Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Tác Giả:

Lượt Xem: 10968 Lượt Xem

Chương 139 Đồng Hành​

Qua lớp quần, tôi cảm nhận được sự ấm áp trên mặt nàng, không biết có phải nước mắt của nàng làm ướt đùi tôi qua lớp quần hay không. Hành động này của nàng khiến cho tôi không thể giữ được trấn định nữa, tôi không khỏi dừng hai tay gõ bàn phím. Tiểu Đình đến công ty để chất vấn tôi, tôi không ngạc nhiên, nàng đến công ty của tôi để cãi nhau, tôi cũng không ngạc nhiên, nàng muốn đến tìm đáp án, tôi cũng không ngạc nhiên, nhưng sau khi nàng tới văn phòng, quỳ xuống trước mặt tôi, dựa trên đùi tôi khóc, lại ngoài dự liệu của tôi.

Đây là người vợ lạnh lùng cường thế đối với người khác của tôi sao? Tôi nhìn xuống mái tóc của Tiểu Đình, nhìn hai vai nàng run rẩy, không ngừng nắm chặt buông lỏng hai tay, trong lòng vẫn có một tia không đành lòng, dù sao tôi vẫn luôn yêu nàng, thậm chí đây là lần đầu tiên chúng tôi cãi nhau. Tôi cúi đầu nhìn nàng, không biết phải nói gì, tha thứ cho nàng? Trong lòng sự tức giận và bất mãn không nơi phát tiết, tiếp tục giận nàng sao? Như vậy hậu quả sẽ càng thêm tồi tệ, thực sự tôi muốn mất nàng sao?

Tuy rằng hôm nay tôi rất tức giận, cũng rất khó chịu, nhưng tôi chưa bao giờ nghĩ tới việc không cần Tiểu Đình, cũng chưa bao giờ nghĩ tới ly hôn với nàng, dù sao tôi yêu nàng, vì nàng, ở bên ngoài tôi rất ít khi hẹn hò qua đêm với đồng nghiệp, cũng không có chuyện ngoại tình, một lần cũng không, bởi vì tôi cảm thấy bên ngoài không có người phụ nữ nào có thể đuổi kịp nàng.

Tiểu Đình đang khóc có lẽ đã nhận ra tôi ngừng làm việc, bởi vì không có tiếng gõ bàn phím, nàng từ từ ngừng khóc, sau đó nâng khuôn mặt “Lê Hoa Đái Vũ” của mình lên, giờ phút này mặt nàng đã hơi sưng, bởi vì khóc liên tiếp, mí mắt đã sưng.

Tiểu Đình ngẩng đầu lên, trực tiếp quỳ dưới đất, hai tay vịn hai chân tôi, cúi đầu khóc nức nở. Nhìn bộ dáng đáng thương của nàng, trong lòng tôi không khỏi hiện lên một tia thương hại, dù sao nàng là vợ của tôi, dù sao sự tình cũng nên được giải quyết, lần này tôi tức giận phỏng chừng khiến cho cho nàng rất sợ hãi, tác dụng cách sơn đã ngưu đã có hiệu quả.

Dường như Tiểu Đình đang do dự quyết định cái gì đó, liệu nàng có muốn nói chuyện thẳng thắng với tôi không? Tôi sẽ làm gì nếu nàng thú nhận chuyện của nàng và cha? Tôi có nên thú nhận với nàng và nói thẳng với nàng rằng mọi thứ thực ra là do tôi đưa đẩy và sắp đặt một cách bí mật. Tất cả những chuyện này hãy để cho nàng quyết định đi, nếu như nàng lật bài với tôi, vậy thì tôi sẽ nói cho nàng biết hết thảy sự thật.

“Ông xã, hôm nay anh có chuyện gì sao?” Tiểu Đình nhẹ ngẩng đầu nhìn tôi một cái, phát hiện tôi cũng đang nhìn nàng, ánh mắt của nàng vừa nhìn tôi, đã nhanh chóng cúi đầu lần nữa.

…”Có phải đã xảy ra chuyện gì không? Có chuyện gì thì nói cho em biết, hai chúng ta cùng nhau gánh vác, cho dù là trời sập chúng ta cũng không sợ.” Tiểu Đình thấy tôi không trả lời, nàng cũng không biết lý do gì. Có lẽ nàng cảm thấy có lỗi nên chột dạ, ngữ khí nói chuyện rất nhỏ, hơn nữa vẫn không dám nhìn vào mắt tôi.

Nghe hai câu này của Tiểu Đình, tôi biết, hiện tại nàng không có ý nghĩ thổ lộ với tôi, nàng muốn giấu đến cùng, nếu như không phải vạn bất đắc dĩ, nàng sẽ tuyệt đối không nói cho tôi biết về mối quan hệ của nàng với cha, dù sao một khi tôi biết chuyện này, dựa theo lý giải của họ, đối với gia đình này là một đả kích mang tính hủy diệt. Có lẽ nàng mơ hồ đoán được chuyện tối hôm qua có thể bị tôi phát hiện cho nên rất lo sợ, nhưng nàng cũng không chắc chắn, tôi có thật sự biết hay không, cho nên thứ nhất là nàng hỏi tôi nguyên nhân tại sao, thứ hai cũng là muốn tìm hiểu, nếu như tôi chưa phát hiện chuyện của họ, nàng sẽ tuyệt đối không thừa nhận điều đó.

“Không có gì, chỉ là hôm nay trong lòng tôi đặc biệt phiền não, không biết tại sao…” Tiểu Đình đã hỏi tôi hai câu, phu thê không có thù qua đêm, sự tình dù sao cũng phải giải quyết, tôi chỉ trả lời nàng một câu đơn giản, nếu nàng không muốn thú nhận, vậy tôi cũng không có tính lật bài, dù sao tôi cũng không có tính lật bài với họ.

“Lý do là gì? Phải có lý do chứ, đúng không? Đây là lần đầu tiên anh nổi nóng, có chuyện gì thì nói với vợ, nếu vợ có làm sai cái gì, anh nói cho vợ biết, vợ nhất định sẽ thay đổi…” Tiểu Đình lại rơi nước mắt, nàng giữ nguyên tư thế quỳ gối, lấy khăn giấy ra lau mắt, bộ dáng vô cùng thành khẩn.

“Không liên quan gì đến cô, chỉ là gần đây có quá nhiều chuyện, có thể áp lực quá cao, hơn nữa công việc cũng không suôn sẻ, hai ngày nay trong lòng tôi cảm thấy rất khó chịu, không chỉ nổi giận với cô, cấp dưới cũng bị tôi mắng nhiều lần…” Tôi tìm cớ để thoái thác, tôi nào có mắng thuộc hạ của mình, tôi luôn đối xử tốt với cấp dưới, tôi là một người lãnh đạo nhân từ điển hình trong công ty.

“Anh có thể nói cho em biết… thật sự là… thật sự là bởi vì công việc không suôn sẻ và áp lực quá lớn không?” Tiểu Đình nghe được là do nguyên nhân này, nàng có vẻ không tin hoàn toàn, nhưng âm thầm nhẹ thở phào, dường như nàng chưa từ bỏ ý định, hỏi tôi một cách cẩn thận.

“Hiện tại tôi không muốn nói, cô về làm việc trước đi, chờ khi nào tôi muốn nói, tôi sẽ nói cho cô biết, tôi tiếp tục làm việc đây, về đi…” Hiện tại tôi tìm không tìm được lý do nào khác, chỉ có thể dùng phương pháp từ chối để ngụy biện cho quá khứ. Tôi hạ lệnh trục khách với Tiểu Đình, dù sao nàng ở công ty thời gian dài như vậy, ảnh hưởng rất xấu cho tôi.

“Không, hôm nay em không đi làm, cũng không đi đại học, hôm nay em không đi đâu cả, ở đây với anh, em không làm trễ nải công việc của anh đâu…” Tiểu Đình đứng dậy chuẩn bị đi qua một bên, chỉ là vừa mới nhấc bước nàng đã lảo đảo, thiếu chút nữa té ngã, rõ ràng là đầu gối của nàng chắc hẳn đã bị đau hoặc tê liệt sau khi quỳ trên sàn lạnh quá lâu. Cũng may là tôi phản ứng rất nhanh, khi thấy nàng sắp ngã, tôi không kịp suy nghĩ gì nữa, theo phản xạ tôi đứng dậy đỡ và ôm nàng vào lòng.

Tiểu Đình giật mình, nhưng sau cơn hoảng loạn, nàng không cử động, chỉ yên lặng nằm trong vòng tay tôi, lại bắt đầu khóc. Hành động vô tình này của tôi vừa rồi khiến cho nàng cảm nhận được sự quan tâm và yêu thương của tôi.

“Được rồi, tôi trở lại làm việc đi, cô không cần phải ở chỗ này bồi tôi…” Tôi buông Tiểu Đình ra, chuẩn bị để cho nàng đi về, dù sao nàng ở chỗ này, tôi không cách nào yên tâm, trong lòng không thể thanh thản, tình cảnh tối hôm qua vẫn còn đó không xua đi được.

“Không, hôm nay em nhất định phải ở ở đây với anh, anh cứ làm việc đi…” Tiểu Đình dùng khăn giấy lau nước mắt, sau đó cầm túi xách khập khiễng đi tới ghế sô pha giữa văn phòng, nàng từ từ ngồi xuống.

Văn phòng lại chìm vào im lặng, tôi bắt đầu “tập trung” vào sổ kế hoạch, còn Tiểu Đình thì cứ yên lặng ngồi thẫn thờ trên ghế sofa. Đôi khi bàng hoàng không biết nghĩ cái gì, thỉnh thoảng nhìn chằm chằm vào tôi, trong mắt lưu luyến và ái ý không nói nên lời. Thỉnh thoảng không biết nàng nghĩ gì đột nhiên lo sợ mà thân thể phát run, đôi khi trên khuôn mặt hiện lên một niềm hạnh phúc và ấm áp. Thỉnh thoảng tôi nhìn nàng từ khóe mắt và cảm thấy rất đau khổ khi nhìn thấy sự uể oải chưa từng thấy của nàng. Tuy ngoài mặt giả vờ thờ ơ nhưng trên thực tế tim tôi đau đến khó thở rồi.

Đến mười hai giờ trưa, các đồng nghiệp đều tan tầm ra ngoài ăn cơm, mà tôi không có khẩu vị, mặt khác Tiểu Đình còn ở đây, tôi tiếp tục làm việc thực hiện kế hoạch của mình. Nàng nhìn đồng hồ rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi văn phòng, sợ quấy rầy công việc của tôi. Nàng đã đi, tôi không khỏi thở phào, nhưng trong lòng vẫn có chút mất mát.

Nhưng tôi đã đoán sai, chưa đến 20 phút, Tiểu Đình đã trở lại với một túi lớn thức ăn. Nàng lặng lẽ mở phần ăn ra và đặt lên bàn làm việc của tôi, dọn dẹp gọn gàng.

“Ăn cơm trước đi…” Sau khi làm xong, Tiểu Đình nhẹ giọng nói với tôi. Quả thật tôi cũng đang đói bụng, buổi sáng gặm mấy cái bánh bao, căn bản không ngăn được cơn đói, tôi liền gắp thức ăn lên ăn.

Chỉ là tôi ăn nhưng Tiểu Đình lại không động đũa, chỉ chống cằm im lặng nhìn tôi ăn cơm, hơn nữa không ngừng dùng đũa gắp thức ăn cho tôi, nàng tràn ngập tình yêu nhìn tôi như vậy, như thể nhìn bộ dáng của tôi ăn cơm rất là hưởng thụ…

“Sao không ăn?” Tôi ăn cơm một mình cảm thấy ngượng nên không nhịn được hỏi nàng.

“Em không đói…” Tiểu Đình nghe lời nói đột ngột của tôi sửng sốt một chút, sau đó cúi đầu nhẹ giọng nói, thật ra không phải nàng không đói mà là nàng không có khẩu vị.

“Cùng ăn đi.” Tôi nhường một phần cơm đặt ở trước mặt Tiểu Đình, sau đó đặt đũa.

Trong mắt Tiểu Đình hiện lên một tia ấm áp, nàng cầm lấy đũa bắt đầu nhai há cảo rồi ăn, nhưng dường như nàng không thưởng thức được hương vị của thức ăn, tâm tư dường như không ở trên đồ ăn. Trong quá trình ăn cơm, có mấy lần nàng có vẻ do dự muốn nói lại thôi, dường như nàng có rất nhiều điều muốn nói với tôi, nhưng làm thế nào cũng không nói ra lời. Một bữa ăn trưa kết thúc trong bầu không khí yên tĩnh và ngột ngạt…

Kế tiếp, mãi cho đến tối tan sở, Tiểu Đình vẫn luôn ở văn phòng làm bạn với tôi, thỉnh thoảng nàng quét dọn vệ sinh văn phòng cho tôi, thỉnh thoảng rót nước pha trà làm cà phê cho tôi, tựa hồ như một khắc nàng cũng không rảnh, chỉ có như vậy mới có thể làm cho nàng giết thời gian nhàm chán. Khi tôi dựa lưng trên ghế để nghỉ giữa giờ làm việc, nàng cũng chủ động xoa hai bên thái dương và vai cho tôi.

Hôm nay cũng kỳ quái, đồng nghiệp cũng không có ai đến quấy rầy tôi, cửa văn phòng Tiểu Đình mở, cũng không có ai khác bước vào, ngay cả trợ lý Tiểu Đường của tôi dường như cũng mất tích.

Đến tối, các đồng nghiệp đều đã rời đi, tôi đưa Tiểu Đình về nhà. Trên đường đi thật yên lặng, tôi không muốn nói chuyện, Tiểu Đình cũng không dám chủ động nói gì với tôi, cứ như vậy yên lặng ở bên cạnh tôi.

Khi chúng tôi về đến nhà, cha đã chuẩn bị xong bữa cơm tối, lúc ông nhìn thấy hai chúng tôi, ông mỉm cười chào hỏi, nhưng vì lương tâm cắn rứt nên nụ cười của ông không được tự nhiên.

Khi Tiểu Đình nhìn thấy cha, có lẽ nàng cũng nghĩ đến chuyện tối hôm qua, thật cẩn thận cởi giày của mình ra, rất trầm mặc. Đêm nay tựa hồ như hai người có vẻ hơi kỳ lạ a, tiếng cười đùa vui vẽ ngày xưa không còn nữa, hai người đều rất im lặng. Dường như cha cũng nhận thấy hai vợ chồng về nhà tối nay không bình thường, cho nên sau khi chào, ông nói rất ít. Tình huống trên bàn cơm cũng vậy, tuy rằng thỉnh thoảng mọi người vẫn nói chuyện với nhau, nhưng vì tình huống hôm nay của chúng tôi, bầu không khí trên bàn cơm vẫn rất khác so với trước đây, mà ông cũng nhận thấy điều đó.

Ăn cơm tối xong, tôi đi thẳng về phòng ngủ, còn Tiểu Đình lúc bình thường đều muốn trợ giúp ba chồng thu dọn bàn ăn, thế nhưng cũng trực tiếp đi theo tôi về phòng, tựa hồ như hôm nay tôi đi đâu nàng đi đó. Tôi thay đồ, sau đó mở máy tính, còn nàng sau khi thay đồ, ngồi yên lặng ở bên giường, thỉnh thoảng nhìn điện thoại di động, thỉnh thoảng nhìn tôi, như không nỡ buông tay.

Tôi biết, Tiểu Đình muốn nói chuyện với tôi, nàng không chắc tôi có biết chuyện hay không, cho nên nàng không thể thanh thản. Tôi biết rằng nếu tôi không nói chuyện với nàng tối nay, có lẽ nàng sẽ không ngủ đêm nay. Mà tôi chỉ muốn nàng ngủ sớm hơn, để có thể tìm ra câu trả lời tối hôm qua, liệu có bí mật gì mình không biết hay không.

Tôi định tắt máy tính và nói chuyện với Tiểu Đình, nhưng vô tình ánh mắt tôi đảo qua ly nước trên tủ đầu giường, cái ly nước kia là thuốc kích dục tôi uống tối hôm qua. Sáng nay chúng tôi rời giường vội vàng, thế nên không ai thu dọn, chỉ là cái ly nước này làm cho tôi sinh ra cảnh giác, bởi vì cái ly nước này không phải của tôi, mà là của Tiểu Đình! Ly nước của hai chúng tôi là một đôi ly tình nhân, ngoại hình hoàn toàn giống nhau, điểm khác biệt duy nhất là họa tiết trên ly, trên ly của tôi là một cậu bé hoạt hình, mà trên ly của nàng là một cô gái hoạt hình và tôi nhớ rằng tôi đã sử dụng cốc nước của mình khi tôi uống thuốc kích dục đêm qua. Trước khi rót nước và sau khi uống xong, tôi đặt cái ly của tôi ở trên tủ đầu giường, sao bây giờ lại biến thành ly nước của nàng? Có phải tôi đã lấy lầm ly tối hôm qua khi tôi rót nước? Đột nhiên tôi nghĩ đến một thói quen trước kia của nàng, tôi chợt hiểu ra điều này, trái tim tôi không khỏi đập loạn xạ lên…

3.6 7 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
23 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Đen

truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))

Congpq

Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá

Sssss

Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.

Minh

Viêt về lãng băng sương di bạn

Haha

Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn

Lùn lun

Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa