“Thiên Thần”…Sa Ngã? – Update Chương 5
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: “Thiên Thần”…Sa Ngã? – Update Chương 5
Tác Giả: Thập Xà
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Hiếp Dâm, Tập Thể, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Thể Loại: đỹ thõa, gai dam, ngoại tình, ntr
Lượt Xem: 377 Lượt Xem
Chương 4: KIỀU TRINH TIẾP CẬN – Sáng tác cùng Feelex
Như vậy là một đêm nữa lại trôi qua nhanh chóng, kết thúc bằng việc ông Đức cực độ thỏa mãn và rời đi sau khi hưởng thụ một trận sướng khoái, ẩm ướt đầy sự kích tình mà Nhã Phương mang lại.
Sang đến sáng ngày hôm sau, vẫn đều đặn như mọi ngày, ông Đức vẫn là người chủ động sắp xếp thời gian để đưa đón Nhã Phương và Huy tới trường.
Và tất nhiên là khác hẳn với vẻ ngoài phóng đãng có phần hư hỏng mỗi khi đêm về của mình.
Khi đi học hay bất kể là thời gian nào và đang làm gì đi chăng nữa thì chỉ cần trời đã sáng, Nhã Phương sẽ quay trở về lại với con người cũng như vẻ ngoài lúc đầu của mình.
Giản dị và trong sáng có phần ngây thơ, hồn nhiên giống như một nữ thần chưa nhiễm bụi trần của mình.
Khác xa với cái vẻ lẳng lơ và dâm đãng mà đêm hôm qua cô đã phô bày trước mặt ông Đức.
Đơn giản là vì những người xung quanh không thể nào chấp nhận được việc cô lại là một con người như thế.
Hay ít nhất hiện tại nó là như vậy, còn tương lai về lâu về dài thì chưa chắc…
Reng Reng Reng~
Tiếng chuông ngoài cửa đã được thiết lập sẵn đột nhiên vang lên, báo hiệu rằng một tiết học nữa lại kết thúc.
Thời gian nghỉ giải lao khoảng 30 phút cho toàn bộ sinh viên trong trường cũng theo đó mà bắt đầu diễn ra.
Nhã Phương ngồi trên giảng đường bắt đầu thu dọn lại sách vở và một ít những đồ linh tinh, lặt vặt của mình vào trong balo.
Vì thông thường là cứ vào khoảng giờ này là Huy cùng với Ly ly và Hoàng sẽ tìm tới lớp của cô.
Sau đó cả bọn sẽ xuống căn tin trường ăn uống, tám chuyện một lúc trước khi tiết học tiếp theo bắt đầu.
Nhưng không giống với mọi ngày, Nhã Phương trong lúc đang dọn đồ của mình, cũng như ngồi chờ đợi hội nhóm của mình tới thì bỗng dưng có cảm giác là có ai đó đang nhìn mình.
Nhã Phương quay đầu lại và quan sát từng hàng ghế một ở phía sau rồi dừng lại ở hàng ghế cuối cùng, cũng là nơi cao nhất tại bên trong giảng đường này.
Ngồi tại ở tại nơi đó và cũng là người lúc này đang xuất hiện ở trong ánh nhìn của Nhã Phương là một nữ sinh.
Người này thế nhưng là hai tay chống cằm mà chăm chú quan sát nàng từ khoảng cách khá xa.
Mặc dù đều là nữ sinh nhưng cứ bị nhìn chằm chằm như thế thì Nhã Phương cũng có vài phần khó chịu.
Cũng vì thế mà trên mặt cô để lộ ra một chút không hài lòng, sau đó không thèm để ý tới nữ sinh đó nữa mà quay đầu trở lại.
Nhận thấy hành vi nhìn lén người khác của mình bị đối phương phát giác, nữ sinh kia chỉ nhoẻn miệng cười một cái sau đó không sao cả mà đứng dậy khỏi vị trí của mình.
Từ dãy cuối cùng cùng cũng là nơi cao nhất trên giảng đường, nữ sinh đó cầm theo một cuốn vở sau đó rất thong dong mà tiến tới chỗ của Nhã Phương.
Vì là trường đại học vốn dĩ đã không có quá nhiều quy định trong việc ăn mặc của sinh viên trong trường.
Chưa kể tới đó là ngôi trường này còn là nơi chủ yếu chỉ dành cho con em cháu cha học tập và phát triển.
Cho nên sinh viên trong trường gần như là có thể tùy ý mà thích gì thì mặc đấy, chỉ cần không quá phản cảm hay quá hở hang và lộ liễu là được.
Và có lẽ cũng vì những lý do trên mà ngay lúc này, vừa lúc Nhã Phương ngẩng đầu lên và quay sang bên cạnh nhìn sau khi cất đồ.
Thì chỉ thấy ngay lúc này, ở vị trí bên cạnh vốn còn để trống không có ai ngồi từ trước đó
Vậy mà giờ đây xuất hiện trong mắt nàng là một gương mặt rất xinh đẹp.
Nếu so với Nhã Phương nàng thì tạm thời cô gái này vẫn chưa thể đuổi kịp được, tuy nhiên nếu là so với Lyly người chị em tốt của nàng thì nữ sinh này cũng không kém bao nhiêu đâu.
Nhưng đấy chỉ là đang nói về nhan sắc mà thôi, chứ nếu để nói về độ quyến rũ cũng như sự nóng bỏng và sức hút trên người nữ sinh này thì Nhã Phương không phải đối thủ của nàng.
Khác với Nhã Phương được thừa hưởng nước da trắng sáng lại mềm mại, mịn màng của người mẹ là phụ nữ phương Tây của mình.
Cô gái này lại sở hữu một nước da vàng chuẩn phụ nữ Á Đông có phần năng động và khoẻ khoắn đầy nhiệt huyết.
Dáng người lại cao lại cân đối và săn chắc, giống như là người thường xuyên dành thời gian ra để luyện tập sức khoẻ vậy.
Quần áo vốn dĩ là thứ mà con người dùng để che đi những vị trí nhạy cảm ở trên cơ thể mình, đặc biệt là đối với phụ nữ.
Tuy nhiên đối với nữ sinh kia thì lại khác, chiếc áo croptop màu đỏ cùng chiếc quần đùi jeans xanh ở trên cơ thể nàng đang hoàn toàn phải tác dụng.
Cặp ngực chỉ lớn hơn Nhã Phương có một chút, tuy nhiên có thể là do nàng thường xuyên tập luyện mà trông nó căng tròn, đẫy đà hơn hẳn.
Chúng nó phồng lên mà hình thành một khe nứt ở giữa khe hở của chiếc áo mỏng.
Trông cứ giống như là hố đen của vũ trụ vậy một khi bị hút vào là hoàn toàn không thể thoát ra được.
Còn bên dưới lớp quần Jeans kia thì không phải nói rồi, Nhã Phương chắc chắn là kém hơn với nàng ta dù ít dù nhiều.
Cứ nhìn độ săn chắc và căng tròn đến nỗi chiếc quần cũng không ôm trọn được hết là đủ để thấy được rồi.
Chỉ là không biết một khi bị bàn tay vỗ xuống thì độ đàn hồi sẽ là như thế nào thôi…
Ngoài những thứ kể trên ra thì vẫn còn một số thứ hình thành và tạo nên sự quyến rũ và đầy nóng bỏng cho cơ thể nàng.
Chẳng hạn như một vài hoạ tiết cùng những hoa văn mà các hình xăm sống động trên cơ thể nàng lúc này.
Và là cả những chiếc khuyên tai, khuyên mũi hay thậm chí là ở đầu lưỡi và bên dưới lỗ rốn nhỏ xinh nữa.
Bọn chúng chẳng những không làm cho cơ thể của nữ sinh này xấu đi, hay thêm phần thừa thãi ra.
Mà ngược lại chúng nó còn càng khiến vẻ đẹp của cô nàng gia tăng thêm một bậc.
Sự nóng bỏng đến từ thân hình quyến rũ và sự hư hỏng, lẳng lơ tới từ cách ăn mặc cùng với những hình xăm và là cả những chiếc khuyên lấp lánh trên cơ thể mang lại.
Tạo ra một sự hấp dẫn, mê người đến đáng sợ, khiến cho đàn ông một khi trông thấy thì chỉ biết đỏ mắt mà kìm hãm dục vọng trong lòng.
Nhã Phương nhìn thấy đối phương đột nhiên xuất hiện trước mắt mình và tận mắt chứng kiến nhan sắc cùng thân hình khiêu gợi của cô ta cũng phải đứng hình mất vài giây.
Phải cho đến khi đối phương là người chủ động lên tiếng giao tiếp thì nàng mới lập tức trở về thực tại.
Kiều Trinh: Hừm hừm~ Nhã Phương đúng không?
Đặt cuốn sách trên tay xuống mặt bàn, cô gái lại một lần nữa tay chống cằm mà quay sang nói chuyện với Nhã Phương.
Mặc dù không biết đối phương đột nhiên tiếp cận mình là có ý đồ gì, tuy nhiên nếu như người ta đã hỏi thẳng như vậy thì cô cũng chẳng có gì mà phải giấu diếm hay né tránh cả.
Nhã Phương: Đúng thế, cậu tìm tôi có chuyện gì?
Kiều Trinh: Ồ, cái giọng điệu này, có vẻ như cưng biết chị là ai luôn nhỉ?
Nhã Phương: Cậu thử hỏi xem cả cái trường này được bao nhiêu người là không biết đến cậu chứ.
Kiều Trinh: Ha ha~ đúng là tiếng xấu thì thường lan rộng mà.
Nhã Phương: Trực tiếp vào thẳng vấn đề đi, nếu không có lý do gì thì cậu tìm tôi nói chuyện phiếm như thế này đâu, có đúng không?
Kiều Trinh: Em gái à, không cần phải tỏ ra lạnh lùng như vậy làm gì đâu, vui vẻ, hoà đồng trò chuyện với nhau chẳng phải sẽ tốt hơn sao?
Kiều Trinh: Chị đây chỉ là tò mò mà muốn hỏi chút chuyện, đồng thời có ít việc muốn nhờ cưng giúp mà thôi.
Kiều Trinh: Có khi sau chuyện lần này giữa chúng ta lại trở thành bạn tốt đó.
Nhã Phương: Chậc~ Hpmh! Chị nói đi.
Nhã Phương vốn đang định không nghe nữa mà đứng dậy rời đi thì lại khựng lại, nàng có chút tò mò đối với sự lấp lửng của Kiều Trinh.
Nàng thở dài một tiếng sau đó lại ngồi xuống bàn và tháo chiếc kính cận của mình mà để qua một bên.
Gương mặt cực kỳ xinh đẹp và quyến rũ của nàng cũng theo đó mà được giải khai phong ấn.
Nhã Phương một bên tay cũng chống lấy cái cằm mà nhìn trực tiếp lấy người bên cạnh.
Trong lòng vô thức ngóng chờ một chút thông tin quan trọng phát ra từ trong miệng của đối phương.
Còn về phía Kiều Trinh, trước đó Nhã Phương bất động mất bao nhiêu giây khi chứng kiến nhan sắc của nàng.
Thì bây giờ tới lượt Kiều Trinh cũng giống như thế, chỉ là thời gian có chút lâu hơn đồng thời không hiểu sao mặt của cô gái này cũng theo đó mà ửng hồng một mảnh.
Kiều Trinh: E…hèm, à thì cũng không có gì quá là to tát cả.
Kiều Trinh: Chỉ là đêm hôm qua á, chị lên quán bar xxx cùng với mấy người bạn của mình thì bắt gặp một người khá giống cưng đang…ưm.
Nhã Phương: Suỵt!
Phát hiện chuyện của mình bị lộ trong khi đó âm thanh phát ra từ trong miệng Kiều Trinh là khá lớn.
Cho nên Nhã Phương trong vô thức mà ngồi thẳng dậy sau đó lấy tay che miệng Kiều Trinh lại.
Cô ngắm nhìn xung quanh giảng đường vẫn còn rất nhiều sinh viên đang ngồi ở xung quanh.
Để ý và quan sát xem liệu có ai chú ý tới cuộc trò chuyện vừa rồi của hai người không.
May mắn thay là không có ai chú ý tới hai người cùng với những lời vừa rồi của Kiều Trinh cả.
Nhã Phương: Nói như vậy là chị đã biết được tất cả mọi chuyện rồi? Chị muốn gì khi nói ra những lời này?
Đột nhiên bị đối phương lấy tay bịt kín miệng, Kiều Trinh chẳng những không cảm thấy phản cảm hay chán ghét.
Mà ngược lại cô còn cảm thấy một loại hưng phấn lạ kỳ vừa mới được sinh ra.
Hai tay Kiều Trinh nhẹ đưa lên sau đó bắt lấy bàn tay đang che miệng mình của Nhã Phương xuống mà mở miệng trả lời.
Kiều Trinh: Em không cần phải gấp gáp như vậy làm gì, đây cũng chẳng phải chuyện gì quá to tát hay đáng xấu hổ cả.
Kiều Trinh: Chị đây chỉ có một chút thắc mắc nhỏ đó là tại sao em lại chọn đi con đường này thôi.
Kiều Trinh: Bởi vì những người phụ nữ chọn đi vào con đường này thì hoặc là đang rất thiếu tiền, hai là gu em mặn, còn ba là vì em có tham vọng riêng của mình.
Kiều Trinh: Cưng có thể cho chị biết là cưng đang vướng bận bởi cái nào sao?
Nhã Phương: Chị hỏi để làm gì? Đây đâu phải việc của chị?
Kiều Trinh: Đúng, không phải là việc của chị, chỉ là có thể hai chúng ta đang đi một con đường giống nhau.
Kiều Trinh: Và nếu như em nói ra thì có thể chị giúp được gì đấy cho em thì sao?
Nhã Phương: Không ai giúp đỡ hay cho không bất kỳ ai một thứ gì cả, chị muốn gì thì cứ nói thẳng, tôi chỉ muốn chị tạm thời đừng phát tán chuyện này ra bên ngoài thôi.
Kiều Trinh: Cưng đừng có biến chị thành người xấu như vậy chứ, mặc dù danh tiếng của chị ở trong cái trường này cũng không phải dạng tốt đẹp gì.
Kiều Trinh: Nhưng chị cũng đủ hiểu để biết rằng những tin tức này một khi lộ ra thì danh tiếng và tương lai sau này của cưng sẽ hỏng hết.
Nhã Phương: Cho nên chị muốn?
Kiều Trinh: Chị chỉ muốn có một người bạn thực sự ở trong trường mà thôi, vừa hay lại bắt được cơ hội kết bạn với cưng. Đồng thời hy vọng cưng có thể giúp chị chút chuyện nhỏ và tất nhiên chị sẽ trả công đàng hoàng.
Kiều Trinh cảm giác được sự nghi hoặc cũng như sự đề phòng mà Nhã Phương dành cho mình đã giảm xuống thì liền ngồi sát hơn.
Kiều Trinh: Vậy chị có thể biết lý do là vì sao được rồi chứ?
Chần chừ một lúc sau đó thì Nhã Phương cũng chỉ biết nhoay nhoay sống mũi mà thở dài nói ra.
Nhã Phương: Là cả 3.
Kiều Trinh: Hả? Thiếu tiền với tham vọng thì chị còn có thể hiểu được, nhưng ông chú đó có cái gì đáng để cho em yêu thích hay sao?
Nhã Phương thấy Kiều Trinh hỏi như vậy thì trong nhất thời không biết phải nói gì hay trả lời làm sao.
Nàng chỉ có thể lấy ra một chiếc thước kẻ dài 30cm từ trong cặp ra sau đó đặt hai ngón trỏ lên mặt thước.
Một ở chỗ 0cm còn một thì đặt ở chỗ 15 – 16cm trên mặt thước.
Kiều Trinh thấy vậy có chút hiểu ra vấn đề mà quay sang nhìn Nhã Phương.
Kiều Trinh: Ối chà, hàng khủng nha, em gái cũng biết chơi đó.
Kiều Trinh: Chỉ là dài thế cưng chịu nổi không đó.
Nhã Phương lắc đầu không trả lời khiến Kiều Trinh cũng không hiểu ra làm sao, đang định hỏi tiếp thì nàng lại lên tiếng.
Nhã Phương: Cũng mới dính dáng không bao lâu, còn chưa có được thử qua nên không biết.
Kiều Trinh: Ha ha~ cưng thật là đáng yêu nha, phụ nữ Châu Á mình dài cũng chỉ tầm 13, 14cm là thấy thốn rồi, em gái đây lại chọn hàng gần 16cm lỡ không chịu nổi thì làm sao?
Nhã Phương: Đến lúc đó rồi tính, còn giờ thì nói đi, chị muốn tôi giúp chị làm cái gì?
Kiều Trinh: Cưng biết đó, chị học hành chẳng ra làm sao cả? Cũng vì rớt môn với thiếu tín chỉ mà phải xuống năm 3 học với cưng nè.
Kiều Trinh: Thứ chị muốn chỉ là sự giúp đỡ của cưng để dễ dàng vượt qua các môn, cũng như là hoàn thành các tín chỉ đã đăng ký trước đó.
Kiều Trinh: Nếu như cưng đồng ý, với mỗi một bài thực hành và các bài tập trọng yếu được giao về. Chị sẵn sàng trả cho cưng từ 1 – 10 triệu tùy thuộc vào mức độ quan trọng của mỗi bài, cưng thấy thế nào?
Nhã Phương: Vậy chị muốn tôi giúp chị như thế nào? Dạy kèm trực tiếp thì thôi đi, tôi không có nhiều thời gian rảnh rỗi như vậy, chưa kể là chắc gì chị học đã vào chứ?
Kiều Trinh: Đơn giản mà, cái gì quan trọng cưng cứ làm ra 2 phần khác nhau là được, còn lại cứ để chị lo.
Kiều Trinh: Chủ yếu vẫn là chị muốn làm bạn với cưng mà thôi, Phương thấy thế nào? Đồng ý option này của chị chứ?
Nhã Phương: Được, cứ thống nhất là như vậy đi, hy vọng chị sẽ không tiết lộ ra bên ngoài chuyện riêng của tôi.
Kiều Trinh: Yên tâm, yên tâm.
Nhã Phương: Vậy chị còn gì muốn nói nữa không? Một lát nữa là bạn của tôi tới rồi.
Kiều Trinh: Có, tối nay chị có hẹn với mấy người bạn tại quán bar hôm qua mà em đã tới, có muốn tham gia với chị không? Đảm bảo ở đó có đủ mọi loại đối tượng đàn ông cho cưng tha hồ mà lựa chọn, mà tiếp cận.
Kiều Trinh: Chậc, bạn cưng đến rồi, đây là số của chị, cưng cứ từ từ rồi quyết định nhé. Nếu có hứng thú tham gia thì call cho chị, bye bye.
Nhìn thấy mấy người trong nhóm của Nhã Phương bóng dáng đang lấp ló từ phía xa mà đi tới giảng đường.
Kiều Trinh biết bản thân danh tiếng trong trường không quá tốt, vậy nên liền chủ động mà đứng dậy rồi rời đi nhanh chóng.
Nhưng trước khi đứng dậy nàng cũng không quên nhét vào trong tay Nhã Phương tờ giấy có ghi số điện thoại của mình.
Đồng thời còn giơ tay ra thêm ám hiệu hình chiếc điện thoại, biểu thị rằng hãy nhớ gọi cho nàng nếu như bản thân Nhã Phương có ý định tham gia bữa tiệc tối nay.
Cầm trên tay tờ giấy ghi số điện thoại của Kiều Trinh, trong lòng Nhã Phương cảm thấy người này cũng không có giống với những gì mà người ta đồn thổi.
Ngược lại cô còn cảm thấy đàn chị này còn có chút dễ giao lưu và trò chuyện, nếu như có thể làm bạn cũng chưa chắc đã là một việc gì đó quá tệ.
Và cũng ngay sau khi Kiều Trinh rời đi thì cũng là lúc mấy người Huy và Ly ly cùng với Hoàng tiến đến cửa giảng đường.
Nhã Phương thu xếp nhanh chóng sau đó tiến ra ngoài rồi cả đám cùng đi với nhau xuống căng tin.
Trong khi hai nam sinh chầm chậm đi ở phía sau mà khoác vai nhau trò chuyện thì ở phía trước hai nữ sinh cũng vậy.
Khoác lấy một bên cánh tay của Nhã Phương, Ly ly có chút không nhịn được mà mở miệng dò hỏi.
Ly Ly: Chị Nhã Phương, khi nãy em có nhìn thấy cái chị Kiều Trinh kia ngồi ở bên cạnh chị trước khi bọn em tới.
Nhã Phương: Ừm đúng thế, người ta tìm chị có chút chuyện thôi, sao thế?
Ly Ly: Nghe nói chị ta có thói sống không lành mạnh, danh tiếng trong trường lại không tốt, chị không sợ cô ta tiếp cận chị với ý đồ xấu hay sao?
Nhã Phương: Phụt~ ha ha, con bé ngốc này, em không cần nghĩ nhiều như vậy làm gì đâu, người ta tìm chị là vì muốn chị giúp đỡ ít việc mà thôi.
Nhã Phương: Em cũng không cần phải lo lắng hay quan tâm quá mức cho chị như thế.
Ly Ly: Hư~ tốt nhất là như thế, chị lúc nào cũng tốt bụng, thánh thiện như vậy kiểu gì cũng có ngày bị người ta lừa bán sang Trung Quốc.
Nhã Phương: Thôi được rồi nỡm ạ, đi nhanh còn tám được lâu, không tí lại vào muộn như hôm trước.
Cứ như vậy, vấn đề đang thắc mắc của Lyly liền bị Nhã Phương cắt đứt hoàn toàn, mặc dù biết chị Phương là đang có chuyện muốn giấu diếm mình có liên quan tới cái người tên Kiều Trinh kia.
Nhưng mà nàng có thể làm gì bây giờ, hai người bây giờ cũng chỉ là bạn thân mà thôi, nàng không quản được quá nhiều như vậy.
Nếu còn tiếp tục dò hỏi thì thậm chí có thể bị Nhã Phương cảm thấy khó chịu vì sự nhiều chuyện của mình.
Cho nên Ly Ly cũng chỉ đành ngậm ngùi mà theo lấy Nhã Phương tiến vào bên trong căn tin uống nước, tám chuyện giống như mọi ngày.
Từ đằng xa, Kiều Trinh đang đưa mắt dõi theo mà quan sát đám người Nhã Phương, mặc dù mọi sự chú ý của nàng vốn là phải đặt lên Hoàng, là người con trai mà nàng cảm thấy rất ưa thích.
Cũng là lý do chính mà Kiều Trinh chủ động tiếp cận Nhã Phương, tuy nhiên không hiểu sao từ sau khi tiếp cận Nhã Phương.
Đồng thời tiếp xúc được với tính cách cũng như được đối diện và chức kiến nhan sắc tựa như thiên thần của nàng.
Không hiểu sao Kiều Trinh lúc này đây không thể rời mắt được khỏi bóng hình của cô gái ấy, hoàn toàn bỏ quên người con trai mà mình đang muốn tiếp cận…
——————————–
[Thông tin cơ bản]:
– Các mối quan hệ: (Huy 9*) – (Ông Đức 7*) – (Ly Ly 8*) – (Hoàng 6*) – (Kiều Trinh 5*)…
– Tài sản: ~10 triệu tiền mặt + 1 iphone 14( ông Đức tặng)
– Mức độ đỹ thoả [8%]
——————————–
[Ở chương tiếp theo Nhã Phương sẽ có 2 lựa chọn dưới đây]
1. Gọi cho Kiều Trinh đồng ý tham gia vào bữa tiệc tối nay cùng với nàng.
2. Gọi điện và từ chối tham gia bữa tiệc tối nay.
(Hai lựa chọn trên sẽ ảnh hưởng trực tiếp tới diễn biến của truyện cho nên mọi người cân nhắc kỹ trước khi lựa chọn nhé).