Tiểu Thư Kiêu Kì

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tiểu Thư Kiêu Kì

Tác Giả : Đang cập nhật

Danh Mục: Truyện Teen

Thể Loại:

Lượt Xem: 137 Lượt Xem

6h30’ tối :
‘Cộc, cộc’ Trinh gõ cửa phòng Hoa :
– Ai thế ? Tiếng Hoa từ trong phòng vọng ra.
– Chủ nhân của bà đây – Trinh đáp trả.
– Bà vào đê. Hôm nay bày đặt gõ cửa cơ đấy. Hoa bĩu môi.
– Tôi lịch sự mà.
– Vâng, ai bà cũng lịch sự, trừ tôi. Ko hiểu nổi bà làm bạn kiểu gì nữa.
– Hôm nay bà làm sao vậy? Trinh đột ngột hỏi khiến Hoa giật mình:
– Tôi có sao đâu.
– Đừng có giấu tôi, từ lúc về tôi thấy bà cứ gượng gạo thế nào ấy. Trong mắt cũng thoáng ánh buồn.
– Bà tinh ý nhỉ?
– Có chuyện gì sao?
– Bà đừng kể với ai nhá.
– Ukm
– Tôi thích 1 người.
– Tên Tân đó hả.
– Sao bà biết.
– Tôi mà, chỉ cần nhìn ánh mắt của bà khi nhìn hắn là đủ hiểu.
– Nhưng hắn ko những ko thích tôi mà còn thích 1 người khác và quan trọng hơn cả hắn quyết định chờ người con gái đó.
– Hắn chờ cô ta thích hắn sao?
– Ko. Hắn chờ để quên đi cô ấy. Hoa nói giọng đượm buồn.
– Vậy thì có vấn đề gì?
– Tình cảm đó có lẽ là tình đầu, hơn nữa hắn có thể nói ra những lời đó chứng tỏ đã suy nghĩ rất sâu sắc. Vậy thì thứ tình cảm đó liệu có dễ quên ko?
– Ko quên thì bà cũng cứ bày tỏ với hắn đi.
– Ko được.
– Tại sao?
– Cái cảm giác mình ko phải người quan trọng nhất trong lòng người mình thích đó hắn hiểu rõ hơn ai hết. Nếu tôi nói rõ tình cảm của mình hắn sẽ vì sợ tôi buồn mà đâm ra khó xử. (Câu này em đạo truyện sakura tý, mong các bác đừng trách)
– Vì vậy mà bà buồn sao?
– Ukm.
– Bà ngốc thật. Hắn biết rõ người con gái hắn thích ko yêu mình rồi thì đương nhiên sẽ ko ôm mộng tưởng. Hơn nữa chẳng phải hắn đã nói muốn chờ để quên đi sao. Cách tốt nhất để quên đi tình cảm đau buồn chính là có 1 tình cảm khác ấm áp hơn, vui vẻ hơn. Sao bà ko nghĩ mình có thể mang đến thứ tình cảm ấy. Làm dịu đi trái tim cô đơn kia. Ko sao đâu, cứ bày tỏ đi. Mạnh dạn lên. Phải như thế mới đúng là Trương Tuyết Hoa mà tôi quen biết.
– Ukm. Cảm ơn bà. Hoa mỉm cười ôm chầm lấy Trinh – Tôi hiểu ra được nhiều điều rồi.
– Ko có gì. À, mải nói tôi quên mất. Ngày mai trường lớp mình tổ chức đi biển 2 ngày đấy nhân dịp được nghỉ. Bà chuẩn bị đi. Sáng mai 8h xuất phát.
– Ukm.
Oaaaa……… Gió biển thật mát. Sau 5h đi xe cuối cùng cũng được thấy biển. Mọi người lần lượt tập trung tại sảnh khách sạn để nghe thầy giáo phổ biến vài thứ:
– Thầy đã đặt phòng rồi. 2 bạn ở 1 phòng. Nam tầng 4, nữ tầng ba. Bây giờ các em lên xếp đồ, nghỉ ngơi đi.
– Vâng, thưa thầy. Cả lớp đồng thanh.
– Tôi với bà ở 1 phòng nha Trinh.
– Ko thì bà ở với ai. Chỉ có tôi chịu được bà thôi.
– Hehe. Cất đồ rồi xuống biển chơi đi. Ngồi trong cái phòng này buồn muốn chết à.
– Ukm.
Thế là các mĩ nam, mĩ nữ của chúng ta chơi đùa vui vẻ trong suốt 2 ngày. Bây giờ đã là đêm thứ 2 ở đó. (Đoạn chơi đùa này cũng chả có gì hay nên em tua luôn đến phần chính cho nóng hổi)
23h đêm, trên bãi cát mịn màng có 1 đôi trai gái đang lững thững dạo chơi, đùa nghịch với làn gió biển. Bất chợt, chàng trai lên tiếng:
– Cậu nói đêm nay có chuyện muốn nói với tôi. Là gì vậy, Hoa? Chàng trai đó chính là hotboy Duy Tân của chúng ta. Còn cô gái kia, đương nhiên là hotgirl Tuyết Hoa rồi.
– Ukm. Tôi có chuyện cần nói với cậu.
– Cậu nói đi.
Hoa quay người lại đối diện với Tân, bây giờ cô đang nhìn Tân bằng ánh mắt nghiêm túc vô cùng:
– Trần Duy Tân, tôi thích cậu, rất thích cậu.
Nói xong ko cần biết Tân có phản ứng như thế nào, Hoa lập tức quay người bước về phía khách sạn. Đến khi khuất bóng Tân rồi, cô ngồi xuống khóc nức nở, đã biết trước câu trả lời là từ chối nhưng Hoa ko muốn chôn chặt tình cảm này nữa, thà đau 1 lần còn hơn cứ để nó âm ỉ trong tim.
Hoa bỏ đi, để lại trên khuôn mặt điển trai kia 1 sự kinh ngạc tột cùng. Hoa nói gì, cô ấy nói gì? Thích sao? Rất thích? Vậy là cô ấy thích 1 người ko thích mình lại còn thích bạn thân của mình. Sao phải thế chứ? Hoa à, tại sao cậu lại đặt tình cảm vào tôi trong khi cậu biết quá rõ tình cảm trong lòng tôi chứ. Chẳng phải tôi đã nói tôi sẽ đợi mình quên đi tình cảm đó sao, tôi đã nói với cậu rồi mà. Cái khoảng thời gian để quên đó tôi ko biết là mất bao lâu: 1 năm, 2 năm, 20 năm hay thậm chí là cả đời tôi cũng ko biết nữa. Tôi xin lỗi, thật lòng xin lỗi. Tôi có lỗi với cậu nhiều lắm. Tuyết Hoa à.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận