Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Tác Giả: markoleq
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 11238 Lượt Xem
Chương 169 Bắt Quả Tang
Theo tiếng bước chân của Tiểu Đình, tôi từ từ nhớ tới, thân hình nàng cách cái váy cưới kia cũng càng lúc càng gần, tuy rằng tôi hy vọng nguyện vọng của cha có thể được thỏa mãn, nhưng mặc váy cưới vào và tiến hành hôn lễ với ông ta, có thể nói đã chạm đến điểm giới hạn sâu trong nội tâm của tôi, tôi có thể tiếp nhận hai người làm tình cũng đã rất lớn rồi. Phải làm gì bây giờ, phải làm gì bây giờ?
Tôi không muốn đối mặt với cảnh hai người mặc váy cưới cùng nhau, tôi muốn nhắm mắt lại, tôi càng hối hận vì sao tối nay tôi lại chạy đến đây, nếu như không nhìn thấy, liệu tôi có thể mắt không thấy tâm không phiền hay không? Chỉ là đôi mắt của tôi dường như bị người khác cưỡng bức mở ra, khép thế nào cũng không được, cuối cùng tôi đành trơ mắt nhìn vợ tôi bước tới sau đó đưa tay tới váy cưới.
Tôi nấp sau tấm rèm và giơ cánh tay lên, lúc này cánh tay tôi như bị rót chì, ước chừng có ngàn cân, tôi hao phí rất nhiều sức mới nâng cánh tay lên được. Trong quá trình nâng cánh tay lên đã không ngừng run rẩy, bởi vì cánh tay của tôi từ phương hướng nghiêng nâng lên, cho nên rèm cửa sổ cũng bị tôi nâng lên như một cái lều nhỏ, xuyên qua rèm cửa sổ tôi có thể nhìn thấy rõ ràng rèm cửa sổ bị cánh tay tôi nâng lên, chỉ là ánh mắt và lực chú ý của hai người lúc này đều ở trên váy cưới và lễ phục, căn bản không nhìn thấy những vết tích và sơ hở lớn như vậy ở phía rèm cửa sổ.
Tôi muốn gầm lên một tiếng, để ngăn cản nó, tất cả những lo lắng trong lòng và hậu quả mà tôi không thể thừa nhận được, cuối cùng ngậm miệng, không cho phát ra bất kỳ thanh âm nào, trái tim tôi đã đập đến đỉnh điểm, nếu như không phải bên ngoài có gió mạnh và thanh âm bụi cỏ rừng cây rung chuyển, tôi tin rằng trong căn phòng yên tĩnh, nhất định có thể nghe được nhịp tim và tiếng thở của tôi càng lúc càng nhanh.
Cuối cùng, Tiểu Đình không nghe tiếng hò hét trong nội tâm của tôi vươn ra để ngăn cản, nàng đưa tay đến váy cưới, sau một lúc do dự, nàng cắn chặt hàm răng trắng cằm váy cưới. Khi cầm váy cưới bắt đầu vuốt ve, trong ánh mắt nàng lâm vào hồi ức chứa đầy kỷ niệm, tựa hồ như nhớ tới năm năm trước, khi kết hôn với tôi, nàng mặc váy cưới. Khi đó, bởi vì điều kiện gia đình nghèo khó, cho nên váy cưới đều phải đi thuê, hơn nữa có vẻ tương đối lỗi thời, kiểu dáng kém thời trang như bây giờ, có lẽ nàng nghĩ đến bộ dáng lúc hai chúng tôi kết hôn. Nàng tuyệt đối không nghĩ tới, còn có một ngày mình mặc lại váy cưới, hơn nữa thân phận chú rể lại phức tạp cùng đặc thù đến vậy.
Cầm váy cưới lên, Tiểu Đình vẫn do dự, cuối cùng nhìn về phía ba chồng, thấy ánh mắt khát vọng tràn ngập hy vọng của ông, có lẽ chính ánh mắt và tình cảm của ông đã làm cho nàng mềm lòng, nàng thở dài, như trút bỏ hết năng lượng trong người, hạ quyết tâm cuối cùng.
Tiểu Đình bối rối cởi áo khoác, để lộ áo dây treo và áo ngực bên trong. Cái váy cưới này thuộc loại ngực thấp, cho nên khi mặc váy cưới, bên trong chỉ được mặc áo cúp ngực thấp để tôn lên nét đặc trưng của cái váy cưới này. Sau khi nàng cởi áo khoác, nhớ tới ba chồng ở một bên, thẹn thùng nhìn ông một cái, nàng do dự, có lẽ đang nghĩ có thay váy cưới trước mặt ông hay không. Chỉ là sau khi suy nghĩ một hồi, nàng cười khổ lắc đầu, mình do dự là tự lừa mình dối người, đã xảy ra nhiều chuyện như vậy với ông, mỗi một tấc thân thể mình ông đều thưởng thức qua, giờ phút này còn quan tâm những thứ này sao?
Dưới ánh mắt càng lúc càng bốc lửa của ba chồng nhìn chăm chú, Tiểu Đình cởi áo dây treo của mình, nửa người trên chỉ còn lại cái áo ngực bộ ngực đầy đặn tròn trịa dưới sự bao bọc của cái áo ngực, bị ép vô một rãnh vú thật sâu. Sau khi nàng cởi dây treo, trong lúc do dự ngắn ngủi, lại cởi bỏ váy ngắn của mình, chỉ là trên mặt mang theo ngượng ngùng đỏ ửng, dù sao lúc này đây là nàng chủ động thay đồ trước mặt ông, trong lòng vẫn không khỏi có chút ngượng.
Khi cái váy ngắn được cởi ra, cái đai lưng và vớ dây treo lộ ra. Bởi vì vừa rồi bỏ đi nàng không mặc quần lót, cho nên giờ phút này lông mu và mật huyệt của nàng hiện ra dưới ánh đèn, chỉ thấy trên lông mu còn dính tinh dịch, giờ phút này tinh dịch đã khô, đọng lại trên lông mu. Nhìn thấy mật huyệt và lông mu của mình, nàng không khỏi e thẹn lắc lắc đầu, vừa rồi mình chỉ lo tức giận, căn bản không có thanh lý gì cả. Bây giờ nhìn thấy giấu vết còn lưu lại do sự điên cuồng của ba chồng, cô không khỏi thổn thức.
Tiểu Đình từ từ mặc váy cưới vào người, mặc rất chậm. Khi ba chồng nhìn thấy nàng bắt đầu mặc váy cưới thì thở phào, cuối cùng nàng vẫn vì ông mà mặc váy cưới, ông có vẻ rất hài lòng, cũng rất tự hào, vào giờ khắc này lòng hư vinh của ông tựa hồ như chiếm được thỏa mãn lớn nhất, cô có thể vì ông mà mặc váy cưới, phảng phất như so với trao thân cho ông, còn làm cho ông hưng phấn hơn. Ông điên cuồng chạy đến phía sau nàng, giúp nàng mặc váy cưới, còn giúp nàng vuốt góc váy, cuối cùng cũng không quên giúp nàng kéo khóa sau váy lên.
Mà tôi nấp sau tấm rèm cửa, cánh tay giơ lên run rẩy, bàn tay lúc này đã nắm chặt thành nắm đấm, tập trung toàn bộ sức lực vào nắm đấm. Theo thời gian dần dần trôi qua, thân hình gợi cảm của Tiểu Đình được bao phủ bởi cái váy cưới. Cô thật xinh đẹp, nếu như hỏi tôi thời điểm nàng đẹp nhất là khi nào? Nhất định tôi sẽ trả lời, đêm tân hôn, thời khắc mặc váy cưới là đẹp nhất. Dáng người tiêu chuẩn, dung nhan tuyệt mỹ, bên ngoài phối hợp với váy cưới xinh đẹp và thuần khiết, bộ dáng nàng mặc váy cưới tựa như tiên nữ trên trời hạ phàm, không, phải nói là tiên nữ cũng không thể so sánh khi nàng mặc váy cưới.
Bây giờ Tiểu Đình mặc váy cưới đứng trước mặt ba chồng, tuy rằng nàng quyết định vì ông mặc váy cưới, nhưng thật sự mặc váy cưới, nàng vẫn có chút thẹn thùng và bất đắc dĩ, nhìn ra được trong lòng nàng không tình nguyện, chỉ là không tình nguyện thì sao? Nàng vẫn mặc nó đó? Tại thời điểm này tôi nghĩ rằng quá trình không còn quan trọng nữa, kết quả mới đáng lo, vậy quá trình tốt hay xấu còn quan trọng hay không?
Sau khi cha mặc váy cưới cho Tiểu Đình, ông chạy đến trước mặt nàng, cách xa xa kiểm tra hình ảnh của nàng. Khi ông nhìn thấy bộ dạng của nàng, mắt ông sáng lên ngay lập tức, nàng mặc váy cưới trông vô cùng trong sáng, có vẻ cực kỳ thuần khiết, điều đó dường như khơi dậy khát vọng chinh phục của ông, hơn nữa nếu như có thể cùng nhau làm tình với nàng khi mặc váy cưới, tựa hồ như là một chuyện tuyệt vời nhất. Ánh mắt ông vốn thưởng thức, dần dần đã trở nên tràn ngập dục vọng, phảng phất như mắt một con sói đực bốc lên lục quang, dần dần, dương vật của ông lại bắt đầu cương lên lần nữa, dựng lên một cái lều trại lớn trong cái quần của ông, mà tất cả sự chú ý của ông đều bị thu hút vào Tiểu Đình, căn bản không chú ý đến hạ thể của mình.
Tiểu Đình bị ba chồng nhìn mặt đỏ tai hồng, chỉ có thể cúi đầu tránh né ánh mắt của ông, mà ánh mắt nàng cúi xuống, góc nhìn vừa vặn thấy hạ thể của ông, tự nhiên nàng nhìn thấy căn lều lớn dựng lên. Nhìn thấy kích thước tráng kiện trong đường viền, mặt nàng không khỏi càng thêm hồng nhuận, không khỏi thở dài. Từ biểu tình này của nàng, tôi không thấy sự tức giận, chỉ có thẹn thùng, tựa hồ như nhớ lại chính nàng đã từng lần lượt thần phục dưới bộ phận sinh dục tráng kiện của ông. Hiện tại khẽ thở dài cũng chẳng qua là muốn đối kháng nó, bởi vì nàng đã từng rất nhiều lần bị nó làm cho không dậy nổi trên giường.
Cha bị tiếng thở dài nhẹ của Tiểu Đình đánh thức, sau đó theo mắt nàng nhìn thấy hạ bộ của mình, ông không khỏi cười toét lên, nhưng cũng không có đưa tay che, loại không khí hoàn toàn phóng khoáng này, căn bản không thuộc về ba chồng nàng dâu, mà là giữa đôi tình nhân hay vợ chồng! Ông bắt đầu tự mình mặc lễ phục, mà cô dâu đoan trang đứng sang một bên chờ. Tiểu Đình, người được cho là trong sáng và xinh đẹp, bây giờ trong mắt tôi trông thật bẩn thỉu, đúng vậy, thật bẩn thỉu! Có lẽ chính suy nghĩ của tôi đã chi phối mọi thứ, hình tượng của nàng trong lòng tôi đã hoàn toàn thay đổi, thời điểm nàng khoác lên mình cái váy cưới, vô luận là vì nguyên nhân gì, dù nàng có tình nguyện hay không.
“Bố! Sao bố không mặc nó?” Sau khi Tiểu Đình mặc xong váy cưới, nhìn ba chồng ngây ngốc nhìn mình, không khỏi thẹn thùng thúc giục, lúc này ông đang mặc cái quần lớn nhìn nàng ngây người, mí mắt tựa hồ như cũng không chớp một cái, phảng phất như quý trọng từng giây từng phút trước mắt, muốn vĩnh viễn thu vào đáy mắt bộ dáng cô dâu mặc váy cưới.
“Bố có chuyện gì vậy, sao không mặc vào chứ?” Sau khi Tiểu Đình nói, cha không có phản ứng gì. Biết ông bị hình ảnh của mình hấp dẫn mà mất đi lý trí, trong mắt nàng không khỏi xuất hiện một ít tự hào và thỏa mãn, mỗi người đều có lòng hư vinh, Tiểu Đình là phàm nhân, nàng cũng không ngoại lệ.
“A… mặc… lập tức mặc…” Sau khi Tiểu Đình đi tới trước mặt ba chồng lắc lư tay ông, cuối cùng ông cũng tỉnh táo lại, trong mắt hiện lên vẻ xấu hổ và luyến tiếc, tựa hồ như không muốn rời mắt khỏi người nàng.
Cha hốt hoảng mặc lễ phục, chỉ là ông vừa mặc lễ phục, mắt không ngừng ngắm trên người Tiểu Đình. Khi tôi chú ý tới ông ta bắt đầu mặc lễ phục, tôi mới phát hiện, hạ thể của ông ta không biết từ lúc nào đã lại cương lên, xem ra nàng có thể tùy thời khơi mào dục vọng của ông! Dù sao thì bất luận nam nhân nào cũng không chống cự được sự hấp dẫn của nàng lúc này.
“Híhí…” Tiểu Đình nhịn không được che miệng cười khúc khích, tôi có chút nghi hoặc, mà cha cũng bị tiếng cười khúc khích đột nhiên này của nàng, cắt đứt tất cả động tác, ông nghi hoặc nhìn nàng.
“Bố, bố mặc quần ngược!” Tiểu Đình ngừng cười, sau đó nhỏ giọng nhắc nhở.
Lúc này, tôi và cha đều nhìn vào hạ bộ của ông, phát hiện vừa rồi ông lơ đãng, cứ nghĩ đến nhìn Tiểu Đình, kết quả mặc quần ngược, còn cha thì đang cầm dây thắt lưng, dĩ nhiên không có phát hiện. Mặc dù tình huống này thật đáng xấu hổ nhưng nó càng làm nổi bật sự phấn khích và trầm mê của ông ta đối với nàng vào lúc này. Trong khi nàng cười khúc khích, một tia cảm động chợt hiện trên khuôn mặt nàng, lúc này dường như nàng đã thực sự trở thành một công chúa, một công chúa khiến cho tất cả đàn ông trên thế giới phải mê đắm.
“Ngại… thật ngại quá…” Trên mặt cha hiện lên một tia xấu hổ, sau đó vội thay quần lại, sau đó lại mặc lễ phục và giày da của mình. Giờ phút này ông cũng biến thân thành một chú rể.
Tôi nhịn, tôi nhịn, tôi tiếp tục nhịn… Nhụt chí, nản lòng, đừng vênh váo nữa… Ở trong lòng tôi một lần nữa không ngừng đốc thúc và cảnh cáo mình, nhưng mình thật sự sắp đè nén không được nữa, lý trí đã sắp bị hành động quá phận của hai người tiêu hao không còn. Lúc này cánh tay tôi đã buông xuống, thân thể phảng phất như cảm nhận được rét lạnh thật lớn, từ đầu đến chân không ngừng run rẩy.
Giờ phút này tôi nhìn cha tôi và vợ tôi, một vương tử già và một công chúa trẻ trung xinh đẹp, tuy rằng tuổi tác của hai người có chênh lệch rất lớn, nhưng nhìn hai người đứng chung một chỗ, lại không có bao nhiêu khác thường, ngược lại có một loại phối hợp. Giờ khắc này, hai người phảng phất như thành một đôi vợ chồng chân chính.
Cha không không biết chưng diện, cũng có lẽ là lần đầu tiên mặc lễ phục, giờ phút này mặc lễ phục cũng không có phẳng phiu chút nào. Tiểu Đình nhìn thấy bộ dáng của ba chồng, nàng không khỏi lắc đầu cười khổ. Bầu không khí xấu hổ vừa rồi vì ông ta mặc quần ngược bị phá vỡ, giờ phút này bầu không khí hài hòa hơn rất nhiều. Tiểu Đình đưa tay bắt đầu sửa sang lại lễ phục cho ông, từ cổ áo đến ống quần, tựa như một người vợ hiền và đức hạnh đang chăm sóc chồng mình.
Cha nhìn Tiểu Đình sửa sang lại quần áo cho ông, sự hâm mộ, ghen tị, luyến tiếc, thống khổ, ái mộ, tất cả đều ở trong mắt ông không ngừng biến hóa, cuối cùng dung hợp vào làm một. Dần dần, vành mắt của cha rơm rớm nước mắt, lúc này cảm xúc trong lòng đã lên đến đỉnh điểm.
“Lớn tuổi rồi sao mỏi chút lại khóc mũi như vậy?” Tiểu Đình cảm giác được thân thể ba chồng run lên, ngẩng đầu nhìn thấy bộ dáng ông, trong mắt hiện lên một tia thương hại và cảm động, chỉ là vì điều tiết bầu không khí nặng nề nàng không khỏi trêu ông. Vào giờ khắc này, nàng đã buông xuôi tất cả gánh nặng trong lòng, yên tâm sắm vai tốt đêm nay, làm một cô dâu thực thụ, một tân nương chỉ thuộc về ba chồng, thỏa mãn ông. Tất cả những gì về ba chồng tối nay đủ để khiến cho cho nàng cảm động, có lẽ nàng nghĩ đêm này là lần cuối cùng báo đáp cho ông và cũng để nàng có lời giải thích cuối cùng cho mối quan hệ tình cảm gút mắc phức tạp của mình với ông.
Hai người đã mặc xong lể phục, lúc này họ không nói gì nữa, tựa hồ như cũng không có thẹn thùng nữa, cũng như đã dung nhập vào nhân vật của mình lúc này. Hai người nắm tay nhau đầy cảm thông, sau đó cùng nhau đi đến trước gương sàn tủ quần áo khổng lồ trong phòng ngủ, hai người song song vai kề vai vào nhau, tay trong tay, Tiểu Đình cầm hoa trong tay. Hình ảnh dừng lại ở trong gương, giống như muốn đem một khắc này vĩnh viễn in vào trong đầu, dù sao hai người cũng không thể chụp ảnh cưới, đem hình tượng này ghép lại trong album ảnh. Từ từ, tay của cha buông tay của nàng ra, rồi vòng qua vòng eo thon của nàng, đầu của nàng cũng dựa vào vai ông ta và rúc vào vòng tay của ông.
“Cám ơn em, Tiểu Đình, tối nay anh rất thỏa mãn…” Cha nghiêng đầu xuống, đè lên đầu nàng, thâm tình nói, trong mắt thỏa mãn và thương cảm không ngừng hiện ra.
Tình hình hiện tại giữa hai người họ vô cùng ấm áp, mà sự ghen tị và phẫn nộ trong lòng tôi gần như đã lên đến đỉnh điểm. Chỉ là hai người họ dường như không biết rằng tôi đã sắp áp chế không được chính mình, còn đang lặng lẽ ôm nhau, một màn hai người mặc váy cưới đã làm cho tôi cảm nhận được kích động trước nay chưa từng có, vào giờ khắc này tôi cũng thực sự cảm nhận được Tiểu Đình thật sự như muốn rời bỏ tôi mà đi, cảm nhận được cha và nàng hai người phản bội tôi.
“ĐỦ RỒI!” Khi cha được một tấc tiến một thước, di chuyển bàn tay đang vuốt ve vòng eo thon của nàng từ từ xuống cặp mông, tôi biết ông đang chuẩn bị tiến hành động phòng hoa chúc trong hôn lễ, mà tôi rốt cục cũng không khống chế được mình nữa, rống to một tiếng, sau đó từ sau rèm cửa sổ vọt ra.
Lúc này hai chân của tôi đã tê dại, lúc lao ra suýt nữa ngã xuống đất, nhưng tôi không quan tâm chút nào, hai tay tôi nắm chặt, lúc này từ trong gương hai người, tôi đã nhìn thấy hai mắt mình biến thành huyết hồng, phảng phất như nhập ma. Mà hai người, bị tiếng rống đột ngột xuất hiện trong phòng hoảng sợ gần như chết khiếp, nhưng họ không quay đầu lại ngay mà tiếp tục đối mặt với gương.
Từ trong gương, hai người nhìn thấy một bóng người hai mắt đỏ như máu, mà diện mạo lại vô cùng quen thuộc, đây là nhân vật mà họ sợ phải đối mặt nhất, cũng là nhân vật mà họ không dám đối mặt nhất trong trường hợp này. Nhưng quả thật đã xuất hiện trong phòng này, hai người đối mặt với gương, đồng thời trong lòng lộ ra vẻ không thể tin! Dường như bây giờ vẫn không thể tin bóng dáng xuất hiện trong gương là thật, nghĩ rằng đó là một biểu hiện tinh thần của những lo lắng và sợ hãi nhất trong tim…
truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))
Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá
Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.
Viêt về lãng băng sương di bạn
Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn
Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa