Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Tác Giả:

Lượt Xem: 10941 Lượt Xem

Chương 138 Nhẫn Tâm​

Lúc này tôi vừa mới xúc động nhất thời, quên mất mình đang ở khu vực công cộng của công ty, không phải ở văn phòng độc lập của mình. Tôi cảm thấy có chút xấu hổ, một số đồng nghiệp thường là bạn tốt của tôi đi theo tôi vào văn phòng và hỏi tôi có chuyện gì. Tôi chỉ viện cớ để nói cho qua, lúc này các đồng nghiệp của tôi cũng biết tôi đang cãi nhau với vợ, nhưng hết cách thôi, một cán bộ giỏi cũng khó mà cắt bỏ việc nhà.

Mười phút sau khi cúp cuộc gọi của Tiểu Đình, điện thoại của tôi lại đổ chuông, tôi thấy vẫn là nàng gọi, tôi vẫn còn giận cho nên cũng không nghe máy, cứ để chuông tự động cúp.

Vừa cúp điện thoại, Tiểu Đình lại tiếp tục gọi, nàng có vẻ không biết mệt. Tôi đang làm sách giới thiệu kế hoạch trên máy tính, không biết tại sao tâm địa mình hôm nay đặc biệt cứng rắn như vậy, tùy ý nàng gọi như thế nào, tôi vẫn không nghe máy. Chỉ là chuông điện thoại khiến cho tôi càng lúc càng khó chịu, sau khi nàng gọi gần mười cuộc điện thoại, sự nhẫn nại của tôi rốt cục đã đạt tới cực hạn, tôi tắt điện thoại di động.

Bởi vì tôi là giám đốc điều hành của công ty nên điện thoại di động của tôi bình thường không thể tắt, để tiện liên hệ với công ty, tôi đã gọi cho trợ lý của mình Tiểu Đường vào bảo cô tìm số của tôi ở quầy lễ tân và giúp tôi truy cập điện thoại cố định mạng nội bộ của văn phòng. Điện thoại đã tắt, cuối cùng văn phòng cũng yên tĩnh. Lúc này tôi mới im lặng dùng hai tay xoa xoa huyệt thái dương.

Giờ phút này óc tôi rất rối bời, phải biết rằng chúng tôi quen nhau lâu như vậy, trên cơ bản chúng tôi chưa từng đỏ mặt cải vã, vẫn luôn kính trọng lẫn nhau như tân, hôm nay cũng là lần đầu tiên mắng Tiểu Đình.

Vì sao đột nhiên mình lại mất khống chế như vậy? Có lẽ do trong lòng mình quá mất cân bằng đi, tôi hận vì sao Tiểu Đình chọn thời điểm tôi ở nhà để làm tình với cha tôi và ném tôi là chồng nàng vào trong phòng ngủ một mình. Nếu như nói lúc trước hai người lén lút hưởng thụ tình dục trong khi tôi vắng nhà, cái đó tôi chấp nhận được, nhưng tối hôm qua ở trước mặt tôi, đang ở nhà, cái này coi như là phản bội tôi trắng trợn, tôi không tin nàng nói cái gì tình dục và tình yêu có thể tách ra.

Tất cả những gì tôi nghe được đêm qua thực sự đã khiến cho trái tim tôi tan nát. Tôi cũng giận cha tôi, tại sao ông cũng nguyện ý phát sinh quan hệ với Tiểu Đình khi tôi ở nhà, chẳng lẽ đứa con trai này của ông ở cách vách, ông vẫn có tâm tư này sao? Tôi ghét cả hai và tôi nghĩ rằng cả hai đều phản bội tôi. Giờ phút này, có lẽ tôi bị cảm xúc của mình chiếm cứ toàn bộ đầu óc, có thể suy nghĩ của tôi lúc này không phải là thời khắc lý trí nhất, có lẽ suy nghĩ của tôi hiện tại có chút cực đoan, có lẽ hai người họ có cái gì khó nói, nhưng hiện tại tựa hồ như cái gì tôi nghe cũng không lọt.

Tôi không có tâm trí để tiếp tục làm việc, bởi vì tôi là giám đốc điều hành công ty, máy tính văn phòng của tôi có mạng phụ, tôi không thể không bắt đầu duyệt bài đăng trực tuyến. Không biết bấm thế nào, tôi vào trang web tư vấn tâm lý hỏi đáp. Trải nghiệm của tôi rất đặc biệt, không thể tâm sự với người quen. Có lẽ giống như Tiểu Đình, tôi chỉ có thể nói chuyện đó trên mạng. Có lẽ đây là cách duy nhất tôi có thể cho phát tiết lúc này.

Tận dụng lợi thế bây giờ không có ai trong công ty đến làm phiền tôi, tôi viết ngắn gọn trải nghiệm của mình thành một bài đăng ngắn gọn và súc tích và đăng nó trên trang web Hỏi & Đáp. Chỉ là thật không ngờ, vừa mới đăng lên vài phút đã có bác sĩ tâm lý trả lời tôi, hai chúng tôi bắt đầu trò chuyện.

Bởi vì tôi vẫn chưa thể thả lỏng mình trên mạng, tôi vẫn không nói hết được một số chuyện riêng tư. Trên mạng, bác sĩ tâm lý nói tôi có tâm lý lục thê, nhưng hiện tại cũng không quá nghiêm trọng, đồng thời nói với tôi rằng tôi cũng có tâm lý tự ngược đãi bản thân nhẹ, có lẽ do kinh nghiệm gia đình từ nhỏ của tôi có liên quan, từ nhỏ môi trường trưởng thành quá mức, mặt khác công việc hiện tại và áp lực gia đình quá lớn.

Lúc này tôi cẩn thận hồi tưởng lại tất cả những gì bác sĩ tâm lý nói, quả thật có một ít đúng sự thật như vậy. Tôi có tâm lý lục thê, cái này tôi thừa nhận, mình đội mũ xanh, hơn nữa giai đoạn trước mỗi lần nhìn thấy hai người làm tình, mình đều rất hưng phấn, đây chính là tâm lý lục thê điển hình.

Tâm lý tự ngược đãi, quả thật cũng có một ít, mỗi lần nhìn thấy hai người làm tình, trong lòng mình kích thích đồng thời cũng cảm thấy đau nhói trong tim, chua xót và thống khổ như vậy, lại làm cho mình cảm nhận được kích thích khác thường. Có đôi khi, nhìn thấy hai người ở một chỗ, càng ngược tâm mình, ngược lại sẽ sinh ra một loại thỏa mãn mới.

Và tâm lý tự ngược đãi bản thân, điều này cũng có thể nhận thấy từ một số thói quen sinh hoạt hàng ngày của tôi. Ví dụ như, hiếm khi tôi dùng dao cạo râu, trong phòng khách luôn có một cái gương soi dưới bàn uống cà phê và một cái nhíp. Khi không có việc gì làm, tôi xem TV và dùng nhíp để nhổ râu. Phải biết rằng, người nhổ lông mình rất đau, nhưng tôi cũng không ngại đau, ngược lại mỗi lần nhổ râu đều giống như nghiện, ở nhà nhàn rỗi không nhổ râu rất khó chịu. Vì lý do này, hai người thường phàn nàn về tôi, nói rằng tôi sẽ bị viêm nang lông nếu tôi cứ nhổ râu hoài. Đôi khi, tôi cũng lấy tay nhổ lông chân… Những lúc tôi căng thẳng, bực bội, có lẽ chỉ có những cơn đau mới khiến cho tôi cảm thấy dễ chịu hơn.

Tôi hỏi về lý do tâm lý này thì liên quan đến kinh nghiệm thô bạo của tôi, tôi đã phải chịu sự mất mát sớm của mẹ tôi, cha vì tôi đi học và mẹ tôi đi khám bệnh, mà nợ nần chồng chất. Sau khi tốt nghiệp đại học, tôi sống với cha để tiết kiệm chi phí, trả nợ, tôi luôn bị áp lực tinh thần rất lớn, nhưng tôi chưa bao giờ nhận ra tác động của áp lực và trải nghiệm trưởng thành đối với tính cách và tâm lý của mình. Dựa theo bác sĩ nói, biểu hiện của tôi hôm nay thất thường, chính là biểu hiện áp lực quá lớn, có áp lực trong công việc, cũng có áp lực tâm lý do hai người làm tình mà làm cho tôi sinh ra áp lực, ông ấy bảo tôi phải nhanh chóng điều trị và điều chỉnh, bằng không sẽ làm cho tâm trạng tôi thất thường, mất kiểm soát và nghiêm trọng nhất là có thể bị trầm cảm.

Tôi trò chuyện với bác sĩ đó hơn một tiếng đồng hồ, tôi thực sự mất kiểm soát cảm xúc của mình sao? Mình có thật sự bị bệnh thần kinh không? Tôi không thể tưởng tượng đó là sự thật. Sau khi trao đổi ngắn với bác sĩ, tôi nằm trên bàn và nghỉ ngơi để tĩnh tâm bộ não của tôi lại. Lúc này đã gần trưa, có tiếng gõ cửa văn phòng của tôi vang lên. Sau khi được tôi cho phép, trợ lý của tôi, Tiểu Đường bước vào.

“Lãnh đạo, chị dâu đến rồi, chị ấy đang ở bên ngoài muốn gặp anh…” Sau khi Tiểu Đường tiến vào, nhìn thấy tâm tình của tôi vẫn không tốt lắm, cô ta cúi đầu nói nhỏ vào tai tôi. Tiểu Đường là trợ lý mới của công ty, cũng là thư ký của tôi, một cô gái nhỏ vừa tốt nghiệp đại học, cô rất năng động và rất có linh tính. Ban đầu cô ở cùng văn phòng với tôi, nhưng để tránh lời đàm tiếu và những bê bối khác, tôi đã sắp xếp cô bên ngoài văn phòng, có một cái bàn làm việc ở cửa, giống như một vị thần giữ cửa giúp tôi. Tuy rằng để cô gái nhỏ bên ngoài văn phòng không tốt, nhưng vì danh dự của chúng tôi, mình vẫn nên cẩn thận một chút tốt hơn, tôi quan tâm đến thanh danh của mình, dù sao trong xã hội ngày nay, lời dèm pha của người ta thật đáng sợ.

“Chị dâu? Chị dâu nào?” Hiện tại đầu óc tôi còn đang rối bời, nhất thời chưa kịp phản ứng.

“Chính là chị dâu nhà anh, người yêu của anh, Tiểu Đình đến công ty, đang ở bên ngoài văn phòng!” Tiêu Đường thận trọng nói với tôi, quan sát phản ứng của tôi. Vừa mới cãi nhau qua điện thoại với vợ, hẳn là trong công ty đã truyền ra rồi, chuyện tốt không ra cửa, chuyện xấu truyền ngàn dặm, miệng người chính là tạp nhạp như vậy.

“Cô nói cho nàng biết hiện tại tôi rất bận, tìm một lý do giúp tôi, hiện tại bất luận là ai tôi cũng không muốn gặp.” Tôi sửng sốt một chút, tôi thật không ngờ sau khi điện thoại di động của tôi tắt máy, Tiểu Đình lại trực tiếp tìm đến công ty, nhưng tôi thực sự không muốn gặp nàng bây giờ, thậm chí tôi đang nghĩ đến việc tối nay đi ra ngoài uống rượu với bạn bè nói chuyện phiếm giải sầu.

“Anh thật muốn sao? Lãnh đạo, không tốt lắm, nếu không anh… Anh vẫn nên gặp nàng…” Tiểu Đường là nữ nhân, đương nhiên sẽ suy nghĩ theo quan điểm của phụ nữ, cũng sẽ hướng về phía nữ nhân, cô chưa từ bỏ ý định cẩn thận khuyên tôi.

“Không gặp! Tôi nói không gặp là không gặp, giúp tôi ngăn nàng lại, đây là công việc tôi giao cho cô.” Lúc này tôi có chút bực, tôi dặn dò xong tiếp tục dựa lưng nghỉ ngơi.

Nếu tôi đã tỏ ra thái độ của lãnh đạo, cũng nói với Tiểu Đường đây là công việc, tôi không muốn nói gì khác, vì vậy cô nhẹ thở dài và đi ra ngoài. Giờ phút này, trái tim tôi cũng rất đau, chuyện này đối với Tiểu Đình ra sao? Bây giờ nàng đang tức giận hay thương tâm? Nàng đến công ty của tôi, muốn cãi nhau hay để xin lỗi? Nàng luôn là một người phụ nữ tương đối mạnh mẽ, khi gặp vấn đề về nguyên tắc, sẽ không bao giờ nhượng bộ hay thỏa hiệp. Hôm nay nàng đến công ty tôi, tám chín phần mười là để chất vấn và cãi nhau với tôi, dù sao trong điện thoại tôi đã mắng nàng như vậy, đây là lần đầu tiên, tôi cũng không chắc nàng sẽ có phản ứng gì, có lẽ đây cũng là nguyên nhân vì sao tôi không muốn gặp nàng. Nếu chúng tôi cãi nhau trong công ty thật sự là mất mặt ném đến nhà bà ngoại.

Hơn mười phút sau, tiếng gõ cửa lại vang lên, Tiêu Đường cầm ly cà phê trên tay bước vào. “Lãnh đạo, chị dâu vẫn đợi ở bên ngoài chờ anh, chị ấy nói chị ấy vẫn đợi anh xong việc…” Nàng đặt ly cà phê lên bàn cho tôi, sau đó nói với tôi một cách thận trọng nàng đã hoàn thành nhiệm vụ của mình với tư cách một trợ lý thư ký.

“Được rồi.” Tôi đáp một tiếng đơn giản, không ngờ Tiểu Đình vẫn đợi ở bên ngoài, chẳng lẽ hôm nay nàng không đi làm sao?

“Lãnh đạo, có một câu có lẽ tôi không nên nói, nhưng tôi thật sự không chịu nổi bộ dáng thương tâm của chị dâu, mặc dù chị đeo kính râm, nhưng tôi nhìn ra, mắt của chị sưng đỏ, thậm chí ngay cả trang điểm cũng không, người khác nhìn không ra, tôi là nữ nhân vẫn nhìn ra, hẳn là nàng đã khóc thật lâu, tuy rằng tôi chưa có chồng, nhưng tôi biết vợ chồng không thù qua đêm, có cái gì mà không thễ nói?” Tiểu Đường tiếp tục khuyên tôi, những lời này của cô thực sự đi vào nội tâm tôi, Tiểu Đình khóc, đây là điều làm cho tôi rất ngạc nhiên, theo lý thì chỉ là cãi nhau trong điện thoại mà thôi, nàng lúc nào cũng kiên cường không đến mức khóc như vậy mới đúng.

“Sắp tan tầm buổi trưa rồi, một hồi tan tầm cô cứ trực tiếp nghĩ, không cần chào tôi, để… để cho nàng vào đi.” Tiểu Đình một mực chờ ngoài cửa không phải là biện pháp, để nàng chờ không phải là để cho người trong công ty chê cười sao, hay là cho nàng vào nói chuyện đi.

Tiểu Đường đi ra ngoài, lúc này tôi không biết nên đối mặt với Tiểu Đình như thế nào, tôi nên dùng thái độ gì để đối mặt với nàng, tôi làm bộ tiếp tục làm việc trên máy tính, tập trung tâm trí vào máy tính.

Cánh cửa mở ra, từ khóe mắt tôi nhìn bóng dáng quen thuộc kia đi vào văn phòng, Tiểu Đường liền đóng cửa đi ra ngoài, để thời gian riêng tư cho vợ chồng tôi. Mọi người trong công ty thấy Tiểu Đình tới, cũng biết vợ chồng tôi có chuyện muốn nói, trong thời gian ngắn sẽ không có người tới văn phòng quấy rầy chúng tôi.

Sau khi Tiểu Đình tiến vào văn phòng, tháo kính râm xuống, hai mắt đã sưng đỏ và không có trang điểm, xem ra nhất định là nàng đã khóc nhiều. Lúc này tim tôi đột nhiên nhói lên, dù sao trước kia mỗi lần nàng khóc, tôi đều ôn nhu dỗ dành, nàng khóc là chuyện khiến cho tôi đau lòng nhất. Tôi vẫn chưa quyết định dùng thái độ gì để đối mặt với nàng, cho nên vẫn “chuyên chú” nhìn máy tính, không để ý tới nàng.

Khi Tiểu Đình nhìn thấy phản ứng của tôi, biết thái độ của tôi, nàng không nói một lời, mặc trang phục, bước chân nhẹ nhàng từng bước đi về phía tôi, sau đó từ từ vòng qua bàn làm việc, đi đến bên cạnh tôi, đứng cạnh ghế của tôi.

Nàng chỉ đứng bên cạnh tôi, nhìn tôi không nói một lời, chỉ là đôi mắt của nàng rưng rưng, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể chảy nước mắt ra. Tôi quyết tâm không quay đầu nhìn nàng, tiếp tục làm công việc trước mắt tôi.

Tiểu Đình nhìn tôi một hồi, từ từ cúi người xuống, cuối cùng trong ánh mắt kinh ngạc của tôi, nàng từ từ quỳ xuống đối mặt với tôi, sau đó đem thân trên dựa trên đùi tôi, hai tay vịn đùi tôi, mặt vùi ở trên đùi tôi. Nàng chỉ dựa trên đùi tôi và bắt đầu khóc, hai tay không ngừng nắm chặt và nới lỏng quần của tôi, mặc dù tôi không thể cảm nhận được nội tâm của nàng, nhưng khi tôi nghe tiếng khóc của nàng, cảm nhận được hai tay nàng không ngừng nắm chặt buông ra, tôi hiểu rõ hành vi của nàng, tôi biết rằng giờ phút này Tiểu Đình thương tâm khổ sở đến cực hạn…

3.6 7 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
23 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Đen

truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))

Congpq

Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá

Sssss

Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.

Minh

Viêt về lãng băng sương di bạn

Haha

Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn

Lùn lun

Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa