Tình Nô Công Sở (phần 2)
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tình Nô Công Sở (phần 2)
Tác Giả: Thần Cơ
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Tập Thể, Truyện Sex Người Lớn, Tưởng Tượng
Lượt Xem: 811 Lượt Xem
Truyện chia làm bốn phân đoạn nhỏ (dự kiến có thể sẽ hơn 4 phân đoạn), mở bán trước đoạn 1/4.
Ae đọc, liên hệ giúp mình tele: t.me/hoatran14 hoặc t.me/bantruyen.
Tóm tắt nội dung: Trước đó ở phần một, Vân Khánh bị Lưu Tân Vũ nhắm đến biến thành nữ nô, chuyện này có một ngày bị Hồng Hạnh phát hiện ra. Hồng Hạnh vì tò mò mà cuốn vào vòng xoáy, cũng trở thành nữ nô của Lưu Tân Vũ.
Lưu Tân Vũ có được hai con chó mẹ Vân Khánh, Hồng Hạnh. Lúc này vô tình gặp lại bạn gái cũ là Nhung.
Hắn cùng bạn gái cũ không có quá nhiều hảo cảm. Lưu Tân Vũ vốn không muốn quan tâm, nhưng Nhung lại là lesbian, biết rõ Hồng Hạnh mặt ngoài là bạn gái của hắn, vẫn có ý định chen vào phá hoại.
Tại đây Lưu Tân Vũ phát hiện ra Nhung cũng giống như mình, thích dạy dỗ chó cái. Chẳng những thế Nhung cũng có một con, càng khó tưởng tượng hơn là con chó cái của Nhung là Thanh Phượng, nữ giám đốc đồng thời là cấp trên của Vân Khánh, Hồng Hạnh hai người.
Nhung là đồng nghiệp, cấp dưới của Hồng Hạnh, Vân Khánh hai người, nhưng lại có một con chó cái là cấp trên của cấp trên mình. Vòng quan hệ luẩn quẩn này có phần kích thích Lưu Tân Vũ.
Mà Thanh Phượng cơ hồ bị Nhung dạy dỗ thành nữ nô thuần súc vật trong hình người, có thể làm đủ mọi trò, thành một cái bồn cầu di động của Nhung, ăn phân, uống nước tiểu chỉ là chuyện thường ngày.
Được chiêm ngưỡng cách dạy dỗ của Nhung, để cho Lưu Tân Vũ có phần nể phục.
Nhung cho Lưu Tân Vũ thấy, dạy dỗ ở đẳng cấp tinh hoa là như thế nào!
Lưu Tân Vũ lại cho Nhung thấy, đàn chó cái của hắn sắp từ hai con biến thành bốn con.
Chương 1: Bạn gái cũ (1)
Lưu Tân Vũ cầm lấy điện thoại, đứng ở một góc bên cạnh gương lớn gần cửa phòng tắm.
Điện thoại vừa đưa qua, trong màn hình liền hiện ra một thân ảnh quen thuộc, Lưu Tân Vũ đột nhiên cười trêu đùa nói.
-Haha, thế này là thế nào hả chị Hạnh!
Hồng Hạnh đứng tại trước gương, toàn thân không một mảnh vải, đầu tóc xõa ra, da thịt có một tầng mồ hôi nhạt, hai vú lõa lồ rung nảy lên xuống do thở mạnh.
Vừa nhìn thì đã biết, hẳn là Hồng Hạnh vừa mới bị Lưu Tân Vũ địt qua xong.
Không thèm để ý đến dâm đãng của bản thân mình lúc này, Hồng Hạnh nghiêng đầu thấy Lưu Tân Vũ đang quay mình, cũng dần xoay người lại đi đến sát trước mặt hắn, áp sát mặt mình vào trước điện thoại.
Hồng Hạnh nhìn thẳng camera điện thoại, đồng thời cũng là khoanh tay đỡ vú nhìn thẳng vào Lưu Tân Vũ.
Đứng ở đối diện, có thể thấy ngay được trên mặt Hồng Hạnh bây giờ có phủ một lớp chất nhờn trong suốt hơi trắng đục. Tinh ý có thể nhận ra ngay đây là tinh dịch.
-Haha, làm sao? Sao lại không trả lời thế chị!
Lưu Tân Vũ lại cười trêu, Hồng Hạnh vẫn không có trả lời, tiếp tục nghiêng đầu ngửa cổ nhìn chằm chằm Lưu Tân Vũ, mỉm cười duyên theo việc hắn châm chọc mình dùng tinh dịch làm mặt nạ, đồng thời cũng thè lưỡi liếm một cái, rồi quét vòng quanh môi vài lần, liếc xéo Lưu Tân Vũ, ý nói khiêu khích hắn rằng “tao thích dùng tinh đắp mặt nạ đấy, thì sao? Còn ăn nữa cơ, có vấn đề gì không, cứ quay thoải mái tao không ngại”.
Lưu Tân Vũ thấy được Hồng Hạnh ngày càng dâm đãng không biết xấu hổ như vậy, càng là hưng phấn, cười to nói.
-Haha, haha, được rồi được rồi! Là em sai, không biết chị Hạnh đang dưỡng da, còn cố tình làm phiền.
Một giọt tinh dịch đọng lại bên trái cằm của Hồng Hạnh sắp rơi xuống, Hồng Hạnh cảm giác được lập tức dùng tay đưa lên, thoa đều giọt tinh dịch này lên lại má mình, sau đó ngậm lấy ngón tay mút một cái, lúc này mới mở miệng nói.
-Tao mệt lắm rồi đấy Vũ, để tao dưỡng da một lúc cũng không tha nữa hả.
-Vậy à, lần đầu tiên trong đời em thấy có người dưỡng da bằng tinh dịch, cho nên không chịu được tính hiếu kỳ.
Hồng Hạnh chống nạnh, ngắt lời Lưu Tân Vũ nói.
-Bớt làm bộ, đi tắm đi còn ngủ, mai chị còn đi làm sớm, mai chị với chị Khánh phải phỏng vấn nhân viên mới.
-Ồ, có nhân viên mới à, cho em xem qua mặt xem nào….
-Tí nữa rồi xem, đi đi, đi tắm ngay đi cho tao nhờ…
Hồng Hạnh thấy rất phiền, dùng hai tay đẩy Lưu Tân Vũ vào trong phòng tắm, sau đó đóng sầm cửa lại.
*****
Đã sáu tháng qua đi kể từ ngày Hồng Hạnh bị Lưu Tân Vũ cùng Vân Khánh hãm hại để nô dịch.
Có thể nói rằng, Hồng Hạnh của trước và nay đã là hai người hoàn toàn khác nhau. Đương nhiên khác nhau chỉ ở chỗ là nghe lời hoặc không nghe lời Lưu Tân Vũ mà thôi, cái khác cũng không khác biệt nhiều lắm.
Lưu Tân Vũ nhớ lại tháng đầu tiên khi dạy dỗ nô dịch Hồng Hạnh, có thể nói là khoảng thời gian mệt mỏi nhất, gần như không cách nào để nàng đi vào khuôn khổ. Dù tra tấn hành hạ thế nào đi nữa, Hồng Hạnh vẫn chỉ nghe lời ở mặt ngoài, còn bên trong tâm lý không có thay đổi, chỉ cần có cơ hội thoát ra chắc chắn sẽ sống chết với mình. Tính cách ương ngạnh, mạnh mẽ của Hồng Hạnh quả thật vượt ngoài suy đoán của hắn.
Phải chờ đến tháng thứ ba, sau khi Lưu Tân Vũ thành công lợi dụng cơ thể Vân Khánh làm vật ký sinh để cho cổ trùng ấp trứng, sinh đẻ thêm được một con cổ nữa, nếu không chỉ sợ là việc khiến Hồng Hạnh hoàn toàn nghe lời mình hẳn là còn rất khó khăn.
Khiến Hồng Hạnh e dè, sợ hãi mình thì rất dễ, nhưng muốn để nàng khuất phục hoàn toàn thì là chuyện khó.
Đã có cổ trùng, không ngoài dự đoán, chưa đến ba tuần Hồng Hạnh đã triệt để trầm luân, biến thành tình nô của Lưu Tân Vũ, cũng đồng thời là một con chó cái hình người thứ hai.
Đối với Hồng Hạnh con chó cái này, có thể nói là làm cho Lưu Tân Vũ vui sướng ngoài ý muốn.
Bởi vì dù đã trở thành tình nô, nhưng cá tính mạnh mẽ, hay đầu óc Hồng Hạnh vẫn giữ nguyên, chỉ là bản thân trở nên cực dâm đãng mà thôi, cho nên khi dạy dỗ Hồng Hạnh, Lưu Tân Vũ luôn tìm được một cảm giác tươi mới, thỏa mãn khác lạ.
Ví dụ như khác với Vân Khánh trước đó là bị mình khai phá hậu môn. Hồng Hạnh lại chủ động mở rộng lỗ đít, biết được chủ nhân có sở thích bắn Bi-A, Hồng Hạnh thường sẽ rủ Lưu Tân Vũ chơi đùa, nhưng nàng không dùng gậy chọc bi, mà lại dùng hậu môn để chứa bi cái, sau đó phun ra bắn.
Hồng Hạnh nói nàng chỉ thích dùng lỗ đít để bắn, không thích dùng gậy. Nhìn thấy Hồng Hạnh trần truồng lõa thể đi lại, leo trèo trên bàn, dùng hậu môn chứa bi cái để bắn, lại cố tình khiêu khích, ăn nói dâm đãng. Hơn nữa Hồng Hạnh lại luôn chủ động, mỗi ngày đều có thể nghĩ ra một trò mới, quả thật khiến Lưu Tân Vũ nào có thể chịu nổi, vui chơi đến quên cả trời đất.
Hai tháng qua đi Lưu Tân Vũ sút mất gần tám cân, trong trường hợp là hắn còn ít gặp Vân Khánh vì thời gian này đến hẹn ba tháng một lần nàng còn phải trông con.
Phải đến gần mấy tuần nay, vì cơ thể mệt mỏi quá độ, sinh ra bệnh tật mới khiến Lưu Tân Vũ kiêng dè, kịp thời nhận ra tiết chế lại, nếu không sợ là qua một thời gian nữa, có lẽ hắn chỉ còn lại bộ xương.
****
Chương 2: Bạn gái cũ (2)
Bảy giờ sáng hôm sau, Lưu Tân Vũ tỉnh dậy như thường ngày, đồ ăn sáng đã được Hồng Hạnh chuẩn bị sẵn trên bàn.
Đi đến trước bàn ăn, nhìn thấy Vân Khánh đã ngồi trước ở đó từ bao giờ, Lưu Tân Vũ thuận miệng hỏi.
-Sao đến sớm thế chị, em tưởng mai mới hết hạn ba tháng trông con của chị cơ mà?
Vân Khánh lướt điện thoại, một tay đẩy phần ăn sáng đến trước mặt Lưu Tân Vũ, nói.
-Thì mai nhưng bọn nó đòi về bên bố luôn, mà ngày nào chị chả dậy sớm đưa con đi học, giờ tiện thì qua đây luôn, đằng nào tí cũng đón con Hạnh đi.
Lưu Tân Vũ ngẩng đầu vừa ăn vừa nói.
-Ực… à ừ, thế còn chị Hạnh đâu? Không ra ăn sáng đi.
-Nó đang tắm.
-Vậy à, nay tắm sáng sớm cơ!!
Lưu Tân Vũ thấy vậy không nói gì nữa, im lặng ăn bữa sáng của mình. Khoảng vài phút sau, Hồng Hạnh tắm xong, cũng đi ra ngoài, ngồi xuống cạnh Lưu Tân Vũ bắt đầu ăn sáng, đồng thời hướng về Vân Khánh nói.
-Thế đéo nào mấy thằng hội sở nó bắt chị em mình phỏng vấn nhỉ chị Khánh, giám đốc với bọn nó phỏng vấn là được rồi, lắm chuyện vãi đái!
-Ừ, chị cũng chả hiểu sao?
Lưu Tân Vũ hiếu kỳ quay qua nói.
-Ơ, vụ nhân viên mới à, cho em xem qua hồ sơ nào, qua quên đấy!
-Bọn chị không có, này không phải người quen.
Vân Khánh lắc đầu.
-Hả, thường thì mấy chân ưu tiên phòng chị thì toàn người quen cả, lần này lạ đấy.
Lưu Tân Vũ có chút ngạc nhiên, thông thường những vị trí nhân sự đặc biệt sẽ không công khai tuyển dụng ra ngoài, toàn là người quen giới thiệu qua lại trong nội bộ, vừa dễ làm việc với nhau cũng lại tránh được một số rắc rối cơ bản.
-Chị nghe qua hình như bằng tuổi em đấy Vũ, cũng 24.
-Mày nghe ở đâu đấy Hạnh? Thế thì trẻ quá.
Hồng Hạnh chen vào nói, làm cho Vân Khánh hơi giật mình, 24 tuổi vậy thì mới ra trường được hơn hai năm, nếu như làm nhân viên văn phòng bình thường còn được, muốn ứng tuyển vị trí như chuyên viên ngân hàng đúng là rất khó.
Hồng Hạnh nói.
-Hôm trước nó đến một lần hẹn gặp chị Phượng rồi (giám đốc), em nghe loáng thoáng bọn dưới quầy bảo nó 24 tuổi (ngân hàng thường chia hai phòng chính, phòng giao dịch và phòng kinh doanh, phòng giao dịch ở quầy là phòng ae vào ngân hàng hay thấy đấy). Trẻ thế này mà không có quan hệ thì làm thế đéo nào được ưu tiên (chăm sóc khách hàng vip của bank), con này đến phỏng vấn lấy kinh nghiệm à?
-Chưa biết được đâu em ơi, nó chắc cũng đi làm có tí kinh nghiệm rồi mới biết đến ưu tiên chứ, không bình thường thì biết cái gì?
-Cũng đúng, nó làm em tò mò rồi đấy, để tí xem thế nào!
Hai nữ vừa ăn vừa nói chuyện, bỏ qua Lưu Tân Vũ ở một bên, đợi khi hắn ăn xong, Hồng Hạnh tự động dọn dẹp mang bát đũa đi rửa, sau đó cũng lục đục thay quần áo, trang điểm nhẹ qua.
Lưu Tân Vũ không cần chấm công, bởi vậy tác phong là khá tự do thoải mái, bình thản ngồi tại chỗ suy ngẫm một số chuyện lặt vặt.
Một lúc sau, Hồng Hạnh xong việc ra đến trước mặt Lưu Tân Vũ, nàng không có mặc quần, chỉ đổi lại một cái áo sơmi lụa màu trắng, trên tay cầm theo một cái quần âu đen nhỏ cùng giày cao gót.
Bộ dạng nhàn nhã không giống như là đang vội đến mức không kịp mặc quần.
Vân Khánh liếc mắt thấy Hồng Hạnh như vậy, cũng tự động bỏ điện thoại xuống, tháo thắt lưng sơ vin, bắt đầu cởi quần.
Hồng Hạnh đứng thẳng người, quay lưng ở trước mặt Lưu Tân Vũ, lộ ra mông bự trần truồng tròn trịa, hai tay đưa ra sau kéo mông sang hai bên, làm lộ ra lỗ đít nhỏ màu nhạt cùng âm đạo, có thể thấy được bên ngoài miệng lỗ đít có một đồ vật hình tròn màu bạc lộ ra, mà dưới khe lồn là một cái dương vật giả mới cắm vào được một nửa.
-Chó mẹ Trịnh Hồng Hạnh, xin chủ nhân kiểm tra đồ dùng hàng ngày!
Lúc sau Vân Khánh cũng cởi quần xong, cũng làm theo đứng song song với Hồng Hạnh, để hai tay ra sau kéo mông mình sang hai bên, làm lộ ra lỗ đít cùng âm đạo, nhưng hai lỗ lại như bình thường, không có nhét cái gì, nói gần tương tự.
-Chó mẹ Lê Vân Khánh, xin chủ nhân kiểm tra hai lỗ chó mẹ ạ!
Lưu Tân Vũ nhìn lướt qua Hồng Hạnh rồi nhìn mông Vân Khánh, nói.
-Phun ra.
Lập tức theo đó, Vân Khánh rên nhẹ một tiếng, lỗ đít cùng âm đạo đồng thời nhúc nhích, mở dần ra thành một lỗ nhỏ, dần dần bên trong cũng có đồ vật chui ra ngoài.
Tương tự như của Hồng Hạnh, hậu môn Vân Khánh cũng cắm một cái đầu hình tròn màu bạc, nhìn qua có thể nhận ra ngay là một cái nhét đít, chỉ là không thể nắm rõ hoàn toàn kích cỡ mà thôi, còn ở dưới âm đạo cũng có một phần của dương vật giả dài khoảng 5cm.
Thấy được kết quả mình mong muốn, Lưu Tân Vũ gật đầu tỏ vẻ hài lòng, lại nói.
-Được rồi, nhét vào lại đi.
Hai nữ nghe chủ nhân nói, đều dùng tay đem nhét đít lẫn dương vật giả ấn lại vào hai lỗ của mình, điều đặc biệt là cả hai thứ đồ này được nhét sâu vào trong hoàn toàn, không để lộ phần đuôi ra ngoài. Sau khi làm xong, cả hai lỗ của Hồng Hạnh lẫn Vân Khánh đều nhìn như chưa có dấu hiệu gì xảy ra, đóng kín không kẽ hở, nếu không cho tay vào trong kiểm tra, hẳn là không thể phát hiện, quả thực là dâm đãng vô cùng.
Cả Vân Khánh cùng Hồng Hạnh đều có một thời khóa biểu do Lưu Tân Vũ soạn riêng, vì thế mỗi ngày hai lỗ cũng sẽ chứa một đồ vật khác nhau. Lưu Tân Vũ sẽ kiểm tra ba lần trong một ngày, nếu như lúc hắn kiểm tra mà không có hoặc không đúng, hậu quả sẽ rất nặng nề.
Lần kiểm tra sáng sớm này chủ yếu vẫn là nhằm vào Vân Khánh, vì nàng đi trước từ nhà đến đấy, còn Hồng Hạnh thì ở cạnh hắn, có chăng nếu nhét sai đồ thì kết quả cũng là đổi lại thôi.
Thấy chủ nhân kiểm tra xong, Hồng Hạnh cùng Vân Khánh hai con chó mẹ đồng thanh quỳ xuống bò bốn chân lắc lắc mông bự, sủa hai tiếng, nói.
-Gâu… gâu, chó mẹ Trịnh Hồng Hạnh (Lê Vân Khánh), cám ơn chủ nhân kiểm tra chó mẹ ạ!
Sau đó dập đầu, lạy dưới chân Lưu Tân Vũ một cái mới mặc lại quần, cùng với Lưu Tân Vũ xuống nhà đi đến chỗ làm.
****
Chương 3: Bạn gái cũ (3)
Vân Khánh cùng Hồng Hạnh hai người xuống xe đi trước, một lúc sau Lưu Tân Vũ mới khoan thai tới chậm, ngồi xe máy đi làm.
Thời điểm đến tòa nhà, Lưu Tân Vũ cũng không có đến phòng làm việc ngay, mà là ngồi ở quán ăn sáng bên đường cùng người quen nói chuyện. Lưu Tân Vũ thoải mái vắt chân, dựa lưng ở trên ghế nói.
-Sắp nghỉ à anh? Dạo này gần như không thấy mặt anh.
Viết Tùng không có trả lời ngay, chậm rãi dập điếu thuốc đang hút dở nói.
-Cơ chế làm việc bọn này không hợp với đội anh nên nghỉ thôi, mà bọn anh cũng tính rút từ năm trước rồi, chả qua giờ mới xong xuôi.
Đối với nhân viên tín dụng mà nói, thường thì sẽ làm việc theo đội nhóm, đã đi là đi chung, đến cũng là đến chung, cho nên lần này không chỉ có Viết Tùng một người nghỉ, trong đó cũng bao gồm vài người quen của Lưu Tân Vũ, khiến hắn có chút hụt hẫng.
Lưu Tân Vũ hỏi
-Thế qua đâu anh?
Viết Tùng thuận miệng trả lời.
-VIB, đúng ra bọn anh định sang BIDV nhưng không đủ slot, anh với đội thằng Thành là năm người tất cả, mà chủ yếu là thằng trưởng phòng bên đấy nó không đi, anh Hoàng sang không có chân.
Lưu Tân Vũ dễ hiểu, gật đầu nói.
-À VIB à, bọn đấy thì nó duyệt vay dễ hơn thật.
Nhân viên tín dụng kiếm tiền từ đâu, đương nhiên là khoản giải ngân được cho khách vay càng nhiều càng tốt. Trái ngược với cơ chế siết chặt bảo thủ của một số ngân hàng, VIB duyệt vay dễ dàng hơn nhiều. Khi đã cho vay ra nhiều đồng nghĩa với việc lợi nhuận sẽ cao hơn, đương nhiên lợi nhuận cao hơn cũng có nghĩa là rủi ro cao hơn, nhưng quan trọng là VIB chấp nhận đánh đổi.
Viết Tùng như sang đây, với mối quan hệ của mình, hẳn là như cá gặp nước.
Bản thân Viết Tùng hơi ngạc nhiên, cảm giác thằng chó má dâm đãng như Lưu Tân Vũ này sao biết lắm chuyện thế.
-Mày cũng biết à!! Như bên VIB xong hồ sơ cho khách rồi, thằng trưởng bộ phận nó ký cái là giải ngân. Còn như bên đây, cũng xong hồ sơ, giám đốc phê duyệt ký xong rồi, hôm sau mấy thằng hội sở duyệt bảo không được, thế là cũng không được, làm mất công, mất thời gian, mất công vãi l**, còn chưa kể ngại với khách, rách việc luôn.
Lưu Tân Vũ nghe mà không trả lời, lúc này lại chú ý đến một nữ nhân ăn mặc đồng phục công sở vừa mới từ hầm gửi xe đi lên, ánh mắt dõi theo sát nàng không rời.
Chỉ thấy dáng người nữ nhân này cao gầy thon gọn, cái mông tròn trịa, kích cỡ vừa phải hơi vểnh lên, nhưng trước ngực lại phồng to bất thường. Tóc dài xoăn nhẹ, mang theo gương mặt xinh đẹp trẻ trung, cho dù có nhìn từ sau lưng cũng cảm nhận được sự gợi cảm cực kỳ. Mà lại, mắt hơi nhướn lên, làm cho người ta thấy được cá tính đặc biệt toát ra bên trong, có cảm giác vừa điệu lại chảnh, không dễ để chinh phục.
Lưu Tân Vũ vừa nhìn thấy nữ nhân, trong đầu nhất thời liền rối bời.
Viết Tùng thấy Lưu Tân Vũ im lặng, cũng đưa mắt nhìn theo chung hướng, thấy được nữ nhân liền cười, mở miệng nói.
-Sao thế, con bé kia nay đến phòng tao phỏng vấn, mày tia nhanh đấy.
-Đến phỏng vấn? Phỏng vấn bên phòng anh? Dcm, đừng bảo là nó phỏng vấn ưu tiên nhé?
Lưu Tân Vũ chột dạ nói.
-Ờ ưu tiên luôn đấy, mà dcm sao phỏng vấn ưu tiên phòng tao mà mày cũng biết? Mày có nằm vùng trong ngân hàng tao à?
Lưu Tân Vũ lặng người ra. Thật không ngờ ông trời lại trêu người đến vậy. Người đến phỏng vấn lại là bạn gái cũ của hắn.
Viết Tùng cũng nhìn ra Lưu Tân Vũ không đúng liền hỏi.
-Sao, mày quen à?
-Ừm… Người yêu cũ!
Lưu Tân Vũ gật gật đầu, nhẹ nhàng thốt ra ba chữ.
Viết Tùng bất ngờ, nói.
-Gì? Thật đấy. Tên là gì, để anh xác nhận xem đúng không?
-Tên Nhung!
-Cả họ tên!
-Lê Hồng Nhung!
-Ừm, chuẩn rồi, mày cũng ghê đấy, trông điệu thế kia cơ mà.
Viết Tùng cười gật đầu, nhìn kỹ lại Lưu Tân Vũ mấy lần, thằng này ngoài miệng thì luôn tỏ vẻ thích loại phụ nữ lớn tuổi, thậm chí đã có chồng con, vậy mà đột nhiên lại lộ ra tiểu sử trái ngược hoàn toàn, thật đúng là không biết đâu mà lần. Nhưng ngẫm lại, quả thực với bản tính của Lưu Tân Vũ mà Viết Tùng biết, thằng chó má này cũng nào khác gì mình, chỉ cần vừa mắt là muốn địt, nào để tâm được đến tiểu tiết.
Nhận ra tâm trạng Lưu Tân Vũ đang không tốt, Viết Tùng cũng không nói gì thêm, vỗ vai hắn vài cái rồi rời đi.
***
Hơn chín giờ sáng, Lưu Tân Vũ lại rời khỏi phòng làm việc, đi xuống bên dưới quán nước bên dưới tòa nhà.
Vừa ra khỏi đại sảnh, đã nhìn thấy bóng dáng Vân Khánh cùng Hồng Hạnh đứng ở một góc gần đó, có vẻ như đang chờ đợi ai.
Lưu Tân Vũ nhìn đồng hồ trên tay, suy nghĩ cơ thể mình cũng đã hồi phục tốt, bây giờ nên cho hai con chó mẹ này ăn tinh trở lại, coi như là bữa phụ trước khi ăn trưa. Chậm rãi đi đến trước mặt hai nữ, đồng thời cũng nghe lén hai người nói chuyện.
Lúc này Hồng Hạnh nhìn về phía sau lưng một nhân viên nữ đang mua nước ở cách đó khoảng chừng hơn chục mét, ra hiệu cho Vân Khánh, nói.
-Uây, chị Khánh ơi nhìn mông kìa chị, liệu mông con này có độn không?
Thính lực có cổ trùng cường hóa, giúp Lưu Tân Vũ nghe được hai nữ nói chuyện từ khoảng cách rất xa.
Vân Khánh nhìn theo, cũng thấy mông nữ nhân phồng lên một đường cong tròn, in hằn rõ ở trên quần, như là hai trái mật đào, cười cười nói.
-Chưa biết được đâu em ơi, nó to tự nhiên thì sao, haha!
-Đéo gì, em tập lòi lồn ra còn chưa cong như thế, mà đùi nó nhỏ, độn thật đấy chị.
Vân Khánh đột nhiên đưa ra chủ ý, nói.
-Hay là giờ tao với mày ra đấy lột quần nó ra xem.
-Ừ hay chị em mình ra lột mẹ nó ra, haha.
Hồng Hạnh bám vào tay Vân Khánh, uốn éo bật cười nói.
-Chị em mình hơi rách việc đấy Hạnh ạ, haha à kìa kìa, chủ nhân đến kìa.
Vân Khánh đột nhiên chú ý đến Lưu Tân Vũ xuất hiện, cũng đẩy tay báo hiệu cho Hồng Hạnh.
Hồng Hạnh cũng quay đầu nhìn, nhắc nhở Vân Khánh một câu
-Đâu? Úi giời, nhìn mặt căng thẳng chưa, mà nãy chị đi đái xong đã nhét lại đồ vào lại chưa đấy, quên là chết dở đấy!
-Không nhét còn đéo chịu được ấy chứ mà quên, hihi.
Vân Khánh xoa xoa mông mình, dâm đãng cười với Hồng Hạnh.
Chương 4: Bạn gái cũ (4)
Lưu Tân Vũ lúc này đi đến bên cạnh Hồng Hạnh cùng Vân Khánh hai người, trùng hợp là nữ nhân vừa mua nước đứng gần đó cũng tiến lại đây.
Lưu Tân Vũ thấy là Nhung, liền có chút rối bời, im lặng chờ đợi.
Hồng Nhung đi đến bên cạnh Vân Khánh, Hồng Hạnh hai người, trên tay còn sách theo một túi nước nhỏ, bên trong có khoảng chừng năm ly nước, mỗi ly nước đều là một loại vị khác nhau, nàng mở túi nước ra vui vẻ nói.
-Hai chị lấy trước đi, còn lại tí nữa em mang lên phòng cho mọi người.
Hồng Hạnh cùng Vân Khánh mỗi người đưa tay vào lấy một ly nước, sau đấy Hồng Hạnh nhắc nhở nói.
-Mang lên phòng chị Phượng trước, biết phòng giám đốc ở đâu chưa?
-Em biết rồi!!
Nhung gật đầu trả lời, trong mắt lại có một tia khác thường cực nhỏ. Lưu Tân Vũ nhận ra do có cổ trùng nhạy bén, tia khác thường này giống như đang khinh thường người khác.
-Sao thế, còn đứng đây làm gì em, chờ ai hả?
Hồng Hạnh thấy Nhung đứng lại, không có đi lên, ánh mắt lại liên tục nhìn sang chủ nhân của nàng, khiến nàng không nhịn được nói.
-Hai chị cũng quen anh Vũ hả?
Nhung đột nhiên nói ra, nghe được câu này, Vân Khánh lẫn Hồng Hạnh hai người tự động quay mặt nhìn nhau, đồng thời sửng sốt, Vân Khánh nói.
-Ừ, đúng rồi, em cũng quen Vũ luôn?
-Anh ấy là người yêu cũ của em, hic, ngày xưa hứa yêu em trọn đời, mật ngọt tình tứ lắm, giờ nhìn thấy em lại không thèm nói gì. Chắc anh Vũ ghét em lắm.
Nhung một mặt cảm thán nói xong, Hồng Hạnh lập tức chen vào.
-Gì cơ, em là người yêu cũ thằng Vũ á, từ lúc nào, kể chị xem?
Lưu Tân Vũ nhíu mày, con điếm này giả bộ yếu đuối, điệu đà cái gì đây? Hắn không nói một lời, tiếp tục nhìn xem.
-Chị không ngờ luôn đấy, em quen Vũ như nào, kể bọn chị nghe được không?
Vân Khánh cũng hứng thú, đảo mắt qua Nhung rồi qua Lưu Tân Vũ một cái, sau đó nói.
-Bọn em yêu nhau hồi học đại học rồi, lúc đó em cũng nhiều người theo, nhưng không thấy ai vừa mắt, thế mà vừa gặp anh Vũ lần đầu thì thích luôn, thế là cứ phát triển dần rồi yêu đương thôi, nhưng được khoảng một năm, có lẽ do anh Vũ không thích em nữa, tình cảm nhạt đi mới chia tay.
Vừa gặp lần đầu thì thích? Do anh Vũ không thích em nữa, tình cảm nhạt đi? Dcm con điếm này cũng thật biết sủa.
Lưu Tân Vũ trong đầu thầm buồn cười, mặt ngoài vẫn như cũ im lặng.
-À, yêu nhau hồi sinh viên à? Thế mà thằng Vũ có nói gì với bọn chị đâu, mang tiếng chung chăn chung gối với nó, đúng thật, thằng này đểu lắm.
Hồng Hạnh vừa gật gù cảm thấy Nhung nói đúng về Lưu Tân Vũ, vừa đùa nghịch cười nói.
-Ủa, sao lại chung chăn chung gối hả chị?
Hồng Nhung nghi ngờ hỏi.
“Còn sao nữa mà hỏi, là tình nô của nó chứ làm sao, không chỉ con Hạnh mà cả chị nữa”
Vân Khánh suy nghĩ trả lời Nhung, nhưng là không có đem câu trả lời kia nói ra, trái ngược lại cười nói.
-Haha, giờ chị Hạnh em là bạn gái bé nhỏ của Vũ nhé. Người yêu cũ cùng người yêu mới làm chung công ty, chung cả bộ phận, ôi ôi, haha.
Quan hệ của Lưu Tân Vũ cùng Hồng Hạnh công khai mặt ngoài là người yêu, cho nên Nhung biết cũng chẳng sao cả. Mà chính Nhung vừa biết được quan hệ giữa mình với Hồng Hạnh trở nên kỳ diệu như vậy, cũng là trợn mắt há mồm nói.
-Thật đấy hả chị?
-Thật, sau này không cẩn thận chị với em đánh nhau to đấy, hihi.
Hồng Hạnh không quan trọng, đùa nghịch nói với Nhung.
-Eo, anh Vũ với chị Hạnh yêu nhau thật luôn, em tò mò quá, aaa…
-Câm mồm, xong việc thì lên đi.
Lưu Tân Vũ đột nhiên quát, ngắt lời Nhung đang nói, để cho cả ba nữ sững sờ nhìn về hắn.
-Anh Vũ quát em kìa chị!!!
Trái ngược với Lưu Tân Vũ suy nghĩ, Nhung hướng về Hồng Hạnh làm nũng.
Cả Hồng Hạnh lẫn Vân Khánh đều không hiểu sao Lưu Tân Vũ phản ứng không thích như vậy, nhưng mà hắn là chủ nhân các nàng, ở đây lại có người ngoài cho nên không tiện. Hồng Hạnh chỉ bình thường nói.
-Chắc tâm trạng Vũ nó không tốt, thôi em lên đi, nhớ đưa lên phòng chị Phượng trước.
Nói xong đẩy đẩy Nhung đi lên trên tránh cho không khí lúng túng thêm.
-Vâng, thôi em lên trước đây, em chào hai chị.
-Ừ, lên đi em.
Nhung quay đầu lại, bộ dáng ngoan ngoãn lễ phép nói, Vân Khánh cũng gật đầu đáp lại.
Đợi cho Nhung đi lên phòng, Lưu Tân Vũ xác định chỉ còn ba người mới mở miệng.
-Nó phỏng vấn đỗ rồi?
-Ừ, đỗ rồi.
Hai nữ đều gật đầu.
Hành động mua nước thường được xem là để cám ơn người phỏng vấn, mà chỉ có phỏng vấn đỗ rồi mới như vậy, dù không là toàn bộ thì cũng là đại đa số, hơn nữa đến giờ Nhung vẫn còn ở lại ngân hàng, không khó để Lưu Tân Vũ đoán được kết quả, hắn hỏi lại chỉ là để xác minh mà thôi. Thật không ngờ hai năm không gặp, nữ nhân này có tài đến độ này rồi, đã có thể thành chuyên viên ngân hàng.
Nhưng nghĩ lại năm xưa, mình bị con điếm này đùa giỡn trong lòng bàn tay, đầu óc nàng giỏi như vậy cũng đúng là không đùa được.
-Em sao thế Vũ, bạn gái cũ chứ có gì đâu, hay là cay cú nó chuyện gì ngày xưa hả?
Vân Khánh cười hỏi Lưu Tân Vũ.
Nào chỉ là cay cú, là nhục nhã ê chề, là ngu xuẩn, là đần độn. Lưu Tân Vũ lắc lắc đầu, ý nói Vân Khánh không cần hỏi nữa.
-Chắc thế rồi chị ạ, mắt trợn lên quát thế kia cơ mà, không chào hỏi được một câu tử tế. Chắc con đấy không ra gì, chủ nhân mới thế.
Hồng Hạnh cũng cười theo Vân Khánh, nhìn Lưu Tân Vũ mang theo ánh mắt trêu chọc, tuy là trêu chọc nhưng chưa cần biết ra sao đã cho là Lưu Tân Vũ đúng, coi Nhung là loại không ra gì, thật đúng là biết nịnh hót.
-Này ai mà biết được, con bé nhìn cũng ngoan hiền mà, mà chủ nhân thì… hí hí.
Vân Khánh nháy nháy mắt với Hồng Hạnh.
-Haha, mà chủ nhân tìm hai chó mẹ muốn làm gì nha?
Hồng Hạnh cảm thấy đùa nghịch với Lưu Tân Vũ đã đủ, dù tò mò về chuyện bạn gái cũ của hắn, nhưng biết nên để sau nói chuyện thì tốt hơn, cho nên đổi giọng dâm đãng nói.
-Làm gì? Đương nhiên là muốn địt hai con chó mẹ các ngươi. Nhưng là lúc này thì mất hứng rồi.
Lưu Tân Vũ không hứng thú, lắc lắc đầu.
-Thế thì để chó mẹ kéo hứng của chủ nhân lên nha.
Vân Khánh há mồm, dùng hai ngón làm thành hình chữ O, để ở trước miệng, sau đó thè lưỡi đưa ra uốn éo vòng quanh ngón tay, khiêu khích Lưu Tân Vũ. Hồng Hạnh thấy thế cũng không chịu thua kém, tiến lên ôm lấy Lưu Tân Vũ, ghé sát vào tai hắn, phả ra hương thơm nói.
-Chủ nhân có thích xem chó mẹ đái ỉa bậy ngoài đường hông nha, muốn xem thì chỉ việc địt chó mẹ la như bị chọc tiết là được.
****
Chương 5: Bạn gái cũ (5) (chèn gif)
Thời điểm còn học đại học năm hai, Lưu Tân Vũ nhớ rõ Nhung vừa mới chuyển trường đồng thời lại học chung ban kinh tế với hắn. Về phần ban kinh tế mà nói, ngành này hỗn hợp, do đó số lượng sinh viên nam nữ tương đồng, không có quá lệch thiên về một bên. Lưu Tân Vũ hồi đó lựa chọn theo học kinh tế, cũng chính là lý do này, nếu không, như theo các ban kỹ thuật hoặc công nghệ thông tin, tỉ lệ nam sinh viên chiếm gần như 100%, sợ là hắn sẽ không có cơ hội cầm qua tay nữ giới.
Không có gì khó đoán, Nhung sau khi chuyển vào ban kinh tế, có thể nói là hoa khôi trong hoa khôi, có không biết bao nhiêu người theo đuổi. Mà Lưu Tân Vũ hiển nhiên cũng là một trong số đó.
Chỉ là, thời điểm đó Lưu Tân Vũ rất đơn thuần, thậm chí ngây ngô, nói chuyện cùng nữ sinh còn ấp úng khó thành lời, thật sự là quá mức non nớt. Hơn nữa, Lưu Tân Vũ cũng chẳng biết đến cổ trùng, chỉ biết rằng ông nội cấy vào người mình một con nhộng kỳ quái, còn coi nó như một loại bệnh tật. Vì vậy Lưu Tân Vũ rất tự ti về bản thân, nếu không phải người thân quen thì khó có thể khiến hắn cùng nói chuyện thoải mái.
Chính vì điều đó, Lưu Tân Vũ lại càng không dám theo đuổi, tán tỉnh Nhung công khai, chỉ có thể âm thầm thích nàng từ xa, mỗi lần thấy Nhung được nam sinh viên khác tỏ tình, đều rối rít cầu khẩn trong lòng mong nàng từ chối, thấy nàng từ chối xong lại vui sướng cả ngày, đủ để hiểu được ngây ngô đến mức độ nào.
Nhưng yêu đơn phương của Lưu Tân Vũ không kéo dài được bao lâu, theo số lượng nam sinh theo đuổi Nhung càng nhiều, Lưu Tân Vũ lại càng xoắn suýt, rất sợ có một ngày có một nam sinh thành công, cho nên ngày hôm đó hắn trở nên điên cuồng, giống như bị ma xui quỷ khiến đi đến trước mặt Nhung công khai tỏ tình. Càng điên cuồng hơn là Nhung lại đồng ý lời tỏ tình của Lưu Tân Vũ.
Không cần phải nói, cảm xúc của Lưu Tân Vũ lúc đó là hưng phấn, vui sướng đến thế nào, hắn thậm chí cảm giác mình là người may mắn nhất thế giới.
Sau đó, hai người chính thức tiến vào quãng thời gian hẹn hò, cũng không cần phải nói, Lưu Tân Vũ yêu thương người bạn gái này đến mức nào, cơ hồ có thể nói là đáp ứng nàng tất cả yêu cầu, giống như là một con chó đi theo sau lưng Nhung vẫy đuôi.
Hơn một năm thời gian yêu nhau, Lưu Tân Vũ chỉ có nắm qua tay Nhung vài lần, hành động thân mật như hôn vậy thì chính là mơ tưởng, càng đừng nói có thể làm tình. Lưu Tân Vũ dần cảm thấy mình không được tôn trọng, sau đó mới chủ động nói chia tay, đáng nói là sau khi mình đề nghị chia tay, Nhung lập tức đồng ý, vẻ mặt không quan trọng, cười cười nhìn hắn, giống như Lưu Tân Vũ chả là cái thá gì, tình cảm hơn một năm chỉ là do chính hắn tự ảo tưởng ra, điều này làm cho Lưu Tân Vũ tổn thương sâu sắc.
Mãi đến sau khi tiếp xúc được cổ trùng, tiếp xúc với xã hội nhiều hơn, trở nên trưởng thành. Lưu Tân Vũ mới nhận ra lúc đó Nhung nhận lời yêu đương với hắn, căn bản là thấy hắn ngờ nghệch, hơi ngố, lại cũng ưa nhìn, thật thà, vì thế muốn lợi dụng hắn làm tấm chắn, tránh bị nam sinh khác theo đuổi làm phiền.
Lưu Tân Vũ theo quá trình trưởng thành, nhận ra các hành động của Nhung không khác nào đang lợi dụng, đùa nghịch hắn như một con chó trong tay, dắt hướng nào Lưu Tân Vũ đi hướng đấy, làm cho Lưu Tân Vũ âm trầm đến cực điểm. Chỉ tiếc lúc đó hắn đã không còn quan hệ gì với Nhung.
Đấy cũng là lý do vì sao hiện tại Lưu Tân Vũ rất phản cảm với Nhung. Nhưng thật là Lưu Tân Vũ cũng phải cảm ơn nàng, nếu như không có nàng làm ảnh hưởng hắn sâu sắc như vậy, sợ là chưa có Lưu Tân Vũ trầm ổn, tà tính mà không loạn như hôm nay.
Nghĩ đến con điếm này, Lưu Tân Vũ lại trở nên tức giận, đè Vân Khánh đang rên như chó bị kẹp khe dưới mông mình tiếp tục địt mạnh phát tiết.
-Aa… chị Khánh ơi, chị đái hết vào mặt em rồi chị Khánh ơi… Aa!!!
Chỉ thấy Hồng Hạnh đang nằm ở dưới háng chỗ giao hợp của Lưu Tân Vũ cùng Vân Khánh đột nhiên hét lên. Vân Khánh nằm quỳ chổng mông y như chó cái, bị Lưu Tân Vũ ở sau địt mạnh dẫn đến cao trào, Lưu Tân Vũ hẳn là đã bắn xong, đem côn thịt nhầy nhụa rút ra khỏi khe lồn sưng đỏ kia.
Vân Khánh lúc này cũng đã cao trào, bò trên người Hồng Hạnh ở tư thế 69, há hốc mồm rên rỉ, thậm chí không thể tiếp tục bú liếm âm đạo giúp Hồng Hạnh, nào có thể nói được cái gì, lỗ huyệt liên tục trào phun ra từng đợt nước trắng, tưới lên mặt nàng.
-Aaa… ha… aaa, ưuu…!!
Tâm tình Lưu Tân Vũ không được tốt, phát tiết lên người Vân Khánh cũng rất thô bạo, khiến da thịt trắng nõn có không ít vết dấu đỏ, để Vân Khánh nằm mềm nhũn ở dưới háng, khe lồn tự phun hết từng đợt dâm thủy xong, lại rục rịch chảy ra hỗn hợp tinh dịch trắng đục cùng âm tinh.
Lúc này Hồng Hạnh nhắm mắt nhăn mặt chịu đựng bị nước tiểu bắn vào mặt, đợt khi Vân Khánh dừng hoàn toàn thì mới đưa tay lên mặt lau qua rồi mở mắt. Hồng Hạnh hờn dỗi vỗ vỗ âm đạo của Vân Khánh mấy cái, sau đấy liền ngậm lấy dương vật Lưu Tân Vũ đang đung đưa trước mặt mình, hóp má chu môi ra, nhô đầu lên xuống bắt đầu hút liếm, ăn sạch dịch nhờn dính ở trên, cuối cùng mới há mồm ngửa cổ, chờ đợi hỗn hợp chất lỏng trắng đục đang chảy ra từ khe lồn Vân Khánh chảy xuống.
Hồng Hạnh hứng được một hồi, cảm thấy tốc độ quá chậm, mất kiên nhẫn trực tiếp ngẩng lên, miệng bao phủ toàn bộ âm đạo Vân Khánh, đầu lưỡi gẩy gẩy khe lồn, đem tinh dịch hút ra ăn hết, sau đấy đẩy Vân Khánh đang chết lâm sàng sang một bên, chổng mông như chó cái thế chỗ, phe phẩy vú to mông bự nói.
-Chủ nhân, đến lượt chó mẹ, hì hì.
Nhìn khe mông trắng nõn mà to vểnh trước mắt, đùi thịt đẫy đà trơn trượt cùng lỗ đít to màu nhạt hô hấp lộ rõ, khe lồn trơn trượt màu hồng tách ra nhìn chằm chằm, nhưng chỉ có một nhúm lông ở trên đỉnh mu lồn, thật ra dâm đãng đến cực điểm, nhưng Lưu Tân Vũ lại không hứng thú, vỗ mông Hồng Hạnh một cái, nói.
-Ăn tinh là được rồi, còn nếu vẫn muốn làm tiếp thì liếm chân, hoặc lỗ đít em, chứ em hơi mệt.
-Hư… không, không… chủ nhân làm sao thế, địt chó mẹ đi mà…!!!
Hồng Hạnh nghe được liền quay đầu, hờn dỗi oán trách.
Lưu Tân Vũ cười cười nói.
-Yên nào, một con chó được địt nhưng không có tinh ăn, một con chó có ăn thì không được địt, vậy là công bằng rồi.
-Hừ, vớ vẩn… nằm yên đấy.
Hồng Hạnh ngồi nhìn hai người Lưu Tân Vũ cùng Vân Khánh địt, lại vừa ăn tinh xong, lúc này khác nào chó cái động dục, nào có thể nhịn được, mạnh mẽ đè Lưu Tân Vũ xuống, chui rúc xuống dưới mông hắn, vùi mặt vào trong khe đít, há ra đầu lưỡi liếm liếm hậu môn dơ bẩn, một tay cầm dương vật chủ nhân mân mê, ý định kích thích Lưu Tân Vũ cương lên.
Lưu Tân Vũ bị liếm thì hơi run rẩy, nắm tóc Hồng Hạnh để nàng ngửa mặt lên, tát mạnh một cái.
Hồng Hạnh bị tát lại không nói gì, hừ hừ rên rỉ, Lưu Tân Vũ lại tát một bên má khác, Hồng Hạnh vẫn ngoan ngoãn nhìn chủ nhân, cái thứ ba, thứ tư, khoảng chừng sau chục cái tát, mặt Hồng Hạnh trở nên đỏ bừng, hơi chút sưng lên, ánh mắt cũng mông lung, thở gấp càng mạnh, đã có xu hướng thở giống chó. Lưu Tân Vũ mới hài lòng gật đầu, xem ra vẫn là một con chó mẹ bình thường, chỉ là thèm địt quá mức mà hành động không còn e sợ chủ nhân.
-Liếm đi.
-Vâng, chó mẹ Hồng Hạnh cám ơn chủ nhân.
Hồng Hạnh hoàn toàn trở nên mất kiểm soát, đầu óc lúc này chỉ biết nghĩ nghe lời chủ nhân, chui xuống dưới mông Lưu Tân Vũ, quỳ dưới đất, vùi đầu vào trong lỗ đít hắn, lưỡi nhỏ khuấy động xung quanh miệng hậu môn, bắt đầu tiết nước bọt ra mà liếm, không ngại lông mao xung quanh có vẻ bẩn thỉu che lấp mặt mũi, dần dần đầu lưỡi cũng đâm vào bên trong lỗ đít mà liếm. Đồng thời cảm giác hít ngửi mùi phía dưới giống như bị nghiện, Hồng Hạnh càng lúc càng hưng phấn, liếm mút càng hăng say, ngay cả bàn tay cũng theo phản ứng tự nhiên đưa xuống âm đạo đào móc.
Vân Khánh bây giờ cũng đã tỉnh lại, đi ra sau lưng Hồng Hạnh, tiện tay tách ra khe mông nàng, cầm lấy điện thoại ra quay, theo ngón tay Vân Khánh vạch ra âm đạo Hồng Hạnh, có thể thấy được khe lồn nàng bắt đầu rỉ nước, một đợt tơ nước trong suốt dần dần chảy chậm xuống, ý nói thật ra Hồng Hạnh là loại chó cái dâm đãng, chỉ cần bị đánh, liếm lỗ đít nam nhân liền có thể tiết ra dâm thủy.
Dùng ngón tay quệt lấy dâm thủy từ âm đạo Hồng Hạnh vân vê, đưa lên máy quay chứng minh rõ thêm một lần. Vân Khánh cũng trèo lên đầu Hồng Hạnh ngồi, khe lồn ẩm ướt ma sát mái tóc Hồng Hạnh, bắt đầu dâm nhục nàng.
****
Thời gian quá trưa. Vân Khánh ngồi ở trong phòng làm việc, điện thoại cầm ở trên tay.
Trong màn hình là chính nàng nắm lấy đầu Hồng Hạnh ấn lên xuống. Hồng Hạnh quỳ ở dưới đất, toàn bộ khuôn mặt chui ở dưới khe mông Lưu Tân Vũ, dùng hai tay vén đáy mông hắn, lưỡi cùng môi không ngừng liếm mút lỗ đít hắn, trên mặt toàn là dáng vẻ hưởng thụ say mê, thỉnh thoảng sẽ liếc lên nhìn.
Vân Khánh tua nhanh video, hình ảnh bên trong đã nhảy sang một đoạn khác, lúc này Hồng Hạnh nằm ngửa trên giường, dạng ra hai chân bị Lưu Tân Vũ địt. Mà chính Vân Khánh quay lưng ngồi quỳ trên mặt nàng. Bên dưới Hồng Hạnh bị chủ nhân địt, bên trên lại ngửa mặt đưa tay đào móc lấy khe lồn Vân Khánh, ý định đòi hỏi càng nhiều dâm thủy.
-Ngồi xuống đi!
Lưu Tân Vũ vừa địt một con chó mẹ, vừa kéo người Vân Khánh để nàng ngồi thấp người xuống. Vân Khánh đương nhiên cũng hưởng ứng theo, hạ hông phe phẩy mông bự mài lên mài xuống trên mặt Hồng Hạnh. Hiện tại Vân Khánh có thể cảm nhận được khe lồn mình ở dưới bị một cái lưỡi nhỏ cùng ngón tay không ngừng quấy rối, vì thế ưỡn mông càng vểnh, để lộ lỗ đít tiếp nhận kích thích mà tự co rụt nếp uốn, nàng nhịn không được rên rỉ một tiếng, dâm thủy càng tiết ra nhiều hơn, thật giống như đái dắt rồi.
-Aa….
-Quay ra đây!!!
Thấy Vân Khánh úp mặt vào tường không chịu lộ mặt, Lưu Tân Vũ cao giọng nói, đồng thời đưa điện thoại vào gần, nắm cằm Vân Khánh kéo sang. Trên mặt Vân Khánh bây giờ toàn là dâm dục thư thái, ánh mắt mơ hồ, bị Lưu Tân Vũ xoay mặt ra thì theo phản ứng lè lưỡi giống như chó cái, mê ly nhìn thẳng vào camera.
Lưu Tân Vũ tát một cái, Vân Khánh cười lên mà sủa một hưởng ứng, thấy vậy Lưu Tân Vũ liền vứt mặt Vân Khánh đi, đồng thời video đến đây cũng kết thúc.
Hồng Hạnh ngồi cạnh thấy mình trong video liếm lỗ đít Lưu Tân Vũ thành thạo, thỉnh thoảng lại dí mũi dí miệng vào ngửi sâu một hơi, đói khát tột cùng, nào có khác gì loại chó mẹ thèm ăn cứt, lúc sau bị địt tuy rằng đỡ hơn một chút, nhưng cũng chẳng kém bao nhiêu, dù cho bản thân nàng rất dâm đãng cũng phải đỏ mặt, nhíu mày nói..
-Xóa ngay đi chị Khánh ơi, nhìn em khác đéo gì mấy con đĩ đâu.
-Không xóa được chủ nhân để lại làm tài liệu dạy dỗ còn gì. Mà lỗ đít thằng Vũ có vị gì thế, nhìn mày liếm mạnh đến mức nó run người thế kia mà.
Vân Khánh cười bĩu môi liếc nhìn Hồng Hạnh.
-Em đấm cho chị một phát đấy chị Khánh, mùi khắm chứ mùi đéo gì, chị thì chưa liếm chắc? Mà chị ăn cái đéo gì mà đái lắm thế, hôm nay tính ra em uống hơi nhiều nước đái của chị rồi đấy.
Hồng Hạnh giơ lên nắm đấm đe dọa Vân Khánh.
-Thế là ít rồi em, mày có biết lúc mới bị thằng Vũ dạy dỗ, tao khác nào cái bồn chứa di động của nó đâu, nó buồn đái thì bắt chị uống, muốn địt thì gọi chị ra, giờ có mày nên áp lực chia đôi.
-Xí, nghe như em phải cám ơn chị nữa.
Dừng một chút mới nói.
-Chị em mình biến thái quá rồi đấy chị Khánh ạ!!
Hồng Hạnh xì một hơi cười.
-Chứ còn gì nữa, hai con chó cái chứ có phải người đâu, mà thôi chị ngủ đây, mệt lắm rồi.
Thời tiết gió nhẹ lúc hai giờ chiều như này xác thực rất dễ buồn ngủ, chưa kể Vân Khánh vừa mới trải qua vận động mạnh xong, hai mắt díu lại liên tục, không để tâm được lời Hồng Hạnh nói nữa.
-Ngủ, ngủ, suốt ngày ngủ.
Hồng Hạnh liếc xéo Vân Khánh, sau đó cũng mở máy tính lên bắt đầu làm việc, không làm phiền nàng nữa.
*****
Chương 6.
Một tuần qua đi, Vân Khánh cùng Hồng Hạnh cũng đại khái hiểu rõ về chuyện giữa Nhung cùng Lưu Tân Vũ.
Đối với vấn đề này, Lưu Tân Vũ rất thẳng thắn thừa nhận, dù sao mọi thứ đều cần có khởi đầu, mà lúc khởi đầu đương nhiên đều là ngu xuẩn từng chút một, lấy đó mà tích lũy kinh nghiệm dần dần.
Trái ngược với Lưu Tân Vũ thừa nhận, Nhung luôn phủ nhận không lợi dụng hắn, chỉ nói đôi bên không hợp nên mới chia tay.
Hai người này mỗi người nói một kiểu, nhưng Lưu Tân Vũ là chủ nhân, đương nhiên Vân Khánh cùng Hồng Hạnh tin tưởng hắn. Còn như có hoài nghi, dị nghị vậy thì để trong đầu, tự mình suy xét.
Mà hai nữ cũng cho biết, chỉ cần Lưu Tân Vũ muốn trả thù, các nàng có thể chèn ép Nhung đến mức nghỉ việc. Vốn dĩ công việc đặc thù liên quan đến kinh doanh, gần như toàn bộ sẽ làm việc theo nhóm, như có người không theo phe, hẳn là sẽ bị cô lập đến tự biến mất. Càng không phải nói đến Vân Khánh là trưởng phòng nắm quyền, Hồng Hạnh cũng là nhân sự cốt cán, chỉ cần Lưu Tân Vũ muốn, hai nữ đảm bảo không cần hết thời gian thử việc, Nhung sẽ tự động xin nghỉ.
Mặc dù rất không thích Nhung, nhưng dù sao nàng vẫn là nguyên nhân trực tiếp dẫn đến việc mình chăm chú vào cổ trùng, có được như ngày hôm nay, cho nên Lưu Tân Vũ coi như là đánh đổi, không có trả thù nàng.
Nhưng Lưu Tân Vũ lại không biết được rằng, sau này mình thậm chí còn biến Nhung thành loại chó mẹ thấp kém hơn cả Vân Khánh lẫn Hồng Hạnh.
*****
Chủ nhật, tại trong nhà của Lưu Tân Vũ. Bên ngoài phòng khách, Hồng Hạnh vừa mới hoàn thành bài tập dạng người của mình, liền tiện tay lấy một bộ dây xích chó trên bàn đeo lên cổ mình, sau đó bật máy chạy bộ lên, treo đầu dây xích lên trên tay cầm của máy, leo lên băng chuyền bắt đầu bò.
Dây xích treo ở phía trên, bên dưới là Hồng Hạnh bò bốn chân tại chỗ, cảm giác giống y hệt một con chó mẹ vểnh mông bị người dắt đi dạo.
Hồng Hạnh quay đầu, hướng về Vân Khánh ngồi trên ghế sô pha nói.
-Chị Khánh, ra làm cho xong đi, em còn tắm cái.
-Ờ, chờ đấy!
Vân Khánh với tay cầm lấy roi da trên bàn, nhanh chóng đi đến phía sau Hồng Hạnh bât đầu quất mông nàng.
-Bốp!!
-Aa… nhẹ thôi, chị muốn em chết à?
Hồng Hạnh uốn éo mông bự, trên mông đít lập tức có một vệt đỏ hiện lên, oán giận trừng mắt nhìn Vân Khánh.
-Mày mơ đi em, lần trước mày vụt chị mày như nào, hôm nay ăn đủ em nhé, haha.
-Bốp!! Bốp!! Bốp!!
Vân Khánh trút liên tiếp ba roi xuống mông Hồng Hạnh, cảm giác trả thù lần trước bị Hồng Hạnh quất đến gào khóc cực kỳ thỏa mãn, làm nàng không nhịn được cười lên.
-Aaaaaa…. Em xin lỗi… nhẹ thôi chị… thôi mà… a aaaa, huhu !!!
Hồng Hạnh bị quất mạnh, nhào người bò trên băng chuyền nhanh hơn, mông bự theo đó phe phẩy càng nặng, giống như hai đoàn thịt liên tục lung lay, nàng theo phản ứng cầu xin Vân Khánh không ngừng.
Bất quá, Vân Khánh không để tâm, bấm nút cho máy chạy bộ tăng tốc, khiến Hồng Hạnh phải gắng sức bò nhanh hơn nữa, theo chu kỳ khoảng năm đến mười giây sẽ quất mông con chó mẹ này hai lần.
Hồng Hạnh vừa bò vừa bị quất roi, giống như thú vật bị giục đi, hơn nữa còn là chạy nhanh trên băng chuyền, nhìn bằng mắt thường cũng có thể thấy được nàng khổ sở, gào thét nức nở ngày càng to. Mãi đến chừng năm phút sau, khi Vân Khánh tắt máy, Hồng Hạnh mới nằm ngửa trên mặt đất thở phào, mặc kệ vú to trắng nõn cùng dạng chân làm điểm lông lồn đen nhánh lộ ra toàn bộ, còn không quên trừng mắt nhìn Vân Khánh nói.
-Chị nhớ đấy chị Khánh, lần sau đừng hòng em tha chị.
-Xí, chờ lần sau đi em.
Vân Khánh khinh thường xì một tiếng đáp.
Hóa ra, theo lịch dạy dỗ của Lưu Tân Vũ, hai con chó mẹ khi luyện tập gym đều có hai loại bài tập, một loại bài tập cùa người, một loại bài tập bắt buộc của chó mẹ.
Bài tập dành cho chó mẹ sẽ được đổi mới một tuần một lần, mỗi một chó mẹ đều sẽ có bài tập khác nhau, nếu lúc thực hiện bài tập mà Lưu Tân Vũ không có ở nhà, hai nữ sẽ thay phiên nhau giúp đối phương hoàn thành.
Dùng hình thái chó cái bò trên máy tập chạy, đồng thời bị người khác quất roi chính là một trong những bài tập của chó dành cho Hồng Hạnh ở tuần này. Vì đã là bài tập của chó mẹ, hiển nhiên không thể mặc quần áo, vì thế mỗi lần thực hiện bài tập của người trước đó hai nữ cũng lõa thể, tiện cho việc thực hiện nốt các bài tập sau đó.
Mà bài tập của người chính là tập gym bình thường, cái này Lưu Tân Vũ lại không bắt buộc, nhưng hai nữ vì muốn giữ dáng, làm đẹp thân thể buộc phải duy trì, nếu như lười có thể bỏ qua bất cứ lúc nào.
Ban đầu còn là e sợ Lưu Tân Vũ trừng phạt, bị hắn theo dõi camera soi xét, thì giờ đây hai nữ lại tự hình thành thói quen luyện tập trong hình dáng chó mẹ, không khỏi trong tiềm thức đã bị tác động nô súc hóa gần như hoàn toàn, thật sự coi bản thân mình là chó mẹ được Lưu Tân Vũ nuôi nhốt.
***
Đến khoảng sáu giờ tối, Lưu Tân Vũ về đến nhà, thấy trong phòng khách không có người liền thử gọi một tiếng.
-Chó cái!!
-Vâng. Bọn chị trang điểm chưa xong, chủ nhân chờ tí.
Ngay lập tức nghe thấy tiếng Vân Khánh đáp lại từ trong phòng ngủ ở trên tầng hai vọng xuống.
Giờ này không chuẩn bị cơm nước, còn trang điểm làm gì đây? Lưu Tân Vũ có chút không hiểu.
Chẳng lẽ hai con chó mẹ này định làm trò gì rồi?
Lưu Tân Vũ không đáp lại, đi đến tủ lạnh lấy ra một lon nước mở nắp, ngồi xuống ghế bật ti vi chờ đợi.
Khoảng chừng mười phút sau, Vân Khánh cùng Hồng Hạnh trang điểm xong, đều trần truồng chỉ đeo một bộ dây xích chó, hai sợi dây xích được các nàng ngậm trong miệng, phe phẩy mông bự, mấp máy khe lồn cùng lỗ đít bò đến dưới ghế sô pha.
Lưu Tân Vũ thuận tiện nhấc hai bàn chân kê lên lưng hai con chó mẹ, hỏi.
-Định làm gì đây? Giờ còn không cơm nước đi. Lại thèm địt?
Hai con chó mẹ một trái một phải quỳ bò ở hai bên. Hồng Hạnh cùng Vân Khánh đều vểnh cao mông, cong lưng tiếp nhận chân chủ nhân gác lên, đối mặt nhìn nhau nhả dây xích ra, thậm chí không cảm thấy xấu hổ mà cười lên.
Lúc này Hồng Hạnh dùng ánh mắt cầu xin nhìn Lưu Tân Vũ nói.
-Hôm nay chủ nhân dắt bọn chó mẹ ra ngoài chơi được không. Một tuần nay ở nhà sắp không chịu được rồi chủ nhân, nha… chủ nhân dắt bọn chó mẹ ra ngoài chơi nha!!
Lưu Tân Vũ chợt ngẩn người ra, một tuần nay vì Nhung xuất hiện làm tâm tình hắn không tốt, liên tục phát tiết lên người hai con chó mẹ, tính khí thất thường khó đoán. Hồng Hạnh cùng Vân Khánh thấy chủ nhân như vậy cũng không dám đi đâu, chầu chực giống như một con vật ở cạnh hắn, chờ hắn tâm trạng không tốt thì đến hứng chịu.
Xác thực đúng là không khí mấy ngày này ngột ngạt, Lưu Tân Vũ cũng cảm thấy áy náy, cũng là cười lên nói.
-Được thôi, vậy thì ra ngoài, nhưng hai chị không mặc quần áo vào đi, định thế này ra ngoài ăn à?
-Chủ nhân quên bọn chị là chó cái của chủ nhân hả, chủ nhân phải cho phép bọn chó mẹ mới dám mặc quần áo.
Vân Khánh nhắc nhở Lưu Tân Vũ. Lưu Tân Vũ quên mất là khi ở cạnh mình thì hai nữ là chó cái, trừ khi được hắn cho phép mới có thể ở dạng người, nhưng theo thời gian ở chung lâu dài thì Lưu Tân Vũ lại không quá cứng nhắc vấn đề này, chỉ cần hai nữ nhớ rõ thân phận mình là được.
-Haha, được rồi, chủ nhân cho phép. À chờ chút, hai chị cầm theo thẻ nhân viên đi, tí nữa em định quay ít tài liệu.
-Xí, muốn dạy dỗ thì cứ nói.
Hồng Hạnh bĩu môi liếc xéo Lưu Tân Vũ.
-Haha, chỉ có chó cái là hiểu được chủ nhân muốn gì nha, sủa nào.
Lưu Tân Vũ dẫm lên đầu Hồng Hạnh, đè cho nàng cúi dập đầu xuống đất. Hồng Hạnh tự nhiên là thuận theo, cảm thấy nhục nhã lại càng hưng phấn, rất tự nhiên sủa lên.
-Gâu… gâu!!
Đồng thời cũng lắc lư mông bự qua lại hai bên, hệt như chó cái vẫy đuôi, tỏ ý vui thích với việc Lưu Tân Vũ làm nhục mình.
*****
Chương 7: Ngày càng giống chó
Lưu Tân Vũ tắm rửa qua một trận, ăn mặc đơn giản thoải mái, xuống xe cùng với hai nữ rời khỏi nhà.
Đi đường chưa đầy hai mươi phút, ba người dừng lại ở một quán ăn nhỏ lấp đầy bụng trước. Sau khi ăn xong, Lưu Tân Vũ để cho hai nữ tự chọn kiểu chơi, nhưng có vẻ như các nàng chỉ muốn ra ngoài cho khuây khỏa, với việc bị chủ nhân dạy dỗ là có cũng được, không có cũng được.
Lưu Tân Vũ: ….
Kiểu nói chuyện này khác nào nói như không nói.
Lưu Tân Vũ cũng chiều theo ý hai nữ, ngồi Pub (một dạng quán bar nhưng quy mô nhỏ hơn) đến khoảng chín giờ, Lưu Tân Vũ thế chỗ Vân Khánh lái xe, đi đến một khu vực đường vắng.
Vân Khánh ngồi ở sau xe, nhìn xung quanh hoang vắng, biết được ý đồ của Lưu Tân Vũ muốn đem nàng ra ngoài chơi bại lộ, nhớ lại lần trước kích thích đến mức không kiểm soát được mà phun phân trước mặt người khác, Vân Khánh vừa sợ vừa thích, nhưng không khỏi đàm phán trước.
-Lần này tìm chỗ nào tối tối được không Vũ, đừng có điện đường hay có người như lần trước.
Hồng Hạnh ở cạnh nghe được, cũng đã xem qua cảnh tượng Vân Khánh bị Lưu Tân Vũ mang ra địt trước mặt một người ăn mày, đến mức bài tiết không kiểm soát nổi, cảm thấy có chút quá mức liền nói.
-Hay là chơi ở gần xe thôi nhỉ, có gì còn chạy vào kịp.
-Ừ giờ còn sớm, lần trước chị với Vũ chơi lúc quá nửa đêm nên không có ai, giờ chị sợ có người đi đường qua, mà đường vắng thế gặp mấy thằng manh động thì chết.
-Haha, chị không cần lo đâu, địt mẹ mấy thằng đấy mà manh động với chị em mình, em rang sống chúng nó hết.
Hồng Hạnh quen miệng nói tục, cười với Vân Khánh.
Vân Khánh lắc lắc đầu, nàng là sợ Lưu Tân Vũ giết người hơn, nhưng không có dám nói ra.
-Không cần lo đâu, lần này chơi kiểu khác.
Lưu Tân Vũ nghe hiểu Vân Khánh lo lắng, lập tức trấn an nàng.
-Chơi kiểu gì thế, chủ nhân nói thử đi.
Hồng Hạnh tò mò hỏi.
-Đến lúc đấy sẽ biết.
-Hứ.
Hồng Hạnh ở đằng sau trợn mắt liếc xéo Lưu Tân Vũ, cũng không có nói gì thêm.
Đi thêm năm phút, lúc này xe dừng tại trên một cái cầu bắc ngang qua đường lớn. Lưu Tân Vũ ra khỏi xe, hai nữ việc riêng, một lúc sau mới đi xuống.
Khu vực này cách xa nội thành, dân cư rất thưa thớt, thêm vào là trục đường lớn càng có vẻ vắng lặng hơn, đất hoang chiếm đại đa số, các bức tường được dựng tạm để phân bổ từng lô đất.
Bên trên cầu, ánh sáng đèn điện màu vàng yếu ớt, cách vài ba bóng đèn lại có một cái bị hỏng, tuy nhiên không ảnh hưởng đến khoảng chiếu sáng chút nào, chỉ là nói lên cơ sở vật chất không được chú ý đến.
Dưới cầu là trục đường lớn, đường này thông ra quốc lộ, gần như không có xe máy lưu thông thời điểm này.
Lưu Tân Vũ cầm điện thoại mở sẵn máy quay, ra lệnh cho hai nữ cởi quần áo, thấy hai người ngượng ngùng nấp sau cửa xe liền có chút không thích, nghiêm giọng nói.
-Nào, bò ra đây, đừng loằng ngoằng!!
Hồng Hạnh, Vân Khánh hai người tuy ở trước mặt Lưu Tân Vũ đúng là hai con chó cái hình người, nhưng điều kiện là phải ở trong nhà, như ra đến ngoài đường chơi bại lộ như này mới có lần một lần hai, không khỏi rất ngượng ngùng. Hai người cởi quần áo xong, còn nép ở trong cánh cửa xe, nhìn trái nhìn phải xung quanh, xác định không có ai đi qua mới dám quỳ xuống, vểnh cao mông cúi rạp đầu bò đến dưới chân Lưu Tân Vũ, tuy nhiên dù là thế, động tác vẫn rất co ro, thân thể không có thả lỏng hoàn toàn.
Lưu Tân Vũ dùng chân đạp lên người hai con chó mẹ, chỉnh tư thế cho các nàng đồng thời chĩa điện thoại xuống hỏi, theo đó trên màn hình hiện ra hai thân thể nữ giới da thịt trắng nõn, đường cong lồi lõm bò bốn chân.
-Ngẩng mặt lên, à có thấy thiếu cái gì không?
-Gâu… gâu!!
Vân Khánh cùng Hồng Hạnh ngửa mặt, đều há mồm sủa hai tiếng.
-Không phải.
Lưu Tân Vũ lắc đầu.
Hồng Hạnh cùng Vân Khánh liếc nhau, sau đó mỗi người một bên, tự động vung vẩy hai vú to của mình trước, quệt vào giày Lưu Tân Vũ, sau đó bò quanh chân hắn một vòng tròn, đồng thời lỗ đít mấp máy mở rộng làm dương vật giả cắm ở trong nhô đầu ra, đến lúc bò xong lại thắt chặt hậu môn, làm cho dương vật giả lại tự thụt vào, cuối cùng ngồi chồm hỗm ở dưới mặt đất, lè lưỡi đặt tay trước ngực nhìn Lưu Tân Vũ, chờ đợi chủ nhân quyết định.
Lỗ đít hai nữ đóng chặt nhìn như bình thường, nếu không có động tác này, sợ là không thể biết được bên trong bị nhét vào một cái dương vật giả, hơn nữa nhét vào lại nằm sâu bên trong cùng.
Chưa nói đến vì động tác này, cũng có thể thấy được hai nữ bị Lưu Tân Vũ dạy dỗ đến mức độ rất sâu, lỗ đít lại có thể khống chế thuần thục, có thể phun ra nuốt vào dương vật giả rất tự nhiên.
-Cũng không phải!
Tràng cảnh tuy ngắn ngủi vài giây, nhưng lại có thể nói lên hai con chó mẹ chuyên viên ngân hàng hình người xinh đẹp dâm đãng đến cực điểm, nếu là người bình thường, sợ rằng thật khó mà kiểm soát được dục vọng, ngay cả Lưu Tân Vũ là chủ nhân cũng khó nhịn được ham muốn hưng phấn, bất quá lúc này chưa đúng ý hắn. Lưu Tân Vũ lại nói, một chân theo đó đá vào âm đạo Hồng Hạnh để nàng kêu lên.
Vân Khánh cùng Hồng Hạnh lại nhìn nhau, lúc sau lại cúi rạp đầu xuống đất, chuyển thành hai chân chống đất nâng lên thay vì quỳ gối, ưỡn cong mông trắng mịn, làm cho hai mảnh mông bự tách ra hết mức, càng có vẻ to tròn thêm một cỡ, nhìn rõ hai lỗ giấu sâu ở trong.
Hai con chó mẹ đồng thời dùng sức, Lưu Tân Vũ thấy được lỗ đít cùng khe lồn các nàng nhúc nhích, đột ngột bắn ra hai cái dương vật giả cỡ nhỏ nằm sâu bên trong, phun xa khoảng 20cm-30cm. Sau đó tiến về dương vật giả nằm tại chỗ kia dùng miệng ngậm chặt, rồi nhanh chóng bò về chân Lưu Tân Vũ nhả xuống, không ngại dương vật giả nhớp nháp phủ một lớp chất lỏng màu trắng ở trên bề mặt, thậm chí không quên lắc lư mông lớn, tỏ ý vẫy đuôi.
-Vẫn không phải!
Lưu Tân Vũ cau mày.
Ba lần vẫn không đúng ý chủ nhân, Vân Khánh cùng Hồng Hạnh lại nhìn nhau, lần này trên mặt hai người đã hiện rõ căng thẳng. Hồng Hạnh sốt ruột, quay mặt nói.
-Là cái đéo gì nhỉ chị Khánh, có cái lễ nghi gì của chó cái mà chị em mình quên không? Hay là quên đéo dập đầu.
Vân Khánh cũng sốt ruột nhìn lên Lưu Tân Vũ, nói.
-Bọn chó mẹ không biết, chủ nhân nói được không?
Lưu Tân Vũ chiếp một tiếng, nói.
-Chậc, thẻ nhân viên đâu?
-Ôi giời, nói mẹ ngay từ đầu đi, làm tao làm đủ trò, tưởng còn phải sủa tuyên thệ bằng tiếng chó, sốt cả ruột.
Hồng Hạnh biết được đáp án, nhịn không được trả treo với Lưu Tân Vũ ngay.
-Aa…!!! Đau… chủ nhân!!
Lưu Tân Vũ hơi cười, lười mở miệng, thêm vào đã đang trong trạng thái dạy dỗ, tâm lý coi nữ nhân không khác nào nô lệ, càng đừng nói đến chó cái của mình, liền đưa chân lên giẫm lên đầu Hồng Hạnh, ép mặt nàng dính sát xuống đất đến mức phải chống tay, day đỉnh đầu trái phải qua lại, nói với Vân Khánh.
-Chị lấy thẻ ra đây, lấy luôn cho Hạnh.
Vân Khánh bò vào trong xe, mà Hồng Hạnh vểnh cao mông trần truồng cắm mặt trên mặt đất, biết là giày chủ nhân ở trên đầu mình, đất cát bẩn thỉu, trong lòng vừa tức vừa xấu hổ, đồng thời bị làm nhục làm hô hấp tăng lên mấy phần, khe lồn theo phản ứng bình thường lại rỉ ra một chút dâm thủy, không nhịn được đưa tay xuống bên dưới đào móc.
Lưu Tân Vũ chú ý quan sát, hiển nhiên nhìn rõ tình huống con chó mẹ này, ý đồ nhục nhã Hồng Hạnh càng nặng, nhếch mép nói.
-Địt mẹ, chị Hạnh sinh ra phải làm chó cái, chứ đéo phải làm người đâu, haha!
-Vâng, Hồng Hạnh sinh… ra để làm chó chứ không… làm người.
Hồng Hạnh thở dốc đáp lại.
Lúc này, Vân Khánh cũng ngậm hai thẻ nhân viên của mình cùng Hồng Hạnh bò ra ngoài, đến dưới chân Lưu Tân Vũ thì nhả ra, nói.
-Giờ bọn chó mẹ treo ở đâu?
-Có hai lỗ thích treo lỗ nào thì treo, đừng để rơi ra là được.
Lưu Tân Vũ không quan trọng nói, đưa tay vẫy vẫy Vân Khánh.
-Đeo vào đi.
Chương 8: Hình dạng chó khiêu khích người lạ
Biết được ý chủ nhân. Hai nữ đều chọn để thẻ trong lỗ đít, tránh trong quá trình dạy dỗ bị rơi ra, làm chủ nhân trách phạt.
Phía trên đầu thẻ có một cái kẹp nhựa để treo, do đó khi đem phần này nhét cố định vào trong, kết hợp với lỗ đít co chặt lại, thẻ có thể được giữ rất chắc chắn. Tấm thẻ treo ở giữa khe mông, lắc lư như đuôi chó, cũng là tăng thêm tính dâm đãng khó nói.
Lưu Tân Vũ ra lệnh cho hai con chó mẹ cúi người, chổng mông ở trước mặt mình, hắn tiện tay cầm lấy hai cái dương vật giả ở dưới đất, đem nó cắm vào trong khe lồn các nàng, nói.
-Nghe kỹ nhé, bây giờ chơi một trò chơi nhỏ, ai thắng được địt, thua phải chịu phạt.
-Sao lại không phải là cả hai được địt?
Cả hai con chó mẹ đều không thích người này được người kia không, cơ hồ đồng thanh nói.
-Địt mẹ đừng lải nhải, nghe và làm theo, hai con chó mẹ như các chị có quyền từ chối chủ nhân à?
Lưu Tân Vũ quát, đá vào mông Vân Khánh lẫn Hồng Hạnh một cái, để các nàng ngã nhào ra hét lên.
Hai con chó mẹ biết đây mới thật là chủ nhân rồi, hoàn toàn coi các nàng là thú vật, tốt nhất là ngoan ngoãn nghe lời, nếu không sợ là càng thêm khổ.
Hai con chó mẹ phản ứng rất nhanh, đều quay người áp mặt nằm dưới chân Lưu Tân Vũ, không để tâm mông đít cởi chuồng của mình ở sau đã lồ lộ ra, chờ đợi hắn ra mệnh lệnh.
Lưu Tân Vũ chỉ xuống dưới cầu nói.
-Canh lúc nữa có người đi qua thì phun dương vật ở trong lồn ra, trúng thì được địt, còn không trúng là phạt, tương tự cả hai trúng thì cả hai được, cả hai không trúng thì đều phạt hết.
-Ơ, nhưng chỉ có một cái dương vật hả chủ nhân?
Hồng Hạnh đột nhiên hỏi.
-Đúng vậy, tương tự chỉ có một cơ hội. Hiểu chưa?
-Hiểu rồi, chủ nhân!
-Hiểu thì ra đây đứng, nhanh lên, dcm.
Lưu Tân Vũ kéo tóc hai con chó mẹ dắt ra cạnh thành cầu.
Do thành cầu có lan can đan xen chắn mất, các khoảng cách bị thu hẹp đi đáng kể, chỉ vừa đủ để thò tay, chân qua, gây hạn chế đến việc Vân Khánh hai người chuẩn bị tư thế vênh lồn nhắm bắn.
Hai con chó mẹ loay hoay một hồi, điều chỉnh vài tư thế, đến cuối cùng thì tìm ra cách ngồi bệt đất, dạng chân hình chữ M để hai chân xuyên qua khe hở của lan can hai bên, đùi đung đưa giữa không trung, khe lồn kề sát khe hở ở giữa, hai tay các nàng bám chắc thanh sắt, chỉ chực chờ ở dưới có người đi qua liền sẽ hành động.
Lưu Tân Vũ lúc này cầm lên điện thoại chĩa vào hai nữ, như bắt trộm tại trận, đột ngột nói.
-Đang làm cái gì đây, hả!
Vân Khánh cùng Hồng Hạnh hiểu chủ nhân muốn đóng kịch, phối hợp nói.
-Chó mẹ Trịnh Hồng Hạnh (Lê Vân Khánh), đang ở trên cầu chờ có người đi qua.
-Sao lại chó mẹ? Chờ người đi qua để làm gì?
-Để đái vào đầu người ta nha.
-Dcm, người chứ đéo phải chó mà đái bậy!!
Lưu Tân Vũ nghiêm giọng quát.
-Ơ, vừa nãy người ta xưng là chó mẹ Trịnh Hồng Hạnh còn gì, không tin thì nhìn xem.
Hồng Hạnh dùng hai tay tách ra mông thịt của mình, lộ ra thẻ nhân viên treo trên lỗ đít đang đung đưa.
Lưu Tân Vũ theo đó đến gần, chỉ thấy màn hình hiện ra thẻ nhân viên của Hồng Hạnh, tấm thẻ này rất bình thường, ở giữa là ảnh 3×4 chân dung của nàng, bên dưới ghi chức danh công tác.
Xem xong lại quay sang tự tách mông Vân Khánh ra, mò lấy thẻ nhân viên ở trong, nhìn xem tương tự, giả bộ khó hiểu nói.
-Thì ra là nhân viên ngân hàng, có phải chó cái gì đâu, hai con này biến thái à?
Hồng Hạnh bĩu môi.
-Có nhân viên ngân hàng nào treo thẻ trong lỗ đít không? Hơn nữa chỉ có chó mới không mặc quần áo.
-Người có ai có vú to như này không? Vú chó mẹ bị nhiều người sờ nên vừa to vừa nhạy cảm, chủ nhân thử đến đây sờ xem, kiểu gì nước lồn chó mẹ cũng phun một đống.
Vân Khánh nghiêng người lộ ra vú lớn, cố ý đung đưa trước mặt Lưu Tân Vũ, không ngại điện thoại trước mặt đang quay chút nào, ngôn từ dâm loạn phun ra, âm giọng khác thường.
Lưu Tân Vũ đi lên, mới giơ tay đã bị Vân Khánh chộp lấy để lên ngực mình. Lưu Tân Vũ bóp mạnh một cái, vú sữa trắng nõn to tròn một bàn tay ôm không hết tràn ra, Vân Khánh rên rỉ một tiếng, khe lồn thế mà thật phun ra vài giọt nước tiểu.
-Dcm, hai con chó này!! Được rồi, nếu đéo đi đái được đúng chỗ thì để tao dạy.
Lưu Tân Vũ chửi bậy, đúng lúc này bên dưới cầu có một người đi bộ ở ven đường xuất hiện, Vân Khánh cùng Hồng Hạnh đều nhìn thấy, chớp lấy thời cơ nhanh chóng hóp bụng hít một hơi, khe lồn nhúc nhích bắn mạnh ra dương vật giả.
Hai cái dương vật giả bay ra giữa không trung rồi rơi xuống đất, tuy đều không trúng, nhưng làm cho người bên dưới giật mình quay đầu nhìn xem. Hai con chó mẹ nhanh chóng quay đầu, áp mặt vào hai bên bắp chân Lưu Tân Vũ giấu đi, mặc kệ mình đang trần truồng dạng háng, hai cặp vú to tròn kèm theo khe lồn lông xù ẩm ướt tách ra lộ ở trước mặt người lạ.
-Vãi lồn chị Khánh ơi, như này sướng vãi, lồn em nó giật liên tục.
-Ờ, nhục đéo chịu được, chị nóng hết cả người lên rồi, vú cũng cương, giờ mà bị địt chắc nằm vật ra đây thật.
-Êu, chị Khánh nhìn lồn em chưa, đéo gì ra lắm nước thế. Hay là chị em mình móc lồn cho nó xem tí đi, haha.
-Ôi, mày điên rồi Hạnh…
Hai nữ nấp ở sau chân Lưu Tân Vũ trò chuyện, Hồng Hạnh lúc này thế mà ngửa bụng lên, vểnh mu huyệt, cho tay vào khe lồn đào móc, trực tiếp để cho người kia nhìn.
Người bên dưới là một nam thanh niên, nhìn thấy hình ảnh trên cầu giống như rất khó tin, nhưng cực kỳ kích thích, thêm vào thân thể đường cong hai nữ hấp dẫn mê người, da thịt trắng mịn, vú lớn hồng hào, tuy không thấy mặt chỉ nhìn thoáng qua hai bộ tóc đen cũng có thể đoán ra nhan sắc nổi bật, hiển nhiên ánh mắt khó mà rời đi được, nhìn chằm chằm vào Hồng Hạnh đang thủ dâm.
Vân Khánh rất nhanh cũng không chịu được kích thích, đưa tay xuống âm huyệt day lên day xuống, làm cho nước tiểu phun ra bớt.
Các nàng hô hấp tăng cao, thân thể đều nóng lên, một cảm giác bại lộ trước mặt người khác vừa xấu hổ, vừa kích thích khác thường. Để cho các nàng nhận được khoái cảm rất lớn.
Chính vì lẽ đó, hai con chó mẹ thủ dâm day lồn càng nhanh, chưa đầy một phút thì đã cao triều bắn ra, thở hổn hển ôm chặt lấy chân Lưu Tân Vũ làm điểm tựa, háng dạng càng rộng đái xuống dưới cầu, nước tiểu tựa như một chùm nước vòng cung màu vàng đẹp mắt chảy róc rách xuống, thấm ướt mặt đất tạo ra một vũng nước nhỏ, trong không gian yên tĩnh lại bị khuếch đại nghe càng rõ ràng.
Hai nữ tiểu xong, khe lồn kia vẫn còn thỉnh thoảng phún ra từng chùm như mạch nước bị tắc, chợt lúc này thanh niên phía dưới đột nhiên nhặt lên hai cái dương vật giả cầm lên, hướng về hai nữ ở trên cầu nói to.
-Cái này của hai chị à?
-Người ta hỏi kìa, haha?
Lưu Tân Vũ cười thích ý, rung chân thúc dục hai con chó mẹ trả lời.
Hồng Hạnh cũng là ở trong khoái cảm cực cao, ngón tay không ngừng đào móc âm đạo lôi ra càng nhiều nước như phun mưa phùn, gan cũng lớn lên đáp trả.
-Đúng rồi em ơi, của bọn chị làm rơi.
Vân Khánh buồn cười, chen vào nói.
-Cái dương vật em cầm bên trái đấy là của bạn chị, nó bị ung thư bướm đấy em, cầm cẩn thận không là lây đấy, hihi.
-Này, này chị Khánh ơi, em đấm chị một nhát rơi hết răng ra bây giờ. Xi-lít, cốp-xê (quần lót, áo ngực) em mua toàn bốn năm trăm một cái đấy, đéo rẻ đâu.
Hồng Hạnh trợn mắt lườm Vân Khánh ở sau chân Lưu Tân Vũ, đồng thời bẹo tay nàng một cái.
-Aa… đau!! Thế tao thì khác mày chắc, haha!
Vân Khánh bị đau rụt tay lại.
-Cái nào cũng phải cẩn thận em ơi, bạn chị cũng bị hăm bướm đấy, đéo bao giờ mặc quần lót cơ, em không thấy lồn bạn chị thâm như con đỉa à.
Hồng Hạnh hướng về thanh niên bên dưới nói to, không cảm thấy xấu hổ chút nào, ngay lập tức trả thù Vân Khánh.
Thanh niên bị hai nữ trêu đùa, khuôn mặt nóng lên liền đem dương vật giả ném xuống, tay chùi góc quần lau đi dâm thủy.
-Địt mẹ hai con đĩ biến thái, tối thì đéo về nhà mà ngủ, lại chạy ra đây thủ dâm, đéo biết xấu hổ à!!
Thanh niên đột ngột quát to chửi bới, ngay cả Lưu Tân Vũ cũng không ngờ được, vốn tưởng rằng người này dâm đãng đâu, chẳng lẽ là một cái xử nam nghiêm túc.
-Haha, lúc nãy bọn chị còn đái ỉa bậy ở trên đây cơ, có vấn đề gì không em, có khi giờ em lên đây thấy cả cứt bọn chị vừa ỉa xong đấy, haha.
Hồng Hạnh càng dâm đãng đáp.
-Có địt mẹ mày! Địt mẹ hai con đĩ biến thái.
Thanh niên lại lần nữa chửi.
Theo đó Vân Khánh rút người ra khỏi lan can cầu, bò bốn chân ở dưới đất cạnh chân Lưu Tân Vũ, ngẩng mặt nhìn về thanh niên, liên tục sủa mấy tiếng.
-Gâu gâu… gâu gâu.. grừ… gâu gâu!!
Hệt như là chó dữ đang có ý định cắn người.
Hồng Hạnh thấy vậy cũng không chịu thua kém, rút người khỏi lan can cầu, bò ở bên khác còn lại, ngẩng mặt nhìn thanh niên sủa, nhưng là động tác còn hung dữ nhào lên, có thêm mấy phần chân thật hơn nữa.
Thanh niên nhìn thấy gương mặt cực kỳ xinh đẹp của hai nữ liền ngây ra, giống như mềm lòng không nỡ chửi, nhưng vì hai nữ sủa quá hăng, làm cho thanh niên tức giận.
-Địt mẹ hai con chó cái, hai con đĩ!!
-Gâu gâu… grừ… gâu gâu!!
-Hai con chó cái, hai con chó cái…
-Gâu gâu… gâu gâu… grừ…!!!
Một người một bên chửi bới, một bên hai con chó cái hình người sủa đáp lại. Bởi vì trời tối, làm khuôn mặt hai nữ bị che đi không ít, không thấy rõ hoàn toàn, cho nên các nàng trêu đùa thanh niên càng hăng say, mô phỏng trong hình thái chó sủa càng giống thật.
Lưu Tân Vũ nhìn xem hứng thú bừng bừng, nhịn không được thỏa mãn cười lớn lên, ra lệnh nói.
-Được rồi, đi về.
-Vâng, chủ nhân.
Hồng Hạnh cùng Vân Khánh xoay mông bự hướng về phía thanh niên, lắc lư thân thể, đồng thời cố ý nói to, dạng rộng hai đùi để cho hắn nhìn, cúi đầu vểnh mông bò theo Lưu Tân Vũ đi vào trong xe, mặc kệ thanh niên đang suy nghĩ, hành động gì.