Thụ Tinh Cho Con Dâu – Seri Truyện Sex Siêu Phẩm – Update Chap 78 END

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Thụ Tinh Cho Con Dâu – Seri Truyện Sex Siêu Phẩm – Update Chap 78 END

Tác Giả:

Lượt Xem: 10004 Lượt Xem

Chap 21: Quyết định đúng đắn?

Sáng hôm sau, 6h30 Thảo dậy lên phòng gym, chẳng ai 6h30 đi tập gym như Thảo, đơn giản vì nàng là chúa tể của thời gian, bà hoàng của sự nhàn dỗi. Tối qua vì cái bụng no mà sáng nay nàng quyết tâm đi tập gym để giữ vóc dáng thon gọn của mình, mông to ngực nở rồi mà bụng to nữa thì béo phì mất. Thực ra đi tập gym cũng chỉ là một hình thức giết thời gian của Thảo, chứ vóc dáng của nàng bao năm nay, dù có ăn uống thế nào nàng vẫn giữ một cơ thể cân đối, ba vòng chuẩn hơn người mẫu, đó chính là nhan sắc trời cho trong truyền thuyết.

Phòng gym của chung cư nằm trên tầng 55 của tòa nhà 60 tầng, trước đây tầng 55 là tầng giải trí, café đồ ăn cho mọi người ở chung cư, tuy nhiên vì một số lý do nào đó chủ thầu tạm thời bỏ hoang tầng 55 chưa có phương án gì thay thế, tuy nhiên điện nước mọi thứ vẫn sử dụng được, sạch sẽ, phòng gym vẫn hoạt động bình thường, tuy nhiên chẳng ai lên tập vì số lượng máy quá ít, phòng ở trên cao nên không khí loãng không tốt cho sức khỏe, vì ít người lên tầng 55 nên bọn trẻ con ở chung cư đồn nhau trên đó có ma, và tầng này luôn là thử thách trưởng thành của chúng nó.

-Tính toong!!! –cửa thang máy mở ra, Thảo bước ra ngoài, nàng mặc một chiếc áo crop top ba lỗ ngắn, nó giống như một chiếc áo lót nhưng khổ to ôm trọn vòng một của nàng, bên dưới nàng mặc một chiếc quần đùi bó sát, chân đi đôi giày thể thao, tay cầm một chai nước và chiếc khăn lau, nhìn rất giống dân gym chuyên nghiệp. Bỗng nàng bị lạnh sống lưng vì sự im lặng lạnh lẽo của nơi này, nàng nhớ đến lời bọn trẻ con nói làm nàng bắt đầu thấy sợ… Thảo đi từ từ nhìn khắp mọi nơi, vì phòng gym cách thang máy một đoạn khá xa. Thảo tuy lớn nhưng tính cách, độ gan lì chẳng khác gì một đứa trẻ, nàng cũng khá sợ ma đấy, nhưng chả nhẽ lại đi xuống. Nàng lấy hết can đảm đi tới phòng gym.

-A! cửa không khóa! –Thảo đứng ngoài cửa phòng đẩy vào.

-la la la lá la…. –Thảo hát và bật một số điện lên cho đỡ sợ, nàng nhìn quanh phòng cũng khá rộng, nhưng máy tập hơi ít, rất sạch sẽ, bài trí cũng rất đẹp nữa, vậy mà chẳng có ai lên đây tập, thật là phí phạm.

-A! có cả điều hòa hihi!!! –Thảo cầm điều khiển bấm tít tít tít.

-Ộ!!!!!!!!!!! Oáp!!!!! –Bỗng có tiếng người ngáp ngủ làm Thảo giật bắn mình.

-A!!!!!!!!!!!!!!!!! Ai? Ai đấy? –Thảo nhìn vào một góc nhỏ để mấy cái vải cũ che máy tập thì thấy mội người đen thùi lùi đang ngồi dậy.

-xin lỗi, xin lỗi…. tôi…. –Ông ta quay ra nhìn thì hóa ra là bác Phú bảo vệ.

-A! bác Phú! Sao bác lại ngủ trên này thế ạ? –Thảo mừng rỡ khi nhìn thấy người quen, nàng cảm thấy không còn sợ ma nữa mà thay vào đó là một tâm trạng rất vui vẻ.

-Ơ! Thảo à? Ôi! Hóa ra là cháu! Sao cháu lại lên đây thế này? –Ông Phú cứ tưởng ai lên tập gym hóa ra là Thảo, tối qua vừa ngồi ăn cơm với con bé xong.

-Cháu lên tập gym ạ, sao bác lại ngủ ở đây thế này? –Thảo tiến lại gần nói.

-À! Sáng nào 5h bác cũng lên đây tập thể dục, tối qua uống chút rượu nên sáng nay lên đây lăn quay ra ngủ mất khà khà!!! –Ông Phú gãi đầu gãi tai nói và liếc nhìn vòng ba của Thảo, từ lúc nào ông bắt đầu để ý cơ thể Thảo nhiều hơn, đứng trước mắt ông là cô gái xinh nhất mà ông từng biết, chiếc quần đùi bó sát làm lộ ra mu bướm tuyệt đẹp của Thảo, bên trên là bộ ngực to nẩy tưng tưng như không có áo lót và vòng eo trắng tinh mịn màng làm ông Phú bảo vệ không dám nhìn thẳng mà chỉ dám liếc trộm, sợ Thảo bắt được ánh mắt của mình mà đánh giá. Trước đây khi ông chưa nói chuyện với Thảo, ông nghĩ con bé đẹp và sang chảnh thế này chắc chắn trong mắt con bé không bao giờ tồn tại sự xuất hiện của những người thấp kém như mình đâu nên chẳng bao giờ ông dám nghĩ đến việc để ý cơ thể của Thảo. Nhưng sau khi tiếp xúc ông cảm thấy những suy nghĩ của mình hoàn toàn sai, Thảo rất ngoan ngoãn, hiền lành, dễ mến và hòa đồng. Tiếp xúc nhiều thành ra ông vô tình bắt gặp được nhiều hình ảnh gây đỏ mặt của Thảo, nên ông bắt đầu chú ý đến những thứ đó nhiều hơn. Một ông bảo vệ già dễ mến hiền lành thật thà cũng phải động lòng với vẻ đẹp của Thảo.

-Thật ạ, bác chăm chỉ thật đó, hihi, cháu thỉnh thoảng mới lên đây, cũng khá lâu rồi cháu mới quay lại, thường thì cháu hay lên cùng anh Minh!, bác biết không hôm nay cháu bước ra khỏi thang máy mà lạnh hết sống lưng, không biết tầng này có vong không bác? Hì hì…–Thảo ngồi xuống khoanh chân đối diện ông Phú nói.

-Khà khà!!! Cháu lại nghe bọn trẻ con đồn thổi đúng không nào? Cháu ngây thơ quá, trên này làm gì có ma quỷ gì đâu, nó chỉ là tầng bỏ hoang thôi, tối nào 12h bọn bác cũng lên khóa cửa, sáng 5h có người lên mở cửa, có vấn đề gì đâu khà khà!!! –Ông Phú cười sảng khoái vì vẻ ngây ngô của Thảo, mặt ông hơi ngượng khi Thảo ngồi như vậy, ông nói mà mắt cứ phải liếc xuống mu bướm của Thảo trước mặt, mu bướm con bé đẹp quá, ước gì được lấy cái quần này về… Bỗng trong đầu ông Phú hiện lên mấy suy nghĩ xấu với Thảo, tuy không muốn nghĩ tới nhưng con bé đẹp quá, ông Phú đấu tranh liên tục với suy nghĩ mình.

-Thế ạ? Nhưng tại chẳng có ai lên đây nên cháu cứ thấy sợ sợ… nhưng sao họ đặt phòng gym trên cao thế bác nhỉ? –Thảo thắc mắc.

-À! Trước đây bác nghe bên nhà thầu họ giải thích, đặt trên cao này không có vấn đề gì đâu, ở kia có một cái máy ion không khí gì đó, họ nói lên tập cứ bật nó lên thì ở độ cao bao nhiêu cũng không là vấn đề, vậy mà chẳng ai ở đây biết cháu ạ. –Ông Phú nói và chỉ ra chỗ cái máy.

-Thế ạ, chẳng ai biết thật ý bác ạ, may quá hì hì cháu cứ tưởng phải tập một mình, bác dậy tập cùng cháu đi! –Thảo cười tít mắt đứng dậy.

-Nhất trí khà khà!! – Ông Phú cười ngại liếc nhìn cơ thể Thảo liên tục khi con bé đứng dậy.

-Bác Phú này! Từ bây giờ cháu sẽ đi tập gym, bác đi tập cùng cháu nha! Hì hì… –Thảo vừa khởi động vừa nói.

-Khà khà! Ngày nào bác cũng lên đây tập, phải nói có cháu tập cùng bác mới đúng chứ! khà khà!!! –Ông Phú sướng rơn trong lòng vì từ giờ lại có Thảo đi tập cùng mình.

-Có gì bác chỉ bảo cháu nha hihi!!! –Thảo vươn vai, lắc hông sang trái sang phải, hai bác cháu đứng khởi động năm phút, sau đó Thảo ra máy chạy, ông Phú nằm đẩy tạ, tuy rất già, gày gò, nhỏ người nhưng ông Phú khá khỏe, nâng được tạ hẳn 50kg.

-Oa!!! Bác Phú khỏe thế! chồng cháu đẩy cái này được có hai cục kia thôi (=40kg) –Thảo đứng trước mặt ông Vũ ngạc nhiên vì tuổi này và với vóc dáng kia thì ít ai có thể đẩy khỏe như thế.

-Bác đẩy thế này còn yếu đó, bình thường bác đẩy 80kg đó! –Ông Phú ngồi dậy mặt đỏ ửng vì gắng sức mà vẫn chém gió được, tầm tuổi này còn đi tập gym được đã là một ông già cực kỳ khỏe khoắn rồi, hôm nay có Thảo nên ông thể hiện đẩy 50kg chứ bình thường ông chỉ đẩy được 30kg thôi.

-Thật ạ, bác có tuổi rồi mà đẩy khỏe thế ạ? Bác cẩn thận nha, bác tập nhẹ thôi, tuổi của bác cháu thấy mọi người đi tập dưỡng sinh ý. –Thảo nhíu mày lo lắng, nàng không dám cười vì biết ông Phú đang thể hiện với mình.

-Khà khà! Bác vẫn cảm thấy có sức khỏe nên mới tập, phải giữ cơ bắp rắn chắc các bà mới thích chứ khà khà!!! –Ông Phú nói và dơ cánh tay lên khoe cái bắp nhão nhoét gày còm, đối với các bà thì thế nhưng riêng với Thảo là một cô gái trẻ ông Phú càng phải thể hiện sức mạnh.

-Hihi!! Bác hài hước quá! Không biết các bác gái có thích body sáu múi không nữa hihi! –Thảo ôm miệng cười vì sự thật thà của ông Phú. Nàng nghĩ tuổi này chỉ hợp với văn thơ nói chuyện phiếm với nhau là hợp nhau rồi, đằng này bác Phú đi tập gym cho các bà các cô thích, Thảo mỉm cười không dám cười to, hóa ra đây là động lực mỗi sáng của bác Phú bảo vệ già.

-Đây này! Bụng bác đủ sáu múi chưa Thảo! –Ông Phú nói vén chiếc áo phông cũ cũ lên đập bồm bộp vào bụng.

-Trời, bụng bác cũng săn chắc đấy chứ, còn săn hơn cả của chồng cháu nữa. –Thảo đưa một ngón tay ấn vào bụng ông Phú nói.

-Thật ư, khà khà!!! Cháu quá khen… Mà mấy tuần nay cái máy tập cơ bụng nó bị gãy cái ngoắc chân, bác chẳng tập được, không thì còn săn nữa khà khà!!! -Ông Phú cười sướng khi được Thảo ví với Minh, thực ra khi Thảo chỉ tay vào bụng ông Phú hóp bụng gồng thấy tổ tiên luôn mới cứng được như vậy.

-Bác có tập không? bác nằm xuống đi cháu giữ chân cho –Thảo cười nói.

-Được! lâu rồi bác không tập bài này! –Ông Phú liền nằm xuống, bỗng ông thấy Thảo dạng chân sang hai bên và định ngồi xuống chân mình.

-Ơ! Ơ! Thảo Thảo! đừng ngồi lên chân bác! Cháu tóm hai chân bác là được rồi! –Ông Phú toát mồ hôi hột ngạc nhiên khi con bé định ngồi lên chân mình, tuy ông rất thích, thích lắm… Nhưng đối với một người ở “tầng lớp” như mình thì ông Phú tự biết mình không xứng và sợ động chạm với Thảo nên ông không dám để Thảo ngồi lên đôi chân xấu xí này, ông Phú cảm thấy có một khoảng cách vô hình cực lớn với Thảo.

-Ngày trước cháu hay ngồi lên chân chồng cháu để giữ cho anh ấy tập suốt mà… -Thảo ngây ngô nói, đối với ông Phú già nàng chẳng bao giờ đề phòng ông hay suy nghĩ gì cả cho dù ông là người khác giới, chắc hẳn trong nàng luôn coi ông Phú như một người bạn, người cha thực sự, không phát sinh tình cảm khác nên nàng rất tự nhiên làm mọi thứ khi ở cạnh ông Phú. Tuy nhiên đối với ông Phú lại khác, ông là đàn ông lại đang thiếu gái trầm trọng, trong ông không có sạn với Thảo mới là lạ. Ông tự cảm thấy bản thân ngu dốt khi bảo Thảo cầm chân cho mình, tuy có khoảng cách rất lớn đấy nhưng người ta luôn bảo cơ hội chỉ đến có một lần….Nhưng việc Thảo định ngồi lên chân ông bất ngờ quá, không kịp nẩy số, bản chất ông lại hiền lành thật thà nên không dám để Thảo ngồi lên chân mình, trong tâm của ông vẫn chưa có một mảnh nhỏ suy nghĩ nào nghĩ đến việc lợi dụng Thảo nên ông mới giật mình như vậy, một phần vì ông sợ thằng cu mình cương lên thì chết.

-Cháu cứ giữ chân cho bác là được rồi! –Ông Phú bị đỏ mặt, ông đưa hai tay ra sau gáy.

-À… Vâng… -Thấy mặt ông Phú đỏ, lúc này Thảo mới hiểu một chút mình cần giữ khoảng cách với bác Phú, chút nữa vô duyên ngồi lên chân bác rồi, may mà bác Phú đã chủ động nhắc nhở mình chứ không có ý đồ lợi dụng, nghĩ vậy Thảo càng cảm thấy quý và tin tưởng bác Phú bảo vệ hơn, tuy bác nghèo nhưng bản chất của bác hơn khối người. Thảo quỳ xuống thảm hai tay nắm chặt chân ông Phú, ông Phú bắt đầu nhấc đầu lên tầm chục cái thì thở dốc.

-Phù phù! Cháu… có tập không… bác mệt quá… -Ông Phú thở hổn hển nói.

-Cháu có, nhưng bác giữ sức nha, đừng gắng quá hihi… -Thảo nói và nằm xuống luôn, hai chân duỗi thẳng, ông Phú quỳ ở thảm, lúc này ông mới được chiêm ngưỡng đôi chân dài của Thảo ở khoảng cách gần thế này, nó thẳng tưng, đầy đặn thon gọn như chân người mẫu, ông Phú nhìn gần mới thấy được làn da trắng của Thảo mịn màng không một vết nhỏ… quá là đẹp, ông liếc lên mu bướm Thảo, người ông nóng rực quay mặt đi. Ông Phú ngại ngùng, hai tay run run bắt đầu nắm vào cổ chân Thảo.

-“Mịn quá”. -cảm nhận đầu tiên của ông là Thảo có một làn da rất mát mẻ và mịn như da em bé, ông không dám nắm mạnh sợ Thảo đau. Thấy bàn tay thô ráp của ông Phú nắm vào chân mình Thảo có hơi ngại nhưng nàng mặc kệ, bắt đầu lên từng cái một.

-Ai da… nặng quá… hihi… lâu lắm rồi cháu mới tập bụng…. ai da…. –Được vài cái thì Thảo nằm vật xuống thở.

-Cháu tập vừa thôi, mới đi tập lại kẻo đau cơ… -Vừa nói ông Phú vừa liếc vào mu bướm của Thảo, mắt ông không thể rời khỏi đó, mu bướm Thảo như một cái nam châm vậy, ông đã nhìn vào đó vài giây, dương vật ông bắt đầu cửng tướng lên trong quần.

-Vâng! Bác Phú ơi, bác giúp cháu tập đẩy tạ nhỏ nha, dạo này cháu thấy bắp tay mình có chút mỡ rùi… -Thảo dơ bắp tay lên nhìn, ông Phú cũng nhìn, mà ông chẳng thấy gì, chỉ thấy một cánh tay thon nhỏ và đẹp tuyệt trần, ông Phú nghĩ bụng “nó đẹp thế này rồi còn tập cái gì nữa”…

-Cháu ra trước đi, bác tập nốt bài này đã… -Ông Phú cười ngại nói, ông không dám đứng dậy vì chim của mình đang cửng lên, mà ông lại không mặc quần sịp bên trong, mấy ông già thường luôn thế, ông Phú chỉ mặc sịp khi đi làm, còn đâu ông chẳng bao giờ mặc, chính vì thế lúc này ông mà đứng lên thì chắc chắn nó sẽ chĩa ra như cái lều.

-Vâng! Cháu ra tập trước nha… -Thảo chẳng hiểu gì, chạy ra lắp mấy viên tạ nhỏ vào thanh sắt.

-Cái ghế nằm tháng trước các bác mang xuống phòng bảo vệ rồi, cháu nằm tạm ra thảm nhé! –Ông Phú vẫn chưa đứng dậy được, hình ảnh mu bướm của Thảo vẫn in trong đầu ông, ông không hề nhỏ xuống chút nào.

-Dạ! phải nằm xuống thảm ạ, thế cũng được ạ hihi… -Vừa nói Thảo vừa nằm ra và nâng thanh sắt lên. Ông Phú cúi mặt xuống đất lẩm nhẩm điều gì đó như đọc kinh để quên đi body của cháu Thảo.

-Aaaaaa bác Phú! Bác Phú ơi! Nặng… -Bỗng Thảo kêu cứu, ông Phú nhìn ra chỗ Thảo thấy tay bên trái Thảo yếu quá đang bị trùng xuống so với tay phải, ông Phú không suy nghĩ gì liền lao tới đứng trên đầu Thảo đỡ lấy thanh sắt như huấn luyện viên gym.

-Cháu có sao không? –Ông Phú đứng tấn đỡ thanh sắt mà quên mất dương vật mình đang cương cứng, chiếc quần đùi đang nhô lên trước mặt Thảo như quả núi, chưa kể ống quần rộng, ông đứng ngay trên đầu Thảo chỉ cần Thảo nhìn lên là sẽ thấy con chim già của ông.

-Dạ, cháu không, tạ nhẹ nhưng tự dưng cổ tay cháu hơi đau ạ… -Thảo nắm hai tay lại với nhau, nàng vô tình ngước lên mắt mở to sợ hãi khi nhìn thấy hai hòn dái của ông Phú đang lủng lẳng to như quả trứng vịt, lông dái lưa thưa vài cọng. Thảo giật mình nhưng không hét lên, nàng ngượng chín mặt ngồi dậy liếc lại thì thấy quần ông Phú đang lồi ra, chắc chắn ông đang cửng rồi Thảo liền quay mặt đi chỗ khác ngại chín mặt, nàng phải vờ bóp tay để bác Phú không nhận ra điều đó.

-Đâu đưa tay cho bác xem nào? –Ông Phú vì lo cho Thảo nên quên mất dương vật mình đang cứng, ông đặt thanh sắt xuống và quỳ xuống thảm nhìn vào bàn tay trắng mịn của Thảo… Dần thì chim ông Phú cũng đã nhỏ xuống vì sự lo lắng đã lấn át cơn nứng của mình.

-Dạ… hình như cháu khởi động không kỹ… -Thảo đỏ ửng mặt nói, ông Phú lại tưởng Thảo đau tay nên mới đỏ mặt.

-Chắc chỉ hơi sai khớp một chút thôi, không sao đâu, may mà bác đỡ kịp –Ông Phú cầm bàn tay trắng trẻo ngọc ngà của Thảo xem qua. Ông chợt nhớ ra chim mình nhưng cũng may nó xìu xuống rồi, ông cầm tay Thảo mà không muốn bỏ ra, mềm mà mịn quá, tay này chắc chắn không hợp với cầm tạ…

-Cháu cảm ơn bác ạ… Cháu hết đau rồi, chắc cháu cầm sai kỹ thuật thôi ạ… -Thảo rụt tay lại vì ngại, nàng xoay xoay tay kiểm tra.

-Ra đây, bác dậy lại kỹ thuật, sau có tập còn biết cách khà khà! Nghe cháu kêu lên bác tưởng bị sao, làm bác lo quá… -Ông Phú vừa nói vừa bỏ tạ năm cân ra chỉ cho Thảo cầm mỗi thanh sắt.

-Vâng… -Thảo từ lúc nhìn thấy hai hòn dái đen to như quả trứng nàng cảm thấy rất ngại, không muốn nằm xuống vì kiểu gì cũng sẽ nhìn thấy một lần nữa, có lẽ vì không muốn để lộ cảm xúc ngượng lúc này, nếu bác Phú biết bác sẽ rất xấu hổ, vì vậy Thảo đành vui vẻ nằm xuống theo lời bác.

-Đây cháu hướng hai bàn tay ra phía trước rồi cầm vào thanh sắt này, đấy! đấy! đúng rồi! –Bác Phú đứng trên đầu Thảo hướng dẫn, ông Phú rất tự tin vì nghĩ chim mình đã teo đi rồi, ông cũng vô ý không biết ống quần mình đang mở rộng ra vì thế đứng tấn.

-Thế này đúng không ạ? –Thảo cầm vào thanh sắt, nàng đã cố không nhìn nhưng mắt vẫn liếc vào tò mò, Thảo tuy nắm vào thanh sắt dơ lên dơ xuống theo hướng dẫn của bác Phú nhưng mắt nàng thỉnh thoảng vẫn liếc vào đũng quần ông, mắt Thảo hơi chớp vì không được tự nhiên, chim ông Phú cứ lủng lẳng cùng với hai hòn dái, ở góc độ này chim ông Phú nhìn bình thường thì cùng kích thước với chồng nàng lúc bé, nhưng lông dái không nhiều lắm, lưa thưa vài cọng như đầu hói của mấy ông già.

Ông Phú đứng hướng dẫn cho Thảo, ông đinh ninh đứng tấn thế này lỡ có cửng lên thì cũng không rõ vì cái quần đùi ông bùi nhùi rộng thùng thình, ở góc này ông không nhìn thấy mắt Thảo chứng tỏ Thảo cũng sẽ không nhìn thấy ông, nên ông Phú thoải mái ngắm nhìn body của Thảo, đôi chân dài trắng trẻo, mu bướm mềm mại cùng với bộ ngực to đang ép xuống vì dáng nằm của Thảo… Bỗng ông Phú nhìn thấy chiếc áo croptop của Thảo nổi lên một núm nhỏ… ông Phú nhìn chằm chằm vào đó vì chiếc áo màu đen nên hơi khó nhìn và cuối cùng ông nhận ra đó chính là đầu ti của Thảo, con bé không mặc áo lót, chắc chắn rồi vì đó là thói quen hàng ngày của Thảo.

Bao nhiêu suy nghĩ đen tối về cháu Thảo ập tới khiến chim ông Phú cửng lên trong quần. Bên dưới Thảo thấy cái dương vật ỉu xìu của ông Phú bỗng động đậy rồi ngỏng lên, nàng đỏ ửng mặt mở to mắt “trời ơi! Tại sao lại cứng lên thế kia” Thảo càng nghĩ càng ngại, không hiểu sao cơ thể nàng phản ứng lại với chuyện bậy bạ này đầu ti nổi lên cứng đơ, biết mình không mặc áo lót nhưng điều gì đó khiến Thảo để im mặc dù biết ông Phú sẽ nhìn, mặc dù rất tôn trọng bác Phú nhưng lúc này nàng không hiểu sao cứ nhìn dương vật ông cửng dần lên, Thảo biết chim ông cửng lên là vì nhìn cơ thể mình bên dưới, Thảo cảm thấy hồi hộp ngại ngại khó tả, cuối cùng thì chim ông Phú cũng cứng lên hết cỡ giật lên vài cái như dương vật chồng nàng lúc xuất tinh, nhìn cái đó của bác Phú vẫn rất khỏe khoắn, chẳng khác nào thanh niên… Thảo không nhìn thấy hết nhưng có vẻ như to hơn của chồng nàng, dày hơn, bự hơn… “a!!!!! xấu hổ quá!!!!”…. Thảo mím môi nhắm mắt lại không muốn nhìn nữa, tại sao những người có tuổi đều to hơn của chồng nàng vậy….

-Thôi được rồi, cháu cứ tập theo bác chỉ dẫn là được! –Bỗng ông Phú nói rồi lủi ra chỗ tập tạ tay ngồi thụp xuống ghế. Thảo cũng đặt cây sắt xuống, đôi môi đỏ mím lại nhìn ra chỗ ông Phú rồi nàng đứng dậy.

-Thôi cháu về đây, cháu còn nấu đồ ăn sáng cho chồng ạ hihi… -Thảo mỉm cười nói, nàng đang nói dối vì chồng nàng đi làm rồi, nhưng chẳng biết phải lấy lý do nào để chuồn khỏi đây cả, nàng xấu hổ lắm rồi… Bỗng lúc đó cũng có tiếng điện thoại của nàng vang lên.

-Ừ! Cháu về đi! Khà! Khà! Để lát bác đóng cửa cho! –Ông Phú cười nói, ông cảm thấy rất ngại cái Thảo, nhìn nó có vẻ cũng hơi ngại, không biết nó đã nhận ra điều gì chưa, ông Phú rất lo ngại điều này, ông sợ mình sẽ mất người bạn duy nhất nếu như con bé biết được và nếu mình vẫn còn những suy nghĩ hư hỏng trong đầu, ông Phú liền lắc lắc cái đầu và đứng dậy đóng cửa, ông nhìn chiếc quần của mình đã ướt nhẹp một khoảng chỗ nhọn nhất, chắc chắn đầu chim ông rỉ nhiều nước ra, ông quá hưng phấn khi được thoải mái lén lút nhìn chằm chằm vào cơ thể Thảo, ông không thể chịu được cơn nứng này nữa, chắc chắn ông sẽ xuống phòng thủ dâm….

Thảo vừa đi thang máy xuống vừa nghe điện thoại của bà hiệu trưởng, hóa ra hai ngày nữa có đoàn học sinh trường mầm non đến trường nàng để thăm trường cũng như trải nghiệm được làm học sinh lớp một trước khi bước chân vào trường, điều này khiến nàng rất vui, lâu lắm mới được đến trường, mà bọn trẻ con lít nhít mới chuẩn bị vào lớp một rất đáng yêu…

Thảo xuống nhà, tim vẫn đập thình thịch khi nghĩ tới cảnh tượng đó, không ngờ bác Phú lại cương cứng khi nhìn cơ thể mình, bảo sao bác đi tìm gái làng chơi cũng đúng thôi, nhưng khổ thân cho bác ấy, đi đâu cũng bị đuổi, chắc bác ấy phải khổ sở với những cảm xúc đó lắm… Chính Thảo là người trải qua những cảm xúc đó hàng ngày nên nàng rất hiểu và thông cảm cho người cùng cảnh ngộ… Thảo lột bộ quần áo, cơ thể đẹp tuyệt trần hiện ra, mông cong, chân dài, ngực to tròn, da trắng, môi đỏ, tóc búi cao, nàng như một nữ thần đứng dưới vòi hoa sen, cơ thể mà bất cứ ai được chạm vào cũng phải sung sướng gấp nghìn lần bình thường…

….

Hai ngày sau, Thảo lên trường như lời dặn của bà hiệu trưởng, vì nàng là một trong số những giáo viên giỏi của trường, cùng với ngoại hình tuyệt đẹp, nàng luôn là niềm tự hào của trường, tỷ lệ học sinh đăng ký vào trường nhiều một phần cũng vì vẻ đẹp của nàng, vẻ đẹp khiến cả hai giới nam nữ đều mê mẩn. Tuy nhiên trong trường cũng có một vài thành phần ghen ăn tức ở với Thảo, chỉ vì Thảo quá được nhiều người yêu mến, nàng luôn là trung tâm của mọi việc, nên thế những kẻ xấu luôn tìm cách làm nàng xấu hổ, bẽ mặt, nhưng với trí thông minh hơn người, chẳng bao giờ Thảo bị mấy con giời đánh đó bắt nạt mình…

Buổi trải nghiệm diễn ra rất thành công, các con rất hào hứng và yêu thích trường lớp, tụi nó nghịch như quỷ, chạy nhảy khắp nơi, cả trường vang lên tiếng hò hét của bọn trẻ mẫu giáo, nhiều người thấy cảm thấy hơi đau đầu khó chịu nhưng riêng với Thảo, nàng rất thích chơi với lũ trẻ, nàng không hề cảm thấy phiền chút nào, nên lũ trẻ rất thích Thảo, chúng vây quanh Thảo như một minh tinh thần tượng âm nhạc được fan vào xin chữ ký, chưa kể nhiều phụ huynh giận nhau vì người chồng rớt rãi khi nhìn thấy Thảo, không cần trải nghiệm nhiều đã đăng ký cho con học ở đây ngay lập tức.

Đúng như dự đoán, Thảo luôn là trung tâm của sự chú ý của cả phụ huynh và con trẻ, được bà hiệu trưởng tấm tắc khen ngợi, mấy đứa ghanh ghét đố kỵ với Thảo thì bĩu môi chu choa lườm nàng, Thảo cũng chẳng mấy quan tâm vì khoảng cách của đẳng cấp là quá xa, nàng không cần phải bận tâm đến chúng.

….

-Mày thấy không? Đúng là thèm muốn thì thương yêu, đến lúc có vào cái á, chắc ghét trẻ con ra mặt ý mày nhỉ… -Một đứa trong nhóm xấu tính cố tình nói to cho Thảo nghe thấy, khi mà mọi người và bà hiệu trưởng về hết, còn lại Thảo và một vài giáo viên ở lại tổng vệ sinh văn phòng, đây chính là cơ hội của đám đố kỵ kia công kích Thảo.

-…. –Thảo chẳng nói gì, nàng vẫn vui vẻ dọn dẹp.

-Chả thế à mày, nhà tao á, hai đứa con trai nghịch như quỷ, đến trường nhìn lũ lít nhít này tao tăng xông mất, chả bù cho ai đó, muốn có con lắm mà chẳng được. –Cả lũ xấu tính dọn không dọn ngồi vắt chân lên ghế nói xấu Thảo.

-Hai đứa CON TRAI cơ à? Nhà tao có mỗi đứa, còn đứa con gái mới học lớp 2 thôi mày ạ! –Một đứa cố gắng nói to và nhấn mạnh cho Thảo nghe thấy.

-Các chị ơi… còn nhiều đồ lắm, các chị giúp em với ạ… -Thảo cảm thấy hơi khó chịu liền lên tiếng.

-Các chị bận lắm, em còn trẻ thì cống hiến đi, sau này may mắn có khi lại có em bé đấy! –Một bà không ngại công kích thẳng. Thảo cau mày chẳng nói gì nữa.

-Thôi chị ơi, tuổi này mà không có thì tuổi nào nữa chị, do ăn ở đấy! –Một đứa gân cổ lên. Thảo bực mình, nàng đứng hình lại, tay nắm chặt cái khăn, nàng mím môi, hai mắt đỏ hoe… Bình thường bất kể chuyện gì nàng cũng nhịn được, nhưng ai ngờ ngày hôm nay lợi dụng có đám trẻ đến mà chúng nhân cơ hội khẩu nghiệp, đụng trúng nỗi đau của Thảo, vì biết Thảo hiền lành nên chúng không ngại mà dày xéo Thảo bằng những ngôn từ xúc phạm.

-Đấy! mày xem, mặt xinh, dáng ngon, vú to! Nói tóm lại ông trời có cho ai tất cả đâu đúng không mày! Vú lép như mày còn có hai đứa con trai há há há!!! –Chúng nó thấy Thảo giận vẫn không dừng lại.

-Thôi! Chúng mày im đi, hơi quá rồi đấy! –Một bà ngồi im từ nãy lên tiếng. Lúc này Thảo bắt đầu mếu, nàng không kìm được cảm xúc nữa, hai dòng nước mắt chảy xuống, nàng cảm thấy uất ức vô cùng, tại sao trên đời lại có những con người độc địa đến thế. Đúng lúc ấy, không biết bà hiệu trưởng quay lại làm gì, bà đứng ngoài nghe được vài câu, sau đó không chịu được nữa mà xông thẳng vào trước sự ngỡ ngàng của tất cả.

-Này! Các cô kia! Tôi không ngờ các cô làm nghề giáo mà không có chút đạo đức nghề nghiệp nào! CÒN NGỒI Ỳ RA ĐẤY À? –Bà hiệu trưởng điên tiết quát to, cả đám bật dậy đứa cầm chổi đứa dọn bàn ghế, mặt cắt không còn giọt máu.

-Thảo! con có sao không? con đừng buồn… -Bà hiệu trưởng vốn rất cưng Thảo, nay mới biết Thảo hay bị bắt nạt nên bà rất đau lòng. Bà đến cạnh Thảo và an ủi.

-Hu hu… con xin lỗi cô! Cho con xin phép về sớm! huhu!!! –Thảo tủi thân khóc thành tiếng khi có người đến bảo vệ mình.

-Ừ! Được rồi! con về đi! –Bà hiệu trưởng nheo mày thông cảm và cho Thảo về sớm, Thảo đặt chiếc khăn xuống bàn chào bà hiệu trưởng và chạy ra xe, tà áo dài trắng tung bay cùng những giọt nước mắt của nàng rơi xuống logo của trường ở phần ngực áo. Bà hiệu trưởng thấy vậy càng bực bội, bà cau mày quay lại nhìn đám kia, Thảo đi ra ngoài gara lấy xe ô tô mà vẫn còn nghe thấy tiếng bà hiệu trưởng đang gào lên trong phòng đó, tuy cũng hả giận nhưng nỗi buồn bị chúng nó động chạm đến cuộc sống gia đình con cái khiến Thảo không thể nguôi ngoai, nàng đi về với một tâm trạng cực kỳ tồi tệ, Thảo khóc đúng từ trường về đến tầng hầm chung cư.

….

Thảo về đến nhà, nàng không buồn bật điện, nàng thay đồ dựa vào sofa nhìn ra ngoài ban công cửa sổ ngắm hoàng hôn, hai mắt nàng trùng xuống vì buồn, trong Thảo lúc này đang rất thất vọng xen lẫn buồn bực và tức giận, không phải tức đám ghen ăn tức ở kia mà tức chính bản thân mình, tức mình tại sao lại đen đủi đến thế, đời sống gia đình sao lại éo le đến vậy… tức mình tại sao đã không dứt khoát hơn, không suy nghĩ thấu đáo hơn về mọi chuyện… mặc dù chuyện có con không phải lỗi của nàng nhưng nàng vẫn tự trách mình. Bản thân nàng đã quá cứng nhắc, chưa hy sinh đủ cho tương lai…. Thảo ôm đầu, nàng lại khóc… nước mắt tiên nữ rơi quá nhiều cho ngày hôm nay.

….

-Alo!… –Suy nghĩ một hồi, khóc không khóc được nữa, nỗi buồn cứ gặm nhấm nàng từng giây từng phút… nên Thảo đã nhấc máy gọi cho Linh.

-Tao nghe!

-Linh à! Mày đến nhà tao ngay bây giờ được không… Tao buồn quá… -Giọng Thảo như sắp khóc.

-Sao đấy! con dở này! Lại cãi nhau với anh Minh à?

-Không… mày đến được không?

-ừ được rồi! được rồi!, 15 phút nữa tao có mặt, tao cũng vừa tan ca! –Linh nghe giọng Thảo không ổn chút nào nên không dám hỏi nhiều.

Đúng 20 phút sau, chuông cửa vang lên, Thảo mang một tâm trạng ủ rũ ra mở cửa, chẳng nói chẳng rằng nàng quay lại sofa ngồi dáng cũ.

-Sao! mày vừa khóc à? Có chuyện gì thế? –Linh ngồi cạnh cau mày hỏi, Linh rất lo lắng cho Thảo, vì cuộc sống bạn mình quá bất ổn, Linh là người hiểu tình trạng của Thảo hơn bất cứ ai.

…… Thảo không nói gì chỉ im lặng, dường như nàng đang lưỡng lự điều gì đó.

-Sao? con hâm này! Tao hỏi chẳng nói gì vậy mày??? –Linh cầm vai Thảo lay lay vài cái.

-Mày giúp tao được không?

-Giúp cái gì???? Trời ơi cái con này, mày không nói sao tao biết mày? tao chắc điên quá!!!!

-Phương pháp truyền thống! nó thế nào?…

-HẢ????

………………..

_____________________

Hết Chap 21.

4 217 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
984 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Chiến

Có bán chuyện ko

Ngân

Ib

Phong Trần

hi. kb zalo nhé: 0962480785

Mhhhh

Bán cho mình vs

Boyka

Ibox

Đoan

Xin số ib zalo bạn ưi

Dân

tiep tuc di add oi

Dung

0936476916 có ai some cùng vk em không

Thao

Co ib

Ngân

Ib

Dũng

Đổi vợ k bạn ơi

Thao

Ok

Dũng

Ib sdt zalo mình kb

Hà an

OK

Chanh

Vl

Dũng

Ib sdt zalo mình kb

Thuong

0909181769

Lvt

Ib mình

Megaibau

The khi nao ong VU moi lam cho THAO CO BAU?

Hiệp

Số zalo mình bạn nữ nào cùng sở thích kb nhé 0374245561

Hà Mi

Hết truyện rôi

vanchung

bộ truyện hay lắm

Dương

Có full truyện “Bí Mật Phía Sau Một Gia Đình Hạnh Phúc” không Ad?

Thuật hà nguyễn

Cám ơn tác giả chuyện rất hay!