu lo lắng không biết môi trường bên trong thế nào, sẽ có những bài tập gì, khi đào tạo có được “xuất tinh” không, dù gì cũng là thanh niên trưởng thành, việc tò mò bộ phận sinh dục là điều bình thường, nhưng với tên có huyết thống nô lệ như cậu thì là điều không thể, ngay cả đi tiểu còn phải có người quản lý, tránh trường hợp thủ dâm trong toilet.

Suy nghĩ linh tinh một lúc lâu, cũng đã đến trước cổng học viện, nhiều thanh niên đồng trang lứa cũng đang làm thủ tục nhập học giống cậu. Những thanh niên này có phần thấp bé hơn cậu, nước da ngâm hơn, trái ngược với họ, thân thể cậu phát triển tốt hơn, màu da trắng lại còn mịn như em bé, lại càng không phải nói, đương nhiên dương vật to hơn những thanh niên cùng tuổi, đây là điều cậu luôn tự hào.

Tự khen bản thân trong suy nghĩ, bỗng có một cậu trai trẻ đến gần bắt chuyện làm quen, nam nhân này có màu tóc nâu, mắt nâu, cũng có chiều cao ngang ngang cậu, trên mặt có vài đốm tàn nhang.

“Chào cậu, người mới luôn à? Làm quen nhé”

“Ờ, chào ông. Tui là Tư Khải, đến từ thành phố nô lệ A. Còn ông?”

“Tớ là Trình Long, gia đình có 3 anh em, tớ là con trai đầu, đến từ thành phố nô lệ Z.”

“Tui còn 1 thằng em nữa, nó mới 10 tuổi thôi, đang học bậc trung. Ông ở xa thế à? Đi một mình đến đây à?”

“Tớ đi một mình, không sao, quen rồi. Ở đây, tớ chẳng quen ai cả, nên hy vọng mình kết bạn làm thân trong 2 năm tiếp theo”

“Ok ông, tui cũng không quen ai ở đây cả. Ông có biết chương trình học ở đây không? Hy vọng sau khi tốt nghiệp được anh tổng tài đại gia nào đó nhìn trúng.”

“Nghe nói ở đây mỗi tháng sẽ cho xuất tinh một lần đó, lại còn có giờ tự thủ dâm, có phòng net trong trường luôn. Hạnh phúc lắm đó”

“Vậy còn gì bằng, tui cũng muốn tự tay an ủi thằng đệ này, nó thiếu hơi tay lắm rồi, mấy năm qua toàn là phải mộng tinh.” Vừa nói tay vừa sờ xuống dương vật của mình

Chưa kịp trả lời thì cổng học viện đã mở, đám tân sinh viên lần lượt xếp hàng đi vào, tay cầm bìa đựng hồ sơ, sẵn sàng cho 2 năm học đầy đau khổ tiếp theo của mình.

Xếp hàng ngay ngắn, cả sân trường đông nghịt người nhưng lại không có một tiếng động nào, từ trên bục cao bước lên là một nam nhân mặc vest điển trai, tay cầm mic, phát biểu vài câu giới thiệu.

“Chào mừng các em đến với học viện nô lệ, đây là nơi các em sẽ học tập và sinh hoạt, giải trí trong 2 năm tiếp theo để trở thành một nô lệ thực thụ. Trước khi khám tổng quát đánh giá để xếp lớp, các em sẽ được quay tay xuất tinh để chúng tôi giữ lại tinh trùng, bảo quản chúng, để giúp các em duy trì nòi giống về sau.”

Sau khi bài phát biểu kết thúc, đám tân học viên này xếp hàng di chuyển tới dãy phòng dài nằm cuối trường, mỗi người chỉ có 10 phút để tự thỏa mãn bản thân, xuất tinh vào trong chiếc lọ nhựa có kèm tên, thành phố sinh sống.

Đứng trước cửa phòng thôi, Tư Khải đã ngửi thấy mùi tinh trùng của các thanh niên đang sung mãn nồng nặc bay ra bên ngoài, những cậu trai đang đứng đợi giống như cậu, dương vật đang cương to hết cỡ, vì nô lệ không được mặc quần nhỏ, nên đũng quần của ai nhô lên như ngọn núi, nếu không có bảo vệ chắc bọn họ đã tự cởi quần thủ dâm ngay tại chỗ rồi.

Đến lượt cậu và Trình Long bước vào, căn phòng đầy mùi mồ hôi và tinh dịch, thỉnh thoảng lại nghe tiếng hét của những thanh niên vừa giải tỏa thành công. Nhìn lướt qua căn phòng, xung quanh 4 góc tường đều có camera, điều hòa và những tranh ảnh nam nhân nô lệ bị trói khỏa thân. Trên bàn là một món đồ chơi giả bằng silicon.

Nhân viên y tế đến chỗ cậu, đeo vào thân dương vật một chiếc vòng nhựa, bên trên có thời gian, chiếc vòng không chặt, nhưng nó có chất bám dính, sẽ không dễ dàng rơi trong quá trình tự xử.

Nhân viên y tế trói 2 tay cậu sau lưng bằng còng da, dương vật không cần qua bước dạo đầu đã ở trạng thái cương hoàn toàn, nhân viên y tế mặt mũi lạnh tanh, thao tác rất nhanh, đưa dương vật cậu vào chính giữa khe cao su của món đồ chơi, sau khi đưa vào thành công, đồng hồ ở thân dương vật bắt đầu tính giờ, món đồ chơi rung lên nhẹ, ma sát đỉnh đầu dương vật.

Bị giật mình vì trước giờ chưa từng được tự xử như thế này, cậu không biết phải di chuyển thế nào để đạt khoái cảm hơn, bèn khom người như con chó đang động dục, eo của cậu thúc mạnh khi món đồ chơi rung lên từng đợt.

Đã 8 phút trôi qua mà cậu vẫn chưa có dấu hiệu muốn bắn, dương vật vẫn cương cứng đến phát đau, cậu bắt đầu thúc mạnh hơn, nhưng vẫn không đạt được khoái cảm tuyệt đối. Bên cạnh là Trình Long đã xuất tinh thành công, tinh dịch được đóng vào trong lọ nhựa và đem đi bảo quản, chào Tư Khải rồi bước ra khỏi phòng ngồi đợi cậu.

Đồng hồ dừng ở 10 phút, đúng lúc cậu đã đến cao trào chuẩn bị bắn thì chiếc vòng ở thân dương vật siết chặt lại, nhân viên y tế lấy dương vật của cậu ra khỏi chiếc đồ chơi vẫn trong tình trạng cương cứng, đầu rỉ ra ít tinh dịch.

“Số 165, không xuất tinh được. Thử lại vào tháng sau.” – Nhân viên y tế tháo chiếc vòng ở thân dương vật, lạnh lùng nói.

“Ơ…Cho em cơ hội nữa đi, em đã gần bắn rồi. Làm ơn.”

Không đáp lời cậu, 2 người đàn ông cao to vạm vỡ bước đến, tay cầm tô đựng nước đá, bên trong là những cục đá lạnh chưa tan, họ cầm dương vật đang trong tình trạng cương cứng cực hạn ngâm trong nước lạnh.

“Không không, làm ơn, đừng, cho tôi cơ hội nữa thôi.” Giẫy giụa van xin nhưng bất thành, dương vật của cậu đã được cho vào nước đá lạnh. Vì lạnh quá nên dương vật xìu xuống, teo nhỏ lại cùng cặp tinh hoàn.

Bước ra khỏi phòng uể oải, được Trình Long an ủi, cậu nhớ lại lúc nãy nhân viên y tế nói tháng sau cậu sẽ được xuất tinh lần nữa, tinh thần phấn chấn trở lại. Sau đó cả hai bắt đầu thủ tục nộp hồ sơ, khám tổng quát.

Tại căn phòng đầu tiên, các bác sĩ sẽ tiến hành đo chiều dài dương vật, độ nặng của tinh hoàn, vì ai cũng được xuất tinh thành công nên tới đây không dương vật nào có phản ứng gì, trừ Tư Khải ra, trong quá trình kiểm tra, cậu đều bị các bác sĩ dùng thước kẻ đánh vào dương vật, hoặc búng vào tinh hoàn để xìu xuống.

Trải qua quá trình khám đau đớn, đêm đầu tiên ngủ tại kí túc xá, cũng là đêm mở ra những ngày tháng đau khổ của cuộc đời nô lệ của cậu.

5 1 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
1 Bình luận
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Bú cu

xàm l.o.z quá