Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Thông Tin Truyện

Tên Truyện: Tôi Làm Nguyệt Lão Cho Cha Và Vợ Của Mình – Truyện SEX Bố Chồng con dâu – update Chương 400 HẾT

Tác Giả:

Lượt Xem: 12007 Lượt Xem

Chương 258​

Đợi hơn nửa giờ sau, rốt cục Tiểu Đình cũng đi ra, theo sau là bác sĩ chính, kết quả xét nghiệm cũng được đưa ra. Sau khi nàng nhìn thấy tôi, trong nháy mắt cúi đầu tránh ánh mắt của tôi, trong mắt mang theo khẩn trương, còn có một tia sợ hãi, Nàng là một nữ nhân điềm đạm, lúc bình thường cũng sẽ ngụy trang cảm xúc của mình, hiện tại tuy rằng tâm tình mờ mờ, nhưng tôi vẫn cảm giác được, nàng lộ ra sơ hở lớn như vậy, nguyên nhân chính là trái tim nàng đã bị đảo lộn, thật không biết nàng đang quan tâm và sợ hãi cái gì.

“Tình huống tốt hơn rất nhiều, nhưng khoảng cách chữa khỏi còn một chặng đường dài phía trước, chỉ cần tâm trạng thoải mái mỗi ngày, không nên nóng giận và có áp lực, sẽ có một ngày khỏi phục hẳn.” Bác sĩ điều trị đưa danh sách cho tôi, mỉm cười nói. Bên kia Tiểu Đình nghe xong nhíu mày, còn mang theo một tia u buồn, không biết có phải là ảo giác trong lòng tôi hay không, tôi cảm giác cảm xúc của nàng vẫn chứa đựng một chút hạnh phúc…

Tiểu Đình và tôi bước ra khỏi bệnh viện, nàng ôm cánh tay tôi như thường lệ, chúng tôi không nói một lời, bởi vì bệnh nghiện tình dục này mang đến cho chúng tôi cái gì, nội tâm chúng tôi đều rất rõ ràng, cho nên chúng tôi không muốn chủ động nhắc tới, muốn mở miệng nói chuyện, nhưng lại không tìm được đề tài khác.

“Chúng ta đi ăn cơm đi…” Tiểu Đình nhìn qua thời gian sau đó liếc nhìn tôi và nhỏ giọng nói.

“Không được, đi khám đã làm chậm trễ không ít công việc, anh muốn tranh thủ thời gian, sẽ gọi đồ ăn mang đi khi làm việc trong công ty…” Tôi nhìn nàng. Sau khi nghe tôi nói, trong mắt Tiểu Đình hiện lên một tia ảm đạm.

“Chồng ơi, có phải anh đang giận không? Nếu anh không muốn… em sẽ kết thúc ngay bây giờ… dù sao tình trạng của em cũng tốt hơn rồi…” Tiểu Đình nhìn thấy bộ dáng của tôi, trong mắt mang theo một tia khẩn trương, nàng cúi đầu trầm tư, sau đó ngẩng đầu lên nói với tôi, tuy rằng nàng có vẻ ngoài cương nghị, nhưng tôi thấy đằng sau sự cương nghị đó là một tơ tự do và phiêu hốt bất định.

“Thuận theo tự nhiên, không thể khái quát, anh đưa em về nhà…” Tôi mỉm cười nói. Sau đó đi tới xe với một Tiểu Đình nhút nhát, im lặng đi theo tôi.

Mặc dù bề ngoài tôi rất thờ ơ, nhưng trong lòng lại loạn nhịp. Đó là vì mười phút trước, khi Tiểu Đình đi vệ sinh, tôi và bác sĩ điều trị có liên lạc ngắn ngủi, đây là tôi đã gọi điện và nói trước với bác sĩ điều trị, bởi vì bệnh viện này cũng có quan hệ với Lãnh Băng Sương, mà tôi lại là người cầm đầu dưới tay cô, cho nên bác sĩ điều trị rất tôn trọng tôi. Tôi nói cho ông ấy biết vô luận kết quả kiểm tra như thế nào, đều phải nói cho nàng là bệnh tình chuyển biến tốt, vẫn cần được điều trị, kết quả chân chính dùng điện thoại hoặc âm thầm nói cho tôi biết.

“Được rồi, bác sĩ, bây giờ nói cho tôi biết tình trạng thực sự của nàng như thế nào rồi? Anh đang nói sự thật hay là che giấu điều gì?” Sau khi Tiểu Đình đi vệ sinh, tôi ngồi trên ghế hỏi bác sĩ.

“Vương tỏng, tôi đang giấu chuyện này. Thật ra kết quả khám bệnh vừa rồi đã ra. Hệ thống nội tiết của cô đã bình thường rồi. Chỉ còn một vấn đề nhỏ cuối cùng. Chỉ cần đem thuốc trị liệu này uống sẽ hoàn toàn khôi phục…” Sau khi Tiểu Đình rời đi, bác sĩ lập tức cầm hồ sơ đứng lên, chạy đến bên cạnh tôi, khom lưng nhỏ giọng nói, trong lời nói tràn ngập tôn trọng và khiêm tốn.

Tôi đã nói trước với ông là không được tiết lộ mối quan hệ của ông với tư cách cấp dưới của tôi, vì vậy nên ông mới dám tỏ thái độ thật trước mặt tôi.

“Có cần kê đơn thuốc mới không?”” Gần đây công việc của tôi bận rộn, căn bản không biết trong nhà còn lại bao nhiêu thuốc, còn đủ để Tiểu Đình uống bao lâu.

“Không cần, trước đó tôi đã dự đoán bệnh tình cho lệnh phu nhân, kê thuốc vừa vặn, chỉ cần uốn xong thuốc còn lại là được…”

“Có chắc thuốc sẽ chữa khỏi bệnh không?” Tôi nghi ngờ nhìn bác sĩ nói, bởi vì bộ dáng gần đây của Tiểu Đình, tôi cũng không phát hiện có giấu hiệu hồi phục nào.

“Nhất định, ít nhất sinh lý và nội tiết đều bình thường…” Ánh mắt bác sĩ mang theo kiên định nói. Là một bác sĩ cao cấp thậm chí có thể xưng là chuyên gia, đối với tư lịch cùng năng lực của ông tôi vẫn rất tín nhiệm.

“Ừm, vậy thì tốt rồi, chuyện này…” Tôi gật đầu, sau đó lại nói.

“Yên tâm, Vương tỏng, tôi tuyệt đối sẽ không tiết lộ bệnh tình của quý phu nhân, bất cứ ai, bao gồm cả chủ tịch Lãnh…” Bác sĩ chủ động ngắt lời tôi, vỗ ngực đảm bảo.

Tôi còn chưa nói xong ông đã đoán được tôi muốn nói cái gì, hơn nữa cam đoan ngay cả Lãnh Băng Sương cũng không tiết lộ, trong lòng tôi yên tâm không ít. Ít ra bác sĩ này cũng biết đạo lý “quan huyện không bằng cán bộ quản lý hiện tại”, hơn nữa còn có thể đoán được một ít tâm tư của lãnh đạo, nên tôi cũng thấy yên tâm rất nhiều.

Chờ khi Tiểu Đình trở lại, bác sĩ ngồi trên ghế và tôi tán gẫu chuyện gia đình, biểu hiện so với một diễn viên chuyên nghiệp còn chuyên nghiệp hơn, kiểu tâng bốc này sẽ rất hữu ích với bất kỳ ai và tôi cũng không ngoại lệ.

Suy nghĩ của tôi trở lại hiện tại, lúc này xe đang chạy trên đường về nhà, Tiểu Đình ngồi bên cạnh không nói gì. Xem ra phỏng đoán của tôi là chính xác, vô luận như thế nào, dẫn nàng đi kiểm tra sẽ làm cho nàng sinh ra một chút suy nghĩ và lo lắng, tôi không biết vì sao mình lại muốn cho bác sĩ giấu nàng, trong mắt bác sĩ cũng mang theo nghi hoặc, nhưng là một bác sĩ cùng cấp dưới kỳ cựu, ông ấy biết rõ những vấn đề mình không nên hỏi những câu không nên hỏi, với chức vị và địa vị hiện tại của tôi, tôi muốn ông ấy không có chỗ dung thân cũng rất dễ dàng, vì vậy, tôi không lo bị đàm tiếu.

Xe về đến nhà, chúng tôi chào nhau rồi Tiểu Đình lên lầu. Nhìn theo bóng lưng và bước đi của nàng, lộ ra một tia khẩn trương, trôi qua một hồi lâu, trái tim nàng còn chưa ổn định.

Tôi quay trở lại công ty, không biết hôm nay tâm trạng lo lắng của Tiểu Đình đến từ đâu, theo chiều hướng tích cực hay tiêu cực, không biết là vì sợ tình trạng của mình sẽ cải thiện và phải “cách ly” với ba chồng, hay là sợ tình trạng của mình sẽ không được cải thiện và cần phải tiếp tục ở trong vòng xoáy mâu thuẫn này.

Bận rộn công việc xong, thời gian đã đến tối, tôi trở về nhà, Tiểu Đình đã chuẩn bị xong bữa ăn thịnh soạn, mà trong nhà có một người nữa, vẫn là đàn ông, không, xác thực mà nói hẳn là một tiểu nam nhân, là con trai cưng của tôi Hạo Hạo.

Gần đây bởi vì công việc bận rộn, đã lâu tôi không gặp nó, mà kỳ quái là không thấy bóng dáng cha mẹ vợ, Hạo Hạo vẫn được ông bà trông coi, đưa về cũng là do ông bà đưa về. Chỉ là mỗi lần cha mẹ vợ đưa nó về nhà đều là ban ngày, ban ngày tôi đi làm bỏ lỡ nhiều cơ hội đoàn tụ với nó.

“Bố mẹ em đâu?” Tôi ngồi trên ghế sô pha vuốt đầu Hạo Hạo, có lẽ nó là người có thể cho tôi động lực nhất, vô luận ở bên ngoài vất vả mệt mỏi cỡ nào, chỉ cần nhìn thấy con trai tôi một khắc kia, tất cả phiền não và mệt nhọc đều biến mất vô tung vô ảnh, có lẽ đây chính là động lực thân tình.

“Bố mẹ không có tới đây, là em mang Hạo Hạo về…” Tiểu Đình bưng thức ăn lên bàn ăn, tuy rằng chỉ có ba người chúng tôi ăn cơm, nhưng đồ ăn lại có năm sáu loại, hơn nữa mỗi một món đều là thứ tôi và Hạo Hạo thích ăn nhất.

Lúc này tôi mới nhớ ra, đã là cuối tuần rồi, Hạo Hạo được nghỉ, bởi vì bệnh của Tiểu Đình, nhất định phải yên tĩnh, mà tuổi nó còn nhỏ hiếu động, cho nên cha mẹ vợ bình thường không cho nó ở một mình với nàng, để tránh quấy nhiễu nàng. Cuối tuần rồi, thậm chí tôi bận đến mức quên mất ngày trong tuần.

“Bố mẹ em đâu?” Tôi lại hỏi, cha mẹ vợ có yên tâm khi để nàng đưa Hạo Hạo về một mình không?

“Hôm nay em đưa Hạo Hạo về, sáng mai bố mẹ sẽ đến rướt nó, em đã phí rất nhiều miệng lưỡi bố mẹ mới để cho em đưa Hạo Hạo trở về một mình, hơn nữa chỉ một đêm thôi…” Tiểu Đình thở dài nói…

…”Chồng ơi, một nhà ba người chúng ta đã lâu rồi không có ăn cơm cùng nhau. Chỉ có một nhà ba người chúng ta…” Sau khi Tiểu Đình thở dài, lộ ra một khuôn mặt nhỏ nông, đặt bát đũa lên bàn cho chúng tôi, trên mặt mang theo vẽ tươi cười nói, mặt tràn đầy thổn thức.

“Đúng là đã lâu rồi…” Tôi cẩn thận suy nghĩ, lại không nghĩ ra manh mối, bởi vì lúc này trong đầu tôi chứa quá nhiều thứ, hình như từ lúc cha bắt đầu vào nhà tôi, không, phải nói là từ lúc tôi bắt đầu thực hiện chuyện hai người phát sinh quan hệ, thì không còn là một nhà ba người chúng tôi ăn cơm chung, ít nhất là có thêm bóng dáng cha tôi, một nhà ba người đó là lúc Hạo Hạo vừa mới biết đi, nói chuyện chưa rõ ràng.

Hạo Hạo vô ưu vô lự bắt đầu ăn rất nhiều, chúng tôi lại không động đũa, hồi ức, thổn thức, chúng tôi đối mặt với nhau, có lẽ trong đầu nhớ lại đoạn phim này…

3.6 7 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
23 Góp ý
Mới nhất
Cũ nhất Được bỏ phiếu nhiều nhất
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận
Đen

truyện nên kết thúc từ lúc con v mặc áo cưới trên đảo r th ck rơi xuống vực . tác viết con v hiền thê thục đức r tình yêu vs th ck các kiểu. đến vs bố c vì td ko vì ty mà chấp nhận mặc áo cưới . nên về sau càng viết hình tượng n càng nát . cùng lắm là đến lúc bị phát hiện camera cũng nên kết thúc .
còn phần kết tác viết , là thành con v vs bố c yêu nhau r , th c thay hàng của ô bố vào chỉ là thành con rối giữa bố và con v thôi . làm còn phải kêu to cho ô bố nghe . từ tâm lý đến thể xác đều là của ô bố r. càng đọc về sau càng gây ức chế :)))

Congpq

Viết tiếp phần 2 đi bạn.hay quá

Sssss

Con cặc được lấy từ lão bố. Ghép cho thằng con. Nên con vk nó mới chắc chắn là không còn quan hệ với lão bố nữa rồi.

Minh

Viêt về lãng băng sương di bạn

Haha

Nhật ký dẫn sói vào nhà là truyện về lãnh băng sương đó bạn

Lùn lun

Thì cứ m bự hơn rồi thì đâu còn thèm của ổng nữa