Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Tác Giả: markoleq
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 11539 Lượt Xem
Chương 197 Thuyết Phục Cha Giúp
“Vài ngày nữa hãy về nhà ở đi…” Nghẹn thật lâu, tôi mới nói được những chữ này. Sau khi cha tôi nghe tôi nói, sửng sốt cả người, đứng ở góc độ của ông ta, hôm nay tôi đến thăm ông ta, cũng đã làm cho ông ta rất bất ngờ, bây giờ còn cho ông ta về nhà ở, theo ông thấy đó là một ân tứ quá lớn.
“Hôm nay con đến thăm bố, bố đã rất cảm kích, ít nhất con đã tha thứ cho người cha không xứng đáng này. Về phần về nhà thì quên đi, bố không còn mặt mũi về nhà đối mặt với các người…” Trong mắt cha rưng rưng nước mắt và cảm động, cách làm và hành động của tôi, không thể nghi ngờ làm cho ông ta cảm nhận được càng thêm áy náy. Chỉ là bây giờ ông ấy không thể đối mặt với chúng tôi, dù sao “da mặt” của ông còn chưa dày đến trình độ đó.
Đang lúc tôi chuẩn bị mở miệng, thức ăn đã đến, thức ăn đều là món cha tôi thích ăn, tôi cũng kêu một cân rượu trắng, kỳ thật bản thân tôi thích bia hơn, nhưng ông thích uống rượu trắng, hơn nữa hôm nay trong trường hợp này, uống rượu trắng vẫn là thống khoái hơn. Tôi rót rượu cho tôi và cha tôi. Sau khi thức ăn lên, tôi với ông ta không nói một lời, ông ta ngồi đó trong sự lo lắng một thời gian dài, ông ta không có thư giãn. Khi thấy tôi rót rượu trắng cho ông ta, ông ta không khỏi liếm liếm môi, trong khoảng thời gian này có lẽ ông đã nghiện rượu và dùng rượu để át đi nỗi buồn của mình.
“Nào, uống một chén… Ông làm được không?” Tôi rót cho cha tôi và tôi một chén đầy, nếu muốn tiếp tục thì phải có sự kiên trì và dũng cảm.
“Cám ơn…” Cha nói cám ơn con trai mình, tiếng cám ơn này chứa đựng quá nhiều thứ, có cảm kích, có áy náy, có hối hận, có…
“Khụ khụ…” Tôi thực khó chịu với kích thích của rượu trắng, tôi cố nén sau khi uống xong một chén, không khống chế được che miệng ho khan, mà cha tôi lại không có việc gì. Sau khi ông uống xong chén này, chính mình chủ động rót đầy cho mình một chén khác, đồng thời thừa dịp tôi ho khan, lại rót cho tôi một chén.
“Hôm nay đừng giấu giếm điều gì trong lòng, cứ nói ra suy nghĩ của mình, nếu như ông còn muốn con trai ông…” Vừa dứt cơn ho, hơi rượu liền bốc lên, mặt mày nóng bừng đỏ lên.
“Được… được rồi…” Sau khi cha nghe tôi nói những lời này, biết hôm nay tôi sẽ hỏi ông ta rất nhiều câu hỏi, có lẽ hôm nay con trai mình sẽ trút hết tâm sự. Đương nhiên cha tôi có thể không nói, nhưng không nói sẽ không nhận được sự tha thứ của con trai mình. Phải biết rằng, từ lúc gặp mặt cho đến bây giờ, tôi còn chưa gọi ông một tiếng “Bố”, không có tiếng “Bố” này, ông ta biết trong lòng tôi chưa hoàn toàn tha thứ cho ông ta.
“Ông có yêu dì Trương không?” Nếu đã thẳng thắng nói chuyện, tôi trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, không cần phải vòng vo tam quốc như vậy. Cha tôi nghe câu nói đầu tiên của tôi liền ngẩn cả người, đồng thời tay vốn cầm chén rượu chợt siết chặt. Tôi không nói cái gì, dùng đũa gấp thức ăn, tôi chỉ muốn biết cha tôi đang nghĩ gì, biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tôi quyết định hiểu rõ nội tâm suy nghĩ của ông ta rồi mới quyết định. Cho tới nay, trong ba người chúng tôi, tôi biết suy nghĩ của mình, của Tiểu Đình thông qua nhật ký của nàng, tôi cũng có thể hiểu được một phần. Điều duy nhất tôi không hiểu được là cha tôi, trước đây tôi chỉ có thể đánh giá bằng cách quan sát biểu hiện và hành vi hàng ngày của ông ta.
“Bố không có yêu bà, nhưng không có nghĩa là bố chấp nhận mất bà dễ dàng như vậy. Làm một cặp già với nhau, không có niềm đam mê, cùng đồng hành, tình cảm của bố dành cho bà mặc dù là tình cảm gia đình, nhưng lại hơn cả tình yêu. Dì Trương của con là một người rất tốt, cũng là người thích hợp nhất để sống đời với bố, chỉ là… Bố có lỗi với bà, bố không xứng đáng để bà chăm sóc và làm bạn, vì vậy bà rời khỏi bố là chính xác, bố không thể đổ lỗi cho người ta, chỉ oán hận bản thân mình…” Cha tôi không nâng chén với tôi, sau khi nói lời này đã uống cạn nửa chén rượu. Tôi tin những gì ông nói, dì Trương đã lớn tuổi rồi, với một người phụ nữ như vậy, hơn nữa quen biết nhau không lâu, chưa đến mức sinh ra tình yêu, hơn nữa cha tôi đã nếm qua vị ngọt của Tiểu Đình, làm sao có thể sinh ra tình yêu với dì Trương vô luận tuổi tác hay ngoại hình đều kém xa nàng?
“Còn nàng thì sao? Tình cảm của ông dành cho nàng là gì?” Nếu tôi muốn đem tất cả mọi chuyện nói ra, không thể không nhắc tới tiêu đề nhạy cảm này. Hiện tại Tiểu Đình chính là một ngọn núi lớn ngăn cách tôi với cha tôi, nếu như tôi muốn triệt để hòa giải với ông ta, nhất định phải đem ngọn núi này loại bỏ đi. Sau khi ông ta nghe những lời này, tâm tình trên mặt dao động rất lớn, có lẽ nội tâm ông ta vẫn lảng tránh nàng, hai tay ông đặt ở dưới bàn, tôi biết, hai tay của ông nhất định xoa vào nhau, để giảm bớt nội tâm khẩn trương và xấu hổ của mình.
“Cái này… bố…” Miệng cha tôi lắp bắp không biết trả lời như thế nào.
“Tôi nói rồi, tôi muốn nghe sự thật…” Tôi không muốn nghe cha tôi nói dối và lảng tránh, đem những cảm xúc thật trong lòng của mình về nàng nói ra, như vậy tôi mới có thể nắm chắc ở trong nội tâm. Đôi mắt của tôi nhìn thẳng vào cha tôi tại thời điểm này, tôi muốn nhìn thấy khuôn mặt của ông để xác định xem ông có nói dối không.
“Ài… Tiểu Đình là một nữ nhân cực kỳ ưu tú về mọi mặt, tính cách, dáng người, diện mạo đều là nhất đẳng, bố nghĩ là một nam nhân bình thường, đều sẽ thích. Bố… bố cũng không ngoại lệ!” Trước khi cha tôi nói chuyện nhìn tôi một cái, thấy tôi vẫn nhìn chằm chằm vào ông ta, ông ta biết những lời tâm lý này không thể đem vào trong quan tài, dù sao tôi cũng đã nhìn thấy niềm đam mê trên hòn đảo nhỏ của hai người, nếu nói dối, chắc chắn tôi sẽ phát hiện ra, còn không bằng nói ra tất cả nội tâm của mình cho thống khoái một chút.
“Đó có phải là tình yêu không?” Cha tôi nói mơ hồ, nhưng điều tôi cần là một câu trả lời chắc chắn.
“Đúng vậy, Tiểu Đình cho bố cảm giác mãnh liệt hơn mẹ của con. Lúc đầu thời điểm còn chưa sâu, chỉ xảy ra một số chuyện, có lẽ nàng đã nói cho con biết, sau những chuyện đó, nội tâm bố khống chế không được nữa, tuy rằng trong lòng vẫn luôn cảnh cáo mình, Tiểu Đình là con dâu, vợ của con trai mình, mình không nên có tình cảm với nàng, nhưng ai có thể hoàn toàn khống chế suy nghĩ trong lòng mình đây? Nhưng mà, Kim Thành, từ đầu đến cuối bố chưa bao giờ nghĩ đến việc cướp nàng trong tay con, thật sự, bố vốn định qua một đêm trên đảo với nàng, rồi yên tâm kết hôn với dì Trương của con, sau này phần đời còn lại đều yên tâm sống với bà, hết thảy mọi chuyện đều quên hết, mang vào trong quan tài. Bố thừa nhận bố là một súc sinh chỉ suy nghĩ ở hạ thể và đã phạm phải những sai lầm không thể sửa chữa này. Kỳ thật trước khi con đến, bố không có nghĩ tới cầu xin con tha thứ cho bố, bố chỉ muốn sống trong mộng tử, sống hạnh phúc lâu nhất có thể… Chỉ là trên người bố có quá nhiều tội nghiệt, bố không cách nào đối mặt với con, càng không cách nào đối mặt với vợ đã chết đi, cũng chính là mẹ của con…” Cha tôi nói xong những lời này, rốt cuộc không khống chế được, cúi đầu khóc, có bất đắc dĩ, có bất lực, có hối hận. Lúc này ông giống như một con nghiện, khi nghiện ma túy thì liều lĩnh uống thuốc để giải tỏa, khi cơn nghiện tạm thời được thỏa mãn thì ông bắt đầu khóc vì hối hận, cứ như vậy quay tròn cảm giác không áp chế được và hối hận.
Tôi nhìn cha tôi khóc và uống cạn nửa chén rượu trên tay. Một người đàn ông không thể dung thứ cho người đàn ông khác yêu vợ mình, cho dù người đàn ông này là cha mình, nếu tôi không hiểu nguyên nhân và hậu quả của sự việc, nếu không phải tôi đã sớm nhìn ra tình yêu của ông ta đối với Tiểu Đình, nếu như không phải biết tất cả sai lầm không ở trên người một mình ông ta, có thể tôi sẽ giống như một người bình thường, xông lên túm cổ ông ta lớn tiếng chất vấn và khiển trách ông ta. Nhưng tôi thì không, sau khi tôi uống nửa chén rượu, hơi nóng của rượu đã làm dịu đi sự chua xót trong lòng tôi. Mặc dù trước đây, tôi đã đánh giá tình cảm của ông ta dành cho nàng qua video, nhưng lần đầu tiên nghe chính miệng ông ta nói ra, ý nghĩa lại không giống nhau, lúc này trong lòng tôi không khỏi có chút khó chịu và chua xót.
“Ông định làm gì trong cuộc sống tương lai của ông?” Biết được quan điểm của cha tôi về dì Trương và Tiểu Đình, tôi phải quan tâm đến suy nghĩ của ông về cuộc sống trong tương lai.
“Đừng lo cho bố, chỉ cần con, Tiểu Đình và Hạo Hạo gia đình được hạnh phúc và vui vẻ, hãy để bố, làm một tội nhân, tự sinh tự diệt đi…” Cha lau nước mắt và uống hết nửa chén rượu còn lại. Sau khi nhắm nghiền mắt và cảm nhận sự kích thích nóng bỏng do rượu mang lại.
“Ông không thể cứ tiếp tục như vậy, tôi còn cần ông hỗ trợ, nếu như ông muốn giảm bớt cảm giác tội lỗi trong lòng mình, thì dùng nửa đời sau của mình để chuộc tội đi…” Nhìn thấy bộ dáng này của cha tôi, mối hận trong lòng tôi tiêu trừ một ít, mặc kệ như thế nào, dì Trương nói rất đúng, vô luận ông ta làm sai cái gì, làm con không có khả năng không cấp dưỡng cho cha già.
“Chuộc tội? Giúp gì được cho con? Một người bị chôn phân nửa người dưới đất như bố có thể giúp gì cho con? Nếu bố có thể làm bất cứ điều gì, kể cả cái giá mạng sống của mình…” Đây không phải lần đầu tiên cha tôi nghe những lời này của tôi, cho nên lúc này trên mặt ông ta mang theo nghi hoặc, đương nhiên, cũng mang theo một tia hy vọng, nếu như ông còn có thể vì tôi làm một số việc, có lẽ nội tâm ông có thể dễ chịu hơn.
“Đừng làm công việc này nữa, về nhà giúp tôi châm sóc nàng đi…” Tôi nói ra yêu cầu, nhưng bởi vì giờ khắc này nội tâm tôi chưa có quyết định, cho nên tôi không nói huỵch tẹt ra, trước tiên để cho ông ta về nhà rồi nói sau.
“Về nhà? Chăm sóc nàng?” Đầu óc cha hiển nhiên không có phản ứng, yêu cầu và giúp đỡ như vậy xem ra quá đơn giản.
“Hiện tại tôi đang đi làm và phải thường xuyên đi công tác ở ngoài. Tình trạng của nàng vẫn chưa được chữa khỏi và tôi không biết sẽ mất bao lâu để hồi phục. Cho nên cần một người đến chiếu cố nàng, cha mẹ nàng đang lo cho Hạo Hạo, hơn nữa không có khả năng ở nhà tôi, cho nên tôi cần ông trở về chăm sóc cho nàng, ít nhất trong khi nàng hai dài ba ngắn, cũng có người phát hiện, không để cho nàng uống thuốc độc như vậy nữa…” Chuyện tôi chuẩn bị tiếp nhận công ty Lãnh Băng Sương này, ở trong cuộc điện thoại với cha vợ, ông có nghe, nhưng biết cũng không nhiều. Nhưng ông ấy biết Lãnh Băng Sương, bởi vì trước kia lúc ở nhà, Tiểu Đình thường xuyên nhắc tới người này.
“Nhất định phải đi công tác và ra nước ngoài sao?” Cha không có đáp ứng, hơn nữa trên mặt mang theo một tia ngượng ngùng, tôi nhìn ra được, ông không muốn đối mặt với Tiểu Đình và tôi, hai người mà nội tâm ông có lỗi.
“Trong nhà bây giờ vốn còn lại không nhiều tiền, tôi nhất định phải kiếm tiền nuôi gia đình, hơn nữa công việc này chỉ có gặp không thể cầu, vì gia đình, vì bản thân tôi, tôi cũng không thể từ bỏ…” Trong mắt tôi mang theo kiên định, tin rằng cha tôi cũng nhìn ra điểm này.
“Con vẫn còn tin bố sao?” Sau khi cha nhìn thấy biểu tình của tôi, biết chuyện này tựa hồ như không có đường xoay chuyển, không khỏi nói ra những lời này. Dù sao thì ở nhà ông cũng đã làm ra chuyện như vậy với nàng sau lưng tôi rồi, có lẽ đây là lý do cuối cùng ông ấy có thể dựa vào để từ chối.
“Vẫn tin, tôi tin rằng trải qua nhiều chuyện như vậy, ông đã không còn tâm tư và can đảm kia nữa…” Mặc kệ nói như thế nào, trước tiên để cho cha ttôi về nhà nói sau, nếu như muốn thực hiện ý nghĩ kia của tôi, có sự đồng ý của ông còn chưa đủ, còn phải giúp Tiểu Đình qua cơn nghiện sex, cho nên trước khi không có nắm chắc mười phần, tôi không thể nói ra ý nghĩ của mình.
“Thật không có đường xoay sao?” Trên mặt cha mang theo vẻ bất đắc dĩ nói, biểu tình của ông không phải giả vờ, ông thật sự không muốn đối mặt với người trong nhà kể cả Tiểu Đình.
“Ông muốn vì tôi làm chuyện để bù đắp thì nghe tôi, nếu như yêu cầu này ông không thể đáp ứng, việc này ông không thể giúp, như vậy giữa chúng ta hôm nay nói chuyện tới đây thì chấm dứt…” Tôi nhìn chén rượu, chưa có đầy, nếu như cha tôi không đáp ứng, vậy thì tôi không cần thiết phải nói nữa, trực tiếp đứng dậy rời đi, tôi cũng không thể trói ông ta trở về…
Cha tôi nhìn tôi thật lâu, trong mắt hiện lên vẻ chật vật, cũng có một tia thất vọng, có lẽ ông ta cho rằng tôi tới tìm ông ta, cho ông ta về nhà, chỉ để cho ông hỗ trợ chiếu cố gia đình mà thôi, xuất phát từ quan hệ lợi ích. Tôi thấy biểu hiện của cha tôi, tôi đã không giải thích bất cứ điều gì, bây giờ tôi đang tìm ông ta, thực sự các yếu tố lãi suất chiếm gần hết.
Cha tôi do dự hồi lâu, thở dài một hơi, không nói gì mà cầm bình rượu, rót đầy chén cho tôi và cho ông ta một lần nữa…
truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))
Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá
Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.
Viêt về lãng băng sương di bạn
Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn
Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa