Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Thông Tin Truyện
Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT
Tác Giả: markoleq
Danh Mục: Bạo Dâm, Biến Thái, Gái Xinh, Ông Già, Truyện Sex Ngoại Tình, Truyện Sex Người Lớn, Vụng Trộm
Lượt Xem: 12010 Lượt Xem
Chương 220
Bởi vì mấy ngày nay công việc thật sự quá mệt mỏi, tôi không đợi Tiểu Đình từ nhà tắm trở về đã chìm vào giấc ngủ say, đợi đến khi tỉnh lại thì trời đã sáng.
Lúc này nhìn thấy không có Tiểu Đình ở bên cạnh, tôi nghe ở trong bếp bên ngoài phòng ngủ tiếng đinh đinh đang đang, biết nàng đang chuẩn bị điểm tâm.
Tôi rời giường vươn vai, cảm thấy trạng thái tinh thần hơi tệ. Hết cách thôi, đây là trường hợp của nam giới, đối với tôi mà nói, mặc dù không đến bệnh viện kiểm tra, nhưng tôi dám khẳng định 100% mình bị thận hư, bởi vì chỉ cần sau khi quan hệ tình dục, toàn thân sẽ vô lực một thời gian, giống như quảng cáo nói: “Giống như cơ thể bị rỗng”.
Xuống giường đi ra khỏi phòng ngủ, liền nhìn thấy sắc mặt Tiểu Đình có chút tái nhợt từ trong nhà tắm đi ra. Nhìn thấy ánh mắt của nàng có chút suy yếu, tôi biết tối hôm qua nàng không ngủ ngon, tính ngày tháng, nếu như hôm nay qua đi, đã ba ngày Tiểu Đình không có được thỏa mãn tình dục, chứng nghiện tình dục của nàng lại bắt đầu phát tác.
Hiện tại tôi có một quy luật, đó chính là nếu Tiểu Đình vượt qua hai ngày không được thỏa mãn tình dục, như vậy triệu chứng nghiện tình dục của nàng sẽ bùng phát, nếu như vượt quá ba ngày, sẽ ảnh hưởng quan trọng đến trạng thái tinh thần và cuộc sống của nàng.
“Rửa mặt rồi ăn cơm đi, chồng…” Tiểu Đình lộ ra một tia tươi cười, bất quá nụ cười nhìn thế nào cũng tương đối cứng ngắc.
Buổi sáng Tiểu Đình trang điểm, phỏng chừng là muốn che đi màu da và trạng thái của mình, nhưng ánh mắt và cảm xúc của nàng không cách nào trang điểm, hết thảy đều viết trên mặt, mặc dù nàng cực lực che giấu, không muốn để cho tôi nhìn ra.
Tôi đi vào nhà tắm để rửa mặt, sau khi ăn điểm tâm xong, theo thường lệ Tiểu Đình mặc âu phục cho tôi, đường viền cổ và quần tây được thắt nút.
Khi tôi ra khỏi nhà, theo thường lệ từ trong mắt Tiểu Đình tôi nhìn thấy một tia luyến tiếc, hiện tại nàng đối với tôi rất phụ thuộc, ít nhất là về mặt tinh thần, mỗi lần tôi đi làm rời khỏi nhà nàng đều rất luyến tiếc, mỗi lần tôi tan sở về nhà mở cửa, nàng đều lộ ra nụ cười hạnh phúc nghênh đón tôi.
Đang lái xe trên đường, tôi suy nghĩ không biết có nên chủ động gọi điện cho cha không, nói với ông là tối nay phải về nhà.
Nhưng nếu nghĩ lại, đây không phải là cầu xin cha sao? Cầu xin ông về nhà và đụ vợ mình? Dù nghĩ thế nào, tôi cũng không thể nuốt trôi khẩu khí này, đồng thời trong lòng tôi cũng có chút giận.
Cho dù thế nào cha cũng là một trưởng bối sắp bước vào tuổi già lão, sao lại giận hờn với Tiểu Đình làm ra tính tình trẽ con này? Chẳng lẽ không biết bên nào nhẹ và bên nào nặng hay sao? Dù sao thì trạng thái tinh thần của nàng càng lúc càng kém đi mà thôi, không đến mức phải lo lắng đến tính mạng của nàng, nếu qua ngày hôm nay ông không chủ động trở về, tôi phải nói chuyện với ông ấy một lần nữa.
Sau khi đến công ty, lần này Lãnh Băng Sương không có ở đây, chỉ gọi điện thoại cho tôi, nói cho tôi biết cô muốn đi kiểm tra một dự án, hôm nay tôi sẽ tự mình giải quyết mọi công việc của công ty, không cần phải xin ý kiến và báo cáo với cô.
Khi nhận được tin tức này, tôi không kìm nén được hưng phấn trong lòng, rốt cục muốn tôi chậm rãi tiếp quản sao? Đây là sự khởi đầu, cuối cùng tôi có thể tự mình điều hành một công ty lớn như vậy, mặc dù trước mắt chỉ trong một ngày.
Tôi biết Lãnh Băng Sương đã đi kiểm tra dự án, nhưng đây cũng có thể là một kiểm tra nhỏ để cô nghiên cứu trong khoảng thời gian này xem tôi có thể tự chủ đưa ra quyết định quan trọng hay không, cho dù chỉ có thời gian một ngày.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng mọi thứ, tôi xoa má bắt đầu làm việc hăng say, đầu tiên kiểm tra các loại báo cáo của công ty ngày hôm qua, sau đó triệu tập các cuộc họp thường xuyên hàng ngày cho các giám đốc điều hành khác nhau của công ty.
Lần đầu tiên khi ngồi vào cái bàn lớn trong phòng họp và tổ chức cuộc họp với quản lý cấp cao của công ty, trong lòng tôi rất khẩn trương đồng thời nhiều phấn khích hơn, nhưng tôi cố kìm nén mọi biểu hiện của mình và tỏ thái độ bình tĩnh.
Trong công việc sôi nổi, không có Lãnh Băng Sương, mọi việc đều do tôi quyết định, tôi đem tất cả những gì tôi học được cho đến giờ, tất cả đều lấy ra, các loại tài liệu, phương án, tiếp kiến v.v., tất cả một tay tôi cầm lên.
Mặc dù khối lượng công việc rất lớn, nhưng bản thân cảm thấy rất mãn nguyện. Công việc bận rộn, thời gian trôi qua rất nhanh, thậm chí vào buổi trưa tôi bận rộn, ngay cả ăn trưa cũng quên. Không phải là tôi không có thời gian để ăn, mà chính tôi không muốn ăn, trong ngày hôm nay, tôi cố gắng dành toàn bộ thời gian để làm việc và hoàn thành bài kiểm tra nhỏ này.
Bất tri bất giác đến tối, khi từng giám đốc cấp cao chào tôi tan sở đi về, tôi mới ý thức được đã đến giờ tan sở.
Phỏng chừng lúc này Tiểu Đình đã ngồi ở nhà chờ tôi ăn cơm, nhưng lúc này tôi còn có một ít công việc chưa hoàn thành, hơn nữa thông qua thực hành hôm nay, tôi còn cần kinh nghiệm và kiến thức để củng cố và ghi lại.
Hết cách thôi, lúc đầu khẳng định thời gian phải thích ứng và quen thuộc, mặt khác, tổng giám đốc vốn rất bận rộn. Tôi cầm điện thoại lên, gọi cho Tiểu Đình, nói cho nàng biết tối nay tôi không về ăn, cũng không về ở, cần phải làm thêm giờ.
Tiểu Đình trong điện thoại nghe có vẻ rất thất vọng, nhưng nàng rất ủng hộ tôi, biết khối lượng công việc của tôi rất lớn.
Ở trong điện thoại tôi vốn đang muốn hỏi cha có về nhà chưa, nhưng cảm thấy câu hỏi này có lẽ quá nhạy cảm, nên tôi không hỏi nàng.
Tôi liếc nhìn đồng hồ, đã năm giờ chiều, tôi gọi điện đặt đồ ăn mang đi, sau đó tiếp tục làm việc. Khi đồ ăn được giao, tôi đặt nó trên bàn làm việc, công việc nghiêm túc khiến cho tôi phải đặt đồ ăn sang một bên, chờ đến khi tôi hoàn thành công việc, muốn ăn thì thấy đồ ăn đã nguội.
Tôi cười khổ, đêm nay đành phải ủy khuất bụng mình một chút, tất cả công việc hôm nay phải sửa sang lại cho xong, cũng làm tốt công tác kết thúc, sau mấy lần xác nhận không có bất kỳ thiếu sót nào, tôi mới dám yên tâm ăn cơm.
Ăn cơm xong, tôi phải ghi lại tất cả các cảm xúc thực tế ngày hôm nay, giống như ghi chú khi tôi đi học. Mặc dù đồ ăn đã nguội, nhưng hồi trưa tôi không có ăn trưa, bây giờ tôi ăn ngấu nghiến và ăn một cách ngon lành, thực sự tôi rất đói.
Vừa ăn cơm, tôi vừa nhớ tới người vợ ngọt ngào của tôi ở nhà.
Gọi điện thoại khi tan sở buổi trưa, vì bận việc nên tôi chỉ nói vài câu với Tiểu Đình, nhớ tới trạng thái sáng nay của nàng, trong lòng tôi không khỏi có chút lo lắng. Tôi cầm điện thoại di động gọi cho nàng, điện thoại được kết nối nhưng không có ai trả lời, chẳng lẽ… Chẳng lẽ hai người đang quan hệ tình dục? Rất có thể.
“Này, chồng…” Khi tôi định cúp máy, cuối cùng điện thoại cũng được kết nối.
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói bình thường của vợ tôi, trong thanh âm không có dồn dập không có thở dốc, hết thảy đều bình thường, xem ra tôi suy nghĩ quá nhiều.
“Vợ, thế nào? Hồi sáng anh cảm thấy em không được khỏe lắm, em đã ăn tối chưa?” Tôi vừa ăn vừa nói chuyện điện thoại.
“Ăn xong rồi, em không sao, đừng lo lắng, chồng ăn cơm chưa?” Bên kia Tiểu Đình có vẻ rất yên tĩnh, hô hấp của nàng chỉ có một chút không đều, có lẽ nàng đang làm việc nhà.
Nếu như là đang quan hệ tình dục hoặc sau khi quan hệ tình dục căng thẳng, cho dù có cố gắng khống chế, cũng sẽ không được bình tĩnh như vậy, cho nên trong lòng tôi không có suy nghĩ lung tung.
“Đang ăn, gọi đồ ăn mang đi, hôm nay bận rộn quá…” Miệng tôi bị nhồi nhét, nhưng lời nói vẫn tương đối rõ ràng.
“Slụp…” Đúng lúc này, tôi loáng thoáng nghe được bên kia có một thanh âm kỳ quái truyền ra, giống như là người nào đó đang ngậm cái gì đó.
Chẳng lẽ Tiểu Đình đang khẩu dâm cho ai đó? Không đúng a, thanh âm này cách điện thoại tương đối xa, nếu như cách gần, tôi thật sự hoài nghi nàng vừa nói chuyện vừa khẩu dâm cho ai đó!
“Bên kia có tiếng gì vậy? Slụp… À, âm thanh gì vậy?” Sau khi xác nhận không phải Tiểu Đình khẩu dâm, tôi không nhịn được hỏi, dù sao thanh âm này rất nhỏ rất nhẹ, nhưng trong đêm yên tĩnh có vẻ quá kỳ quái.
“A… Ồ… Bố… bố đã về và đang… ăn mì…” Nghe tôi hỏi như vậy, Tiểu Đình có vẻ rất khẩn trương, nói chuyện có hơi lắp bắp.
Thì ra là cha đã trở về, chẳng trách Tiểu Đình lại căng thẳng như vậy, đêm nay tôi không về nhà, như vậy đêm nay nàng với cha nhất định sẽ đại chiến 300 hiệp. Tôi chỉ không biết bây giờ mối quan hệ giữa hai người đã dịu lại chưa, ai là người chịu thua trước, là nàng chủ động gọi điện thoại cho ông hay là ông chủ động về nhà.
“Bố trở về từ khi nào vậy?” Điều này làm tôi ngạc nhiên bởi vì tôi nghĩ rằng có thể cha tôi không về tối nay.
“Vừa mới về không lâu, việc thi công trên đảo vừa xong, bố vội vàng chạy về, lúc bố về thì đói bụng, em liền làm cho ông một tô mì. Vừa mới ăn không được mấy miếng thì anh gọi…” Sau khi Tiểu Đình nói cho tôi biết cha đã trở về, ngữ khí có vẻ bình tĩnh hơn rất nhiều.
“A, thì ra là thế…” Đúng lúc này, tôi phát hiện sau khi tôi hỏi xong vấn đề kia, ở bên kia thanh âm ăn mì không còn nữa, xem ra tôi hỏi vấn đề làm cha sợ, hiện tại ông vẫn không dám đối mặt với tôi. Nếu có thể, có lẽ ông không muốn tôi phát hiện tối nay ông về nhà, vì vậy ông cố gắng tránh nếu có thể.
“Em đưa điện thoại cho bố một chút…” Nghĩ đến những điều này, tôi quyết định nói vài câu với cha, kéo mối quan hệ thân thiết hơn, dù sao sau này phải ở chung lâu dài, không thể tiếp tục như vậy, huống chi sau này công việc càng lúc càng bận rộn, thân cận hơn là xa cách.
“A… Được…” Tiểu Đình không nghĩ tới tôi muốn nói chuyện với cha, kinh ngạc một chút liền đáp ứng.
“Bố, mọi việc trên đảo đã xong chưa?” Tôi trực tiếp đi thẳng vào vấn đề, nhiều năm làm việc của tôi, khả năng che giấu cảm xúc của tôi vẫn rất tốt.
“Ừm, xong rồi, mệt muốn chết…” Thanh âm của cha ở bên kia rất nhỏ, trong giọng nói mang theo một chút sợ hãi, có lẽ ông cho rằng mình làm chuyện sai, nói chuyện rất khước nặc.
“Bố no chưa? Bố có muốn con đặt đồ ăn mang đi cho bố không? Các thanh dưới đây có thể ăn đầy đủ không?” Tôi nhìn đồng hồ, hơn tám giờ tối, ông thừa dịp trời tối về nhà chưa lâu, Tiểu Đình vội vàng nấu mì, ông thanh canh quả thủy chưa chắc ăn no.
Không biết tại sao tôi lại quan tâm đến việc cha tôi có đủ ăn hay không, có lẽ là xuất phát từ quan tâm, cũng có lẽ là quan tâm khí lực ông có đủ để thỏa mãn Tiểu Đình hay không.
“Không cần, bố ăn no rồi. Đồ ăn của nàng rất ngon. Bố đã ăn nhiều rồi, quá nhiều…” Sau khi cha nói xong, ông tiếp tục ăn.
“Vậy được rồi, đưa điện thoại cho nàng…” Không quấy rầy cha ăn mì, tôi tiếp tục nói chuyện với Tiểu Đình, nói xong liền cúp điện thoại tiếp tục làm việc.
“Chồng ơi, ăn cơm xong anh có về không? Tối nay về đi, ở bên ngoài dù sao cũng không bằng ở nhà…” Tiểu Đình quan tâm nói.
“Không, tối nay anh có rất nhiều việc phải làm, không biết kéo dài tới bao lâu, cho dù nửa đêm về nhà cũng phiền phức, ngủ không được bao lâu lại phải rời giường đến công ty, quá phiền toái. Không nói nữa, em nghỉ sớm đi, chúc ngủ ngon…” Lúc này cha ở trước mặt, tôi không cần nói những chuyện nhạy cảm nữa.
Tôi quan tâm sức khoẽ của Tiểu Đình, nhưng đối với hai người sắp phát sinh quan hệ, trong lòng tôi vẫn không khỏi cảm thấy mâu thuẫn. Tôi cũng không cần cho nàng ám chỉ gì trong điện thoại, dù sao thì lần đầu tiên đã phát sinh rồi, chuyện tiếp theo là tùy thuộc vào hai người tự mình nắm chắc, dù sao tôi cũng không phải là nàng hay cha mẹ nàng, mọi thứ cần phải tôi an bài.
Sau khi cúp máy, tôi tiếp tục làm việc và ghi lại, khi tôi hoàn thành tất cả mọi thứ, đã là nửa đêm. Toàn bộ văn phòng tổng giám đốc rất trống trải, văn phòng rất lớn, không biết lớn hơn văn phòng ban đầu của tôi bao nhiêu. Trước đây, lá gan của tôi rất lớn, nhưng giữa đêm khuya thanh vắng như vậy, văn phòng trống trải, vẫn khiến cho người ta cảm thấy sợ. Đặc biệt là khi tất cả các loại máy móc và thiết bị từ từ nguội đi, đột nhiên phát ra tiếng “ầm ầm”. Âm thanh làm tôi sợ đến mức cả người toát mồ hôi lạnh.
Buông công việc trong tay xuống, lúc này tôi cũng không còn buồn ngủ nữa, thứ nhất là trong lòng có chút sợ hãi, thứ hai là bởi vì công việc hôm nay rất hài lòng, có chút hưng phấn. Vì tôi không thể ngủ được, nên tôi tìm chuyện gì đó để làm cho qua thời gian buồn chán…
truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))
Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá
Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.
Viêt về lãng băng sương di bạn
Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn
Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa